Âm thầm lắc đầu. Nhưng Trần Phàm cũng không dời ánh mắt, cố gắng nhìn đến tột cùng xem. Nhưng người bên kia ngày càng nhiều, căn bản là không có cách nào nhìn thấy rõ thân ảnh trước đó.
- Honey, anh đang nhìn gì vậy?
Dai Fu thấy Trần Phàm luôn luôn nhìn chăm chú ra ngoài cửa sổ, nhịn không được khẽ hỏi.
Trần Phàm phun ra một ngụm khỏi, lắc lắc đầu:
- Không có gì.
Dứt lời. Trần Phàm nhìn đồng hồ, sau đó bóp tắt tàn thuốc, khởi động xe.
- Grum!
Trần Phàm vừa khởi động xe, đám người chung quanh lập tức cuồng hống lên, hiển nhiên, bọn hắn biết rõ ràng, trận đấu sắp bắt đầu rồi.
Grimm đồng dạng cũng khởi động xe, khi xe hắn lướt sát qua bên chiếc Bugatti Veyron thì Grimm hạ kính xe xuống, tà ác cười:
- Tên người Châu Á chết tiệt, đừng cố gắng chạy nhanh, sẽ có nguy hiểm tính mạng đó. Ân. đua xe là môn thể thao nguy hiểm nhất trên đời này.
Dứt lời. Grimm đóng cửa kính xe lại.
Nghe được lời nói của Grimm. Trần Phàm cũng không tô vẻ gì, hắn biết rõ Grimm không phải là đang cảnh cáo hắn, nếu thắng Grimm thì sẽ bỏ mạng. Mà là đang nói cho hắn biết, nếu hắn đang ở dưới tình huống rớt lại phía sau mà còn vội vàng vượt ẩu, thì rất có thể sẽ chôn vùi luôn tính mạng.
Trên đường tới đây Trần Phàm đã từng xem qua bản đồ do Dai Fu cung cấp, quốc lộ Vân Sơn có rất nhiều khúc cua nguy hiểm, bên dưới khúc cua là triền núi sâu thăm thẳm, một khi xuất hiện sai lầm. đích xác là sẽ vứt bỏ tính mạng.
Rất nhanh. Grimm cho xe dừng trước một vạch trắng, đồng Thời mỹ nữ cầm cờ màu đã sớm đứng ngay trên bậc thang xi măng.
- Grimm! Grimm!
Có lẽ bởi vì danh khí của Grimm thật sự quá lớn, hoặc có lẽ bởi vì đa số mọi người đều đặt cược cho Grimm thắng, cũng có thể do hành vi không lộ mặt của Trần Phàm đã chọc giận người xem tại hiện trưởng, nên khi Trần Phàm cho xe chạy tới vạch trắng, người xem tại hiện trường đều sôi nổi hô to tên Grimm.
Cửa kính xe trải qua công nghệ xứ lý đặc thù, nên hiệu quả cách âm phi thường xuất sắc, Trần Phàm cũng không có nghe thấy những Tiếng huyên náo bên ngoài, trên thực tế dù là hắn nghe được, cũng sẽ không để ý.
Lúc này hắn không có giống như ngày thường lộ ra biểu tình hi hi ha ha, ngược lại, vẻ mặt của hắn cực kỳ chuyên chú. đôi con ngươi chăm chú nhìn chằm chằm vào mỹ nữ cầm lá cờ màu đứng ở phía trước.
Bá!
Dưới ánh mắt nhìn chăm chú của Trần Phàm, lá cờ màu bị người phụ nữ kia vung xuống!
Oanh!
Cơ hồ cùng một Thời gian, hai chiếc xe thể thao đại biểu cho tốc độ nhanh nhất thế giới đồng Thời lao vút đi. Tiếng động cơ cuồng bạo vang vọng khắp bốn phía xung quanh, đem Tiếng kinh hô của khán giả bao trùm lên.
Thân là vua của các dòng xe thể thao, Bugatti Veyron có Thời gian gia tốc là 2. 9 giây từ 0 - 100km/h, so với F1 ghi lại là nhanh hơn 0. 3 giây! Đây là ưu điểm mà xe Koenigsega của Grim không thể so sánh. Đồng dạng...Năng lực nhạy cảm cùng phản ứng của Trần Phàm, lại là điều mà Grimm càng không thế so sánh!
Năng lực phản ứng của Grimm là thông qua phương pháp đặc thù rèn luyện ra, còn Trần Phàm, hắn rèn luyện được trong lúc giao thủ của Diêm Vương gia, từng rất nhiều lần, hắn có thế đào thoát khỏi tay Diêm Vương gia. đều là do thông qua Năng lực phản ứng biến thái mà trốn thoát.
Năng lực phản ứng xuất sắc của Trần Phàm cùng khả năng gia tốc ngưu bức nhất của Bugatti Veyron, hai ưu thế này hòa nhập cùng một chỗ, làm cho Trần Phàm dễ dàng cướp được tiên cơ, lúc này ngay khi đối mặt với khúc cua đầu tiên. Trần Phàm không chỉ gọn gàng bám sát mép đường bên trong mà tiến lên. đồng Thời còn vượt qua Grimm một phần ba thân xe!
- Tê...
Nương theo Tiếng lốp xe ma sát cùng mặt đường sinh ra thanh âm chói tai, chiếc Bugatti Veyron màu lam dọc theo mép đường bên trong vẽ ra một cú đóng cua tiêu chuẩn, hoàn toàn nắm chắc ưu thế dẫn đầu!
Tuy rằng Grimm vừa cất bước liền rớt lại phía sau. Nhưng hắn dù sao cũng là Xa Vương đứng hàng thứ tám trong bảng bài danh Châu Âu, cho nên hắn cũng không hề khẩn trương, mà là hết sức chăm chú điều khiển xe. Theo hắn xem ra, trận đấu này gian nan nhất chính là nửa đoạn đường phía sau, nửa đoạn đường phía trước những khúc cua cũng không quá phức tạp, dề dàng thông qua, rồi sau đó những khúc cua ở nửa đoạn đường phía sau mới thực sự là nguy hiểm, bên cạnh đường chính là vách núi dựng đứng, khi đó mới thực sự là Thời gian khảo nghiệm kỹ thuật lái xe.
Trên vị trí tay lái phụ. Dai Fu cũng không vì tốc độ khủng bố mà cảm thấy khẩn trương, dù sao bản thân nàng cũng chính là một cao thủ đua xe. Cảnh vật ngoài xe nhanh chóng biến mất. Dai Fu nâng cằm lên, lẳng lặng thưởng thức Trần Phàm đang hết sức chăm chú điều khiển xe, khóe môi nhếch lên nụ cười thản nhiên. Nàng thích bộ dạng chuyên chú của Trần Phàm khi đang làm việc.
- Khúc cua đầu tiên đã qua. Bugatti Veyron tạm Thời dẫn đầu!
Trần Phàm cùng Grimm vừa thông qua khúc cua đầu tiên, hiện trường lập tức công bố tin tức.
Rầm!
Tin tức này khiến cho xung quanh huyên náo lên, tựa hồ không ai nghĩ rằng Xa Vương Grimm sẽ rớt lại phía sau!
- Mẹ nó, Busatti Veyron có thể dẫn đầu, chẳng qua chỉ là bởi vì tốc độ khởi động nhanh hơn mà thôi. Koenissega nhất định sẽ đuổi kịp!
Có người lựa chọn thái độ lạc quan, những người này phần lớn đều là người chưa hiểu rõ về việc đua xe.
So sánh với bọn hắn mà nói, những người biết rõ tình huống xe thể thao không hơn kém tính năng bao nhiêu, khởi động nhanh hay chậm chính là vì khả năng phản ứng của người cầm lái, bọn hắn đang nhíu mày, theo bọn hắn xem ra, vị cao thủ thần bí có thể dẫn đầu ở giai đoạn khởi động. đây là một tín hiệu nguy hiểm.
- Mẹ nó, ông trời sẽ không chiếu cố ta tới mức như thế đi?
Nếu như nói lúc này người cao hứng nhất ở hiện trường, ngoại trừ Hà Lão Lục thì còn có thể là ai, phía trước hắn cho người làm công tác thống kê một chút, tiền đặt cược Grimm lấy được thắng lợi cao tới hơn ba triệu, mà Trần Phàm chỉ có năm trăm ngàn. đây là Khoảng hơn kém thập phần khác xa nhau, nếu Trần Phàm có thể giành được thắng lợi; đêm nay hắn xem như dùng một hòn đá ném trúng hai con chim - chăng những đem danh đầu của bãi đua xe Vân Sơn trở nên nổi tiếng, hơn nữa còn có thể kiếm về được một Khoảng lợi nhuận!
- Lại thêm một cú đóng cua hoàn mỹ, chiếc Bugatti Veyron đã vượt qua khúc cua thứ hai, tiếp tục dẫn đầu!
Người giám sát đang chờ đợi ở khúc cua thứ hai nhìn thấy bóng ảnh màu lam do Busatti Veyron vẽ ra một cú batile hoàn mỹ, thì vội vàng hồi báo.
- Bugatti Veyron thông qua khúc cua thứ ba, tiếp tục dẫn đầu!
- Bugatti Veyron đang ở khúc cua hình chữ s, liên tục dùng những cú batile hoàn mỹ để bò xa đối thù. ưu thế dẫn đầu thực không thể nghi ngờ!
Lúc này đây, người hồi báo tin tức có vẻ như đang hết sức kích động, hắn xem qua không ít trận đấu đua xe, đến hôm nay còn chưa từng nhìn thấy người nào ở khúc cua hình chữ s có thể vẽ ra những cú đóng cua liên tục hoàn mỹ như thế.
Sau khi nghe được tin tức này, Hà Lão Lục kích động không gì sánh được, trước tiên hắn liền truyền đạt mệnh lệnh:
- Mẹ nó, đem tỉ lệ đặt cược cho Grimm tăng lên 6. 0, cao thủ thần bí ti lệ đặt cược điều đến 1. 1!
Phải biết rằng, lúc này quá trình thi đấu còn chưa quá nữa, hắn làm ra điều chỉnh như vậy, hoàn toàn là phải dùng từ không thể tưởng tượng nổi để hình dung!
Huống chỉ, người rớt lại phía sau chính là Xa Vương Grimm đứng hàng thứ tám trong bảng đề danh!
Quả nhiên. Hà Lão Lục vừa thay đổi ti lệ đặt cược, hiện trường lập tức oanh động. Nguồn truyện:
Nhìn tỉ lệ đặt cược khiến cho kẻ khác cảm thấy ngạt thở, mọi người tin tưởng vào Grimm sẽ thắng cũng nhịn không được lại muốn đi đặt thêm tiền. Không ít người quả thật đã làm như vậy, tỉ lệ đặt cược kia khiến cho bọn hắn rất động tâm, hơn nữa bọn hắn cũng không tin một tay đua vô danh có thể thắng được Xa Vương Grimm!
Bọn hắn đang hoàn toàn rơi vào điên cuồng Nhưng lại đã xem nhẹ một cái vấn đề: nhà cái là người ngu sao?
Đây là vấn đề mà toàn bộ dân cờ bạc khi kích động đều dễ dàng quên mất hay xem nhẹ.
