Tục ngữ nói, hoa tươi cũng phải có lá cây phối hợp tôn vinh, mỹ nữ cũng cần phải có những cô gái xấu xí làm nền.
Thân là người cầm quyền thế giới ngầm Thái Lan, lực ảnh hưởng của Thái Hổ ở Đông Nam Á không phải đại ca hắc bang bình thường có thể so sánh, thậm chí, hắn có danh khí không tầm thường ở thế giới ngầm toàn cầu!
Nhưng ngay giờ này khắc này, thế nhưng hắn lại giống như một con chó đang vẫy đuôi, ân cần cười nịnh nọt cùng Stern đi vào đại sảnh biệt thự.
Sau thoáng náo động ngắn ngủi, cả đại sảnh yên tĩnh trở lại, dù là dàn nhạc nổi tiếng do Jeff mời tới ở góc đại sảnh cũng dừng việc chơi nhạc đệm.
Tất cả mọi người không kìm lòng được đưa mắt nhìn lên người Stern đang bắn hào quang khắp bốn phía.
Người biết thân phận của Stern mà nói, trong lòng bọn họ tràn ngập ra cảm xúc khiếp sợ, cũng không nhịn được hỏi mình: Con của U Linh Stern, hắn đến Bangkok làm gì? Hay hắn cũng là một trong những đối tượng do Kroff mời đến?
Người không biết thân phận của Stern, tuy rằng không biết hắn là thần thánh phương nào, nhưng có thể làm cho Thái Hổ biểu hiện xu nịnh như một con chó, như vậy thân phận Stern không cần nói cũng biết.
Trong đại sảnh yên lặng, đám người Stern bước chậm thong dong mà tao nhã, trong lúc trái tim Kroff đã rớt xuống đáy cốc!
Hắn biết thân phận của Stern, đồng dạng hắn cũng biết bởi vì lần trước Trần Phàm ở Anh quốc chiến thắng Xa Vương của Hắc Ám U Linh, dùng Sát Thần Đao Bố Đô Ngự Hồn giết chết mười hai tên U Linh Thánh Vệ, đã hoàn toàn đắc tội Hắc Ám U Linh!
Ở dưới tình hình này, bản thân là một trong những đại biểu trẻ tuổi của Hắc Ám U Linh, Stern ở lúc mấu chốt này đi tới Bangkok, tuyệt đối không phải là chuyện tốt.
Ngay khi sắc mặt Kroff vô cùng âm trầm, Hắc Quỷ là cận vệ duy nhất của Kroff, không đợi Kroff mở miệng, liền tiến lên trước một bước, giống như một ngọn núi hộ ngay trước người hắn. ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm Stern và đại hán mặc bộ quần áo màu đen, sắc mặt lạnh lùng cùng coi thường, cả người tràn ngập lực lượng bạo tạc cùng khí tức băng sương đang đi phía sau hắn, có thể nói chính là một cỗ máy giết người.
- Hắc Quỷ, lui ra.
Kroff phun ra một hơi, sau đó kiệt lực khống chế cảm xúc, trên mặt lộ ra dáng tươi cười đáng khinh chiêu bài, đón Stern đi tới.
- A ha. Stern, thật không ngờ tối nay lại hân hạnh đón tiếp anh tới đây tham gia buổi tụ họp. Tôi tin tưởng, ban đêm Bangkok sẽ bởi vì lần ghé thăm của anh mà vinh hạnh, những cô gái xinh đẹp này sẽ vì sự xuất hiện của anh mà rung động trái tim!
Nói xong, Kroff quay đầu lại hỏi:
- Có phải hay không, các bảo bối của tôi?
- Dạ, ngài Kroff điển trai.
Những cô gái bị thu mua bằng tiền, tuy rằng cảm thấy được khí tức toát ra từ trên đoàn người Stern làm cho bọn họ sợ hãi, nhưng các nàng xem trọng tiền tài nên hiểu rất rõ ràng, Kroff mới là cố chủ của các nàng, cho nên lập tức đưa ra câu trả lời thuyết phục.
