Tokyo, thủ đô của đất nước Nhật Bản, là thành phố lớn nhất nhì Châu Á, hơn nữa còn là khu trung tâm kinh tế lớn nhất toàn cầu. Chẳng những vậy, mà những cơ quan hành chính nhà nước cấp trung ương, đều tập trung ở đây.
Cũng giống với cơ quan chính Phủ nước Nhật, tổng bộ của Sơn Khẩu Tổ, đại hắc bang lớn nhất Châu Á cũng được thiếp lập ở huyện Hyogao, thành phố Kobe, sau đó chuyển dời đến Tokyo, bất quá cũng không nằm ở vùng Quan Thính Nhai*, mà ở Ginza...vùng được xưng danh là trái tim Tokyo...!
Nghe nói ở Ginza, mảnh đất nhỏ bằng dấu chân so với tiền lương một tháng của quan chức lãnh đạo cấp cao, còn muốn nhiều hơn gấp mấy lần. Điều này chứng minh, giá thành bất động sản ở Ginza rất đắt đỏ, xa hoa!
Dưới tình trạng tấc đất tấc vàng, nhưng tổng bộ Sơn Khẩu Tổ lại chiếm cứ ở vị trí trung tâm nhất Ginza, và còn là một tòa cao ốc chọc trời. Theo ý nào đó mà nói, điều này cũng đã thể hiện ra sự cường đại của Sơn Khẩu Tổ!
Mà trên thực tế, bởi vì pháp luật ở Nhật Bản cho phép các băng nhóm xã hội đen tồn tại, thế nên lực ảnh hưởng của Sơn Khẩu Tổ ở trong quốc nội Nhật Bản, so với bất kỳ một cái hắc bang nào trên thế giới đều vô pháp đánh đồng!
Sơn Khẩu Tổ can thiệp vào ba mảng, chính trị, quân sự và kinh tế không nói. Hơn nữa, ở trên mỗi phương diện đều nắm giữ lực ảnh hưởng quan trọng. Cũng chính bởi nguyên nhân này, mà gia tộc Tá Đằng đang chưởng quản Sơn Khẩu Tổ, cũng là một trong những gia tộc khủng bố nhất đất nước Nhật Bản.
Khi ánh hoàng hôn buông xuống, ánh nắng nhàn nhạt lan tỏa trên những con đường lớn ở Ginza, theo trên không trung nhìn xuống, có thể chứng kiến khắp nơi đều trông thấy vô số những dấu chấm nhỏ. Đây là khách nhân tham gia bộ hành trên những con đường lớn ở Ginza.
Trong một gian phòng hội nghị của tòa nhà cao ốc nằm giữa trung tâm Ginza. Tá Đằng Nhất Lang và các thành viên quan trọng của Sơn Khẩu Tổ đều đang tập trung ở đây. Tất cả mọi người đều mặc âu phục nghiêm chỉnh, thoạt nhìn so với nhân viên nhà nước còn muốn phong cách hơn mấy lần. Nhưng lúc này biểu tình của bọn họ đều ngưng trọng phá lệ, bầu không khí trong phòng hội nghị cũng thập phần áp lực. - Quan tổng tài, hôm nay các hội trưởng tập trung đến Tokyo, tham gia buổi họp này. Là vì muốn thương nghị chuyện tình về người kia.
Một người đàn ông vóc dáng nhỏ bé, đeo mắt kính gọng vàng đứng lên, diễn cảm phức tạp nhìn Tá Đằng Nhất Lang ngồi trước ghế chủ tọa nói.
Thân là tổng cố vấn, địa vị của hắn ở trong Sơn Khẩu Tổ không hề thấp kém chút nào, tương phản còn rất cao. Thông thường, mỗi buổi hội nghị cấp cao trong Sơn Khẩu Tổ, đều là do một tay hắn đứng ra tổ chức. Mà trong Sơn Khẩu Tổ, toàn bộ thành viên đều gọi Tá Đằng Nhất Lang là quan tổng tài! - Công Đằng Nghĩa Hòa, ông ngồi xuống đi.
Tá Đằng Nhất Lang đồng dạng cũng mặc âu phục chỉnh trang, sau khi dập tắt điếu xì gà, hai tay chống lên bàn hội nghị, đảo mắt nhìn bốn phía xung quanh, mới chậm rãi lên tiếng: - Xem ra chuyện tình bên phía Anh quốc các ông đều biết rồi. Hôm nay mời các ông đến đây, tham gia buổi họp này, là muốn biết cách nhìn của ông đối với chuyện tình này như thế nào.
Hắn vừa dứt lời, thì Công Đằng Nghĩa Hòa đã cung kính ngồi xuống ghế. Mà hội trưởng các khu vực, trong lòng thì đang dâng lên lí do thoái thác. - Quan tổng tài, Dụ Nhân bị giết, ngài tâm tình bi thống, chúng tôi đều thấu hiểu. Việc ngài phái người đi ám sát hung thủ, chúng tôi cũng cực kỳ tán thành!
Theo sau, ngồi ở hàng thứ hai, hội trường Xuyên Đạo Hội. Xuyên Đạo Thần đứng dậy, trầm giọng nói: - Nhưng tựa hồ chúng ta đã đánh giá thấp năng lực của đối phương rồi. - Nói tiếp đi.
Tá Đằng Nhất Lang mặt không đổi sắc. - Ban đầu thân phận của đối phương khá thần bí, nhưng sau đó thân phận của hắn đã trồi lên mặt nước, hắn là hậu nhân của Trần gia ở Trung quốc, hơn nữa còn từng làm việc trong tổ chức quân đội Long Nha.
Xuyên Đạo Thần chinh sắc phân tích:
- Hiện giờ, thân phận của hắn lại bao trùm lên một tầng bí hiểm, đầu tiên bởi vì hắn mà Kroff tay trùm buôn vũ khí người Nga, đã cắt đứt sinh ý với chúng ta, mang đến cho chúng ta khá nhiều tổn thất. Sau đó, Kroff ở Anh quốc vì giúp hắn, đã không tiếc đối lập với gia tộc Michelle và lão Peak, thủ lĩnh của tổ chức hắc bang lớn nhất Anh quốc. Những chuyện này cũng đủ chứng minh, quan hệ giữa Kroff và hắn không hề tầm thường. Thậm chí, có thể nói. Kroff đang nghe theo lệnh của y. - Gã ác ôn Kroff, từ ngày xuất đạo cho đến giờ, chỉ nghe theo mệnh lệnh của Đồ Tể mà thôi.
Nói đến đây, ngữ khí của Xuyên Đạo Thần cũng trở nên ngưng trọng: - Đối phương...rất có thể là Đồ Tể, nhân vật năm xưa đã từng tiêu diệt tổ chức Huyết sắc Luyện Ngục.
Đồ Tể?
Nghe được hai chữ này, ngay cả Tá Đằng Nhất Lang ở bên trong, tất cả mọi người trong lòng đều căng thẳng lên. - Tiếp tục.
Tá Đằng Nhất Lang nhíu mày nói.
- Mấy ngày hôm trước, hắn ở trong tòa thành Kerner Er, lợi dụng uy nghiêm của bốn người Guti Rhodes Wales, Silva. Monica và Kaiser, để dọa lùi gia tộc Michelle, ngoại giới lưu truyền bốn người này đều mắc nợ ân tình của hắn. Mọi người cũng biết, thân phận của bốn người này phi thường cao quý, hơn nữa đều ở mỗi khu vực bất đồng. Vậy nên, riêng cá nhân tôi cho rằng, tôi dám khẳng định quan hệ của y và bốn người kia là không hề đơn giản. - Tối hôm qua, Kuka, thủ lĩnh tổ chức lính đánh thuê Địa Ngục Hỏa, đích thân dẫn quân giúp y đối phó với chúng ta không nói, cuối cùng còn làm cho giáo đình gây xung đột với Hắc Ám U Linh. Chuyện này đã khiến cho tôi hoài nghi, hắn chính là Đồ Tể quy ẩn bấy lâu nay.
Xuyên Đạo Thần tiếp tục nói: - Đương nhiên...đây chỉ là suy đoán của tôi, có chính xác hay không, bản thân tôi vẫn còn chưa rõ ràng, phải chờ điều tra thêm một bước nữa, thì tôi mới dám khẳng định.
Nói đến đây, Xuyên Đạo Thần thoáng liếc mắt nhìn qua Tá Đằng Nhất Lang, thấy Tá Đằng Nhất Lang không có ý ngăn trở, mới nói tiếp: - Mà chúng ta bởi vì muốn ám sát hắn, nên trước sau đã phái ra hai nhóm thành viên Nhẫn Đường, tổng cộng sáu mươi người, cũng tương đương là một phần tư nhân số của Nhẫn Đường. Hiện giờ toàn bộ đều đã chết, chuyện này đối với chúng ta cũng là tổn thất nghiêm trọng!
Vừa nghe Xuyên Đạo Thần nói như thế, các vị hội trưởng đang ngồi ở trong phòng họp, sắc mặt đều có chút khó coi. Dù sao, Nhẫn Đường là Đường có sức chiến đấu cường hãn nhất Sơn Khẩu Tổ, vừa xuất quân đã tổn thất mất một phần tư, chuyện này đối với thanh danh của Sơn Khẩu sẽ ảnh hưởng rất lớn. - Ý của ông là muốn bảo tôi không trả thù nữa?
Tá Đằng Nhất Lang hai mắt nheo lại, trong con ngươi bạo phóng ra hàn quang khiếp người. - Hô
Xuyên Đạo Thần hít sâu một hơi, nói: - Đúng vậy, quan tổng tài tôn kính, coi như hắn không phải là Đồ Tể, chỉ bằng vào năng lực và mạng lưới quan hệ của hắn hiện giờ, xác thực cũng là một địch nhân rất khó đối phó. Điểm này, chúng ta đã không cần xác minh thêm nữa! Mà kéo theo một địch nhân cường đại như vậy, chuyện này đối với Sơn Khẩu Tổ mà nói, đều không phải là cái hảo sự gì cả! - Nếu buông tha, ông nghĩ kết quả sẽ như thế nào?
Tá Đằng Nhất Lang lạnh lùng hỏi.
Nghe vậy, Xuyên Đạo Thần nao nao, nhưng lại không dám hé răng. - Chúng ta vì muốn giết hắn, mà đã trả giá rất nhiều, hiện giờ thế giới ngầm toàn cầu đều đang quan sát hành động của chúng ta. Xem chúng ta sẽ đối phó với hắn như thế nào, nếu bây giờ chúng ta lựa chọn buông tay, vậy thì đối với gia tộc Tá Đằng và Sơn Khẩu Tổ mà nói, cũng chính là một điều sỉ nhục, sỉ nhục đó, ông có hiểu không?
Tá Đằn Nhất Lang trầm giọng nói.
Nghe Tá Đằng Nhất Lang nói như thế, trong lòng Xuyên Đạo Thần mơ hồ có chút bất mãn, tuy nhiên cũng không dám biểu hiện ra ngoài mặt. Đồng dạng, những vị hội trưởng khác trong lòng đang bất mãn, cũng đều không dám hé răng. Bởi vì bọn hắn nghe ra. Tá Đằng Nhất Lang đối với Trần Phàm đã ôm lấy quyết tâm tất sát! - Bất quá những điều ông phân tích đều đúng một phần.
Tuy rằng gia tộc Tá Đằng chiếm địa vị chủ chốt ở trong Sơn Khẩu Tổ, nhưng Sơn Khẩu Tổ là do nhiều gia tộc tạo thành, cho nên Tá Đằng Nhất Lang hiểu rõ, chính mình cũng không thể đắc tội với tất cả mọi người. Hắn trầm ngâm suy nghĩ một lúc, sau đó chậm rãi nói: - Như vậy đi, kế tiếp chúng ta sẽ lựa chọn bàng quang đứng nhìn. - Quan tổng tài tôn kính, vì sao chúng ta phải bàng quan đứng nhìn đây chứ?
