Ngay lúc Dương Hiểu Đồng từ Ám Kim Mai Côi đi ra, sắc trời đã tối hẳn xuống, nhưng cô lại phát hiện Nghiêm Tuấn Trạch đang đứng ở cửa, mặt mang tươi cười chờ cô.
“Sao anh lại tới đây?” Trên mặt Dương Hiểu Đồng không khỏi hiện nên vẻ tươi cười, bận rộn một ngày, tuy nói không mệt, thế nhưng vẫn sẽ có chút mệt mỏi, chỉ là khi nhìn thấy Nghiêm Tuấn Trạch tâm tình lập tức trở lên tốt hơn.
Nghiêm Tuấn Trạch mở ra cửa xe nói: “Thấy em trễ như thế mới ra, anh liền biết em còn chưa ăn cơm chiều, đi thôi, cùng đi.”
Dương Hiểu Đồng thè lưỡi, cô hôm nay thật sự không có ăn cơm, bởi vì nguyên nhân tu luyện, vài bữa cơm không ăn cô cũng sẽ không có cảm giác đói bụng, cho nên một hồi bận rộn đến giờ liền không nhớ tới chuyện ăn cơm.
Chu đáo dùng tay giữ mui xe, để tránh cho Dương Hiểu Đồng đụng vào, chờ sau khi Dương Hiểu Đồng ngồi vào rồi, lúc này mới trở lại vị trí của mình, nhưng còn chưa chờ Dương Hiểu Đồng kịp phản ứng, một bó hoa hồng lớn lại xuất hiện ở trước mặt Dương Hiểu Đồng.
Nhìn bó hoa hồng kiều diễm trước mặt kia, lại nhìn vẻ mặt Nghiêm Tuấn Trạch tươi cười xán lạn tỏa sáng, Dương Hiểu Đồng chỉ cảm thấy trong lòng ấm áp không ít: “Cảm ơn, đây là bó hoa hồng đầu tiên em nhận được đấy.“
Từng có lúc, cô cũng hi vọng tự mình có thể từ trong tay người yêu được tặng hoa hồng, chỉ là lại chưa từng có, Trình Thiên Lỗi cho tới bây giờ cũng không có tặng hoa cho cô.
Nghe thấy lời Dương Hiểu Đồng, Nghiêm Tuấn Trạch lại cảm thấy không thể tưởng tượng nói: “Không thể nào?” Theo lý thuyết, kiểu mỹ nữ như Dương Hiểu Đồng đối với hoa hồng nhất định sẽ thường xuyên được tặng, có điều ngược lại vừa nghĩ, kinh nghiệm của Dương Hiểu Đồng trước đó, hình như cũng rất có thể.
Dương Hiểu Đồng gật gật đầu, khẳng định câu hỏi của Nghiêm Tuấn Trạch nói: “Thực sự, hóa ra cảm giác được tặng hoa hồng là như thế này, ha ha, rất hạnh phúc.”
Nhìn Dương Hiểu Đồng nụ cười sáng lạn, trong lòng Nghiêm Tuấn Trạch nổi lên một cảm giác thỏa mãn chưa bao giờ có, nhưng cũng có chút đau lòng, trước đây Trình Thiên Lỗi tên ngu ngốc kia làm thương tổn cô như vậy. Anh nói: “Sau này, anh sẽ vẫn bồi ở bên cạnh em, sẽ vẫn làm cho em cảm giác hạnh phúc.”
Vốn không rõ, chỉ cảm thấy sự nghiệp là trọng yếu nhất, hiện tại lại phát hiện hóa ra cuộc sống của hắn cũng không chỉ là sự nghiệp, sự nghiệp có thể mang đến cho hắn cảm giác thành tựu, nhưng không cách nào mang cho hắn cảm giác hạnh phúc.
Dương Hiểu Đồng cười gật đầu, không nói gì, có điều nụ cười kia đã biểu đạt ý của cô.
Thời điểm Dương Hiểu Đồng đi đến biệt thự Hoa Hải đã hơn mười giờ, không chút do dự, trực tiếp đi tới một công viên phụ cận biệt thự Hoa Hải. Gần đây bởi vì cô tu luyện, phụ cận biệt thự Hoa Hải thảm thực vật ngày càng tươi tốt, trước đó có người chỉ nghi hoặc một ít, sợ là về sau như thế thật đúng là làm cho người ta sinh lòng nghi ngờ.
