Kế hoạch bảo đảm phúc lợi được khởi động, khắp nơi trong cả nước nổi lên làn gió tu kiến phòng bảo đảm phúc lợi, từng cơ sở được dựng lên trong khắp đại giang nam bắc, trở thành một ngôi nhà mới của nhân viên công chức nhà nước.
Yến Thanh Đế đứng trên đỉnh kim tự tháp của giới công tử ăn chơi đỉnh cấp tại Kinh Thành, cũng không ở trong nhà cấp cao như Trần Phi, chỗ ở của hắn là một tiểu khu có tên là Tử Kim Hoa Viên, tiểu khu này cũng thuộc dạng được thi công trong kế hoạch bảo đảm phúc lợi, tổng cộng có tới mấy chục tòa lầu cao tầng, ở hơn vạn gia đình, hộ gia đình toàn bộ đều là nhân sĩ thuộc thế chế.
Nhà của Yến Thanh Đế nằm ở vị trí tốt nhất trên tầng 16, diện tích là 160m2.
Một con số thật may mắn.
Buổi trưa London, ở ngoài vạn lý, bầu trời Yên Kinh đã hoàn toàn tối đen, ánh đèn neon chiếu sáng cả tòa Tử cấm Thành, làm cho tòa thành cố có lịch sử lâu đời càng thêm xinh đẹp lộng lẫy.
Vào lúc chín giờ đêm, Yến Thanh Đế giống như ngày thường, ngồi trước bàn cờ chuẩn bị chơi cờ.
Không có đối thủ, đối thủ chính là bản thân mình!
Chơi cờ một mình, đây là việc làm mỗi đêm của Yến Thanh Đế.
Nói thô bỉ một chút, buổi tối Yến Thanh Đế có thể không cần nữ nhân, nhưng không thể không tự mình chơi một ván cờ vây.
Tay cầm một viên cờ trắng, Yến Thanh Đế nhẹ nhàng thả xuống.
Viên cờ thứ hai màu đen.
Hai quân cờ rơi xuống, ván cờ chính thức bắt đầu, vẻ mặt của hắn chuyên chú chưa từng có từ trước tới nay.
- Reng!
Đúng lúc này, điện thoại của hắn đột nhiên vang lên.
Thanh âm bất thình lình vang lên, khiến cho hắn chợt cau mày.
Người biết số di động của hắn cũng không nhiều, hơn nữa đa số những người này đều biết mỗi tối lúc chín giờ hắn sẽ chơi cờ, nên sẽ không quấy rầy hắn.
Trầm ngâm một lúc, Yến Thanh Đế cũng không đặt tiếp quân cờ thứ ba xuống, mà chậm rãi thu hồi, sau đó cầm di động lên.
Ngay sau đó, hắn rõ ràng nhìn thấy trên màn hình biểu hiện dãy số điện thoại từ nước ngoài.
Số điện thoại này rất quen thuộc.
Thoáng tự hỏi, Yến Thanh Đế bấm nút chuyển máy.
- Yến, bạn thân của tôi, lâu rồi không được nghe thanh âm của anh nhỉ.
Điện thoại vừa chuyển, bên trong truyền ra một thanh âm quen thuộc.
Chủ nhân thanh âm chính là Roddy, một trong số nhân tuyển kế thừa gia tộc Kerner Er.
- Roddy, tâm tình của anh thoạt nhìn có vẻ rất không tệ.
Yến Thanh Đế nhàn nhạt cười, ngữ khí ôn hòa.
Đầu bên kia điện thoại, Roddy biểu tình thích ý ngậm một điếu xì gà, chậm rãi phun ra một cụm khói, nói:
- Bạn của tôi, anh đoán không sai, tâm tình của tôi quả thật đang rất tốt. Hơn nữa tôi dám cam đoan, sau khi nghe xong lời của tôi, tâm tình của anh cũng sẽ trở nên tuyệt hảo giống như ánh sao trời đêm nay.
- Roddy, tôi không thể không thừa nhận, anh đã gợi lên lòng hiếu kỳ của tôi rồi.
Yến Thanh Đế bưng ly trà đặt trên bàn cạnh bàn cờ, uống một ngụm trà:
- Không cần tiếp tục câu dẫn khẩu vị của tôi nữa, nói đi, rốt cục có sự tình gì mà làm cho anh vui vẻ như thế.
Trà là trà búp Minh Tiền Long Tỉnh, là một gã đại thiếu Hàng Châu ngày hôm qua chạy đến dâng cho hắn.
- Bạn của tôi, đối thủ của anh rất có thể sẽ chết ở Anh quốc.
Roddy không thừa nước đục thả câu thêm nữa.
- Anh đang nói Trần Phàm?
Yến Thanh Đế hỏi.