Một gã hội trưởng khác, lại mở miệng hỏi. - Đối thủ của chúng ta còn trêu chọc Thanh Bang ở Đại Lục.
Có thể do Tiết Hồ cũng đang rơi vào trong hoàn cảnh giống mình, nên ngữ khí của Tá Đằng Nhất Lang cũng có chút phức tạp: - Giữa bọn chúng sẽ không chết không ngừng. Hiện giờ chúng ta chỉ cần đứng ngoài quan sát hắn và Thanh Bang tranh đấu, chờ sau khi thân phận và mạng lưới quan hệ của hắn hoàn toàn nổi lên mặt nước, thì chúng ta sẽ ra tay, nhất chiêu tất sát!
Nghe Tá Đằng Nhất Lang phân tích như thế, mọi người trong phòng họp cũng không dám phản bác thêm gì nữa. Dù sao, theo ý nào đó mà nói, kế hoạch lần này của Tá Đằng Nhất Lang cũng là hợp tình hợp lý. - Quan tổng tài tôn kính.
Xuyên Đạo Thần chần chừ một lát, sau đó vẫn lựa chọn mở miệng. - Xuyên Đạo quân, ông nói đi.
Tá Đằng Nhất Lang khẽ nhíu mày. - Nếu...hắn đúng thật là Đồ Tể, thì chúng ta phải làm sao bây giờ?
Xuyên Đạo Thần gằn từng chữ hỏi.
Tá Đằng Nhất Lang khẽ mấp máy môi, muốn nói gì đó, nhưng dường như lại cảm thấy không ổn, nên cuối cùng vẫn không nói ra. Mà những người khác thì hơi biến sắc, lựa chọn bảo trì trầm mặc. Nhất thời, bầu không khí trong phòng hội nghị liền rơi vào chết lặng.
Cùng lúc đó, trong thư phòng của tòa biệt thự nằm giữa trung ương Nhị Sa Đào, Quảng Châu.
Tiết Hồ thân mặc Đường trang, diễn cảm khó coi ngồi ở trên ghế sa - lon, trong tay nắm tâu thuốc, nhưng không có hút, mà trâm ngâm suy tư. Bạn đang đọc truyện được copy tại
Két...!
Theo cánh cửa thư phòng bị mở ra, một người thanh niên khí tức băng sương, mặt không đổi sắc bước vào trong thư phòng, thản nhiên hỏi: - Ông tìm tôi? - Ưm.
Tiết Hồ ngẩng đầu liếc mắt nhìn người thanh niên: - Chuyện tối hôm qua, cậu đã nghe nói chưa? - Rồi.
Người thanh niên mặt không đổi sắc, gật đầu. - Tối hôm qua, Trần Phàm lợi dụng thế lực của tay trùm buôn vũ khí người Nga, giết chết Grimm của gia tộc Michelle và thủ lĩnh hắc bang lớn nhất Anh quốc. Sau đó, tổ chức lính đánh thuê Địa Ngục Hỏa cũng xuất hiện, trợ giúp Trần Phàm tiêu diệt nhóm thành viên Nhẫn Đường mà Sơn Khẩu Tổ phái đến.
Nói đến đây, biểu tình của Tiết Hồ trở nên thập phần ngưng trọng: - Sau đó, giáo đình và Hắc Ám U Linh đều xuất hiện, hơn nữa còn xảy ra một hồi đại chiến. - Ông muốn nói cái gì?
Người thanh niên nhíu mày chen ngang lời của Tiết Hồ. - Cậu nói xem hắn có phải Đồ Tể hay không?
Lúc này Tiết Hồ mới đi thẳng vào vấn đề chính.
Đồ Tể?
Nghe được hai chữ này, người thanh niên nao nao, theo sau mỉm cười: - Nếu như hắn là Đồ Tể, thì ông sớm đã chết một trăm lần rồi.
Tiết Hồ biến sắc, nhưng lại không thể phủ nhận, lời nói này của người thanh niên rất chuẩn xác.
Bởi vì...Đồ Tể trong truyền thuyết, căn bản là không hề nằm trong quy tắc gì!
Thế giới của hắn, chỉ có một chữ "sát" mà thôi! - Tiết Hồ, phải chẳng những chuyện hắn đang làm ở Anh quốc, đã khiến cho ông lo lắng ư? Cá nhân tôi nghĩ rằng, ông không cần phải...lo lắng như vậy, dù sao những mối quan hệ của hắn đều ở nước ngoài, trong quốc nội chỉ phát huy được một phần cực kì nhỏ bé.
Người thanh niên trầm ngâm nói: - Hiện giờ, chuyện ông cần phải làm chính là dựa theo những gì tôi đã nói, chúng ta hãy tạo ra một cơ hội để giết chết hắn. Chỉ khi hắn chết, những mối quan hệ của hắn sẽ không còn uy hiếp đến ông nữa. Trên đời này, không ai nguyện ý làm gì cho một người đã chết đâu! - Được!
Tiết Hồ biết người thanh niên này nói rất đúng, gật đầu đáp ứng đồng thời cũng nhịn không được dò hỏi: - Rốt cuộc thì cậu là ai?
Người thanh niên không trả lời, mà quay đầu ly khai, chờ đến khi bước ra trước cửa, hắn mới dừng bước, thản nhiên phun ra hai chữ: - Ảnh Tử.
Ảnh Tử?
Nghe được hai chữ này, đôi con ngươi trong mắt Tiết Hồ bất thình lình phóng đại, trong nội tâm cũng hoàn toàn choáng váng.
Còn những quan chức lãnh đạo không hiểu rõ nội tình, thì vẻ mặt cũng tràn đầy khiếp sợ và mờ mịt. Bọn họ thực muốn biết, cần phải có bao nhiêu đảm lượng và lòng quyết đoán, thì mới dám thả ra bài báo kinh thiên như thế này?
Đàm lượng?
Quyết đoán?
Đồ Tể chưa bao giờ thiếu!
Ngay khi bài báo này xuất hiện, cảnh sát an ninh mạng toàn bộ xuất động...
