Nhìn thấy thủ lĩnh tổ chức Nguyệt Thần Maha cùng Sark của bộ lạc cuồng nhân ngồi xuống ghế, vua của U Linh Dixi lướt mắt trên thân mọi người, trong đầu hồi tưởng lại lời nhắc nhở của Nhẫn, nghĩ nghĩ nói:
- Chư vị, hiện giờ Đồ Tể đã đến nước Mỹ, các vị có ý kiến gì?
- Vì sao lúc Đồ Tể vừa bước xuống máy bay không lập tức xử rụng hắn đi?
Nghe được câu hỏi của Dixi, Rossi Profaci liền mở miệng hỏi trước, tựa hồ theo hắn xem ra, sáu thế lực lớn liên thủ nên động thủ ngay tại phi trường là tốt nhất.
- Ngu ngốc.
Rossi vừa thốt lên. Nhẫn liền hừ lạnh một tiếng, vẻ khinh thường nồng đậm.
Nghe lời nhục nhã của Nhẫn, nguyên bản tâm tình của Rossi đang cực kỳ tệ hại, sắc mặt chợt xanh mét, trong con ngươi tràn ngập vẻ tức giận.
Tâm tình của Rossi sở dĩ tệ hại, hoàn toàn bởi vì Mike.
Hắn đã từ miệng của em trai hắn, Marcel Desailly nghe được tin tức Trần Phàm đánh bị thương Mike, đồng thời cũng biết được Trần Phàm sẽ xuống tay với gia tộc Profaci.
Có thể nói từ sau khi Trần Phàm đến nước Mỹ, gia tộc Profaci là gia tộc đầu tiên bị tai ương!
Chính vì như vậy, Rossi tự nhiên sớm trông đợi kế hoạch xử lý Trần Phàm, miễn cho đêm dài lắm mộng.
Buồn bực thì buồn bực, phẫn nộ thì phẫn nộ, chính Rossi cũng biết gia tộc Profaci sở dĩ có thể gia nhập liên minh lâm thời này, hoàn toàn bởi vì gia tộc Profaci là đồng minh trung thành nhất của gia tộc Qiesi Jarno, mấy thế lực lớn khác bởi vì nể mặt gia tộc Qiesi Jarno mới miễn cưỡng đồng ý cho Rossi gia nhập.
Không riêng gì Nhẫn cảm thấy lời nói của Rossi thật ngu ngốc, Dixi cũng cho rằng như thế, theo hắn xem ra, nếu Đồ Tể dễ bị giết như vậy, Huyết Sắc Luyện Ngục cũng sẽ không diệt vong.
Thấy lời đề nghị của mình bị coi thường, Rossi lại nhịn không được nói:
- Tôi biết Đồ Tể rất mạnh, nhưng chúng ta lại liên hợp cùng nhau, xử lý hắn không khó đi? Nếu chúng ta liên hợp còn làm không xong hắn, vậy còn tạo thành liên minh lâm thời này làm gì?
- Ngài Rossi, tôi thật sự rất tò mò, với chỉ số thông minh của ông làm sao có thể trở thành tộc trưởng gia tộc Profaci, càng thần kỳ chính là, dưới sự lãnh đạo của ông, gia tộc Profaci lại không bị suy sụp.
Lúc này mở miệng chính là thủ lĩnh Nguyệt Thần Maha, tính cách hắn vốn cao ngạo, ánh mắt nhìn Rossi tràn ngập vẻ miệt thị:
- Ngay từ đầu, chúng tôi thảo luận nên làm sao dẫn dụ Đồ Tể tới nước Mỹ, ông lại đưa ý kiến xuống tay với nữ nhân của hắn, muốn lợi dụng Dreamworks cùng hợp tác với công ty của nữ nhân Đồ Tể để hấp dẫn cô ta tới Mỹ. Chẳng lẽ ông cho rằng Đồ Tể là thằng ngu sao?
