Xe cảnh sát, thế tới hung hung, lúc về vội vàng.
Bất quá, những cảnh sát trong xe khác, đều mở miệng châm chọc, trào phúng Trịnh Trực.
- Đường đường một phó cục trưởng, mỗi ngày làm thành như vậy, ta cũng hoài nghi, hắn rốt cuộc là leo đến vị trí này như thế nào. Chính hắn không muốn, cũng đừng trở ngại chúng ta a.
- Đúng đấy, hắn giống như Cục trưởng của chúng ta, một chút cũng không thông tình đạt lý. Nhưng mà, hắn có thể so sánh với cục trưởng chúng ta sao? Sau lưng Cục trưởng là người rất mạnh a.
- Theo ta thấy, dùng không được bao lâu, hắn sẽ bị mấy phó cục trưởng khác đá bay. Mất mặt cũng là chuyện thường ngày.
- Hiện tại hắn ném mặt còn thiếu sao? Thật không biết hắn là nghĩ như thế nào.
- Cục chúng ta, còn có một phó cục trưởng, không có quản chuyện gì, làm cái gì cũng như không có trông thấy, mới bình yên vô sự đấy sao.
- Đã thành, đừng nói nhiều như vậy, nhìn xem Trịnh Trực Trịnh phó cục trưởng, có thể kiên trì bao lâu.
...
Trong biệt thự Giang Sơn Ngự Cảnh, Chương Đài cùng Thiết Nam mắt lớn trừng đôi mắt nhỏ, không ai phục ai, sắc mặt hai người, đều tràn đầy vẻ khinh thường đối với đối phương.
Bang bang...
Hai tiếng giòn vang, Trần Thanh Đế gõ bàn ăn, tức giận nói:
- Hai người các ngươi, đến cùng có ăn cơm hay không? Không ăn cơm, xéo đi nhanh lên.
Hai người này, cứ như vậy nhìn nhau hơn 10 phút, ai cũng không muốn thu hồi ánh mắt.
- Khỉ ốm, ta tuyệt đối không tha cho ngươi, chờ có cơ hội, ta nhất định phải hung hăng đánh ngươi một chầu.
Thiết Nam hừ một tiếng, thu hồi ánh mắt. Bạn đang đọc truyện tại - www.Truyện FULL
- Nam nhân bà bà, ngươi cho rằng ca ca ta sẽ sợ ngươi sao?
Chương Đài khinh thường nói:
- Đừng đến lúc đó, ngay cả hai khối thịt trước ngực ngươi, cũng bị ta đánh không còn.
- Khục khục... Cái đồ chơi kia, càng đánh sẽ càng lớn đấy.
Trần Thanh Đế vội ho một tiếng, hắn là rất có kinh nghiệm, hai ngọn núi của Tạ Khinh Diệu, là bị hắn đánh lớn hơn rất nhiều.
Phương thức làm bộ ngực lớn như thế, đây tuyệt đối là dựng sào thấy bóng, chỉ là, rất thống khổ mà thôi.
- Đại ca, anh nói cái gì đó.
Trần Hương Hương ngồi một bên, trừng mắt nhìn Trần Thanh Đế, mặt ngọc đỏ bừng, rất là bất mãn nói.
- Tốt, không nói, không nói.
Trần Thanh Đế bưng một ly sữa bò lên, uống một ngụm.
- Trần đại thiếu, ta chừng nào thì bắt đầu tiến hành Địa Ngục huấn luyện?
Thiết Nam rất nhanh ăn xong mấy khối bánh mì, một ly sữa bò uống một hơi cạn sạch, tràn đầy chờ mong nhìn Trần Thanh Đế.
Huấn luyện, trở nên mạnh mẽ.
Trước đó, Thiết Nam muốn báo thù cho em trai của nàng, hiện tại lại nhiều ra một mục tiêu, cái kia chính là hành hạ Chương Đài, muốn đánh gục Chương Đài.