- Phải, hắn đã sang Anh quốc, rất nhiều thế lực đều đang chuẩn bị động thủ đối với hắn.
Roddy cười nói.
- Hắn bị đuổi ra khỏi Trần gia, tạm thời đã mất đi tư cách làm đối thủ của tôi rồi.
Yến Thanh Đế không nóng không lạnh nói:
- Cho nên tin tức này của anh tựa hồ cũng không thể làm cho tôi vui vẻ đâu.
- Đây không phải điểm chính, điểm chính là bạn của tôi ơi, ông nội của tôi đem nhiệm vụ khuếch trương thị trường Trung Quốc của tập đoàn Kerner Er giao cho tôi.
Roddy hưng phấn nói:
- Đây cũng chính là nói, tôi rất nhanh sẽ lật đổ địa vị của Dai Fu, trở thành người phụ trách hạng mục này, sau này toàn bộ hạng mục đầu tư cùng đối tác đều sẽ do tôi quyết định.
Bên tai vang lên lời nói hưng phấn của Roddy, trong lòng Yến Thanh Đế chợt động.
Trước khi tập đoàn Kerner Er chính thức đầu tư vào quốc nội, Roddy đã chạm mặt Yến Thanh Đế.
Lúc ấy, sau khi hai người gặp mặt, đã hiệp đàm về kế hoạch hợp tác lâu dài.
Nhưng sau đó Dai Fu cường thế tiến vào, cướp đi hạng mục này, đem thủ hạ tin cẩn Roman phái đến Đại Lục, hợp tác cùng tập đoàn Cao Tường, âm thầm trợ giúp Trần Phàm, làm cho kế hoạch hợp tác giữa Roddy cùng Yến Thanh Đế hoàn toàn hủy bỏ.
- Roddy, ý tứ của anh là vụ hợp tác của chúng ta sẽ có thể bắt đầu lại lần nữa ư?
Trên mặt Yến Thanh Đế rốt cục cũng lộ ra dáng tươi cười.
Mặc dù Yến gia đi theo con đường thể chế, nhưng Yến gia ở chính giới cũng có rất nhiều tài sản ngầm. Tuy rằng chủ nhân của số tài sản đó cũng không thuộc quyền sở hữu của thành viên Yến gia, nhưng đều là con rối của Yến gia, hoặc là nói chó săn thì càng thêm thỏa đáng hơn.
- Phải, bạn của tôi.
Đầu bên kia điện thoại, Roddy chậm rãi dụi tắt xì gà, cười nói:
- Tin tức này làm anh vui vẻ chứ?
- Chứng thật là một tin tức rất đáng chúc mừng.
Yến Thanh Đế cũng cười:
- Roddy, tôi chờ mong anh đến Trung Quốc, đến lúc đó, tôi sẽ dùng rượu ngon hảo hạng và nữ nhân đẹp nhất để chiêu đãi anh.
- Nhanh, tôi sẽ đến Trung Quốc rất nhanh thôi.
Roddy hớn hờ nói:
- Tốt lắm, bạn của tôi, hôm nay chỉ tán gẫu tới nơi đây, chờ sau khi gặp mặt hãy nói chuyện tiếp.
- Tạm biệt.
Yến Thanh Đế không nhiều lời vô nghĩa, nói xong thì trực tiếp cúp máy.
Cúp điện thoại, Yến Thanh Đế tựa hồ đã mất đi hứng thú chơi cờ, hắn bưng ly trà chậm rãi đi tới bên cửa sổ, ngắm nhìn lên bầu trời đầy sao hoa mỹ, khóe miệng dâng lên vẻ tươi cười nồng đậm.
- Trần Phàm, nơi này thật giá lạnh, những ngày tháng không có đối thủ thật tĩnh mịch.
Yến Thanh Đế nhẹ nhàng nói:
- Một đoạn thời gian trước, những hành động của ngươi khiến cho ta coi trọng, ta đang đợi ngươi, hi vọng ngươi sẽ không làm cho ta phải thất vọng!
Vừa nói xong, khóe miệng Yến Thanh Đế hiện lên một đường cong kiêu ngạo!
Phần kiêu ngạo kia, thuộc về Yến gia, thuộc về Yến gia đại thiếu!
Khu tài chính London, trong khách sạn mà đoàn đại biểu trường đại học Đông Hải đang ở lại.
Bởi vì lặn lội đường xa, ngồi máy bay mất mười mấy giờ đồng hồ, đại bộ phận giáo viên cùng sinh viên đều rất mệt nhọc, bọn họ dùng cơm xong đa số mọi người đều lựa chọn quay về phòng nghỉ ngơi, mà cũng có một ít người đầy lòng nhiệt tình, ước hẹn đi dạo ngắm phong cảnh của thành phố London phồn hoa này.
Trần Phàm cũng giống như đại bộ phận giáo viên và sinh viên khác, quay về gian phòng của mình nghỉ ngơi.