Cũng may hai ngày trước cô phát hiện chung quanh đây có một công viên, bên trong hoàn cảnh xanh hóa rất không tồi, một mảnh lớn cây cối thảm thực vật, rất thích hợp cho cô tu luyện, ở nơi đó tu luyện tốc độ tu luyện của cô thậm chí so với ở biệt thự Hoa Hải còn nhanh hơn, hơn nữa chỗ đó buổi tối trên cơ bản không có người nào, cũng có thể yên tâm tu luyện.
Cho dù có người tới, cô cũng có thể phát hiện sau đó rời đi, cho nên hoàn toàn không cần lo lắng.
Ở dưới tình huống không có ai, Dương Hiểu Đồng tăng nhanh tốc độ của mình, người bình thường cần đi nửa giờ lộ trình, Dương Hiểu Đồng chỉ cần ngắn ngủi mấy phút. Mọi người chỉ cảm thấy một bóng người hư ảo từ bên người thoáng qua, nhưng khi họ nhìn kỹ lại thì cái gì cũng không có, chỉ cho rằng là ảo giác của mình.
Đổi lại người tu chân bình thường khác cũng không có tốc độ nhanh như vậy, chỉ là Dương Hiểu Đồng đi theo phía sau Linh nhi học tập khinh công cũng học được một khoảng thời gian rồi, tốc độ này rõ ràng được đề cao. Một khi buông tốc độ ra, cô thực sự sẽ có loại cảm giác thân nhẹ như gió.
Nằm nhẹ nhàng ở trên cỏ, Dương Hiểu Đồng hít sâu một hơi, khí tức kia hỗn hợp bùn đất cỏ xanh truyền vào chóp mũi chính mình, trên mặt Dương Hiểu Đồng mang tia mỉm cười mê người.
Kiểu tới gần thiên nhiên này cảm giác thực sự rất tuyệt, mỗi ngày ở giữa trung tâm, thành thị ồn ào náo động, khắp nơi đều là ô tô mang theo khói bụi mù mịt, cô mỗi ngày đều ở giữa hoàn cảnh tự nhiên tu luyện, cảm giác thật đúng là không phải tồi.
Sau khi vận hành hai mươi ba vòng, lúc này mới ngừng lại. Cách thời gian đột phá nhị cấp cũng không lâu, nhưng bởi vì lần này đi Yên kinh, cô chiến đấu cùng người tên Honda kia một trận, lại thêm một trận với Tống Hào Lâm, tiềm lực thân thể của cô tiến thêm một bước, cực hạn phát huy, nhất là lúc đối mặt Tống Hào Lâm.
Lúc đó thật ra là ôm quyết tâm hẳn phải chết, cho nên dưới dạng tình huống đó phát huy ra sức chiến đấu cường đại, một kích này phát ra từ tiềm lực mình, sau khi vết thương chữa trị tốt, tốc độ cô tu luyện cũng nhanh lên không ít, lúc trước khi chiến đấu chỉ có thể vận hành hai mươi vòng, mà sau chiến đấu lại là có thể vận hành hai mươi ba vòng, tốc độ này không thể bảo là không vui.
Đột phá cấp ba cần hai mươi bảy vòng, hiện tại chỉ kém 4 vòng, sợ rằng không cần bao lâu nữa là có thể đủ để đột phá đi, nghĩ đột phá cấp ba, Dương Hiểu Đồng liền cảm thấy kích động.
Dương Hiểu Đồng về tới biệt thự Hoa Hải liền trực tiếp nằm trên giường tiến vào Thiên Hàng Bảo Điển, mỗi ngày thời gian buổi tối với cô mà nói đều bận rộn. Bảy tiếng đồng hồ sau tinh thần mới sảng khoái từ trong Thiên Hàng Bảo Điển ra.
Nhưng mà ngày hôm sau thời điểm Dương Hiểu Đồng đi tới công ty thì lại là trở thành sóng to gió lớn, hôm qua sự tình về Salon Quý Tộc không biết thế nào lại truyền ra ngoài, nhưng ở Thụy Thành lại trở thành tâm điểm nóng lớn – Ám Kim Mai Côi liền trực tiếp lên đầu đề báo.
