Mấy phút sau, thông qua liên hệ với nhân viên sân bay, đội trưởng đặc công biết được hướng đi của Trần Phàm, lại hồi báo:
- Trưởng phòng, căn cứ nhân viên sân bay cung cấp tin tức, Long Nha sắp ngồi máy bay của tập đoàn Cao Tường bay tới Bangkok, thỉnh chỉ thị!
- Triệt tiêu nhiệm vụ theo dõi, chờ khi hắn về nước lại tiếp tục.
Đầu bên kia điện thoại, người trung niên quản lý bộ môn đặc công bất đắc dĩ thở dài.
Hắn biết rõ, một khi Trần Phàm xuất ngoại, không còn bị quy tắc trong quốc nội ước thúc, làm chuyện gì cũng sẽ thuận tiện hơn rất nhiều!
Ở dưới tình hình này, những đặc công dưới tay hắn cho dù cùng xuất ngoại cũng chẳng thấm vào đâu, nhất là hắn không cho rằng sau khi ra nước ngoài những nhân viên của hắn có thể lúc nào cũng giám thị được Trần Phàm!
Ngược lại, theo hắn xem ra, Trần Phàm có thể thoải mái mà bỏ rơi người của hắn!
Mà dù cho Trần Phàm ở nựớc ngoài có giết người ngay trước mặt nhóm đặc công, chỉ sợ nhóm đặc công cũng chẳng thể làm được gì.
Biển rộng mặc cá nhảy, trời cao mặc chim bay!
Đây là sự hình dung chính xác nhất về Trần Phàm sau khi xuất ngoại.
Bên trong máy bay loại nhỏ đi Bangkok.
Trần Phàm lấy ra di động, đang chuẩn bị tắt máy, lại nhận thấy được điện thoại hơi chấn động lên.
Trần Phàm lấy di động ra nhìn xem, phát hiện là một dãy số điện thoại xa lạ, nghĩ nghĩ, cuối cùng chuyển máy.
- Đồ Tể, tôi là bảo tiêu Hắc Quỷ của ngài Kroff.
Điện thoại vừa chuyển được, bên trong điện thoại truyền ra thanh âm của Hắc Quỷ, dùng Anh ngữ cũng không được chuẩn xác.
- Kroff làm sao vậy?
Nghe được thanh âm của Hắc Quỷ, trong lòng Trần Phàm vừa động, hỏi.
- Ngài Kroff bị một gã tên là Stern của Hắc Ám U Linh mang đi.
Hắc Quỷ trầm giọng nói:
- Người kia tựa hồ là vì ngài mà tới.
Đứa con của U Linh. Stern Misai Er?
Nghe được lời nói của Hắc Quỷ, con ngươi của Trần Phàm trong nháy mắt híp lại, một cỗ lệ khí kinh khủng từ trên người Trần Phàm mạnh mẽ xuất hiện.
Phía trước mặt hắn, nữ tiếp viên hàng không đang phục vụ cho Trần Phàm nhận thấy được cỗ sát ý kinh khủng kia, sắc mặt tái nhợt xụi lơ trên mặt đất, cả người không ngừng run rẩy.
- Mặt khác, thủ hạ của tên Stern kia tựa hồ đã tiêm vào cơ thể một loại dược vật tăng cường thực lực, ở trong bọn hắn có một tên từng đuổi giết tôi tại Châu Phi, hiện tại tôi không phải là đối thủ của hắn.
Thấy Trần Phàm không nói lời nào, Hắc Quỷ đem tin tức biết được hội báo cho Trần Phàm.
Gien số 1?
Mơ hồ biết được tin tức Hắc Ám U Linh luôn một mực đầu tư chết tạo gien dược vật, nháy mắt liên tưởng đến gien số 1 trong truyền thuyết.
Căn cứ theo trí nhớ của hắn, cơ thể người một khi rót vào gien số 1, lối suy nghĩ sẽ nhanh nhẹn hơn dĩ vãng, sức bật sẽ tăng cường thật lớn, trọng yếu hơn là có thể tiêu trừ hết thảy cảm xúc trái ngược, biến thành cỗ máy giết người chân chính!
