Nếu như nói nữa quãng đường trước. Trần Phàm biểu hiện ra phi thường hoàn mỹ, như vậy thân là người đứng hàng thứ tám trong bảng bài danh. Grimm chỉ có thể xem như là hợp cách. Ngay từ đầu đã rớt lại phía sau, tuy rằng hắn có thế bảo trì bình tĩnh. Nhưng...khi hắn nhìn thấy chiếc Busatti Veyron liên tục vẽ ra những khúc cua hoàn mỹ, dùng tốc độ cực hạn dần dần tạo ra Khoảng cách cùng hắn. đã khiến cho nội tâm của hắn không cách nào còn bảo trì bình tĩnh nổi. Hắn biết mình gặp cao thủ rồi!
Mà lúc trước, khi hắn nhìn thấy chiếc Busatti Veyron liên tục dùng kĩ thuật balite lướt nhanh trên mặt đường, vượt qua khúc cua hình chữ s, thì hắn đã hoàn toàn tuyệt vọng...
Khả năng đua xe của đối phương hoàn toàn nằm ngoài sự tưởng tượng của hắn, hắn thậm chí còn suy nghĩ, mặc dù là Xa Vương đứng hàng thứ nhất Châu Âu cũng không thể nào ở khúc cua hình chữ s này, liên tục vẽ ra những cú trôi hoàn mỹ như thế. Tâm tính biến hóa làm cho Grimm phát huy kĩ năng có chút thất thường, thế nên khi quá trình thi đấu đã qua phân nửa Thời gian, thì Trần Phàm đã dẫn trước hắn một Khoảng Thời gian là ba mươi giây! - Honey, vì sao anh dừng lại?
Mắt thấy Trần Phàm cho xe dừng bên cạnh đường quốc lộ, Dai Fu luôn luôn dùng mắt thưởng thức Trần Phàm biểu diễn, không khỏi lộ ra vẻ mặt nghi hoặc. - Chờ hắn.
Trần Phàm không lập tức trả lời, mà là châm một điếu thuốc lá, hung hăng hút một hơi, sau đó mới chậm rãi phun ra hai chữ này.
Ngạc nhiên nghe được câu này, Dai Fu không khỏi ngẩn ra, chợt nàng phát hiện khóe mắt Trần Phàm kịch liệt nhảy lên, trong con ngươi lóe ra ánh mắt màu đỏ tươi. Phát hiện này làm sắc mặt nàng hơi đối, giọng nói cũng trở nên nghiêm túc: - Đồ Tể, anh làm sao vậy? Chẳng lẽ bệnh tình của anh phát tác ư? - Dai Fu, cô hẳn là còn nhớ rõ, tôi từng nói qua với cô, phàm là địch nhân của tôi, tôi sẽ phải khiến cho hắn sám hối ở dưới địa ngục tăm tối!
Lúc Trần Phàm nói chuyện, thông qua kính chiếu hậu nhìn thấy ngọn đèn xuất hiện ở phía sau, hắn biết Grimm đã đuổi theo, Nhưng lại không hề khởi động máy xe.
Khi Trần Phàm nói ra lời này thì hai tay Grimm đang run rẩy nắm chặt vô lăng, bởi vì hắn sắp vượt qua chiếc Bugatti Veyron do Trần Phàm điều khiển!
Kích động!
Kích động không gì sánh kịp!
Nguyên bản Grimm vốn đã tuyệt vọng, nằm mơ cũng thật không ngờ, xe của Trần Phàm sẽ xuất hiện tình huống trục trặc!
Đúng vậy, là trục trặc!
Theo hắn xem ra, xe của Trần Phàm tuyệt đối là xuất hiện tình huống trục trặc gì đó, nếu không cũng sẽ không dừng ở giữa đường!
Điều đó cũng biểu thị, trận đấu này hắn nắm chắc phần thắng rồi, tuy rằng phương thức thắng lợi có điểm ám muội. Nhưng...luôn luôn tôn sùng người thắng làm vua, người thua làm giặc như hắn, không cần quan tâm đến điểm này làm gì!
Hắn chỉ biết là. đêm nay, Dai Fu sẽ quỳ xuống sám hối ở dưới hai chân hắn. - Đồ Tể, nếu bệnh tình thật sự phát tác, như vậy thì dừng lại đi! Tôi không hi vọng anh xảy ra sự cố đâu.
Mắt thấy Grimm đã vượt qua. Dai Fu cũng không hề cảm thấy khẩn trương, ngược lại trên mặt tràn đầy diễn cảm lo lắng, không phải lo lắng cho nàng, mà là đang lo lắng cho Trần Phàm.
Trần Phàm nở nụ cười: - Nếu hiện tại dừng lại, chúng ta sẽ thua, cô sẽ trở thành nữ nhân của hắn. - Đời này của tôi chưa từng làm trái qua ước định, Nhưng vì anh, tôi sẽ làm trái ước định một lần, tôi không cần! Thật sự không cần!
Dai Fu Bỗng nhiên trầm giọng nói, ngữ khí trở nên vô cùng nghiêm túc: - Đồ Tể, tình huống của anh so với trong tưởng tượng của tôi càng nguy hiểm hơn, tôi muốn anh dừng lại ngay lập tức!
Mặc dù theo Dai Fu xem ra, lúc này bệnh tình Trần Phàm phát tác có chút quỷ dị, Nhưng nàng vẫn kiên trì khuyên giải Trần Phàm dừng cuộc thi đấu. - Dai Fu, kỳ thực ở trước mặt cô không phải lúc nào tôi cũng hoàn toàn bộc lộ hết thảy, tôi có một việc vẫn luôn luôn không nói cho cô biết.
