Hiện tại, đã biết 'Lữ Đông' ẩn giấu thực lực, hiện tại bạo phát đi ra, bọn hắn lập tức triệt để tuyệt vọng.
Đối mặt Trần Thanh Đế công kích, người Thượng Quan gia cùng Hướng gia, căn bản không có bất luận lực chống gì đỡ.
Võ công thiên hạ, vô kiên bất tồi, chỉ nhanh là phá.
Tốc độ công kích cùng tốc độ di chuyển của 'Lữ Đông', đã nhanh đến tình trạng làm cho người tức lộn ruột. Dùng thực lực của bọn hắn, cũng chỉ là có thể bắt đến một đạo tàn ảnh, cùng hàn mang không ngừng thoáng hiện.
Đồ sát.
Cái này quả thực là đồ sát.
Khi dễ người a!
Quá khi dễ người rồi!
Hướng Diễm đứng ở một bên, vừa muốn chửi ầm lên, lập tức trợn tròn mắt, bởi vì nàng căn bản là nhìn không tới 'Lữ Đông', 'Lữ Đông' giống như là biến mất. Nguồn truyện:
Chẳng lẽ là 'Lữ Đông' không địch lại, bị đám phế vật kia đánh chạy?
Đào tẩu rồi hả?
Đào tẩu?
Tuyệt đối không thể để cho cẩu tạp chủng 'Lữ Đông' kia đào tẩu a.
Phốc Phốc...
Một thanh âm trầm đục vang lên, bởi vì tốc độ công kích của Trần Thanh Đế quá nhanh. Tiếng vang 'Phốc', liền lại với nhau, biến thành một thanh âm rất dài.
Tiếng vang gần hai giây, biến mất, cao thủ Thượng Quan gia cùng Hướng gia, tất cả đều ngừng lại. 'Lữ Đông' biến mất không thấy gì nữa, đứng ở vị trí trung tâm.
- Một đám phế vật, các ngươi thất thần làm gì, còn không mau động thủ, giết cẩu tạp chủng Lữ Đông này.
Nhìn thấy một màn này, Hướng Diễm căn bản cũng không biết là chuyện gì xảy ra, đã vượt qua nàng nhận thức.
Bất quá, nhìn thấy cao thủ Thượng Quan gia cùng Hướng gia, tất cả đều đứng nguyên tại chỗ bất động, Hướng Diễm chửi ầm lên lần nữa.
Hướng Diễm nàng quan tâm nhất đúng là, giết 'Lữ Đông' báo thù cho chồng của nàng.
Rầm rầm rầm...
Có thể là thanh âm của Hướng Diễm quá ngưu bức, quá lớn, thanh âm của nàng vừa dứt, hơn mười cao thủ Thượng Quan gia cùng Hướng gia, ngay ngắn té ngã trên đất.
Mười mấy người, đều không ngoại lệ, tất cả đều bị chém giết.
- Cái gì?
Hướng Diễm trực tiếp choáng váng, sững sờ tại nguyên chỗ, cả thân thể đều không ngừng run rẩy, trong nội tâm tràn đầy sợ hãi nồng đậm, nàng giờ phút này, một câu cũng nói không nên lời.
Sợ cháng váng.
Bịch!
Một tiếng trầm đục, Hướng Diễm trực tiếp quỳ trên mặt đất, vẻ mặt kinh hãi nhìn Trần Thanh Đế, không ngừng cầu khẩn nói:
- Van cầu ngươi thả ta, đừng giết ta...
- Chỉ cần ngươi không giết ta, muốn cái gì ta cũng đáp ứng ngươi...
Ở trước mặt tử vong, vô luận là ai, đều tràn đầy sợ hãi, dù là Hướng Diễm là con gái Hướng gia gia chủ.
Coi như là lão Đại hắc đạo, thời điểm đối mặt tử vong, cũng sẽ sợ.
Chết!
Vô luận là ai, đều sợ!
- Không phải ngươi muốn giết ta sao?
Trần Thanh Đế đi đến trước mặt Hướng Diễm, trường đao trong tay gác ở trên cổ Hướng Diễm:
- Ta cái gì cũng không muốn, chỉ muốn mạng của ngươi!
- Không...
Hướng Diễm phát ra một tiếng thét, tránh né trường đao của Trần Thanh Đế, mặt xám như tro, gầm rú nói:
- Ngươi giết ta, ba của ta quyết sẽ không bỏ qua ngươi, coi như là Lữ gia các ngươi, cũng sẽ gặp nạn...
- Ngươi không nên, không nên động thủ với tiểu muội Trần Hương Hương của ta.
Thanh âm của Trần Thanh Đế, như một cây kim đâm vào trong lỗ tai Hướng Diễm.
Truyền âm bí pháp!
Ngoại trừ Hướng Diễm ra, những người khác quyết nghe không được.
- Ngươi...
Hướng Diễm chấn động toàn thân, trừng lớn hai mắt, mặt mũi tràn đầy không thể tin được, gắt gao nhìn chằm chằm vào Trần Thanh Đế, nhịn không được phát ra một tiếng thét kinh hãi.
- Ngươi còn không ngốc!
Trần Thanh Đế cười lạnh một tiếng, căn bản cũng không có cho Hướng Diễm cơ hội nói chuyện, một đao bổ đầu của nàng xuống.
Hướng Diễm bị chặt rơi đầu, chết không nhắm mắt, trên mặt tràn đầy khiếp sợ, sợ hãi, cùng không thể tin được!
Thẳng đến chết, Hướng Diễm nàng cũng không thể tin được, 'Lữ Đông' dĩ nhiên cũng là Trần Thanh Đế.
Mà Trần gia phế vật, Trần đại thiếu, vậy mà sẽ có được thực lực khủng bố như thế, nhiều cao thủ Thượng Quan gia cùng Lữ gia như vậy, vậy mà không phải đối thủ của một phế vật.
Trần đại thiếu là phế vật?
Vậy trong thiên hạ, còn có ai không phải phế vật?
Chỉ là, Hướng Diễm đã bị chết, căn bản là không cách nào đem tin tức nàng biết rõ truyền đạt đi ra ngoài.
Vèo!
Đúng lúc này, toàn thân Trần Thanh Đế đột nhiên chấn động. Trường đao trong tay bám vào linh khí, rất nhanh bị hắn kích xạ mà ra, thẳng bức bầu trời đêm.
Đồng thời, tốc độ của Trần Thanh Đế lập tức tăng lên tới cực hạn, liền xông ra ngoài.
Phương hướng!
Phương hướng trường đao kích xạ mà ra.
Bang!
Một tiếng kinh minh vang lên, trường đao kích xạ mà ra, trực tiếp bị đẩy lùi.
- Là nàng!
Trần Thanh Đế rất nhanh kích xạ mà ra, ly khai Bạch Yên trang viên, thình lình thấy được một nữ nhân toàn thân bị vải đen bao phủ, chỉ lộ ra con mắt, dáng vóc mê người.
Trần Thanh Đế nhận ra nữ nhân này, đúng là lúc trước xuất thủ cứu Mạnh Ngưng Tuyết, tốc độ cực nhanh, Trần đại thiếu không cách nào đuổi kịp.