- Điển trai?
Trên mặt Stern toát ra dáng tươi cười trào phúng, ánh mắt nhìn Kroff tràn ngập hương vị từ trên cao nhìn xuống, cảm giác giống như một vị thần linh cao cao tại thượng đang miệt thị một con kiến, hắn dùng loại ngữ khí miệt thị tới cực điểm cười nhạo nói:
- Kroff, tên côn trùng dơ bẩn như mày, mày xứng dùng từ điển trai hay sao?
- Không xứng.
Kroff tiếp tục cười thật đáng khinh:
- Từ điển trai hẳn chỉ dùng cho ngài Stern mà thôi.
- Có phải hay không, các bảo bối?
Kroff lại hỏi.
- Phải, ngài Stern điển trai.
Những cô gái kia rất phối hợp.
Cùng lúc đó, Stern đi tới trước người Kroff khoảng một thước thì đứng lại, cười híp mắt nhìn Kroff, trong con ngươi lóe lên ánh mắt nghiền ngẫm cùng khinh thường.
- Tiên sinh tôn quý.
Một người phục vụ cố nén sợ hãi, bưng một ly rượu định tiến lên đưa cho Stern.
- Bá!
Không đợi hắn đi tới trước người Stern, một gã đại hán dáng người khôi ngô đứng phía sau Stern bước ra một bước, giống như diều hâu trảo gà con, nắm lấy cổ người phục vụ, nhìn thấy một màn này, những đầu lĩnh hắc bang vốn không biết thân phận của Stern, một đám cả kinh trợn mắt há hốc mồm, mà dáng tươi cười đáng khinh trên mặt Kroff lại dần dần giãn ra, trong con ngươi lóe lên ánh mắt âm lãnh.
- Thứ đồ tầm thường như nước đái chó cũng xứng đưa cho Stern thiếu gia uống sao?
Đại hán khôi ngô quát lạnh một tiếng, sau đó cánh tay phải đột nhiên vươn mạnh, năm ngón tay khấu chặt, phát lực.
- Răng rắc!
Không đợi người phục vụ kịp giãy dụa, trong ánh mắt hoảng sợ vạn phần của hắn, tên đại hán khôi ngô đã bóp đứt yết hầu hắn, tắt thở ngay tại chỗ!
- A!
Thấy một màn như vậy, các cô gái được Jeff trả giá cao mua về từ khắp nơi trên toàn cầu có không ít người sợ hãi hét lên.
- Không muốn chết, tất cả im miệng cho tao!
Đại hán khôi ngô quát lên một tiếng, ánh mắt hung ác đảo qua trên người các cô gái, làm những cô gái sợ tới mức sắc mặt tái nhợt, ngoan ngoãn im miệng lại.
Đại hán khôi ngô thấy thế mới lui về phía sau Stern.
Nhìn thấy thủ đoạn của đại hán, Hắc Quỷ tựa hồ nhớ ra điều gì đó, sắc mặt biến đổi dị thường ngưng trọng, giống như một đầu dã thú tùy thời phóng ra, tùy thời sẽ phát động một kích trí mạng!
Mà sắc mặt Kroff biến thành âm lãnh, vẫn không nhúc nhích nhìn chằm chằm Stern:
- Stern, hôm nay mày đến tạp tràng sao?
- Tạp tràng? Thứ côn trùng như mày cũng đáng để tao tự mình ra mặt tạp tràng?
Stern cúi xuống đưa tay muốn nắm tóc Kroff.
- Bá!
Hắc Quỷ thấy thế, không nói lời nào, nháy mắt phóng ra, tay phải thành hình trảo chụp vào yết hầu Stern, muốn chế phục hắn dùng làm con tin.
- Bá!
Stern lộ ra nụ cười lạnh như băng, tay phải cũng rất nhanh chém ra.
