Còn sợ bị cuốn lấy?
Dọa chạy?
Lãng phí?
Lãng phí tiếng nói tốt như vậy?
Đây là nói ta xấu, không nên có được tiếng nói như vậy sao?
Cái này... cái này vẫn là Trần Thanh Đế, Trần đại thiếu sao?
- Ở trên người Trần Thanh Đế, khẳng định xảy ra chuyện gì.
Bùi Ngữ Yên nhíu mày, nhịn không được thầm nghĩ:
- Bằng không thì, hắn như thế nào sẽ quên ta? Lại làm sao có thể cho rằng ta là nữ nhân xấu? Vẫn là siêu cấp xú nữ?
Trần Thanh Đế lái xe ra khỏi biệt thự, trong nội tâm mắng to không thôi:
- Con mẹ nó, làm sao ta lại xui xẻo như vậy chứ?
- Trần đại thiếu a Trần đại thiếu, ngươi chết cũng chết rồi, sao còn lưu lại cho lão tử một vị hôn thê siêu cấp xú nữ như vậy.
Trong lòng Trần Thanh Đế, tràn đầy ủy khuất gào thét:
- Con mẹ nó, lão tử đến cùng làm sai cái gì a?
- Thanh âm cùng tướng mạo, hoàn toàn có thể thành ngược lại, còn hết lần này tới lần khác phát sinh ở trên người vị hôn thê của lão tử.
Trong lòng Trần Thanh Đế kinh hoàng, nhịn không được thầm nghĩ:
- Ta... ta nên đi đâu bây giờ?
Nữ nhân ngay cả Trần đại thiếu trước kia, cũng muốn cưỡng ép quên, có thể xinh đẹp được sao?
Trần Thanh Đế không cho là như vậy.
Không cần nghĩ rồi, nhất định là xấu đến cực hạn.
Lòng thích cái đẹp mọi người đều có, Trần Thanh Đế cũng không ngoại lệ.
Nếu như là một vị hôn thê xinh đẹp, còn có thể tiếp nhận, một siêu cấp xú nữ, ngẫm lại cũng rất khủng bố.
Một nữ nhân, xấu đến một tình trạng dạng gì, mới có thể để cho Trần đại thiếu cưỡng ép quên đi?
Hai mắt trên đỉnh đầu?
Cái mũi nứt ra hoa?
Miệng coi như là đóng chặt lại, ở trong mắt người khác, cũng là nhe răng nhếch miệng?
Trần Thanh Đế nhịn không được giật mình, sửng sốt không có suy nghĩ hướng địa phương tốt, cũng không có hướng phương diện khác cân nhắc. Vô cùng tin tưởng vững chắc cho rằng, Bùi Ngữ Yên chính là một siêu cấp xú nữ.
Trần Thanh Đế ở giờ phút này, đã quên, tại sao cảm giác thanh âm của Bùi Ngữ Yên, như là đến từ sâu trong linh hồn.
- Đi trường học? Chỉ sợ không an toàn.
Trần Thanh Đế lắc đầu, thầm nghĩ:
- Bùi Ngữ Yên này ngay cả điện thoại của mình cũng có thể tìm được, muốn biết ta học ở Trung Y Học Viện, cái kia còn không phải chuyện đùa sao?
- Huyết Nhận? Đúng, đi Huyết Nhận.
Nghĩ vậy, Trần Thanh Đế rất nhanh bấm điện thoại của Trần Chấn Hoa, liền nói:
- Cha, người đang ở đâu?
- Ở địa phương con giam giữ những cổ đông kia.
Vừa biết được Bùi Ngữ Yên trở lại, hiện tại Trần Thanh Đế lại gọi điện thoại cho hắn, Trần Chấn Hoa có loại cảm giác không tốt, hỏi:
- Có chuyện gì không?
- Chuyện gì, chờ con đến nói sau.
Nói xong, Trần Thanh Đế tựu cúp điện thoại.