- Chậc chậc...
Một bên Chương Đài nhìn bộ dáng của Thiết Nam, lắc đầu, nói ra:
- Ngươi lớn lên cùng nam nhân đồng dạng, bộ dáng ăn cơm, so với nam nhân còn nam nhân hơn, bội phục, thật sự là bội phục.
Chương Đài cũng không biết, Thiết Nam là thành viên Huyết Nhận, nếu như biết đến mà nói, cũng sẽ không nói ra như vậy rồi.
Thành viên Huyết Nhận, ở thời điểm tác chiến, làm sao có thời giờ cho ngươi ăn cơm? Tốc độ ăn cơm, có thể không nhanh sao? Còn có nữa là, nào có sữa bò bánh mì?
Thời điểm tác chiến, đói bụng, cái kia thật có thể nói là cái gì cũng ăn.
- Thiết Nam, Chương Đài nói không sai, từ hôm nay trở đi, cô phải chú ý thói quen ẩm thực thoáng một phát. Thời gian dài, đối với cô, sẽ có một hiệu quả không tưởng được.
Trần Thanh Đế nghĩ nghĩ, nói ra:
- Về phần Địa Ngục huấn luyện, ta đã đem hết thảy, giao cho Chương Đài, để cho hắn đến huấn luyện cô.
- Cái gì? Để cho con khỉ ốm này đến huấn luyện ta?
Thiết Nam trừng lớn hai mắt, vẻ mặt không phục.
- Làm sao vậy? Còn không phục?
Chương Đài nhếch chân lên bắt chéo, vẻ mặt đắc ý nói:
- Nam nhân bà bà, ngươi rơi xuống trong tay của ta rồi sao? Xem ta huấn luyện ngươi như thế nào.
- Trần đại thiếu...
Thiết Nam không sợ khổ, cũng không sợ mệt mỏi, chỉ là, nàng lại không tin. Thực lực Chương Đài cùng nàng không sai biệt lắm, có thể huấn luyện cho nàng như thế nào.
- Không cần nhiều lời.
Trần Thanh Đế lắc đầu, nói ra:
- Tình huống huấn luyện cụ thể, ta đã nói cho Chương Đài, muốn trở nên mạnh mẽ, thì nghe Chương Đài đi.
- Không phục, thì đạt được yêu cầu của Chương Đài đi.
Trần Thanh Đế nghiêm túc nói.
Có Chương Đài huấn luyện Thiết Nam, Trần Thanh Đế tuyệt đối là rất yên tâm đấy. Dù sao, Thiết Nam đối với Chương Đài không phục lắm, Chương Đài xem Thiết Nam cũng không hợp nhãn.
Như vậy một đôi oan gia đến cùng một chỗ, hiệu quả huấn luyện kia, tuyệt đối sẽ tăng lên đấy.
Người sống một hơi.
- Ngươi cứ yên tâm, ca ca ta còn không đến mức thiên vị đâu.
Chương Đài nhíu mày, thản nhiên nói:
- Ta chỉ là đem hạng mục huấn luyện mà Trần đại thiếu bàn gia nói cho ngươi biết, cho ngươi đi huấn luyện, sẽ không giám sát.
- Có thể hoàn thành thì hoàn thành, kết thúc không thành ta cũng sẽ không khinh bỉ ngươi, nói ngươi lười biếng, ta cũng sẽ không hỏi.
Chương Đài rất là ngạo nghễ nói:
- Hết thảy, đều ở chỗ ngươi tự giác.
- Chuyện này quyết định như vậy đi.
Trần Thanh Đế đứng lên, nói ra:
- Chương Đài, ngươi cũng không thể lười biếng, mỗi một tuần, các ngươi tiến hành tỷ thí một lần.
- Vâng, đại thiếu.
Chương Đài dùng đến ánh mắt khiêu khích, nhìn Thiết Nam nói ra: