Khi Đông Hải hoàn toàn đã tiến vào đêm khuya, nơi bán đảo England ngoài xa vạn lý lại vừa nghênh đón hoàng hôn chạng vạng.
Vào lúc trời chạng vạng tối, trời chiều chậm rãi hạ xuống đỉnh núi, không trung phương tây nhiễm thành một mảnh đỏ bừng, ánh hoàng hôn xô xuyên qua tầng mây chiếu xuống, giống như một thác nước màu vàng kim, mỹ luân mỹ hoán.
Ánh hoàng hôn chiếu sáng xuống tòa thành của gia tộc Kerner, làm tòa cổ thành có danh khí thật lớn ở bán đảo England thậm chí là toàn bộ Châu Âu như được phủ thêm một lớp áo khoác màu hoàng kim, lấp lánh rực rỡ.
Phía dưới tòa thành, gia tộc tộc trưởng Kerner Er Edward cùng những thành viên trực hệ của gia tộc Kerner Er đang đứng thành một hàng, dưới trời chiều, đang chờ đợi khách nhân phương xa.
Dai Fu được xem là người thừa kế gia tộc, đang đứng ở cuối đoàn người.
Dưới trời chiều, mái tóc vàng của nàng đón gió phiêu lãng, làm cho người ta có cảm giác phiêu dật nói không nên lời, dáng người hoàn mỹ được bộ trang phục bó sát bao phủ, lộ ra đường cong mê người, dưới trời chiều hình thành một hình ảnh vô cùng xinh đẹp.
Dần dần, phía trước tòa thành truyền lại thanh âm tiếng vó ngựa, ngay sau đó, từng thân ảnh cưỡi tuấn mã màu trắng cùng chiếc xe ngựa xa hoa cao quý chậm rãi xuất hiện trong mắt nhỏm người của Dai Fu.
Trường hợp như vậy, làm cho người ta có loại cảm giác như mộng ảo, giống như về tới Châu Âu thời Trung cổ.
Dù sao ở thế kỷ 21, đừng nói là có thể nhìn thấy còn có người ngồi xe ngựa, dù là người cưỡi ngựa cũng đã rất ít.
Nhìn thấy khách nhân xuất hiện phía trước, vẻ mặt tộc trưởng Edward gia tộc Kerner cùng các thành viên đều trở nên cực kỳ nghiêm túc.
Ở bán đảo England thậm chí trong toàn bộ Châu Âu, khách nhân có thể làm cho gia tộc Kerner bày ra trận thế như vậy nghênh đón thật không nhiều lắm, nhưng nhóm người xuất hiện phía trước lại có được tư cách này.
Bởi vì bọn họ đến từ tòa thánh Vatican.
Tòa thánh Vatican, đây là tổ chức tôn giáo có vô số tín đồ, năng lượng ẩn chứa đủ làm cho bất kỳ thế lực nào phải kinh hồn bạt vía!
Dần dần, mười hai tên kỵ sĩ hộ tống chiếc xe ngựa xa hoa cao quý kia đi tới dưới tòa thành liền ngừng lại. - Thánh nữ tôn kính, các vị kỵ sĩ cao quý của tòa thánh, Kerner Er Edward suất lĩnh thành viên trực hệ của gia tộc Kerner Er hoan nghênh cô đã đến.
Nhìn thấy mười hai kỵ sĩ ngừng lại cùng xe ngựa, lão Edward dẫn đầu hành lễ chào hỏi, những thành viên gia tộc phía sau cũng đi theo hành lễ.
Lúc này bọn họ đã thu hồi lại vẻ cao ngạo của gia tộc Kerner, diễn cảm tôn kính tới cực điểm.
Đối mặt đoàn người lão Edward hành lễ chào đón, mười hai kỵ sĩ cùng xuống ngựa, lại hoàn lễ với đoàn người lão Edward.
Làm xong tất cả chuyện này, một kỵ sĩ nện những bước chân tao nhã đi tới bên xe ngựa, hơi khom thân hình, gương mặt cung kính xốc lên rèm xe.
Nhìn thấy hành động của tên kỵ sĩ, toàn bộ thành viên gia tộc Kerner Er kể cả Dai Fu đều đưa mắt nhìn tới, chuẩn bị thưởng thức phong thái của vị thánh nữ tòa thánh trong truyền thuyết.
Trong ánh nhìn chăm chú của bọn họ, rèm xe chậm rãi nhấc lên, một chiếc giày trắng mạ vàng giẫm lên bậc thang xe ngựa, theo sau một bàn tay đeo bao tay màu trắng muốt nắm lấy thành xe, vị thánh nữ che mặt bằng nửa khăn trắng xuất hiện trong tầm mắt của mọi người.
Mái tóc của nàng trắng bạc như tuyết, lộ ra làn da trắng nõn như trẻ con, đôi con ngươi xanh thẳm như ngọc bích vô cùng tĩnh lặng.
Thánh nữ tòa thánh, đối tượng được toàn bộ kỵ sĩ tòa thánh Vatica bảo hộ!
Nữ thần tinh khiết nhất trong lòng toàn bộ tín đồ Thiên Chúa giáo! - Thánh nữ tôn quý, hoan nghênh cô đã đến.
Lão Edward lại mang theo tộc nhân hành lễ.
Ánh mắt bình tĩnh của thánh nữ chậm rãi đảo qua trên đoàn người lão Edward, cuối cùng tập trung trên người Dai Fu.
Nàng lẳng lặng nhìn thoáng qua Dai Fu, sau đó hoàn lễ với lão Edward.
Ngẩng đầu, Dai Fu nhận thấy được ánh mắt thánh nữ như vô ý hữu ý đang quan sát mình, trong lòng hơi có chút nghi hoặc, nhưng không hề mở miệng hói.
