Nhưng mà, Trần Thanh Đế vì một nữ nhân như vậy, suýt nữa giết Mạnh Ngưng Tuyết nàng.
Mạnh Ngưng Tuyết nàng là Nữ Thần của Trung Y Học Viện a.
Thương hương tiếc ngọc ở đâu?
- Thiết Nam, ăn cơm không?
Nhìn thấy Thiết Nam gật đầu, Trần Thanh Đế đi tới phòng bếp, nhìn Liễu di đang thu thập phòng bếp, nói ra:
- Liễu di, phiền toái người làm tiếp chút thức ăn, bằng hữu của ta chưa ăn cơm.
- Vâng, đại thiếu.
Liễu di mỉm cười, nhẹ gật đầu nói.
Theo không ngừng ở chung cùng Trần Thanh Đế, Liễu di phát hiện, Trần đại thiếu cùng đồn đãi thật sự là cách biệt quá lớn, không chỉ không có kém như đồn đãi, trái lại còn rất khách khí.
Cái này làm cho Liễu di mỗi lần nhớ tới đồn đãi, cũng nhịn không được lắc đầu thở dài, thật sự là tiếng người đáng sợ, một đứa bé thật tốt, lại bị đồn thành như vậy.
Tin vịt, thật sự là đáng sợ.
- Ta... ta đi trước.
Mạnh Ngưng Tuyết nhìn Trần Thanh Đế, hít sâu một hơi, cố lấy dũng khí nói ra:
- Ta sẽ làm theo lời ngươi nói.
- Ân.
Trần Thanh Đế nhún vai, cũng không nói thêm gì, thẳng đến khi Mạnh Ngưng Tuyết lái xe của mình ly khai, ánh mắt của Trần đại thiếu, lại rơi vào trên người Thiết Nam:
- Thiết Nam, tối hôm qua xảy ra chuyện gì? Cô phát hiện cái gì?
- Tôi phát hiện, bối cảnh Mạnh Ngưng Tuyết này không đơn giản, đang chuẩn bị điều tra sâu, lại đụng phải công kích.
Nói đến đây, sắc mặt Thiết Nam trở nên không được tự nhiên, trầm ngâm một tiếng, nói ra:
- Tôi... tôi hoài nghi... hoài nghi người công kích tôi... là... là em gái của tôi, Tạ Khinh Diệu.
- Ta biết rõ.
Trần Thanh Đế nhẹ gật đầu, đối với Thiết Nam biểu hiện càng thêm thoả mãn. Hắn biết rõ, Thiết Nam tuyệt đối tin được.
Từ Huyết Nhận đi ra, quả nhiên đều là trung thành nhất.
- Ngươi... ngươi biết?
Thiết Nam quyết đoán chấn kinh rồi, trừng lớn hai mắt, mặt mũi tràn đầy không thể tin được, không thể tin được, Trần Thanh Đế vậy mà biết rõ.
- Không sai.
Trần Thanh Đế trầm giọng nói ra:
- Tạ Khinh Diệu là Dị Năng giả, Dị Năng giả loại tinh thần. Hơn nữa, nàng dĩ vãng làm hết thảy, tất cả đều là ngụy trang.
- Tất cả đều là ngụy trang hay sao?
Trong lòng Thiết Nam run lên, càng không thể tin được.
Những năm gần đây, đều là ngụy trang, cái này... cái này cũng thật là đáng sợ a?
- Thiết Nam, từ hôm nay trở đi, không cần tiếp tục điều tra Mạnh Ngưng Tuyết.
Trần Thanh Đế nghĩ nghĩ nói ra:
- Hiện tại có một nhiệm vụ càng thêm trọng yếu muốn giao cho cô.
Phong ấn dị năng tinh thần của Mạnh Ngưng Tuyết, Trần Thanh Đế tin tưởng, người tối hôm qua xuất hiện kia, chỉ cần không muốn buông tha cho Mạnh Ngưng Tuyết, tất nhiên sẽ chủ động tới tìm Trần Thanh Đế hắn.
