Sáng sớm, khi ánh mặt trời chiếu tia sáng đầu tiên từ phương đông, Trần Phàm giống như ngày thường, mặc bộ quần áo vận động chạy chậm ngoài đường.
Một chiếc Bentley chạy chậm sau lưng hắn không xa, ngoài ra, phía trước còn có một chiếc xe khác.
Nếu nhìn kỹ, có thể nhìn thấy hai chiếc xe luôn bảo trì khoảng cách nhất trí.
Ngoài ra, phía sau chiếc Bentley còn có một chiếc xe đi theo, cự ly khoảng chừng hai ba mươi thước, tốc độ rất chậm, luôn luôn ở phía sau chiếc Bentley.
Đối với hết thảy những chuyện này, Trần Phàm hiểu rõ như lòng bàn tay.
Hắn biết rõ, chiếc Benz phía trước là bảo tiêu do Hoàng Phủ Hồng Trúc phái đến, mà chiếc Bentley là do nàng mua cho hắn, giá trị lên tới tám con số, giá cả một chiếc xe đủ cho một người bình thường phấn đấu cả mười cuộc đời.
Mà chiếc xe cuối cùng thuộc về người của cục an ninh.
Từ tối hôm qua bắt đầu, Trần Phàm liền phát hiện người của cục an ninh giống như đang theo đuôi, không hề rời khỏi hắn.
Trần Phàm hiểu được đây là vì họ muốn phòng ngừa hắn tiếp tục thực hiện hành động trảm thủ!
Vì thế, Trần Phàm cũng không hề để ý, đối với hắn mà nói, chỉ cần hắn muốn tùy thời đều có thể bỏ rơi ngươi của cục an ninh!
Hoàng Phủ Hồng Trúc ngoại trừ mua xe cho Trần Phàm, còn chuyên môn phái tới vài thành viên Ám Đường để phụ trách bảo hộ sự an toàn của mấy người Tô San, Lưu Oánh Oánh, có thể nói là muốn phòng ngừa rắc rối có thể xuất hiện.
Sau buổi chạy bộ, khi Trần Phàm trở về nhà, Tô San cũng đã sớm rửa mặt xong đang chờ Trần Phàm cùng về ăn điểm tâm.
Ăn hết bữa sáng, Trần Phàm lái chiếc Bentley chờ Tô San đi tới đại học Đông Hải.
Dọc theo đường đi, chiếc Benz vẫn đi phía sau, xe của cục an ninh vẫn không hề rời đi.
Hiện giờ Tô San đã có chút hiểu biết về Yên Kinh Trần gia, về việc Trần Phàm đột nhiên có một chiếc Bentley nàng cũng không cảm thấy tò mò.
Tô San không hiếu kỳ, nhưng khi chiếc Bentley chạy vào đại học Đông Hải, dù là những phú nhị đại hay quan nhị đại trong trường đều có không ít người nhấc lên sóng gió.
Đối với hết thảy chuyện này, Trần Phàm không hề để ý.
Trước kia Trần Phàm cũng không hề nghĩ cố ý điệu thấp, cũng không nghĩ muốn cố ý phô trương, chỉ căn cứ theo nguyên tắc "người không cản ta, ta không phạm ngườì", lấy thân phận của một người lạ, ở trong một hoàn cảnh lạ lẫm, thờ ơ lạnh nhạt hết tất cả chuyện này.
Hiện giờ hắn bị đẩy lên đầu sóng ngọn gió, tuy rằng tâm tính đã xảy ra một ít biến hóa, lại cũng không cố ý tiếp tục lựa chọn điệu thấp, đối với hắn mà nói, hiện giờ cho dù hắn muốn điệu thấp cũng làm không được.
Ở trong thể chế, chủ đề có liên quan tới Trần gia, Trần lão thái gia, Trần Phàm đã trở thành đại bộ phận nội dung mà những nhân sĩ trong thể chế tán gẫu trong những buổi dùng cơm hàng ngày.
Trong quân đội, cơ hồ toàn bộ những người biết về Trần Phàm, đều kín đáo vì hắn mà tiếc hận.