Sau đó, trải qua vài câu ngắn ngủi, thánh nữ lại bước vào xe ngựa, do mười hai tên kỵ sĩ bảo hộ, tiến nhập vào bên trong tòa thành cổ.
Mười phút sau.
Thánh nữ lẳng lặng ngồi trong đại sảnh tràn ngập phong cách Châu Âu thời Trung cổ, thân là đương đại tộc trưởng gia tộc Kerner Er, lão Edward ngồi đối diện với nàng, diễn cảm cung kính mà câu nệ.
Tựa hồ đối với lão Edward mà nói, đối mặt với vị thánh nữ được toàn bộ tín đồ Thiên Chúa giáo tôn thờ, hắn theo bản năng cảm thấy có chút không thoải mái.
Tuy câu nệ nhưng trong lòng hắn cũng cảm cực kỳ tò mò!
Tò mò nguyên nhân thánh nữ đến gia tộc Kerner Er!
Thân là đương đại tộc trưởng của gia tộc Kerner Er, hắn biết rõ, thánh nữ tòa thánh cả đời rất ít rời khỏi Vatican, dù có rời khỏi cũng là đi cùng Giáo Hoàng, mà không phải chỉ đi một mình.
Trong trí nhớ của lão Edward, thánh nữ đời này của tòa thánh từ nhỏ đến lớn, ngoại trừ hai năm trước từng bị người của Hắc Ám U Linh bắt đi, ngoài ra chưa từng rời khỏi Vatican nửa bước.
Đối với việc lần đó tổ chức Hắc Ám U Linh bắt cóc thánh nữ tòa thánh, lão Edward cũng dùng con đường đặc thù mới lấy được tin tức - lần đó, sau khi thánh nữ tòa thánh bị Hắc Ám U Linh bắt đi. Giáo Hoàng nổi trận lôi đình, kỵ sĩ Vatican xuất động hết một nửa nhân lực tìm kiếm thánh nữ, kết quả không chút tin tức, cuối cùng mới tra được là do người của Hắc Ám U Linh làm ra.
Lúc ấy, giáo đình vì muốn giải cứu thánh nữ, không tiếc muốn cùng Hắc Ám U Linh khai chiến, nhưng vào lúc đó đột nhiên thánh nữ quay trở về Vatican.
Thánh nữ bình an trở về, làm cho tòa thánh bỏ qua quyết định khai chiến với Hắc Ám U Linh.
Dù sao Hắc Ám U Linh là thế lực cường đại nhất của thế giới ngầm Châu Âu, cũng không dễ dàng khiêu chiến.
Mà đối với việc tại sao thánh nữ bị người của Hắc Ám U Linh bắt đi, cùng với việc vì sao có thể bình an trở lại tòa thánh Vatican, tất cả chuyện này đều không một lời giải thích. - Edward tiên sinh tôn kính, cảm tạ ngài nhiệt tình hoan nghênh.
Trong bầu không khí quỷ dị, thánh nữ chậm rãi mở miệng, đánh vỡ vẻ yên lặng trong đại sảnh, giọng nói của nàng thực bình tĩnh, giống như mặt hồ không gợn sóng, thanh âm uyển chuyển êm tai, lại làm cho người ta có loại cảm giác mơ hồ không thật. - Tuy rằng bản thân tôi không phải là giáo đồ Thiên Chúa giáo, nhưng đây là điều mà gia tộc Kerner Er phải làm.
Lão Edward cười khổ nói, hiển nhiên hắn biết rõ, lần này thánh nữ đi vào tòa thành của gia tộc Kerner Er, đã hấp dẫn ánh mắt của toàn bộ giáo đồ Thiên Chúa giáo khắp toàn cầu, gia tộc tuyệt đối không thể làm ra điều gì sai lầm, nếu không sẽ trở thành kẻ địch của toàn bộ tín đồ Thiên Chúa giáo trên thế giới. - Chúa sẽ phù hộ gia tộc Kerner Er.
Thánh nữ chậm rãi nói. - Cảm ơn cô chúc phúc.
Lão Edward cảm kích nhìn thánh nữ, thoáng do dự, hỏi: - Thánh nữ tôn quý, có thể nói cho tôi biết mục đích cô giá lâm gia tộc Kerner Er không? - Tôi muốn gặp một người của gia tộc Kerner Er.
Thánh nữ cũng không giấu diếm. - Ai?
Đồng tử lão Edward đột nhiên co rút lại, tràn ngập tò mò. - Kerner Er Dai Fu!
Giọng nói của thánh nữ vẫn bình tĩnh như trước, nhưng tận sâu trong con ngươi xanh thẳm lại hiện lên một tia dao động không dễ dàng phát giác. - Dai Fu?
Lão Edward ngây ra, theo sau nghĩ nghĩ, nói: - Chỉ cần cô nguyện ý, tùy thời đều có thể nhìn thấy nàng. - Cảm ơn.
Thánh nữ cảm tạ nói.
Nghe được lời cảm ơn của thánh nữ, lão Edward được sủng ái mà lo sợ, sau đó không dám chậm trễ, trước tiên cho người hầu đi gọi Dai Fu đến.
Hai mươi phút sau, Dai Fu trong bộ trang phục màu đen bó sát người xuất hiện trong đại sảnh. - Dai Fu, thánh nữ muốn gặp con.
Lão Edward thấy Dai Fu đi vào đại sảnh, chậm rãi đứng dậy, thâm ý liếc mắt nhìn nàng, sau đó mỉm cười cùng thánh nữ tạm biệt.
Nghe được lời của lão Edward, nhận thấy được ánh mắt thánh nữ đang tập trung nhìn mình. Dai Fu lập tức đi tới bên cạnh nàng, hành lễ, sau đó ngồi xuống, thản nhiên đối mặt thánh nữ hỏi: - Thánh nữ tôn quý, vì sao cô muốn gặp tôi?