Salon Quý Tộc đố kị sinh ý Ám Kim Mai Côi, vậy nên phái người đến phá hư.
Chủ tịch Ám Kim Mai Côi tuệ nhãn nhìn thấu âm mưu.
Chủ tịch trẻ tuổi cùng đổng sự nhãn hiệu lâu đời giao phong.
…
Một loạt bài báo toàn bộ đều về chuyện ngày hôm qua, mà ảnh chụp Dương Hiểu Đồng và Hứa Mỹ cũng bị đăng ở mặt trên, Hứa Mỹ kia sắc mặt tái nhợt trên mặt đều là các nốt hồng ban, cùng bộ dáng khuôn mặt Dương Hiểu Đồng đạm nhiên (điềm đạm và tự nhiên) đứng ở đó, hết sức chi tiết rõ ràng, khiến cho Dương Hiểu Đồng ngạc nhiên, không thể nói gì chính là thế nhưng các bức ảnh góc độ nào cũng có.
Đây là ai phát ra? Lúc đó Dương Hiểu Đồng cũng không nhìn thấy có ký giả ở đấy, trong thời gian ngắn như vậy lại có thể qua các tờ báo lớn đăng bài phát biểu, tốc độ kia thật đúng là không phải ai cũng làm được.
Sau khi Dương Hiểu Đồng xem xong liền đặt một bên, việc này đối với cô mà nói cũng không có ảnh hưởng gì, cần sốt ruột chính là Salon Quý Tộc mà thôi. Không chỉ là các tờ báo lớn, trên mạng đã đem chuyện này truyền lưu thành tin hot, hiệu suất đăng nhập lại càng cao kinh người.
Nếu đổi lại là công ty bình thường, còn không ảnh hưởng lớn như vậy, sự quan tâm sẽ không cao như vậy, chỉ là Ám Kim Mai Côi tạo thành náo động thực sự quá lớn, hầu như mọi người đều biết, đối với thương phẩm thần kỳ của Ám Kim Mai Côi trong lòng bọn họ đều ôm có lòng hiếu kỳ mãnh liệt, cho nên tự nhiên cũng phá lệ quan tâm.
Dương Hiểu Đồng ngồi ở trong phòng làm việc xử lý chuyện của công ty, đồng thời chờ người qua đây.
Không để cho Dương Hiểu Đồng thất vọng, không lâu sau đó Tuệ Mẫn gọi điện thoại nói cho cô, chủ tịch Salon Quý Tộc Hứa Phương xin gặp. Dương Hiểu Đồng câu ra một tia tươi cười, thản nhiên nói: “Để cho cô ta vào.”
Hôm qua sau khi ở đây xảy ra chuyện như vậy, cô nghĩ tới Hứa Phương hẳn sẽ tới tìm cô, mà hôm nay sau khi nhìn thấy đầu đề các tờ báo lớn, chuyện này cũng không phải là đoán, mà là khẳng định.
Salon Quý Tộc là công ty của cô ta, làm lâu như vậy, chắc chắn sẽ không để cho nó cứ như vậy hủy hoại chỉ trong chốc lát, cho nên cô ta nhất định sẽ đến tìm cô.
Cùng nhau đi tới, Hứa Phương nhìn Ám Kim Mai Côi này khắp nơi trang trí hoa lệ, trong lòng cũng vô cùng cảm khái và khiếp sợ. Trước đó bởi vì biết Ám Kim Mai Côi nổi danh truyền xa, nghe từng người một vốn là khách hàng nói khung cảnh Ám Kim Mai Côi có bao nhiêu tốt, phục vụ có bao nhiêu chu đáo.
Một người nói cô không để ý, hai người nói cô cũng không để ý, thế nhưng lúc tất cả mọi người nói như thế, cô liền không có biện pháp không để ý, bởi vì khi tất cả mọi người nói như thế liền chứng minh đây là sự thực.
