Nguyên bản tôi luôn cho rằng, từ sau khi các đại gia tộc Mafia thành lập ra ủy ban Mafia, sẽ không còn tiếp tục xuất hiện trận tai nạn của "trận đại giết hại Lễ Tình Nhân", nhưng sự thật nói cho tôi biết, tôi sai lầm rồi, sai thật sự thái quá.
Đó là một đêm đổ máu.
Đêm hôm đó, không trung nước Mỹ bị nhuộm thành màu đỏ, đêm hôm đó, gia tộc Qiesi Jarno và gia tộc Profaci cơ hồ bị hủy diệt khỏi thế giới này, đêm hôm đó, thay đổi trật tự thế giới ngầm nước Mỹ cùng ủy ban Mafia Mỹ.
Máu nhuộm nước Mỹ!
Đồ Tể, cường giả sáng lập thần thoại, lại dùng dao mổ của hắn chứng minh một điều: Quang vinh của Đồ Tể không cho phép khinh nhờn! - Người biên tập sách giáo khoa về lịch sử Mafia, Twain Arssen Berg tự tay ghi chép.
Sáng sớm, khi ánh mặt trời nhô đầu trên không trung phương xa, trong biệt thự số bảy của trang viện gia tộc Gambino có một gã trung niên râu quai nón đi ra, gã trung niên có mái tóc ngắn màu nâu, gương mặt thật bình thường, ăn mặc cũng cực kỳ đơn giản. - Ca ngợi Đồ Tể, hôm nay thật sự là thời tiết tốt.
Đi ra biệt thự, hắn ngẩng đầu nhìn thoáng qua bầu trời mông mông trên cao, trên khuôn mặt hiện lên dáng tươi cười sáng lạn. - Ngài Dick, có cần chuẩn bị bữa sáng cho ngài ngay không?
Cùng lúc đó, một nữ người hầu từ trong biệt thự đuổi theo sau, cung kính hỏi.
Dick quay đầu lại, dáng tươi cười trên mặt không giảm: - Không cần, hôm nay tôi sẽ ăn sáng với ông chủ lớn, Lai Liya, cảm ơn cô đã nhắc nhở.
Trong con ngươi hiện lên dáng tươi cười sáng lạn của Dick, còn nghe được lời nói khách khí của hắn, Lai Liya khiếp sợ tới mức trợn tròn mắt!
Theo sau...
Ngay khi Dick xoay người đi về hướng biệt thự số một, Lai Liya mới lấy lại tinh thần, nàng dụi mắt muốn để mình nhìn thấy rõ hơn một chút.
Nàng nhìn thật rõ ràng, bóng lưng cao ngạo phía trước chính là Dick.
Xác định điểm này, thần tình Lai Liya không thể tưởng tượng nổi: - Thượng đế a, ngài đang đùa giỡn với con sao?
Vừa nói xong, Lai Liya khẽ lắc nhẹ đầu, tựa hồ không thể tin được người phụ trách mạng lưới tình báo của gia tộc Gambino sẽ biết cười, càng không tin Dick lại có thể thốt lời cảm ơn với nàng!
Bởi vì ở trong trí nhớ của nàng, vô luận lúc nào Dick xuất hiện, khuôn mặt luôn luôn âm trầm, khi nói chuyện với người khác bộ dáng cũng dày đặc vẻ âm khí, cho người khác luôn cảm thấy được không rét mà run!
Nàng là người hầu của gia tộc Gambino, Lai Liya không cách nào đoán được vì sao hôm nay Dick lại lộ ra một mặt khác thường, nhưng thân là cận vệ của Silva, Locke đều biết.
Vì thế khi Dick nhìn thấy Locke thì lộ dáng tươi cười, Locke cũng mỉm cười thật hiếm thấy: - Ngài Dick, ông chủ đợi ngài đã lâu rồi. - Locke, kỳ thật ông cười rất dễ nhìn.
Dick mỉm cười đi vào, vừa đi vừa nói.
Locke nhàn nhạt cười: - Ngài cũng thế, ngài Dick. - Ha ha ha ha...
Nghe được lời nói của Locke, Dick cười vang, sau đó đi thẳng vào biệt thự.
Nửa phút sau, Dick gặp được Silva trong phòng sách.