Mà ở thế giới ngầm, chuyện Trần Phàm giết chết Tiết Cường đã lập tức chấn kinh toàn bộ thành viên hắc đạo, bọn họ đều đang chờ mong sự tình phát triên tiếp theo, bọn hắn thật muốn biết mãnh long quá giang như Trần Phàm ngưu bài hay bọn rắn độc năng lượng ngập trời phía nam bán quốc như Tiết gia càng thêm cường hãn!
Ba khu vực quân, chính, đen tựa hồ Trần Phàm không hề tham gia vào, nhưng ba khu vực đều truyền lưu sự tích về Trần Phàm.
Ở hoàn cảnh trước mắt. Trần Phàm tuyệt đối là một sự khác biệt hoàn toàn!
Nhưng ở trong mắt của những sinh viên bình thường trong trường, Trần Phàm vẫn chỉ là con cóc phóng ra tia sáng kỳ dị trong trận đấu CS, bóng rổ cùng võ thuật.
Đối với việc Trần Phàm lái chiếc Bentley đến trường, đại bộ phận sinh viên chỉ cảm thấy được Trần Phàm từ một con cóc nhảy lên làm hoàng tử ếch mà thôi.
Theo bọn hắn xem ra, chiếc xe kia nhất định là của Tô San...
Đương nhiên, cũng có một ít phú nhị đại, quan nhị đại thân phận không tầm thường đều hiểu rõ người bị rất nhiều sinh viên gọi là con cóc mới đích thật là mãnh nhân hàng thật giá thật!
Khác với ngày thường, sau khi đi tới trường học, Trần Phàm cũng không lập tức quay về ký túc xá mà trực tiếp đi thang máy lên tầng lầu cao nhất.
Tầng cao nhất, văn phòng của vợ của Hoàng Chí Văn là Lý Hồng vẫn còn nguyên, bất quá chủ nhân bên trong đã thay đổi thành một người khác.
Lúc trước Lý Hồng dự định lợi dụng cổ Thanh Hà của bộ giáo dục Đông Hải lấy lý do Trần Phàm đánh chết Tá Đằng Dụ Nhân của đại học Tokyo mà viện cớ, kết quả để Trần Phàm gọi Hoàng Chí Văn tới, tát thẳng vào mặt, sau chuyện đó, Lý Hồng liền rời khỏi đại học Đông Hải, điều tới bộ giáo dục Đông Hải.
Đi tới phòng của Tần An, Trần Phàm nhìn thấy cửa phòng khép hờ lộ ra một khe hở.
Nghĩ nghĩ. Trần Phàm gõ nhẹ lên cửa.
- Mời vào.
Rất nhanh, trong phòng truyền ra thanh âm sang sảng của Tần An.
Trần Phàm đẩy cửa bước vào.
Trong văn phòng, Tần An vẫn như ngày thường ngồi sau bàn làm việc, nhưng trong tay không cầm văn kiện mà đang cầm một phần báo chí.
- Trần Phàm?
Nhìn thấy Trần Phàm đi vào phòng, đồng tử giấu sau kính của Tần An đột nhiên phóng lớn, theo sau, trước tiên hắn tháo xuống kính mất, đứng dậy cười trêu chọc:
- Tôi xem cậu tìm đến tôi, là chồn đi chúc tết cho gà, không có lòng tốt đi?
Nghe Tần An nói như thế, vẻ mặt Trần Phàm xấu hổ, nói:
- Tần hiệu trưởng, tôi tới tìm ông là đặc biệt đến cảm tạ, cảm tạ ông ở lúc tôi gặp khó khăn nhất đã ra tay giúp đỡ.
Bên tai vang lên lời nói của Trần Phàm, nhìn biểu tình chân thành của hắn, Tần An khoát tay nói:
- Chỉ là gọi vài cuộc điện thoại, giật giật mồm mép chút thôi, lại không giúp đỡ được cậu điều gì, không đáng cảm ơn.
Nói tới đây, Tần An như nhớ ra điều gì đó, diễn cảm trở nên có chút quái dị:
- Tôi nói tin tức của cậu cũng thật quá khủng bố chứ? Ngay cả chuyện tôi tìm người giúp cậu mà cậu cũng biết thật rõ ràng?