Có thể nói, lợi dụng công ty điện ảnh Dreamworks hợp tác với công ty giải trí Lam Cảnh dẫn dụ Lý Dĩnh đi vào nước Mỹ, sau đó bắt cóc, dùng điều này uy hiếp Trần Phàm, là chủ ý của một mình Rossi.
Hắn làm như vậy, chỉ vì muốn làm ra một chút cống hiến nho nhỏ, không đến mức làm cho mấy thế lực khác khinh thường hắn!
Sự thật chứng minh, phương thức làm ra vẻ khôn ngoan của hắn biến thành chuyện đáng chê cười.
Lúc này nghe được lời nhục nhã không chút lưu tình của Maha, Rossi cắn răng nói:
- Tuy rằng kế hoạch thất bại, nhưng cũng không thể chứng minh khả năng kế hoạch không thể thực hiện. Dù sao căn cứ theo tin tức tôi có được, người đàn bà tên Lý Dĩnh kia lại rất có tham vọng với sự nghiệp, cũng rất có thể một mình đến Mỹ...
- Đủ rồi!
Nhìn thấy Rossi biện giải, Thorn Qiesi Jarno nhíu mày lên tiếng ngăn cản.
Chuyện Rossi là chó săn của Thorn Qiesi Jarno là bí mật công khai của thế giới ngầm nước Mỹ, lúc này nghe Thorn mở miệng, Rossi đành nuốt lời định nói trở vào trong.
- Tiết tiên sinh, ông có biện pháp tốt nào hay không?
Nhìn thấy Rossi đã câm miệng, Dixi mở miệng hỏi Tiết Hồ.
Dù thế lực của Tiết Hồ hiện tại yếu nhất trong lòng mọi người, nhưng ngay cả Dixi, không người nào dám xem nhẹ sự tồn tại của hắn.
Thứ nhất trong bọn họ, Tiết Hồ là người duy nhất đã giao thủ với Trần Phàm, xem như là người hiểu rõ Trần Phàm nhất, hơn nữa Trần Phàm đến nước Mỹ hoàn toàn là vì Tiết Hồ mà tới, cuối cùng việc xử lý Bạch Anh, chọc giận Trần Phàm, khiến Trần Phàm phải lập tức đi Mỹ chính là kế sách do Tiết Hồ đưa ra.
Sự thật chứng minh, kế sách của Tiết Hồ thật thành công, Bạch Anh vừa mới chết thì ngay hôm sau Trần Phàm liền rời khỏi quốc nội.
- Hắn rất mạnh.
Nhìn ánh mắt mong chờ của mọi người, Tiết Hồ chậm rãi mở miệng, ngữ khí trầm thấp, thanh âm khàn khàn:
- Lúc trước khi lòng cảnh giác của hắn yếu nhất, Phong Diệp cùng Ảnh Tử từng tiêm gien số 1 thành công liên thủ, dùng phương thức ám sát cũng không thể xử lý hắn, ngược lại bị hắn dễ dàng thủ tiêu.
- Với thực lực trước mắt của chúng ta, liên thủ đối phó thực sự chiếm ưu thế rất lớn. Nhưng ưu thế cũng không có nghĩa là có thể giết chết hắn!
Nói tới đây, Tiết Hồ quét mắt nhìn quanh mọi người, cuối cùng ánh mắt rơi trên người Rossi, giống như muốn giải thích vì sao bọn họ không chủ động ra tay:
- Tuy rằng hắn không biết chúng ta đã liên hệ lại với nhau, nhưng có thể khẳng định, hắn biết nước Mỹ có nguy hiểm, ở dưới tình hình này, lòng cảnh giác của hắn sẽ rất mạnh. Nếu chúng ta mạo muội phóng ra, cho dù chiếm cứ ưu thế nhưng hắn có thể sẽ tuyển chọn chạy trốn! Tôi nghĩ các chư vị đang ngồi, thậm chí trên thế giới này, không ai có thể ngăn cản được Đồ Tể muốn chạy trốn phải không?
Có sao?
Không có!
Lúc này dù là Maha tâm tính cao ngạo cũng đều lựa chọn trầm mặc.