Cũng có một số ít người bảo trì được bình tĩnh, đám người này cơ hồ toàn bộ đều là nhân sĩ thượng lưu trong xã hội, hiển nhiên, bọn hắn không cho rằng trong thiên hạ có bừa cơm trưa nào miễn phí, bọn hắn càng không tin tên cáo già Hà Lão Lục sẽ tặng tiền cho bọn hắn!
- Quá trình thi đấu quá nữa. Busatti Veyron tiếp tục dẫn đầu, dẫn đầu Khoảng nữa phút!
- Đợi một chút...từ từ. Bugatti Veyron ngừng lại! Không biết nó vì sao lại ngừng lại!
Thanh âm hồi báo đã tràn ngập kích động, mà người đầu tiên nghe thấy tin tức hồi báo là Hà Lão Lục cũng chấn kinh, hắn cơ hồ không chút suy nghĩ, lập tức phân phó nói:
- Đóng cửa tỉ lệ đặt cược, con mẹ nó, lập tức đóng cửa tỉ lệ đặt cược, dừng việc đặt cược!
Lúc này đây, Hà Lão Lục cơ hồ là rống ầm lên!
Nghe thủ hạ Hà Lão Lục công bố tin tức, nhìn vẻ mặt Hà Lão Lục kích động, hiện trường liền nhốn nháo lên, những người đã đặt cược trên thân Grimm, hoàn toàn chìm vào điên cuồng, bọn hắn đang dốc sức hô to tên Grim.
Thanh âm đinh tai nhức óc bao trùm khắp con đường quốc lộ, đám công tử ăn chơi của trường trung học Tử Kim Sơn toàn bộ đều đi theo Trịnh Gia Hào áp cho Grimm. Bugatti Veyron đột nhiên dừng lại. điều này làm bọn hắn cực kỳ kích động!
- Trịnh Gia Hào, thương lượng với mày một chuyện, chờ sau khi mày đem con Điền Thảo chơi ngán, thì nhường cho tao chơi vài ngày nhé, tiền đặt cược thắng đêm nay hoàn toàn thuộc về mày!
Trong sự kích động Tạ Lỗi vỗ vai Trịnh Gia Hào một cái.
Lúc này Trịnh Gia Hào còn kích động hơn cả Tạ Lỗi, hắn cơ hồ không chút suy nghĩ, ha hả cười nói:
- Không thành vấn đề! Đêm nay lão tử cao hứng, tụi bây theo tao về biệt thự, chúng ta cùng nhau pháo dàn con điếm này, tao là người đầu nhất, chính tụi bây an bài, ha ha!
Nghe được lời hứa hẹn của Trịnh Gia Hào, những tên công tử ăn chơi trác táng của trung học Tử Kim Sơn đều hoan hô, theo sau ánh mắt nhìn về phía Điền Thảo đều lộ ra vẻ dục vọng trắng trợn!
Điền Thảo mơ hồ nghe được lời nói của Trịnh Gia Hào.
Nếu như nói trước đó Điền Thảo lo lắng, như vậy lúc này nàng đã tuyệt vọng, giờ khắc này, trí tuệ của nàng, kiên cường của nàng. đã muốn xuất hiện vết rách thật lớn, tựa hồ tùy Thời sẽ bị đánh nát!
Cuộc tranh tài trước đó, nàng là tiền đặt cược.
Cuộc tranh tài này, nàng tựa hồ vẫn là...Nếu Busatti Veyron thua, nàng không chỉ bị một mình Trịnh Gia Hào hãm hiếp chà đạp, mà là bị hãm hiếp chà đạp tập thể!
Ngay lúc trong lòng Tô San bị hạnh phúc chiếm lĩnh, bên cạnh đường. Trần Phàm cúi đầu, khom người, hoàn toàn không để ý tới đám đông đang vây xem chung quanh chi trò, thanh âm của hắn trầm thấp mà thong thả.
Cùng lúc đó, mí mắt của hắn kịch liệt nhảy mạnh, trong con ngươi toát ra thật sâu bi thương.
- Happy birthday to you...