Trần Phàm nói xong nhắm khẽ mắt, trong con ngươi hiện lên một tia cuồng bạo, chợt hắn mở kính xe xuống, chậm rãi bắn tàn thuốc ra ngoài.
Tàn thuốc màu đỏ tươi ở trên không trung lướt qua một đạo đường cong xinh đẹp, theo gió phiêu tán. - Oanh!
Cùng lúc đó, Trần Phàm lại khởi động máy xe, cảm xúc cuồng bạo trên mặt cũng dần dần biến mất. Thấy một màn như vậy, Dai Fu không khỏi trừng lớn đôi mắt xinh đẹp!
Nàng hiểu rõ ràng, chuyện kia đối với Trần Phàm mà nói tuyệt đối không hề bình thường, hơn nữa hắn là có quan hệ tới đua xe, nếu không sẽ không ở ngay lúc này mà khiến cho bệnh tình của Trần Phàm phát tác! - Nữ nhân điên, lúc trước tôi cho hắn cảm nhận mùi vị tuyệt vọng, mà vừa rồi, tôi cho hắn nếm mùi hi vọng, kế tiếp, tôi sẽ đợi tới Thời gian hắn sắp thành công, hoàn toàn đạp cho hắn chìm sâu xuống nỗi tuyệt vọng!
Làm như đã nhận ra vẻ kinh ngạc của Dai Fu. Trần Phàm nghiêng đầu sang chỗ khác, khẽ mỉm cười nói: - Tôi sẽ đạp hắn xuống địa ngục, để cho hắn ở đó mà sám hối về những điều mơ tưởng hão huyền của hắn!
Dứt lời. Trần Phàm phun ra một hơi buồn bực, chân khí cuồng bạo trào ra khi nãy cũng hoàn toàn biến mất, giống như hết thảy đều chưa từng xuất hiện qua cái gì. Còn Dai Fu thì hoàn toàn choáng váng, nàng há hốc miệng, muốn hỏi gì đó, nhưng không thể bật thốt ra, dù chỉ là một chữ... - Khởi động! Bugatti Veyron lại khởi động rồi!
Người quan sát bên cạnh quốc lộ, trước tiện đem tin tức phản hồi trở về. Nghe được tin tức này, trên mặt Hà Lão Lục tràn ngập biểu tình thất vọng, lúc này chiếc Busatti Veyron dừng lại đã qua khoảng chững nửa phút! Đây cũng chính là nói. Grimm đã dẫn trước Trần Phàm một phút đồng hồ!
Thân là ông chủ phía sau màn của giới đua xe địa phương này, Hà Lão Lục hiểu rõ ràng, thành tích của một tay đua trong trận đấu như thế nào, cùng tâm lý có quan hệ rất lớn, phía trước, Grimm rớt lại phía sau lâu như vậy, là bởi vì chịu ảnh hưởng của tâm lý, không thể phát huy ra hết sở trường.
Theo hắn xem ra, hiện giờ Grimm đã vượt qua cao thủ thần bí kia, tâm lý khỏi phục bình thường, so ra mà nói, cao thủ thần bí từ lúc dẫn đầu đến lúc rớt lại phía sau, tâm lý tuyệt đối sẽ xảy ra biến hóa, kĩ năng phát huy ra cũng sẽ chịu hạn chế!
Grimm thắng chắc rồi!
Đây là ý niệm chân thật nhất trong lòng của Hà Lão Lục, đồng dạng cũng là ý tưởng của những người đang đứng xem, bọn hắn dùng tiếng hoan hô chúc mừng thắng lợi để biểu đạt ý nghĩ này.
Đồng dạng. Grimm cũng cho là mình thắng chắc rồi. Theo hắn xem ra, cho dù hiện tại xe thể thao của đối thủ có khôi phục bình thường, cũng không thể nào đuổi kịp!
Tâm lý hoàn toàn buông lỏng, làm cho Grimm phát huy ngày càng tốt, từng cú trôi đi phi thường hoàn mỹ. - Bugatti Veyron tựa hồ không hề chịu ảnh hưởng, ngược lại tốc độ của nó còn nhanh hơn so với lúc trước! - Không có khả Năng! Đây tuyệt đối không có khả năng!
Những người được Hà Lão Lục phái đến mỗi địa điểm để quan sát không ngừng đem tin tức hồi báo về. Khi Hà Lão Lục nghe được tiếng kinh hô của thủ hạ cuối cùng, thì không khỏi lớn Tiếng chất vấn: - Nói cho tao biết, đã xảy ra chuyện gì? - Lão...lão đại, vách núi ở đoạn này nổi danh là đoạn đường nguy hiểm, nhiều khúc cua, hơn nữa con đường nhỏ hẹp... Bạn đang đọc truyện tại - internet - Mẹ nó, nói điểm chính, tao muốn nghe điểm chính!
Hà Lão Lục hổn hển mắng, lời nói của thủ hạ khiến cho hắn cảm thấy được một tia kỳ tích. - Lão đại, chiếc Busatti Veyron ở đoạn đường này vẫn duy trì tốc độ như cũ! Căn cứ theo phỏng đoán của tôi, nếu hắn luôn bảo trì tốc độ nhanh như thế này, thì hoàn toàn có thể đuổi kịp chiếc Koeniaseas! - Mày xác định? - Lão đại, tôi dám dùng đầu đám bảo! Mẹ nó, hắn là một người điên! Một người điên từ đầu đến chân!
Người quan sát ở đoạn sau cùng của trận đấu hoàn toàn choáng váng, bọn hắn đã được kiến thức cái gì gọi là tốc độ chân chính, cái gì là điên cuồng chân chính!
Bọn hắn thậm chí còn đang hoài nghi, chiếc xe kia phải chăng chính là do Thượng Đế thao túng, nếu không vì sao mỗi một lần đóng cua đều tinh chuẩn tới như vậy, mỗi lần vào cua vẫn bảo trì tăng tốc!