Cũng giống như mấy ngày trước khi gia tộc Gambino gặp phải nguy cơ, tối hôm qua cả đêm Silva không ngủ, ngồi cả đêm sau bàn làm việc, gạt tàn thuốc chất đầy tàn xì gà.
Bởi không ngủ, vành mắt Silva biến thành màu đen, trong đôi mắt cũng có thể nhìn thấy tơ máu.
Nhưng khác với mấy ngày hôm trước chính là giờ khắc này dù Silva không ngủ cả đêm, nhưng trên mặt không hề có vẻ tiều tụy cùng mỏi mệt, chỉ có sự hưng phấn!
Sự hưng phấn không thể đè áp!
Tất cả chuyện này, đơn giản là vì hắn biết tối hôm qua Trần Phàm đã vung lên dao mổ đối với gia tộc Qiesi Jarno và gia tộc Profaci.
Trong đêm hôm qua, cơ hồ mỗi một tiếng Silva đều nhận được tin tình báo mới nhất từ chỗ Dick, lúc này nhìn thấy Dick đi vào phòng, Silva nhảy dựng lên khỏi ghế, thần tình kích động hỏi: - Dick, nói cho tôi biết, kết quả mới nhất là gì?
Dick rất rõ ràng, tố chất tâm lý của Silva kinh khủng tới bậc nào, trong ký ức của hắn, Silva chưa từng kích động như hôm nay!
Chưa từng có!
Nhưng hiểu rõ nguyên nhân của chuyện này, Dick cũng không cảm thấy kinh ngạc, hít sâu một hơi, nở nụ cười sáng lạn nói: - Chú, tin tức mới nhất, gia tộc Qiesi Jarno và gia tộc Profaci ngoại trừ Thorn và Rossi, toàn bộ thành viên trực hệ đều đã chết!
Toàn bộ đã chết?
Nghe được bốn chữ này, trái tim Silva không khỏi co rút thật mạnh, hơi thở cũng trở nên dồn dập.
Là ông trùm Mafia của nước Mỹ, Silva rất rõ ràng, gia tộc Qiesi Jarno ẩn nhẫn nhiều năm, thế lực đã khuếch trương tới mức có thể gọi nhịp với gia tộc Gambino, hắn không chỉ một lần muốn làm suy yếu thế lực của gia tộc Qiesi Jarno, nhưng vô luận là dựa thế hay lợi dụng thế lực của quân đội cùng chính giới hay ám sát, đều không thể đạt được ước muốn.
Hiện giờ, gia tộc Qiesi Jarno và gia tộc Profaci cơ hồ bị tiêu diệt...
Tin tức này tạo sự rung động cho hắn thế nào thì có thể nghĩ ra!
Nhìn thấy biểu tình khiếp sợ của Silva, Dick cũng cảm thấy không có gì đáng trách.
Bởi vì mười lăm phút trước, khi hắn được đến tin tức này, thiếu chút nữa cũng muốn hôn mê bất tỉnh...
Theo sau, không đợi Silva kịp lấy lại tinh thần, điện thoại trong phòng sách vang lên, chuông điện thoại chói tai đánh vỡ vẻ im lặng trong phòng, cũng kéo Silva quay trở về hiện thực. - Hô...
Hít sâu vài hơi, Silva điều chỉnh lại cảm xúc, nhưng không che giấu được dáng tươi cười trên khóe miệng, thần tình vui sướng cầm điện thoại. - Silva, bạn của tôi, tâm tình của ông hiện tại nhất định rất tốt, đúng không?
Điện thoại chuyển được, bên trong truyền ra thanh âm Schneider của gia tộc Heyde Gus.
Nghe được thanh âm Schneider, nụ cười trên mặt Silva càng thêm sáng lạn: - Schneider, ông bạn già, ông cảm thấy thế nào? - Silva, tôi không thể không thừa nhận, tôi đã đánh giá thấp năng lực của người thanh niên kia.
Lần này Schneider không trả lời thẳng câu hỏi của Silva, dùng một loại ngữ khí thật phức tạp nói.
Silva cũng không cảm thấy ngoài ý muốn, chỉ cười cười nói: - Schneider, ông bạn già, thế giới ngầm từng truyền lưu qua một câu: Đồ Tể không gì làm không được! - Đồ Tể, không gì làm không được?