Vì không muốn Kroff bị bại lộ, Trần Phàm cũng không để Kroff đến khách sạn, chỉ gọi một cú điện thoại cho hắn, để tìm hiểu rõ ràng tình hình thức trước mắt, hơn nữa còn dặn dò Kroff đi làm vài chuyện.
- Phanh...phanh...
Đột nhiên bên ngoài cửa vang lên tiếng gõ nhẹ.
Nghe được thanh âm tiếng gõ cửa, Trần Phàm dụi tắt thuốc lá, chậm rãi đứng dậy, đi ra mở cửa.
Cửa vừa mở ra, Tần An xuất hiện ngay cửa phòng, nhìn thấy Trần Phàm, chân mày đang cau chặt liền chậm rãi giãn ra, lộ dáng tươi cười, cười thật gượng ép:
- Tiểu Phàm, không quấy rầy cậu nghỉ ngơi chứ?
- Không có, tôi không buồn ngủ.
Nhận thấy được biểu tình lo lắng của Tần An, lý trí nói cho Trần Phàm biết, Tần An đang gặp phải phiền toái, vì thế nói:
- Tần lão, vào phòng nói chuyện đi.
- Ân.
Tần An gật đầu, lo lắng đi vào phòng.
- Tần lão, có phải hoạt động giao lưu gặp phiền toái hay không?
Thấy Tần An trầm mặc ngồi trên ghế sô pha, Trần Phàm chủ động mở miệng hỏi.
- Phải.
Tần An bất đắc dĩ thở dài, mặt ủ mày ê nói:
- Vừa rồi trường đại học Oxford cùng hiệu trưởng của hai ngôi trường đại học khác gọi điện thoại thông báo cho tôi biết, hoạt động giao lưu sẽ hủy bỏ!
- Hủy bỏ?
Trần Phàm nhíu mày:
- Đây cũng chính là muốn nói, trong bốn trường giao lưu, chỉ có trường Cambriae tiến hành giao lưu cùng chúng ta?
- Phải!
Tần An gật đầu nói:
- Hơn nữa...khi nãy không biết bởi vì nguyên nhân gì, thái độ của ban giám hiệu trưởng đại học Cambriae đã xảy ra chuyển biến rất lớn.
Nghe Tần An nói như thế, trong lòng Trần Phàm liền hiểu rõ ràng.
Nguyên bản hoạt động giao lưu lần này là do hắn thông qua mạng lưới quan hệ của gia tộc Kerner Er mà liên hệ, hiện giờ tộc trưởng gia tộc Kerner Er đáp ứng chuyện gia tộc Michelle cầu hôn, đồng ý đem Dai Fu gả cho Grimm. Điều này chẳng khác nào thuyết minh Dai Fu đã mất thế trong gia tộc Kerner Er!
Trần Phàm có quan hệ với gia tộc Kerner Er hoàn toàn là bởi vì có Dai Fu, một khi Dai Fu mất thế, Trần Phàm tự nhiên cũng không sống dễ chịu.
Nhưng Trần Phàm thật không ngờ Grimm làm tuyệt đến như vậy, đến mức không chịu buông tha ngay cả hoạt động giao lưu của trường đại học Đông Hải.
Trần Phàm rất rõ ràng, nếu hoạt động giao lưu bị hủy bỏ, đây cũng chính là sẽ đánh vào mặt Tần An!
Kể từ đó, đừng nói là Tần An không thể ngẩng đầu trong giới giáo dục quốc nội, mà uy tín trong lòng giáo viên và sinh viên cũng sẽ rơi vào nỗi hoài nghi trầm trọng!
Đây cũng là lý do Tần An mặt ủ mày ê.
Nhìn bộ dáng hết đường xoay sở của Tần An, nhớ tới sự trợ giúp của lão hiệu trưởng dành cho mình, Trần Phàm thần tình xin lỗi, nói:
- Thực xin lỗi, Tần lão, là tôi đã gây phiền hà cho ông.
- Cậu?
Đồng tử Tần An đột nhiên phóng lớn.
- Ân, có người muốn đối phó tôi, thuận tiện lấy chuyện giao lưu lần này làm cớ.
Trần Phàm gật đầu.
Gương mặt Tần An khẽ đổi:
- Sự tình nghiêm trọng lắm không?
- Rất nghiêm trọng, bất quá vẫn còn đang nằm trong phạm vi khống chế.
vẻ mặt Trần Phàm tự tin, nói:
- Tần lão, còn mấy ngày chúng ta sẽ giao lưu với đại học Cambriae?
- Năm ngày.
Tuy rằng Tần An không biết vì sao Trần Phàm hỏi như vậy, vẫn đáp rõ ràng.
- Năm ngày? Thời gian năm ngày cũng đủ cho tôi xử lý phiền toái.
