- Silva, bạn của tôi, xem ra ngài đang gặp phải rất nhiều khó khăn.
Trong thư phòng an tĩnh. Trần Phàm thu liễm nụ cười trên khuôn mặt, lên tiếng phá vỡ bầu không khí áp lực.
Khó khăn ư?
Đúng vậy!
Trần Phàm năm xưa đã cứu Silva một mạng không nói, mà còn ban tặng cho gia tộc Gambino rất nhiều trợ giúp!
Lúc ấy, gia tộc Gambino và tổ chức Huyết Sắc Luyện Ngục bởi vì lợi ích, mà đã phát sinh xung đột. Song phương triển khai công kích nhau vài lần, mỗi lần gia tộc Gambino đều chuốc lấy thất bại nặng nề.
Ngay khi cả thế giới ngầm toàn cầu cho rằng, gia tộc Gambino vì đắc tội cùng với Huyết Sắc Luyện Ngục mà bị diệt vong. Thì Trần Phàm triển khai hành động trả thù tổ chức Huyết Sắc Luyện Ngục, làm cho cả thế giới ngầm rơi vào trong nỗi khiếp sợ. Đồng dạng cũng vì chuyện này, mà tổ chức Huyết Sắc Luyện Ngục không có bao nhiêu tinh lực dư thừa, đi đối phó với gia tộc Gambino nữa.
Mà sau khi Huyết Sắc Luyện Ngục diệt vong, gia tộc Gambino cũng nương theo cơ hội này để khôi phục nguyên khí. Hơn nữa còn củng cố địa vị của mình ở trong thế giới ngầm nước Mỹ nói riêng và trong thế giới ngầm toàn cầu nói chung!
Bởi vì muốn đền đáp nhân tình, cho nên vô luận khi ở tòa thành của gia tộc Kemer Er, hay là thời gian Trần Phàm ở trong quốc nội tiêu diệt Thanh Bang, Silva đều cấp cho Trần Phàm rất nhiều trợ giúp.
Theo ý nào đó mà nói, gia tộc Gambino hẳn là sẽ phải đứng ở bên phía Trần Phàm, giúp đỡ Trần Phàm tiêu diệt phân bộ Thanh Bang ở nước Mỹ.
Nhưng...
Silva hiểu rõ ràng, nếu gia tộc Gambino đứng ở bên phía Trần Phàm, thì không chỉ đối đầu với phân bộ Thanh Bang, mà còn phải đương đầu với rất nhiều các phương thế lực cường đại khác nữa!
Nếu những thế lực này liên minh với nhau, lấy địa vị của gia tộc Gambino ở thế giới ngầm nước Mỹ, thì cũng sẽ phải lui binh nhượng bộ!
Ở dưới tình hình này, áp lực mà Silva đang gánh vác là phi thường cường đại.
Dưới áp lực, hắn không dám, cũng không muốn lấy cơ nghiệp của gia tộc Gambino ra làm tiền đặt cược, lựa chọn trợ giúp cho Trần Phàm.
Bất quá...Silva cũng biết...Lửa giận của Đồ Tể, bất luận tổ chức nào hay kẻ nào...cũng đều không thể thừa nhận nổi!
Điểm này, ngay cả Silva ở bên trong, cùng các ông trùm trong thế giới ngầm, đều tâm sáng như gương.
Vì thế, Silva còn sợ, hắn sợ mình lựa chọn bàng quang lãnh đạm, cái hành vi vong ân phụ nghĩa này sẽ chọc giận Trần Phàm, khiến cho gia tộc Gambino phải thừa nhận cơn thịnh nộ của Đồ Tể.
- Phải, người bạn thân ái của tôi, quả thật là tôi đang gặp rất nhiều khó khăn.
Silva thở dài, ném cho Trần Phàm một điếu xì gà Cuba chính tông, châm cho mình một điếu, nhẹ nhàng rít khói thuốc, sau đó mới nói:
- Đây là một cái vấn đề khó khăn nhất mà tôi cùng gia tộc Gambino từng gặp phải!
- Tuy rằng khó lựa chọn, nhưng bạn của tôi đã quyết định lựa chọn rồi chứ!