Tiếng hát trầm thấp mà khàn khàn lại vang lên, thanh âm quen thuộc lại quanh quần bên tai Trần Phàm, trong óc của hắn lại hiện ra hình ảnh đã điêu khắc thật sâu trong trí nhớ.
- Tiểu Phàm, hôm nay là sinh nhật con gái của ta, cùng ta hát bài hát sinh nhật cho con gái của ta.
Trong hình ảnh, một nam tử thật thà phúc hậu buông cây súng đang chà lau trong tay xuống, vẻ mặt ỷ cười nhìn Trần Phàm nói.
Ý cười không thể che giấu. đem tâm tình của nam tử thật thà phúc hậu bày ra thật tinh tế - sinh nhật con gái, hắn rất vui vẻ.
- Con nói, lão Lưu, môi năm thây đêu đáp ứng con gái của mình dự sinh nhật cô ấy, lần này lại hứa suông với nàng đi?
Trần Phàm vừa hướng nam tử hàm hậu đi tới, vừa nói.
Nghe được lời nói của Trần Phàm, trong con ngươi nam tử hàm hậu hiện lên một tia tự trách, sau đó cười mắng:
- Con không nên nhiều lời vô nghĩa như vậy, mau tới đây.
Trần Phàm liếc mắt cũng không nói thêm lời vô ích, mà nam tử hàm hậu lại nhanh tay bấm điện thoại di động. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - internet
Điện thoại rất nhanh chuyển được, trong điện thoại truyền ra thanh âm hưng phấn của một cô gái:
- Cha, cha sắp về tới nhà sao?
- Khụ khụ...Oánh Oánh, thật xin lỗi, hôm nay cha có chuyện quan trọng cần phải xứ lý, trở về không được.
Nghe được thanh âm con gái của mình, vẻ áy náy trong con ngươi của nam tử hàm hậu càng dày hơn, sau đó hắn kiệt lực điều chỉnh cảm xúc một chút, dùng giọng nói dịu dàng tiếp:
- Quà tặng sinh nhật của con cha đã cho người gửi qua đường bưu điện, cha gọi điện thoại cho con, một là muốn xin lỗi con, hai là chúc con sinh nhật vui vẻ, cuối cùng sê cùng tiểu Phàm ca ca hát bài hát sinh nhật tặng con.
- Không cần! Con không cần lễ vật! Con không thích nghe bài hát sinh nhật! Cha gạt con! Cha lại gạt con! Cha nói hôm nay sẽ trở lại!
Đầu bên kia điện thoại, cô gái thương tâm khóc:
- Cha là đại lừa gạt! Sau này con sê không tin cha nữa!
- Oánh Oánh, con hãy nghe cha nói.
sắc mặt nam tử hàm hậu có chút khó coi, hơn nữa là lo lắng, hắn lại làm sao muốn lừa con gái của mình?
Qua những năm tháng, hắn từng trong nhiều đêm trằn trọc khó thể đi vào giấc ngủ, trong tay vẫn cầm chặt ảnh gia đình.
- Con không nghe! Con không nghe!
Cô gái rống lớn nói:
- Cha gạt con, lừa bà nội, lừa mẹ, cha từ đầu tới cuối là một đại lừa gạt! Từ nay về sau, con không có người cha như cha!
Ba!
Nói xong, cô gái trực tiếp cúp điện thoại.Từ nay về sau, con không có người cha như cha!
Bên tai quanh quẩn lời nói của con gái, nam tử hàm hậu giống như bị lọt vào sét đánh, thân mình cứng ngắc tại chỗ.
Một loại cảm giác áy náy trong nháy mắt che kín nội tâm cùng khuôn mặt của hắn, tim của hắn vô cùng đau đớn.
Thậm chí...thân thể hắn cũng kịch liệt run rẩy lên!
- Sư phụ, thầy chạy về đi, lần này con đi một mình là được.