Có mấy lần, khi bọn hắn chứng kiến Bugatti Veyron thiếu chút nữa sẽ đánh lên lan can ven đường thì bọn hắn thậm chí còn nhắm chặt hai mắt lại, Nhưng chờ khi bọn hắn mở to mắt ra, thì Busatti Veyron đã biến mất rồi...
Nếu không phải thanh âm động cơ gầm rú trên đường vang vọng quanh quần, thì bọn hắn thậm chí còn hoài nshi chiếc Busatti Veyron đã rới xuống vách núi sâu thăm thẳm mất rồi! - Lão đại. Busatti Veyron đuổi theo phía sau! Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, bọn hắn sẽ gặp nhau ở khúc cua cuối cùng!
Lại nghe được thủ hạ hồi báo, Hà Lão Lục lập tức khẩn trương, hắn hung hăng thở mạnh ra vài hơi. Mà khi nghe được tin tức này, người xem tại hiện trường cũng hoàn toàn choáng váng. Giờ khắc này, bọn hắn thậm chí không tin vào chính lỗ tai của mình!
Phía trước, chiếc Bugatti Veyron ngừng lại trên đường, bọn hắn đều cho rằng chiếc Bugatti Veyron xảy ra vấn đề, sau đó chiếc xe lại tiếp tục khởi động, tốc độ còn nhanh hơn so với trước vài phần. Mà hiện giờ, chiếc Busatti Veyron đã sắp đuổi theo kịp rồi...
ở khúc ngoặt cuối cùng, Khoảng cách vạch vôi trắng cũng không còn xa, dùng mắt thường có thể nhìn thấy. Sau một thoáng khiếp sợ ngắn ngủi qua đi, cơ hồ tất cả mọi người đều đem ánh mắt quẳng ném về phía khúc ngoặt cuối cùng, một số người thậm chí còn khẩn trương tới mức phải dùng tay ôm ngực.
Giờ khắc này, hiện trường yên tĩnh đến quỷ dị.
Người xem tại hiện trường biết được tin tức Busatti Veyron sắp đuổi kịp, mà Grimm cũng nhìn thấy, hắn thông qua kính chiếu hậu nhìn thấy rõ ràng, phía sau xe, một đạo gió xoáy màu lam đang gia tốc lao về phía hắn. Thấy một màn như vậy, sắc mặt Grimm đại biến!
Hắn cơ hồ theo bản năng đạp mạnh chân ga vận hết tốc lực, tốc độ đột nhiên tăng lên. Nhưng cho dù vậy, chiếc Bugatti Veyron ở phía sau vẫn đang không ngừng rút ngắn Khoảng cách chênh lệch! - Fuck!
Grimm hoàn toàn nổi giận, cũng hoàn toàn rơi vào trong điên cuồng, dù hắn đã nhìn thấy khúc cua ở phía trước, Nhưng hắn vẫn không giảm tốc độ, mà là còn lao thẳng tới phía trước!
Tốc độ của Bugatti Veyron nhanh hơn xe hẳn, vì không để cho Trần Phàm vượt qua, nên hắn đã phải nhấn kịch chân ga. Hiên nhiên, đến một khắc này, hắn sẽ không muốn thất bại, và cũng không thể thất bại! Nếu không, hắn chẳng những mất đi cơ hội có được Dai Fu, hơn nữa sẽ triệt để bị đả kích!
Hắn là một người tự phụ và kiêu ngạo, hắn tuyệt đối không hi vọng nhìn thấy một màn như vậy phát sinh! - Đến đây đi!
Grimm gầm lên giận dữ. Nhưng không hề buông lỏng ga, mà đem đầu xe nhập vào phương hướng khúc cua, giẫm xuống chân phanh.
Đây là động tác batile!
Khi Grimm cố gắng đánh tay lái trở lại, sắc mặt hắn nhất Thời cuồng biến! - Tư...
Tiếng ma sát kịch liệt của lốp xe cùng mặt đường vang vọng phía chân trời, tất cả mọi người đều rõ ràng nhìn thấy, chiếc Koenisnega cùng Busatti Veyron cơ hồ đồng Thời nhập vào khúc cua. đồng Thời làm ra động tác batile!
Nguyên bản Bugatti Veyron thoáng rớt lại phía sau liền vượt lên trước, giành lấy mép đường bên trong, lúc trôi đi, thân xe cơ hồ lướt sát qua lan can đường. Thấy một màn như vậy, người xem xa xa kinh Ngạc há hốc miệng, cực độ rung động khiến cho bọn hắn không thể phát ra được âm thanh. - Oong...Oong!
Thanh âm gầm rít lần lượt vang lên, dẫn đầu gia tốc chính là Bugatti Veyron, nó giống như một cơn gió màu lam lao thăng về phía trước, chiếc Koenisnega bám theo sát ở ngay phía sau.
Chứng kiến một màn này, biểu tình đắc ý trên mặt Grimm đã hoàn toàn biến mất không còn nhìn thấy bóng dáng tăm hơi, chỉ còn lại vẻ mặt điên cuồng, mắt hắn đỏ rực. đem chân sa đạp tới cực hạn!
Luận khi gia tốc, Bugatti Veyron luôn là số một.
Luận tốc độ nhanh nhất. Busatti Veyron cũng là số một.
Đường băng thẳng tấp, ở dưới tình huống Bugatti Veyron dẫn đầu. Koenianega làm sao có thể vượt qua nổi đây?
Đáp án mười phần rõ ràng... - Không!
Trong Tiếng rống giận tuyệt vọng của Grimm, chiếc Bugatti Veyron dẫn đầu xông qua điểm đích...
