Trần Thanh Đế bảo Thiết Nam ngồi xuống, trong nội tâm nhịn không được thầm nghĩ:
- Thiết Nam không cách nào trở thành Tu Chân giả, chỉ là pháp môn tu luyện ở thế tục, muốn trở nên mạnh mẽ cũng có hạn. Xem ra, ta phải rút chút thời gian nhìn xem, phải chăng có công pháp tu luyện khác thích hợp với Thiết Nam.
Thiết Nam ăn điểm tâm xong đã đi ra, Trần Thanh Đế thoáng cái không biết nên làm gì, về phần hứng thú đi trường học, cũng không có.
Tu luyện?
Chỉ còn lại một khối Nguyên ngọc, linh khí trên địa cầu, yếu đến có thể không nhìn, còn tu luyện thế nào?
Nhưng mà, đúng lúc này, một cái viên thịt lại lăn tiến vào biệt thự.
Viên đại thiếu tới.
- Trần đại thiếu, chúng ta có thể bắt đầu làm việc rồi chứ?
Viên Cầu đi vào trong phòng ngủ, chà xát hai tay, nói ra:
- Hết thảy đều chuẩn bị sẵn sàng, chỉ còn đợi điều hòa y của ngươi rồi. Chỉ cần giải quyết điều hòa y, lập tức tìm Bùi Ngữ Yên chụp quảng cáo, sau đó có thể phát tài.
- Cũng tốt, đi Công ty của ngươi?
Hiện tại Trần Thanh Đế cũng không có chuyện gì, không chút suy nghĩ đáp ứng xuống.
Ngươi bảo Trần Thanh Đế chế tác điều hòa y, tổng phải có quần áo a?
- Cái kia còn chờ gì nữa, đi a, tất cả đều đã chuẩn bị xong.
Viên Cầu cười hắc hắc, hèn mọn bỉ ổi nói:
- Ngực áo, quần lót, ta đều chuẩn bị không ít, giữ cho chụp quảng cáo xử dụng đó.
Rất hiển nhiên, Viên Cầu là muốn Bùi Ngữ Yên mặc nội y quảng cáo. Tài nguyên tốt như vậy không lợi dụng, thật sự là quá lãng phí rồi.
Công ty Phú Hào, ở vào trung tâm thành phố, khu vực phồn hoa nhất, tòa nhà không tính cao, chỉ có mười chín tầng, chỉnh thể đã lắp đặt thiết bị xong.
Phong cách lắp đặt thiết bị, quá tục khí, cái gì cũng là dùng tốt nhất, khắp nơi vàng son lộng lẫy, đi vào, cho người khác cảm giác là khí phái.
Trong một đại sảnh hình tròn, đèn treo Kim Sắc cực lớn, trọn vẹn bỏ ra hơn trăm triệu. Địa phương khác, tất cả đều là tiền, đập phá rất nhiều tiền.
Khí phái!
Vô cùng khí phái!
Chỉ dùng rất nhiều tiền, làm ra khí phái.
Đi vào, giống như là tiến nhập cung điện.
Cái này là Công ty quần áo và trang sức?
Quả thực là công ty xa xỉ.
Bất quá, bán ra chính là điều hòa y, đích thật là xa xỉ phẩm.
Hào khí và không khí trong toàn bộ Công ty quần áo và trang sức, đều lộ ra phi thường giàu có, xa xỉ. Nếu như là một người bình thường đến, nhìn thấy phong cách lắp đặt thiết bị, chỉ sợ sẽ quay đầu đi.
Vì sao?
Là bị sợ.
Coi như là người có chút vốn liếng, tiến vào đây tim đập cũng sẽ không cách nào ức chế gia tốc, ngay cả đại khí cũng không dám thở gấp, chớ nói chi là nói chuyện.
Nếu như không có thân gia hơn ngàn vạn, tiến đến cũng là tìm tai vạ, chịu tội.
Xa hoa!
Xa hoa vô hạn!