Trần Phàm nghe được hai người nói chuyện, nhận thấy được sắc mặt biến hóa của nam tử hàm hậu, lập tức nói.
Nghe được lời của Trần Phàm, nam tử hàm hậu kiên quyết lắc đầu:
- Không được.
Tiểu Phàm, chuyện lần này không Giống bình thường, thượng tầng muốn chúng ta không được sơ hở, một mình con, ta lo lắng.
- Con gái của ta chi tức giận với ta mà thôi. ân, chỉ là tức giận...
Nói xong, nam tử hàm hậu miễn cường cười, nhưng sau đó xoay người đi về phòng của mình.
Dưới ánh đèn, thân ảnh từng cao ngất của nam tử hàm hậu kia hơi có chút rũ xuống, đã tràn ngập hương vị đìu hiu.
Trong đầu hiện ra bóng lưng vắng vẻ cùng tự trách. Trần Phàm cảm thấy trái tim của mình giống như bị người dùng con dao sắc bén hung hăng đâm vào, một cỗ đau đớn tê tâm liệt phế từ trái tim hắn hướng bốn phía thân thể lan tràn.
Dưới ánh đèn, thân thể hắn kịch liệt run rẩy lên, nước mắt nóng bỏng từ trên khuôn mặt kiên nghị lướt qua, chảy vào miệng.
- Lão công, anh xem, người kia hát bài sinh nhật cho bạn gái, hát đến xúc động, cảm động đến khóc.
Cách đó không xa, một cô gái ăn mặc thời trang nhìn thấy hành động của Trần Phàm lập tức kéo lấy cánh tay nam nhân bên cạnh, hâm mộ nói:
- Quả thực rất lãng mạn!
- Lãng mạn? Ngay buổi tối lại ngồi xổm trên đường cái, vừa hát bài hát sinh nhật, lại vừa rơi nước mắt. Anh xem đầu của hắn bị người đụng vỡ rồi!
vẻ mặt thanh niên kia xem thường nói.
Bá!
Trần Phàm đột nhiên mờ mắt, hai mắt đõ bừng một mảnh, ánh mắt dọa người.
Nhìn thấy ánh mắt giống như dã thú của Trần Phàm, hai chân thanh niên mềm nhũn, theo sau không dám nói thêm lời vô ích, mà sắc mặt tái nhợt dẫn cô gái rời đi.
Cùng lúc đó, bên kia điện thoại Tô San đã nhận ra vẻ dị thường của Trần Phàm, cũng nghe được lời nói của đôi thanh niên nam nữ, liền vội vàng hỏi:
- Trần Phàm, anh làm sao vậy? Ai khóc?
- Ngô, gió mạnh thổi cát vào mắt tôi, kết quả nước mắt chảy lả tả, làm hại mấy người vây xem nghĩ tôi hát đến chỗ xúc động, ảm đạm rơi nước mắt. Mụ nội nó, tôi thật dọa người quá đi.
Trần Phàm hít sâu một hơi, kiệt lực khống chế giọng nói của mình:
- Tốt lắm. Tô San, thời gian không còn sớm, cô cũng đã mệt mời cả đêm rồi, mau ngủ sớm một chút đi.
- Ha ha, anh là con quỷ xui xèo.
Nghe Trần Phàm vừa nói như thế. Tô San vẫn không hoài nghi, mà bị chọc cười, sau đó nàng lại nhớ ra điều gì đó:
- Đúng rồi, anh về Ngủ không?
- Không, đã muộn rồi, tôi sẽ ờ lại ký túc xá.
Trần Phàm nói.
Tô San nga một tiếng, không nói thêm gì nữa, hơi có chút lưu luyến cúp điện thoại.
Nghe trong điện thoại truyền ra thanh âm "đô đô", Trần Phàm cũng không lau nước mắt trên mặt, mà châm một điếu thuốc lá, rít mạnh, người đi đường vây xem chung quanh cũng trước sau rời đi.