Đồng thời, trong gian phòng tiếp khách của một tòa nhà cao ốc ở Hàng Châu, Trần Phàm đang ngồi hút thuốc trước vị trí chủ tọa, yên lặng quan sát biểu tình biến hóa của các lão đại, hai tay nắm giữ thực quyền trong giới quan trường ở Hàng Châu.
Đối mặt với nhân vật từng thanh tẩy Vân Nam, danh chấn đế đô, uy chấn Đông Hải như Trần Phàm, các vị lão đại trong ngày thường đã có thói quen dùng ánh mắt cao cao tại thượng nhìn xuống người khác, lúc này không hề lộ ra một chút kiêu ngạo nào. Bọn hắn đem phần quyền lực mang đến lòng kiêu ngạo cho bọn hắn, cẩn thận thu liễm vào. Mà cả đám trong đầu đều đang tự hỏi một cái vấn đề:
- Vì sao Trần Phàm lại tới Hàng Châu?
- Các vị... Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - internet
Mắt thấy nữ trợ lý đang mở laptop ra, Trần Phàm chậm rãi dập tắt điếu thuốc, mỉm cười nói:
- Nếu như tôi đoán không lầm, sở dĩ các ông tập trung xuất hiện ở đây, đều là do Tưởng Cương ra lệnh cho các ông làm những việc gây bất lợi đối với tập đoàn Cao Tường...
Oanh!
Bên tai vang lên lời nói của Trần Phàm, trong mắt nhìn thấy nụ cười thản nhiên của Trần Phàm, trong nội tâm của chư vị lão đại đều cảm thấy căng thẳng!
- Cụ thể làm những chuyện gì, nói vậy trong lòng các ông đều mười phần rõ ràng!
Trần Phàm nói dứt lời, ngữ khí đột nhiên biến đổi, ánh mắt sắc lạnh như đao phong đảo qua trên mặt mấy người, gằn từng chữ nói:
- Tôi chỉ muốn nhắc, các ông hẳn là nên cảm thấy may mắn, đồng dạng cũng nên cảm tạ Chu bí thư. Bởi nếu không phải do ông ấy, tôi cam đoan sau khi chuyện này qua đi, trong số các ông, ít nhất cũng sẽ có hơn phân nửa người vứt bỏ cái ghế hiện tại!
Oanh!
Lời nói của Trần Phàm như một quả boom nặng kí, ném thẳng vào trong gian phòng tiếp khách. Nhất thời, cả đám lão đại đều bị lời nói của Trần Phàm làm cho trợn mắt há hốc mồm!Làm cho một nửa quan chức hành chính của tỉnh lớn, vứt bỏ vị trí hiện tại ư?
Nếu không phải lúc trước Trần Phàm làm ra những chuyện tình kinh thiên động địa, thì hôm nay các vị đại lão trong hiện trường, đều sẽ nghĩ rằng Trần Phàm đang bị điên!
Ở bọn hắn xem ra, cho dù Chu Bình Xuyên, thậm chí là nhân vật lãnh đạo Kỷ ủy cấp trung ương, cũng chưa có được năng lực này.
Dù sao, chuyện tình này cũng liên quan đến lợi ích của rất nhiều người!
Điên rồi sao?
Các đại lão, ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, trong lòng lo lắng bất an không yên.
- Thoạt nhìn các ông vẫn không tin...
Biểu tình biến hóa của mọi người, Trần Phàm đều nhìn vào trong mắt, hắn khẽ mỉm cười nói:
- Nhưng...tôi nghĩ...rất nhanh các ông sẽ tin tưởng...tôi cam đoan!
Nói xong, Trần Phàm khẽ liếc mắt nhìn người nữ trợ lý.
Người nữ trợ lý nhanh chóng chuyển đổi sang kênh tin tức, trên màn hình lớn chậm rãi hiện ra ký hiệu của một đài truyền hình, là đài truyền hình dám đăng tải sự thật duy nhất ở trong quốc nội.
Trong màn hình, xuất hiện một nữ biên tập viên, đang dùng thanh âm êm tai mà không thiếu lực xuyên thấu, gằn từng chữ nói:
- Cuộc đời của Tưởng Cương, đây là tiêu đề của một bài báo trên mạng internet. Bài báo này đăng tài lúc mười giờ, qua nửa tiếng đồng hồ, nhưng đã muốn tràn ngập ở khắp các diễn đàn trên internet. Các diễn đàn lớn, các trang báo mạng lớn, xã quận, QQ đàn, đều đang thảo luận về nội dung của bài báo này.
- Một bài báo gây nên oanh động lớn như thế, rốt cuộc thì nó có điểm nào kỳ lạ?
- Bây giờ chúng ta hãy cùng nhau xem nội dung kinh hãi thế tục của bài báo này nhé!
Theo sau, hình ảnh lóe lên, màn ảnh chiếu thẳng vào nội dung bài báo.
Trên màn hình, những đoạn văn nhất châm kiến huyết, dần dần xuất hiện ở trong tầm mắt của chư vị lão đại. Tất cả mọi người kìm lòng không được, đều ngừng thở, trợn tròn hai mắt lên!
Một giây, hai giây, ba giây...
Thời gian trôi qua từng giây từng phút!
Khoảng mấy phút đồng hồ sau, tần số phát sóng đã chấm dứt, nhưng mỗi người trong phòng khách vẫn đang choáng váng, hai mắt gắt gao nhìn chằm chằm vào màn hình TV như cũ!
Thậm chí, có mấy người trong này từng quan hệ khá thân thiết với Tưởng Cương, sắc mặt đều tái nhợt!
- Trước khi các ông tiến vào tòa nhà cao ốc này, hẳn là đã nhìn thấy không ít phóng viên ở dưới lầu, những ký giả này đến tham dự buổi họp báo của chi nhánh tập đoàn Cao Tường ở vùng Chiết Giang, Roman người phụ trách khu vực Châu Á của tập đoàn đầu tư Warner cũng sẽ đến tham dự. Kế tiếp, chúng ta hãy cùng nhau quan sát trực tiếp buổi họp báo này nhé!