Vừa hỏi đồng thời cặp mắt xanh thẳm của Dai Fu lại không hề dời khỏi khuôn mặt của thánh nữ, chính xác là đôi mất đẹp mê người, tựa hồ muốn thông qua cảm xúc biến hóa trong ánh mắt nàng mà cân nhắc tâm tư của nàng.
Nghe được câu hỏi của Dai Fu, trong con ngươi hiện ra khuôn mặt hoàn mỹ tuyệt đẹp không hề thua kém mình, thân mình thánh nữ hơi run lên nhè nhẹ, trong con ngươi lại tràn ngập tia ánh sáng kích động.
Bản thân là bác sĩ tâm lý giỏi nhất England thậm chí toàn bộ Châu Âu, năng lực quan sát của Dai Fu đã đến tình trạng xuất thần nhập hóa, biến hóa của thánh nữ tự nhiên không thoát được ánh mắt của nàng.
Ở trong trí nhớ của Dai Fu, nàng cùng thánh nữ được vạn người tôn sùng này không hề liên quan, đối phương không có lý do gì tìm mình mới đúng.
Mà giờ này khắc này, đối phương chẳng những chỉ tên chỉ họ đòi gặp mình, vừa nhìn thấy mình còn có bộ dáng kích động, điều này không khỏi gợi lên lòng hiếu kỳ của Dai Fu.
Thánh nữ muốn làm gì?
Trong lòng Dai Fu thầm hỏi chính mình, nhưng không mở miệng hỏi mà bình tĩnh chờ đợi, yên lặng chờ thánh nữ mở miệng. - Dai Fu tiểu thư, xin tha thứ sự mạo muội quấy rầy của tôi.
Thánh nữ không trực tiếp trả lời, mà hành lễ xin lỗi Dai Fu, sau đó trầm ngâm một lúc, mở miệng hé lộ: - Sở dĩ tôi thỉnh cầu giáo hoàng bệ hạ cho tôi rời Vatican đến gặp cô, là vì muốn hỏi thăm cô về một người. - Ai?
Trong lòng Dai Fu căng thẳng, theo bản năng chợt hiện lên một thân ảnh quen thuộc trong đầu. - Đồ Tể.
Thánh nữ chậm rãi hộc ra hai chữ này, nguyên bản biểu tình đang bình tĩnh đã hoàn toàn biến mất, chỉ còn lại vẻ kích động cùng khẩn trương không cách nào che giấu!
Vô cùng khẩn trương khiến đôi tay mang bao tay trắng của nàng gắt gao nắm chặt vào nhau, thân mình cũng thoáng run lên, mà con ngươi cũng gắt gao nhìn chằm chằm Dai Fu. - Đồ Tể?
Nghe được hai chữ này, trong lòng Dai Fu rung mạnh, diễn cảm lại không hề phát sinh biến hóa. - Thật xin lỗi, xin tha thứ sự mạo muội của tôi.
Hơi thở thánh nữ có chút dồn dập, nói: - Tôi thông qua một ít con đường đặc thù biết được nam nhân đông phương từng ở lại nhà cô chính là Đồ Tể, hiện giờ hắn đang ở phương đông xa xôi, đúng không? - Thật có lỗi, tôi cũng không biết Đồ Tể.
Dai Fu nhíu mày lắc đầu nói: - Có lẽ tình báo của cô xuất hiện một ít sai lầm. - Hắn không phải Đồ Tể?
Thánh nữ trừng lớn đôi mắt xanh thẳm, bật lên khỏi chỗ ngồi. - Tôi không biết, bởi vì hắn không có nói cho tôi biết hắn là Đồ Tể.
Gương mặt Dai Fu bình tĩnh như nước, nói: - Theo tôi được biết, Đồ Tể là người của thế giới ngầm, hắn từng huyết tẩy Huyết Sắc Luyện Ngục, trên tay dính đầy máu tươi, linh hồn của hắn vô cùng dơ bẩn, tôi rất hiếu kỳ, cô xuất thân cao quý như vậy, vì sao lại tìm hiểu tin tức của hắn?
Vừa nói xong, Dai Fu gắt gao nhìn chằm chằm ánh mắt thánh nữ!
Chuyện cho tới bây giờ, nàng tự nhiên hiểu được, thánh nữ cao quý trước mắt có quan hệ không đơn giản với Trần Phàm, rất có thể có quan hệ tới vụ mất tích hai năm trước của thánh nữ.
Nhưng trước khi làm rõ tình huống thật sự bên trong, nàng tự nhiên không thể lộ ra thân phận chân thật của Trần Phàm! - Hắn là ân nhân cứu mạng của tôi.
Thánh nữ lẳng lặng đứng giữa đại sảnh cổ xưa, nhắm lại hai mắt, nhẹ giọng nói: - Đồng dạng...còn là nam nhân của tôi!
Đồ Tể, là nam nhân của thánh nữ?
Bên tai vang lên lời nói đầy thâm tình của thánh nữ.
Dù Dai Fu là bác sĩ tâm lý giỏi nhất Châu Âu, nhưng vẫn bị cả kinh trợn mắt há hốc mồm!
Thượng Đế a, không ngờ ngay cả thánh nữ tòa thánh anh cũng không buông tha a...
Chẳng lẽ, anh không sợ bị toàn bộ giáo đồ Thiên Chúa giáo trên thế giới đuổi giết sao?
Sau thoáng khiếp sợ, trong lòng Dai Fu cười khổ không thôi.
