Cùng lúc đó. Trong một phòng VIP ở khách sạn khác. Phó Dịch thân cao chỉ có một mét bày, toàn thân đều là cơ bắp rắn chắc, đang ngồi ở trên agế sa lon ở đối diện Phó Dịch, ngồi một gã nam tử dáng người nhỏ gầy. Mang kính mắt, toàn thân lại tản ra khí tức nguy hiểm, tuổi khoảng .
- Phó Dịch. Lỗ Hổ cùng Trang Tất Thành bị Đoạn Phàm giết, chuyện này. Lão đại của chúng ta phi thường phẫn nộ.
Nam tử dùng đến âm thanh lạnh như băng nói ra:
- Kê hoạch sẽ sớm hơn dự kiến, ngươi chuẩn bị như thế nào?
- Ta bên này. Ngươi không cần lo lắng, đã chuẩn bị sẵn sàng; Tùy thời đều có thể động thủ.
Phó Dịch cầm một ly rượu đỏ, uống một hơi cạn sạch:
- Hiện tại ta chỉ muốn xác định một việc. Đoạn Thiên, thật sự đã xảy ra chuyện? Xảy ra chuyện gi?
- Đao vương, ta nghĩ ngươi nên biết, ta sợ nhất đúng là Đoạn Thiên.
Phó Dịch hít sâu một hơi. Nói ra:
- Nếu như không cách nào xác định, ta không dám động tay.
- Đã hơn nửa năm rồi, chẳng lẽ ngươi một chút cũng không có hoài nghi sao?
Đao vương, một trong bốn trợ tá đắc lực nhất của lão Đại Thanh Bang. Đương nhiên, hiện tại chỉ còn lại có ba cái.
Súng Thần Lỗ Hồ, đã bị giết.
- Đoạn Thiên cụ thể xảy ra chuyện gì, ta cũng không biết.
Đao vương lạnh giọng nói ra:
- Nhưng mà có một điểm, ta có thể cam đoan, đó chính là, Đoạn Thiên còn sống, nhưng lại sống không bằng chết, dùng không được bao lâu. Cũng sẽ chết.
- Đây là vị kia của Thanh Bang chúng ta. Trưởng lão cung phụng thần bí nói, cũng là vị trưởng lão cung phụng thần bí kia ra tay.
Đang khi nói chuyện, toàn thân Đao vương rung mạnh, trên mặt tràn đầy cung kính và SỢ hãi.
- Cung phụng trưởng lão?
Phó Dịch cũng là trong lòng run lên. Trên mặt lộ ra vẻ sợ hãi.
Phó Dịch cũng biết, ở sau lưng Thanh Bang, có một trưởng lão cung phụng thần bí. Thực lực cường hãn không nói. Toàn thân đều tản ra khí tức tà ác. Vô cùng âm trầm.
Truyện Của T
Ui . Net
Toàn thân bao vây vải đen. Giống như là Vu sư tà ác.
Bái kiến một lần. Phó Dịch không muốn gặp lần thứ hai. Đáng sợ. Thật sự là đáng sợ.
- Là trưởng lão cung phụng thần bí ra tay, ta đây an tâm.
Phó Dịch nhẹ nhàng thở ra, hắn biết rõ. Đoạn Thiên tuyệt đối đã xảy ra chuyện.
Hơn nữa. Phó Dịch cũng tin tưởng, dùng không được bao lâu Đoạn Thiên sẽ chết, hắn hoàn toàn tin tưởng Đao vương.
- Tốt rồi. Ngươi trở về chuẩn bị một chút, ta nghĩ, dùng không được bao lâu. Sẽ động thủ.
Đao vương đứng lên, lạnh như băng nói:
- Bảo người của ngươi, gần đây thu liễm một chút, không nên khiến cho hoài nghi.
Nói xong. Đao vương đã đi ra khỏi khách sạn.
Chứng kiến Đao vương ly khai. Phó Dịch cũng không có dừng lại. Mà đi tới phòng bên cạnh.
Trong phòng bên cạnh, một thiếu phụ khoảng , dáng người xinh đẹp. Thình lình ngồi ở trong đó. Nàng đúng là vợ của Phó Dịch, mẹ của Phó Tân Hãn. Lịch Hoa Xuân.