Nghe Trần Phàm nói như thế, nữ trợ lý không nói hai lời, trực tiếp chuyển đổi kênh vô tuyến màn hình TV trên vách tường.
Lúc này, tâm tình của đám lão đại đã nhảy vọt lên giữa cổ họng!
Hình ảnh chợt lóe, lập tức hiện ra khung cảnh buổi họp báo, màn hình đang nhắm thẳng vào Tiêu Viễn Sơn, phó tổng tài tập đoàn Cao Tường kiêm giám đốc công ty chi nhánh của tập đoàn Cao Tường ở vùng Chiết Giang.
- Đầu tiên, xin cảm tạ phóng viên các báo đài hôm nay đến tham dự buổi họp báo này của tập đoàn chúng tôi.
Nhìn vào màn ảnh, Tiêu Viễn Sơn diễn cảm nghiêm trang, ngữ khí trầm ổn nói:
- Hôm nay, tôi lấy thân phận phó tổng tài và kiêm giám đốc công ty chi nhánh của tập đoàn Cao Tường ở vùng Chiết Giang, khai mở buổi họp báo này, mục đích là vạch trần âm mưu của một người đang muốn gây bất lợi cho tập đoàn chúng tôi!
- Nói vậy trong các vị đang ngồi ở đây, có không ít người cũng biết, công ty chi nhánh của tập đoàn Cao Tường ở Chiết Giang, cách đây không lâu đã khai mở một khu nhà cao cấp, khu nhà này tên là Phi Thúy Vương. Trong đó, phòng tiêu thụ kinh doanh có báo cáo, không đến một tuần thời gian, khu nhà này đã bán ra hết. Mà cái danh hào mỹ miều này, cũng là do một nữ quản lý tuổi trẻ tài năng của tập đoàn chúng tôi đặt cho!
- Nhưng ngày hôm qua, khi công ty muốn điều nữ quản lí kia đến tổng công ty ở Đông Hải, thì nàng đã bị con của một vị quan chức chặn đường bắt cóc!
Oanh!
Tiêu Viễn Sơn vừa thốt ra những lời này, cả hiện trường buổi họp báo liền sôi trào lên. Mà phòng tiếp khách thì lại rơi vào sự yên tĩnh bất thường.
- Động cơ bắt cóc là vì nguyên nhân gì?
- Một đoạn thời gian trước, vị công tử kia theo đuổi Điền tiểu thư không có kết quả, cho nên liền áp dụng hành động cực đoan. Mà trên thực tế, trong vòng một năm thời gian qua, hắn đã làm ra những chuyện tình tương tự! Tình huống cụ thể, mời chư vị hãy thông qua intemer tìm hiểu. Trước mắt, chuyện này đã lan tràn rộng rãi ở trên internet rồi.
- Nếu chỉ việc này, còn chưa đến mức làm cho tôi phẫn nộ, cũng sẽ không khai mở ra buổi họp báo long trọng như thế này! Chuyện kế tiếp mới là vấn đề trọng yếu nhất, tối hôm qua, sau khi tên công tử kia vì sàm sỡ Điền tiểu thu, nên đã bị bằng hữu của Điền tiểu thư đánh bị thương. Hắn liền lợi dụng quyền lực vô thượng trong tay của cha hắn, mà lập tức tiến hành phong tỏa Hàng Châu. Hơn nữa còn vận dùng toàn bộ lực lượng cảnh sát, đến công ty của tôi vây bắt nhân viên và bạn bè của Điền tiểu thư!
- Đến sáng nay, mà nhân viên của công ty chúng tôi, cùng bạn bè của nàng vẫn chưa rõ tung tích, mà lệnh phong tỏa còn chưa giải trừ! Trừ những chuyện đó ra, cũng bởi vì nguyên nhân này mà các hạng mục kinh doanh của tập đoàn Cao Tường và tập đoàn Warner ở Chiết Giang, đều bị ảnh hưởng nghiêm trọng, một số hạng mục đã bị bức bách đình chỉ.
Ực!
Trong phòng tiếp khách, không biết là ai nuốt khan nước miếng, phát ra tiếng động phá vỡ sự yên tĩnh quỷ dị ở ttong gian phòng. Làm cho mọi người không hẹn mà đều quăng ném ánh mắt sợ hãi nhìn về phía Trần Phàm!
Nhưng khi bọn hắn chuyển dời mục quang, thì trên màn hình TV, Tiêu Viễn Sơn cũng đã ngồi xuống rồi.
Roman người phụ trách khu vực Châu Á của tập đoàn đầu tu Warner, một thân âu phục Armani, đeo mắt kính gọng vàng, cũng đứng lên, thần tình phẫn nộ nói:
- Nguyên bản tôi cho rằng hoàn cảnh đầu tư ở tỉnh này tốt lắm, nhưng những chuyện đang diễn ra đã khiến cho tôi phải bác bỏ suy nghĩ này! Chuyện xảy ra ngày hôm qua khiến cho tôi vô cùng bất bình, tôi sẽ lấy thân phận người phụ trách khu vực Châu Á của tập đoàn Warner, bác đơn kiện lên Bộ thương mại, đề nghị Bộ thương mại giải thích tất cả những chuyện tình này.
- Tôi thực muốn biết, là ai cho quan chức quý quốc cái quyền lực vô thượng kia, để hắn lợi dụng thủ đoạn vô sỉ quấy nhiễu sự hợp tác của hai tập đoàn chúng tôi! Chuyện này, tôi cần phải có một lời giải thích rõ ràng và hợp lý!
Nói đến đây, Roman gằn từng chữ:
- Nếu không được cấp cho một lời giải thích hợp lý. Tôi sẽ đề nghị ban quản trị, hủy bỏ đầu tư ở tỉnh này, thậm chí là cả trong Đại Lục!
Roman như một đầu sư tử phẫn nộ gào rít ở trên mận hình. Mà hiện trường buổi họp báo cũng hoàn toàn trở nên sôi trào. Các phóng viên sôi nổi đúng lên, không ngừng loang loáng ánh đèn của máy chụp ảnh.
