Ân, nhất định là những nữ nhân không được Trần đại thiếu nhìn đến, cố ý tại hãm hại Trần đại thiếu. Bại hoại thanh danh của Trần đại thiếu.
Trần đại thiếu không thèm nhìn đến các nàng, các nàng tản lời đồn, chửi bới Trần đại thiếu.
Con mẹ nó, nhất định là như vậy.
- Làm gì cô?
Trần Thanh Đế cười hắc hắc, nói ra:
- Mạnh lão sư, cô có thể tìm tới nơi này, chắc hẳn cô đã biết rõ thân phận của em rồi. Về phần dĩ vãng em làm một ít chuyện. Có lẽ cô cũng biết toàn bộ rồi a?
- Biết rõ... Cho dù biết, lại... thì thế nào?
Thân thể Mạnh Ngưng Tuyết run rẩy thoáng một phát, như là có chút sợ hãi.
- Cô đã biết, nên hiểu rõ, Trần đại thiếu ngưu bức hò hét, cũng không phải là người tốt lành gì.
Trần Thanh Đế liếm liếm bờ môi, hai mắt tỏa sáng, cao thấp nhìn quét Mạnh Ngưng Tuyết, nói ra:
- Đã trễ như vậy, cô còn mặc quần áo gợi cảm đưa tới cửa hấp dẫn em, cô sẽ đổ máu đó.
Trần đại thiếu!
Cái xưng hô ngưu bức hò hét này, ở cả tòa thành thị, nhất là sau khi Trần Thanh Đế mang binh bắt những cổ đông lui cổ của Thanh Đế dược nghiệp, càng thêm ngưu bức uy vũ.
Không nói những người khác, đệ tử, lão sư toàn bộ Trung Y Học Viện, sửng sốt không có mấy người chưa nghe nói qua, làm cho thanh danh của Trần đại thiếu lan truyền càng lớn.
Ở dĩ vãng, chỉ là người có tư cách biết, toàn bộ đều biết. Hiện tại, rất là phổ cập.
Đương nhiên, y nguyên chỉ là biết rõ Trần đại thiếu, lại không có ai biết Trần đại thiếu tên gọi là gì.
Càng không có người nghĩ đến, Trần đại thiếu ngang ngược càn rỡ, ngưu bức hò hét, là Trần Thanh Đế, hắn còn tới khoa Văn Nghệ của Trung Y Học Viện.
Cái này ai sẽ nghĩ tới?
Quá không hợp Logic rồi.
Trần Thanh Đế là Trần đại thiếu, đối với gia tộc chính thức ngưu bức mà nói, cũng không tính là bí mật gì, có tư cách biết rõ, đều đã biết.
Bất quá, người chân chính có tư cách biết, thật sự là quá ít.
Mà ngay cả cán bộ cấp Phó bộ, cũng không có tư cách.
Nhưng mà, Mạnh Ngưng Tuyết, một giáo sư ngữ văn Trung Y Học Viện nhìn như bình thường, Mạnh Nữ Thần của Trung Y Học Viện lại biết.
Cái này lại để cho Trần Thanh Đế cảm thấy, Mạnh Ngưng Tuyết này cũng không phải nhân vật đơn giản.
Chủ động lại đây, hấp dẫn đưa tới cửa, câu dẫn Trần Thanh Đế hắn?
Trần Thanh Đế há sẽ tin tưởng?
Tin, Trần đại thiếu hắn là tên ngu ngốc nhất trần gian.
- Trần Thanh Đế... Tôi... Tôi không phải đến hấp dẫn em. Em... em đừng hiểu lầm.
Thân thể Mạnh Ngưng Tuyết, liên tục lui về sau mấy bước, nói ra:
- Tôi tới tìm em, là có chút việc.
- Chuyện gì? Vào nhà hãy nói.
Trần Thanh Đế nhíu mày, thản nhiên nói.
- Tôi... tôi không vào, tôi ở chỗ này nói là tốt rồi.
Sĩ khí của Mạnh Ngưng Tuyết vừa lên lại xuống, dùng đến thanh âm run rẩy nói:
- Tuần này ngày 15 tháng 9, trường học sẽ ở đại lễ đường tổ chức tiệc tối đón tân sinh. Khoa Văn Nghệ chúng ta, có hai tiết mục.
