Năm người chấn động toàn thân, rất nhanh đi ra khỏi văn phòng.
- Mẹ, không nên để ý người như vậy.
Nhìn năm tên nhân viên quản lý nhà kho ly khai, Trần Thanh Đế thò tay ôm bả vai Cổ Thiên Cầm, nói ra:
- Lão Lương này, không cam lòng ly khai như thế, tất nhiên sẽ không bỏ qua.
- Mẹ biết rõ.
Sắc mặt Cổ Thiên Cầm thật không tốt xem, ở nàng xem ra, lão Lương đối với Thanh Đế dược nghiệp rất trung tâm, sau khi phạm sai lầm, lại có thể nói ra lời nói như vậy.
Bởi vì ngươi sai, làm cho Thanh Đế dược nghiệp tổn thất gần 100 triệu, không bắt ngươi bồi thường, tiền lương một tháng cuối cùng, còn trả gấp mười lần, ngươi còn không cam lòng.
Cổ Thiên Cầm hoàn toàn chính xác là rất thương tâm.
- Mẹ, trước không cần lo lắng những chuyện này, bên Lữ gia ở thảo dược, có bắt đầu hành động hay không?
Trần Thanh Đế nhíu mày, hỏi.
Ở Trần đại thiếu xem ra, bên Lữ gia có lẽ bắt đầu hành động mới đúng.
Dù sao, sự tình Cổ Thiên Cầm đại lượng thu mua thảo dược, đã vài ngày rồi, dùng thế lực của Lữ gia, không có khả năng không biết mới đúng.
- Đã bắt đầu hành động, giá cả thảo dược, hiện tại đang tăng cao rất nhanh.
Cổ Thiên Cầm trầm ngâm một tiếng, nói ra:
- Rất nhiều thương nhân thảo dược, giống như đều thương lượng tốt vậy.
- Không có gì bất ngờ xảy ra, nhất định là Lữ gia đang làm trò quỷ.
Hai mắt Trần Thanh Đế híp lại thành một tuyến, nói ra:
- Người Lữ gia, phải chăng cũng bắt đầu thu mua thảo dược?
- Thu mua rồi, bất quá, giá cả cũng không thấp.
Cổ Thiên Cầm nhìn Trần Thanh Đế, nói ra:
- Thanh Đế, con xem còn tiếp tục thu mua nữa không?
- Mia, vì cái gì không mua?
Trần Thanh Đế cười hắc hắc, nói ra:
- Bất quá, chúng ta không mua, sẽ khiến người Lữ gia cho rằng, chúng ta không khát vọng thu mua, ngẫu nhiên phí mấy ngàn vạn thu mua một chút là được.
- Con muốn đào Lữ gia?
Cổ Thiên Cầm giật mình nói.
- Có thể đào, vì cái gì không đào?
Trần Thanh Đế nhíu mày, trong hai tròng mắt, hiện lên một đạo hàn mang:
- Không chỉ có đào, con còn muốn để cho Lữ gia bọn hắn vốn gốc không còn.
Để cho Lữ gia vốn gốc không còn?
Cách làm kỳ thật rất đơn giản, cự kỳ đơn giản, giống như lấy đi Nguyên ngọc ẩn chứa linh khí mà Lữ gia mua sắm, tất cả đều biến mất.
Bắt chước làm theo thoáng một phát, Lữ gia không muốn vốn gốc không còn cũng khó khăn.
Không chỉ như thế, còn có thể giảm bớt không ít tiền của Trần gia.
Hơn nữa, địa phương Lữ gia cất chứa thảo dược mua sắm, quyết sẽ không bí ẩn giống như chỗ cất Nguyên ngọc.
Chỉ cần hơi chút xâm nhập điều tra thoáng một phát, là đơn giản điều tra ra.
- Mẹ, bây giờ người về công ty, tại đây giao cho con.