Lúc này, ttong phòng tiếp khách, vẻ mặt của đám quan chức lãnh đạo cấp tỉnh, đều mang diễn cảm trắng bệch như tờ!
Giờ khắc này, bọn họ mới hiểu được. Trần Phàm không có nói đùa.
Đồng dạng, bọn họ cũng hiểu được: Tưởng Cương tiêu đời rồi!
Cái gọi là giết người không thấy máu, bất quá cũng chỉ như thế này mà thôi!
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
Tokyo, thủ đô của đất nước Nhật Bản, là thành phố lớn nhất nhì Châu Á, hơn nữa còn là khu trung tâm kinh tế lớn nhất toàn cầu. Chẳng những vậy, mà những cơ quan hành chính nhà nước cấp trung ương, đều tập trung ở đây.
Cũng giống với cơ quan chính Phủ nước Nhật, tổng bộ của Sơn Khẩu Tổ, đại hắc bang lớn nhất Châu Á cũng được thiếp lập ở huyện Hyogao, thành phố Kobe, sau đó chuyển dời đến Tokyo, bất quá cũng không nằm ở vùng Quan Thính Nhai*, mà ở Ginza...vùng được xưng danh là trái tim Tokyo...!
Nghe nói ở Ginza, mảnh đất nhỏ bằng dấu chân so với tiền lương một tháng của quan chức lãnh đạo cấp cao, còn muốn nhiều hơn gấp mấy lần. Điều này chứng minh, giá thành bất động sản ở Ginza rất đắt đỏ, xa hoa!
Dưới tình trạng tấc đất tấc vàng, nhưng tổng bộ Sơn Khẩu Tổ lại chiếm cứ ở vị trí trung tâm nhất Ginza, và còn là một tòa cao ốc chọc trời. Theo ý nào đó mà nói, điều này cũng đã thể hiện ra sự cường đại của Sơn Khẩu Tổ!
Mà trên thực tế, bởi vì pháp luật ở Nhật Bản cho phép các băng nhóm xã hội đen tồn tại, thế nên lực ảnh hưởng của Sơn Khẩu Tổ ở trong quốc nội Nhật Bản, so với bất kỳ một cái hắc bang nào trên thế giới đều vô pháp đánh đồng!
Sơn Khẩu Tổ can thiệp vào ba mảng, chính trị, quân sự và kinh tế không nói. Hơn nữa, ở trên mỗi phương diện đều nắm giữ lực ảnh hưởng quan trọng. Cũng chính bởi nguyên nhân này, mà gia tộc Tá Đằng đang chưởng quản Sơn Khẩu Tổ, cũng là một trong những gia tộc khủng bố nhất đất nước Nhật Bản.
Khi ánh hoàng hôn buông xuống, ánh nắng nhàn nhạt lan tỏa trên những con đường lớn ở Ginza, theo trên không trung nhìn xuống, có thể chứng kiến khắp nơi đều trông thấy vô số những dấu chấm nhỏ. Đây là khách nhân tham gia bộ hành trên những con đường lớn ở Ginza.
Trong một gian phòng hội nghị của tòa nhà cao ốc nằm giữa trung tâm Ginza. Tá Đằng Nhất Lang và các thành viên quan trọng của Sơn Khẩu Tổ đều đang tập trung ở đây. Tất cả mọi người đều mặc âu phục nghiêm chỉnh, thoạt nhìn so với nhân viên nhà nước còn muốn phong cách hơn mấy lần. Nhưng lúc này biểu tình của bọn họ đều ngưng trọng phá lệ, bầu không khí trong phòng hội nghị cũng thập phần áp lực. - Quan tổng tài, hôm nay các hội trưởng tập trung đến Tokyo, tham gia buổi họp này. Là vì muốn thương nghị chuyện tình về người kia.
Một người đàn ông vóc dáng nhỏ bé, đeo mắt kính gọng vàng đứng lên, diễn cảm phức tạp nhìn Tá Đằng Nhất Lang ngồi trước ghế chủ tọa nói.
Thân là tổng cố vấn, địa vị của hắn ở trong Sơn Khẩu Tổ không hề thấp kém chút nào, tương phản còn rất cao. Thông thường, mỗi buổi hội nghị cấp cao trong Sơn Khẩu Tổ, đều là do một tay hắn đứng ra tổ chức. Mà trong Sơn Khẩu Tổ, toàn bộ thành viên đều gọi Tá Đằng Nhất Lang là quan tổng tài! - Công Đằng Nghĩa Hòa, ông ngồi xuống đi.
Tá Đằng Nhất Lang đồng dạng cũng mặc âu phục chỉnh trang, sau khi dập tắt điếu xì gà, hai tay chống lên bàn hội nghị, đảo mắt nhìn bốn phía xung quanh, mới chậm rãi lên tiếng: - Xem ra chuyện tình bên phía Anh quốc các ông đều biết rồi. Hôm nay mời các ông đến đây, tham gia buổi họp này, là muốn biết cách nhìn của ông đối với chuyện tình này như thế nào.
Hắn vừa dứt lời, thì Công Đằng Nghĩa Hòa đã cung kính ngồi xuống ghế. Mà hội trưởng các khu vực, trong lòng thì đang dâng lên lí do thoái thác. - Quan tổng tài, Dụ Nhân bị giết, ngài tâm tình bi thống, chúng tôi đều thấu hiểu. Việc ngài phái người đi ám sát hung thủ, chúng tôi cũng cực kỳ tán thành!
Theo sau, ngồi ở hàng thứ hai, hội trường Xuyên Đạo Hội. Xuyên Đạo Thần đứng dậy, trầm giọng nói: - Nhưng tựa hồ chúng ta đã đánh giá thấp năng lực của đối phương rồi. - Nói tiếp đi.
Tá Đằng Nhất Lang mặt không đổi sắc. - Ban đầu thân phận của đối phương khá thần bí, nhưng sau đó thân phận của hắn đã trồi lên mặt nước, hắn là hậu nhân của Trần gia ở Trung quốc, hơn nữa còn từng làm việc trong tổ chức quân đội Long Nha.