- Ba!
Ngay sau đó, trong tình huống các đại ca hắc bang không thấy rõ, Stern bắt được cổ tay Hắc Quỷ, cười lạnh nói:
- Vội vã muốn chịu chết như vậy?
- Thả Hắc Quỷ, tao đi với mày. Bạn đang đọc truyện tại - internet
Kroff học theo Trần Phàm khi tức giận, con ngươi híp lại thành một đường nhỏ.
- Giết hắn quả thật bẩn tay của tao.
Stern nghe xong mỉm cười buông tay ra, lấy khắn tay lau nhẹ, cười lạnh nói:
- Người ngoài đồn đãi thứ côn trùng như mày không hề ngu ngốc, xem ra đồn đãi không giả.
Kroff không hé răng, Hắc Quỷ cũng không lui ra phía sau, mà nhìn chằm chằm Stern.
Tuy rằng hắn biết chính mình cũng không phải đối thủ của Stern, nhưng hắn đã đem mạng bán cho Kroff, còn có tinh thần bảo tiêu chuyên nghiệp, thủy chung luôn đem tính mạng Kroff đặt ở vị trí đầu tiên.
- Đi thôi, con côn trùng kia, tao có vấn đề muốn hỏi mày.
Stern khinh miệt nhìn thoáng qua Hắc Quỷ, sau đó tao nhã xoay người.
Thủ hạ của Stern cũng không có xoay người, mà ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm Kroff.
- Hắc Quỷ, ông lưu lại!
sắc mặt Kroff ngưng trọng phân phó.
- Ông chủ!
Hắc Quỷ không cam tâm.
Sắc mặt Kroff phát lạnh:
- Con mẹ nó đây là mệnh lệnh!
Hắc Quỷ trâm mặc.
Theo sau, trong ánh nhìn chăm chú của thủ hạ Stern, Kroff thật lưu manh đốt một điếu xì gà, đi nhanh theo Stern phía trước, khi đi ngang qua Thái Hổ, lạnh lùng liếc mắt nhìn Thái Hổ một cái, cảm giác giống như đang nói:
- Mày nhất định phải chết, con mẹ nó tên tạp chủng!
Sắc mặt Thái Hổ hơi đổi, nhưng nhìn thấy bóng lưng của Stern phía trước, nỗi sợ hãi trong lòng đột nhiên biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi.
Cho dù hắn cũng biết sau lưng Kroff chính là Đồ Tể.
Nhưng hắn từ chỗ Stern biết được. Hắc Ám U Linh bỏ ra số tiền rất lớn nghiên cứu ra gien cải tạo đã hoàn thành, sản xuất ra được gien số 1 có thể đề cao sức chiến đấu.
Sau khi nhìn thấy thực lực thủ hạ của Stern được rót vào gien số 1 kia, Thái Hổ liền biết được sự đáng sợ của những cỗ máy giết người này!
Theo hắn xem ra, cho dù là Đồ Tể, đối mặt với cỗ máy giết người tiêm gien số 1 vây công, cũng sẽ vẫn lạc!
- Hắc Quỷ Châu Phi, năm đó tao đuổi giết mày, ân, thực lực của mày rất không tồi, nhưng đó là trước kia.
Nhìn thấy Kroff rời đi, đại hán khôi ngô liếc mắt nhìn Hắc Quỷ thật sâu.
- Hiện tại tao giết mày như giết gà!
Hắc Quỷ thờ ơ.
Hắn biết rõ, đại hán được tiêm gien số 1 kia, thực lực gia tăng, đã biến thành cỗ máy giết người chân chính!
Đồng dạng hắn cũng biết. Kroff cho hắn lưu lại là vì chờ đợi Đồ Tể đến!
Ngay khi Kroff dựa theo kế hoạch của Trần Phàm tụ họp các đại ca hắc bang Đông Nam Á, sau đó bị Stern mang đi. Trần Phàm mang theo Nạp Lan Hương Hương cùng Bảo Nhi, dưới sự bảo vệ của thành viên Ám Đường đón xe đi tới sân bay Hong Kong.
