Ở bên trong ánh mắt mọi người, Bùi Ngữ Yên cùng Trần Thanh Đế giống như là đang nói với nhau, nhưng bọn hắn cái gì cũng không nghe thấy.
- Nếu như nhớ lại, ta sợ ta sẽ giết ngươi.
Trần Thanh Đế trầm ngâm một tiếng, nói ra:
- Sự tình tiểu muội của ta, nếu như ngươi không thể cho ta một đáp án thoả mãn, để cho ta biết rõ, ngươi cùng người Hướng gia là cùng một guộc, ta cũng sẽ giết ngươi.
- Sự tình tiểu muội, đã chạm vào Nghịch Lân của ta.
Trong con ngươi của Trần Thanh Đế, hiện lên một đạo hàn mang:
- Người chạm đến, chết, vô luận là ai.
- Ngươi nhẫn tâm như vậy, đối với ta như vậy sao?
Nước mắt trong hai tròng mắt của Bùi Ngữ Yên, yên lặng chảy ra.
- Nhẫn tâm?
Trần Thanh Đế tiến lên một bước, hai tay nắm lấy bả vai của Bùi Ngữ Yên, ngưng mắt nhìn Bùi Ngữ Yên, thấp giọng nói ra:
- Ta rất cảm động, nhưng mà, ta lại bởi vì ngươi mới cưỡng ép xóa bỏ trí nhớ.
- Ngươi bây giờ, với ta mà nói, quá nguy hiểm.
Trần Thanh Đế vứt bỏ một câu, ở thời điểm tất cả mọi người cho rằng sẽ hôn Bùi Ngữ Yên, hắn lại quay đầu đi ra ngoài.
Những nơi Trần Thanh Đế đi qua, có một loại lực lượng vô hình đẩy bầy người ra, sau đó, chậm rãi rời khỏi đại lễ đường.
Bùi Ngữ Yên ngây ngốc đứng nguyên tại chỗ, nước mắt trong hai tròng mắt như suối tuôn ra, ngăn không được chảy xuống.
- Ngươi là vì ta, cưỡng ép xóa bỏ trí nhớ, hiện tại ta đây, đối với ngươi mà nói, quá nguy hiểm?
Sắc mặt Bùi Ngữ Yên, lập tức trở nên trắng bệch:
- Đúng vậy a, là vì ta.
Đã đi ra đại lễ đường, Trần Thanh Đế hít sâu một hơi, nói không cảm động, đây tuyệt đối là gạt người. Bất quá, hắn cũng không dám đi cảm động.
Trần đại thiếu trước kia cưỡng ép xóa bỏ trí nhớ, hơn nữa Trần Thanh Đế từ trong miệng Viên Cầu, được đến vài sự tình có quan hệ tới Bùi Ngữ Yên, hắn biết rõ, Bùi Ngữ Yên tổn thương Trần đại thiếu rất sâu, rất sâu.
Về phần tại sao phải mạnh mẽ xóa bỏ trí nhớ, Trần Thanh Đế không biết, nhưng hắn vẫn biết rõ, hiện tại Bùi Ngữ Yên, đối với hắn mà nói, thật sự là quá nguy hiểm.
Quyết không thể dựa vào quá thân cận.
- Lý Vưu, nói cho bọn người Chu Trướng, ta có việc ly khai một hồi, về phần chúc mừng, bảo bọn hắn đi trước.
Trần Thanh Đế nhìn hư không nói ra.
- Vâng, Trần đại thiếu.
Từ trong đêm tối, truyền đến thanh âm của Lý Vưu.
Trần Thanh Đế nhẹ gật đầu, giống như U Linh lặng yên rời khỏi Trung Y Học Viện, rất nhanh chạy vội về Giang Sơn Ngự Cảnh.
- Trần đại thiếu!
Trong sân biệt thự, Thiết Nam nằm trên mặt đất không ngừng thở hổn hển, đột nhiên đứng lên, tuy hiện tại nàng rất mệt, nhưng lại kiên định đứng đấy như cũ.
