Chỉ là ở một phương diện này, Trần Thanh Đế đối với Bùi Ngữ Yên là bội phục không thôi.
Không cần nghĩ cũng biết, đây hết thảy, tất cả đều là Bùi Ngữ Yên một người bày ra.
Lý Nhược Băng như Thiên Tiên, nện bước lên sân khấu đi một vòng, tiếng vỗ tay nổi lên bốn phía, oanh động toàn trường, tru lên không ngừng.
Ngay sau đó, Lý Nhược Băng lần nữa 'bay lên', ly khai sân khấu.
Đổi thành tám người khác, từng cái từ trên trời giáng xuống. Bất quá, có lẽ là bởi vì nguyên nhân Lý Nhược Băng, nữ sinh xuất hiện đằng sau, tuy đều rất gợi cảm, lại khiến người xem buồn ngủ.
Lý Nhược Băng xuất hiện, thật sự là quá kinh diễm, quá rung động nhân tâm rồi.
Kế tiếp diễn xuất tuy không kinh diễm, rung động nhân tâm bằng Lý Nhược Băng, nhưng đều rất không tệ, nguyên một đám cao triều không ngừng.
Toàn bộ hào khí của tiệc tối đón người mới đến, đều đang bành trướng dâng cao.
Cao triều một tốp tiếp theo một tốp, muốn không tăng cũng khó khăn.
- Hiện tại là tiết mục của Trần Hương Hương đến từ Cao trung, cùng với các đồng học diễn xuất, mời mọi người thưởng thức.
Thanh âm của MC vang lên, ngay sau đó ánh sáng màu lam lập loè, người chủ trì lần nữa biến mất không thấy.
- Trần Hương Hương? Ngao rống... Là Trần Hương Hương, hoa hậu giảng đường Cao trung, Trần Hương Hương. Bạn đang đọc truyện tại - www.Truyện FULL
- Sang năm Trần Hương Hương sẽ tiến vào đại học, hoa hậu giảng đường thứ nhất của Trung Y Học Viện chúng ta, chỉ sợ sẽ rơi vào trên người Trần Hương Hương.
- Hương Hương, I love you!
- Hương Hương, ca ca ta ủng hộ ngươi, cố gắng lên!
- Hương Hương, ngươi là giỏi nhất!
...
Trần Hương Hương người chưa xuất hiện, cao giọng hoan hô đã không ngừng vang lên, do đó có thể thấy được, danh khí của Trần Hương Hương, là tràn đầy cỡ nào.
Phải biết rằng, đây vẫn chỉ là ở khu đại học, mà không phải ở khu Cao trung của Trần Hương Hương.
Đúng lúc này, một bộ Piano tuyết trắng, xuất hiện ở trên không sân khấu, Trần Hương Hương mặc quần áo thanh thuần, ngồi ở trên ghế dài, bàn tay như ngọc trắng đặt ở trên Piano.
Ở bốn phía Trần Hương Hương, hơi phía trên, 'Tiên nữ' như mây, đồng dạng chậm rãi hạ lạc.
Rất hiển nhiên, Trần Hương Hương là phụ trách nhạc đệm Piano, nhóm 'Tiên nữ' khác phụ trách khiêu vũ.
Đối mặt tiếng gọi ầm ĩ đầy trời, trên mặt Trần Hương Hương treo dáng tươi cười nhàn nhạt, ánh mắt của nàng, một mực dừng lại trên người một người duy nhất.
Cái kia chính là, đại ca của Trần Hương Hương nàng, Thiên Vương *** trâu, Trần Thanh Đế!
Thiên Vương *** trâu!
Không sai, trong mắt tất cả nam sinh của Trung Y Học Viện, Trần Thanh Đế là một khối *** trâu, cắm đầy đủ loại hoa tươi kiểu dáng xinh đẹp làm cho người hâm mộ.