- Điều này tựa hồ không khó đi?
Trần Phàm đáp cho có lệ.
Tần An nghe ra Trần Phàm không muốn giải thích nguyên nhân bên trong, nên cũng không hỏi thêm, mà đứng dậy pha trà cho Trần Phàm.
Vài giây sau, Tần An đặt ly trà Hồng Bào tới trước mặt Trần Phàm, sau đó ngồi vào chỗ của mình cầm lấy phần báo chí mới nhất hôm nay nói:
- Ngày 1 tháng 4 tập đoàn Cao Tường ở hội trường quốc tế Đông Hải cử hành một buổi tiệc từ thiện, đến lúc đó, thân phận chủ tịch thần bí của tập đoàn Cao Tường sẽ chính thức ra mặt trước công chúng! Tôi nói, đây là bút tích của tiểu tử cậu phải không?
- Ân.
Trần Phàm cũng không Phủ nhận, gật đầu cười nói:
- Ông cũng biết hiện tại kẻ thù của tôi rất nhiều, hơn nữa mỗi người đều chỉ hận tôi không lập tức chết sớm cho rồi, tôi không thể không tìm cho mình một quầng sáng bao bọc, chỉ có như vậy, đám kẻ thù mới có thể đố kỵ mà thu liễm.
- Hắc! Tiểu tử cậu vốn giết gà dọa khỉ, uy hiếp vũ lực xong bây giờ lại tiếp tục khoác lên một quầng sáng hoa mỹ cho mình, làm cho kẻ thù của cậu có điều kiêng kỵ, thủ đoạn không tệ lắm.
Tần An cười trêu chọc, trong con ngươi lại lóe lên tia tán thưởng.
- Bất đắc dĩ mà thôi, làm cho lão nhân gia chê cười.
Trần Phàm cười nhẹ trả lời.
Tần An đặt tờ báo xuống bàn, nâng ly trà lên, nhưng không uống lại cười híp mắt hỏi:
- Trần Phàm, hôm nay cậu tới tìm tôi, thật sự không nghĩ muốn mời tôi tham dự vào buổi từ thiện hôm đó sao?
Nghe được lời nói của Tần An, trong lòng Trần Phàm không khỏi rung động.
Tuy rằng Tần An là hiệu trưởng trường đại học Đông Hải, là cán bộ cấp sảnh nhưng ở lĩnh vực kinh tế là thái sơn bắc đẩu, lực ảnh hưởng lớn đến kinh người.
Ở dưới tình hình này, nếu buổi từ thiện hai ngày sau có được Tần An trợ oai hiệu quả tuyệt đối càng tăng thêm một bậc!
- Xem ra cậu quả thật không nghĩ tới điểm này.
Nhận thấy được biểu tình biến hóa của Trần Phàm. Tần An làm ra phán đoán.
- Nếu ngài chịu tham dự vào tiệc từ thiện hai ngày sau, đối với tôi cùng cả tập đoàn Cao Tường mà nói, chứng thật là một chuyện rất tốt.
Trần Phàm cười khổ nói:
- Nhưng trước đó ngài đã giúp tôi một lần, tôi còn chưa kịp hồi báo, hiện giờ tiếp tục để ngài giúp tôi nữa, thật sự không tiện mở miệng.
- Xem ra tuy rằng cậu có một chút thay đổi nhưng về bản chất thì vẫn không thay đổi, còn chưa tới mức vì đạt được mục đích mà không từ bất cứ thủ đoạn nào.
Tần An vui mừng cười nói:
- Trần Phàm, tôi cũng không gạt cậu, đời này Tần An tôi gặp chuyện không ít, gặp người không thiếu, một số người tôi cũng nhận thức thật rõ ràng.
Lúc này Trần Phàm không hề hé răng.
- Tôi giúp cậu, không nghĩ tới muốn cậu hồi báo điều gì, cũng không phải bởi vì cậu từng là người của Trần gia, chỉ là vì tôi cảm thấy cậu hợp khẩu vị của tôi thôi.
