- 24 người, trong đó có bốn người thực lực với ngươi không sai biệt lắm, bốn người thực lực còn mạnh hơn ngươi.
Trần Thanh Đế tản thần thức ra, nghĩ nghĩ nói ra:
- Ra mệnh lệnh đi, không cần lo cho nhà kho, cam đoan an toàn của mình là đệ nhất.
Trong kho hàng, cũng không có một cây thảo dược, tất cả đều bị Trần Thanh Đế cho vào bên trong Càn Khôn Đỉnh.
Nhà kho trống không, Trần Thanh Đế còn điều đến nhiều người trông coi như vậy, mục đích rất đơn giản, là để cho người Lữ gia biết rõ, Thanh Đế dược nghiệp đối với nhà kho rất coi trọng.
Kỳ thật, trong kho hàng cái gì cũng không có.
- Vâng, Trần đại thiếu.
Liễu Nhất Thôn cũng không hỏi nhiều, rất nhanh truyền đạt mệnh lệnh.
Rất nhanh, Liễu Nhất Thôn trở lại, mà lúc này, lại có hơn mười cao thủ Lữ gia lặng yên chạy tới, tụ hợp cùng 24 người lúc trước.
Nhìn thấy một màn này, Trần Thanh Đế rút ra một miếng vải đen mang trên mặt. Bạn đang đọc truyện tại - www.Truyện FULL
- Ta hiện tại bắt đầu động thủ, nhớ kỹ, đừng cho bất luận kẻ nào đào tẩu.
Trần Thanh Đế nhíu mày, lành lạnh nói ra:
- Các ngươi phụ trách không phải giết địch, mà là ngăn chặn những người khác đào tẩu.
Nói xong, thân thể Trần Thanh Đế khẽ động, rất nhanh biến mất.
Phốc!
Một tiếng trầm đục, Trần Thanh Đế cầm trường đao trong tay, một đao đâm xuyên qua lồng ngực một gã cao thủ Lữ gia. Lập tức, ánh đao lập loè, lại là ba người bị chém giết.
Nhanh.
Nhanh đến cực hạn.
Cho đến lúc này, những cao thủ Lữ gia kia mới kịp phản ứng, rất nhanh phát động công kích tới Trần Thanh Đế. Đồng thời, Liễu Nhất Thôn mang theo mọi người, bao vây Trần Thanh Đế cùng cao thủ Lữ gia lại.
Tất cả mọi người cầm súng máy, mấy chục cái họng súng nhắm ngay bọn hắn.
- Chết!
Trần Thanh Đế phát ra một tiếng gầm nhẹ, trường đao trong tay vung vẩy, mỗi lần hiện lên một đạo hàn mang, liền có một gã cao thủ Lữ gia bị chém giết.
Gần kề một phút đồng hồ, hơn bốn mươi tên cao thủ Lữ gia, đã bị Trần Thanh Đế chém giết hơn mười người, chỉ còn lại chưa đủ ba mươi người.
Đồ sát, đây quả thực là đồ sát.
Nhìn thấy một màn này, những quân đội tinh anh tiềm phục ở chỗ tối, từ biệt thự điều đến kia, tất cả đều trừng lớn hai mắt, mặt mũi tràn đầy khiếp sợ.
Cái này... loại cường hãn này, đã triệt để làm bọn chúng làm chấn kinh rồi.
Quân Thần, có thể mạnh như vậy sao?
Không có!
Đáp án dĩ nhiên là không.
Coi như là có, nhưng luận tốc độ giết người, cũng quyết so ra kém người che mặt kia.
Ngoại trừ Liễu Nhất Thôn ra, không có ai biết, người bịt mặt kia là Trần Thanh Đế, nhưng mà, bọn họ đều biết, kia không phải địch nhân.
Là tới giúp bọn hắn đấy.
Liễu Nhất Thôn biết là Trần Thanh Đế, cũng biết Trần đại thiếu rất mạnh, nhưng hắn như thế nào cũng không nghĩ ra, Trần Thanh Đế vậy mà sẽ cường hãn như thế. Cường hãn đã đến loại tình trạng này.
Quá mạnh mẽ!
So với Quân Thần Trần Chấn Hoa, còn muốn mạnh hơn a.
Nhất là tốc độ giết người kia, gọn gàng, một đao giết một người, cũng không dây dưa dài dòng. Mỗi một đao, đều là vết thương trí mệnh, hẳn phải chết không thể nghi ngờ.
Ở bên trong Trần Thanh Đế đồ sát, cao thủ Lữ gia còn lại, tất cả đều chấn kinh rồi, bị dọa bể mật.
Đối với chút ít này, Trần Thanh Đế không để ý đến.
Giết!
Tất cả đều chém giết.
Hôm nay, Trần Thanh Đế nổi giận, bởi vì Hướng Diễm ra tay với Trần Hương Hương, chạm vào Nghịch Lân của Trần đại thiếu. Cái này làm cho Trần đại thiếu, trong nội tâm một mực nghẹn lấy lửa giận.
Người Thượng Quan gia cùng Hướng gia, Trần Thanh Đế tạm thời không biết ở địa phương nào. Mà bây giờ, người Lữ gia lại muốn đánh chủ ý thảo dược của hắn, đúng lúc trở thành nơi phát tiết.
Tốc độ giết người của Trần Thanh Đế càng lúc càng nhanh, lại qua một phút đồng hồ. Cao thủ Lữ gia còn lại, đều không ngoại lệ, tất cả đều bị chém giết.
Không ai có thể chạy thoát.
Về phần bọn người Liễu Nhất Thôn, chỉ là tiềm phục ở chỗ tối, mang súng, căn bản không có đất dụng võ.
Phụ trách chặn đánh người đào tẩu?
Người ta căn bản cũng không có cơ hội đào tẩu, còn chặn đánh cái rắm a.
Trần Thanh Đế lo lắng thủ đoạn đào tẩu của cao thủ Lữ gia. Làm thật sự là quá hoàn mỹ, lại phối hợp thêm tốc độ công kích của Trần Thanh Đế, ai còn có thể chạy thoát?
- Đem hết thảy thanh lý tốt.
Khi một gã cao thủ Lữ gia cuối cùng bị chém giết, Trần Thanh Đế hóa thành một đạo tàn ảnh, rất nhanh biến mất trong đêm tối.
Trần Thanh Đế là ly khai như thế nào, vậy mà không có ai biết.
Chỉ là, Liễu Nhất Thôn đã nghe được Trần Thanh Đế bảo hắn thanh lý tốt nơi này.
Như là nói ở bên tai của hắn vậy.
Mạnh!
Thật sự là quá mạnh mẽ.
Mạnh đến tình trạng làm cho người tức lộn ruột.
- Liễu đội trường, hắn... hắn là người nào?
Một gã quân nhân tinh anh cách Liễu Nhất Thôn không xa, dùng đến thanh âm run rẩy hỏi.
- Người một nhà.
Liễu Nhất Thôn trầm ngâm một tiếng, từ chỗ tối đi ra, thấp giọng nói:
- Dùng tốc độ nhanh nhất, xử lý sạch sẽ nơi này, coi như chuyện gì cũng không có phát sinh qua.
- Vâng, Liễu đội trường.
Tất cả mọi người, ngay ngắn thấp giọng, nghiêm túc nói.