Mặc dù nói, hai chân của nàng, đều đang run rẩy, quần áo cũng bị mồ hôi thẩm thấu.
- Trong vòng 3 ngày, điều tra ra người Thượng Quan gia cùng Hướng gia ở địa phương nào cho ta.
Trần Thanh Đế nhíu mày, lạnh giọng nói ra:
- Mỗi ngày huấn luyện, cũng phải hoàn thành.
Thượng Quan gia cùng Hướng gia, ở HongKong chính là hai siêu cấp đại gia tộc, bọn hắn đi vào nội địa, đương nhiên sẽ không trốn trốn tránh tránh.
Muốn điều tra tung tích của bọn hắn, chỉ cần hơi chút chú ý, rất dễ dàng là có thể tìm ra.
Cũng chính bởi vì như thế, Trần Thanh Đế mới bảo Thiết Nam. Ở trên cơ sở hoàn thành huấn luyện, trong vòng 3 ngày, điều tra ra Thượng Quan gia cùng Hướng gia ở địa phương nào.
- Vâng, Trần đại thiếu.
Thiết Nam nghiêm sắc mặt, kiên định nói.
- Đi theo ta.
Trần Thanh Đế nhẹ gật đầu, đi vào trong biệt thự, cuối cùng, đi tới trong phòng của hắn, Thiết Nam theo sát phía sau, cũng đi theo vào trong.
- Những thảo dược này, cô cầm lấy thả vào trong bồn tắm, ở bên trong ngâm nửa giờ.
Trần Thanh Đế mở ra một cái ngăn kéo, lấy ra một bao thảo dược, giao vào trong tay Thiết Nam, nói ra:
- Trong quá trình ngâm, sẽ phi thường thống khổ, sau khi nhịn qua, hấp thu dược lực, cô cũng tìm được thu hoạch không tưởng được.
Thiết Nam không có linh căn, không cách nào tu chân, Trần Thanh Đế chỉ có thể thông qua dược vật, rèn luyện thân thể Thiết Nam, làm cho nàng trở nên càng cường đại hơn.
Không chỉ có như thế, Trần Thanh Đế cho nàng thảo dược, còn có thể tiêu trừ mệt nhọc.
- Cảm ơn, Trần đại thiếu.
Trong nội tâm Thiết Nam vui vẻ, đột nhiên cảm giác không có mệt mỏi nữa, tinh thần đại chấn, kích động vạn phần.
Trần Thanh Đế nói, vô luận là nói cái gì, Thiết Nam nàng đều sẽ tin tưởng.
Nhìn Thiết Nam ly khai, trong hai tròng mắt của Trần Thanh Đế, hiện lên một đạo hàn mang: Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.
- Hướng gia, Thượng Quan gia đi vào nội địa. Tất cả đều lưu lại a.
- Ân?
Đúng lúc này, điện thoại của Trần Thanh Đế vang lên, lấy ra xem xét, là Liễu Nhất Thôn gọi tới.
- Người Lữ gia hành động rồi sao?
- Đúng vậy.
Thanh âm của Liễu Nhất Thôn, từ đầu điện thoại bên kia truyền ra, nói:
- Hiện tại bọn hắn đang trông xem thế nào, hơn nữa, thực lực đều rất mạnh. Chúng ta chỉ sợ không phải đối thủ.
- Ân, ta lập tức đến ngay.
Trần Thanh Đế cúp điện thoại, thân thể khẽ động, từ trong biệt thự biến mất.
bên người Hơn 10 phút sau, Trần Thanh Đế vô thanh vô tức đi tới Liễu Nhất Thôn, hạ giọng nói ra:
- Tình huống bây giờ như thế nào?
- Bọn hắn không có động thủ, như là đang đợi người.
Liễu Nhất Thôn trầm giọng nói ra:
- Xem bộ dáng, hẳn là muốn đem chúng ta một lần hành động tiêu diệt.