- Các ngươi đi mau.
Sắc mặt Ba Bỉ Đát biến đổi lớn, không kịp xóa đi máu trên khóe miệng, nổi giận gầm lên một tiếng, rất nhanh đánh tới Trần Thanh Đế.
- Đi!
Tất Triệt Tư cùng Ngải Tát Khắc ngay ngắn khẽ quát một tiếng, che chở Ước Hàn bỏ chạy.
- Cút!
Trần Thanh Đế nộ quát một tiếng, linh khí trong cơ thể lập tức bộc phát, tốc độ công kích cũng tăng lên tới một cực hạn.
Rầm rầm rầm...
Phốc Phốc Phốc...
Liên tục chín quyền hung hăng đập vào trên người Ba Bỉ Đát, mà Ba Bỉ Đát cũng hộc ra chín ngụm máu tươi, sắc mặt trắng bệch.
Oanh!
Một tiếng trầm đục, Ba Bỉ Đát hung hăng ngã trên mặt đất, trong ánh mắt nhìn về phía Trần Thanh Đế, đã không có xem thường, có chỉ là sợ hãi, sợ hãi thật sâu.
Trọng thương.
Ba Bỉ Đát bị trọng thương.
Ba!
Ba Bỉ Đát vỗ mặt đất, cả thân thể bắn lên, không dám làm bất luận dừng lại gì, hóa thành một đạo tàn ảnh hỏa hồng sắc, trực tiếp đào tẩu.
- Muốn chạy trốn?
Trần Thanh Đế nhíu mày, cách không đánh cho một quyền, Ba Bỉ Đát lần nữa nhổ ra một ngụm máu tươi, chịu đựng đau nhức kịch liệt, tốc độ chạy trốn nhanh hơn nữa.
Mà lần này, Trần Thanh Đế cũng không có truy kích.
Đối với Trần Thanh Đế mà nói, căn bản không có cái tất yếu kia, đây hết thảy, đã đầy đủ rồi.
Hơn nữa, Trần Thanh Đế cũng không muốn hiện tại ở nơi này giết Ước Hàn.
Lữ Đông!
Cái thân phận này Lữ Đông, có thể là đồ tốt.
Còn có nữa là, Trần Thanh Đế cách không đánh ra một quyền kia, đã trọng thương Ba Bỉ Đát, để lại trong cơ thể nàng một tia linh khí nhỏ bé yếu ớt.
Hết cách rồi, Ba Bỉ Đát là Dị Năng giả cấp độ S đỉnh tiêm, muốn ở trên người của nàng lưu lại linh khí mà không bị phát hiện, thật sự là quá khó khăn.
Thời điểm Ba Bỉ Đát trọng thương, đánh vào một tia linh khí nhỏ bé yếu ớt, Ba Bỉ Đát muốn phát giác, ít nhất thương thế cũng phải khôi phục bảy tám thành mới được.
Bất quá, Trần Thanh Đế há có thể cho nàng thời gian dài như vậy khôi phục thương thế? Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.
- Trần Thanh Đế, ngươi...
Bùi Ngữ Yên gắt gao nhìn chằm chằm vào Trần Thanh Đế, Trần đại thiếu cường đại, đã vượt qua nàng suy đoán.
Mạnh.
Phi thường mạnh.
- Vừa đánh một trận, ta lại đói bụng.
Trần Thanh Đế nhíu mày, căn bản là không có để ý tới ánh mắt khiếp sợ, mê hoặc của Bùi Ngữ Yên, quay người đi vào trong phòng.
Khi Trần Thanh Đế đẩy cửa phòng ra, chứng kiến Trịnh Lục đang điên cuồng uống rượu. Càng uống, sắc mặt Trịnh Lục lại càng tái nhợt, đồng thời, còn tràn đầy lo lắng, lo nghĩ.
Rất hiển nhiên, Trịnh Lục là đang lo lắng cho Trần Thanh Đế.
Nhìn thấy Trần Thanh Đế tiến vào phòng VIP, vẻ mặt Chu Trướng, Thẩm Kỳ đang lo lắng đứng dậy. Trịnh Lục cũng đình chỉ uống rượu, đứng dậy theo.
Bởi vì Trịnh Lục uống hơi nhiều, cả người đều đang không ngừng lắc lư.
Trần Thanh Đế có thể rõ ràng cảm giác được, trong nháy mắt ba người bọn họ nhìn thấy Trần đại thiếu đi vào, ngay ngắn nhẹ nhàng thở ra.
Bên ngoài phòng VIP làm ra động tĩnh lớn như vậy, không cần nghĩ cũng biết, đánh nhau phi thường kịch liệt, chiến đấu cũng rất hung hiểm.
Tuy Chu Trướng cùng Trịnh Lục rất muốn giúp, lại tinh tường biết rõ, cho dù bọn hắn đi ra ngoài, cũng không phải phụ trách bị đánh đơn giản như vậy, còn có thể trở thành vướng víu cho Trần Thanh Đế.
Tuy bọn hắn lo lắng, lại cố nén không có đi ra ngoài.
Không đi ra, là đang giúp Trần Thanh Đế.
Những chuyện này, Chu Trướng cùng Trịnh Lục vẫn là hiểu lấy.
Hiện tại nhìn thấy Trần Thanh Đế, lông tóc không thương đi vào, Bùi Ngữ Yên cũng theo sát ở phía sau. Chu Trướng cùng Trịnh Lục nhẹ nhàng thở ra, đồng thời đối với thực lực của Trần Thanh Đế cũng phi thường khiếp sợ.
- Trần Thanh Đế, thực xin lỗi.
Trong tay Trịnh Lục còn nắm bình rượu, trên mặt tràn đầy áy náy, dùng đến thanh âm run rẩy nhìn Trần Thanh Đế nói ra.
- Ngươi cũng không có làm sai cái gì, cũng không có thực xin lỗi ta. Chúng ta là huynh đệ, không cần nói xin lỗi.
Trần Thanh Đế cũng không quay đầu, thản nhiên nói:
- Bùi Ngữ Yên, đóng cửa lại.
Nhìn thấy Bùi Ngữ Yên đóng của phòng VIP lại, Trần Thanh Đế trầm ngâm một tiếng, cũng không nói nhảm, trực tiếp đi thẳng vào vấn đề hỏi:
- Ngươi cùng Trang Tất Thành kia, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Oanh!
Trịnh Lục chấn động toàn thân, sắc mặt cũng trở nên càng thêm tái nhợt, khó xem. Cả thân thể đều không ngừng run rẩy, trong đôi mắt tràn đầy tơ máu.
Trịnh Lục cũng không trả lời ngay, mà là đem chai rượu trong tay đặt ở trên mặt bàn. Móc ra một điếu thuốc, sau đó đốt lên.
Toàn bộ phòng VIP, đều phi thường yên tĩnh.
Trần Thanh Đế cũng không có thúc giục Trịnh Lục.
Chờ.
Trần Thanh Đế đang đợi.
Tất cả mọi người đang đợi.
- Thời điểm ta học Cao trung, ta cùng Trang Tất Thành học chung trường, hắn so với ta lớn hơn một lớp.
Đã trầm mặc nửa ngày, Trịnh Lục hít một hơi thuốc lá thật sâu, mở miệng nói ra:
- Ta ở thời điểm cấp hai có một người bạn gái, lớn lên không tính xinh đẹp dường nào, nhưng làm người rất đơn thuần, rất đáng yêu, ta rất thích nàng.
Thời điểm Trịnh Lục nói đến bạn gái hắn, trên mặt xuất hiện bộ dáng hạnh phúc.