Trần Thanh Đế nghĩ nghĩ nói ra:
- Từ nay về sau, kho hàng này phong bế, không được để cho bất luận kẻ nào tiến vào. Con sẽ lại gọi một ít người đến, trông coi nơi này.
- Được rồi, nếu có sự tình gì khác, nhân thủ không đủ, tìm cha của con.
Cổ Thiên Cầm hít sâu một hơi, nàng thật sự là quá mệt mỏi.
Đồng thời, cũng bị lão Lương làm cho tổn thương rồi.
Cách làm của Cổ Thiên Cầm, đã là hết lòng, nhưng mà, người ta lại không lĩnh tình, càng là cầm Trần Thanh Đế ra nói chuyện, cái này lại để cho Cổ Thiên Cầm rất phẫn nộ.
Lão Lương mang theo phẫn nộ cùng không cam lòng ly khai, không có gì bất ngờ xảy ra, khẳng định sẽ tiến hành trả thù. Trả thù Thanh Đế dược nghiệp, hắn không có cái năng lực kia, nhưng không có nghĩa là những người khác không có.
Hơn nữa, Trần Thanh Đế cũng tin tưởng, sự tình lão Lương bị khai trừ, Lữ gia sẽ trước tiên biết rõ, hơn nữa, còn chủ động tìm lão Lương.
Chèn ép như thế nào, đều không bằng thẳng đảo Hoàng Long, đốt đi hoặc là tranh giành chỗ Thanh Đế dược nghiệp mua sắm thảo dược, kia sẽ càng thêm nhẹ nhõm.
Chèn ép có làm được cái gì?
Thanh Đế dược nghiệp rất nhanh thu mua nhiều như vậy, một mồi lửa đốt đi, hoặc là triệt tiêu nguồn mua, mới có thể để cho Thanh Đế dược nghiệp vốn gốc không còn.
Chỉ là, Lữ gia một mực không có tìm được, nhà kho Thanh Đế dược nghiệp cất thảo dược mà thôi.
- Lão Lương bị đã khai trừ, còn mang theo oán khí, người Lữ gia cũng sẽ trước tiên tìm tới hắn.
Trần Thanh Đế nhíu mày, thầm nghĩ trong lòng:
- Kể từ đó, nhà kho gửi thảo dược này, cũng sẽ không còn là một bí mật.
- Đến lúc đó, người Lữ gia nhất định sẽ có hành động.
Hai mắt Trần Thanh Đế híp lại thành một tuyến:
- Không chỉ là Lữ gia, Thượng Quan gia cùng Hướng gia, cũng quyết sẽ không bỏ qua cơ hội lúc này.
Hướng gia cùng Thượng Quan gia, cừu hận đối với Trần Thanh Đế, sẽ không kém cừu hận với Sơn Khẩu Tổ.
Đương nhiên, bởi vì quan hệ tới 'Lữ Đông', Hướng gia cùng Thượng Quan gia cũng hận lên Lữ gia. Hướng gia cùng Thượng Quan gia, là sẽ không hợp tác với Lữ gia.
Địch nhân của địch nhân, là bằng hữu?
Cái này là có điều kiện tiên quyết, địch nhân của địch nhân, trước không thể là địch nhân của mình mới được.
- Không được bao lâu, thậm chí là buổi tối hôm nay, Lữ gia, Thượng Quan gia cùng với Hướng gia, chỉ sợ sẽ động thủ.
Trần Thanh Đế trầm ngâm một tiếng, trong hai tròng mắt hiện lên một đạo hàn mang, thầm nghĩ:
- Xem ra, ta phải đào một cái hố to rồi.
Nghĩ vậy, Trần Thanh Đế đi vào nhà kho, nhìn trong kho hàng, thảo dược bầy đặt rất là chỉnh tề, thần thức tản ra, bao phủ mà đi.
Ngay sau đó, một lớp một lớp thảo dược biến mất không thấy gì nữa, bị Trần Thanh Đế thu vào bên trong Càn Khôn Đỉnh.