Nghe câu trả lời, Trần Phàm chậm rãi nhẹ thở ra, khóe miệng lộ ra dáng tươi cười tự tin:
- Yên tâm đi Tần lão, năm ngày sau, tôi sẽ để cho ba hiệu trưởng kia tự mình đến đây nhận lỗi!
Đến tận đây nhận lỗi?
Trong lòng Tần An chấn động.
- Nhưng...trong ba ngày tới xem như là ủy khuất ngài rồi.
Trần Phàm lại bổ sung.
Tần An hiểu được ý tứ của Trần Phàm, cười lắc đầu:
- Chỉ cần hoạt động giao lưu có thể tiếp tục, ủy khuất ba ngày đều không tính là cái gì.
Nghe được Tần An nói như thế, trong lòng Trần Phàm nhiều ít có chút xúc động.
Hắn biết rõ, vị lão nhân có thanh danh khủng bố trong ngành giáo dục cùng lĩnh vực kinh tế này, nguyện vọng lớn nhất trong đời chính là có thể làm cho trường đại học Đông Hải trở thành học phủ nhất lưu của quốc nội thậm chí là vươn ra tầm quốc tế, vì giấc mộng này, ông đã buông tha cẩm tú tiền đồ của chính mình, trả giá rất nhiều...
Cho nên Trần Phàm không thể, và cũng sẽ không để giấc mộng của Tần An tan biến!
Nhận được lời cam đoan của Trần Phàm, lúc Tần An rời đi cảm xúc chuyển biến tốt đẹp hơn rất nhiều, dáng tươi cười cũng không còn gượng ép như trước đó.
Trần Phàm vừa tiễn bước Tần An, ngay sau đó thanh âm gõ cửa lại vang lên.
Trần Phàm nghi hoặc đứng dậy mở cửa phòng.
- Chào ngài, Trần tiên sinh, tôi là bảo tiêu tư nhân của Edward tiên sinh. Nguồn truyện:
Cửa phòng mở ra, một gã đàn ông trung niên mặc âu phục màu đen trầm giọng nói:
- Ba ngày sau là ngày tổ chức nghi thức đính hôn của Dai Fu tiểu thư cùng Grimm tiên sinh của gia tộc Michelle, Edward tiên sinh muốn tôi giao tấm thiệp này cho ngài, hi vọng đến lúc đó được hân hạnh tiếp đón ngài đến tham dự nghi thức đính hôn.
Vừa nói xong người đàn ông trung niên đưa một tấm thiệp mời thêu lên huy hiệu gia tộc Kerner Er màu vàng kim đưa tới trước mặt Trần Phàm.
Thật khinh người quá đáng?
Vừa quan sát tấm thiệp mời trước mắt, trong lòng Trần Phàm cười lạnh một tiếng, nhưng diễn cảm vẫn bình tĩnh như nước:
- Phiền toái ông trở về nói cho Edward tiên sinh, tôi sẽ đến tham gia nghi thức đính hôn của Dai Fu tiểu thư, hơn nữa sẽ vì nàng mà đưa tới một phần đại lễ!
Triêu Nguyên Sang Thắng.
Vị ninja thượng đẳng được xưng là Quái Tử Thủ đệ nhất Sơn Khẩu Tổ, hoàn toàn bị lời nói của Trần Phàm làm sợ ngây người.
Hắn thật không ngờ Trần Phàm lại bỏ qua cho hắn, càng không nghĩ đến Trần Phàm lại buông lời hăm dọa muốn lấy đầu của lão đại Sơn Khẩu Tổ Tá Đằng Nhất Lang!
Dù sao, Sơn Khẩu Tổ bài danh trong mấy thế lực lớn đứng đầu ở thế giới ngầm, năng lực rốt cục kinh người bao nhiêu, có lẽ ngay bản thân Triêu Nguyên Sang Thắng cũng không biết.
Ở dưới tình hình này, Trần Phàm nhẹ nhàng buông lời muốn Tá Đằng Nhất Lang rửa cổ sạch sẽ chờ đợi hắn tới lấy?
Ngoài ra, Triêu Nguyên Sang Thắng cũng thật không ngờ, thế lực ngầm kinh khủng nhất Châu Âu như Hắc Ám U Linh cũng xuất ra, hơn nữa quỷ dị hơn là, tựa hồ...tựa hồ Trần Phàm đã sớm liệu tới việc này.
Hắn rốt cục là ai?
Triêu Nguyên Sang Thắng không đứng dậy, mà ngơ ngác nhìn Trần Phàm.
Không riêng gì Triêu Nguyên Sang Thắng, ngay cả Kroff cùng Kuka, khi nghe Trần Phàm nói Hắc Ám U Linh sắp tới, gương mặt của bọn họ đều thay đổi.