Trần Phàm khẽ mỉm cười, châm thuốc, phun ra một ngụm sương khỏi:
- Không phải sao?
Bình bịch!
Bên tai vang lên lời nói của Trần Phàm, nhìn khuôn mặt bị khói thuốc vườn quanh bao phủ, không thể thấy được biểu tình rõ ràng. Tâm tình của Silva đã trực tiếp trầm xuống! Lúc này cũng không biết phải mở miệng trả lời như thế nào.
- Silva người bạn của tôi, tôi biết ngài đã quyết định đứng ở vị trí trung lập, không tham dự vào cuộc giao tranh giữa tôi cùng Thanh Bang và những thế lực khác. Đồng thời...ngài còn lo lắng quyết định này sẽ chọc tôi nổi giận!
Trần Phàm thấy Silva không mở miệng, liền nhất châm kiến huyết nói thẳng ra suy nghĩ của mình.
- Hô
Silva thở sâu ra một hơi, sau đó gian nan gật đầu:
- Thực xin lỗi, Đồ Tể, tôi không dám lấy tương lai của cả gia tộc đem ra làm tiền đặt cược...Bởi vì cái giá phải trả sẽ là quá lớn!
- Ưm?
Trần Phàm khẽ mỉm cười:
- Silva, người bạn của tôi, xem ra ngài cho rằng, tôi sẽ chuốc lấy thất bại ở trong tràng quyết đấu lần này, đúng không?
Lúc này đây, Silva không có đưa ra câu trả lời thuyết phục ngay, mà trầm ngâm suy tư một hồi, sau đó mới vô lực gật đầu:
- Đồ Tể, thực lực của anh là không cần phải hoài nghi. Tôi tin tưởng trên đời này, bất kỳ thế lực nào đơn đả độc đấu cùng với anh, đều sẽ chuốc lấy thảm bại nặng nề. Nhưng...tôi đã có được thông tin, Sơn Khẩu Tổ và Hắc Ám U Linh đều đang phái người đến nước Mỹ, trong đó Tá Đằng Nhất Lang phái ra mười tám gã Nhẫn Hoàng, thực lực cường đại nhất bên trong tổng bộ Sơn Khẩu Tổ. Mà Hắc Ám U Linh thì do U Linh Vương Zorro dẫn người tiến đến.
- Đồ Tể, người bạn thân ái của tôi, tôi cũng không có gạt anh. Nếu...nếu Hắc Ám U Linh không nghiên cứu thành công gien số 1, đám người kia không tiêm gien số 1 vào người, thì tôi sẽ lựa chọn ủng hộ anh. Nhưng là bọn chúng đã tiêm gien số 1 thành công ah!
Silva nói đến đây thì sắc mặt trở nên cực kỳ khó coi:
- Theo những gì tôi biết được, thì hiện giờ phần lớn cao thủ Thần Bảng đều tiêm gien số 1. Hơn nữa...nghe nói U Linh Vương Zorro còn liên hệ với nhiều cao thủ Thần Bảng khác nữa!
Mang theo tâm tình lo lắng bất an không yên, Silva ngừng thở, tha thiết chờ mong ngắm nhìn Trần Phàm, cảm giác như đang sợ Trần Phàm sẽ nổi giận vì những lời đánh giá này của mình.
Nằm ngoài dự đoán của Silva, khi nghe thấy những lời này, Trần Phàm không hề bày tỏ ra một chút phẫn nộ nào...
Tương phản, dưới ánh đèn, Trần Phàm lại khẽ mỉm cười.
Nhưng nụ cười kia rơi vào trong mắt Silva, lại vô pháp tiêu trừ đi những nỗi lo lắng ở trong lòng của Silva!
- Thực xin lỗi, người bạn thân ái của tôi.
Lo lắng rất nhiều, Silva đứng thẳng lên, hướng Trần Phàm khom lưng cúi thấp đầu xuống!
- Silva, bạn của tôi. ông đừng quá lo lắng.
Trần Phàm nhìn thấy hành động này của Silva, khẽ thở dài nói:
- Tôi hiểu nỗi khổ tâm ở trong lòng của ông. Cũng sẽ không bao giờ tức giận vì quyết định của ông. Bởi...nếu đổi thành tôi, đứng ở trên lập trường của ông, thì tôi cũng sẽ làm ra cái lựa chọn như vậy!