- Ông cho người chuyển cáo tên Stern kia, nếu Kroff thiếu một sợi tóc, trên thế giới này sẽ không còn gia tộc Misai Er!
Vừa nói xong, một đạo quang mang đỏ như máu mạnh mẽ xuất hiện trong mắt Trần Phàm.
Giờ khắc này, sau khi biết được Hắc Ám U Linh nghiên cứu ra gien số 1, lệ khí biến mất đã lâu, hoàn toàn tràn ngập thân thế Trần Phàm.
Đây là từ sau khi hắn bình phục, lệ khí lần đầu tiên mạnh mẽ xuất hiện trên người của hắn, hơn nữa còn hoàn toàn bùng nổ!
Bởi vì sau khi hắn khỏi hẳn đã có thể tùy ý cho bản thân mình biến thành trạng thái điên cuồng.
Khi điên cuồng...Đồ Tể...là...Vô địch!
Bản thân là đại ca hắc bang lớn nhất Thái Lan, ở phía bắc Bangkok Thái Hổ có một sơn trang, cả sơn trang chiếm diện tích ước chừng lớn khoảng hai bãi bóng cộng lại. Những tòa kiến trúc cơ bản phân ra hai khu vực, một là chỗ ở của Thái Hổ, một là để cho hắn dùng chiêu đãi khách quý.
Vào lúc ban đêm, chung quanh tòa lầu hai tầng có thể thấy được rất nhiều cây dừa, bãi cỏ dưới ánh đèn lóe ra ánh sáng, những lá cây đung đưa bên ngoài cửa sổ nhìn qua phi thường nhã tú, cả sơn trang tràn ngập phong tình bàn thổ của đất Thái Lan.
Một đám đại hán mặc quần áo màu đen, đeo tai nghe vô tuyến đang chậm rãi đi lại trong sơn trang, phụ trách công tác bảo an.
- Thỉnh chú ý, Hổ gia cùng ngài Stern đã trở lại.
Trong màn đêm, bên trong sơn trang truyền đến thanh âm tiếng xe hơi, ngọn đèn chiếu sáng đường vào sơn trang, trong tai các bảo tiêu đều nghe được tiếng gọi của đồng bạn.
- Thu được!
Đội trưởng bảo tiêu phụ trách tuần tra lập tức trả lời, sau đó vứt bỏ tàn thuốc trong tay trầm giọng nói:
- Hổ gia cùng ngài Stern đã trở lại, ném thuốc đi, khởi lên toàn bộ tinh thần.
Nghe được lời nói của đội trưởng bảo tiêu, những người khác không dám chậm trễ lập tức vứt bỏ tàn thuốc trong tay, bắt đầu đi tuần tra dọc theo trang viện.
Toàn bộ sơn trang, ngoại trừ đội bảo tiêu tuần tra này, ở hai tòa lầu đều có tám gã bảo tiêu phụ trách bảo hộ, ở cửa sơn trang cũng có một nhóm người.
Như vậy xem như có ba tầng phòng ngự, hệ số an toàn cũng xem như tương đối cao.
Trong ánh nhìn chăm chú của sáu gã bảo tiêu tuần tra, từng chiếc xe hơi chạy vào sơn trang, thông qua con đường bên trong chạy về khu khách quý phía tây, kể cả Thái Hổ cũng không ở lại trong tòa lầu của mình.
- Bang ca, người tên Stern kia rốt cục là ai vậy? Người của hắn giết mấy huynh đệ của chúng ta, mà Hổ gia còn đối với hắn cực kỳ tôn kính?
Nhìn thấy đoàn xe chạy về tòa lầu khách quý phía tây sơn trang, một bảo tiêu tuần tra nhịn không được hỏi đội trưởng bảo tiêu.
