- Một tuần sau, chờ bị ta hành hạ. Hắc hắc, ta ngược lại là hi vọng ngươi lười biếng.
- Hừ, Ngươi chờ đó cho ta.
Thiết Nam nắm chặc nắm đấm, không phục lắm nói.
Ông...
Đúng lúc này, thanh âm động cơ ô tô từ đằng xa truyền đến, một chiếc Ferrari màu đỏ, rất nhanh đi vào biệt thự.
Ngay sau đó, một thiếu nữ mặc áo sơmi chức nghiệp màu trắng, váy ngắn màu đen, giày cao gót màu trắng đi xuống.
Bùi Ngữ Yên!
- Nàng tới làm gì?
Trần Hương Hương nhíu mày, vẻ mặt không vui.
- Có việc gì không?
Trần Thanh Đế nhíu mày, đi tới bên người Bùi Ngữ Yên, nhàn nhạt hỏi.
Trần Hương Hương cũng theo sát phía sau, trong ánh mắt nhìn về phía Bùi Ngữ Yên, tràn đầy địch ý.
- Đêm nay tiệc tối đón người mới đến, ngươi chuẩn bị tiết mục gì?
Bùi Ngữ Yên cũng không có quanh co lòng vòng, mà là thẳng vào chủ đề, ôn nhu nói:
- Hương Hương, tiết mục của em đã chuẩn bị xong chưa?
- Tôi đã nói qua, không tham gia.
Trần Hương Hương lắc đầu, nàng trước kia là vì nguyên nhân Mạnh Ngưng Tuyết, mới tham gia tiệc tối đón người mới đến.
Về sau Trần Hương Hương đã biết, Mạnh Ngưng Tuyết không phải nhân vật đơn giản gì, Trần Thanh Đế lại muốn giết Mạnh Ngưng Tuyết, khẳng định không phải bằng hữu của Trần Thanh Đế.
Cuối cùng, Trần Hương Hương cũng cự tuyệt diễn xuất, tuy nàng luyện tập thật lâu, cũng rất không nỡ, nhưng mà, vẫn là quyết đoán buông tha.
Hết thảy đều là vì, đại ca của nàng, Trần Thanh Đế.
- Hương Hương, cái tiết mục này của em, là tiết mục trọng điểm, tại sao lại bỏ?
Bùi Ngữ Yên liếc nhìn Trần Thanh Đế, nói ra:
- Chị biết rõ, hết thảy đều là vì đại ca của em, nhưng cái này thật sự rất trọng yếu, em phải vi toàn cục cân nhắc. Những bạn học khác, vì cái tiết mục này, đều hao tốn rất lớn tinh lực, em bỏ, tiết mục này cũng sẽ hủy.
- Không cần nhiều nói, tôi sẽ không tham gia.
Trong ánh mắt của Trần Hương Hương, hiện lên một tia do dự, nàng thật sự rất muốn tham gia.
Bất quá, nàng muốn đứng ở bên đại ca nàng.
- Tiểu muội, nên tham gia thì tham gia, không cần nghĩ quá nhiều.
Trần Thanh Đế đương nhiên có thể nhìn ra, nội tâm của Trần Hương Hương còn rất khát vọng tham gia. Bất quá, lại bởi vì nguyên nhân của hắn, mà không muốn tham gia.
- Đại ca, em...
Trần Hương Hương động tâm rồi, dù sao, đây chính là nàng nhiều ngày cố gắng, nàng cũng rất thích thời gian cùng những người khác tập luyện chung một chỗ.
Nói buông tha, Trần Hương Hương thật đúng là không nỡ.
- Chỉ cần em muốn tham gia, đại ca sẽ toàn lực ủng hộ em.
Trần Thanh Đế mỉm cười, khích lệ nói.
- Cám ơn đại ca.
Trần Hương Hương mặt ngọc ửng đỏ nói.
- Khách khí cái gì, em là em gái của anh, đại ca không ủng hộ em thì ủng hộ ai?
Trần Thanh Đế nhíu mày, ánh mắt rơi vào trên người Bùi Ngữ Yên:
- Về phần ta, ta không có tiết mục gì muốn tham gia, cũng không có hứng thú.
- Ngươi...
Bùi Ngữ Yên cắn răng, nói ra:
- Vậy ngươi đi xem được không?
- Cái này... Thật cũng không vấn đề gì.
Trần Thanh Đế nhíu mày, nói ra:
- Nếu như đến lúc đó, ta có vị trí tốt, cũng không ngại đi xem những mỹ nữ kia tẩu tú.
- Ta vi ngươi viết một ca khúc, trong tiệc tối đón người mới đến, ta sẽ hát.
Đã nhận được đáp án, Bùi Ngữ Yên vứt bỏ một câu, đỏ mặt, cũng không quay đầu lại, quay người đi ra.
- Viết cho ta một ca khúc? Còn có thể hát?
Trần Thanh Đế nhíu mày, thầm nghĩ trong lòng:
- Bùi Ngữ Yên này, không phải là sinh bệnh rồi chứ? Nổi điên làm gì?
- Đại ca, Bùi Ngữ Yên này sẽ không có ý đồ gì đối với anh chứ?
Vẻ mặt Trần Hương Hương đề phòng, hạ giọng nhắc nhở:
- Đại ca, anh cũng phải cẩn thận, đừng để hoa ngôn xảo ngữ bên ngoài của nàng lừa gạt.
Bùi Ngữ Yên quay người ly khai, còn chưa tới trước xe, nghe được Trần Hương Hương nói, một cái lảo đảo, suýt nữa mất đi trọng tâm, một đầu ngã xuống đất.
Bùi Ngữ Yên, đây chính là cao thủ a, nhưng mà lực sát thương những lời này của Trần Hương Hương, thật sự là quá cường hãn.
- Đại ca của em, là người dễ dàng bị lừa như vậy sao?
Trần Thanh Đế nhíu mày, vẻ mặt không thèm để ý.
Muốn lừa gạt Trần Thanh Đế hắn?
Bùi Ngữ Yên còn không được.
- Đại ca, anh cũng đừng quá tự tin, người nào không biết anh không chịu nổi nhất là nữ nhân hấp dẫn?
Trần Hương Hương làm ra một bộ, rất hiểu rõ Trần Thanh Đế, nói ra:
- Hơn nữa, em ngược lại rất coi trọng anh cùng chị Tĩnh Nhu.
Những lời này, Trần Hương Hương cũng không có hạ giọng, bề ngoài giống như nói cho Bùi Ngữ Yên nghe.
Ông...
Bùi Ngữ Yên khởi động xe Ferrari, nghẹn lấy một bụng hỏa khí, toàn thân phát run, lại một câu cũng nói không nên lời, đi ra biệt thự.
- Lâm Tĩnh Nhu... Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.
Trần Thanh Đế khẽ lắc đầu, trong nội tâm nhịn không được thầm nghĩ:
- Chẳng lẽ nàng thật sự thích ta rồi hả? Còn ghen? Làm sao có thể a? Người Lâm Tĩnh Nhu thống hận nhất, là ta à nha.
Vừa nghĩ tới bộ dáng bị Lâm Tĩnh Nhu hành hạ trong trí nhớ, Trần Thanh Đế chỉ lắc đầu không thôi.
Tiết mục tiệc tối đón người mới đến, đã đi ra, có ăn mặc quần áo lót tẩu tú, có ca múa, các loại nhạc khí diễn xuất...