Bởi vì hắn cũng hiểu được, Tiết Hồ nói đúng sự thật, với năng lực tác chiến đơn độc của Trần Phàm, trên thế giới này thật đúng là không ai có thể lưu lại được Trần Phàm.
- Nếu hắn muốn chạy trốn, chúng ta liền bị bại lộ, còn muốn xử lý hắn trên cơ bản là không có khả năng. Cho nên chúng ta phải dựa theo kế hoạch, chờ hắn tự mình tìm tới cửa, chúng ta bố trí mai phục, cho hắn một kích trí mạng!
Tiết Hồ nói xong, trong con ngươi tràn ngập ra hận ý khắc cốt minh tâm:
- Nguyên bản dựa theo ý tưởng của tôi, sau khi hắn đến Mỹ sẽ trực tiếp tới ám sát tôi, như vậy thuận tiện rơi vào bẫy của chúng ta. Nhưng hắn cũng không làm như vậy, cá nhân tôi cho rằng vì người đàn bà của hắn cũng cùng theo đến Mỹ, lại thêm hắn tính toán mượn ưu thế của gia tộc Gambino, muốn lợi dụng thế lực của gia tộc Gambino tại Mỹ để đối phó tôi, điểm này có thể nhìn ra trong việc tối nay hắn tới trang viện của gia tộc Gambino là có thể biết được.
- Đúng vậy, tôi tán thành quan điểm của Tiết tiên sinh.
Tiết Hồ vừa dứt lời, Thorn Qiesi Jarno liền mở miệng:
- Nếu Đồ Tể muốn mượn thế lực của gia tộc Gambino, như vậy trước mắt chuyện chúng ta phải làm chính là đối phó gia tộc Gambino, làm cho Đồ Tể mất đi chỗ dựa tại Mỹ, bức bách hắn phải ám sát Tiết tiên sinh, cuối cùng rơi vào cạm bẫy của chúng ta, để cho hắn bị một kích trí mạng!
- Anh nắm chắc có thể đối phó gia tộc Gambino?
Chân mày Dixi nhíu lại:
- Gia tộc Gambino cắm rễ tại Mỹ nhiều năm, hơn nữa có mạng lưới quan hệ ở hai khu vực quân sự và chính trị thập phần cường đại, muốn đối phó gia tộc Gambino cũng không phải là chuyện dễ dàng.
- Hắc! Ngài Dixi, xin ngài yên tâm, chỉ cần ngài cùng Sơn Khẩu Tổ có thể trợ giúp tôi ở phương diện vũ lực, tôi cam đoan, mười ngày sau khi ủy ban Mafia dự họp, đó là ngài diệt vong của gia tộc Gambino!
Vẻ mặt Thorn Qiesi Jarno cam đoan, sở dĩ không cần tổ chức Nguyệt Thần cùng bộ lạc cuồng nhân ủng hộ, là bởi vì hai tổ chức này tạm thời không thể bại lộ, lại theo hắn xem ra, có vũ lực của Hắc Ám U Linh cùng Sơn Khẩu Tổ ủng hộ là đã đủ.
Dixi nghe xong hai mắt tỏa sáng:
- Ngài Thorn, theo như lời ông nói, ông có thể đối phó thế lực hai khu vực quân sự và chính trị của gia tộc Gambino?
Dixi vừa thốt ra, những người khác cũng dùng ánh mắt mong chờ nhìn Thorn.
Theo bọn hắn xem ra, nếu gia tộc Gambino mất đi mạng lưới quan hệ trong bạch đạo chẳng khác gì là lão hổ bị nhổ nanh, không đủ gây hoạn. Bạn đang đọc truyện tại - internet
Nhìn thấy ánh mắt mong chờ của mọi người, Thorn thật tự tin gật đầu!
- Tốt, một khi đã như vậy, chúng ta cứ làm theo kế hoạch, trước tiên hiệp trợ ngài Thorn giải quyết phiền toái của gia tộc Gambino, làm cho Đồ Tể mất đi chỗ dựa ở Mỹ!