Cũng giống như thường ngày, những đặc công như âm hồn bất tán vẫn luôn đi theo phía sau đoàn xe.
Tuy rằng bọn hắn không có khả năng ngồi chung một chuyến bay với Trần Phàm, nhưng bọn hắn có thể căn cứ theo mục tiêu đến của chuyến bay mà đúng lúc thông tri cho đồng bạn của mình, để cho đồng bạn tranh thủ trước khi Trần Phàm hạ cánh xuống sân bay nên sớm chờ đợi tại phi trường tiếp tục bảo trì theo dõi.
Vì cam đoan sự an toàn của Lâm Đông tại Hong Kong, Trần Phàm để lại bốn gã thành viên Ám Đường bảo hộ Lâm Đông.
- Bảo Nhi, em cùng dì út về Hàng Châu trước, đại ca ca đi địa phương khác xử lý một ít chuyện, qua vài ngày lại đi tìm em, được không?
Bên trong Lincoln, Trần Phàm cưng chiều ôm Bảo Nhi vào trong lòng, nắn nắn khuôn mặt phấn nộn của Bảo Nhi, hỏi.
Bảo Nhi có chút lưu luyến vò tóc Trần Phàm rối bời, sau đó quệt mồm nói:
- Được.
Trần Phàm dở khóc dở cười, cũng không vuốt tóc lại.
Mười phút sau.
Trần Phàm mang theo nhóm người Nạp Lan Hương Hương đi vào sân bay, trên đường băng có hai chiếc máy bay thương vụ chờ đợi đã lâu.
Trần Phàm đưa Bảo Nhi cùng Nạp Lan Hương Hương lên chiếc máy bay đi Hàng Châu, sau đó âm thầm dặn dò thành viên Ám Đường, nhất định phải bảo hộ tốt sự an toàn của hai người.
Làm xong tất cả chuyện này, Trần Phàm xuống máy bay, trước ánh mắt theo dõi âm thầm của nhóm đặc công, đi tới chiếc máy bay chuẩn bị đi Bangkok.
- Trưởng phòng, không xong, Long Nha cũng không ngồi máy bay đi Hàng Châu, mà lên một chiếc máy bay khác!
Một gã đặc công nhìn thấy hành động của Trần Phàm, lập tức liên lạc với thượng cấp của mình, sắc mặt biến đổi hội báo.
- Dùng tốc độ nhanh nhất điều tra rõ hướng đi của Long Nha!
- Dạ!
Cũng giống như Tưởng Văn, tối đêm qua thâu đêm Tiết Hồ vẫn chưa ngủ.
Khác với Tưởng Văn chính là, Tưởng Văn hưng phấn cả đêm, mà Tiết Hồ lại buồn bực cả đêm.
Bản thân là người cầm quyền Thanh bang, hắn là người trước tiên biết được sáu mươi thành viên Phong Diệp được phái tới Đông Nam Á đã toàn quân bị diệt, sau đó lại là tin tức hang ổ của Vương Hồng bị huyết tẩy, hai anh em Vương Dũng cùng Vương Hạo bị giết chết, cùng với tin tức Hồng Tinh dùng khí thế lôi đình diệt trừ Thanh bang tại Hong Kong.
Một nhóm tin tức này đối với Tiết Hồ mà nói giống như cơn ác mộng.
Nếu không phải tuyệt đối tín nhiệm với hệ thống tình báo của mình, Tiết Hồ thật không thể tin nổi những chuyện này là sự thật.
Trong phòng sách, gạt tàn đặt trên bàn chứa đầy tàn thuốc, cả phòng khói thuốc mông lung.
Tiết Hồ ngồi trên ghế đằng mộc, càng không ngừng hút thuốc, đôi mắt hiện đầy tơ máu, sắc mặt cực kỳ âm trầm.