Ông...
Động cơ liên tục vang lên, mà ngay cả linh khí, Trần đại thiếu cũng vận dụng lên, phi tốc tiến đến địa phương Huyết Nhận giam giữ phạm nhân.
- Ta móa, Trần đại thiếu đi ra ngoài lâu như vậy, vừa trở lại, lại đột nhiên chơi đua xe.
Lúc này, một nam tử cỗ bên trong chiếc Volvo nói ra:
- Chớ có mất dấu, bằng không thì Quân Thần sẽ đánh mình nằm giường mấy tháng.
Ông...
Volvo bưu hãn gầm lên, xem ra, lần này Trần Chấn Hoa phái ra người âm thầm bảo hộ Trần đại thiếu, kỹ thuật điều khiển cũng không tệ lắm.
Bất quá, qua thêm vài phút đồng hồ, Trần đại thiếu điều khiển chiếc BMW màu trắng kia, đã không còn bóng dáng.
Rất hiển nhiên, mặc dù kỹ thuật điều khiển của bọn hắn không tệ, nhưng vẫn là không cách nào so sánh với Trần Thanh Đế, có thể ở vài phút mới bị vứt bỏ, đã là không tệ rồi.
- Mới một chút đã bị vứt bỏ rồi, lần này mặt của chúng ta có thể ném sạch.
Tên nam tử lái xe kia, cười khổ nói:
- Ta là ở bên trong Huyết Nhận, có kỹ thuật lái xe tốt nhất a.
- Vậy thì có sao, dùng được sao? Còn không phải bị vứt bỏ rồi hả?
Thành viên Huyết Nhận ngồi ở ghế phụ, sắc mặt rất là lúng túng:
- Vừa chờ Trần đại thiếu trở lại, đã bị trực tiếp vứt bỏ, thật mất mặt.
Trần Chấn Hoa nhận được điện thoại của Cổ Thiên Cầm, liền phái tới sáu gã thành viên Huyết Nhận. Sau khi bọn hắn đi vào biệt thự, phát hiện Trần đại thiếu căn bản là không có mặt.
Kết quả là tên thành viên Huyết Nhận kia lưu thủ biệt thự, hai người khác đi tìm Trần đại thiếu.
Hiện tại hai gã thành viên Huyết Nhận kia còn không có trở lại, bọn hắn lại bị mất dấu Trần đại thiếu rồi.
- Tranh thủ thời gian gọi điện thoại cho hai người bọn họ, để cho bọn hắn trở lại, đừng tìm lung tung nữa. Trần đại thiếu đã bị mất dấu rồi, thực mất mặt.
Một gã thành viên Huyết Nhận ngồi ở ghế sau, cười khổ không thôi nói.
Thời điểm Trần Thanh Đế vừa trở lại biệt thự, liền phát hiện ở bên ngoài biệt thự, có bốn gã cao thủ ẩn núp, hình như là đang đợi hắn trở lại.
Mà từ khí tức trên người bọn họ phát ra, Trần đại thiếu biết rõ, không có gì bất ngờ xảy ra, hẳn là thành viên Huyết Nhận Trần Chấn Hoa phái tới bảo hộ hắn.
Ngay từ đầu, Trần đại thiếu cũng không để ý, dù sao, cũng là người âm thầm bảo hộ hắn.
Thẳng đến thời điểm Trần Thanh Đế lái xe ly khai, lại không biết đi chỗ nào, bốn gã thành viên Huyết Nhận kia lại âm thầm đi theo hắn. Này mới khiến Trần đại thiếu nghĩ tới, tiến vào Huyết Nhận huấn luyện.
Trần Thanh Đế không tin, sau khi hắn tiến nhập Huyết Nhận, Bùi Ngữ Yên còn có thể đuổi tới Huyết Nhận quấn quít lấy hắn.
Huyết Nhận, địa phương giam giữ phạm nhân.