Dixi nói xong, lại nhìn thoáng qua Maha, Sark và Nhẫn:
- Ba người có ý kiến gì khác không?
- Vẫn là câu nói kia, đoàn kết!
sắc mặt Nhẫn không chút thay đổi nói.
- Tôi thật đồng ý với lời nói của Tiết tiên sinh, chúng ta không thể bại lộ, nếu không sẽ là tai nạn của chúng ta!
Sark nói xong lại lộ ra biểu tình đau lòng:
- Lúc trước anh của tôi lãnh đạo Huyết Sắc Luyện Ngục sở dĩ bị Đồ Tể một mình diệt trừ, cũng là bởi vì Huyết Sắc Luyện Ngục ở ngoài sáng mà Đồ Tể lại ẩn trong bóng tối, Huyết Sắc Luyện Ngục không thể tập trung toàn bộ lực lượng đối phó hắn, cuối cùng bị hắn chậm rãi giết chết.
Vừa nói xong, Sark nắm chặt hai tay!
Hắn và thủ lĩnh Sadie của Huyết Sắc Luyện Ngục là anh em ruột.
Bí mật này trước khi sáu thế lực lớn tụ tập cùng một chỗ, đám người Dixi cũng không hề biết rõ.
Theo lời Sark, năm đó cha của hắn cũng bị thủ hạ của bộ lạc cuồng nhân phản bội, bị đuổi giết.
Cha của hắn vì bảo đảm an toàn, chỉ đem theo Sark rời đi, đồng thời cho thủ hạ tâm phúc mang theo Sadie chạy theo hướng ngược lại.
Trong cuộc đuổi giết đó, cha của hắn bị giết, hắn may mắn còn sống, mà Sadie được Huyết Sắc Luyện Ngục thu nhận nuôi dưỡng.
Sau đó Sark thông qua sự cố gắng của bản thân mình, cuối cùng đoạt lại giang sơn của cha hắn, trở thành tân thủ lĩnh của bộ lạc cuồng nhân, mà Sadie lại trải qua huấn luyện cực kỳ tàn khốc của Huyết Sắc Luyện Ngục, bằng vào tư chất hơn người, vũ lực tăng cao, cuối cùng bằng vào vũ lực khủng bố cùng trí tuệ cao thâm đã trở thành thủ lĩnh Huyết Sắc Luyện Ngục.
Mà sau khi trở thành thủ lĩnh Huyết Sắc Luyện Ngục, Sadie âm thầm duy trì liên hệ với Sark, hơn nữa ở những thời điểm mấu chốt còn trợ giúp hắn.
Đương nhiên tất cả những chuyện này chỉ âm thầm tiến hành, người ngoài cũng không biết rõ tình hình.
Mà ngay khi Trần Phàm triển khai cuộc trả thù với Huyết Sắc Luyện Ngục, Sark từng đề nghị trợ giúp, nhưng bị Sadie cự tuyệt, càng về sau khi Huyết Sắc Luyện Ngục bị tổn thương nặng nề, Sark muốn giúp Sadie cũng đã không còn kịp nữa, theo hắn xem ra, với tình huống lúc ấy nếu hắn lại ra tay, chỉ có thể làm cho kết quả của bộ lạc cuồng nhân và Huyết Sắc Luyện Ngục cũng giống như nhau, bị Trần Phàm tiêu diệt!
Sau khi Huyết Sắc Luyện Ngục bị Trần Phàm tiêu diệt, Sark luôn muốn báo thù, nhưng cũng biết thực lực của Trần Phàm sâu không lường được, có tặc tâm nhưng không có tặc đảm, thẳng đến khi cơ hội lần này xuất hiện, mới lựa chọn liên thủ cùng với mấy thế lực lớn.
- Tôi phục tùng an bài.
Sark phát biểu, Maha cũng không nói ra đề nghị gì khác.
Bởi vì hắn cũng giống như Sark, vì cơ hội ngàn năm một thuở này, chờ đã rất lâu...rất lâu...
Thời gian giống như dừng lại, hình như cũng như dừng hẳn.