Có kinh hãi, còn có một chút sợ hãi.
Đúng vậy, là sợ hãi!
Ngay cả bản thân Kroff là trùm buôn vũ khí của Nga, cùng Địa Ngục Hỏa được xung là dong binh đoàn thứ ba trên thế giới, nhưng khi đối mặt với Hắc Ám U Linh thống trị toàn bộ thế giới ngầm Châu Âu, bọn hắn vẫn theo bản năng cảm nhận được nỗi sợ hãi. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY -
Nỗi sợ hãi kia thật sự không thể tự chủ.
Đây giống như ở ba năm trước, mỗi một thành viên thế giới ngầm khi nghe được bốn chữ Huyết Sắc Luyện Ngục cũng tái mặt như thế.
Nhưng ở ba năm trước đây, Huyết Sắc Luyện Ngục làm thế giới ngầm nghe tên đã sợ mất mặt, làm chính phủ các quốc gia nghe tên phải đau đầu đã tiêu thất.
Vĩnh viễn biến mất trong dòng sòng lịch sử của thế giới ngầm, chỉ để lại những bí ẩn mê hoặc còn chưa được giải thích.
- Hò...hò...
Cơn gió thổi qua, trước tòa lầu ba tầng của nhà xưởng bị vứt bỏ, chợt lâm vào im lặng quỷ dị, chỉ có tiếng gió đêm thổi qua vù vù rung động.
- Đồ Tể thân ái, anh đang nói con cá lớn thứ ba chính là Hắc Ám U Linh sao?
Kroff nuốt nước bọt, hơi có chút khẩn trương hỏi.
Đồ...Đồ Tể?
Bên tai vang lên hai chữ này, nguyên bản Triêu Nguyên Sang Thắng thần tình ngây ngốc đột nhiên đồng tử phóng tới lớn nhất, miệng há hốc không dám tin hỏi:
- Mày...mày...là Đồ...Đồ Tể?
- Tao cho mày cơ hội, đáng tiếc mày không tranh thủ, hiện tại mày muốn chạy cũng đi không được nữa.
Trần Phàm nhìn đèn xe sáng lên phương xa, gương mặt không chút thay đổi nói:
- Kuka!
- Phốc xuy!
Cả người Kuka chấn động, từ trong nỗi khiếp sợ phục hồi lại tinh thần, không nói một lời, rút dao găm nắm lấy đầu Triêu Nguyên Sang Thắng, nhẹ nhàng cắt qua, máu tươi nóng bỏng trực tiếp phun vãi ra, giống như đóa hoa máu đỏ tươi nở rộ trên không trung.
- Ô...ô...
Triêu Nguyên Sang Thắng theo bản nàng dùng hai tay ngăn chặn miệng vết thương, cố gắng ngăn cản máu tươi chảy ra, nhưng căn bản không thể ngăn chặn, chỉ một thoáng, hai tay của hắn cùng quần áo đã bị máu tươi nhiễm ướt đỏ bừng, gương mặt của hắn càng ngày càng trắng bệch, thân mình run rẩy càng ngày càng dữ dội, hắn dùng hết một tia khí lực cuối cùng, gắt gao nhìn chằm chằm Trần Phàm, thanh âm khàn khàn khò quắt từ trong miệng tràn đầy máu tươi tràn ra:
- Mày...mày...mày làm sao...có thể là...có thể là Đồ Tể?
- Phốc thông!
Vừa nói xong, Triêu Nguyên Sang Thắng ngã nhào, hoàn toàn tắt thở!
Dưới ánh đèn, đôi mắt của hắn trợn trừng tròn xoe, bộ dáng chết không nhắm mắt!
Tựa hồ...cho đến chết, hắn cũng không tin sự thật này!
Chẳng biết tại sao, nghe được câu nói sau cùng của Triêu Nguyên Sang Thắng, vô luận là Kroff hay Kuka, trong lòng đang tràn ngập sợ hãi khi nghe tên của Hắc Ám U Linh lại dần dần lui tan.
Nếu Đồ Tể có thể đem Huyết Sắc Luyện Ngục khủng bố nhất hủy diệt khỏi mảnh đất này, còn sợ một Hắc Ám U Linh sao?
Huống chi, căn cứ theo lời nói trước đó của Trần Phàm, hắn đã sớm dự đoán được hành động của Hắc Ám U Linh.Đây tự nhiên phải có chỗ dựa vào, hoặc đã làm đủ chuẩn bị!
- Kuka, tôi từng nghe nói thánh nữ Hắc Ám U Linh là một lão vu bà vừa biến thái lại vừa xấu xí, đúng như vậy sao?
Xua tan nội tâm sợ hãi. Kroff tựa hồ cảm thấy được không khí thật quá quỷ dị, nhịn không được cười ha hả nhìn Kuka hỏi.
