- Hợp tác cùng Thanh Bang, sau khi ngồi lên ghế lão Đại Đoạn Thiên Môn, Thanh Bang cũng sẽ lập tức trở thành địch nhân của hắn.
Đoạn Thiên nói ra:
- Thanh Bang tương lai sẽ trở thành địch nhân của Phó Dịch, hiện tại người Thanh Bang đến, hắn đương nhiên là có thể giết bao nhiêu thì giết.
- Đã có thể yếu bớt thực lực Thanh Bang, lại có thể đủ chứng minh cha thật sự đã xảy ra chuyện. Sự tình một mũi tên trúng hai con nhạn, sao Phó Dịch hắn lại không dùng.
Vẻ mặt Đoạn Thiên trào phúng nói:
- Phó Dịch chí không chỉ ở Đoạn Thiên Môn đơn giản như vậy, mà là thế lực ngầm cả nước.
Châm chọc!
Tràn đầy châm chọc.
Cái này căn bản là một nhiệm vụ không thể hoàn thành.
Cho dù là Đoạn Thiên hắn, cũng không thể làm được.
Phải biết rằng, Đoạn Thiên hắn là Tu Chân giả.
Ngay cả Đoạn Thiên cũng như vậy, huống chi Phó Dịch là một người bình thường?
- Phó Dịch sắp tạo phản rồi, bất quá, Phó Dịch này thật đúng là đủ âm trầm. Một mũi tên trúng hai con nhạn? Có dễ dàng như vậy sao?
Trần Thanh Đế nhận được tin tức đồng dạng, cười lạnh không thôi, thân thể khẽ động, tiến đến trang viên của Đoạn Phàm.
Đùa giỡn!
Nhất định phải xem!
- Cha, không cần triệu tập người?
Nhìn thấy Đoạn Thiên uống rượu mạnh, lại không có bất luận ý tứ hành động gì, Đoạn Phàm nhịn không được mở miệng hỏi.
- Nhân thủ trong trang viên đã đầy đủ rồi, hơn nữa...
Đoạn Thiên nhíu mày, thản nhiên nói:
- Đinh Cuồng dẫn người tạo phản, người nên đến, cho dù con không gọi, bọn hắn cũng tới. Trái lại, con gọi rồi, bọn hắn cũng sẽ không đến.
Đích thật là như thế, có ít người đang trông xem thế nào, xem tình thế ra sao.
Nếu như Đoạn Thiên xuất hiện, chút ít người đang trông xem thế nào kia, sẽ lập tức kéo nhân thủ lên, chém giết người tạo phản, chiến đấu tới cùng.
Làm còn rất ra sức.
Đương nhiên, những người đang trông xem thế nào này, đều đã chuẩn bị xong nhân thủ.
Động thủ, cái kia nhất định sẽ động thủ, về phần đứng ở bên nào, phải nhìn tình huống một chút.
Đoạn Thiên xuất hiện, sẽ không chút do dự đứng bên Đoạn Thiên. Nếu như không có xuất hiện, vì tìm kiếm ngày an lành về sau, vậy thì đứng ở bên Đinh Cuồng.
Cũng là bên Phó Dịch.
Hiện tại, ở toàn bộ Đoạn Thiên Môn, người nào không biết, Đinh Cuồng là chó của Phó Dịch.
Ở sau lưng Đinh Cuồng, cái kia chính là Phó Dịch.
Đã đến tình trạng hôm nay, phàm là người có địa vị nhất định, ai còn không biết.
- Đoạn Thiên, xem ra ngươi đã triệt để khôi phục.
Đúng lúc này, thanh âm của Trần Thanh Đế, đột nhiên vang lên trong phòng ngủ của Đoạn Phàm.
- Sư phụ!
Nhìn thấy Trần Thanh Đế đột nhiên xuất hiện, Đoạn Phàm rất nhanh bắn lên, vẻ mặt hưng phấn.
- Trần Thanh Đế.
Đoạn Thiên cũng đứng lên, vẻ mặt cảm kích, nhưng hắn biết rõ, bất luận lời cảm kích gì, cũng không cần nói ra.
Tâm!
Chỉ cần trong nội tâm biết rõ là được.
Cảm tạ!
Không chỉ là nói, mà phải dùng hành động thực tế.
Mặc dù nói, Đoạn Thiên cũng không biết, ở địa phương nào, mới có tư cách trợ giúp Trần Thanh Đế.
- Đến, sư phụ, tới uống hai chén.
Đoạn Phàm rất nhanh chuẩn bị thêm đũa cùng chén rượu, kéo ghế cho Trần đại thiếu.
- Huấn luyện của ngươi, hiện tại thế nào rồi?
Sau khi ngồi xuống, Trần Thanh Đế nhíu mày, ánh mắt đã rơi vào trên người Đoạn Phàm.
Đoạn Phàm, là hạt giống tốt a.
- Cái này... Cái kia...