Bất kể là vì Trần Phàm tồn tại, hay bởi vì Dai Fu cường thế, hoặc bởi vì những lời nói của Tần An, trong hoạt động giao lưu hai ngày sau, các giáo viên cùng sinh viên trường đại học Cambriae đều thay đổi thái độ, ít nhất ở mặt ngoài, bọn họ đã biểu lộ thái độ cực kỳ cung kính với đoàn đại biểu của trường đại học Đông Hải.
Mà trong ngày cuối cùng, sau khi kết thúc buổi giao lưu học thuật có quan hệ tới kinh tế, trường đại học Cambriae càng biểu lộ thái độ cung kính rõ ràng đối với đoàn đại biểu của trường đại học Đông Hải, hơn nữa còn hoàn toàn khác hẳn lúc trước.
Lúc này bọn họ là phát ra từ nội tâm.
Bọn họ nhìn thấy kiến thức về phương diện kinh tế của trường đại học Đông Hải thật sự mạnh mẽ.
Sự mạnh mẽ kia, dù không sánh bằng trường đại học Cambriae về chiều sâu lịch sử, nhưng cũng không kém hơn bao nhiêu, nhất là một ít nội dung bên trong, đã làm cho những chuyên gia giảng dạy của trường đại học Cambriae phải rớt cả kính mắt, không kìm lòng được mà vỗ tay khen hay.
Hoạt động giao lưu của trường đại học Đông Hải dựa theo kế hoạch tiến hành, còn giới xã hội thượng lưu toàn cầu lại bởi vì trận động đất tại bán đảo England mà đã hoàn toàn chấn kinh.
Trong hai ngày qua, cơ hồ mỗi một vị nhân sĩ quý tộc đều đang điều tra chân tướng ân chứa sau lưng sự tình "quỷ dị" kia.
Nhưng bản thân là đương sự, Guti, Kaiser, Monica thậm chí là Silva đều không hề nhắc tới chân tướng.
Tất cả chuyện này, tựa hồ đã biến thành một sự tình bí ẩn.
Ngay khi sự chú ý của nhân sĩ xã hội thượng lưu vừa giảm xuống chút ít, thì một tin tức kinh động lòng người đã lấy tốc độ khủng khiếp loan truyền ra khắp mọi nơi trong xã hội thượng lưu trên toàn cầu.
Tin tức kia chính là: bản thân đương sự, bốn người Guti, Kaiser, Monica, Silva tôn kính Trần Phàm đến như vậy chẳng qua là bởi vì bốn người bọn họ từng thiếu nhân tình của Trần Phàm.
Tin tức này truyền ra, xã hội thượng lưu lại dấy lên một mảnh xôn xao.
Không ai biết tin tức này truyền ra từ đâu.
Tựa hồ...cứ truyền ra như vậy.
Nhân sĩ xã hội thượng lưu cũng không nhàm chán tiếp tục đi điều tra nhân tình kia là gì, cũng không đi điều tra ngọn nguồn tin tức ra làm sao.
Theo bọn hắn xem ra, sự giải thích này cũng là hợp tình hợp lý.Dù sao, bọn hắn đều rõ ràng, lấy thân phận của bốn người, vốn không thể nào sẽ thần phục Trần Phàm.
Mà đã không thần phục, lại cung kính đối với Trần Phàm như vậy. Nếu lấy lý do là bạn bè hoặc là đối tác kinh doanh thì hiên nhiên sẽ không thích hợp, chỉ có lý do là mắc nợ ân tình, thì mới có thể giải thích được tất cả những chuyện này.
Sau khi tin tức này truyền ra, quầng sáng thần bí trên người Trần Phàm trong nháy mắt đã trở nên ảm đạm hơn rất nhiều.
Ở trong mắt rất nhiều người, Trần Phàm đã tiêu phí mất ân tình nên cũng không còn thần bí nữa, đồng dạng cũng không còn đáng sợ nữa.
Giống như suy đoán của Trần Phàm, khi chân tướng đã trồi lên mặt nước, gia tộc Kerner Er đã náo động không nhỏ, nhưng lão hồ ly Edward cũng không bởi vì vậy mà thay đổi thân phận người thừa kế của Dai Fu, càng không dám có chút lãnh đạm đối với Trần Phàm.Tất cả chuyện này, tự nhiên là bởi vì thánh nữ giáo đình Monica.
Thánh nữ giáo đình Monica từ trước ngày Dai Fu đính hôn cùng Grimm đã đến tòa thành Kerner Er, khi đó lão Edward cũng không biết nguyên do trong đó, hiện giờ thì đã rõ ràng: Monica là vì Trần Phàm mà tới, hơn nữa quan hệ giữa Monica cùng Trần Phàm thật không đơn giản!
Còn nữa, ngày đó lão Edward hỏi Dai Fu, rốt cục Trần Phàm còn bao nhiêu con bài chưa lật thì Dai Fu hàm hồ suy đoán nói nàng cũng không biết, điều này làm cho lão Edward tin tưởng Trần Phàm vẫn còn có mạng lưới quan hệ còn chưa bại lộ.
Tất cả chuyện này làm cho hắn vẫn tiếp tục lựa chọn lấy lòng Trần Phàm.
Trong hai ngày qua, Trần Phàm cũng không đi theo nhóm người Tần An tham gia hoạt động giao lưu cùng trường đại học Cambirae, hắn luôn luôn ở lại trong thành bảo Kerner Er.
Dù sao đối với hắn mà nói, mục đích lớn nhất hắn đến Anh quốc chính là vì muốn giúp Dai Fu tạo nên địa vị trong gia tộc Kerner Er, ngoài ra còn việc trợ giúp đại học Đông Hải hoàn thành hoạt động giao lưu tốt nhất, hiện giờ đã không còn gì trở ngại, hắn có tham dự hay không cũng không trọng yếu.