Đừng nói là hoa tươi khác, chỉ là Bùi Ngữ Yên, đã đầy đủ để cho Trần Thanh Đế xứng đôi với xưng hô Thiên Vương *** trâu này rồi.
Nhân vật Thiên Vương bên trong *** trâu!
Ngồi ở dưới đài, ánh mắt Trần Thanh Đế cũng một mực rơi vào trên người Trần Hương Hương, ở trên mặt của hắn, tràn đầy dáng tươi cười cổ vũ đối với Trần Hương Hương.
Răng rắc!
Ở thời điểm này, một tiếng giòn vang vang lên, Trần Hương Hương cách mặt đất sân khấu, còn cao tới bảy tám mét, người cùng Piano, rất nhanh rơi xuống.
Trần Hương Hương cùng Piano, rơi xuống!
- A...
Trần Hương Hương phát ra một tiếng kêu sợ hãi, cả người trực tiếp bị sợ cháng váng, sắc mặt cũng lập tức biến thành trắng bệch. Diễn tập rất nhiều lần, nhưng cho tới bây giờ không có xuất hiện qua vấn đề như vậy a.
Dây thép, vậy mà đứt.
Đây chính là địa phương cách mặt đất bảy tám mét.
Hậu quả té xuống, không chết cũng tàn phế.
Nhìn thấy một màn này, mọi người dưới đài vốn là hô to, lập tức an tĩnh lại, mỗi người đều trừng lớn hai mắt, hoảng sợ nhìn Trần Hương Hương rất nhanh té xuống.
- Trần Thanh Đế, đây chỉ là một chút tiền lãi, cho ngươi nhận thức thoáng một phát, thống khổ khi thân nhân bị thương, thậm chí là chết đi.
Ở một hẻo lánh, Hướng Diễm thình lình ngồi ở chỗ đó, trên mặt lộ ra vẻ âm tàn:
- Cho dù lần này vận khí Trần Hương Hương tốt không chết, cũng phải tàn phế.
- Hương Hương!
Trần Thanh Đế thấy thế, tròn mắt muốn nứt, toàn thân tràn ngập sát khí khổng lồ, cả thân thể nhảy dựng lên, tốc độ tăng lên tới cực hạn, rất nhanh chạy gấp tới sân khấu.
- Hiện!
Thời gian đã không còn kịp rồi, Trần Thanh Đế vung tay lên, bùn đất lúc trước đào hầm được lưu giữ trong Càn Khôn Đỉnh, còn chưa có ném đi, rất nhanh xuất hiện ở trên sân khấu.
Vừa vặn, ở phía dưới Trần Hương Hương rơi xuống.
Oanh!
Linh khí trong cơ thể Trần Thanh Đế, lập tức bộc phát, rất nhanh bao khỏa tới Trần Hương Hương, đồng thời cũng bao phủ đống đất đột nhiên xuất hiện lại.
Oanh!
Ông...
Piano hung hăng đập vào trên sân khấu, phát ra thanh âm chấn động chói tai.
Phốc!
Ngay sau đó, một tiếng trầm đục, Trần Hương Hương rớt xuống, ngã lên trên đống đất. Trần Hương Hương bên trong hoảng sợ, không có cảm thấy một tia đau đớn, giống như là té lên chăn nệm.
Ân, so với chăn nệm còn muốn mềm mại hơn nhiều.
- Tiểu muội, em không sao chứ?
Lúc này, Trần Thanh Đế cũng xông lên sân khấu, rất nhanh nhảy lên đống đất, một tay vịn lấy Trần Hương Hương, trên mặt tràn đầy vẻ lo lắng.
Mặc dù Trần Thanh Đế biết, hắn toàn lực bộc phát bảo vệ, Trần Hương Hương không có bất luận tổn thương gì, nhưng hắn vẫn là nhịn không được lo lắng.
- Em... em không sao.
Trần Hương Hương vô ý thức lắc đầu, trong nội tâm nghĩ mà sợ không thôi.