Cùng lúc đó.
Mấy chiếc xe hơi đắt tiền lần lượt chạy vào khu nhà giàu Nhị Sa Đào, thẳng đến ngôi biệt thự ở trung ương.
Một lát sau, mấy chiếc xe hơi dừng lại trước cổng biệt thự, vài tên đại hán mặc bộ quần áo màu đen, đeo tai nghe cùng súng ống dẫn đầu nhảy xuống xe, mở cửa sau cho ba chiếc xe hơi.
Cửa xe mở ra, người đầu tiên bước xuống là một lão già sắc mặt hồng nhuận.
Tào Cảnh Huy.
Một trong những trưởng lão Thanh bang, nhân vật đại biểu cho phái trung lập, người cầm quyền phe phái Tào gia.
Hắn là nhân vật thứ ba danh xứng với thực trong Thanh bang!
Sau khi Tào Cảnh Huy bước xuống xe, hai gã trung niên cũng từ hai chiếc xe khác bước xuống.
Bọn họ là một trong những ủy viên trong hội ủy viên Thanh bang, được xem như đại tướng biên cương, là hai người cầm quyền Lưỡng Hồ của Thanh bang.
Sau khi hai người xuống xe, bước nhanh theo sau Tào Cảnh Huy, đi theo hắn vào biệt thự.
Bên trong phòng sách biệt thự, một người trung niên hơi có chút lo lắng nhìn Tiết Hồ, nói:
- Tiết gia, Tào Cảnh Huy, Vũ Trường Hà, Nhạc Thành Cương đang ở đại sảnh dưới lầu, nói là muốn gặp ngài, ngài thấy sao?
Nghe được lời nói của bảo tiêu, vẻ lo lắng trên mặt Tiết Hồ càng thêm nồng đậm vài phần, hắn nhẹ nhàng gõ tẩu thuốc, cười lạnh nói:
- Tào Cảnh Huy luôn luôn lựa chọn ẩn nhẫn, không tham dự vào việc tranh đấu giữa tôi và Vương Hồng, hiện giờ Vương Hồng vừa chết hắn liền ngồi không yên, hay là muốn bức vua thoái vị sao? Gặp! Vì sao lại không gặp! Cậu cho bọn hắn vào, bản thân tôi muốn nhìn xem bọn hắn có thể chơi ra trò gì!
- Dạ. Tiết gia!
Người trung niên cung kính lên tiếng, cúi người lui ra khỏi phòng sách.
Một phút sau, dưới sự dẫn dắt của người trung niên, Tào Cảnh Huy mang theo Vũ Trường Hà cùng Nhạc Thành Cương đi vào phòngsách.
- Đại ca.
- Tiết gia.
Sau khi ba người đi vào phòng sách, liền hành lễ, mà người trung niên giữ im lặng đi ra phía sau Tiết Hồ, ánh mắt như đao nhìn chằm chằm ba người, cảm giác như chỉ cần ba người có hành động gì thiếu suy nghĩ sẽ lập tức rút súng bắn chết ba người.
- Cảnh Huy, tiểu Vũ, tiểu Nhạc, sáng sớm ba người tới chỗ này của tôi, có việc gì thế?
Tiết Hồ phun ra một ngụm khói thuốc, ánh mắt lạnh lùng nhìn ba người.Cảm thụ được hàn ý toát ra trong con ngươi của Tiết Hồ, sắc mặt Tào Cảnh Huy bình tĩnh như nước, mà Vũ Trường Hà cùng Nhạc Thành Cương lại âm thầm rùng mình.
- Đại ca, chính là vì chuyện này, hôm nay tôi mang theo tiều Vũ cùng tiểu Nhạc đến tìm ngài, quả thật là vì có chuyện.