Đoạn Phàm lập tức xấu hổ không thôi, gãi gãi đầu, ấp úng nói:
- Còn thiếu một ít, thiếu một ít mà thôi.
- Sư phụ, người yên tâm, chỉ còn lại có một chút cuối cùng, ba ngày, tối đa ba ngày là đệ tử có thể hoàn thành nhiệm vụ.
Đoạn Phàm cảm giác chưa hoàn thành nhiệm vụ, rất là mất mặt.
Phải biết rằng, lúc trước Đoạn Phàm hắn rất lợi hại hò hét, căn bản là không để vào mắt.
- Ta phối chế thảo dược cho ngươi, đừng có ngừng sử dụng.
Trần Thanh Đế trầm ngâm một tiếng, nói ra:
- Sau khi huấn luyện kịch liệt, hấp thu dược lực, bài trừ tạp chất trong cơ thể, do đó cải thiện thể chất.
- Lúc nào có thể đạt tới tẩy mao phạt tủy triệt để, ngươi có thể bắt đầu tu luyện, trở thành Tu Chân giả rồi.
Trần Thanh Đế mỉm cười, nói ra.
- Trần Thanh Đế, ta hoàn toàn có thể dùng tu vi bản thân, trợ giúp Đoạn Phàm tiến hành tẩy mao phạt tủy...
Nghe được tẩy mao phạt tủy, Đoạn Thiên nhịn không được nói.
- Loại phương thức này ở giai đoạn trước hiệu quả rất tốt, cũng rất mau lẹ. Nhưng mà, ngoại lực cuối cùng là ngoại lực.
Trần Thanh Đế thản nhiên nói:
- Cái này đối với ngày sau tu luyện, cũng không phải chuyện tốt gì, trái lại, còn có thể trở thành lực cản.
- Ngoại lực tẩy mao phạt tủy, chỉ có thể nhằm vào một ít người có thể chất đặc thù.
Trần Thanh Đế giải thích nói ra:
- Mặc dù thiên phú của Đoạn Phàm không tệ, nhưng không có đạt tới tiêu chuẩn đặc thù.
- Đương nhiên, đây không phải nói thiên phú Đoạn Phàm không tốt, cũng không phải nói, người có được thể chất đặc thù, thiên phú tựu nhất định tốt.
Vì phòng ngừa đả kích đến Đoạn Phàm, Trần Thanh Đế vẫn là giải thích thoáng một phát.
Quả nhiên, tin tưởng của Đoạn Phàm có đề thăng.
Trần Thanh Đế tiến hành tẩy mao phạt tủy cho Trương Kiều, đó là bởi vì, Trương Kiều là Thiên Sinh Mị Cốt, cho nên có thể. Nhưng Đoạn Phàm lại không phải loại thể chất này, chỉ là thể chất bình thường thiên phú không tồi mà thôi.
Cho nên không thể tiến hành.
Bằng không thì Trần đại thiếu sẽ không để ý, hao chút khí lực thay Đoạn Phàm tẩy mao phạt tủy.
Lý Nhược Băng thân có Huyền Âm Hàn Thể, cũng là ở bên trong thể chất đặc thù, thể chất rất là lợi hại, đồng dạng cũng có thể thông qua ngoại lực tiến hành tẩy mao phạt tủy.
Thể chất đặc thù, mượn ngoại lực tẩy mao phạt tủy, đối với ngày sau tu luyện cũng không có ảnh hưởng gì.
Nguyên lai là như vậy!
Trong nội tâm Đoạn Phàm tràn đầy cảm kích cùng cảm động.
Không phải Trần Thanh Đế không muốn tẩy mao phạt tủy cho Đoạn Phàm hắn, chỉ là vì con đường tu luyện ngày sau của Đoạn Phàm hắn.
Cái này cũng khiến cho Đoạn Phàm càng thêm kiên định, ngày sau phải liều mạng huấn luyện, tự mình hoàn thành tẩy mao phạt tủy.
Mục tiêu!
Mục tiêu phấn đấu.
Rầm rầm rầm!
Đúng lúc này, tiếng đập cửa nhẹ nhàng vang lên.
- Đoạn thiếu, các huynh đệ đã chuẩn bị sẵn sàng.
Thanh âm âm trầm của Bạch Ngọc Đông từ bên ngoài vang lên:
- Ngoại trừ khoảng cách quá xa, không kịp chạy đến, tất cả đường chủ, đã tới sáu người.
Sáu đường chủ?
Sao mà ít a.
- Nói cho những huynh đệ đến, bảo họ chuẩn bị nghênh chiến.
Đoạn Phàm trầm ngâm một tiếng, lạnh giọng nói ra:
- Đem người tạo phản, tất cả đều lưu lại.
- Vâng, Đoạn thiếu.
Thanh âm của Bạch Ngọc Đông biến mất, bắt đầu an bài hành động.
- Cha, xem ra...