Tần An thổn thức cảm thán một câu, theo sau cười nói:
- Nếu không chê lão già khọm như tôi tham gia buổi từ thiện sẽ làm cậu bị mất mặt, vậy vào ngày 1 tháng 4 tôi sẽ đúng giờ xuất hiện ở hội trường quốc tế Đông Hải. Mặt khác, nếu cậu không để ý, có thể tặng cho tôi một danh hiệu chủ tịch danh dự linh tinh gì đó thì tôi cũng sẽ không chê bai đâu, ha ha.
Chủ tịch danh dự?
Nghe được bốn chữ này trong lòng Trần Phàm không khỏi căng thẳng!
Trần Phàm từng nghe Tô Thanh Hải nói qua, rất nhiều xí nghiệp lớn trong quốc nội đều không tiếc dùng số tiền lớn mời Tần An nhận chức vị chủ tịch danh dự, ngay cả là xí nghiệp quốc doanh, hay những tay trùm của xí nghiệp tư nhân, trong đó phần lớn đều là những xí nghiệp nổi danh lâu đời trên quốc tế.
Đối với mức lương thật cao kia, Tần An toàn bộ cự tuyệt! Hiện giờ Tần An lại chủ động muốn nhận chức chủ tịch danh dự hữu danh vô thực của tập đoàn Cao Tường, điều này không khỏi làm cho Trần Phàm cảm thấy kinh ngạc.
- Tiểu tử, cậu không cần dùng loại ánh mắt này nhìn tôi.
Tần An tựa hồ đoán được tâm tư Trần Phàm, cười cười nói:
- Thực không dám giấu diếm, tiểu Phàm, chuyện của cậu tôi cũng biết, lão già khọm như tôi cũng đã nhanh xuống mồ, thế giới này người có thể làm cho tôi cảm thấy hứng thú cũng không nhiều lắm, vừa lúc là cậu, làm cho tôi cảm thấy thật hứng thú. Tôi càng hiếu kỳ cậu sẽ làm sao để Trần Kiến Quốc phải hối hận! Cho nên tôi không để ý kéo cậu một phen, nhìn cậu làm sao gây sức ép.
- Nếu lão nhân gia đã nói như vậy, thì tôi cũng không giả vờ từ chối đâu.
Trần Phàm cảm kích nói.
Tần An ha ha cười:
- Không giả vờ từ chối là được rồi. Nhưng cũng có điều kiện tiên quyết, một, tôi mặc kệ cậu gây sức ép như thế nào, cũng không thể thôi học. Tôi nhìn tốt tương lai của cậu, đến lúc đó cậu công thành danh toại, thì vẫn là học trò của tôi, điều này nhất định sẽ làm rất nhiều người rớt vỡ mắt kính. Ân, lão già khọm này cả đời không từng thích hư vinh, nhưng sắp xuống mồ lại có thể có cảm giác hư vinh một phen, hẳn là rất không tồi.
Trần Phàm dở khóc dở cười.
- Thứ hai, tiểu tử đã đáp ứng cùng đi Anh quốc, không thể đổi ý.
Tần An nhớ lại chuyện giao lưu giữa đại học Đông Hải cùng bốn trường đại học nổi tiếng tại Anh quốc.
Trần Phàm không có chút do dự:
- Không thành vấn đề.
Thấy Trần Phàm đáp ứng, Tần An thỏa mãn uống trà, sau đó cười híp mắt nói:
- Tiểu Phàm a, hiện tại tôi lộ chút bí mật cho cậu biết, vào ngày 1 tháng 4, sẽ có một sự vui mừng cực lớn chờ đợi cậu!
Vui mừng thật lớn?
Trần Phàm không khỏi ngẩn ra, theo bản năng hỏi:
- Là vui mừng gì?
- Phật viết, không thể nói. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.
vẻ mặt Tần An thần bí, trong con ngươi lại lóe lên ánh mắt mong chờ.
Tựa hồ, hắn thật chờ mong giờ khắc đó nhanh đến!
Ở Anh quốc.
Gia tộc Kerner Er không tính là gia tộc lâu đời nhất, nhưng tuyệt đối được cho là gia tộc có năng lực kinh khủng nhất!