Hắn rõ ràng nhớ kỹ, Stern mang theo mười tám người đi tới cửa sơn trang, lấy khí thế sét đánh giết sạch bảo tiêu nơi cửa sơn trang, sau đó đứng ngoài cửa chờ đợi Thái Hổ tự mình đi ra ngoài nghênh đón.
- Không nên hỏi thì đừng hỏi!
Đội trưởng bảo tiêu tên a Bang lạnh giọng quát một tiếng.
Vài tên bảo tiêu khác cũng lộ vẻ mặt chờ mong nhìn a Bang, nghe hắn vừa quát, một đám thất vọng thu hồi ánh mắt, cũng không còn tiếp tục nghị luận. Bạn đang đọc truyện tại - internet
Cùng lúc đó toàn bộ đoàn xe đều dừng trước cửa tòa lầu hai tầng dành cho khách quý nằm phía tây sơn trang.
Khi xe dừng lại, một gã thủ hạ của Stern nhanh chóng bước xuống xe, bước nhanh tới trước xe Stern đang ngồi, cúi đầu mở cửa xe chờ đợi hắn bước xuống.
Stern thật tao nhã bước xuống, cũng không để ý tới Thái Hổ đang xun xoe, mà nhìn thoáng qua chiếc xe phía sau nói:
- Đem tên côn trùng kia xuống đây.
Trong chiếc xe hơi cuối cùng, Kroff tuyệt không có chút sợ hãi, thích ý hút xì gà.
- Xuống xe.
Một gã đại hán nghe được mệnh lệnh của Stern lạnh lùng quát Kroff, bắt lấy cổ áo hắn.
- Phi!
Kroff trực tiếp phun một cục đàm vào mặt tên đại hán, cười lạnh nói:
- Tạp chủng, Kroff đại gia tự mình biết xuống xe, không cần ngươi kéo, hiểu chứ?
Đưa tay lau cục đàm trên mặt, trong con ngươi tên đại hán kia hiện lên một tia sát khí.
- Tạp chủng, chẳng lẽ mày muốn giết tao? Ha ha ha ha, ngay cả tên tạp chủng Stern còn không dám giết tao mà mày dám sao?
vẻ mặt Kroff âm lãnh tươi cười, không mảy may để ý tới sát khí tràn ngập trên người tên đại hán.
Nghe được lời của Kroff, tên đại hán cắn chặt răng giữ im lặng lui xuống.
Kroff dụi tắt xì gà, sửa sang lại cổ áo hỗn độn, không chút hoang mang bước xuống xe.
Phía trước, Stern nhìn thấy tư thế "lão tử không sợ bất cứ ai" của Kroff, chân mày hơi nhướng lên, mà Thái Hổ đứng phía sau hắn sắc mặt thật phức tạp.
Thân là đầu lĩnh hắc bang lớn nhất Thái Lan, Thái Hổ từng nhìn thấy vẻ hung hăng càn quấy của Kroff.
Đối với hắn mà nói, nếu không có Stern tồn tại, hắn căn bản không dám đắc tội Kroff, ngược lại sẽ giống như những đại ca hắc bang khác của Đông Nam Á đối đãi Kroff cực kỳ khách khí.
- Kroff, tao không thèm làm gì thằng côn trùng như mày, chẳng qua là không muốn làm bẩn tay tao.
Stern lạnh lùng nhìn chằm chằm Kroff đang đi về phía mình, gằn từng chữ nói:
- Mày đừng tưởng có Đồ Tể làm chỗ dựa, thì tao không dám làm gì mày! Ta cho mày biết, người khác sợ Đồ Tể, còn Stern tao không sợ đâu, tao chính là bởi vì Đồ Tể mà đến!
Kroff không hé răng.
Trong con ngươi Stern hiện lên một tia hàn ý, dẫn người đi vào tòa lầu hai tầng.
Đại sảnh tòa lầu không nhỏ, trang hoàng cực kỳ khí phái, hoàn toàn dựa theo đặc sắc bàn thổ Thái Lan mà bố trí thiết kế, nhưng đồ dùng trong nhà đều nhập khẩu từ nước ngoài.