Sau khi hút hết điếu thuốc thử hai, Trần Phàm bắn bay tàn thuốc, đứng dậy rời đi.
ở trong mắt rất nhiều người "đứng đắn", quán bar là địa phương thối nát, nơi đó xác suất một đêm tình vượt xa xác suất thân cận thành công còn lớn. đó là nơi thu nhỏ hình ảnh đạo đức tiêu vong. Mà đối với người thích sống về đêm mà nói, quán bar là thiên đường của bọn họ, bọn họ có thể ờ nơi này kéo bò sự giả tạo, tùy ỷ cuồng hoan.
Phía trước ngồi xe Tiêu Phong đi về nơi này, Trần Phàm nhìn thấy hai bên đường có rất nhiều quán bar, hắn theo trí nhớ hướng một quán bar đi tới.
Rất nhanh. Trần Phàm đi vào một quán bar có tên là Lam sắc Yêu Cơ, cũng không hề ngẩng đầu lên đi thẳng vào.
Dù đã qua mười một giờ đêm, nhưng trong quán bar kín người hết chỗ, những khách nhân đi đêm càng tăng vọt, thanh âm ly rượu va chạm liên miên không ngừng, trong sàn nhảy, những nam lẫn nữ thân phận khác nhau lần lượt điên cuồng vận vẹo thân thể, Giống như một đám ác ma đang loạn vũ.
Ngoại trừ những thân hình đang điên cuồng vặn vẹo trong sàn nhảy, cùng nam nhân hoàn toàn lâm vào phát tiết, những nam nhân còn lại trong quán bar đều thưởng thưởng đưa mắt nhìn về góc tây bắc.
Nơi đó có một nữ nhăn mặc lễ phục màu đen đang ngồi.
Mái tóc dài của nữ nhân được bới cao, trên sống mũi đeo kính râm màu đen, lộ ra nữa gương mặt, nguyên bản khuôn mặt mê người bởi vì bị tác dụng của rượu cồn mà đò bừng một mảnh, làm như sắp bị nặn ra nước.
Dưới ánh đèn, lễ phục dạ hội bó sát người buộc vòng quanh đường cong tiêu chuẩn chữ s của nữ nhân, đôi vai gợi cảm lộ ra trong không khí cùng hai xương quai xanh phụ trợ, làm cho người ta có loại cảm giác gọi hồn.
Mà toàn thân nàng toát ra ý nhị của một nữ nhân thành thục, lại giống như độc dược trí mạng, kích thích hormone của mỗi một nam nhân trong quán rượu.
Yêu tinh.
Đây là sự đánh giá của những nam nhân trong quán bar đối với nàng.
Trong đó có mấy nam nhân nổi sắc tâm đã muốn tìm qua nói chuyện với nữ nhân kia, kết quả còn chưa đi đến bên cạnh nàng, liền bị hai nam nhân dáng người khôi ngô ngăn lại.
Theo sau, hai nam nhân kia giống như hai vị thần thủ hộ, vẫn không nhúc nhích đứng gần nữ nhân chừng một thước, ánh mắt lạnh lùng quét nhìn bốn phía, uy hiếp mỗi một nam nhân trong quán rượu, làm cho bọn hắn dù có sắc tâm nhưng không có sắc đảm.
- Tiên sinh, xin hỏi ngài cần uống chút gì không?
Khi Trần Phàm ngồi vào chỗ trống hiếm hoi Ngay quầy bar, lập tức có một cô gái mặc đồng phục đi tới, trên mặt lộ ra vẻ mỉm cười đầy chức nghiệp.
- Thiêu Đao Tứ.
Trần Phàm buột miệng nói ra, hắn nhớ rõ, đây là loại rượu mà sư phụ hắn thích uống nhất, dùng cách nói của sư phụ, loại rượu này rất mạnh, mùa đông uống sẽ không bị lạnh.