Tào Cảnh Huy nhếch chân bắt chéo, thản nhiên nói:
- Thứ nhất, tối hôm qua tôi nghe nói Hồng ca cùng Vương Dũng, Vương Hạo đều bị người giết chết, phân bộ của chúng ta tại Hong Kong bị Hồng Tinh công kích, tổn thất thảm trọng, ngoài ra đại ca phái một bộ phận thành viên Phong Diệp đi Đông Nam Á trợ giúp Hồng ca cũng toàn quân bị diệt.
Tào Cảnh Huy vừa nói, khóe mắt Tiết Hồ không khỏi nhảy lên, mà sắc mặt Vũ Trường Hà cùng Nhạc Thành Cương đều có vẻ phức tạp.
- Phong Diệp trong tay đại ca, uy chấn hắc bang toàn cầu, lần này toàn quân bị diệt thật làm tiểu đệ không thể tin được, cho nên mới tới đây nghiệm chứng hư thật. Còn nữa, Hồng ca bị giết, bên ngoài đồn đãi là do hai tiểu đầu mục của Thủy Trúc bang ra tay, tôi cho rằng đây là lời nói vô căn cứ, không thực tế, không biết đại ca có biết tin tức gì hay không?
Tào Cảnh Huy nói xong, đưa mắt nhìn Tiết Hồ.
Sắc mặt Tiết Hồ không chút thay đổi nhìn Tào Cảnh Huy, thanh âm khàn khàn nói:
- Tôi phái thành viên của Phong Diệp đến Đông Nam Á quả thật đã bị người mai phục chặn giết, còn có việc a Hồng bị giết chết, đều có liên quan tới Thủy Trúc bang.
- Lúc trước đó Thủy Trúc bang bị trùm buôn lậu vũ khí người Nga là Kroff trả thù, toàn bộ thành viên nòng cốt bị giết hại, làm sao có được thực lực mạnh mẽ đến như thế?
Tào Cảnh Huy nhíu mày, hiển nhiên không tin câu trả lời của Tiết Hồ.
- Hừ!
Sắc mặt Tiết Hồ dữ tợn, hận đến nghiến răng, nói:
- Nguyên bản tôi cũng không tin chuyện này, nhưng tôi từ con đường đặc thù biết được, Thái Hổ vì ổn định Thủy Trúc bang, tìm số tiền thật lớn mời tổ chức lính đánh thuê, thông qua việc đối phó chúng ta vu oan sát hại tiểu đầu mục Thủy Trúc bang để ổn định lòng quân!
- Thì ra là thế. Kế sách một hòn đá ném hai chim, thực sự quá ác độc!
Tào Cảnh Huy nửa tin nửa ngờ, sau đó lại nhìn về phía Tiết Hồ, hỏi:
- Đại ca, theo hình thức trước mắt, nếu chúng ta không làm gì, giang sơn Hong Kong cùng Đông Nam Á vất vả đánh xuống đều sẽ mất, không biết đại ca có diệu kế thế nào?
- Địa bàn bị đánh mất, tự nhiên phải cướp về!
Tiết Hồ lạnh lùng nói:
- Nhưng muốn thắng ngoại trước tiên phải dẹp nội, việc khẩn cấp trước mắt chúng ta phải diệt trừ tiểu tạp chủng Trần gia, chỉ cần tiểu tạp chủng kia vừa chết, những phiền toái kia cũng không còn là vấn đề!
- Hay là đại ca có biện pháp đối phó tên kia sao?
Trong lòng Tào Cảnh Huy vừa động, ngay cả Vũ Trường Hà cùng Nhạc Thành Cương đều lộ vẻ mặt chờ mong nhìn Tiết Hồ.
Đối với bọn hắn mà nói, vứt bỏ địa bàn Đông Nam Á cùng Hong Kong, chỉ tổn thất một phần thu nhập nhỏ, không quan hệ gì lớn, bọn hắn thật sự lo lắng chính là Trần Phàm!
Dùng cách nói của Tiết Hồ, Trần Phàm là địch nhân quốc nội, một ngày chưa trừ diệt, bọn hắn có ngủ cũng không an ổn!