Thân là đoàn trưởng dong binh đoàn Địa Ngục Hỏa. Kuka đối với Hắc Ám U Linh tự nhiên không hề xa lạ, thậm chí song phương từng hợp tác qua, đương nhiên người hợp tác với hắn cũng không phái U Linh thánh nữ, mà là một đầu mục trong Hắc Ám U Linh mà thôi.
Vì thế đối với u Linh thánh nữ, hắn cũng chỉ nghe danh mà chưa thấy mặt, lúc này nghe Kroff hỏi như thế, không biết nên làm sao trả lời, nên lựa chọn trầm mặc.
- Kroff, tính tình của u Linh thánh nữ Olivia không tốt lắm, cô ta phản cảm nhất là nghe được có người nói bậy sau lưng cô ta, cho nên một hồi nếu cô ta thật sự xuất hiện, như vậy anh tốt nhất nên ngậm miệng.
Trần Phàm cười trêu ghẹo.
- Hắc hắc, Đồ Tể tôn quý vĩ đại. Kroff là người hầu trung thành nhất của ngài, ngài sẽ không thấy chết mà không cứu đâu. Tôi tin chắc, có ngài ở đây, lão vu bà sẽ không đạt được tiện nghi gì.
Kroff cười hắc hắc, không thèm để ý mảy may, ngược lại còn có chút chờ mong, chờ mong có thể nhìn thấy u Linh thánh nữ trong truyền thuyết.
Dù sao, U Linh thánh nữ Olivia chính là người phụ nữ thần bí nhất của thế giới ngầm!
Duy nhất!
Ước chùng hai phút sau, tùng chiếc xe từ xa chạy nhanh tới cửa nhà xưởng, đèn xe chói mắt cơ hồ chiếu sáng cả nhà xưởng rực rỡ như ban ngày.
Nhìn thấy hơn mười chiếc xe hơi đỗ bên ngoài cửa nhà xưởng, trên mặt Kuka hiện lên một tia ngưng trọng. Địa Ngục Hỏa tuy là dong binh đoàn đứng hàng thứ ba trên toàn cầu, nhưng toàn bộ nhân số chưa tới một trăm người, đêm nay hành động hắn chỉ kịp tụ tập thành viên ở khu Châu Âu, tổng cộng chỉ hơn bốn mươi người, trong đó còn có mấy người bị thương trong cuộc chiến đấu với đám Ninja Sơn Khẩu Tổ trước đó.
Hiện giờ chỉ nhìn số xe bên ngoài nhà xưởng, đêm nay Hắc Ám U Linh xuất động số người không ít, ít nhất...nhiều hơn số người bên phía Trần Phàm!
Bởi vì dùng đám thủ hạ của Kroff đến từ nước Nga theo đường nhập cư trái phép giải quyết xong đoàn người lão Pieck. Trần Phàm cũng đã cho đám người này rời đi.
Lúc này bên người Trần Phàm tổng cộng chỉ có năm mươi người.
- Mẹ nó, bọn tạp chủng lại vận dụng loại xe hủy xe tăng!
Đột nhiên Kroff giống như đã phát hiện chuyện gì, nhịn không được hét lên.
Hủy xe tăng!
Danh như ý nghĩa, là loại đạn pháo được phát minh có thể đem xe tăng phá hủy, uy lực có thể dùng từ khủng bố để mà hình dung, là cỗ máy giết người hàng thật giá thật trên chiến trường.
Trong tiếng hét chói tai của Kroff, đoàn người của Kuka, thành viên Địa Ngục Hỏa dong binh đoàn đều hiện lên nét ngưng trọng trên mặt!
Theo bọn hắn xem ra, nếu người của Hắc Ám U Linh nổi điên, dùng loại xe này tiến hành công kích, đoàn người của mình còn sống rời khỏi nhà xưởng này tuyệt đối sẽ không nhiều lắm!
Không hẹn mà họ cùng đưa mắt nhìn về phía Trần Phàm.
Ở trên mặt Trần Phàm, bọn hắn không nhìn thấy vẻ khẩn trương, không hề có chút nào, có chỉ là vẻ nhẹ nhàng, tựa hồ hết thảy đều nằm trong lòng bàn tay của hắn.
- Đám tạp chủng tụi mày, tụi mày đã bị bao vây. Nếu như biết điều tụi mày đừng hành động thiếu suy nghĩ, nếu không đạn pháo chính là không có mắt!
Rất nhanh trong nhóm xe bên ngoài nhà xưởng, một gã tráng hán từ chiếc xe đầu tiên đi xuống, rống lớn.
- Ha ha...
Hắn vừa rống lên, lập tức có một ít thành viên Hắc Ám U Linh phá lên cười.
- Bull Lutz!
Nghe được thanh âm của đại hán, một gã thành viên Địa Ngục Hỏa nhịn không được báo ra tên của đối phương.