Ân?
Vừa nghe thấy Trần Phàm nói như thế, thì trong lòng Silva không khỏi hung hăng chấn động!
Hắn có thể nghe ra phần nghiêm túc trong giọng nói của Trần Phàm. Cái phần nghiêm túc này, đã thông báo cho hắn biết, Trần Phàm không hề nói đùa, mà là đang thực nghiêm túc!
Đây cũng chính là đang nói, Trần Phàm cũng sẽ không tức giận vì quyết định của hắn, và gia tộc Gambino cũng sẽ không gặp tai ương ngập đầu...
- Đồ...Đồ Tể, người bạn thân ái của tôi, cảm ơn anh đã hiểu cho tôi!
Trong khi kinh ngạc, Silva cũng nhanh chóng bày tỏ vẻ biết ơn của mình. Nhưng lúc mở miệng, ngữ khí lại có vẻ hơi run rẩy, khỏa trái tim nhiều năm kiên cường, cũng đang nhảy lên điên cuồng:
- Tuy rằng...tôi và gia tộc Gambino sẽ đứng trên lập trường không nhúng tay vào chuyện này. Nhưng tôi có thể âm thầm giúp đỡ anh một ít, ví dụ như thu thập tình báo, cung cấp vũ khí...
- Không cần đâu, Silva, mấy chuyện đó tôi sẽ tự mình giải quyết.
Trần Phàm lắc đầu cười nói:
- Tôi chỉ cần ông làm giúp cho hai chuyện!
- Anh cứ nói đi!
Vừa nghe thấy Trần Phàm nói như thế. Silva liền kìm nén cơn xúc động ở trong nội tâm. Cảm tình như sợ Trần Phàm thay đổi ý định, đưa ra yêu cầu làm cho hắn khó xử hơn.
- Chuyện thứ nhất, ông hãy trúp tôi, làm cho công ty Universal Pictures của tập đoàn Metro - Gold, hợp tác cùng với công ty giải trí Lam Cảnh. Ưm, tôi hy vọng rằng, ông hãy phân phó cho người bên dưới để tâm đến chuyện này nhiều hơn một chút!
Trần Phàm thản nhiên đưa ra yêu cầu đầu tiên. Bạn đang đọc truyện tại - internet
- Xin hãy an tâm, công ty Universal Pictures sẽ cố gắng trợ giúp công ty giải trí Lam Cảnh ở mức lớn nhất!
Nguyên bản Silva đang lo lắng, Trần Phàm sẽ đưa ra yêu cầu làm cho mình rơi vào tình huống khó xử. Lúc này vừa nghe xong, thì tâm tình nhanh chóng buông lỏng xuống. Bất quá nỗi lo lắng trong nội tâm chỉ mới tiêu trừ đi phân nửa...Lúc này vẫn còn đang chờ mong nhìn chằm chằm vào Trần Phàm!
- Thứ hai. ông cũng biết rồi đó! Lần này tôi không đến Mỹ một mình, mà còn có thêm hai người bằng hữu.
Trần Phàm bĩnh tĩnh đưa ra yêu cầu thứ hai:
- Tôi hy vọng rằng, sáng sớm ngày mai, ông có thể thu xếp cho các nàng lên máy bay an toàn, quay về Trung quốc an toàn.
Tôi nghĩ, chuyện này đối với ông mà nói, thì cũng không hề khó khăn chút nào!
- Tôi đảm bảo họ sẽ bình an quay trở về Trung quốc!
Sau khi nghe Trần Phàm đưa ra yêu cầu thứ hai xong, thì Silva mới hoàn toàn yên lòng, đồng thời còn lộ ra một cái nụ cười hưng phấn.
Tựa hồ...hắn thật không ngờ, Trần Phàm sẽ đưa ra một cái yêu cầu đơn giản như thế!
- Nữ nhân của Đồ Tể, mày có thể động tới sao?