Trên đường, hai chiếc xe thể thao song song lao về phía Trần Phàm, mà Maha lại vọt sang bên phải, tránh thoát khi lộ tuyến hai chiếc xe thể thao lao tới, còn vải ra thanh loan đao trong tay, phong kín đường chạy trốn của Trần Phàm!
Xa xa, Long Nữ một mực tập trung tinh thần quan sát cuộc chiến của cường giả trước mặt, dù nàng vẫn tràn ngập tin tưởng đối với Trần Phàm, nhưng ngay khi nàng nhìn thấy Maha vọt sang bên phải, mà Trần Phàm xuất hiện ngay giữa hai chiếc xe thể thao đang lao tới như bay thì trái tim nàng vọt cao lên cổ họng!
Phía trước, chiếc thể thao đang cấp tốc đâm thẳng vào người Trần Phàm, trên mặt Maha lại hiện lên dáng tươi cười đắc ý của kẻ chiến thắng.
Nhưng...
Ngay sau đó.
Nét tươi cười của hắn đọng lại.
Trong ánh nhìn chăm chú của hắn, Trần Phàm đã mất đi cơ hội né tránh, lại không hề chờ chết, tung người nhảy lên cao, thân mình bay về hướng không trung.
- Hô!
Xe thể thao vọt ngang qua chỗ Trần Phàm vừa đứng.
- Ba!
Trần Phàm bay lên không, hai chân dẫm lên nắp xe phía trước, tựa như hời hợt thật nhẹ, cũng không hề tạo thành ảnh hưởng gì với chiếc xe thể thao.
- Hô...
Hai chiếc thể thao lại tiếp tục song song lao tới.
- Sưu!
Trần Phàm bằng vào lực lượng khủng bố vùng eo, thân hình uốn éo, chân phải vung lên, mu bàn chân cứng rắn đá thẳng vào mặt Maha!
- Hô! Hô!
Một cước đá ra, không khí chung quanh hoàn toàn bị xé rách, chân gió sắc bén quét ngang vù vù rung động.
Mái tóc Maha bị chân gió quét ngang bay loạn, trên mặt rát bỏng, một cỗ khí tức tử vong hoàn toàn bao phủ lấy hắn.
Tựa hồ nhận thấy được một kích bất thình lình của Trần Phàm không thể trốn tránh, Maha cũng không vội vàng tránh né, mà chìa ra hai tay, mở ra hộ ngay trước mặt.
- Ba!
Nương theo một tiếng vang giòn, một cước của Trần Phàm đá trúng lòng bàn tay của Maha, khi tay chân hai bên vừa tiếp xúc trong nháy mắt Maha liền thu về, thông qua một lần xung đột vi diệu hòa hoãn, mượn lực giảm bớt lực lượng một kích của Trần Phàm, lại đột nhiên đẩy mạnh chân Trần Phàm văng ra!
Mượn lực đả lực, bốn lạng đẩy ngàn cân!
Thời khắc mấu chốt, Maha thể hiện đủ thực lực của cường giả đứng thứ năm trong Thần Bảng, hắn lợi dụng Thái Cực Quyền cùng Yoga thủ đoạn hóa giải một kích tất sát của Trần Phàm!
Bị Maha đột nhiên đẩy ra, thân hình Trần Phàm cũng không rút lui, chân phải bị Maha đẩy tới trực tiếp giẫm lên lan can bảo hộ bên đường, dùng sức đạp mạnh, mượn dùng phản lực vặn vẹo bờ eo quẹo phải cùng hai chân tạo thành góc độ nhất định, thân hình chưa rơi xuống đất thì chân trái lại đá ra!
Một cú đá xoay vòng!
Cú đá xoay vòng còn được xưng là đá xoáy, động tác phiêu dật, uy lực rất mạnh, lực sát thương cường hãn, nhưng độ khó khăn thật lớn, yêu cầu sự mềm dẻo cùng tính chuẩn xác mạnh mẽ, là thối pháp phản kích đầy tiêu chuẩn.
- Hô!