Lần này Stern tới Thái Lan tổng cộng dẫn theo mười tám tên thủ hạ, trong đó có mười hai tên tiêm vào gien số 1!
- Ảnh Tử.
Trong đai sảnh yên tĩnh, sau khi Zorro chậm rãi phun ra hai chữ này, đồng tử Olivia bỗng phóng lớn.
Bản thân là thánh nữ Hắc Ám U Linh, nàng tự nhiên biết rõ Ảnh Tử được bài danh đệ nhất sát thủ trong sát thủ bảng.
- Lão bất tử Dixiter mạo hiểu phiêu lưu tiêm gien số 1, hẳn là muốn báo thù cho đứa con trai ngu xuẩn của lão.
Ánh mắt Olivia phức tạp nhìn Zorro, hỏi:
- Ảnh Tử không phải là người của chúng ta, sao hắn lại tiêm gien số 1?
Zorro tựa hồ sớm đoán được Olivia sẽ kinh ngạc, cũng không hề cảm thấy ngoài ý muốn.
Trên thực tế, ngay cả bản thân hắn sau khi nghe được tin tức này cũng cảm thấy hết sức kinh ngạc.
- Ảnh Tử thông qua tổ chức sát thủ Ảnh Mị mua năm phần gien số 1 từ chúng ta, tiêm vào cho năm tên sát thủ cao nhất, có ba người thành công, trong đó chính là Ảnh Tử.
Zorro cũng không giấu diếm tin tức điều tra được, trầm giọng nói:
- Cô cũng biết thực lực Ảnh Mị trong mấy năm gần đây càng ngày càng mạnh, dã tâm cũng càng lúc càng lớn. Thủ lĩnh Ảnh Mị dám mạo hiểm phiêu lưu thật lớn để các sát thủ cao nhất tiêm gien số 1, nói vậy có lẽ là vì việc tranh đấu Thần Bảng của năm sau!
Thần Bảng!
Nghe hai chữ này, trong con ngươi Olivia toát ra sắc thái cực nóng.
Trong lòng rất nhiều thành viên thế giới ngầm, sát thủ bảng, địa bảng...đều rất thần thánh, những người được liệt tên trên những bàng này đều là quái vật.
Nhưng trên thực tế. Olivia lại rất rõ ràng, Ảnh Tử dù là người đứng đầu trong sát thủ bảng, nhưng danh khí cũng không được liệt vào trong mười người đứng đầu Thần Bảng!
Thần Bảng.
Đây là bảng bài danh có quyền lực lớn nhất được toàn cầu công nhận.
Nó không chỉ cực hạn ở thế giới ngầm, còn là giới võ học, cùng một ít tổ chức bí mật của các quốc gia.
Vô luận là ở lĩnh vực nào, rất nhiều người đều xem việc vinh đăng Thần Bảng là vẻ vang.
Thậm chí một ít kẻ điên trong võ học còn hoang tưởng, theo đuổi cả đời của họ chính là được bài danh trước mười trong Thần Bảng!
Bài danh Thần Bảng, cơ hồ mỗi một năm đều phát sinh thay đổi.
Nhưng.
Thần Bảng đệ nhất!
Ba năm qua chưa bao giờ thay đổi!
Bởi vì, nó thuộc về Đồ Tể!
Bằng vào sức một mình diệt trừ bốn cao thủ Huyết Sắc Luyện Ngục bài danh trước mười trong Thần Bảng.
Thực lực của Đồ Tể, làm cho toàn bộ cao thủ Thần Bảng phải nhìn lên!- Thủ lĩnh đem gien số 1 bán cho Ảnh Mị, không chỉ vì tiền đi?
Olivia nháy mắt hiểu được điều gì, trầm giọng nói:
- Nếu tôi không đoán sai, thủ lĩnh hẳn là muốn lấy được liên minh với Ảnh Mị phải không?
- Đúng vậy.