Cho nên cô không có lòng tin đến xem, sợ sau khi tới xem ảnh hưởng tâm tình của cô, không ngờ cuối cùng vẫn phải đi qua. Vốn cô cảm thấy Salon Quý Tộc của mình đã làm rất tốt, ít nhất ở Thụy thành mà nói, kiến trúc kia tuyệt đối không kém.
Từ bên ngoài vừa nhìn cũng biết là địa phương xa hoa, thế nhưng sau khi nhìn thấy Ám Kim Mai Côi, cô mới cảm thấy tự ti mặc cảm. Hóa ra nơi mình cho rằng xa hoa đến nơi này căn bản cái gì cũng không tính.
Bởi vì Salon Quý Tộc xa hoa là từ bề ngoài làm lên, từ ngoài cửa vừa nhìn liền cảm thấy rất hoa lệ, thế nhưng Ám Kim Mai Côi thì không có cố ý khoa trưởng biểu hiện, chỉ là sau khi đến nơi này ngươi sẽ phát hiện bất kỳ chỗ nào, bất luận cái gì, một chi tiết đều được làm vô cùng cẩn thận.
Chỉ yên lặng nhìn như thế, cũng có loại cảm giác cảnh đẹp ý vui. Không nói phục vụ, ít nhất các thiết bị lắp đặt tại đây, cô thừa nhận cô thua.
Cô vốn tưởng rằng chủ tịch Ám Kim Mai Côi sẽ không gặp mình, lại không ngờ rằng sau khi cô nói mình là ai, cô ấy liền dễ dàng gặp mình. Trước nhìn thư ký kia ghi lại lịch hẹn, người hẹn trước thật đúng là không ít.
Tuệ Mẫn gõ gõ cửa, đưa Hứa Phương tới nơi, sau đó rời đi trước. Hứa Phương nhìn trong phòng làm việc, Dương Hiểu Đồng ngồi ở ghế sô pha, trong lòng vang lên một hồi chấn động.
Mặc dù hôm qua từ chỗ Hứa Mỹ đã nghe nói chủ tịch thương hội Ám Kim rất trẻ tuổi, nhưng thời điểm chính mắt thấy được vẫn làm cho cô cảm thấy có chút không thể tin tưởng. Không rõ một công ty cường thịnh như vậy, một cô gái trẻ tuổi như thế tại sao có thể có khả năng nắm giữ.
“Hứa tổng, tôi chờ cô đã lâu.” Dương Hiểu Đồng nhẹ cười, đi tới trước mặt Hứa Phương nói: “Ngồi trước đi.”
Hứa Phương nghe thấy lời nói của Dương Hiểu Đồng sau đó liền sửng sốt, trong lòng tự nói: “Cô ta nói lời này là có ý gì? Chẳng lẽ trước đó cô ta đã biết mình muốn tới? Điều này sao có thể?”
Xem ra suy đoán của mình hôm qua thật không sai, cô gái này tâm cơ thật sự sâu không bình thường, trước đó đã đoán được chính mình có thể sẽ tìm người đến làm phá hư, hôm nay lại biết mình muốn tới nơi này.
Nếu như không phải tận mắt nhìn thấy cô ấy là cô gái còn trẻ như vậy, cô thật cho là mình đang cùng với một lão yêu bà sống mấy trăm năm nói chuyện, dù sao tâm tư như thế không có sự từng trải nhất định căn bản là không thể nào làm được, nhưng này ví dụ lại rõ ràng xuất hiện ở trước mặt của mình.
Lập tức, Hứa Phương chỉ cảm thấy như đứng trên đống lửa, như ngồi trên đống than.
“Có chuyện gì liền nói thẳng đi.” Dương Hiểu Đồng đi thẳng vào vấn đề, nếu như không nói như vậy, bọn họ vòng vo còn không biết muốn vòng tới khi nào.
Hứa Phương vốn còn đang suy nghĩ mình nên mở miệng thế nào mới tốt, không ngờ đối phương nói trực tiếp như vậy, lập tức lại không biết nên nói như thế nào.
Do dự một lát: “Dương đổng, báo hôm nay cô có xem không?” Loại chuyện này để cho cô nói ra, thật sự rất khó mở miệng, dù sao cũng là chính mình tính kế người ta trước, hiện tại lại còn muốn cùng đối phương mặt đối mặt nói chuyện, loại cảm giác này, không cần phải nói cũng biết cô cảm thấy có bao nhiêu không thoải mái.