Một cước này, động tác Trần Phàm nhanh như thiểm điện đánh cho Maha trở tay không kịp. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Đối diện với một cú đá xoáy khủng bố, Maha biến sắc, bản năng đem hai tay hộ ngay trước người.
- Ba!
Nương theo một tiếng vang giòn truyền ra, một cảm giác đau đớn tận tim lan tràn khắp hai tay Maha, hắn chỉ cảm thấy hai tay run lên, hoàn toàn mất đi tri giác, trên mặt hiện lên vẻ thống khổ, cả người không tự chủ được thối lui hai bước.- Du!
- Ba!
Maha vừa lui, mặt đất vỡ ra bay tung tóe.
- Hô...
Cùng lúc đó, cơ thể Trần Phàm bay tới, trong chớp mắt cả người giống như gió thu quét lá rụng dừng phắt ngay trước người Maha, tay trái cũng biến từ chưởng thành đao, hướng ngay mi tâm Maha hung hăng đâm tới!
Một cú đâm này, Trần Phàm nổi lên khí thế, uy mãnh vô cùng, thậm chí Maha có thể rõ ràng nhìn thấy một đoàn khí từ bụng Trần Phàm dâng lên tới lồng ngực, sau đó thông qua cổ họng từ miệng cùng nhau bắn ra.
Cao thủ đánh quyền, chú ý chính là "Quyền từ khẩu xuất", lúc luyện công miệng ngậm khí, khi đánh người thì trút ra ngoài. Một hơi từ bụng dâng lên, tùy nắm tay đánh đi ra, có thể điều tiết trọc khí trong cơ thể, trong phút chốc phát huy ra lực lượng kinh người.
Giới võ học Trung Hoa, lấy việc luyện khí trứ danh, hít thở nuốt khí, nội tạng cường đại, hô hấp cũng mạnh mẽ, truyền thuyết luyện tới mức độ nhất định, một hơi phun ra có thể phun tắt ngọn nến cách ngoài hai trượng.
Từ nhỏ Trần Phàm đi theo võ học đại sư Vương sư phụ phái Võ Đang luyện tập võ thuật, thuật luyện khí đã sớm lô hỏa thuần thanh, lúc này một hơi phun ra, Maha chỉ cảm thấy có mũi tên nhọn bắn qua, thổi trúng hai mắt đau đớn.
Gặp phải một kích mãnh liệt của Trần Phàm, hai tay Maha bị trúng đòn nghiêm trọng, lúc này còn chưa khôi phục, không dám đón đỡ, vội vàng dùng "Nhu" tự quyết trong Yoga, thân hình đột nhiên co rụt lại, thế nhưng thân hình đã rụt lui tới 10 cm, làm Trần Phàm đâm vào khoảng không.
Vừa đâm khoảng không, Trần Phàm cũng không ngừng lại, tay phải nháy mắt mở ra, chụp thành trảo chộp xuống đầu Maha!
Trần Phàm được thế không buông tha người, hai lần công kích liên tục đã hoàn toàn làm khí thế của Maha biến mất.
Thật vất vả tránh thoát một kích trí mạng của Trần Phàm, Maha còn chưa kịp thở, bàn tay của Trần Phàm lại chộp tới, kình phong khủng bố quét rát mặt của hắn.
Lần này Maha đã hoàn toàn mất đi cơ hội trốn tránh.
Vào thời khắc sống còn, Maha không còn kịp làm gì ngăn cản, trở tay chém ra một quyền, đánh vào giữa hai chân Trần Phàm!
Hiển nhiên nhìn thấy không tránh được nữa, Maha bị đánh tới đỏ cả mắt, lựa chọn liều mạng!
Trần Phàm chỉ cảm thấy nửa thân dưới mát lạnh, biết rõ nếu bị một quyền của Maha đánh trúng, cho dù may mắn giữ được tính mạng cũng sẽ biến thành thái giám.
Hiểu được điểm này, Trần Phàm đành bỏ qua ý niệm bóp vụn đầu Maha, hai chân dang rộng ra, biến thành hình chữ O.
- Hư!