Tửu lượng của Trần Phàm không tệ, hơn nữa còn biết chút kĩ năng xua tan nồng độ cồn, vì thế trong nhiều năm qua hắn chưa từng uống say bao giờ. Nhưng...rượu Vodka được cả thế giới xưng là rượu mạnh, dĩ nhiên không phải là hư danh hão huyền. Trần Phàm dùng một hơi uống hết một chai, trong đầu nhiều ít cũng có chút chuếnh choáng.
Nhưng khi hắn nhìn thấy rõ nữ nhân ngồi đối diện mình chính là Lý Dĩnh từng có biểu hiện qủy dị trong buổi tiệc sinh nhật hôm nay của Tô San, thì trong lòng hắn không khỏi giật mình, men say ngà ngà trong nháy mắt biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi, khê nheo ánh mắt lại.
Sao nàng lại ờ chỗ này? Dưới ánh đèn. Trần Phàm nhìn thấy khuôn mặt câu hồn của Lý Dĩnh đang lộ vẻ mỉm cười, thì không khỏi thầm hỏi chính mình.
Trong lúc thầm hỏi. Trần Phàm rất rõ ràng, sở dĩ Lý Dĩnh mang kính râm, chính là không muốn bị người khác nhận ra nàng, tuy nàng đã rời khỏi giới giải trí nhiều năm, nhưng dù sao vẫn được xem như là nhân vật của công chúng, nếu không đeo kính râm. ờ trường hợp này sẽ rất dễ dàng bị nhận ra.
- Có phải đang muốn hỏi tôi, tại sao lại xuất hiện ờ nơi này không?
Làm như đã nhận ra vẻ nghi hoặc trong đôi con ngươi của Trần Phàm. Lý Dĩnh nhàn nhạt cười nói:
- Trước khi anh đi vào quán bar này, tôi đã uống hết hai chai bia, cho nên anh không cần miên man suy nghĩ, càng không cần suy đoán có phải tôi đang theo dõi anh hay không.
- A...tôi còn chưa có thể diện lớn đến mức phải, để cho một đại mỹ nữ theo dõi lúc nửa đêm như thế này.
Vừa nghe Lý Dĩnh nói như thế, Trần Phàm hơi giàn đôi chân mày ra, trêu ghẹo nói.
Dứt lời, Trần Phàm châm một điếu thuốc lá.
- Có thể cho tôi một điếu thuốc không?
Lý Dĩnh bỗng nhiên mở miệng nói.
Trần Phàm ngẩn người, sau đó ném gói thuốc cho Lý Dĩnh:
- Tuy rằng tôi không kỳ thị nữ tính hút thuốc, nhưng nữ nhân hút thuốc không phải là thói quen tốt, hơn nữa đối với làn da sê có thương tồn rất lớn.
- Thi thoảng tôi mới hút thôi.
Lý Dĩnh mỉm cười, đầu ngón tay nhỏ nhắn trắng nõn kẹp lấy điếu thuốc lá. đốt, nhẹ nhàng rít một hơi.
- Khụ...khụ...
Tựa hồ đúng như lời Lý Dĩnh vừa nói, nàng vừa hút vào một hơi, liền ho khan lên, hiên nhiên không phải là người nghiện thuốc, nếu là người nghiện thuốc, tuyệt đối sẽ không xuất hiện loại tình huống này.Người phục vụ lúc nãy còn chưa phục hồi lại tinh thần từ trong nỗi khiếp sợ, hắn thật sự không nghĩ ra, nam nhân này từ gương mặt đến khí chất đều thực bình thường, rốt cục có tài đức sì mà có thể làm cho yêu tinh khiến những nam nhân khác trong quán bar đều phải điên cuồng kia, lại chủ động tiến lên bắt chuyện, hơn nữa còn cùng nhau hút thuốc tán gẫu. Gã phục vụ kia không nghĩ ra, những nam nhân khác trong quán rượu lại càng không nghĩ ra! Một số người thậm chí còn cho rằng, vì mình uống rượu nên đã xuất hiện ảo giác...
Trần Phàm có thể nhận thấy được ánh mắt ghen tỵ của những nam nhân khác trong quán, hắn còn nhìn thấy hai nam nhân khôi ngô đứng góc tây bắc trong quán đang đưa ánh mắt cảnh cáo tới, nhưng hắn đều không để ý.
Hắn không có hứng trí nói chuyện với Lý Dĩnh, càng không hỏi Lý Dĩnh vì sao khi ở trong party nhìn thấy hắn lại có cảm xúc kích động, hắn chi lẳng lặng hút thuốc, tựa hồ như đang muốn dùng nicotin gây tê liệt chính mình.
Trần Phàm không nói lời nào, Lý Dĩnh cũng không dám mở miệng, mà vừa hút thuốc vừa nhìn chằm chằm vào khuôn mặt của Trần Phàm, cảm giác phảng phất như muốn đem bô dáng của Trần Phàm điêu khắc vào tân sâu trong nôi tâm của mình.
- Tôi nói mỹ nữ, trên mặt tôi không có mọc hoa đi?
Thẳng đến khi người phục vụ đem bốn chai rượu Vodka đi tới. Trần Phàm thấy Lý Dĩnh vẫn nhìn mình như cũ, nhịn không được phải mở miệng nói trước.
- Đích xác là không mọc hoa, nhưng...
Lý Dĩnh muốn nói lại thôi, cuối cùng cũng không nói ra câu kế tiếp, mà cầm một chai Vodka lên:
- Uống rượu đi!
Trần Phàm cười cười, không hỏi thêm nhiều lời, cầm lấy một chai rượu cụng một cái với Lý Dĩnh.
- Phanh!
Tiếng va chạm giữa hai chai rượu trong quán bar ầm ĩ có vẻ thực nhỏ bé I không đáng kể.