Zorro mỉm cười gật đầu:
- Hiện giờ, thế giới ngầm yên lặng thật lâu bởi vì sự xuất thế của Đồ Tể mà sôi trào, ủy ban Mafia Bắc Mỹ, Cuồng Nhân Thiện Lạc của Nam Mỹ, tổ chức Nguyệt Thần Ấn Độ cũng bắt đầu rục rịch, trong đó giới võ học Nhật Bản cũng đã đạt tới nhất trí, không tiếc hết thảy trả giá đoạt lại Sát Thần Đao Bố Đô Ngự Hồn trong tay Đồ Tể...
- Trận trò chơi này thật đúng là càng ngày càng phấn khích.
Olivia cười lạnh một tiếng, sau đó nhìn chằm chằm đôi mắt tối đen của Zorro, gằn từng chữ:
- Zorro, anh tới nói cho tôi biết chuyện này, chắc là vì muốn kích thích tôi tiêm gien số 1 đi?
- Phải. Tôi còn nhớ rõ từ ba năm trước đây. Đồ Tể cướp thánh nữ Monica của giáo đình từ trong tay cô, cô đã hận Đồ Tể thấu xương.
Zorro cũng không hề phủ nhận:
- Tuy rằng cô
luôn đứng trước mười cao thủ trong Thần Bảng, nhưng chênh lệch không nhỏ với Đồ Tể, nếu cô muốn siêu việt hắn, xử lý hắn, tiêm gien số 1 là lựa chọn tất nhiên! Huống chi bản thân cô là một người tranh cường háo thắng, bài danh Thần Bảng bởi vì sự xuất hiện của gien số 1 mà phát sinh biến hóa, thế giới ngầm vì sự xuất thế của Đồ Tể mà cần tẩy bài, nói vậy có lẽ cô sẽ không tình nguyện chịu tịch mịch.
- Zorro, anh thật sự quá dối trá.
Olivia cười lạnh nói:
- Ý tưởng thật sự của anh là muốn thấy tôi tiêm gien số 1 thất bại, hoàn toàn đánh mất cơ hội cạnh tranh ngôi vị thủ lĩnh với anh thôi.
Lần này Zorro không nói gì thêm, mà dùng tư thế tao nhã uống cạn ly rượu.
- Như anh mong muốn!
Olivia hít sâu một hơi, chặt đứt do dự trong những ngày gần đây, làm ra quyết định:
- Olivia, người có thực lực đứng sau thủ lĩnh Hắc Ám U Linh, trước kia là vậy, sau này vẫn thế!
- Chúc cô thành công.
Zorro đặt ly rượu xuống, lộ ra dáng mỉm cười mê người, sau đó xoay người rời khỏi biệt thự của Olivia.
- Đồ Tể, hãy nhanh chấm dứt trò chơi nhàm chán trong quốc nội đi thôi.
Nhìn thấy Zorro rời đi. Olivia lấy chiếc mặt nạ màu vàng xuống, lộ ra khuôn mặt tuyệt mỹ đủ làm cho toàn bộ phụ nữ trên thế giới phải ghen ghét, làm cho toàn bộ đàn ông trên thế giới phải điên cuồng, nàng liếm đôi môi khêu gợi, nhẹ giọng nói:
- Trò chơi của thế giới ngầm đã kéo ra màn che, tôi rất hiếu kỳ, Đồ Tể không có gien số 1, lấy cái gì thủ hộ quang vinh của Thần Bảng đệ nhất nhân!
Trần Phàm cũng không biết việc hắn xuất thế, tạo thành phản ứng dây chuyền ở thế giới ngầm toàn cầu.
Ngay trong lúc Olivia chấm dứt cuộc nói chuyện với Zorro, Trần Phàm đang cầm di động quay trở về phòng ngủ.
Làm cho Trần Phàm cảm thấy ngoài ý muốn chính là khi hắn trở lại phòng ngủ, Dai Fu cũng đã tỉnh lại.
- Sao không ngủ thêm một lát?
Trần Phàm cúi người, nhẹ nhàng vuốt mái tóc hỗn độn trên trán Dai Fu, mỉm cười hỏi.