- Hiện tại đã định ra một tiết mục, toàn bộ Khoa chọn ra chín nữ sinh, biểu diễn người mẫu thời trang.
Mạnh Ngưng Tuyết hít sâu một hơi, nói ra:
- Em cùng Chu Trướng, Võ Thuật, Trịnh Lục là bốn nam sinh lớp chúng ta, cho nên... cho nên tiết mục thứ hai sẽ giao cho các em.
- Cái này đơn giản...
Trần Thanh Đế nhíu mày, nói ra:
- Bốn đưa con trai chúng em, cũng leo lên biểu diễn thời trang là được. Không phải là mặc quần lót, đi hai vòng sao? Ai không biết a, rất đơn giản.
Ngươi điều tra ca ca, lại hơn nửa đêm chạy đến tìm ca ca, chỉ là vì tiết mục biểu diễn nghênh đón tân sinh sao?
Con mẹ nó, ai tin a.
Thực coi ca ca là ngu ngốc sao?
- Cái này... như vậy sao được?
Mạnh Ngưng Tuyết nhịn không được liếc mắt.
Người ta nữ sinh biểu diễn, là để cho nam sinh Khoa khác tỏa ánh sáng. Bốn nam nhân các ngươi chạy lên biểu diễn? Là dọa người, hay là muốn người buồn nôn?
Còn cái gì mặc quần lót đi hai vòng, còn ai không biết, còn rất đơn giản.
- Không được a...
Trần Thanh Đế hai mắt tỏa sáng, nói ra:
- Nếu không, sẽ tìm bốn nữ sinh cùng một chỗ, mỹ nữ cùng mỹ nam cùng lên sân khấu. Chậc chậc, nói thực, đại thiếu gia em vẫn là rất ưa thích mỹ nữ tẩu tú a.
- Cô ngẫm lại a, trời nóng tẩu tú, cũng không thể mặc quá nhiều a, dáng người nữ sinh cũng nhất định phải tốt.
Trần Thanh Đế nuốt nuốt nước miếng. Nói ra:
- Chậc chậc... Dáng người cao gầy gợi cảm, tướng mạo lại khá tốt. Ăn mặc áo tắm hai mảnh ở trước mắt lúc ẩn lúc hiện, cái kia tuyệt đối là cảnh đẹp ngất trời a.
- Ân?
Trần Thanh Đế nhíu mày, ánh mắt rơi vào trên người Mạnh Ngưng Tuyết, cười hắc hắc, nói ra:
- Mạnh lão sư, cô là Mạnh Nữ Thần của Trung Y Học Viện chúng ta, em thật muốn biết, bộ dáng cô mặc áo tắm hai mảnh sẽ như thế nào.
- Mạnh lão sư, em đã nghĩ kỹ.
Trần đại thiếu giải quyết dứt khoát nói:
- Cũng đừng tìm nhiều nữ sinh như vậy, em cùng bốn người Chu Trướng, hơn nữa cô một người mặc quần áo lót, cái kia tuyệt đối sẽ kinh bạo toàn trường, oanh động toàn bộ Trung Y Học Viện.
- Trần Thanh Đế... em... em không thể chăm chú một chút sao?
Mạnh Ngưng Tuyết rất là phẫn nộ nói:
- Tôi từ xa chạy tới, nói cho em chính là chính sự, không phải tới nói giỡn với em.
- Chính sự? Em nói cũng là chính sự a, cũng không có nói giỡn.
Trần đại thiếu nhíu mày, thản nhiên nói:
- Mạnh lão sư, cô ngẫm lại, dáng người mị hoặc kia của cô, em cùng ba người Chu Trướng trên mò dưới sờ. Cái kia... chậc chậc, thật sự là mỹ vị nhân gian a.
Mặc kệ ngươi có mục đích gì, trước tiên chọc ngươi tức giận nói sau, sau đó ca ca ta sẽ hảo hảo điều tra thoáng một phát, ngươi đến cùng là người nào. Bạn đang đọc truyện được copy tại
Cái này là ý định của Trần Thanh Đế.