- Mẹ nó, đám Hắc Ám U Linh này xem ra là hạ vốn liếng a, ngay cả tên Bull này cũng xuất động!
Kroff tức giận mắng.
Thân là ông trùm buòn vũ khí nước Nga, hắn đã từng gặp qua Bull một lần, biết rõ hắn trời sinh thần lực, sức mạnh vô cùng, thanh âm lại rất lớn, có thể xem là một quái thai, là một trong những cỗ máy kiếm tiền của Hắc Ám U Linh, thực lực cách đấu có thể nói là khủng bố.
- Ông!
Bull vừa dứt lời, bên ngoài nhà xưởng truyền tới một thanh âm ầm vang thật lớn, đó là tiếng xe thể thao vọng lại.
- Mẹ nó, tên hỗn đản Dracula cũng tới!
Vừa nghe thanh âm ầm vang của xe thể thao, Kroff lập tức nghĩ tới Xa Vương Châu Âu, được xưng đứa con của gió Hắc Ám U Linh Dracula.
Đứa con của gió, Dracula, cha của hắn là nhân vật mấu chốt trong nghị viện Hắc Ám U Linh, địa vị rất cao.
Nhân vật như vậy đều đã đến, điều này không khỏi làm cho tất cả mọi người kể cả Kroff đều tin tưởng, chỉ sợ đúng như lời của Trần Phàm, đêm nay, U Linh thánh nữ Olivia làm toàn bộ thành viên thế giới ngầm toàn cầu đều tò mò ngưỡng mộ cũng sẽ hiện thân!
Ngay khi bọn họ còn đang âm thầm suy đoán điều này, Bull tựa hồ nhận được mệnh lệnh, đi vào nhà xưởng, ngẩng cao đầu, thần tình dữ tợn hướng Trần Phàm đi tới.
Nhìn thấy Bull đi vào nhà xưởng. Trần Phàm cũng không dẫn người tới đón, mà lấy ra một điếu xì gà, Kroff liền bước lên châm lửa cho hắn.
Rít mạnh một hơi xì gà, Trần Phàm phun ra một ngụm khói, cặp mắt thâm thúy nhìn về hướng tây nam khu dân nghèo.
Nơi đó có một tòa giáo đường.
Giáo đường Thiên Chúa giáo.
Nhìn thấy giáo đường xa xa lóe lên ánh đèn, trong gió đêm, Trần Phàm lộ ra dáng tươi cười không dễ dàng phát giác.
- Tên khi da vàng, ngài Dracula để cho tao đem lời này nói cho mày, ngài có chuyện muốn nói với mày.
Bull lập tức đi tới trước người Trần Phàm, thần tình dữ tợn nhìn chằm chằm Trần Phàm, ánh mắt âm lãnh, cảm giác giống như một đầu dã thú đang theo dõi con mồi.
- Mày gọi tao là gì?
Trong gió đêm, Trần Phàm nở nụ cười.
Chẳng biết tại sao, nhìn thấy dáng tươi cười của Trần Phàm, Bull thoáng ngây ra
- Chẳng lẽ mày không phải là con khỉ da vàng sao?
Sau thoáng ngây người ngắn ngủi, Bull lại nhếch môi, hàm răng lóe lên chói mắt.
Vào lúc này Trần Phàm không hề trả lời, thuận thế giẫm mạnh chân, cả người giống như một trận gió lướt về phía Bull!
- Bá!
Nhận thấy được tiếng rít gió, sắc mặt Bull đại biến, theo bản nàng muốn trốn tránh.
Nhưng đã muộn!
Dưới ánh đèn, thân ảnh Trần Phàm hóa thành một đạo ảo ảnh, trong nháy mắt xuất hiện trước người Bull, tay phải giống như lấy đồ trong túi, chụp thành hình trảo, trực tiếp bắt được cổ Bull, một tay nhấc hắn lên không trung.
Bị Trần Phàm kẹp cổ, Bull khó thở, khuôn mặt trướng lên đỏ bừng, phẫn nộ đưa tay muốn đánh vào đầu Trần Phàm, nhưng lại cảm giác được mình không thể nhúc nhích, giống như bị một lực lượng trói buộc lại, căn bản không thể động đậy.
- Phi.
Trong gió đêm, Trần Phàm nhẹ nhàng phun điếu xì gà trong miệng, tay phải lại phát lực. Bull bị đau, trực tiếp buông điện thoại trong tay ra.
Tiếp lấy di động, Trần Phàm buông tay ra. Bull ầm ầm rơi xuống đất.
Dùng chân giẫm lên đầu Bull, không cho hắn nhúc nhích đồng thời Trần Phàm đưa di động lên bên tai.
- Thanh niên phương đông, mày đang chơi lửa!