“Sao anh lại tới đây?” Trên mặt Dương Hiểu Đồng không khỏi hiện nên vẻ tươi cười, bận rộn một ngày, tuy nói không mệt, thế nhưng vẫn sẽ có chút mệt mỏi, chỉ là khi nhìn thấy Nghiêm Tuấn Trạch tâm tình lập tức trở lên tốt hơn.
Nghiêm Tuấn Trạch mở ra cửa xe nói: “Thấy em trễ như thế mới ra, anh liền biết em còn chưa ăn cơm chiều, đi thôi, cùng đi.”
Dương Hiểu Đồng thè lưỡi, cô hôm nay thật sự không có ăn cơm, bởi vì nguyên nhân tu luyện, vài bữa cơm không ăn cô cũng sẽ không có cảm giác đói bụng, cho nên một hồi bận rộn đến giờ liền không nhớ tới chuyện ăn cơm.
Chu đáo dùng tay giữ mui xe, để tránh cho Dương Hiểu Đồng đụng vào, chờ sau khi Dương Hiểu Đồng ngồi vào rồi, lúc này mới trở lại vị trí của mình, nhưng còn chưa chờ Dương Hiểu Đồng kịp phản ứng, một bó hoa hồng lớn lại xuất hiện ở trước mặt Dương Hiểu Đồng.
Nhìn bó hoa hồng kiều diễm trước mặt kia, lại nhìn vẻ mặt Nghiêm Tuấn Trạch tươi cười xán lạn tỏa sáng, Dương Hiểu Đồng chỉ cảm thấy trong lòng ấm áp không ít: “Cảm ơn, đây là bó hoa hồng đầu tiên em nhận được đấy.“
Từng có lúc, cô cũng hi vọng tự mình có thể từ trong tay người yêu được tặng hoa hồng, chỉ là lại chưa từng có, Trình Thiên Lỗi cho tới bây giờ cũng không có tặng hoa cho cô.
Nghe thấy lời Dương Hiểu Đồng, Nghiêm Tuấn Trạch lại cảm thấy không thể tưởng tượng nói: “Không thể nào?” Theo lý thuyết, kiểu mỹ nữ như Dương Hiểu Đồng đối với hoa hồng nhất định sẽ thường xuyên được tặng, có điều ngược lại vừa nghĩ, kinh nghiệm của Dương Hiểu Đồng trước đó, hình như cũng rất có thể.
Dương Hiểu Đồng gật gật đầu, khẳng định câu hỏi của Nghiêm Tuấn Trạch nói: “Thực sự, hóa ra cảm giác được tặng hoa hồng là như thế này, ha ha, rất hạnh phúc.”
Nhìn Dương Hiểu Đồng nụ cười sáng lạn, trong lòng Nghiêm Tuấn Trạch nổi lên một cảm giác thỏa mãn chưa bao giờ có, nhưng cũng có chút đau lòng, trước đây Trình Thiên Lỗi tên ngu ngốc kia làm thương tổn cô như vậy. Anh nói: “Sau này, anh sẽ vẫn bồi ở bên cạnh em, sẽ vẫn làm cho em cảm giác hạnh phúc.”
Vốn không rõ, chỉ cảm thấy sự nghiệp là trọng yếu nhất, hiện tại lại phát hiện hóa ra cuộc sống của hắn cũng không chỉ là sự nghiệp, sự nghiệp có thể mang đến cho hắn cảm giác thành tựu, nhưng không cách nào mang cho hắn cảm giác hạnh phúc.
Dương Hiểu Đồng cười gật đầu, không nói gì, có điều nụ cười kia đã biểu đạt ý của cô.
Thời điểm Dương Hiểu Đồng đi đến biệt thự Hoa Hải đã hơn mười giờ, không chút do dự, trực tiếp đi tới một công viên phụ cận biệt thự Hoa Hải. Gần đây bởi vì cô tu luyện, phụ cận biệt thự Hoa Hải thảm thực vật ngày càng tươi tốt, trước đó có người chỉ nghi hoặc một ít, sợ là về sau như thế thật đúng là làm cho người ta sinh lòng nghi ngờ.
