- Trí Vương, lời ấy sai rồi.
Cuồng Hạt Tử Đinh Cuồng, vẻ mặt tự tin nói:
- Những thành viên Đoạn Thiên Môn ẩn núp chỗ tối trong kia, không có hiện thân, là đều đang đợi, đang nhìn.
- Ta nghĩ dùng trí tuệ của Trí Vương, nên biết mục đích của bọn hắn.
Đinh Cuồng cười nhạt một tiếng, nói ra:
- Nếu như Đoạn Thiên xuất hiện, những người này tất nhiên sẽ ra tay đối phó chúng ta, Đoạn Thiên không hiện ra, bọn hắn sẽ đứng thành hàng. Kết quả đứng thành hàng, hiển nhiên là đứng ở bên chúng ta.
- Ở thời khắc này, ai cũng không muốn đứng thành hàng quá muộn.
Đinh Cuồng âm trầm cười không ngừng, nói ra:
- Bất quá, xin hỏi Trí Vương, Đoạn Thiên sẽ xuất hiện sao? Có khả năng xuất hiện sao?
- Ta rất hoài nghi thành ý của các ngươi, ta mang đến nhiều người như vậy, mà các ngươi, chỉ có mình ngươi.
Trí Vương đương nhiên biết rõ cách nghĩ của những người âm thầm ẩn nấp kia.
Tất cả đều đang đợi.
- Một mình ta còn chưa đủ sao?
Đinh Cuồng nhíu mày, lạnh giọng nói ra:
- Bây giờ Phó Lão Đại đang ở trong sơn trang, cũng dẫn theo rất nhiều nhân thủ. Vì cái gì, là hoàn thành nội ứng ngoại hợp, ngươi cho rằng, một mình ta không đủ sao?
- Nếu như Trí Vương sợ, không dám động thủ, vậy Trí Vương có thể trở về.
Đinh Cuồng hừ nhẹ một tiếng, vô cùng cuồng ngạo nói:
- Không có Thanh Bang các ngươi tham dự, chúng ta vẫn có thể đạt tới hiệu quả mong muốn.
- Đến thời điểm đó...
Nói đến đây, Đinh Cuồng vô cùng âm trầm, cũng không có nói tiếp xuống dưới. Bất quá, ý tứ của Đinh Cuồng rất rõ ràng, sợ, các ngươi cút ngay cho ta.
Lăn.
Cái quan hệ hợp tác kia, đến đây là kết thúc.
- Tốt, ta tạm thời tin tưởng ngươi một lần.
Trí Vương hít sâu một hơi, chỉ vào một người nói:
- Ngươi mang theo một nửa nhân thủ, xung phong liều chết đi lên. Nếu như không có gì dị thường, chúng ta lại xông vào.
Pháo hôi!
Đội thám hiểm?
Một nửa nhân mã này, tác dụng đúng là như thế.
- Trí Vương, quả nhiên là Trí Vương, không chỉ có cẩn thận, còn để cho một đội nhân mã làm bia đỡ đạn, quả nhiên có phách lực.
Đinh Cuồng cười lạnh một tiếng, nói ra:
- Không thể phủ nhận, các ngươi mang đến rất nhiều người, nhưng mà, chỉ đi lên một nửa, cũng chỉ là chịu chết mà thôi.
- Đoạn Thiên Đoạn không có Thiên Môn, cố nhiên là chia rẽ, nhưng cái này cuối cùng là Đoạn Thiên Môn, vẫn có một ít người trung tâm với Đoạn Thiên Môn đấy.
Mặt mũi Đinh Cuồng tràn đầy châm chọc nói:
- Trí Vương, nếu ngươi không có thành ý, thừa dịp còn chưa bắt đầu, nên đi đâu thì đi a.
Khinh thường, châm chọc!
Tất cả đều trần trụi.
- Phó Dịch không phải ở bên trong sao? Ta nghĩ, nhân thủ hắn mang đến cũng không ít a?
Hai mắt Trí Vương híp lại thành một tuyến, nhìn Đinh Cuồng nói:
- Cuồng Hạt Tử, đi lên một nửa, cộng thêm người của Phó Dịch, chẳng lẽ còn không phải là đối thủ? Là chịu chết?
- Ta xem là các ngươi không có thành ý, muốn lưu tất cả người ta mang đến lại a?
Trí Vương cười lạnh không thôi, gắt gao nhìn chằm chằm vào Đinh Cuồng.
Ẩn bên trong vẻ bề ngoài tục tằng kia của Trí Vương, chính là một trí tuệ tinh tế tỉ mỉ, âm trầm, khôn khéo.
- Toàn bộ lưu lại?
Trong lòng Đinh Cuồng run lên, trên mặt lại không có bất kỳ biến hóa:
- Nếu như chúng ta muốn lưu toàn bộ bọn ngươi lại, thời điểm các ngươi tới địa bàn chúng ta, cũng đã động thủ, làm gì chờ tới bây giờ?
- Hơn nữa, nếu Thanh Bang các ngươi không có gan đi lên, vậy thì mời ly khai.
Đinh Cuồng hừ lạnh một tiếng, khinh thường nói:
- Phó Lão Đại từng nói qua, hợp tác, phải chân thành!
- Chân thành?
Vẻ mặt Đinh Cuồng khinh bỉ nói:
- Ở trên người Trí Vương, Đinh Cuồng ta một chút cũng không có chứng kiến thành ý, nói gì đến chân thành?
- Lời nói thật cũng không sợ nói cho ngươi biết, sau khi chúng ta xông lên, Phó Lão Đại sẽ không lập tức động thủ.
Đinh Cuồng đưa tay sờ lên đầu của hắn:
- Không chỉ có như thế, Phó Lão Đại ở lúc đầu còn công kích chúng ta, do đó để cho người ủng hộ Đoạn Thiên Môn, buông lỏng cảnh giác.
- Trí Vương, ta muốn hỏi ngươi, là ở thời điểm đối phương không có phòng bị tiến hành đánh lén tốt, hay là minh đao minh thương đánh tốt hơn?
Đinh Cuồng nhíu mày nhìn Trí Vương, lạnh giọng nói ra:
- Trí Vương? Ngươi như vậy cũng gọi là Trí Vương sao?
- Phó Lão Đại cũng nói, biết rõ ngươi nhất định sẽ chần chờ, sẽ hoài nghi. Nhưng mà, Phó Lão Đại một chút cũng không lo lắng.
Đinh Cuồng thản nhiên nói:
- Sự tình đến một bước này, người Thanh Bang các ngươi, hoặc là nghe ta xông đi lên. Hoặc là, lập tức xéo ngay.
Trí Vương đã trầm mặc.
Một chiêu này, dùng rất hung ác!
Phương pháp phá giải, kỳ thật rất đơn giản, mang người quay đầu lại là được. Nhưng mà, kể từ đó, trước kia Thanh Bang làm tất cả, cũng sẽ trở thành mai mối cho Phó Dịch.
Không có Thanh Bang bọn hắn, Phó Dịch y nguyên có thể đạt tới mục đích của mình.
Cái này là một hồi lợi dụng lẫn nhau.
Không lui, Trí Vương sợ vĩnh viễn lưu lại.
Vốn đây chính là sự tình lợi dụng lẫn nhau.
Chân thành hợp tác?
Tất cả đều là nói nhảm, Trí Vương có thể tin tưởng mới là lạ.