Bất quá, nói về một bộ điều hòa y, Viên Cầu cũng ngại bán một trăm vạn quá ít, ý định trực tiếp bán 1000 vạn một bộ.
Ngươi nói ngươi thân gia ngàn vạn, tính là cái gì chứ?
Tuy đủ mua một bộ điều hòa y, nhưng ngươi cam lòng mua sao?
Đương nhiên, 1000 vạn một bộ điều hòa y, cái kia vẫn là không thực tế, cái hưởng thụ này, thật sự là quá mắc.
- Trần đại thiếu, Công ty Phú Hào này lắp đặt thiết bị cũng không tệ lắm phải không?
Vẻ mặt Viên Cầu đắc ý, rất là hung hăng càn quấy nói:
- Lần này, ca ca ta là bỏ xuống vốn gốc, ngay cả tiền cưới vợ cũng nện vào. Chỉ là lắp đặt thiết bị, trọn vẹn hao tốn hơn một tỷ.
Nói đến đây, Viên Cầu vỗ vỗ bả vai Trần Thanh Đế, nói ra:
- Trần đại thiếu, về sau hạnh phúc của tiểu đệ, tất cả đều ký thác vào trên người của ngươi rồi.
- Ngươi... ngươi thật sự là đủ xa xỉ đấy.
Trần Thanh Đế đối với tiền tài, không có khái niệm gì, hơn một tỷ, hắn cũng không quan tâm. Phải biết rằng, trước kia còn hắn Ước Hàn 1,9 tỷ Đôla đây này.
Nhưng mà, hơn một tỷ toàn bộ phí ở lắp đặt thiết bị, loại chuyện này, cũng chỉ có Viên Cầu có thể làm ra.
Tổng cộng mười chín tầng, bỏ ra hơn một tỷ lắp đặt thiết bị?
Con mẹ nó, nghiệp chướng a.
- Trần đại thiếu, huynh đệ ta bỏ ra một cái giá lớn như vậy, ngươi định phân mấy thành cho ta?
Viên Cầu xoa xoa đôi bàn tay, cười hắc hắc, nói ra:
- Trần đại thiếu, ta cũng không tham lam, cũng không muốn quá nhiều, ta chỉ cần một thành, nửa thành cũng được.
Nguyên liệu chế tác điều hòa y, chỉ là quần áo bình thường, cũng không đáng tiền, mấu chốt là về sau Trần Thanh Đế gia công a.
Một thành, con số nhìn như không lớn, nhưng không nên quên, một bộ điều hòa y, giá trị một trăm vạn a, một thành, là mười vạn.
Bán đi một bộ điều hòa y, Viên Cầu có thể lợi nhuận mười vạn.
Hơn nữa, Viên Cầu có đầy đủ lý do tin tưởng, điều hòa y, tất nhiên sẽ bán điên cuồng.
Đừng nói chỉ là một thành, cho Viên Cầu hắn 1%, hắn cũng có thể lợi nhuận ngất ngây.
- Nhìn ngươi khổ cực như vậy, làm hết phận sự...
Trần Thanh Đế nhíu mày, nhìn Viên Cầu, thản nhiên nói:
- Cho ngươi ba thành, như thế nào?
Điều hòa y, có thể bán bao nhiêu tiền, có bị bán điên hay không, Trần Thanh Đế đương nhiên tinh tường biết rõ. Đến lúc đó, chỉ cần Trần Thanh Đế nguyện ý, có tiền mà không mua được cũng có thể làm được.
Trần đại thiếu bãi công, không làm ra, cái kia chẳng phải có tiền mà không mua được sao?
Tiền, loại thứ tốt này, còn không phải muốn kiếm bao nhiêu, lợi nhuận bao nhiêu cũng được sao?
Bất quá, đối với một tu chân giả mà nói, loại vật tiền tài này, thực không có lực hấp dẫn gì. Mà Trần Thanh Đế đối với tiền, cũng không có ý kiến gì, đối với kiếm tiền, cũng không có bất kỳ hứng thú.