Trong đại sảnh yên tĩnh, bốn gã U Linh vệ sĩ kể cả Muller cùng sáu gã thành viên Phong Diệp đều ngã trên mặt đất, vẫn không nhúc nhích, máu tươi chảy ra từ những lỗ kim nhỏ xíu, nhuộm đỏ quần áo của bọn hắn.
Long Nữ đứng ngay giữa trung ương đại sảnh, dùng một loại ánh mắt như nhìn người chết nhìn Tiết Thanh, tựa như ma nữ phủ xuống nhân gian.
Nhìn cả người Long Nữ tản ra sát ý băng sương, Tiết Thanh không dám trả lời, mà giống như bị giật kinh phong, thân hình không thể khống chế run rẩy lên, tuyến thượng thận bị kích thích, chất lỏng màu vàng trong nháy mắt liền nhuộm ướt quần của hắn.
Ngay cửa thang lầu, Jack vừa nhìn thấy Long Nữ ra tay, liền kéo Diệp Tranh Vanh và Diệp Mỵ lui vào hành lang.
Lúc này nghe được lời nói băng sương của Long Nữ, xuyên thấu qua khe hở của thang lầu nhìn thấy nàng, ba người đều trợn tròn mắt, giống như không thể tin được chỉ trong chốc lát Long Nữ lại có thể xử lý được nhiều người như vậy.
Xoạch! Xoạch! Xoạch!
Nhìn thấy Tiết Thanh bị dọa không dám nói lời nào, chỉ biết ngồi run run, Long Nữ chậm rãi đi về hướng Tiết Thanh, đôi giày giẫm lên sàn nhà bằng gỗ vang lên thanh âm chói tai.
Thanh âm chói tai kia giống như tiếng tử thần đang gọi về, làm thân hình Tiết Thanh càng run rẩy dữ dội, hàm răng va vào nhau lộp cộp, phát ra tiếng vang phanh phanh không ngừng.
- Đừng...đừng...đừng lại đây!
Nhìn thấy Long Nữ đi tới, Tiết Thanh kinh hoảng chống hai tay xuống đất, lui ra sau.
Một thước, hai thước, ba thước, trong chớp mắt Tiết Hồ đã thối lui đến bên tường, không còn đường thối lui.
Phát hiện này làm nỗi sợ hãi trong lòng hắn đã thăng lên tới đỉnh cao, cả người hoàn toàn hỏng mất, hắn giống như phát điên kêu rên:
- Đừng...đừng lại đây a!
Vừa nói xong, hắn hoảng sợ phát hiện, Long Nữ đã đi tới bên cạnh hắn.
Theo sau...
Trong ánh mắt hoảng sợ vạn phần của Tiết Thanh, Long Nữ vung lên chân phải.
- Đừng...a!
- Phanh!
Trong tiếng kêu thét của Tiết Thanh, Long Nữ đá một cước vào giữa hai đùi Tiết Thanh, lực lượng khủng bố trực tiếp đem Tiết Thanh đá bay lên.
- Ngao!
- Phanh!
Tiết Thanh phát ra tiếng kêu thảm thiết chói tai, theo sau cái đầu nặng nề đụng lên trên trần nhà nứt toác như dưa hấu vỡ, phân thành bốn năm mảnh, máu tươi xen lẫn chất lỏng màu trắng văng khắp nơi.
Cùng lúc đó, Long Nữ cũng lặng yên lách người giống như bước lướt, trong chớp mắt đã đi tới cửa thang lâu, hướng Diệp Tranh Vanh, Diệp Mỵ và Jack đi tới.
Xoạch! Xoạch! Xoạch!
Tiếng bước chân nặng nề làm ba người Diệp Tranh Vanh bừng tnhr, lần đầu tiên nhìn thấy hình ảnh máu tanh làm Diệp Mỵ sợ tới mức không dám lên tiếng, sắc mặt Diệp Tranh Vanh cũng thật khó xem, chỉ có Jack còn trấn định.
Đương nhiên gọi là trấn định chỉ là so sánh với hai cha con Diệp Tranh Vanh.
Đối với Jack mà nói, hình ảnh vừa rồi cũng không hừ sợ được hắn, hắn thoáng chấn kinh chỉ vì thủ đoạn miểu sát đám người Muller trong nháy mắt của Long Nữ quả thực hắn mới được nhìn thấy lần đầu.