Cũng giống như hai ngày trước, sáng sớm ngày thứ ba Trần Phàm đã chạy bộ luyện công xong, đi tắm rửa thay bộ quần áo kiểu Tôn Trung Sơn, đúng giờ xuất hiện trong nhà ăn kiến trúc theo phong cách cổ xưa ngay trung ương tòa thành.
Trong phòng ăn được đặt bàn ăn theo phong cách cổ, toàn bộ vật dụng đều bằng bạc, tràn ngập hương vị cao quý.
Đối với thành viên gia tộc Kerner mà nói, có thể ngồi trong gian phòng này ăn cơm là một loại tượng trưng cho thân phận cùng quyền lực.
Nhưng không biết bởi vì nguyên nhân gì, trong hai ngày qua mỗi lần Trần Phàm đến dùng cơm, chỉ có một mình lão Edward, ngoài ra không nhìn thấy bất cứ thành viên nào của gia tộc Kerner Er.
Hôm nay cũng giống như vậy.
Lão Edward mặc một bộ trang phục thật xa hoa, tinh thần phấn chấn ngồi trong phòng ăn chờ đợi đã lâu, thấy Trần Phàm mang theo Dai Fu đi vào phòng ăn, lập tức mỉm cười đứng lên nói:
Trần Phàm không hề phủ nhận chỉ cười cười, thản nhiên ngồi xuống, cùng Dai Fu ngồi đối diện, mà lão Edward vẫn ngồi ở vị trí chủ tọa.
Nhóm người hầu nhìn thấy Trần Phàm cùng Dai Fu đi vào, lập tức bưng lên bữa sáng. Bữa sáng cực kỳ phong phú, là cháo tổ yến có giá trị dinh dưỡng cùng giá cả đắt tiền, còn có đủ loại điểm tâm rất đẹp mắt.
- Trần, tôi nghe Dai Fu nói, hôm nay cậu muốn rời khỏi tòa thành Kerner Er sao?
Khẽ nuốt một muỗng cháo yến, lão Edward đột nhiên hỏi.
Trần Phàm gật gật đầu, không hề giấu diếm:
- Phải, Edward tiên sinh. Hoạt động giao lưu của trường đại học Đông Hải cùng đại học Oxford sắp diễn ra, tôi phải cùng bọn họ đi tới quận Oxford.
Lão Edward nghe thấy Trần Phàm muốn tham gia hoạt động giao lưu với trường đại học Oxford, thì có vẻ thập phần khó hiểu. Tuy không đoán ra dụng ý của Trần Phàm, nhưng hắn cũng không hỏi nhiều, chỉ trầm ngâm nói:
- Trần, quận Oxford cách nơi này không tới một giờ đi xe. Nếu cậu muốn tham gia hoạt động giao lưu của đại học Oxford mỗi ngày tôi sẽ cho lái xe đưa cậu tới đó.
- Cảm ơn ý tốt của ngài, thật sự là không cần.
Trần Phàm lắc lắc đầu.
Lão Edward buông muỗng, thâm ý nói:
- Trần, cậu hẳn nên hiểu rõ ràng, sau khi "chân tướng" gì đó đã trồi lên mặt nước, một ít thế lực sẽ làm ra chuyện gì đó quá phận. Mà chỉ cần cậu ở lại trong thành bảo Kerner Er, tôi dám cam đoan, trong lúc cậu còn ở Anh quốc, sẽ không người nào dám làm ảnh hưởng đến tâm tình của cậu.
Nghe được lão Edward vừa nói như thế, trong lòng Trần Phàm tự nhiên hiểu rõ ràng, lão Edward nói không sai.
Hắn đã từ chỗ của Kroff biết được chuyện Sơn Khẩu Tổ phái người tới Anh quốc, còn nữa, theo hắn xem ra, gia tộc Michelle sau khi biết được "chân tướng", nhất định sẽ tức giận không nhỏ, vì muốn vãn hồi mặt mũi, bảo vệ thứ gọi là danh dự, tự nhiên sẽ không bỏ qua cho hắn.
Dưới dạng tình hình này, nếu hắn luôn ở lại trong tòa thành Kerner Er, nói vậy những người kia sẽ không dám tới, nhưng khi hắn rời khỏi tòa thành Kerner Er thì khó mà nói trước được.
- Cảm ơn, thật sự không cần.
Trần Phàm lại lắc đầu cự tuyệt ý tốt của lão Edward. Nguồn:
Nhìn thấy Trần Phàm vẫn cự tuyệt, trong con ngươi của lão Edward hiện lên một tia ánh sáng quỷ dị, lại cười nói:
- Vậy thì vì sự an toàn, tôi sẽ phái bảo tiêu của gia tộc phụ trách an toàn của cậu trong toàn bộ hành trình.
- Hắc, lão hồ ly quả nhiên là lão hồ ly, luôn muốn thăm dò không ngừng, quả thực chính là nếu không đạt mục đích thì quyết không bỏ qua à.
Lại nghe thấy những lời nói quan tâm của lão Edward, Trần Phàm hiểu thật rõ ràng: mặt ngoài lão Edward cực kỳ lo lắng cho an nguy của mình, nhưng trên thực tế là đang gián tiếp thăm dò gốc gác của mình.
Bởi vì lão Edward rõ ràng Trần Phàm đã biết mạch nước ngầm bắt đầu khởi động, nếu Trần Phàm nhận sự giúp đỡ của hắn, vậy thì đã tỏ tõ Trần Phàm không có cách nào giải quyết phiền toái. Từ đây có thể suy đoán ra Trần Phàm ở tại Châu Âu đã không còn mạng lưới quan hệ khủng bố nào khác, nhưng nếu cự tuyệt thì hoàn toàn tương phản!
Ở trong ánh mắt mong chờ của lão Edward, Trần Phàm lại lắc đầu cự tuyệt.