Schneider nghe được câu này, tâm tình phức tạp, than thở nói: - Nếu hắn là người Mỹ thì tốt biết bao nhiêu. Nếu hắn là người Mỹ, tôi sẽ cho phép toàn bộ những cô gái xinh đẹp trong gia tộc Heyde Gus theo đuổi hắn. - Ha ha...
Nghe được lời nói của Schneider, Silva nhịn không được phá lên cười: - Schneider, đây cũng không giống phong cách của ông a. - Ai.
Schneider lại thở dài. - Schneider, có phải ông đang lo lắng, ngày sau Đồ Tể sẽ làm việc cho chính phủ đại lục?
Trong lòng Silva vừa động, mơ hồ đoán được nỗi lo lắng của Schneider.
Schneider trầm ngâm một lát, cũng không hề giấu diếm: - Phải, Silva, tôi thật lo lắng điểm này. Nếu có một ngày như vậy, hắn vì chính phủ đại lục dốc sức, đó sẽ là tai nạn của chúng ta! - Schneider, ông bạn già, đó là tai nạn của quốc gia, không phải chúng ta...
Silva cải chính.
Schneider bất mãn: - Nếu quốc gia chúng ta không cường đại, chúng ta tự nhiên sẽ bị tai ương! - Ha ha...Schneider, ông bạn già ơi, ông suy nghĩ quá nhiều rồi, ông xem xem, những người của hoàng thất Trung Đông, quốc gia của bọn hắn cường đại sao? Không, quốc gia của bọn hắn không hề cường đại một chút nào! Nhưng đám tiểu tử có tài nguyên dầu mỏ phong phú lại rất cường đại.
Silva không cho là đúng.
Schneider lại không cam lòng: - Nhưng... - Schneider, tôi biết, ông là một quân nhân, vẫn còn là thượng tướng năm sao duy nhất của nước Mỹ, ông yêu quốc gia này, ông hi vọng nước Mỹ luôn luôn mãi mãi cường đại.
Silva trầm giọng nói: - Tôi cũng biết ông ngửi được khí tức nguy hiểm trên người Đồ Tể. Thậm chí, tôi còn biết ông gọi điện thoại cho tôi, cũng không phải muốn chúc mừng tôi có thể hoàn toàn nắm giữ ủy ban Mafia trong tay, ông chỉ muốn cùng tôi thương lượng, xem có thể lợi dụng chuyện lần này để Đồ Tể chết tại nước Mỹ luôn, có đúng không?
Đầu bên kia điện thoại, nghe được lời nói của Silva, Schneider cũng không cảm thấy kinh ngạc, Silva là ông trùm Mafia của Mỹ, không phải người bình thường, có thể đoán được điểm này cũng không có gì lạ.
- Silva, bạn của tôi, tôi đúng là có nghĩ như vậy. Ông xem xem, hiện tại ông với tôi đều đã lấy được chỗ tốt, chúng ta cũng không cần phải vì một lời hứa hẹn, đi trợ giúp hắn đối phó địch nhân của hắn, như vậy đối với chúng ta không hề có chỗ tốt gì, ngược lại còn phải trả cái giá lớn - chúng ta phải thừa nhận một ít tên hỗn đản trong quân đội cùng áp lực của những nghị viên kia. Càng chủ yếu chính là, hắn sản sinh uy hiếp thật lớn đối với quốc gia của chúng ta! - Silva, kỳ thật chúng ta có thể ở mặt ngoài giúp hắn, lại ngầm thiết kế... - Schneider, ông muốn đi gặp Satan sao?
Silva mở miệng ngắt lời của Schneider.
Schneider trầm mặc. - Schneider, Đồ Tể cường đại thế nào ông cũng đã kiến thức. Nếu ông muốn đi tìm Satan đàm luận nhân sinh, thỉnh đừng mang theo tôi.
Silva nói xong, trong con ngươi lộ ra tia sợ hãi: - Lửa giận của Đồ Tể, tôi cùng gia tộc của tôi không chịu nổi! - Tôi tin tưởng, ông sẽ không lừa gạt tôi, bởi vì...ông biết rất rõ ràng hậu quả lừa gạt tôi...