- Xin hỏi cô là ai?
Cuối cùng là Diệp Tranh Vanh mở miệng, dù chuyện xảy ra vừa rồi làm hắn khó thể thừa nhận, nhưng dù sao hắn cũng không phải là người bình thường, hắn cũng có được một trái tim kiên cường, dần dần đã trấn định trở lại.
- Tôi dựa theo chỉ thị của Trần Phàm, luôn luôn âm thầm bảo hộ nàng.
Sắc mặt Long Nữ không chút thay đổi mở miệng:- Hiện tại tôi phải lập tức mang mấy người rời đi!
Lời của Long Nữ vừa thốt ra, ba người Diệp Tranh Vanh chợt ngây ngẩn!
Diệp Mỵ nằm mơ cũng thật không ngờ Trần Phàm lại phái người bảo hộ nàng, Diệp Tranh Vanh và Jack lại không cách nào tin tưởng Long Nữ ẩn trong biệt thự nhưng lại chưa bao giờ bị người phát giác...
Mà sự thật quả là như thế.
Cho tới nay, Long Nữ đều là người có tính cách cực kỳ cố chấp.
Một khi nàng đã làm ra quyết định gì đó, dù đụng vào tường cũng sẽ không quay đầu lại mà là lựa chọn đánh ngã vách tường!
Lần đầu tiên nàng lựa chọn làm trái chỉ thị của Trần Phàm, sau khi nàng đưa Lý Dĩnh quay về quốc nội lại không hề xin chỉ thị Trần Phàm, quay lại nước Mỹ.
Sau khi đến Mỹ, vì phối hợp Trần Phàm, nàng mới gọi điện thoại liên hệ hắn.
Trần Phàm biết rõ tính cách Long Nữ, biết được Long Nữ vừa quay lại Mỹ, muốn cho nàng quay về cơ bản không có khả năng, vì thế đành để cho nàng đến bảo hộ Diệp Mỵ thay cho Địa Ngục Xà, vừa âm thầm bảo hộ vừa chờ đợi chỉ thị của hắn.
Nhìn thấy ba người Diệp Tranh Vanh khiếp sợ không nói nên lời, Long Nữ thoáng nhíu mày:
- Đi thôi.
Nói xong Long Nữ quay đầu lại đi ra ngoài biệt thự.
Cùng lúc đó.
Trong một khu nhà cao cấp tại khu phú hào Las Vegas.
Dixi, Maha, Nhẫn, Sark, Tiết Hồ đều đang chờ đợi, chờ đoàn người Tiết Thanh mang Diệp Mỵ về.
- Tiết tiên sinh, tôi cảm thấy ông nên gọi điện liên lạc với đứa cháu phế vật của ông đi.
Đột nhiên bên trong đại sảnh yên tĩnh vang lên thanh âm của Maha, tựa hồ hắn rất không hài lòng với hiệu suất làm việc của đoàn người Tiết Thanh.
Trong hành động vây bắt Diệp Mỵ, chẳng những có người do Tiết Hồ phái ra, Dixi cũng phái người, lúc này nghe Maha nói như thế, Dixi tựa hồ mất hết mặt mũi, không đợi Tiết Hồ liên hệ Tiết Thanh, liền chủ động liên hệ Muller.
Nửa phút sau.
Sắc mặt Dixi đột nhiên biến đổi, chân mày chợt cau chặt lại.
- Liên lạc không được sao?
Nhìn thấy biểu tình biến hóa của Dixi, Sark nhịn không được hỏi.
Sắc mặt Dixi thật khó xem gật gật đầu.
Mà Tiết Hồ lại có chút khẩn trương gọi điện cho Tiết Thanh, kết quả cũng giống như Dixi, không người nghe máy. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
- Mẹ nó, một đám phế vật, thậm chí ngay cả một người đàn bà cũng không bắt được!" Biết kết quả như thế, Maha lập tức nổi giận.
- Ông...
Cùng lúc đó, trên người Nhẫn truyền ra thanh âm di động reo lên.
Sắc mặt Nhẫn không chút thay đổi lấy ra di động nhận nghe điện thoại.