Xa xa, Dracula nhìn thấy tất cả chuyện này, thần tình tức giận.
- Vậy sao?
Trần Phàm không cho là đúng.
- Grimm có phái đã bị mày giết hay không?
Dracula trầm thấp hỏi.
- Ân, tao đã cho người róc hết da thịt hắn, dùng xương cốt của hắn điêu khắc tác phẩm nghệ thuật, sáng mai sẽ đem tới quảng trường trang viện Michelle.
Trần Phàm không nóng không vội hồi đáp:
- Tao nhớ ra rồi, hắn là đồ đệ của mày. Như thế nào, mày muốn báo thù cho hắn?
- Tốt, tốt lắm, mày rất có gan!
Dracula bỗng nhiên nở nụ cười âm trầm:
- Tạp chủng, hiện tại tao cho mày hai lựa chọn, một đi với tao chơi một trận đua xe, mày thắng tao bỏ qua cho tụi mày, thua, tao sẽ róc da tụi mày làm đệm xe hơi. Hai, tao tặng tụi mày đi gặp diêm vương!
- Nếu thứ nào tao cũng không chọn?
Trần Phàm hỏi lại.
- Mày đang muốn chết!
Trong giọng nói của Dracula đã tràn ngập sát ý.
Trần Phàm không thèm để ý mảy may:
- Dracula, tao đề nghị mày quay đầu lại nhìn trong chiếc xe thể thao phong cách bên ngoài nhà xưởng. Dracula quay đầu lại, rõ ràng nhìn thấy trên đường cái hướng tây nam xuất hiện một ngọn đèn chói mắt, nguyên bản ban đêm im lặng đột nhiên vang lên thanh âm tiếng thánh kinh, thanh âm cực lớn, rung trời, làm cho người ta nghe xong có một loại xúc động muốn cúng bái!
- Giáo đình?
Gương mặt Dracula biến đổi.
- Ân, là giáo đình, chính xác là đoàn thương thủ khủng bố nhất của giáo đình.
Trong gió đêm, Trần Phàm thản nhiên nói:
- Dracula, mày cho là mày gài bẫy được tao, đáng tiếc mày thất bại rồi.
- Mày liên hệ người của giáo đình ám toán tao?
Nghe được ba chữ đoàn thương thủ, trong lòng Dracula run lên, sau đó hoàn toàn nổi giận:
- Hiện giờ tao sẽ xử lý mày!
- Chỉ bằng hai chiếc xe thiết giáp bên ngoài mà muốn xử lý tao?
Trong giọng nói của Trần Phàm tràn ngập vẻ khinh thường:
- Chắc người đàn bà Olivia kia không có nói cho mày biết, thân phận đích thực của tao? Xem ra quan hệ giữa mày với cô ta thật không xong, cô ta muốn cho mày đi tìm chết.
- Mày là ai?
Dracula hỏi theo bản năng.
Không tiếng trả lời.
- Răng rắc!
Dưới chân Trần Phàm phát lực, xương sườn của Bull trong nháy mắt vỡ vụn, tiếng xương gãy thanh thúy đột nhiên vang lên.
- Cô đông!
Gương mặt Bull biến đổi, há mồm phun ra ngụm máu tươi.
Trần Phàm vung chân lên, nhắm ngay thân hình khôi ngô của Bull, dùng sức đá tới!
- Phanh!
Thanh âm trầm đục, thân hình khôi ngô của Bull trong nháy mắt giống như một quả bóng da, bị một cước của Trần Phàm đá bay lên trời, thẳng tắp bay ra ngoài nhà xưởng.
Cùng lúc đó, trong tay Trần Phàm chẳng biết từ khi nào lại có thêm một cây súng.
Dưới ánh đèn, hắn mỉm cười bóp cò.
- Sưu!
Viên đạn bay ra khỏi nòng súng, xé qua lực cản của không gian, thẳng tới Bull.
- Phanh!
Trên không trung, đầu của Bull trực tiếp bị viên đạn xuyên qua, máu tươi vương vãi khắp nơi, giống như đóa hoa huyết nở rộ trên không trung.
Thời gian giống như chợt yên lặng ở một khắc này, hình ảnh giống như chợt dừng lại ở giây phút này.
- Nếu Đồ Tể dễ dàng bị giết chết như vậy, thì Huyết Sắc Luyện Ngục đã không bị diệt vong rồi!
Trong gió đêm, Trần Phàm nhẹ nhàng thổi làn khói nhẹ toát ra khỏi nòng súng, khóe miệng hiện lên một độ cong cuồng vọng!
Giờ khắc này, hắn rốt cục đã lộ ra vẻ cuồng ngạo che giấu thật sâu trong nội tâm!
Phần cuồng ngạo kia sẽ làm thế giới ngầm yên tỉnh đã lâu, lâm vào sôi trào!