Có lẽ được thỏa mãn tâm linh cùng thể xác, tinh thần của Dai Fu rất tốt:
- Đồng hồ sinh vật đã thói quen, nhất thời không thay đổi được.
- Thời gian của Anh quốc cùng Thái Lan khác nhau không ít, điều này cùng đồng hồ sinh vật không có quan hệ quá lớn.
Trần Phàm nói xong, hít sâu một hơi nói:
- Cô gái ngốc, anh biết từ sau khi em quay về gia tộc, sự tình rất nhiều, áp lực không nhỏ, nhưng không cần miễn cưỡng bức bách chính mình, phải hiểu được sự kết hợp của làm việc cùng nghỉ ngơi, dù sao thân thể mới là trọng yếu nhất.
Lời tuy nói như vậy, nhưng Trần Phàm rất rõ ràng, dù năng lực của Dai Fu rất mạnh nhưng phải Chưởng quản đại gia tộc Kemer cũng không phải là một chuyện dễ dàng. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
- Yên tâm đi honey, em sẽ cẩn thận chăm sóc chính mình.
Trong lòng Dai Fu cảm động, khóe miệng hiện lên ý cười hạnh phúc:
- Ở đại lục, nghĩa vụ lớn nhất của người vợ chính là nối dõi tông đường, tuy rằng đời này em nhất định không thể trở thành vợ của anh, nhưng...khẳng định phải sinh con cho anh.
Nói tới đây, Dai Fu thoáng dừng lại, sau đó giảo hoạt cười cười:
- Honey, đêm qua tựa hồ anh không có mang mũ nha...
Trần Phàm ngạc nhiên.
Ở trước kia, vô luận là điên cuồng cùng Dai Fu hay Lý Dĩnh, Trần Phàm đều dùng biện pháp phòng bị, mà tối hôm qua bởi vì ở trong phòng tắm trực tiếp khai chiến, hắn đã quên điểm này.
Ngoài ra, ngày đó lúc ở Hàng Châu, hắn và Nạp Lan Hương Hương uống thuốc kích thích, cũng không hề có bất kỳ phòng hộ nào...
- Honey, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, không cần bao lâu nữa thế lực Thanh bang tại Đông Nam Á sẽ bị con rối của anh nhổ tận gốc, mà thế lực Thanh bang tại quốc nội sẽ chính thức xóa tên trong hắc đạo đại lục.
Nhìn thấy Trần Phàm trầm mặc, Dai Fu xảo diệu thay đổi đề tài:
- Sau khi tất cả chuyện này kết thúc, anh còn muốn đi Mỹ, hoàn toàn diệt trừ đại bản doanh cuối cùng của Thanh bang sao?
- Ân.
Trần Phàm gật đầu.
Từ khi vì Lưu Oánh Oánh giết chết Tiết Cường, cừu hận giữa hắn và Thanh bang đã không thể hóa giải.
Huống chi năm đó Tiết Hồ làm ra chuyện cầm thú hủy cả đời của dì Điền.
Tất cả chuyện này đã chú định hắn và Thanh bang không chết không ngừng!
Hơn nữa...trong kế hoạch của hắn, diệt trừ Thanh bang chỉ là chuyện đầu tiên.
Bước tiếp theo của kế hoạch, chính là dùng một cước đá Yến gia từ trên đỉnh kim tự tháp quyền lực đá xuống.
Hắn biết rõ, muốn làm đến một bước này so với việc diệt trừ Thanh bang khó hơn nhiều.
Ít nhất ở trong hoàn cảnh của quốc nội, hắn không thể làm được điểm này.
Hắn chỉ có thể phát triển lớn mạnh trên võ đài thế giới, đến lúc đó cùng thế lực quốc nội nội ứng ngoại hợp.
- Honey, mặc dù ở quốc nội anh nhận lấy rất nhiều hạn chế, nhưng nếu đổi lại góc độ mà nhìn, quy tắc cùng hạn chế cũng gián tiếp bảo hộ được anh, để anh không cần lo lắng đối mặt thế lực khác.