- Nhẫn, người của Thanh bang và Hắc Ám U Linh đã rụng, đối phương là Long Nữ của tổ chức Long Nha.
Điện thoại chuyển được, trong điện thoại lập tức truyền ra thanh âm của một gã Nhẫn Hoàng:
- Hiện tại bọn hắn đã lái xe rời khỏi khu phú hào, muốn đi tới sân bay!
- Long Nữ?
Nhẫn tựa hồ có nghe nói qua danh hào của Long Nữ, thoáng trầm ngâm liền nói:
- Anh chưa chắc là đối thủ của nàng, đừng mù quáng đi ra, tiếp tục truy tung.
Nói xong, Nhẫn không đợi tên Nhẫn Hoàng đáp lời liền kết thúc cuộc nói chuyện.
Nhìn thấy Nhẫn cúp điện thoại, ánh mắt mọi người đều thay đổi, trong con ngươi tràn ngập vẻ kinh ngạc cùng bội phục không thể che giấu.
Vô cùng kinh ngạc, Dixi có chút xấu hổ hỏi:
- Nhẫn, vừa rồi anh nói Long Nữ có phải là đồ đệ của Đồ Tể hay không? Người của chúng ta bị nàng thủ tiêu?
- Phải.
Sắc mặt Nhẫn không chút diễn cảm gật đầu:
- Đồ đệ Đồ Tể mang theo người đàn bà tên Diệp Mỵ rời khỏi khu phú hào, đang trên đường đi tới sân bay...
- Tôi đi bắt bọn hắn trở về!" Không đợi Nhẫn nói xong, Maha liền đứng bật lên, vẻ mặt khinh thường nói:
- Bản thân tôi muốn nhìn xem đồ đệ của Đồ Tể mạnh như thế nào.
- Maha, tôi đi với anh chứ?
Nhìn thấy Maha định đi ra ngoài, Sark mở miệng nói.
Nghe Sark nói, Maha tức giận nhìn hắn:
- Sark, chẳng lẽ anh cho rằng đồ đệ của Đồ Tể tôi cũng không giải quyết được?
Sark im lặng.
Trong sáu phương thế lực, nếu luận về võ học, Maha xếp hạng thứ năm Thần Bảng cực mạnh, mà với thực lực Maha xử lý Long Nữ là một chuyện dễ dàng.
Không riêng gì Sark hiểu được điểm này, Dixi cùng Nhẫn đều hiểu được điểm này, cho nên bọn hắn đều trầm mặc, đồng thời bọn hắn đều rất rõ ràng, nếu bọn hắn khăng khăng đòi đi theo Maha, sẽ kích thích Maha tức giận!
- Năm đó Đồ Tể chơi nữ nhân của tôi, hôm nay tôi chẳng những muốn chơi nữ nhân của hắn, còn muốn chơi đồ đệ của hắn!" Nhìn thấy mọi người không hé răng, Maha âm trầm nói một câu, sau đó lấy phương thức liên lạc với Nhẫn Hoàng, liền một mình rời khỏi đại sảnh biệt thự.
Độc lai độc vãng.
Đây luôn là phong cách của Maha.
Đứng thứ năm Thần Bảng, vô luận là ở Ấn Độ hay xuất ngoại, hắn chưa bao giờ mang theo bảo tiêu.
Theo hắn xem ra, mang theo bảo tiêu chỉ là vũ nhục hắn!
Theo ý nào đó mà nói, nếu không phải lần này đối mặt người đứng đầu Thần Bảng là Trần Phàm, Maha sẽ không buông thả lòng kiêu ngạo lựa chọn liên thủ với thế lực khác.
Hai mươi phút sau, thông qua tin tức tên Nhẫn Hoàng kia cung cấp, Maha ở cách sân bay chừng mười cây số cản lại chiếc Lincoln của Long Nữ.
Dưới ánh mặt trời, trên đường lớn, Maha bước xuống xe, liền hấp dẫn lực chú ý của mọi người.
Bên trong Lincoln, Diệp Tranh Vanh cùng Diệp Mỵ đều cảm thấy kinh ngạc vì sự xuất hiện đột nhiên của Maha, kinh ngạc vì cách ăn mặc của hắn.