Cũng may hai ngày trước cô phát hiện chung quanh đây có một công viên, bên trong hoàn cảnh xanh hóa rất không tồi, một mảnh lớn cây cối thảm thực vật, rất thích hợp cho cô tu luyện, ở nơi đó tu luyện tốc độ tu luyện của cô thậm chí so với ở biệt thự Hoa Hải còn nhanh hơn, hơn nữa chỗ đó buổi tối trên cơ bản không có người nào, cũng có thể yên tâm tu luyện.
Cho dù có người tới, cô cũng có thể phát hiện sau đó rời đi, cho nên hoàn toàn không cần lo lắng.
Ở dưới tình huống không có ai, Dương Hiểu Đồng tăng nhanh tốc độ của mình, người bình thường cần đi nửa giờ lộ trình, Dương Hiểu Đồng chỉ cần ngắn ngủi mấy phút. Mọi người chỉ cảm thấy một bóng người hư ảo từ bên người thoáng qua, nhưng khi họ nhìn kỹ lại thì cái gì cũng không có, chỉ cho rằng là ảo giác của mình.
Đổi lại người tu chân bình thường khác cũng không có tốc độ nhanh như vậy, chỉ là Dương Hiểu Đồng đi theo phía sau Linh nhi học tập khinh công cũng học được một khoảng thời gian rồi, tốc độ này rõ ràng được đề cao. Một khi buông tốc độ ra, cô thực sự sẽ có loại cảm giác thân nhẹ như gió.
Nằm nhẹ nhàng ở trên cỏ, Dương Hiểu Đồng hít sâu một hơi, khí tức kia hỗn hợp bùn đất cỏ xanh truyền vào chóp mũi chính mình, trên mặt Dương Hiểu Đồng mang tia mỉm cười mê người.
Kiểu tới gần thiên nhiên này cảm giác thực sự rất tuyệt, mỗi ngày ở giữa trung tâm, thành thị ồn ào náo động, khắp nơi đều là ô tô mang theo khói bụi mù mịt, cô mỗi ngày đều ở giữa hoàn cảnh tự nhiên tu luyện, cảm giác thật đúng là không phải tồi.
Sau khi vận hành hai mươi ba vòng, lúc này mới ngừng lại. Cách thời gian đột phá nhị cấp cũng không lâu, nhưng bởi vì lần này đi Yên kinh, cô chiến đấu cùng người tên Honda kia một trận, lại thêm một trận với Tống Hào Lâm, tiềm lực thân thể của cô tiến thêm một bước, cực hạn phát huy, nhất là lúc đối mặt Tống Hào Lâm.
Lúc đó thật ra là ôm quyết tâm hẳn phải chết, cho nên dưới dạng tình huống đó phát huy ra sức chiến đấu cường đại, một kích này phát ra từ tiềm lực mình, sau khi vết thương chữa trị tốt, tốc độ cô tu luyện cũng nhanh lên không ít, lúc trước khi chiến đấu chỉ có thể vận hành hai mươi vòng, mà sau chiến đấu lại là có thể vận hành hai mươi ba vòng, tốc độ này không thể bảo là không vui.
Đột phá cấp ba cần hai mươi bảy vòng, hiện tại chỉ kém 4 vòng, sợ rằng không cần bao lâu nữa là có thể đủ để đột phá đi, nghĩ đột phá cấp ba, Dương Hiểu Đồng liền cảm thấy kích động.
Dương Hiểu Đồng về tới biệt thự Hoa Hải liền trực tiếp nằm trên giường tiến vào Thiên Hàng Bảo Điển, mỗi ngày thời gian buổi tối với cô mà nói đều bận rộn. Bảy tiếng đồng hồ sau tinh thần mới sảng khoái từ trong Thiên Hàng Bảo Điển ra.
Nhưng mà ngày hôm sau thời điểm Dương Hiểu Đồng đi tới công ty thì lại là trở thành sóng to gió lớn, hôm qua sự tình về Salon Quý Tộc không biết thế nào lại truyền ra ngoài, nhưng ở Thụy Thành lại trở thành tâm điểm nóng lớn – Ám Kim Mai Côi liền trực tiếp lên đầu đề báo.