Nương theo một tiếng xé gió, Maha đánh hụt một quyền, đánh vào giữa hai đùi Trần Phàm, thân hình cũng bởi vì nghiêng tới trước hơi ngã xuống.
- Xoát!
Trần Phàm thấy thế liền không chậm trễ, hai chân đột nhiên hợp lại, giống như một cây kẹp trực tiếp kẹp tay Maha ngay giữa hai đùi.
Maha tựa hồ đoán được Trần Phàm muốn làm gì, sắc mặt đại biến, hữu quyền mở ra biến thành trảo, chụp vào tiểu huynh đệ của Trần Phàm.
- Gãy cho tao!
Trần Phàm quát to một tiếng, hai chân đột nhiên hơi hé, dùng sức bẻ mạnh!
- Răng rắc!
Ngay sau đó, thanh âm tiếng xương gãy vang lên, cổ tay Maha trực tiếp bị Trần Phàm bẻ gãy.
Vừa bẻ gãy cổ tay Maha, Trần Phàm được thế không buông tha người, hai chân lại phát lực dùng sức lôi kéo.
Trước đó Maha toàn lực đánh ra một quyền, trọng tâm đã bị nghiêng tới trước, lúc này bị Trần Phàm lôi kéo như vậy, lập tức không thể khống chế ngã quỵ về phía trước.
Trần Phàm thuận thế buông tay phải Maha, thân hình lại bay lên không, một cước dẫm lên sau lưng Maha!
- Ba!
Một cước này thế đi mạnh mẽ, vừa giẫm xuống, Maha không thể chịu nổi, lực đạo khủng bố làm hắn phải quỳ sụp xuống!
- Phanh!
Hai đầu gối Maha như viên đạn pháo tạp lên mặt đất, phát ra tiếng trầm đục, mặt đất nhất thời bị nện ra lỗ thủng.
- Ba!
Một cước đạp trúng sau lưng Maha, Trần Phàm giống như thiên mã hành không, chân trái thuận thế lại một đạp giẫm xuống!
Nhất mã đạp phi yến!
Trần Phàm dùng một cước đá vào mông Maha.
Lực lượng thật lớn chấn đến thân hình Maha ngã quỵ về phía trước, đang sắp ngã gục.
Vào lúc mấu chốt, Maha chìa hai tay chống lên mặt đất, chống đỡ thân hình không để mặt đập xuống đất.
Cùng lúc đó, Trần Phàm đột nhiên hạ xuống, muốn dùng một cước giẫm chết Maha!
Maha chống hai tay, cơ hồ không hề có chút do dự, vội vàng lăn sang bên cạnh.
Một cú lăn tròn!
Thời khắc sinh tử, Maha đã quên đi hết sự cuồng ngạo vốn có, dùng phương thức chật vật cùng thực dụng nhất né tránh một kích trí mạng.
- Ba!
Trần Phàm giẫm hụt một cước, đạp lên mặt đất, mặt đất nhất thời phân thành bốn năm mảnh.
Cùng lúc đó, Maha tránh thoát một kích trí mạng, bật người đứng dậy, không nói lời nào cất bước chạy như điên!
Sợ!
Giờ khắc này, hắn vốn luôn cuồng ngạo trời không sợ đất không sợ, nhưng hắn lại sợ!
Hắn bị Trần Phàm làm sợ!
Nguyên bản hắn cho rằng mình thành công tiêm gien số 1, cho dù không phải là đối thủ của Trần Phàm, nhưng sự chênh lệch giữa song phương sẽ không quá lớn, nói như thế nào cũng sẽ vượt qua được hơn mười chiêu thậm chí mấy trăm chiêu mới có thể phân ra thắng bại.
Nhưng...
Sự thật cho hắn một cái tát vang dội!
Năm chiêu!
Trong vòng năm chiêu, Trần Phàm hoàn toàn làm cho hắn bị vây hoàn cảnh xấu, còn đánh gãy một bàn tay của hắn!
Ở dưới tình hình này, hắn còn dám tiếp tục đánh sao?