Đối với Trần Phàm mà nói, cùng lão Edward chơi trò tâm lý chỉ là trò giải trí, sở dĩ hắn phải rời khỏi tòa thành gia tộc Kerner Er là vì có dụng ý riêng của mình!
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
Khi Đông Hải hoàn toàn đã tiến vào đêm khuya, nơi bán đảo England ngoài xa vạn lý lại vừa nghênh đón hoàng hôn chạng vạng.
Vào lúc trời chạng vạng tối, trời chiều chậm rãi hạ xuống đỉnh núi, không trung phương tây nhiễm thành một mảnh đỏ bừng, ánh hoàng hôn xô xuyên qua tầng mây chiếu xuống, giống như một thác nước màu vàng kim, mỹ luân mỹ hoán.
Ánh hoàng hôn chiếu sáng xuống tòa thành của gia tộc Kerner, làm tòa cổ thành có danh khí thật lớn ở bán đảo England thậm chí là toàn bộ Châu Âu như được phủ thêm một lớp áo khoác màu hoàng kim, lấp lánh rực rỡ.
Phía dưới tòa thành, gia tộc tộc trưởng Kerner Er Edward cùng những thành viên trực hệ của gia tộc Kerner Er đang đứng thành một hàng, dưới trời chiều, đang chờ đợi khách nhân phương xa.
Dai Fu được xem là người thừa kế gia tộc, đang đứng ở cuối đoàn người.
Dưới trời chiều, mái tóc vàng của nàng đón gió phiêu lãng, làm cho người ta có cảm giác phiêu dật nói không nên lời, dáng người hoàn mỹ được bộ trang phục bó sát bao phủ, lộ ra đường cong mê người, dưới trời chiều hình thành một hình ảnh vô cùng xinh đẹp.
Dần dần, phía trước tòa thành truyền lại thanh âm tiếng vó ngựa, ngay sau đó, từng thân ảnh cưỡi tuấn mã màu trắng cùng chiếc xe ngựa xa hoa cao quý chậm rãi xuất hiện trong mắt nhỏm người của Dai Fu.
Trường hợp như vậy, làm cho người ta có loại cảm giác như mộng ảo, giống như về tới Châu Âu thời Trung cổ.
Dù sao ở thế kỷ 21, đừng nói là có thể nhìn thấy còn có người ngồi xe ngựa, dù là người cưỡi ngựa cũng đã rất ít.
Nhìn thấy khách nhân xuất hiện phía trước, vẻ mặt tộc trưởng Edward gia tộc Kerner cùng các thành viên đều trở nên cực kỳ nghiêm túc.
Ở bán đảo England thậm chí trong toàn bộ Châu Âu, khách nhân có thể làm cho gia tộc Kerner bày ra trận thế như vậy nghênh đón thật không nhiều lắm, nhưng nhóm người xuất hiện phía trước lại có được tư cách này.
Bởi vì bọn họ đến từ tòa thánh Vatican.
Tòa thánh Vatican, đây là tổ chức tôn giáo có vô số tín đồ, năng lượng ẩn chứa đủ làm cho bất kỳ thế lực nào phải kinh hồn bạt vía!
Dần dần, mười hai tên kỵ sĩ hộ tống chiếc xe ngựa xa hoa cao quý kia đi tới dưới tòa thành liền ngừng lại. - Thánh nữ tôn kính, các vị kỵ sĩ cao quý của tòa thánh, Kerner Er Edward suất lĩnh thành viên trực hệ của gia tộc Kerner Er hoan nghênh cô đã đến.
Nhìn thấy mười hai kỵ sĩ ngừng lại cùng xe ngựa, lão Edward dẫn đầu hành lễ chào hỏi, những thành viên gia tộc phía sau cũng đi theo hành lễ.
Lúc này bọn họ đã thu hồi lại vẻ cao ngạo của gia tộc Kerner, diễn cảm tôn kính tới cực điểm.
Đối mặt đoàn người lão Edward hành lễ chào đón, mười hai kỵ sĩ cùng xuống ngựa, lại hoàn lễ với đoàn người lão Edward.
Làm xong tất cả chuyện này, một kỵ sĩ nện những bước chân tao nhã đi tới bên xe ngựa, hơi khom thân hình, gương mặt cung kính xốc lên rèm xe.
Nhìn thấy hành động của tên kỵ sĩ, toàn bộ thành viên gia tộc Kerner Er kể cả Dai Fu đều đưa mắt nhìn tới, chuẩn bị thưởng thức phong thái của vị thánh nữ tòa thánh trong truyền thuyết.
Trong ánh nhìn chăm chú của bọn họ, rèm xe chậm rãi nhấc lên, một chiếc giày trắng mạ vàng giẫm lên bậc thang xe ngựa, theo sau một bàn tay đeo bao tay màu trắng muốt nắm lấy thành xe, vị thánh nữ che mặt bằng nửa khăn trắng xuất hiện trong tầm mắt của mọi người.
Mái tóc của nàng trắng bạc như tuyết, lộ ra làn da trắng nõn như trẻ con, đôi con ngươi xanh thẳm như ngọc bích vô cùng tĩnh lặng.
Thánh nữ tòa thánh, đối tượng được toàn bộ kỵ sĩ tòa thánh Vatica bảo hộ!
Nữ thần tinh khiết nhất trong lòng toàn bộ tín đồ Thiên Chúa giáo! - Thánh nữ tôn quý, hoan nghênh cô đã đến.
Lão Edward lại mang theo tộc nhân hành lễ.
Ánh mắt bình tĩnh của thánh nữ chậm rãi đảo qua trên đoàn người lão Edward, cuối cùng tập trung trên người Dai Fu.
Nàng lẳng lặng nhìn thoáng qua Dai Fu, sau đó hoàn lễ với lão Edward.