Đoạn Phàm lắc đầu, ở thời khắc này, vậy mà không biết nên nói cái gì.
Trái tim băng giá!
Thật sự là làm cho trái tim người ta băng giá rồi.
Tất cả lớn nhỏ, ngoại trừ mười đường chủ khoảng cách khá xa ra, khoảng cách gần, trước tiên có thể đuổi tới, khoảng chừng hơn bốn mươi người.
Nhưng mà, hiện tại chỉ có sáu người.
Có thể không để cho người thất vọng đau khổ sao?
- Không có việc gì, không cần lo lắng.
Đoạn Thiên khoát tay áo, mỉm cười, thản nhiên nói:
- Chỉ là giết nhiều người một ít mà thôi, không hơn.
Chỉ là giết nhiều người một ít?
Thanh âm của Đoạn Thiên rất bình thản, nhưng lại tràn đầy sát cơ, đồng dạng, hắn đã đem mấy chục đường chủ có thể đuổi tới, lại không có chạy đến kia, phán quyết tử hình.
- Đoạn Phàm, con đi ra xem một chút đi.
Đoạn Thiên suy nghĩ một chút, nhìn Trần Thanh Đế nói ra:
- Trần Thanh Đế, chúng ta cũng đi ra ngoài âm thầm quan sát một chút?
- Chính có ý đó.
Trần Thanh Đế mỉm cười, đối với Đoạn Thiên càng ngày càng bội phục rồi.
Đối mặt nhiều người phản bội như vậy, sự tình làm lòng người lạnh như thế, Đoạn Thiên mặt không đổi sắc, bình tĩnh, dù Đoạn Thiên là Tu Chân giả, phần tâm tình này, cũng đáng được bội phục.
Đương nhiên, Trần đại thiếu có thể làm được, cái kia cũng là bởi vì, thời điểm hắn ở Tu Chân giới, sự tình gì chưa bao giờ gặp?
Khỏi cần phải nói, chỉ là ở địa cầu, ba gia hỏa không đáng tin cậy Ngô Tranh Vanh, Lý Nặc Ngôn, Phong Thích Thảng kia, gặp được loại chuyện này, cũng rất khó làm đến tình trạng như Đoạn Thiên.
Đoạn Thiên chỉ là Luyện Khí tầng bốn mà thôi, bọn người Ngô Tranh Vanh thì sao? Đây chính là Trúc Cơ kỳ Đại viên mãn không thể giả được, cao thủ hàng thật giá thật a.
Dựa theo tình huống bình thường, tâm tình khẳng định cao hơn Đoạn Thiên không biết bao nhiêu lần.
Chỉ là, ba gia hỏa Ngô Tranh Vanh kia, thật sự là... quá không đáng tin cậy.
- Ngươi cũng không cần xem ta như vậy.
Đoạn Thiên tiềm phục ở chỗ tối, cười nhạt một tiếng, nói ra:
- Ta có thể có được tâm tính này, cũng là bởi vì trúng Thi độc, bị tra tấn hơn nửa năm.
- Ta biết rõ, bất quá, tâm cảnh của ngươi, còn là rất không tệ, điểm này là không thể phủ nhận.
Trần Thanh Đế đương nhiên biết rõ, tâm cảnh của Đoạn Thiên là tăng lên như thế nào.
- Con mẹ nó, phản đồ, nguyên một đám tất cả đều là phản đồ chân ngoài dài hơn chân trong.
Lúc này, một thanh âm phẫn nộ vang lên:
- Đoạn Thiên Môn có người tạo phản, nhiều đường chủ như vậy dĩ nhiên chỉ chạy đến mấy cái như vậy?
Người này thân cao chí ít có 2m, toàn thân tràn đầy cơ bắp, cho người cảm giác, chính là một gia hỏa tứ chi phát triển, đầu óc ngu si.
Hắn đúng là đường chủ Sát Lục Đường của Đoạn Thiên Môn, Thiết Kim Cương!
- Lão tử ở xa như vậy, còn dẫn theo mấy người chạy tới, những đường chủ kia ở gần như vậy, vậy mà không có tới? Ta *** cả nhà của hắn.
Thiết Kim Cương vô cùng trung thành, đồng dạng cũng rất nóng nảy.
- Người có chí riêng, bọn hắn không muốn đến, chúng ta lại có biện pháp nào?
Phó Dịch ở một bên, vẻ mặt khó chịu nổi, rất là phẫn nộ nói:
- Đoạn Thiên Môn vượt qua một kiếp này, Phó Dịch ta, tất nhiên sẽ không bỏ qua những người kia.
Phó Dịch, sớm đã tới rồi.
Mục đích đến có hai cái.
Cái thứ nhất, đương nhiên là tăng lên uy vọng của mình, thứ hai, là muốn đem người Thanh Bang, tất cả đều lưu lại.
- Ngươi câm miệng, ai không biết, Đinh Cuồng là chó của ngươi?