- Biện pháp tự nhiên có.
Tiết Hồ nheo mắt lại, vẻ mặt tự tin nói:
- Hắn nhảy nhót không được bao lâu nữa, tối đa hơn một tháng.
Nhận thấy được vẻ tự tin trong giọng nói của Tiết Hồ, ba người Tào Huy giật mình kinh hãi.
- Không biết đại ca muốn làm như thế nào?
Tào Cảnh Huy hỏi dò.
Ánh mắt Tiết Hồ như đao quét nhìn Tào Cảnh Huy, đổi đề tài:
- Cảnh Huy, các người tới tìm tôi, không chỉ là vì quan tâm chuyện xảy ra tối hôm qua đi?
- Tiết gia, hiện giờ hàng tồn trong tay chúng tôi đã không còn, không biết số hàng mới nhất chừng nào sẽ tới?
Lúc này mở miệng chính là người nắm quyền Hồ Nam Vũ Trường Hà:
- Nếu bị đoạn hàng, sẽ khó ăn nói với người bên dưới, còn nữa, khách hàng cũng sẽ tức giận.
Nghe được Vũ Trường Hà mở miệng, Nhạc Thành Cương cũng ngồi không yên, vội vàng phụ họa:
- Phải a, Tiết gia, các huynh đệ đều đang trông cậy đợt này có số hàng lớn mới xong.
- Vấn đề về hàng, các cậu không cần phải lo lắng, tôi đã liên hệ xong với Tam Giác Vàng Khôn Sa, mấy ngày nữa sẽ có một nhóm hàng được đưa tới.
vẻ mặt Tiết Hồ trấn định.
Nghe được Tiết Hồ cam đoan, Vũ Trường Hà cùng Nhạc Thành Cương đều âm thầm nhẹ thở ra.
- Cảnh Huy, tiểu Vũ, tiểu Nhạc, hiện tại bang hội quả thật gặp phải vài vấn đề, lâm vào khốn cảnh. Nhưng tất cả những chuyện này chỉ là tạm thời, không cần bao lâu, chờ tên tạp chủng Trần gia vừa chết, hết thảy vấn đề đều giải quyết dễ dàng, tổn thất của mọi người đều sẽ được bồi trở lại!
Tiết Hồ thấy ba người không nói chuyện, liền đưa ra lời cam đoan, sau đó nói:
- Các người đi về đi, tối hôm qua cả đêm tôi không có ngủ, muốn ngủ một giấc.
- Được!
Ba người không hẹn mà cùng đứng dậy.
Theo ba người xem ra, lúc này Tiết Hồ còn có thể ngủ được, điều này đủ để chứng minh chuyện xử lý Trần Phàm cũng không phải là lời nói dối, mà là đã nắm chắc!
Ngay khi trong Thanh bang bởi vì chuyện Vương Hồng cùng nhiều thành viên Phong Diệp bị giết chết, đồng thời địa bàn tại Hong Kong cùng Đông Nam Á lâm vào khốn cảnh mà lòng người bàng hoàng, trong tổng bộ Hắc Ám U Linh tại Châu Âu Thụy Sĩ.
Olivia bưng một ly rượu, ngồi trên sô pha trong phòng khách, nhẹ nhàng loạng choạng ly rượu, trong lòng không biết đang suy nghĩ chuyện gì.
Nàng vẫn giống như ngày thường, mặc một bộ quần áo màu đỏ.
Dưới ánh mặt trời.
Bộ quần áo kia, đỏ rực rỡ.
Mái tóc trắng bạc, trắng chói mắt.
Nhưng...
Toàn thân nàng địa phương hấp dẫn người khác nhất chính là đôi mắt màu tím của nàng.
Đôi mắt màu tím kia có thể hấp dẫn lực chú ý của người khác đầu tiên.
Nhưng khi người ta chú ý tới nó, cặp mắt màu tím toát ra ánh mắt tà ác, đủ làm cho người đối diện phải rùng mình.