Ngẩng đầu, Dai Fu nhận thấy được ánh mắt thánh nữ như vô ý hữu ý đang quan sát mình, trong lòng hơi có chút nghi hoặc, nhưng không hề mở miệng hói.
Sau đó, trải qua vài câu ngắn ngủi, thánh nữ lại bước vào xe ngựa, do mười hai tên kỵ sĩ bảo hộ, tiến nhập vào bên trong tòa thành cổ.
Mười phút sau.
Thánh nữ lẳng lặng ngồi trong đại sảnh tràn ngập phong cách Châu Âu thời Trung cổ, thân là đương đại tộc trưởng gia tộc Kerner Er, lão Edward ngồi đối diện với nàng, diễn cảm cung kính mà câu nệ.
Tựa hồ đối với lão Edward mà nói, đối mặt với vị thánh nữ được toàn bộ tín đồ Thiên Chúa giáo tôn thờ, hắn theo bản năng cảm thấy có chút không thoải mái.
Tuy câu nệ nhưng trong lòng hắn cũng cảm cực kỳ tò mò!
Tò mò nguyên nhân thánh nữ đến gia tộc Kerner Er!
Thân là đương đại tộc trưởng của gia tộc Kerner Er, hắn biết rõ, thánh nữ tòa thánh cả đời rất ít rời khỏi Vatican, dù có rời khỏi cũng là đi cùng Giáo Hoàng, mà không phải chỉ đi một mình.
Trong trí nhớ của lão Edward, thánh nữ đời này của tòa thánh từ nhỏ đến lớn, ngoại trừ hai năm trước từng bị người của Hắc Ám U Linh bắt đi, ngoài ra chưa từng rời khỏi Vatican nửa bước.
Đối với việc lần đó tổ chức Hắc Ám U Linh bắt cóc thánh nữ tòa thánh, lão Edward cũng dùng con đường đặc thù mới lấy được tin tức - lần đó, sau khi thánh nữ tòa thánh bị Hắc Ám U Linh bắt đi. Giáo Hoàng nổi trận lôi đình, kỵ sĩ Vatican xuất động hết một nửa nhân lực tìm kiếm thánh nữ, kết quả không chút tin tức, cuối cùng mới tra được là do người của Hắc Ám U Linh làm ra.
Lúc ấy, giáo đình vì muốn giải cứu thánh nữ, không tiếc muốn cùng Hắc Ám U Linh khai chiến, nhưng vào lúc đó đột nhiên thánh nữ quay trở về Vatican.
Thánh nữ bình an trở về, làm cho tòa thánh bỏ qua quyết định khai chiến với Hắc Ám U Linh.
Dù sao Hắc Ám U Linh là thế lực cường đại nhất của thế giới ngầm Châu Âu, cũng không dễ dàng khiêu chiến.
Mà đối với việc tại sao thánh nữ bị người của Hắc Ám U Linh bắt đi, cùng với việc vì sao có thể bình an trở lại tòa thánh Vatican, tất cả chuyện này đều không một lời giải thích. - Edward tiên sinh tôn kính, cảm tạ ngài nhiệt tình hoan nghênh.
Trong bầu không khí quỷ dị, thánh nữ chậm rãi mở miệng, đánh vỡ vẻ yên lặng trong đại sảnh, giọng nói của nàng thực bình tĩnh, giống như mặt hồ không gợn sóng, thanh âm uyển chuyển êm tai, lại làm cho người ta có loại cảm giác mơ hồ không thật. - Tuy rằng bản thân tôi không phải là giáo đồ Thiên Chúa giáo, nhưng đây là điều mà gia tộc Kerner Er phải làm.
Lão Edward cười khổ nói, hiển nhiên hắn biết rõ, lần này thánh nữ đi vào tòa thành của gia tộc Kerner Er, đã hấp dẫn ánh mắt của toàn bộ giáo đồ Thiên Chúa giáo khắp toàn cầu, gia tộc tuyệt đối không thể làm ra điều gì sai lầm, nếu không sẽ trở thành kẻ địch của toàn bộ tín đồ Thiên Chúa giáo trên thế giới. - Chúa sẽ phù hộ gia tộc Kerner Er.
Thánh nữ chậm rãi nói. - Cảm ơn cô chúc phúc.
Lão Edward cảm kích nhìn thánh nữ, thoáng do dự, hỏi: - Thánh nữ tôn quý, có thể nói cho tôi biết mục đích cô giá lâm gia tộc Kerner Er không? - Tôi muốn gặp một người của gia tộc Kerner Er.
Thánh nữ cũng không giấu diếm. - Ai?
Đồng tử lão Edward đột nhiên co rút lại, tràn ngập tò mò. - Kerner Er Dai Fu!
Giọng nói của thánh nữ vẫn bình tĩnh như trước, nhưng tận sâu trong con ngươi xanh thẳm lại hiện lên một tia dao động không dễ dàng phát giác. - Dai Fu?
Lão Edward ngây ra, theo sau nghĩ nghĩ, nói: - Chỉ cần cô nguyện ý, tùy thời đều có thể nhìn thấy nàng. - Cảm ơn.
Thánh nữ cảm tạ nói.
Nghe được lời cảm ơn của thánh nữ, lão Edward được sủng ái mà lo sợ, sau đó không dám chậm trễ, trước tiên cho người hầu đi gọi Dai Fu đến.
Hai mươi phút sau, Dai Fu trong bộ trang phục màu đen bó sát người xuất hiện trong đại sảnh. - Dai Fu, thánh nữ muốn gặp con.
Lão Edward thấy Dai Fu đi vào đại sảnh, chậm rãi đứng dậy, thâm ý liếc mắt nhìn nàng, sau đó mỉm cười cùng thánh nữ tạm biệt.