Nhìn thấy Trần Phàm gật đầu, Dai Fu rất rõ ràng, vô luận là nàng hay là kẻ nào trên thế gian này, đều không thể thay đổi được quyết định của Trần Phàm, nhưng nàng thật cơ trí, trong giọng nói tràn ngập lo lắng.
- Chờ khi anh đi tới nước ngoài, tất cả chuyện này đều phát sinh thay đổi. Khi trước anh giết chết Tá Đằng Dụ Nhân con của lão đại Tá Đằng Nhất Lang Sơn Khẩu Tổ, đoạt đi Bố Đô Ngự Hồn, với tính cách có thù tất báo của họ, hơn phân nửa họ sẽ tiếp tục tiến hành trả thù. Ngoài ra lần này hành động của anh tại Đông Nam Á đã giết chết đứa con của U Linh Stern, hoàn toàn kết thù cùng Hắc Ám U Linh, Hắc Ám U Linh trả thù cũng không thể tránh được. Thậm chí cho dù anh đến Mỹ diệt trừ thế lực Thanh bang đã hoàn toàn đứng vững gót chân tại Mỹ, cũng sẽ không quá dễ dàng.
Nói xong lời cuối cùng, Dai Fu không khỏi lo lắng nhìn về phía Trần Phàm.
Nàng rất thông minh, nàng tự nhiên hiểu rõ ràng so sánh với ba năm trước khi Trần Phàm diệt trừ Huyết Sắc Luyện Ngục hoàn toàn đứng ở mặt đối lập với thế giới mà nói, hết thảy kế tiếp Trần Phàm phải làm sẽ càng thêm khó khăn.
Dù sao những tổ chức kia cũng không hoàn toàn đứng ở mặt đối lập với thế giới, ngược lại bọn hắn còn liên hợp cùng một chỗ với lợi ích của các quốc gia.
Trận trò chơi này, không phải chỉ cần giết chóc là có thể giải quyết!
- Có khó khăn mới có khiêu chiến.
Trần Phàm nhẹ nhàng cười, không có chút nào lùi bước.
Nhìn dáng tươi cười tự tin tiêu sái của Trần Phàm, giờ phút này Dai Fu giống như hóa thân thành thánh mẫu, yêu thương vươn tay vuốt ve khuôn mặt kiên nghị mà tang thương của Trần Phàm, nhẹ giọng nói:
- Honey, vô luận anh làm gì, đóa tulip này chỉ vì anh mà nở rộ, gia tộc Kemer Er vĩnh viễn sẽ là hậu thuẫn cho anh!
Nghe được lời nói của Dai Fu. Trần Phàm định mở miệng nói thì Dai Fu đã nhích lại gần, đôi môi khêu gợi hôn lên môi hắn ngăn chặn câu nói kế tiếp của hắn.
Bốn phiến môi chạm vào nhau, cũng không giống như tối hôm qua tình cảm mãnh liệt mênh mông, mà là một nụ hôn nhu tình lãng mạn kiểu Pháp.
Dai Fu tựa hồ muốn dùng phương thức này nói lên tình yêu của mình đối với Trần Phàm.
Nụ hôn kết thúc, Dai Fu thở gấp yếu ớt, như một con mèo Ba Tư nhu thuận dựa vào trong lòng Trần Phàm, nhẹ giọng nói:
- Honey, có một việc em không có nói cho anh biết.
Trần Phàm mỉm cười hỏi:
- Chuyện gì?
- Tô San chủ động liên hệ với em.
Dai Fu một lời kinh người.
Nụ cười trên mặt Trần Phàm cứng ngắc.
Nhưng mà kế tiếp, một câu nói tiếp theo của Dai Fu hoàn toàn làm cho Trần Phàm ngây người.
- Trước kia em chỉ cho là nàng có thể giúp anh chữa khỏi bệnh tình, địa vị trong lòng anh những cô gái khác không thể lật đổ. Nhưng từ sau khi nàng liên hệ với em thì em mới biết được, đại trí nhược ngu của nàng đủ để cho em phải nhìn lên!