Nghe được Silva nhắc nhở, Schneider theo bản năng nhớ lại lời cảnh cáo của Trần Phàm, cả người không thể khống chế run lên. - Schneider, trên thế giới này không có bữa cơm miễn phí, chúng ta có được ưu đãi, như vậy nên trả giá một ít đồ vật.
Silva thấy Schneider không nói lời nào, thở dài nói: - Đừng cố gắng chơi lửa, vậy sẽ chết người. Lại càng đừng bàn về chuyện yêu nước gì đó với tôi, ân, dùng đầu đi đổi lấy lợi ích của quốc gia đó là chuyện của đám binh sĩ đi làm, mà không phải ông, thượng tướng năm sao, tộc trưởng gia tộc Heyde Gus Schneider! - Được rồi. Nguồn truyện:
Schneider thở dài, cuối cùng làm ra sự lựa chọn giữa lòng ích kỷ cùng lợi ích quốc gia, nhưng có lẽ do nội tâm bất an, hắn lại nhịn không được bổ sung: - Silva, tôi sẽ làm được những gì đã đáp ứng với hắn, nhưng tôi hi vọng ông có thể chuyển cáo cho hắn, hắn phải dừng lại toàn bộ hành động giết chóc kia, nếu không mặc dù là tôi cũng không thể cam đoan thay hắn chùi đít. - Schneider, ông bạn già, tôi sẽ nhắn lại.
Silva cười đáp ứng, tựa hồ không có một chút lo lắng.
Lo lắng sao?
Không!
Bởi vì theo Silva xem ra, kế tiếp Đồ Tể sẽ đem dao mổ vung về hướng những cường giả Thần Bảng!
Đám người Dixi chạy còn nhanh hơn trong suy đoán của Trần Phàm - nguyên bản dựa theo dự liệu của Trần Phàm, đám người Dixi sẽ rời khỏi Mỹ vào sáng hôm sau, không ngờ lúc chạng vạng Silva lại gọi điện thoại cho Trần Phàm, nói đám người Dixi đã toàn bộ rời khỏi Mỹ ngay buổi chiều.
Đúng như suy đoán của Trần Phàm, đám người Dixi cũng giống như Maha, cũng không một lần duy nhất tiêm gien số 1, mà dùng phương thức chậm rãi hấp thu dược lực.
Vì thế bọn hắn vẫn còn tồn tại cảm xúc "sợ hãi".
Bởi vì Huyết Sắc Luyện Ngục, gia tộc Qiesi Jarno, gia tộc Profaci cùng Maha đều bị hủy diệt, làm bọn hắn sản sinh nỗi sợ hãi không thể kháng cự đối với thủ đoạn huyết tinh của Trần Phàm.
Nỗi sợ hãi kia làm cho bọn họ cảm thấy được nếu còn ở lại Mỹ giống như bị hãm sâu trong cơn lốc xoáy, tùy thời đều cũng bỏ mạng.
Cho nên mặc dù bọn hắn biết có thể Trần Phàm đã bị chính phủ Mỹ kiềm chế, cho nên không đại khai sát giới với bọn hắn ở thời khắc cuối cùng, nhưng bọn hắn vẫn dùng tốc độ nhanh nhất rời khỏi Mỹ.
Đi thật gọn gàng!
Mà đồng thời khi đám người Dixi như binh lính bại trận rời khỏi Mỹ, Silva nhờ Trần Phàm bày mưu đặt kế, động thủ với Thanh bang, vì không muốn làm Trần Phàm thất vọng, Silva phái ra tinh nhuệ trong gia tộc Gambino, trong thời gian ngắn nhất đem toàn bộ thành viên Tiết gia đưa vào điện diêm vương.
Như vậy cả Tiết gia ngoại trừ Tiết Hồ cùng Tiết Kha, không còn một người sống!
Mà mất đi Tiết gia, Thanh bang nhất thời chia năm xẻ bảy, làm cho những hắc bang khác muốn rục rịch.
Nhưng...
Trong lúc các hắc bang muốn rục rịch, tính toán mượn gió bẻ măng diệt trừ Thanh bang, cảnh sát Mỹ đột nhiên cường thế can dự, làm cho những đại lão hắc bang kia chỉ đành án binh bất động, chờ đợi phong ba đi qua mới dám động thủ.