Là đệ nhất!
Tập đoàn Kerner Er của gia tộc Kerner là tập đoàn khổng lồ hạng nhất hạng nhì ở Châu Âu, sàn nghiệp trải rộng khắp toàn cầu, tuy rằng không thể đánh đồng với tập đoàn tài chính lớn nhất trên thế giới, nhưng ở trong bảng xếp hạng ước tính tài sản của các gia tộc lớn trên toàn cầu luôn luôn cầm cờ đi trước.
Một gia tộc có lịch sử trăm năm như vậy, đối với việc chọn lựa người thừa kế luôn cực kỳ hà khắc!
Điều thứ nhất, người thừa kế gia tộc nhất định là phải mang huyết mạch trực hệ!
Đây cũng là điều quan trọng nhất, đồng dạng cũng là tổ huấn của gia tộc Kerner Er. Nói cách khác, nếu không phải thành viên trực hệ, dù ngươi có bao nhiêu năng lực, thì cũng không được nắm cầm quyền trong gia tộc Kerner Er.
Điều thứ hai, đó là năng lực cá nhân.
Gia tộc lớn như gia tộc Kerner Er, đối với việc bồi dưỡng người thừa kế luôn cực kỳ xem trọng, từ nhỏ đã được giáo dục vô cùng hà khắc, dù không thể kế thừa gia tộc, nhưng tuyệt đối cũng sẽ là tinh anh trong những tinh anh!
Dai Fu có thể trở thành bác sĩ tâm lý giỏi nhất bán đảo England thậm chí toàn Châu Âu, cũng là nhờ gia tộc bồi dưỡng mà thành đạt.
Sau thời gian đi ra thế giới bên ngoài rèn luyện, nàng được gọi trở về gia tộc, được chọn làm một trong năm người sẽ tiếp nhận chức vị người thừa kế.
Giờ này khắc này, gã thanh niên tên Roddy đứng ngay trước mặt nàng, đồng dạng cũng là một trong số những người thừa kế được chọn.
- Roddy, anh có ý tứ gì?
Bên tai vang lên lời nói đầy vẻ uy hiếp của Roddy, ánh mắt Dai Fu híp lại.
Roddy xòe tay ra, nhẹ nhàng cười nói:
- Anh không phải đã nói rồi sao? Nhắc nhở em mà thôi.
- Roddy, tôi khuyên anh đừng trêu chọc hắn, nếu không anh sẽ hối hận!
Giọng nói của Dai Fu đã hoàn toàn lạnh xuống.
- Em gái Dai Fu thân ái, em nghĩ quá nhiều rồi.
Ánh mắt Roddy lạnh lùng, lại cười tủm tỉm:
- Tuy rằng hắn vô dụng một chút, nhưng nói như thế nào thì cũng là nam nhân mà em nhìn trúng. Thậm chí em vì giúp hắn, mà không tiếc nguyện ý lấy tư cách người thừa kế của gia tộc để đem làm tiền đặt cược. Em coi trọng hắn như vậy, anh làm sao lại đi trêu chọc hắn đây?
Vừa nói tới đây, khóe miệng của Roddy hiện ra tia tươi cười trào phúng.
Đúng như Trần Phàm suy đoán, từ sau khi Trần Phàm bị đuổi ra khỏi Trần gia, gia tộc Kerner Er đã tổ chức một cuộc hội nghị gia tộc, đám anh em của Dai Fu đã dùng chuyện này để công kích Dai Fu, mang đến cho nàng áp lực cực lớn.
Ngoài ra, những đại nhân vật trước đó tuyển chọn để tập đoàn Cao Tường hợp tác cùng với tập đoàn Kerner Er, cũng đang nghi ngờ về sự lựa chọn của Dai Fu quá mức qua loa, yêu cầu Dai Fu giải thích và nói ra phương án giải quyết sau này.
- Mở rộng thị trường ở Đại Lục là bài toán mà gia tộc cấp cho tôi, kết quả của bài toán này sẽ ảnh hưởng đến việc tôi còn tư cách cạnh tranh thân phận người thừa kế của gia tộc hay không. Nếu tôi đã quyết định, như vậy tôi sẽ làm theo quyết định của mình, nếu thành tích không hợp cách, tôi sẽ cam nguyện rút lui!Đây là câu trả lời của Dai Fu trong buổi hội nghị gia tộc hôm đó.