Trần Phàm vẫn giống như khi nãy, ngửa cổ giống như đang uống nước, tu ừng ực vào trong miệng, mà Lý Dĩnh uống hơn một nửa chai, khuôn mặt liền đã đõ bừng lên, hiên nhiên trước kia nàng không thưởng uống loại rượu Vodka này, nên cũng không chịu nổi sự mãnh liệt của nó. Nguồn truyện: Truyện FULL
vẫn giống như trước đó, Trần Phàm lại một hơi uống cạn sạch chai rượu Vodka, sắc mặt phiếm Hồng, trong đôi con ngươi xuất hiện vài phần say ngà ngà.
uống xong một chai. Trần Phàm lại cầm thêm một chai, đang muốn uống, lại nghe Lý Dĩnh nói:
- Anh uống kiểu như vậy, rất dễ dàng bị say.
- Có đôi khi uống rượu là một chuyện rất hạnh phúc.
Giọng nói Trần Phàm hơi có vẻ qủy dị:
- Người một khi uống rượu, gan cũng lớn, tỷ như sẽ đôi với một nữ nhân làm ra chuyện mà bình thường mình không dám làm, cô nói sao?
Câu nói của Trần Phàm làm sắc mặt Lý Dĩnh hơi đổi, sau đó nhận thấy được con ngươi không hề có chút dục vọng nào của Trần Phàm, tự giễu nói:
- Đúng vậy, ờ một vài thời gian đặc thủ, uống rượu chứng thật là một chuyện rất hạnh phúc. Anh đã muốn say, tôi bồi anh là được!
- Hắc! Chẳng lẽ cô sợ uống rượu, tôi sẽ có mưu đồ gây rối với cô?
Trần Phàm cười híp mắt nhìn Lý Dĩnh.
Vẻ mặt Lý Dĩnh thản nhiên:
- Vậy phải nhìn xem anh có bản lĩnh đó hay không.
- Chúng ta không ngại thứ xem.
Trần Phàm nói xong lại ngửa cổ, dùng sức rót rượu vào miệng.
Lúc này Lý Dĩnh cũng không chịu thua kém, mà học theo bộ dạng Trần Phàm, cố I gắng một hơi đem nửa chai Vodka còn lại uống sạch sẽ.
- Con mẹ nó, thật gặp quỷ, yêu tinh kia như thế nào lại vô duyên vô cớ đấu rượu cùng Tiêu tử đó? Một khi uống rượu kiêu như vậy, chăng phải sẽ tiện nghi cho tên tiêu tử?
- Hắc! Tiểu tử đó muốn chiếm tiện nghi của yêu tinh kia là không thể nào, anh không thấy sắc mặt hai tôn sát thần kia rất khó nhìn sao?
- Đúng vậy! Tôi xem chững, tên mặt trắng nhỏ kia ra khỏi quán bar sẽ bị đánh!
Nhìn thấy Trần Phàm đấu rượu cùng Lý Dĩnh, nam nhân trong quán bar vạn phần đố kỵ, hận Trần Phàm không lập tức bị đánh một trận mới tốt.
Giờ khắc này, sự ti tiện của nhân tính cùng bầu không khí không lành mạnh bày ra thật tinh tế - chính mình không chiếm được, người khác cũng đừng hòng chiếm được!
- Cô đông! Cô đông!
Một trận thanh âm nặng nề trôi qua. Trần Phàm lại uống sạch chai rượu Vodka kia.
Lý Dĩnh cũng không cam chịu rớt lại phía sau, theo sát Trần Phàm đưa ra chai rỗng.
Bất quá một hơi uống hơn phân nữa chai rượu Vodka, trên mặt Lý Dĩnh càng thêm say, tay phải cầm chai rượu hơi có chút không xong, vẻ đỏ ửng trên mặt càng đậm. Đỏ Hồng kéo dài tận xương quai xanh.
Vẻ đỏ ửng mê người cùng con ngươi say ngà ngà phối hợp ý nhị nữ nhân thành thục làm say lòng người trên người nàng, làm cả người nàng tràn ngập khí tức hấp dẫn.
- Còn...còn một chai cuối cùng, chúng ta chia ra thế nào?
Thân thể Lý Dĩnh hơi loạng choạng cầm lấy chai rượu.
Lúc này Trần Phàm cũng có vài phần say ngà ngà. đõ mặt nói:
- Được! Cô uống trước, còn lại thuộc về tôi!
- Tốt!
Lý Dĩnh gật đầu, sau đó ôm lấy chai rượu cuối CÙNG, không nói một lời, mở đôi môi khêu gợi, ngậm chai rượu, rầm rầm ừng ực uống, đồng thời hai ngọn núi cao ngất phía trước cũng run lên, làm cho người ta nhịn không được sẽ nghĩ tới hình ảnh phun máu mũi.
Dù đã say, nhưng Lý Dĩnh cũng không cậy mạnh, mà uống tới một phần ba thì ngừng lại.
Giờ khắc này, gương mặt nàng đã thành màu đỏ, con ngươi cũng đỏ!
Hiển nhiên nàng đã đến cực hạn, tiếp tục uống hết nhất định sẽ say như chết.
- Này, cho anh!
Lý Dĩnh quơ chai rượu đưa tới trước mặt Trần Phàm, con ngươi mê người một mảnh mê ly.
Trần Phàm nhẹ lắc đầu, cố gắng xua tan vẻ say sưa, trực tiếp cầm lấy chai rượu, uống lên.
Miệng vừa chạm tới miệng chai, Trần Phàm lập tức cảm thấy được hương rượu có mùi vị, ngụm đầu tiên có chứa chút hương vị nào đó, thoáng tưởng tượng, rõ ràng liền phản ứng - chai rượu này bị Lý Dĩnh uống qua.