- Olivia, cô thật sự ngày càng mê người.
Đột nhiên một thanh âm tràn đầy vẻ từ tính vang lên bên trong đại sảnh biệt thự.
Chủ nhân thanh âm chính là một thanh niên mặc bộ quần áo màu đen.
Người thanh niên có một khuôn mặt tuấn mỹ tới mức cho người ta một loại cảm giác thật yêu dị, phối hợp với dáng mỉm cười mê người, đủ miểu sát đại bộ phận nữ nhân trong nháy mắt!
Điều kiện tiên quyết là đừng nhìn vào cặp mắt của hắn.
Hắn có một đôi mắt màu đen của người phương đông, trong con ngươi cũng không có vẻ băng sương, cũng không sáng quắc bức người, mà là cho người khác loại cảm giác âm nhu.
Khi ánh mắt của hắn quét lên thân người nào, người đó cũng sẽ cảm thấy dáng mỉm cười mê người kia cũng trở nên băng sương, mà cả người hắn cho người ta cảm giác cực kỳ nguy hiểm!
- Đứa con của U Linh. Zorro, là người nguy - hiểm nhất mà tôi từng nhìn thấy.
Đây là một câu nói của một vị đại lão trong thế giới ngầm.
- Zorro, chẳng lẽ anh không biết tôi không thích đàn ông bước chân vào biệt thự của tôi sao?
Đối mặt với Zorro, ánh mắt Olivia băng sương, sát ý lẫm nhiên.
- Đương nhiên biết, nhưng tôi nhớ được, cô không cho phép bất kỳ người đàn ông nào bước vào tòa lâu đài Neuschwangtein lãng mạn, cũng không tính tới tòa biệt thự tại tổng bộ này.
Zono nhẹ nhàng cười, mặc kệ Olivia có nguyện ý hay không, tự rót một ly rượu, uống qua một ngụm.
Olivia đặt ly rượu xuống, ánh mắt như đao nhìn chằm chằm Zorro, lạnh lùng nói:
- Zorro, rượu của tôi cũng không phải dễ uống như vậy, nếu như ý đồ đến của anh làm cho tôi không có hứng thú, tôi không để ý luận bàn với anh một trận.
- Olivia, tên ngu xuẩn Stern đã bị cô lợi dụng tay Đồ Tể giết chết, chẳng lẽ cô muốn đích thân xử lý tôi, chân chính xác lập địa vị cao nhất của cô trong Hắc Ám U Linh, do đó được kế thừa vị trí thủ lĩnh?
Zorro cười híp mắt nói:
- Thật đáng tiếc, Olivia, tôi đã thành công tiêm gien số 1 vào người, cô không còn là đối thủ của tôi.
Ánh mắt Olivia lóe ra, trong con ngươi toát ra một tia khiếp sợ.
Tuy rằng sau khi tiêm gien số 1 có thể kích thích được tiềm năng tới mức lớn nhất, tiêu trừ nỗi sợ hãi trong nội tâm, tăng lên vũ lực giá trị cực đại, nhưng cũng tồn tại phiêu lưu nhất định, làm không tốt sẽ biến thành người sống đời sống thực vật, thậm chí tử vong!
Cho tới nay, Zorro lấy sự đa mưu túc trí mà nổi danh, hiện giờ lại tiêm gien số 1, nhiều ít làm Olivia có chút khiếp sợ.
- Không chỉ là tôi, còn có cha của tên Stern ngu xuẩn - vua của U Linh Dixiter.
Nhìn thấy ánh mắt kinh ngạc toát ra trong con ngươi của Olivia, Zono nhàn nhạt cười:
- Ngoài ra còn có một nhân vật mà cô không tưởng tượng nổi đâu. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY -
- Ai?
Olivia trầm giọng hỏi.
- Ảnh Tử.
Zorro nhẹ nhàng phun ra hai chữ.