Dùng thân phận của Phó Dịch, tuy chơi đùa không ít nữ nhân, nhưng hắn đối với vợ của mình, không những không có vứt bỏ. Trái lại, còn phi thường sủng ái.
Cũng chỉ có Lịch Hoa Xuân thật sự để cho Phó Dịch động tình.
Mặc dù nói. Lịch Hoa Xuân đã vì hắn sanh một đứa con trai, nhưng mà. Phó Dịch còn rất mê luyến thân thể của Lịch Hoa Xuân.
Thân thể của Lịch Hoa Xuân, đối với Phó Dịch mà nói. Giống như là một loại độc dược, làm cho hắn không cách nào tự kềm chế.
- Lão công. Vài ngày không có nhìn thấy Hãn Nhi rồi, gọi Hãn Nhi cùng nhau ăn cơm được không?
Lịch Hoa Xuân đứng lên. Đi tới bên người Phó Dịch.
- Cũng tốt.
Lập tức sắp hành động, tâm tình của Phó Dịch không tệ, nhẹ gật đầu nói ra.
- Em gọi điện thoại cho Hàn Nhi.
Lịch Hoa Xuân cao hứng từ trong túi xách, móc ra điện thoại, bấm điện thoại của Phó Tân Hàn.
Khách sạn Phú Lệ, Phó Tân Hàn nằm trên mặt đất như là chó chết, mặt mũi tràn đầy tuyệt vọng, không thể tin được, hắn không tin ngay cả lão tử Phó Dịch của hắn cũng cứu không được hắn.
Phải biết rằng, ở trong mắt Phó Tân Hàn hắn. Lão tử hắn là tồn tại Vô Địch, vô luận chọc cái họa gì, cũng không có chuyện không giải quyết được.
Cũng chính bởi vì như thế, Phó Tân Hàn mới hung hãn càn quấy như thế, ngay cả vị hôn phu của Bùi Ngữ Yên cũng không để vào mắt.
Quốc tế toàn năng siêu sao Bùi Ngữ Yên, đối với tuyệt đại đa số người mà nói, đó là tồn tại rất cường đại. Nhưng mà. Phó Tân Hàn lại không sợ Bùi Ngữ Yên.
Tuy không thể trêu chọc, nhưng không sợ.
- Ngay cả Bùi Ngữ Yên Phó Tân Hàn còn không sợ, huống chi là vị hôn phu của Bùi Ngữ Yên, Trần Thanh Đế?
Chỉ là, hắn như thế nào cũng thật không ngờ. Lúc này đây vậy mà đá vào thiết bản. Trần Thanh Đế không chỉ là vị hôn phu của Bùi Ngữ Yên, càng là sư phụ của Đoạn Phàm.
Sư phụ Đoạn Phàm, cái thân phận này. Không phải Phó Tân Hàn hắn có thể khiêu khích.
Đúng lúc này, điện thoại Phó Tân Hàn vang lên. Phó Tân Hàn chấn động toàn thân, trên khuôn mặt xám như tro. Lộ ra một tia hi vọng, chịu đựng đau nhức kịch liệt, rất nhanh móc điện thoại ra.
Một bên Đoạn Phàm muốn ngăn cản, lại chứng kiến Trần Thanh Đế không có ý tứ ngăn cản. Cuối cùng cũng không có động.
Bạch Ngọc Đông lại im lặng không nói gì, ở hắn xem ra, sự tình hôm nay cũng không phải dễ dàng chấm dứt như vậy, hơn nữa, Trần Thanh Đế còn giống như có mục đích gì khác.
- Hàn Nhi, con ở chỗ nào. Nhanh về đi, mẹ và cha đều đang chờ con về cùng nhau ăn cơm đây này.
Điện thoại vừa chuyển được, thanh âm sủng ái quen thuộc của Lịch Hoa Xuân vang lên.
Giờ khắc này, thanh âm của Lịch Hoa Xuân, giống như là một cọng cỏ cứu mạng. Làm cho tinh thần Phó Tân Hàn chấn động. Thấy được hi vọng, vô cùng hưng phấn.
- Mẹ. Cứu con. Nhanh tới cứu con.:
Phó Tân Hàn kích động vô cùng, hét lớn:
- Mẹ. Con sắp chết, sắp chết, nhanh cứu con.