Đây cũng chính là nói, hai người giống như gián tiếp hôn môi...
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
Nếu như nói nữa quãng đường trước. Trần Phàm biểu hiện ra phi thường hoàn mỹ, như vậy thân là người đứng hàng thứ tám trong bảng bài danh. Grimm chỉ có thể xem như là hợp cách. Ngay từ đầu đã rớt lại phía sau, tuy rằng hắn có thế bảo trì bình tĩnh. Nhưng...khi hắn nhìn thấy chiếc Busatti Veyron liên tục vẽ ra những khúc cua hoàn mỹ, dùng tốc độ cực hạn dần dần tạo ra Khoảng cách cùng hắn. đã khiến cho nội tâm của hắn không cách nào còn bảo trì bình tĩnh nổi. Hắn biết mình gặp cao thủ rồi!
Mà lúc trước, khi hắn nhìn thấy chiếc Busatti Veyron liên tục dùng kĩ thuật balite lướt nhanh trên mặt đường, vượt qua khúc cua hình chữ s, thì hắn đã hoàn toàn tuyệt vọng...
Khả năng đua xe của đối phương hoàn toàn nằm ngoài sự tưởng tượng của hắn, hắn thậm chí còn suy nghĩ, mặc dù là Xa Vương đứng hàng thứ nhất Châu Âu cũng không thể nào ở khúc cua hình chữ s này, liên tục vẽ ra những cú trôi hoàn mỹ như thế. Tâm tính biến hóa làm cho Grimm phát huy kĩ năng có chút thất thường, thế nên khi quá trình thi đấu đã qua phân nửa Thời gian, thì Trần Phàm đã dẫn trước hắn một Khoảng Thời gian là ba mươi giây! - Honey, vì sao anh dừng lại?
Mắt thấy Trần Phàm cho xe dừng bên cạnh đường quốc lộ, Dai Fu luôn luôn dùng mắt thưởng thức Trần Phàm biểu diễn, không khỏi lộ ra vẻ mặt nghi hoặc. - Chờ hắn.
Trần Phàm không lập tức trả lời, mà là châm một điếu thuốc lá, hung hăng hút một hơi, sau đó mới chậm rãi phun ra hai chữ này.
Ngạc nhiên nghe được câu này, Dai Fu không khỏi ngẩn ra, chợt nàng phát hiện khóe mắt Trần Phàm kịch liệt nhảy lên, trong con ngươi lóe ra ánh mắt màu đỏ tươi. Phát hiện này làm sắc mặt nàng hơi đối, giọng nói cũng trở nên nghiêm túc: - Đồ Tể, anh làm sao vậy? Chẳng lẽ bệnh tình của anh phát tác ư? - Dai Fu, cô hẳn là còn nhớ rõ, tôi từng nói qua với cô, phàm là địch nhân của tôi, tôi sẽ phải khiến cho hắn sám hối ở dưới địa ngục tăm tối!
Lúc Trần Phàm nói chuyện, thông qua kính chiếu hậu nhìn thấy ngọn đèn xuất hiện ở phía sau, hắn biết Grimm đã đuổi theo, Nhưng lại không hề khởi động máy xe.
Khi Trần Phàm nói ra lời này thì hai tay Grimm đang run rẩy nắm chặt vô lăng, bởi vì hắn sắp vượt qua chiếc Bugatti Veyron do Trần Phàm điều khiển!
Kích động!
Kích động không gì sánh kịp!
Nguyên bản Grimm vốn đã tuyệt vọng, nằm mơ cũng thật không ngờ, xe của Trần Phàm sẽ xuất hiện tình huống trục trặc!
Đúng vậy, là trục trặc!
Theo hắn xem ra, xe của Trần Phàm tuyệt đối là xuất hiện tình huống trục trặc gì đó, nếu không cũng sẽ không dừng ở giữa đường!
Điều đó cũng biểu thị, trận đấu này hắn nắm chắc phần thắng rồi, tuy rằng phương thức thắng lợi có điểm ám muội. Nhưng...luôn luôn tôn sùng người thắng làm vua, người thua làm giặc như hắn, không cần quan tâm đến điểm này làm gì!
Hắn chỉ biết là. đêm nay, Dai Fu sẽ quỳ xuống sám hối ở dưới hai chân hắn. - Đồ Tể, nếu bệnh tình thật sự phát tác, như vậy thì dừng lại đi! Tôi không hi vọng anh xảy ra sự cố đâu.
Mắt thấy Grimm đã vượt qua. Dai Fu cũng không hề cảm thấy khẩn trương, ngược lại trên mặt tràn đầy diễn cảm lo lắng, không phải lo lắng cho nàng, mà là đang lo lắng cho Trần Phàm.
Trần Phàm nở nụ cười: - Nếu hiện tại dừng lại, chúng ta sẽ thua, cô sẽ trở thành nữ nhân của hắn. - Đời này của tôi chưa từng làm trái qua ước định, Nhưng vì anh, tôi sẽ làm trái ước định một lần, tôi không cần! Thật sự không cần!
Dai Fu Bỗng nhiên trầm giọng nói, ngữ khí trở nên vô cùng nghiêm túc: - Đồ Tể, tình huống của anh so với trong tưởng tượng của tôi càng nguy hiểm hơn, tôi muốn anh dừng lại ngay lập tức!
Mặc dù theo Dai Fu xem ra, lúc này bệnh tình Trần Phàm phát tác có chút quỷ dị, Nhưng nàng vẫn kiên trì khuyên giải Trần Phàm dừng cuộc thi đấu. - Dai Fu, kỳ thực ở trước mặt cô không phải lúc nào tôi cũng hoàn toàn bộc lộ hết thảy, tôi có một việc vẫn luôn luôn không nói cho cô biết.