Đối với việc này, trong lòng Silva cũng hiểu rõ ràng.
Theo hắn xem ra, Trần Phàm không tiêu diệt sạch Thanh bang, hiển nhiên là muốn thông qua phương thức tại quốc nội tiến hành thu nạp cùng tổ chức lại biên chế đối với thế lực Thanh bang còn sót lại, biến thành thế lực của mình.
Nếu không có gia tộc Gambino cùng cảnh sát Mỹ liên thủ, một đen một trắng xuống tay đối với Thanh bang, trong vòng một đêm làm cho Thanh bang hoàn toàn xóa tên cũng không phải là việc khó.
Mà Trần Phàm lại không mượn tay cảnh sát diệt trừ Thanh bang, ngược lại còn biến thành bảo an thủ hộ Thanh bang, đủ để chứng minh điểm này.
Nhưng...
Silva không hề biết, Trần Phàm không để Thanh bang tan thành mây khói, cũng bởi vì chỉ có Thanh bang là tổ chức hắc đạo người Hoa tại Mỹ.Trần Phàm không muốn nhìn thấy người Hoa mai danh ẩn tích ở thế giới ngầm nước Mỹ, ngược lại đúng như Silva suy nghĩ, Trần Phàm muốn cho Lâm Đông dùng thời gian ngắn nhất tiến hành thu nạp cùng tổ chức lại thế lực Thanh bang còn sót lại, nhờ vào mạng lưới quan hệ của gia tộc Gambino, chân chính cắm rễ tại Mỹ.
Ngay khi đám người Dixi rời Mỹ, Tiết gia cơ hồ bị diệt hoàn toàn, Silva cũng không hề nhàn rỗi, hắn dùng phương thức nhanh nhất cùng trực tiếp nhất tiếp thu địa bàn lưu lại của hai gia tộc Qiesi Jarno và Profaci.
Đương nhiên gọi là tiếp thu, cũng không phải gia tộc Gambino đem toàn bộ miếng bánh ngọt độc chiếm, Silva cũng đem một bộ phận lớn dâng ra ngoài, miếng bánh ngọt kia phân cho mạng lưới quan hệ bạch đạo của gia tộc Gambino, ngoài ra hắn còn giữ lại một bộ phận, tính toán ở trong hội nghị ủy ban Mafia phân cho những gia tộc Mafia luôn tận tâm cùng trung thành với gia tộc Gambino.
Hắn muốn dùng phương thức này thu mua lòng người, đồng thời cũng có thể cảnh cáo những thế lực đối địch: đối với bạn bè, ta sẽ đưa lên rượu ngon tốt nhất, đối với địch nhân, ta sẽ lấy súng tiễn hắn đi gặp Satan!
Khi Silva một đường nhanh chóng thu thập xong tàn cuộc, hội nghị ủy ban Mafia cũng được cử hành.
Địa điểm đại hội được định tại một tòa lầu cao chọc trời nằm trên Wall Street, Silva đã thuê một phòng hội nghị đỉnh cấp nằm ở trên tầng cao nhất.
Wall Street là cơ quan tài chính của Mỹ, tập trung nơi giao dịch chứng khoáng trong New York, nơi giao dịch chứng khoán của Mỹ, ngân hàng đầu tư, nơi giao dịch của chính phủ cùng tư nhân, công ty tín dụng, ngân hàng dự trữ liên bang, các ngành phục vụ công cộng cùng tổng bộ công ty bảo hiểm Rockefeller, ngân hàng của những tập đoàn tài chính, bảo hiểm, vận tải đường sắt lẫn đường thủy, quặng mỏ...vân vân...
Thành phố này chính là trung tâm giao dịch chứng khoán tài chính của Mỹ cùng thế giới, bình thường được xem là nơi lũng đoạn kinh tế Wall Street.
Từng cử động của thành phố đều ảnh hưởng lên kinh tế toàn cầu - ngày 11 tháng 9 năm 2001, cao ốc mậu dịch thế giới nằm ngay khu tài chính ở gần Wall Street lọt vào khủng bố tập kích, tất cả mọi giao dịch đều ngừng lại, kinh tế Mỹ thậm chí thế giới cơ hồ tê liệt!