Lúc ấy, sau khi Dai Fu nói ra những lời này, cả phòng hội nghị đã lặng ngắt như tờ, một số người biết rõ năng lực của Dai Fu thì đều âm thầm tiếc hận, tiếc hận Dai Fu vì một nam nhân mà đánh mất lý trí, còn đám anh em trai của Dai Fu thì lại toát ra biểu tình vui vẻ khi thấy người khác gặp họa.
Roddy trước mắt chính là người vui sướng nhất khi thấy Dai Fu gặp họa lúc đó!
- Hô...
Hít sâu một hơi, Dai Fu đã khôi phục bình tĩnh, trên mặt nàng thậm chí còn lộ ra dáng tươi cười thoải mái:
- Roddy, anh muốn nói cho tôi biết tên phế vật Grimm đang chuẩn bị báo thù hắn sao?
Dai Fu hiểu rõ ràng, Roddy cùng một số người trong giới thượng lưu ở Anh quốc, thậm chí là toàn Châu Âu đi lại rất gần, lúc trước Grimm bị Trần Phàm đánh bại trong cuộc đua xe chính là một trong số người này. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
- Em gái Dai Fu thân ái, tôi cũng không ngại nói với cô, ngoại trừ tên Grimm kia tính toán sẽ báo thù, còn có Dracula đứng hàng thứ nhất trong bảng đua xe Châu Âu đang muốn tìm tiểu tử kia đua xe đó.
Roddy vui sướng khi người gặp họa, nói:
- Cô cũng thích đua xe nên biết rõ, một thân phận khác của Dracula không đơn giản. Cho nên trận đấu này vô luận kết cục như thế nào, gã nam nhân của cô đều sẽ khó khăn rời khỏi Anh quốc, đúng không?
Nghe được Roddy nói như thế, chân mày của Dai Fu hơi nhíu lại.
Dracula!
Xa Vương đứng hàng thứ nhất trong bảng đua của thế giới ngầm Châu Âu, còn là một trong những thành viên trung tâm của tổ chức Hắc Ám U Linh cực mạnh trong thế giới ngầm Châu Âu!
- Ân, ngoài ra tôi còn nghe nói, tên vô dụng kia ở Đại Lục đã giết chết con trai của lão đại Sơn Khẩu Tổ.
Roddy tựa hồ rất thích thú, khi nhìn thấy bộ dáng hết đường xoay sở của Dai Fu, tiếp tục đả kích:
- Người Nhật tính cách rất cực đoan, có cừu oán tất phải báo. Tôi nghĩ rằng Tá Đằng Nhất Lang tuyệt đối sẽ không buông tha cơ hội tốt như lần này, cô thử nói xem? Em gái Dai Fu thân ái của tôi.
- Roddy, tôi rất hiếu kỳ, anh vì sao lại quan tâm đến chuyện của hắn như vậy?
Dai Fu như có suy nghĩ nhìn Roddy.
Roddy cười lạnh một tiếng:
- Bởi vì phần bài thi khuếch trương thị trường ở Đại Lục lần này, trước đó là của tôi. Cô vì trợ giúp thứ vô dụng kia, giành lấy phần bài thi này, làm cho tôi mất đi cơ hội tuyệt hảo, đồng dạng cũng làm cho tôi mất đi một đồng minh và một người bạn cường đại! Cho nên tôi đang rất muốn nhìn thấy bộ dáng chết thảm của tên kia...
- Yến Thanh Đế?
Trong lòng Dai Fu chợt nhớ ra, theo bản năng nhớ đến cái tên này.
- Em gái thân ái của tôi, em hỏi nhiều lắm rồi.
Roddy không trả lời thẳng, mà để sát thân hình tới, cười tủm tỉm nói:
- Cô tốt nhất hãy khẩn cầu thượng đế, chuyện của nam nhân cô đừng liên can đến gia tộc, nếu không hắn chẳng những sẽ chết ở Anh quốc, mà cô cũng sẽ mất đi tư cách cạnh tranh làm người thừa kế!