Trần Phàm nói xong nhắm khẽ mắt, trong con ngươi hiện lên một tia cuồng bạo, chợt hắn mở kính xe xuống, chậm rãi bắn tàn thuốc ra ngoài.
Tàn thuốc màu đỏ tươi ở trên không trung lướt qua một đạo đường cong xinh đẹp, theo gió phiêu tán. - Oanh!
Cùng lúc đó, Trần Phàm lại khởi động máy xe, cảm xúc cuồng bạo trên mặt cũng dần dần biến mất. Thấy một màn như vậy, Dai Fu không khỏi trừng lớn đôi mắt xinh đẹp!
Nàng hiểu rõ ràng, chuyện kia đối với Trần Phàm mà nói tuyệt đối không hề bình thường, hơn nữa hắn là có quan hệ tới đua xe, nếu không sẽ không ở ngay lúc này mà khiến cho bệnh tình của Trần Phàm phát tác! - Nữ nhân điên, lúc trước tôi cho hắn cảm nhận mùi vị tuyệt vọng, mà vừa rồi, tôi cho hắn nếm mùi hi vọng, kế tiếp, tôi sẽ đợi tới Thời gian hắn sắp thành công, hoàn toàn đạp cho hắn chìm sâu xuống nỗi tuyệt vọng!
Làm như đã nhận ra vẻ kinh ngạc của Dai Fu. Trần Phàm nghiêng đầu sang chỗ khác, khẽ mỉm cười nói: - Tôi sẽ đạp hắn xuống địa ngục, để cho hắn ở đó mà sám hối về những điều mơ tưởng hão huyền của hắn!
Dứt lời. Trần Phàm phun ra một hơi buồn bực, chân khí cuồng bạo trào ra khi nãy cũng hoàn toàn biến mất, giống như hết thảy đều chưa từng xuất hiện qua cái gì. Còn Dai Fu thì hoàn toàn choáng váng, nàng há hốc miệng, muốn hỏi gì đó, nhưng không thể bật thốt ra, dù chỉ là một chữ... - Khởi động! Bugatti Veyron lại khởi động rồi!
Người quan sát bên cạnh quốc lộ, trước tiện đem tin tức phản hồi trở về. Nghe được tin tức này, trên mặt Hà Lão Lục tràn ngập biểu tình thất vọng, lúc này chiếc Busatti Veyron dừng lại đã qua khoảng chững nửa phút! Đây cũng chính là nói. Grimm đã dẫn trước Trần Phàm một phút đồng hồ!
Thân là ông chủ phía sau màn của giới đua xe địa phương này, Hà Lão Lục hiểu rõ ràng, thành tích của một tay đua trong trận đấu như thế nào, cùng tâm lý có quan hệ rất lớn, phía trước, Grimm rớt lại phía sau lâu như vậy, là bởi vì chịu ảnh hưởng của tâm lý, không thể phát huy ra hết sở trường.
Theo hắn xem ra, hiện giờ Grimm đã vượt qua cao thủ thần bí kia, tâm lý khỏi phục bình thường, so ra mà nói, cao thủ thần bí từ lúc dẫn đầu đến lúc rớt lại phía sau, tâm lý tuyệt đối sẽ xảy ra biến hóa, kĩ năng phát huy ra cũng sẽ chịu hạn chế!
Grimm thắng chắc rồi!
Đây là ý niệm chân thật nhất trong lòng của Hà Lão Lục, đồng dạng cũng là ý tưởng của những người đang đứng xem, bọn hắn dùng tiếng hoan hô chúc mừng thắng lợi để biểu đạt ý nghĩ này.
Đồng dạng. Grimm cũng cho là mình thắng chắc rồi. Theo hắn xem ra, cho dù hiện tại xe thể thao của đối thủ có khôi phục bình thường, cũng không thể nào đuổi kịp!
Tâm lý hoàn toàn buông lỏng, làm cho Grimm phát huy ngày càng tốt, từng cú trôi đi phi thường hoàn mỹ. - Bugatti Veyron tựa hồ không hề chịu ảnh hưởng, ngược lại tốc độ của nó còn nhanh hơn so với lúc trước! - Không có khả Năng! Đây tuyệt đối không có khả năng!
Những người được Hà Lão Lục phái đến mỗi địa điểm để quan sát không ngừng đem tin tức hồi báo về. Khi Hà Lão Lục nghe được tiếng kinh hô của thủ hạ cuối cùng, thì không khỏi lớn Tiếng chất vấn: - Nói cho tao biết, đã xảy ra chuyện gì? - Lão...lão đại, vách núi ở đoạn này nổi danh là đoạn đường nguy hiểm, nhiều khúc cua, hơn nữa con đường nhỏ hẹp... Bạn đang đọc truyện tại - internet - Mẹ nó, nói điểm chính, tao muốn nghe điểm chính!
Hà Lão Lục hổn hển mắng, lời nói của thủ hạ khiến cho hắn cảm thấy được một tia kỳ tích. - Lão đại, chiếc Busatti Veyron ở đoạn đường này vẫn duy trì tốc độ như cũ! Căn cứ theo phỏng đoán của tôi, nếu hắn luôn bảo trì tốc độ nhanh như thế này, thì hoàn toàn có thể đuổi kịp chiếc Koeniaseas! - Mày xác định? - Lão đại, tôi dám dùng đầu đám bảo! Mẹ nó, hắn là một người điên! Một người điên từ đầu đến chân!
Người quan sát ở đoạn sau cùng của trận đấu hoàn toàn choáng váng, bọn hắn đã được kiến thức cái gì gọi là tốc độ chân chính, cái gì là điên cuồng chân chính!
Bọn hắn thậm chí còn đang hoài nghi, chiếc xe kia phải chăng chính là do Thượng Đế thao túng, nếu không vì sao mỗi một lần đóng cua đều tinh chuẩn tới như vậy, mỗi lần vào cua vẫn bảo trì tăng tốc!