Người ta sẽ chủ động đến, cần gì tiếp tục điều tra?
Hơn nữa, thật sự có chuyện trọng yếu, cần Thiết Nam đi làm.
Hiện tại Lữ Duẫn Cứu đang trắng trợn mua sắm Nguyên ngọc, mua nhiều Nguyên ngọc như thế, cuối cùng sẽ được lưu giữ ở địa phương nào?
Cái này, mới là Trần Thanh Đế quan tâm nhất.
Muốn tăng tu vi lên, ngoại trừ cưỡng ép hấp thu dị năng của Dị Năng giả ra, chính thống nhất vẫn là hấp thu linh khí để đề thăng tu vi của mình.
Mà Nguyên ngọc ẩn chứa linh khí, không thể nghi ngờ là lựa chọn tốt nhất.
- Trần đại thiếu, là nhiệm vụ gì?
Tinh thần Thiết Nam chấn động, sắc mặt vô cùng nghiêm túc nói:
- Thề sống chết hoàn thành nhiệm vụ, quyết sẽ không để cho Trần đại thiếu thất vọng.
Thiết Nam đi điều tra Mạnh Ngưng Tuyết, không chỉ không có được kết quả, còn bị bắt. Hơn nữa, nàng cũng tinh tường biết rõ, có thể an toàn đi ra, nhất định là Trần Thanh Đế làm.
Nhiệm vụ thứ nhất đã thất bại, Thiết Nam tuyệt đối không cho phép nhiệm vụ thứ hai cũng thất bại.
- Theo dõi một người.
Trần Thanh Đế hạ giọng, nói ra:
- Con trai Lữ Văn, Lữ Duẫn Cứu, hiện tại đang ở các nơi đại lượng thu mua Nguyên ngọc. Ta muốn biết, những Nguyên ngọc kia gửi ở địa phương nào.
- Tôi minh bạch.
Thiết Nam rất nghiêm túc nói ra.
- Ngươi muốn hoàn thành nhiệm vụ, ta có thể lý giải, nhưng mà, hết thảy đều dùng an toàn làm đệ nhất.
Trần Thanh Đế nhíu mày, lạnh giọng nói ra:
- Coi như là tra không được, cũng quyết không cho phép cô bị thương, hiểu chưa?
- Minh bạch!
Thiết Nam chấn động toàn thân, trong nội tâm vô cùng cảm động. Nàng có thể tinh tường cảm giác được, Trần Thanh Đế là phát ra từ nội tâm quan tâm nàng.
Bán mạng cho chủ nhân như thế này, cho dù chết, cũng đáng.
- Đợi sau khi nhiệm vụ lần này chấm dứt, vô luận kết quả như thế nào, ta sẽ tiến hành huấn luyện tàn khốc đối với cô.
Để cho Trần Thanh Đế tiếc nuối chính là, thân thể tố chất Thiết Nam mặc dù không tệ, nhưng không có linh căn, không cách nào tu luyện.
Bằng không thì một người trung thành như thế, đây chính là đáng giá bồi dưỡng.
- Vâng, Trần đại thiếu! Bạn đang đọc truyện được copy tại
Trong nội tâm Thiết Nam vui vẻ, nàng hiện tại càng thêm khát vọng tăng thực lực lên, đồng thời cũng biết, thực lực mình kiêu ngạo kia, thật sự là quá yếu, căn bản chính là cặn bã.
Ngay cả tiểu muội Tạ Khinh Diệu của nàng, nhìn như nhu nhược, Thiết Nam nàng cũng không phải là đối thủ.
Cái này... cái này còn có cái gì đáng giá kiêu ngạo.
- Trước ăn sáng đi, sau đó đi gara lựa chọn một chiếc xe, bắt đầu hành động.