Nói xong, Roddy tao nhã xoay người rời đi.
Dai Fu nhíu mày, trong lòng cũng không biết đang suy nghĩ cái gì.
Ở Anh quốc, ngoại trừ gia tộc Kerner Er có năng lực khủng bố không người nào dám khiêu khích ra, thì còn có gia tộc Michelle ở trong vòng mấy chục năm gần đây đã từ phía sau vươn lên, tốc độ khuếch trương thế lực cực kỳ nhanh chóng, mơ hồ đã trở thành gia tộc đứng thứ hai ở trong quốc nội Anh quốc.
Có lẽ bởi vì nội tình không đủ, mà tộc trưởng gia tộc Michelle cũng không mua tòa thành.
Đại bản doanh của gia tộc Michelle nằm ở vùng ngoại thành London, là một tòa trang viện chiếm diện tích chừng mười sân bóng, trong trang viên có mười tòa biệt thự mang đậm phong cách Châu Âu.
Ở sân cưỡi ngựa trong trang viên, Grimm mặc bộ trang phục thể thao, cưỡi một con tuấn mã màu đó có huyết thống cao quý, do trợ lý riêng kiêm chức tình nhân của hắn là Helen đang dắt ngựa, chậm rãi đi vào trong sân.
Dưới ánh mặt trời, mái tóc dài vàng óng của Helen đón gió phiêu đãng, giống như một thác nước màu vàng kim, ánh vàng thành một đoàn rực rỡ.
Nàng mặc một bộ quần áo thể thao đơn giản, nhưng không cách nào che lấp nổi những đường cong mê người, toàn thân lộ ra hương vị thành thục nữ tính khiến cho đàn ông không thể chống cự, giống như một trái đào mặt chín mọng.
Từ một quả táo ngây ngô, biến thành một quả đào mặt chín mọng, nàng chỉ mất có hơn nửa năm thời gian.
Tất cả chuyện này phải quy công lao cho Grimm. Grimm ở Đông Hải đua xe thất bại trong tay Trần Phàm, cả người lọt vào đả kích trí mạng, giống như bị mắc nghẹn trong cổ họng, thất bại hoàn toàn!
Có thể nói không khoa trương chút nào, thời kỳ đó Grimm đúng là đã sa ngã vào vực sâu không đáy.
Nguyên bản đối với Helen mà nói, đời này dù cho nàng có cố gắng hơn nữa, thì Grimm cũng vĩnh viễn là đối tượng khiến cho nàng mãi mãi phải ngẩng đầu nhìn lên, hai người giống như hai quỹ tích bất đồng song song, sau một thoáng giao nhau ngắn ngủi, mỗi người sẽ đi một ngả.
Mà ngay trong khoảng thời gian Grimm thất bại hoàn toàn, Helen đã giống như một người vợ ôn nhu, luôn luôn bảo hộ bên cạnh Grimm, dùng thân thể của nàng cùng tâm ý chậm rãi chữa khỏi phần tổn thương ở trong lòng Grimm, làm cho hắn có thể đứng lên một lần nữa.
Tục ngữ nói, không trải qua mưa gió, thật khó gặp nổi cầu vồng.
Dùng những lời này để hình dung Helen cùng Grimm là cực kỳ thích hợp.
Bởi vì hành động lúc trước của Helen, nàng đã trở thành trợ lý kiêm tình nhân của Grimm, ở gia tộc Michelle cũng có được địa vị nhất định, mà Grimm trải qua một lần đả kích đã đứng trở lại, cả người bạo phát ra tiềm lực khủng bố.
Nửa năm!
Hắn chỉ mất nửa năm thời gian, dùng một phần thành tích còn lại đánh bại toàn bộ đối thủ cạnh tranh, được ông nội của hắn là tộc trưởng gia tộc Michelle, Mendelsohn chọn làm người thừa kế trong tương lai của gia tộc Michelle!
Sau một giờ, Grimm rời khỏi sân cưỡi ngựa, mặc một bộ âu phục xuất hiện trong đại sảnh của một tòa biệt thự chính.