Có mấy lần, khi bọn hắn chứng kiến Bugatti Veyron thiếu chút nữa sẽ đánh lên lan can ven đường thì bọn hắn thậm chí còn nhắm chặt hai mắt lại, Nhưng chờ khi bọn hắn mở to mắt ra, thì Busatti Veyron đã biến mất rồi...
Nếu không phải thanh âm động cơ gầm rú trên đường vang vọng quanh quần, thì bọn hắn thậm chí còn hoài nshi chiếc Busatti Veyron đã rới xuống vách núi sâu thăm thẳm mất rồi! - Lão đại. Busatti Veyron đuổi theo phía sau! Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, bọn hắn sẽ gặp nhau ở khúc cua cuối cùng!
Lại nghe được thủ hạ hồi báo, Hà Lão Lục lập tức khẩn trương, hắn hung hăng thở mạnh ra vài hơi. Mà khi nghe được tin tức này, người xem tại hiện trường cũng hoàn toàn choáng váng. Giờ khắc này, bọn hắn thậm chí không tin vào chính lỗ tai của mình!
Phía trước, chiếc Bugatti Veyron ngừng lại trên đường, bọn hắn đều cho rằng chiếc Bugatti Veyron xảy ra vấn đề, sau đó chiếc xe lại tiếp tục khởi động, tốc độ còn nhanh hơn so với trước vài phần. Mà hiện giờ, chiếc Busatti Veyron đã sắp đuổi theo kịp rồi...
ở khúc ngoặt cuối cùng, Khoảng cách vạch vôi trắng cũng không còn xa, dùng mắt thường có thể nhìn thấy. Sau một thoáng khiếp sợ ngắn ngủi qua đi, cơ hồ tất cả mọi người đều đem ánh mắt quẳng ném về phía khúc ngoặt cuối cùng, một số người thậm chí còn khẩn trương tới mức phải dùng tay ôm ngực.
Giờ khắc này, hiện trường yên tĩnh đến quỷ dị.
Người xem tại hiện trường biết được tin tức Busatti Veyron sắp đuổi kịp, mà Grimm cũng nhìn thấy, hắn thông qua kính chiếu hậu nhìn thấy rõ ràng, phía sau xe, một đạo gió xoáy màu lam đang gia tốc lao về phía hắn. Thấy một màn như vậy, sắc mặt Grimm đại biến!
Hắn cơ hồ theo bản năng đạp mạnh chân ga vận hết tốc lực, tốc độ đột nhiên tăng lên. Nhưng cho dù vậy, chiếc Bugatti Veyron ở phía sau vẫn đang không ngừng rút ngắn Khoảng cách chênh lệch! - Fuck!
Grimm hoàn toàn nổi giận, cũng hoàn toàn rơi vào trong điên cuồng, dù hắn đã nhìn thấy khúc cua ở phía trước, Nhưng hắn vẫn không giảm tốc độ, mà là còn lao thẳng tới phía trước!
Tốc độ của Bugatti Veyron nhanh hơn xe hẳn, vì không để cho Trần Phàm vượt qua, nên hắn đã phải nhấn kịch chân ga. Hiên nhiên, đến một khắc này, hắn sẽ không muốn thất bại, và cũng không thể thất bại! Nếu không, hắn chẳng những mất đi cơ hội có được Dai Fu, hơn nữa sẽ triệt để bị đả kích!
Hắn là một người tự phụ và kiêu ngạo, hắn tuyệt đối không hi vọng nhìn thấy một màn như vậy phát sinh! - Đến đây đi!
Grimm gầm lên giận dữ. Nhưng không hề buông lỏng ga, mà đem đầu xe nhập vào phương hướng khúc cua, giẫm xuống chân phanh.
Đây là động tác batile!
Khi Grimm cố gắng đánh tay lái trở lại, sắc mặt hắn nhất Thời cuồng biến! - Tư...
Tiếng ma sát kịch liệt của lốp xe cùng mặt đường vang vọng phía chân trời, tất cả mọi người đều rõ ràng nhìn thấy, chiếc Koenisnega cùng Busatti Veyron cơ hồ đồng Thời nhập vào khúc cua. đồng Thời làm ra động tác batile!
Nguyên bản Bugatti Veyron thoáng rớt lại phía sau liền vượt lên trước, giành lấy mép đường bên trong, lúc trôi đi, thân xe cơ hồ lướt sát qua lan can đường. Thấy một màn như vậy, người xem xa xa kinh Ngạc há hốc miệng, cực độ rung động khiến cho bọn hắn không thể phát ra được âm thanh. - Oong...Oong!
Thanh âm gầm rít lần lượt vang lên, dẫn đầu gia tốc chính là Bugatti Veyron, nó giống như một cơn gió màu lam lao thăng về phía trước, chiếc Koenisnega bám theo sát ở ngay phía sau.
Chứng kiến một màn này, biểu tình đắc ý trên mặt Grimm đã hoàn toàn biến mất không còn nhìn thấy bóng dáng tăm hơi, chỉ còn lại vẻ mặt điên cuồng, mắt hắn đỏ rực. đem chân sa đạp tới cực hạn!
Luận khi gia tốc, Bugatti Veyron luôn là số một.
Luận tốc độ nhanh nhất. Busatti Veyron cũng là số một.
Đường băng thẳng tấp, ở dưới tình huống Bugatti Veyron dẫn đầu. Koenianega làm sao có thể vượt qua nổi đây?
Đáp án mười phần rõ ràng... - Không!
Trong Tiếng rống giận tuyệt vọng của Grimm, chiếc Bugatti Veyron dẫn đầu xông qua điểm đích...