Lần đầu tiên hắn uống Thiêu Đao Tứ là năm sáu tuổi.
Mùa đông một năm kia, hắn thiếu chút nữa chết cóng trong núi, cuối cùng trước khi sư phụ đi đã tặng hắn Thiêu Đao Tử cứu hắn một mạng.
Ngạc nhiên nghe được lời Trần Phàm, cô gái ngây ra, sau đó lắc đầu nói:
- Thật có lỗi, tiên sinh, chúng tôi không có Thiêu Đao Tử.
- Rượu Vodka.
Trần Phàm lắc lắc đầu, nguyên bản suy nghĩ hơi mơ hồ chợt thanh tinh lại một chút.
Cô gái cười gật đầu:
- Được, xin tiên sinh chờ một chút.
Rất nhanh, một người phục vụ đem một chai rượu Vodka đặt lên trước mặt Trần Phàm, thuần thục mở ra. đưa cho Trần Phàm:
- Tiên sinh, mời ngài từ từ dùng...
- Cô đông! Cô đông!
Không đợi người phục vụ nói cho hết lời, Trần Phàm cầm lấy chai rượu, ngửa cổ, giống như uống nước lạnh đem chai rượu Vodka trứ danh cực mạnh rót vào miệng.
Nhìn thấy hành động của Trần Phàm, người phục vụ trợn tròn mắt, hắn từng gặp qua người có thể uống, nhưng lần đầu tiên nhìn thấy có người đem rượu Vodka uống như nước lã.
Trong biểu tình kinh ngạc của người phục vụ. Trần Phàm uống một hơi cạn sạch chai Vodka, sau đó đặt chai rượu không lên bàn, trầm giọng nói:
- Lấy tiếp, bốn chai!
- Mấy chai?
Người phục vụ hoài nghi lỗ tai của mình bị phá hủy, nuốt nước bọt, thật cẩn thận hỏi han.
- Bốn chai.
Lúc này mở miệng không phải là Trần Phàm, mà là một nữ nhân.
Ngạc nhiên nghe được thanh âm của nữ nhân, người phục vụ quay đầu vừa nhìn, đồng tử trong nháy mắt phóng ra tới mức lớn nhất, mồm há hốc, lại thủy chung không phun ra được chữ não.
Bởi vì...người mở miệng chính là nữ nhân ngồi Ngay góc tây bắc, là yêu tinh có thể làm cho nam nhân muốn điên cuồng.
- Đêm nay lão tử không có hứng thú đối ẩm với đàn bà, lăn ra xa.
Trần Phàm cúi đầu đốt thuốc, nghe được lời của nữ nhân, theo bản năng cho rằng là loại nữ nhân bồi rượu trong quán bar, cũng không ngẩng đầu mà ôn hòa nói một câu.
- Đêm nay, chúng ta không nói chuyện giới tính, mà là uống rượu.
Nữ nhân Chẳng những không tức giận vì câu nói của Trần Phàm, ngược lại thần tình mỉm cười ngồi đối diện với Trần Phàm, trả lời câu nói của hắn, sau đó ngẩng đầu nhìn người phục vụ đang hoàn toàn há hốc mồm ra, nói:
- Theo như hắn nói, lấy bốn chai Vodka đi.
Ân?
Đột nhiên. Trần Phàm cảm thấy được thanh âm của nữ nhân có chút quen thuộc, tựa hồ từng nghe qua nơi nào, cùng lúc đó, một mùi nước hoa quen thuộc tràn vào mũi hắn.
Trong lòng Trần Phàm vừa động, nháy mắt nhớ ra gì đó, có chút kinh nghi ngẩng đầu.
Có lẽ là vì để cho Trần Phàm nhìn cho rõ ràng, nữ nhân cố ý hạ kính mắt một chút, lộ ra nữa khuôn mặt.
Dưới ánh đèn, gương mặt đẹp đến mức làm người ta ngạt thở!