- Đúng vậy.
Trần đại thiếu gật đầu lần nữa, vẻ mặt bất đắc dĩ.
Choáng nha, ca ca ta lừa ngươi làm cái gì?
Tuy trong nội tâm bất đắc dĩ, nhưng mà, hai mắt của Trần Thanh Đế thủy chung đều không có ly khai Trương Kiều, sợ bỏ qua bất kỳ một chi tiết nào, cho dù là một chút.
Nói cho Trương Kiều, Trần Thanh Đế hắn dịch dung thành bộ dáng ‘Lữ Đông’, là một sự tình cực kỳ mạo hiểm. Nhưng mà, Trần đại thiếu biết rõ, vấn đề này cũng dấu diếm không được.
Hoặc là buông tha cho Trương Kiều.
Không buông bỏ, Trương Kiều sớm muộn gì cũng sẽ biết.
Biết sớm, so với biết muộn thì tốt hơn nhiều.
Đương nhiên, những cái này cũng không phải nguyên nhân Trần Đại thiếu chủ động bạo lộ, chủ yếu là, thời điểm hắn thay Trương Kiều tiến hành tẩy mao phạt tủy, bắt đầu âm thầm thi triển pháp thuật, ảnh hưởng tới Trương Kiều.
Cái này cũng khiến cho, Trương Kiều đối với người tẩy mao phạt tủy cho nàng, rất là tin cậy.
- Ngươi thật không có gạt ta?
Trương Kiều nhìn thấy Trần Thanh Đế lắc đầu, vẻ mặt mừng rỡ nói:
- Cái kia... Ta thích nhất là Bùi Ngữ Yên, ngươi có thể giúp ta xin chữ ký của Bùi Ngữ Yên hay không?
Gì cơ?
Làm lâu như vậy, hỏi nhiều lần như vậy, chỉ là vì ký tên?
- Ngươi yên tâm đi, ta biết rõ tính nghiêm trọng của chuyện này, ta quyết sẽ không nói cho bất luận kẻ nào đâu.
Trương Kiều mở miệng cam đoan nói:
- Hơn nữa, ta một mực cảm giác, ngươi rất đáng tín nhiệm, sao ta lại hại ngươi?
Trong ánh mắt Trương Kiều tràn đầy chân thành, không có bất kỳ một chút dấu vết nói dối.
Điểm này, Trần đại thiếu vẫn có thể đủ khẳng định.
Trần Thanh Đế biết rõ, không có nguy hiểm gì.
Một bước mấu chốt nhất thành công rồi, một khi Trương Kiều bắt đầu tu luyện, đối với Trần đại thiếu sẽ càng thêm trung thành, quyết sẽ không làm sự tình phản bội Trần Thanh Đế.
Đương nhiên, Trần đại thiếu cũng đã làm xong ý định, nếu như bước đầu tiên thất bại.
Thất bại...
Chết!
Trương Kiều phải chết.
Cho dù Trần Thanh Đế lại không nỡ như thế nào, cũng sẽ quyết đoán giết Trương Kiều.
Trung thành!
Tuyệt đối trung thành, đối với một điểm này, Trần Thanh Đế rất coi trọng. Một người không trung thành, sẽ không đáng được Trần đại thiếu hắn bồi dưỡng.
May mắn chính là, Trương Kiều ở trong lúc vô tình, thành công thoát khỏi quỷ môn quan.
- Về phần kí tên, chờ cô tu luyện một khoảng thời gian, ta sẽ dẫn cô đi gặp Ngữ Yên, cô tự mình tìm nàng xin chữ kí.
Trần Thanh Đế mỉm cười, nói ra.
- Tự mình xin chữ ký? Cái kia... Đến lúc đó, chẳng phải ta có thể nhìn thấy Bùi Ngữ Yên rồi sao? Ta có được chụp ảnh chung cùng nàng hay không?
Trương Kiều hưng phấn, mong đợi hỏi.
- Có thể.
Trần Thanh Đế nhẹ gật đầu, nói ra.
- Thật sự là quá tốt, thật tốt quá.
Trương Kiều giống như là một tiểu cô nương, đã nhận được món đồ chơi thích nhất, cao hứng không thôi, hoa chân múa tay vui sướng.
Ba!
Trương Kiều thò tay ôm lấy Trần Thanh Đế, ở trên mặt Trần đại thiếu, hung hăng hôn một cái.
Bất quá rất nhanh, mặt ngọc của Trương Kiều bắt đầu đỏ lên.
Thẹn thùng.
Ta như thế nào kích động, làm ra chuyện như vậy chứ?
- Bây giờ lực hấp dẫn rất của cô rất mạnh, còn không cách nào khống chế, cho nên, về sau không nên đơn giản làm ra chuyện như vậy.
Trần Thanh Đế hít sâu một hơi, điều động linh khí trong cơ thể, áp chế xúc động của mình.
- Nguyên lai... Nguyên lai ngươi cũng không chịu nổi hấp dẫn của ta, khanh khách...
Mặt ngọc của Trương Kiều càng thêm đỏ lên, đồng thời còn tràn đầy tự tin.
Ngay từ đầu, hấp dẫn Trần đại thiếu như vậy, người ta không có phản ứng gì, nguyên lai... Đều bị Trần đại thiếu nhịn được.
Ở thời khắc này, Trương Kiều cũng biết, Trần đại thiếu căn bản không phải là cái đồ chơi kia không được, chỉ là tại vì tẩy mao phạt tủy giúp nàng, để cho nàng trở thành Tu Chân giả mà thôi.
Cũng không phải là vì kích thích Trần Thanh Đế, kích thích cái đồ chơi kia của hắn...
Ách?
Tu Chân giả?
Trương Kiều yên tĩnh trở lại, vẻ mặt nghi hoặc nhìn Trần Thanh Đế, nói ra:
- Trần Thanh Đế, ngươi vừa nói để cho ta trở thành Tu Chân giả? Tu Chân giả là cái gì?
- Cô không biết? Chưa nghe nói qua?
Trên mặt Trần Thanh Đế, hiện lên một tia khó hiểu.
Chương Đài kia không phải nói, người địa cầu đều biết sao?
Khục khục, hình như là người đọc tiểu thuyết, mới biết Tu Chân giả tồn tại.
Trương Kiều không biết, rất hiển nhiên, Trương Kiều chưa có xem tiểu thuyết tu chân trên mạng.
- Tu Chân giả rất nổi danh sao? Ta nên biết sao?
Trên mặt Trương Kiều, càng thêm khó hiểu: Ta phải biết? Tại sao ta phải biết rõ? Ta cho tới bây giờ chưa nghe nói qua a.
- Xem ra cô là... Được rồi, ta giải thích cho cô một chút.
Nói xong, Trần Thanh Đế đem Tu Chân giả là tồn tại thế nào, tỉ mỉ giảng thuật một bên.
Trương Kiều nghe rất chân thành, toàn bộ quá trình đều bảo trì một loại biểu lộ, cái kia chính là: Khiếp sợ!
Thật sự là quá khiếp sợ, thật bất khả tư nghị.