Xuyên Đạo Thần chinh sắc phân tích:
- Hiện giờ, thân phận của hắn lại bao trùm lên một tầng bí hiểm, đầu tiên bởi vì hắn mà Kroff tay trùm buôn vũ khí người Nga, đã cắt đứt sinh ý với chúng ta, mang đến cho chúng ta khá nhiều tổn thất. Sau đó, Kroff ở Anh quốc vì giúp hắn, đã không tiếc đối lập với gia tộc Michelle và lão Peak, thủ lĩnh của tổ chức hắc bang lớn nhất Anh quốc. Những chuyện này cũng đủ chứng minh, quan hệ giữa Kroff và hắn không hề tầm thường. Thậm chí, có thể nói. Kroff đang nghe theo lệnh của y. - Gã ác ôn Kroff, từ ngày xuất đạo cho đến giờ, chỉ nghe theo mệnh lệnh của Đồ Tể mà thôi.
Nói đến đây, ngữ khí của Xuyên Đạo Thần cũng trở nên ngưng trọng: - Đối phương...rất có thể là Đồ Tể, nhân vật năm xưa đã từng tiêu diệt tổ chức Huyết sắc Luyện Ngục.
Đồ Tể?
Nghe được hai chữ này, ngay cả Tá Đằng Nhất Lang ở bên trong, tất cả mọi người trong lòng đều căng thẳng lên. - Tiếp tục.
Tá Đằng Nhất Lang nhíu mày nói.
- Mấy ngày hôm trước, hắn ở trong tòa thành Kerner Er, lợi dụng uy nghiêm của bốn người Guti Rhodes Wales, Silva. Monica và Kaiser, để dọa lùi gia tộc Michelle, ngoại giới lưu truyền bốn người này đều mắc nợ ân tình của hắn. Mọi người cũng biết, thân phận của bốn người này phi thường cao quý, hơn nữa đều ở mỗi khu vực bất đồng. Vậy nên, riêng cá nhân tôi cho rằng, tôi dám khẳng định quan hệ của y và bốn người kia là không hề đơn giản. - Tối hôm qua, Kuka, thủ lĩnh tổ chức lính đánh thuê Địa Ngục Hỏa, đích thân dẫn quân giúp y đối phó với chúng ta không nói, cuối cùng còn làm cho giáo đình gây xung đột với Hắc Ám U Linh. Chuyện này đã khiến cho tôi hoài nghi, hắn chính là Đồ Tể quy ẩn bấy lâu nay.
Xuyên Đạo Thần tiếp tục nói: - Đương nhiên...đây chỉ là suy đoán của tôi, có chính xác hay không, bản thân tôi vẫn còn chưa rõ ràng, phải chờ điều tra thêm một bước nữa, thì tôi mới dám khẳng định.
Nói đến đây, Xuyên Đạo Thần thoáng liếc mắt nhìn qua Tá Đằng Nhất Lang, thấy Tá Đằng Nhất Lang không có ý ngăn trở, mới nói tiếp: - Mà chúng ta bởi vì muốn ám sát hắn, nên trước sau đã phái ra hai nhóm thành viên Nhẫn Đường, tổng cộng sáu mươi người, cũng tương đương là một phần tư nhân số của Nhẫn Đường. Hiện giờ toàn bộ đều đã chết, chuyện này đối với chúng ta cũng là tổn thất nghiêm trọng!
Vừa nghe Xuyên Đạo Thần nói như thế, các vị hội trưởng đang ngồi ở trong phòng họp, sắc mặt đều có chút khó coi. Dù sao, Nhẫn Đường là Đường có sức chiến đấu cường hãn nhất Sơn Khẩu Tổ, vừa xuất quân đã tổn thất mất một phần tư, chuyện này đối với thanh danh của Sơn Khẩu sẽ ảnh hưởng rất lớn. - Ý của ông là muốn bảo tôi không trả thù nữa?
Tá Đằng Nhất Lang hai mắt nheo lại, trong con ngươi bạo phóng ra hàn quang khiếp người. - Hô
Xuyên Đạo Thần hít sâu một hơi, nói: - Đúng vậy, quan tổng tài tôn kính, coi như hắn không phải là Đồ Tể, chỉ bằng vào năng lực và mạng lưới quan hệ của hắn hiện giờ, xác thực cũng là một địch nhân rất khó đối phó. Điểm này, chúng ta đã không cần xác minh thêm nữa! Mà kéo theo một địch nhân cường đại như vậy, chuyện này đối với Sơn Khẩu Tổ mà nói, đều không phải là cái hảo sự gì cả! - Nếu buông tha, ông nghĩ kết quả sẽ như thế nào?
Tá Đằng Nhất Lang lạnh lùng hỏi.
Nghe vậy, Xuyên Đạo Thần nao nao, nhưng lại không dám hé răng. - Chúng ta vì muốn giết hắn, mà đã trả giá rất nhiều, hiện giờ thế giới ngầm toàn cầu đều đang quan sát hành động của chúng ta. Xem chúng ta sẽ đối phó với hắn như thế nào, nếu bây giờ chúng ta lựa chọn buông tay, vậy thì đối với gia tộc Tá Đằng và Sơn Khẩu Tổ mà nói, cũng chính là một điều sỉ nhục, sỉ nhục đó, ông có hiểu không?
Tá Đằn Nhất Lang trầm giọng nói.
Nghe Tá Đằng Nhất Lang nói như thế, trong lòng Xuyên Đạo Thần mơ hồ có chút bất mãn, tuy nhiên cũng không dám biểu hiện ra ngoài mặt. Đồng dạng, những vị hội trưởng khác trong lòng đang bất mãn, cũng đều không dám hé răng. Bởi vì bọn hắn nghe ra. Tá Đằng Nhất Lang đối với Trần Phàm đã ôm lấy quyết tâm tất sát! - Bất quá những điều ông phân tích đều đúng một phần.