Nghe được lời của lão Edward, nhận thấy được ánh mắt thánh nữ đang tập trung nhìn mình. Dai Fu lập tức đi tới bên cạnh nàng, hành lễ, sau đó ngồi xuống, thản nhiên đối mặt thánh nữ hỏi: - Thánh nữ tôn quý, vì sao cô muốn gặp tôi?
Vừa hỏi đồng thời cặp mắt xanh thẳm của Dai Fu lại không hề dời khỏi khuôn mặt của thánh nữ, chính xác là đôi mất đẹp mê người, tựa hồ muốn thông qua cảm xúc biến hóa trong ánh mắt nàng mà cân nhắc tâm tư của nàng.
Nghe được câu hỏi của Dai Fu, trong con ngươi hiện ra khuôn mặt hoàn mỹ tuyệt đẹp không hề thua kém mình, thân mình thánh nữ hơi run lên nhè nhẹ, trong con ngươi lại tràn ngập tia ánh sáng kích động.
Bản thân là bác sĩ tâm lý giỏi nhất England thậm chí toàn bộ Châu Âu, năng lực quan sát của Dai Fu đã đến tình trạng xuất thần nhập hóa, biến hóa của thánh nữ tự nhiên không thoát được ánh mắt của nàng.
Ở trong trí nhớ của Dai Fu, nàng cùng thánh nữ được vạn người tôn sùng này không hề liên quan, đối phương không có lý do gì tìm mình mới đúng.
Mà giờ này khắc này, đối phương chẳng những chỉ tên chỉ họ đòi gặp mình, vừa nhìn thấy mình còn có bộ dáng kích động, điều này không khỏi gợi lên lòng hiếu kỳ của Dai Fu.
Thánh nữ muốn làm gì?
Trong lòng Dai Fu thầm hỏi chính mình, nhưng không mở miệng hỏi mà bình tĩnh chờ đợi, yên lặng chờ thánh nữ mở miệng. - Dai Fu tiểu thư, xin tha thứ sự mạo muội quấy rầy của tôi.
Thánh nữ không trực tiếp trả lời, mà hành lễ xin lỗi Dai Fu, sau đó trầm ngâm một lúc, mở miệng hé lộ: - Sở dĩ tôi thỉnh cầu giáo hoàng bệ hạ cho tôi rời Vatican đến gặp cô, là vì muốn hỏi thăm cô về một người. - Ai?
Trong lòng Dai Fu căng thẳng, theo bản năng chợt hiện lên một thân ảnh quen thuộc trong đầu. - Đồ Tể.
Thánh nữ chậm rãi hộc ra hai chữ này, nguyên bản biểu tình đang bình tĩnh đã hoàn toàn biến mất, chỉ còn lại vẻ kích động cùng khẩn trương không cách nào che giấu!
Vô cùng khẩn trương khiến đôi tay mang bao tay trắng của nàng gắt gao nắm chặt vào nhau, thân mình cũng thoáng run lên, mà con ngươi cũng gắt gao nhìn chằm chằm Dai Fu. - Đồ Tể?
Nghe được hai chữ này, trong lòng Dai Fu rung mạnh, diễn cảm lại không hề phát sinh biến hóa. - Thật xin lỗi, xin tha thứ sự mạo muội của tôi.
Hơi thở thánh nữ có chút dồn dập, nói: - Tôi thông qua một ít con đường đặc thù biết được nam nhân đông phương từng ở lại nhà cô chính là Đồ Tể, hiện giờ hắn đang ở phương đông xa xôi, đúng không? - Thật có lỗi, tôi cũng không biết Đồ Tể.
Dai Fu nhíu mày lắc đầu nói: - Có lẽ tình báo của cô xuất hiện một ít sai lầm. - Hắn không phải Đồ Tể?
Thánh nữ trừng lớn đôi mắt xanh thẳm, bật lên khỏi chỗ ngồi. - Tôi không biết, bởi vì hắn không có nói cho tôi biết hắn là Đồ Tể.
Gương mặt Dai Fu bình tĩnh như nước, nói: - Theo tôi được biết, Đồ Tể là người của thế giới ngầm, hắn từng huyết tẩy Huyết Sắc Luyện Ngục, trên tay dính đầy máu tươi, linh hồn của hắn vô cùng dơ bẩn, tôi rất hiếu kỳ, cô xuất thân cao quý như vậy, vì sao lại tìm hiểu tin tức của hắn?
Vừa nói xong, Dai Fu gắt gao nhìn chằm chằm ánh mắt thánh nữ!
Chuyện cho tới bây giờ, nàng tự nhiên hiểu được, thánh nữ cao quý trước mắt có quan hệ không đơn giản với Trần Phàm, rất có thể có quan hệ tới vụ mất tích hai năm trước của thánh nữ.
Nhưng trước khi làm rõ tình huống thật sự bên trong, nàng tự nhiên không thể lộ ra thân phận chân thật của Trần Phàm! - Hắn là ân nhân cứu mạng của tôi.
Thánh nữ lẳng lặng đứng giữa đại sảnh cổ xưa, nhắm lại hai mắt, nhẹ giọng nói: - Đồng dạng...còn là nam nhân của tôi!
Đồ Tể, là nam nhân của thánh nữ?
Bên tai vang lên lời nói đầy thâm tình của thánh nữ.
Dù Dai Fu là bác sĩ tâm lý giỏi nhất Châu Âu, nhưng vẫn bị cả kinh trợn mắt há hốc mồm!
Thượng Đế a, không ngờ ngay cả thánh nữ tòa thánh anh cũng không buông tha a...
Chẳng lẽ, anh không sợ bị toàn bộ giáo đồ Thiên Chúa giáo trên thế giới đuổi giết sao?
Sau thoáng khiếp sợ, trong lòng Dai Fu cười khổ không thôi.