Không dám!
Theo hắn xem ra, tiếp tục đánh nữa, kết quả chỉ có một, hắn phải chết!
- Muốn chạy?
Nhìn thấy Maha vừa đứng dậy liền cất bước chạy như điên, Trần Phàm quát lớn một tiếng:
- Trở lại cho tao!
Một tiếng hét to giống như một đạo kinh thiên lôi điện nổ tung trên không trung, thật lâu không tiêu tan.
- Ba!
Cùng lúc đó, Trần Phàm đột nhiên giẫm mạnh chân trên mặt đất, một bước làm mặt đất phân thành bốn năm mảnh, còn như đang run rẩy.
Maha đang chạy như điên liền bị một bước này của Trần Phàm làm ảnh hưởng, bước chân thoáng dừng lại.
- Điển!
Ngay lúc này Trần Phàm mượn dùng phản lực, tựa như viên đạn pháo bay ra khỏi nòng súng, chạy về phía Maha.
Phía sau Trần Phàm, những chiếc xe nhìn thấy phía trước có người đánh nhau, liền dừng xe lại, lúc này nhìn thấy Trần Phàm giống như hư không biến mất, một đám người như gặp quỷ giữa ban ngày, há to miệng kinh hãi nhìn nhau, cảm giác như đang hỏi: Người đâu rồi?
Bọn hắn nhìn không rõ động tác của Trần Phàm, nhưng Maha có thể cảm nhận được phía sau truyền tới kình phong.
Phát hiện này làm hắn hoàn toàn nóng nảy, muốn tăng tốc, kết quả phát hiện lúc này tốc độ đã tăng lên tới cực hạn.
- Trở lại cho tao!
Giống như chỉ trong nháy mắt, Trần Phàm đã đuổi theo Maha, vung tay lên, giống như lấy đồ trong túi chụp vào sau lưng Maha.
- Xoát!
Một trảo chụp tới, Trần Phàm chụp trúng áo choàng màu trắng của hắn, hắn lại dùng "Nhu" tự quyết, thân hình co rụt lại, dùng kế kim thiền thoát xác.
Dưới ánh mặt trời, Maha vừa dùng kim thiền thoát xác, toàn thân chỉ còn lại một quần lót, đón lấy mặt trời chói chan, chạy như điên!
Chính xác ra là, trần truồng!
Đúng vậy...
Giờ khắc này thủ lĩnh tổ chức Nguyệt Thần, cường giả đứng thứ năm trong Thần Bảng Maha lại bị Trần Phàm bức bách hoàn toàn như trần truồng!
Nếu như có ai nói với hắn, có một ngày hắn sẽ bị như vậy, mặc quần lót chạy trên đường, hắn nhất định sẽ ninh rụng đầu của đối phương!
Nhưng giờ khắc này, trên mặt hắn không hề có vẻ tức giận cùng sỉ nhục!
Chỉ có nỗi sợ hãi, nỗi sợ hãi đến từ sâu trong linh hồn!
Đối với hắn mà nói, thứ gọi là tôn nghiêm còn rẻ hơn cải trắng, hắn chỉ muốn...sống sót!
- Chạy! Chạy!
Maha cúi đầu cắn răng chạy như điên, trong lòng điên cuồng rít gào.
Nhưng...
Đang chạy hắn ngừng lại.
Bởi vì con đường phía trước đã bị ngăn chận.
Trần Phàm chẳng biết khi nào đã chạy tới trước mặt hắn, ngăn cản đường đi của hắn.
- Chạy a, tiếp tục chạy a?
Nhìn vẻ mặt hoảng sợ bất an của Maha, ánh mắt Trần Phàm tràn ngập hài hước.
Maha biến sắc, không nói lời nào lại quay đầu chạy như điên!
- Trở lại cho tao!
Lần này, Trần Phàm không cấp cho hắn cơ hội, ngay trong nháy mắt hắn quay đầu, Trần Phàm đi tới phía sau hắn, vung tay lên bắt trúng gáy hắn, như xách gà con, trực tiếp xách lên!