Tuy rằng gia tộc Tá Đằng chiếm địa vị chủ chốt ở trong Sơn Khẩu Tổ, nhưng Sơn Khẩu Tổ là do nhiều gia tộc tạo thành, cho nên Tá Đằng Nhất Lang hiểu rõ, chính mình cũng không thể đắc tội với tất cả mọi người. Hắn trầm ngâm suy nghĩ một lúc, sau đó chậm rãi nói: - Như vậy đi, kế tiếp chúng ta sẽ lựa chọn bàng quang đứng nhìn. - Quan tổng tài tôn kính, vì sao chúng ta phải bàng quan đứng nhìn đây chứ?
Một gã hội trưởng khác, lại mở miệng hỏi. - Đối thủ của chúng ta còn trêu chọc Thanh Bang ở Đại Lục.
Có thể do Tiết Hồ cũng đang rơi vào trong hoàn cảnh giống mình, nên ngữ khí của Tá Đằng Nhất Lang cũng có chút phức tạp: - Giữa bọn chúng sẽ không chết không ngừng. Hiện giờ chúng ta chỉ cần đứng ngoài quan sát hắn và Thanh Bang tranh đấu, chờ sau khi thân phận và mạng lưới quan hệ của hắn hoàn toàn nổi lên mặt nước, thì chúng ta sẽ ra tay, nhất chiêu tất sát!
Nghe Tá Đằng Nhất Lang phân tích như thế, mọi người trong phòng họp cũng không dám phản bác thêm gì nữa. Dù sao, theo ý nào đó mà nói, kế hoạch lần này của Tá Đằng Nhất Lang cũng là hợp tình hợp lý. - Quan tổng tài tôn kính.
Xuyên Đạo Thần chần chừ một lát, sau đó vẫn lựa chọn mở miệng. - Xuyên Đạo quân, ông nói đi.
Tá Đằng Nhất Lang khẽ nhíu mày. - Nếu...hắn đúng thật là Đồ Tể, thì chúng ta phải làm sao bây giờ?
Xuyên Đạo Thần gằn từng chữ hỏi.
Tá Đằng Nhất Lang khẽ mấp máy môi, muốn nói gì đó, nhưng dường như lại cảm thấy không ổn, nên cuối cùng vẫn không nói ra. Mà những người khác thì hơi biến sắc, lựa chọn bảo trì trầm mặc. Nhất thời, bầu không khí trong phòng hội nghị liền rơi vào chết lặng.
Cùng lúc đó, trong thư phòng của tòa biệt thự nằm giữa trung ương Nhị Sa Đào, Quảng Châu.
Tiết Hồ thân mặc Đường trang, diễn cảm khó coi ngồi ở trên ghế sa - lon, trong tay nắm tâu thuốc, nhưng không có hút, mà trâm ngâm suy tư. Bạn đang đọc truyện được copy tại
Két...!
Theo cánh cửa thư phòng bị mở ra, một người thanh niên khí tức băng sương, mặt không đổi sắc bước vào trong thư phòng, thản nhiên hỏi: - Ông tìm tôi? - Ưm.
Tiết Hồ ngẩng đầu liếc mắt nhìn người thanh niên: - Chuyện tối hôm qua, cậu đã nghe nói chưa? - Rồi.
Người thanh niên mặt không đổi sắc, gật đầu. - Tối hôm qua, Trần Phàm lợi dụng thế lực của tay trùm buôn vũ khí người Nga, giết chết Grimm của gia tộc Michelle và thủ lĩnh hắc bang lớn nhất Anh quốc. Sau đó, tổ chức lính đánh thuê Địa Ngục Hỏa cũng xuất hiện, trợ giúp Trần Phàm tiêu diệt nhóm thành viên Nhẫn Đường mà Sơn Khẩu Tổ phái đến.
Nói đến đây, biểu tình của Tiết Hồ trở nên thập phần ngưng trọng: - Sau đó, giáo đình và Hắc Ám U Linh đều xuất hiện, hơn nữa còn xảy ra một hồi đại chiến. - Ông muốn nói cái gì?
Người thanh niên nhíu mày chen ngang lời của Tiết Hồ. - Cậu nói xem hắn có phải Đồ Tể hay không?
Lúc này Tiết Hồ mới đi thẳng vào vấn đề chính.
Đồ Tể?
Nghe được hai chữ này, người thanh niên nao nao, theo sau mỉm cười: - Nếu như hắn là Đồ Tể, thì ông sớm đã chết một trăm lần rồi.
Tiết Hồ biến sắc, nhưng lại không thể phủ nhận, lời nói này của người thanh niên rất chuẩn xác.
Bởi vì...Đồ Tể trong truyền thuyết, căn bản là không hề nằm trong quy tắc gì!
Thế giới của hắn, chỉ có một chữ "sát" mà thôi! - Tiết Hồ, phải chẳng những chuyện hắn đang làm ở Anh quốc, đã khiến cho ông lo lắng ư? Cá nhân tôi nghĩ rằng, ông không cần phải...lo lắng như vậy, dù sao những mối quan hệ của hắn đều ở nước ngoài, trong quốc nội chỉ phát huy được một phần cực kì nhỏ bé.
Người thanh niên trầm ngâm nói: - Hiện giờ, chuyện ông cần phải làm chính là dựa theo những gì tôi đã nói, chúng ta hãy tạo ra một cơ hội để giết chết hắn. Chỉ khi hắn chết, những mối quan hệ của hắn sẽ không còn uy hiếp đến ông nữa. Trên đời này, không ai nguyện ý làm gì cho một người đã chết đâu! - Được!
Tiết Hồ biết người thanh niên này nói rất đúng, gật đầu đáp ứng đồng thời cũng nhịn không được dò hỏi: - Rốt cuộc thì cậu là ai?
Người thanh niên không trả lời, mà quay đầu ly khai, chờ đến khi bước ra trước cửa, hắn mới dừng bước, thản nhiên phun ra hai chữ: - Ảnh Tử.
Ảnh Tử?
Nghe được hai chữ này, đôi con ngươi trong mắt Tiết Hồ bất thình lình phóng đại, trong nội tâm cũng hoàn toàn choáng váng.