Chương ảnh.
Chương ảnh.
Trần Thanh Đế nhíu mày, trên mặt lộ ra cười lạnh. Lập tức. Nhìn hướng dẫn một chút, chạy tới một địa phương vắng vẻ.
Dùng kỹ thuật lái xe nghịch thiên kia của Trần Thanh Đế. Muốn vứt bỏ người theo dõi hắn. Vẫn có thể đủ đơn giản làm được, bất quá. Trần đại thiếu không có ý định làm như vậy.
Sau nửa giờ, Trần Thanh Đế đi tới một vùng ngoại ô vắng vẻ, bốn phía không người.
Đột nhiên. Trần Thanh Đế gia tốc, đã đến một chỗ cua, BMW rất nhanh vọt vào trong một mảnh cỏ hoang, tất máy. Xuống xe.
Ông...
Ngay sau đó. Bốn chiếc xe lao đến. Rất nhanh ngừng lại, cửa xe ngay ngắn mở ra. tên nam tử rất nhanh xuống xe, nhìn quét bốn phía.
- Như thế nào đột nhiên không thấy rồi hả?
Một gã nam tử trong đó hơn ba mươi tuổi, nhìn xem bốn phía, không có bất kỳ phát hiện, không giải thích được nói.
- Mới vừa rồi còn ở trước mặt của chúng ta. Đột nhiên gia tốc, ngay sau đó không thấy rồi. Tại đây một mảnh hoang dã. Khắp nơi đều là cỏ hoang, hắn chắc có lẽ không chạy xa.
- Mọi người tản ra tìm. Bất quá. Phải chú ý, thực lực của Trần Thanh Đế rất mạnh, không nên tản ra quá xa.
Trung niên nam tử cầm đầu trầm giọng nói.
- Các ngươi một đường đi theo ta, không biết các ngươi tìm ta có chuyện gì? Đúng lúc này, Trần Thanh Đế từ từ đi qua. Vẻ mặt cười lạnh.
- Ngươi... Ngươi sớm phát hiện chúng ta. Cho nên mới dẫn chúng ta đến nơi này sao?
Tên trung niên nam tử cầm đầu kia. Trong lòng run lên. Nói ra.
- Chẳng lẽ các ngươi không biết sao?
Trần Thanh Đế nhíu mày. Liên tục cười lạnh.
- Ít nói nhảm cùng hắn. Giết hắn đi rồi nói.
Trong đó một gã nam tử. Liếm liếm bờ môi. Lành lạnh nói ra:
- Sau khi giết hắn đi. Chúng ta đi chơi Bùi Ngữ Yên.
- Đúng, có thể chơi quốc tế toàn năng siêu sao Bùi Ngữ Yên. Thật sự là không uổng cuộc đời này...
Rầm rầm rầm...
Người này lời còn chưa dứt. Trần Thanh Đế từ tại chỗ biến mất. Liên tiếp trầm đục vang lên. người kia còn không biết chuyện gì xảy ra. Trực tiếp bị đánh bay.
Tất cả mọi người trừng lớn hai mắt.
Không phát hiện.
Thật sự không phát hiện a.
- Nói đi. Các ngươi là người nào.
Trần Thanh Đế đi đến bên người tên trung niên nam tử cầm đầu kia. Một cước đá vào lồng ngực cùa hắn. Nhàn nhạt hỏi.
Đọc truYện
Ở i.Net - Chúng ta là người Thanh Bang, tiểu tạp chủng, ngươi đắc tội Chiến Vương chúng ta. Ngươi nhất định phải chết.
Không đợi trung niên nam tử mở miệng, một nam tử nằm ở bên cạnh lạnh giọng quát.
Phốc...
Một đạo hàn mang hiện lên. Trần Thanh Đế một đao đâm xuyên qua ngực tên nam tử mở miệng nói chuyện kia. Người này. Đầu nghiêng một cái, khí tuyệt bỏ mình.
- Nói cho ta biết, các ngươi là người nào?
Ánh mắt của Trần Thanh Đế, lại nhìn tới trên người nam tử cầm đầu. Thanh âm cũng trở nên lạnh như băng.
- Ngươi điếc sao. Hay là ngu xuẩn? Không nghe thấy, chúng ta là người Thanh Bang sao? Là thủ hạ Chiến Vương?
Trung niên nam tử cầm đầu quát.
Phốc...
Lại là một người. Bị Trần Thanh Đế chém giết.
- Sự kiên nhẫn của ta rất không tốt, nói cho ta biết, các ngươi là người nào.
Trần Thanh Đế hỏi lần nữa.
Người Thanh Bang?
Trần Thanh Đế há sẽ tin tưởng?
Ngay từ đầu. Trần đại thiếu đích thật cho rằng, là người Thanh Bang theo dõi hắn. Cũng chính bởi vì như thế, hắn mới không có vứt bỏ những người này.
Bắt lại, bức ra cung phụng Thanh Bang ở địa phương nào. Cái kia sẽ bớt việc?
Đáng tiếc, sau khi những người này mất dấu Trần Thanh Đế. Ngay ngắn xuống xe, cùng với thực lực của những người này, Trần đại thiếu biết rõ, bọn hắn không phải người Thanh Bang.
Thực lực của Trần Thanh Đế như thế nào. Tuy Chiến Vương; Tinh Khoát không biết, nhưng chỉ cần hắn không phải ngu xuẩn, sẽ không cho là mấy người này. Có thể đối phó Trần Thanh Đế.
Không đối phó được, còn lựa chọn xuống xe. Nhìn thấy Trần Thanh Đế xuất hiện, còn muốn giết Trần Thanh Đế. Đến cuối cùng, càng là nói ra người của Ằ Chiến Vương?
Con mẹ nó. Loại giá họa này. Cũng quá không có tiêu chuấn. Quá không chuyên nghiệp đi à nha?
Trần Thanh Đế đi tới nơi này. Làm nhiều nhất, kia chính là hoạt động giá họa.
Nhật Bản Sơn Khẩu Tô. Hông Kồng Thượng Quan gia cùng Hướng gia. Còn có một đám tử Lữ gia âm người, có cái nào không bị Trần đại thiếu hắn thành công giá họa?
Ở trước mặt Trần Thanh Đế chơi giá họa, còn rõ ràng như vậy. Nghĩ Trần đại thiếu là ngu xuẩn sao?
- Con mẹ nó. Đã nói cho ngươi biết, chúng ta là người Thanh Bang...
Trung niên nam tử cầm đầu nói còn chưa dứt. Trần Thanh Đế động thủ lần nữa.
Lúc này Trần Thanh Đế giết không phải một người, mà là ngoại trừ trung niên nam tử cầm đầu ra, những người khác, tất cả đều bị chém giết.
Nhìn thấy một màn này, trong lòng trung niên nam tử cầm đầu run lên. Mồ hồi lạnh điên cuồng chảy xuống.
- Ngươi đã không muốn nói, vậy quên đi.
Trần Thanh Đế cầm trường đao trong tay. Đem đao chỉa vào ngực trung niên nam tử. Cười lạnh nói:
- Bất quá. Ngươi sẽ không chết nhẹ nhàng như vậy.
Nói xong. Trần Thanh Đế có chút dùng sức. Mũi đao đâm vào ngực trung niên nam tử.
Đâm vào vô cùng nhẹ. Rất cạn. Ngoại trừ đau nhức kịch liệt ra. Sẽ không đủ để trí mạng.
- Ngao rống...