Salon Quý Tộc đố kị sinh ý Ám Kim Mai Côi, vậy nên phái người đến phá hư.
Chủ tịch Ám Kim Mai Côi tuệ nhãn nhìn thấu âm mưu.
Chủ tịch trẻ tuổi cùng đổng sự nhãn hiệu lâu đời giao phong.
…
Một loạt bài báo toàn bộ đều về chuyện ngày hôm qua, mà ảnh chụp Dương Hiểu Đồng và Hứa Mỹ cũng bị đăng ở mặt trên, Hứa Mỹ kia sắc mặt tái nhợt trên mặt đều là các nốt hồng ban, cùng bộ dáng khuôn mặt Dương Hiểu Đồng đạm nhiên (điềm đạm và tự nhiên) đứng ở đó, hết sức chi tiết rõ ràng, khiến cho Dương Hiểu Đồng ngạc nhiên, không thể nói gì chính là thế nhưng các bức ảnh góc độ nào cũng có.
Đây là ai phát ra? Lúc đó Dương Hiểu Đồng cũng không nhìn thấy có ký giả ở đấy, trong thời gian ngắn như vậy lại có thể qua các tờ báo lớn đăng bài phát biểu, tốc độ kia thật đúng là không phải ai cũng làm được.
Sau khi Dương Hiểu Đồng xem xong liền đặt một bên, việc này đối với cô mà nói cũng không có ảnh hưởng gì, cần sốt ruột chính là Salon Quý Tộc mà thôi. Không chỉ là các tờ báo lớn, trên mạng đã đem chuyện này truyền lưu thành tin hot, hiệu suất đăng nhập lại càng cao kinh người.
Nếu đổi lại là công ty bình thường, còn không ảnh hưởng lớn như vậy, sự quan tâm sẽ không cao như vậy, chỉ là Ám Kim Mai Côi tạo thành náo động thực sự quá lớn, hầu như mọi người đều biết, đối với thương phẩm thần kỳ của Ám Kim Mai Côi trong lòng bọn họ đều ôm có lòng hiếu kỳ mãnh liệt, cho nên tự nhiên cũng phá lệ quan tâm.
Dương Hiểu Đồng ngồi ở trong phòng làm việc xử lý chuyện của công ty, đồng thời chờ người qua đây.
Không để cho Dương Hiểu Đồng thất vọng, không lâu sau đó Tuệ Mẫn gọi điện thoại nói cho cô, chủ tịch Salon Quý Tộc Hứa Phương xin gặp. Dương Hiểu Đồng câu ra một tia tươi cười, thản nhiên nói: “Để cho cô ta vào.”
Hôm qua sau khi ở đây xảy ra chuyện như vậy, cô nghĩ tới Hứa Phương hẳn sẽ tới tìm cô, mà hôm nay sau khi nhìn thấy đầu đề các tờ báo lớn, chuyện này cũng không phải là đoán, mà là khẳng định.
Salon Quý Tộc là công ty của cô ta, làm lâu như vậy, chắc chắn sẽ không để cho nó cứ như vậy hủy hoại chỉ trong chốc lát, cho nên cô ta nhất định sẽ đến tìm cô.
Cùng nhau đi tới, Hứa Phương nhìn Ám Kim Mai Côi này khắp nơi trang trí hoa lệ, trong lòng cũng vô cùng cảm khái và khiếp sợ. Trước đó bởi vì biết Ám Kim Mai Côi nổi danh truyền xa, nghe từng người một vốn là khách hàng nói khung cảnh Ám Kim Mai Côi có bao nhiêu tốt, phục vụ có bao nhiêu chu đáo.
Một người nói cô không để ý, hai người nói cô cũng không để ý, thế nhưng lúc tất cả mọi người nói như thế, cô liền không có biện pháp không để ý, bởi vì khi tất cả mọi người nói như thế liền chứng minh đây là sự thực.
Cho nên cô không có lòng tin đến xem, sợ sau khi tới xem ảnh hưởng tâm tình của cô, không ngờ cuối cùng vẫn phải đi qua. Vốn cô cảm thấy Salon Quý Tộc của mình đã làm rất tốt, ít nhất ở Thụy thành mà nói, kiến trúc kia tuyệt đối không kém.