Trong đại sảnh, thân là tộc trưởng gia tộc Michelle, Mendelsohn tựa hồ biết Grimm sắp tới nên chờ đợi đã lâu.
Nhìn thấy Grimm cước bộ tự tin đi vào đại sảnh, cả người tràn đầy thần khí, trên mặt Mendelsohn lộ ra nụ cười vui mừng.
Trên thực tế, trong số những thành viên của gia tộc Michelle tầm tuổi ngang bằng với Grimm, cũng có thành viên có năng lực rất khá.
Sở dĩ ông không chọn những người kia tiếp nhận thừa kế gia tộc, là bởi vì những người đó tuy rằng từ nhỏ đến lớn đều được tiếp nhận hệ thống giáo dục và bồi dưỡng ưu tú nhất, nhưng lại chưa từng trải qua đả kích!
- Ông nội.
Đi tới trước người Mendelsohn. Grimm mỉm cười hành lễ.
- Ngồi xuống đi.
Mendelsohn mỉm cười phất phất tay, Grimm thản nhiên ngồi xuống, nhìn hắn không chớp mắt, chờ đợi hắn mở miệng.
- Grimm, cháu thật sự quyết định muốn kết hôn cùng Dai Fu ư?
Mendelsohn nhìn chằm chằm Grimm, trầm giọng hói.
- Dạ, ông nội!
Grimm cung kính đáp.
- Có thể nói cho ông biết nguyên nhân hay không?
Mendelsohn hỏi.
Grimm thoáng trầm ngâm đáp:
- Nguyên nhân có hai, thứ nhất tuy rằng gia tộc trải qua mấy chục năm phát triển, đang dần dần lớn mạnh, nhưng khoảng cách với gia tộc Kerner Er thì vẫn còn một đoạn đường rất dài. Chúng ta cùng gia tộc Kerner Er chênh lệch không nhỏ. Mà phương Đông có câu ngạn ngữ nói rất đúng, một núi không thể chứa hai cọp. Dù những năm gần đây gia tộc Kerner Er không ngăn cản bước tiến của chúng ta, nhưng một khi sự hiện hữu của chúng ta tạo thành uy hiếp đối với ích lợi của bọn họ, họ tuyệt đối sẽ xuống tay với chúng ta!
- Cháu cùng Dai Fu kết hôn, giả vờ thần phục gia tộc Kerner Er, làm mê hoặc thần kinh bọn họ, chẳng những có thể đổi lấy càng nhiều thời gian phát triển cho gia tộc chúng ta, mà còn có thể mượn dùng lực lượng của gia tộc Kerner Er để phát triển chính mình!
Mendelsohn vui mừng gật đầu, không phát biểu ý kiến.
- Nguyên nhân thứ hai là cháu từng thề, đời này nhất định phải chinh phục Dai Fu.
Khi hắn nói ra những lời này, diễn cảm bình tĩnh không có chút cảm xúc dao động nhưng vẻ miễn cưỡng trong giọng nói thì lại làm cho Mendelsohn có chút kinh ngạc.
- Grimm, nguyên bản ông cho rằng sau khi cháu đứng dậy sau đả kích, có thể giải khai tâm kết, nhìn càng xa thêm một ít. Xem ra là do ông nội quá lạc quan rồi.
Mendelsohn thở dài, nói:
- Tâm kết của cháu vẫn chưa hoàn toàn tiêu trừ, chẳng những cháu muốn chinh phục Dai Fu, mà còn muốn thông qua phương thức này để trả thù gã thanh niên đông phương kia?
Nghe vậy, khuôn mặt của Grimm hơi biến đổi, nhưng cũng không dám lên tiếng phản bác.
- Thôi, nếu ông đã tuyển định cháu làm người thừa kế tương lai cho gia tộc Michelle, như vậy khúc mắc này ông sẽ giúp cháu tiêu trừ!
Hắn nói xong thì trực tiếp đứng dậy:
- Lão Edward là một người cực kỳ coi trọng lợi ích, ở trước mặt lợi ích, con bé Dai Fu kia sẽ không còn đường lựa chọn nào khác.