Khác với hai người chính là, khi nhìn thấy Maha ngăn cản đường đi, Jack theo bản năng thò tay vào ngực muốn rút súng.
- Đừng hành động thiếu suy nghĩ, hắn là Maha, người đứng hàng thứ năm trong Thần Bảng.
Ánh mắt Long Nữ gắt gao nhìn chằm chằm Maha đứng trước mười thước, chậm rãi mở miệng, ngữ khí vẫn băng sương, lại không hề có chút sợ hãi.
- Bá!
Nghe được lời của Long Nữ, Jack hoảng sợ đến mức cả người chấn động, sắc mặt trắng bệch.
Hắn từng nghe nói qua về những cao thủ đứng đầu trong Thần Bảng a...
Có thể nói không chút nào khoa trương, thứ năm Thần Bảng, bốn chữ này đủ làm chiến ý cùng dũng khí trong lòng hắn biến mất vô ảnh vô tung.
Song phương căn bản không cùng một cấp bậc!
So sánh với Jack, cha con Diệp Tranh Vanh và Diệp Mỵ cũng không biết Thần Bảng đại biểu cho điều gì, nhưng bọn họ thông qua biểu hiện của Jack nhìn ra được người phía trước đến đối phó bọn họ, hơn nữa rất mạnh!
- Tao cho tụi mày thời gian mười giây, đàn ông tự sát, đàn bà xuống xe, quỳ rạp xuống đất.
Trên đường, Maha khoanh tay đứng, ngửa đầu, chậm rãi mở miệng, thanh âm to, diễn cảm không ai bì nổi:
- Nhớ kỹ, tụi mày chỉ có mười giây đồng hồ!
- Một!
- Hai!
- Ba!
- Bốn!
Nhìn thấy Maha bắt đầu đếm, thân thể Jack không thể khống chế run rẩy lên, Diệp Mỵ cùng Diệp Tranh Vanh ngơ ngẩn nhìn Long Nữ, tựa hồ chờ mong nàng lại ra tay.
Long Nữ không đi ra ngoài, thậm chí cũng không bước xuống xe.
Bởi vì nàng rất rõ ràng, mình không phải là đối thủ của Maha!
Dù hiểu được điểm này, đối mặt với sự bức bách của Maha, trên mặt Long Nữ không hề có chút sợ hãi, nàng chỉ lẳng lặng nhìn vào kính chiếu hậu.
- Tám!
- Chín!
Theo sau...
Ngay khi Maha vừa đếm tới chín, Long Nữ nhìn thấy một chiếc xe hơi cấp tốc đến gần, khóe miệng thoáng nhếch lên, hiện lên một độ cong thật vi diệu.
- Tư...
Cùng lúc đó, nương theo tiếng vang chói tai, một chiếc xe hơi đang lao với tốc độ cao lại lướt nhanh dừng ngay bên cạnh chiếc Lincoln của Long Nữ, để lại dấu vết bánh xe thật rõ ràng trên mặt đường.
- Mười!
Maha chậm rãi hộc ra chữ cuối cùng, nụ cười trở nên dị thường băng sương:
- Tụi mày lãng phí cơ hội, kế tiếp tao sẽ cho tụi mày biết không lựa chọn tử vong, là quyết định ngu xuẩn nhất của tụi mày!
- Vậy sao?
Ngay sau đó.
Ngay khi Maha đang đi về hướng chiếc Lincoln, cửa chiếc xe bên cạnh bị người đẩy ra, một nam nhân có mái tóc màu nâu, đeo kính đen từ trong xe bước xuống.
Nghe thanh âm thình lình vang lên, nhìn thấy nam nhân từ trong xe đi xuống, Maha theo bản năng dừng bước, đồng tử rút nhỏ thành mũi nhọn nguy hiểm.
- Nói cho tao biết, mày muốn chết như thế nào?
Dưới ánh mặt trời, đối mặt người đứng thứ năm trong Thần Bảng Maha, khóe miệng nam nhân hơi nhếch lên, chậm rãi mở miệng, trong giọng nói mang theo vẻ cuồng ngạo không gì sánh kịp!