Từ bên ngoài vừa nhìn cũng biết là địa phương xa hoa, thế nhưng sau khi nhìn thấy Ám Kim Mai Côi, cô mới cảm thấy tự ti mặc cảm. Hóa ra nơi mình cho rằng xa hoa đến nơi này căn bản cái gì cũng không tính.
Bởi vì Salon Quý Tộc xa hoa là từ bề ngoài làm lên, từ ngoài cửa vừa nhìn liền cảm thấy rất hoa lệ, thế nhưng Ám Kim Mai Côi thì không có cố ý khoa trưởng biểu hiện, chỉ là sau khi đến nơi này ngươi sẽ phát hiện bất kỳ chỗ nào, bất luận cái gì, một chi tiết đều được làm vô cùng cẩn thận.
Chỉ yên lặng nhìn như thế, cũng có loại cảm giác cảnh đẹp ý vui. Không nói phục vụ, ít nhất các thiết bị lắp đặt tại đây, cô thừa nhận cô thua.
Cô vốn tưởng rằng chủ tịch Ám Kim Mai Côi sẽ không gặp mình, lại không ngờ rằng sau khi cô nói mình là ai, cô ấy liền dễ dàng gặp mình. Trước nhìn thư ký kia ghi lại lịch hẹn, người hẹn trước thật đúng là không ít.
Tuệ Mẫn gõ gõ cửa, đưa Hứa Phương tới nơi, sau đó rời đi trước. Hứa Phương nhìn trong phòng làm việc, Dương Hiểu Đồng ngồi ở ghế sô pha, trong lòng vang lên một hồi chấn động.
Mặc dù hôm qua từ chỗ Hứa Mỹ đã nghe nói chủ tịch thương hội Ám Kim rất trẻ tuổi, nhưng thời điểm chính mắt thấy được vẫn làm cho cô cảm thấy có chút không thể tin tưởng. Không rõ một công ty cường thịnh như vậy, một cô gái trẻ tuổi như thế tại sao có thể có khả năng nắm giữ.
“Hứa tổng, tôi chờ cô đã lâu.” Dương Hiểu Đồng nhẹ cười, đi tới trước mặt Hứa Phương nói: “Ngồi trước đi.”
Hứa Phương nghe thấy lời nói của Dương Hiểu Đồng sau đó liền sửng sốt, trong lòng tự nói: “Cô ta nói lời này là có ý gì? Chẳng lẽ trước đó cô ta đã biết mình muốn tới? Điều này sao có thể?”
Xem ra suy đoán của mình hôm qua thật không sai, cô gái này tâm cơ thật sự sâu không bình thường, trước đó đã đoán được chính mình có thể sẽ tìm người đến làm phá hư, hôm nay lại biết mình muốn tới nơi này.
Nếu như không phải tận mắt nhìn thấy cô ấy là cô gái còn trẻ như vậy, cô thật cho là mình đang cùng với một lão yêu bà sống mấy trăm năm nói chuyện, dù sao tâm tư như thế không có sự từng trải nhất định căn bản là không thể nào làm được, nhưng này ví dụ lại rõ ràng xuất hiện ở trước mặt của mình.
Lập tức, Hứa Phương chỉ cảm thấy như đứng trên đống lửa, như ngồi trên đống than.
“Có chuyện gì liền nói thẳng đi.” Dương Hiểu Đồng đi thẳng vào vấn đề, nếu như không nói như vậy, bọn họ vòng vo còn không biết muốn vòng tới khi nào.
Hứa Phương vốn còn đang suy nghĩ mình nên mở miệng thế nào mới tốt, không ngờ đối phương nói trực tiếp như vậy, lập tức lại không biết nên nói như thế nào.
Do dự một lát: “Dương đổng, báo hôm nay cô có xem không?” Loại chuyện này để cho cô nói ra, thật sự rất khó mở miệng, dù sao cũng là chính mình tính kế người ta trước, hiện tại lại còn muốn cùng đối phương mặt đối mặt nói chuyện, loại cảm giác này, không cần phải nói cũng biết cô cảm thấy có bao nhiêu không thoải mái.