Vào bảy giờ sáng, Silva ngồi trên chiếc Rolls - Royce đi tới biệt thự của Diệp Tranh Vanh tại New York, đón Trần Phàm lên xe, sau đó mới cùng nhau đi tới Wall Street.
Trong xe, Silva mỉm cười cho thủ hạ lấy ra món điểm tâm Trung Hoa đã chuẩn bị sẵn nói:
- Đồ Tể, tuy rằng tôi không biết anh có thích ăn điểm tâm hay không, nhưng tôi cũng cho thủ hạ chuẩn bị một ít lót dạ, anh nếm thử không?
- Cảm ơn.
Trần Phàm cũng không cự tuyệt ý tốt của Silva, cũng không khách khí, trực tiếp cầm lấy một miếng bánh nhấm nháp, mỉm cười khích lệ:
- Silva, tôi đề nghị ông có thể mời người đầu bếp này về, sau đó mở ra một nhà hàng điểm tâm Trung Hoa, sinh ý nhất định sẽ rất tốt.
- Ha ha...
Nghe được lời nói của Trần Phàm, Silva vui vẻ cười, dùng khăn tay lau miệng nói:
- Đồ Tể, anh thật biết nói đùa, dù muốn mở, cũng phải lấy danh nghĩa của anh. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Nghe Silva nói thế, Trần Phàm nở nụ cười, hắn biết Silva đang âm thầm lấy lòng hắn, cũng xem như lời hứa hẹn: Ngày sau khi Trần Phàm thu nạp xong Thanh bang, phàm là những vụ sinh ý của Trần Phàm, gia tộc Gambino tuyệt đối sẽ không nhúng tay!
Hiểu được điểm này, Trần Phàm cũng không khách khí.
Bên trong chuyện này, tuy rằng gia tộc Gambino trả giá một ít giá lớn, thậm chí suýt chút rơi xuống vực thẳm, nhưng cuối cùng vẫn biến nguy thành an, hơn nữa lấy được lợi ích thật lớn, xuất ra một chút lợi nhuận cấp cho Trần Phàm cũng là theo lý thường phải làm.
Hơn nữa việc tiêu diệt hai gia tộc Qiesi Jarno và Profaci, gia tộc Gambino cũng không hề xuất động người nào, hoàn toàn do một mình Trần Phàm làm được!
- Đúng rồi, Đồ Tể, Schneider muốn tôi chuyển cáo anh, tối nay hắn sẽ mở buổi tiệc tối tại gia tộc Heyde Gus, mời anh cùng tôi qua dự.
Sau thoáng trầm mặc ngắn ngủi, Silva thật thông minh đổi đề tài nói chuyện.
Schneider mở tiệc mời?
Nghe được lời Silva, Trần Phàm hơi nhướng mày, thoáng trầm ngâm, theo sau cười nói:
- Tôi sẽ đến, thỉnh thay tôi chuyển cáo lòng biết ơn với ngài Schneider.
- Đồ Tể, anh thật sự quá khách khí.
Silva cười cười:
- Anh có thể đến dự tiệc đã là tỏ lòng biết ơn lớn nhất với lão gia hỏa Schneider kia rồi, hắn sẽ hưng phấn đến ngủ không yên.
- Ha ha...
Trần Phàm cười cười, không nói thêm gì nữa, nhưng trong lòng đang âm thầm suy đoán có phải Schneider bố trí một Hồng Môn Yến cho hắn hay không.
Trong lòng âm thầm suy đoán lẫn phân tích, nhưng bề ngoài Trần Phàm cũng không hề lộ ra dấu vết, chỉ luôn mỉm cười nói chuyện với Silva, thẳng đến khi xuống xe.
Trần Phàm cùng Silva xuống một bãi đỗ xe gần Wall Street, sau khi xuống xe, vài tên bảo tiêu hộ tống hai người đến Wall Street, những thành viên trung tâm gia tộc Gambino lại đi theo phía sau hai người.
Là thành viên trung tâm của gia tộc Gambino, bọn hắn biết rõ Trần Phàm là người giúp đỡ gia tộc Gambino vượt qua khỏi nguy cơ, vì thế khi đi đường, trong ánh mắt đều tràn ngập vẻ kính sợ cùng cảm kích.
Khi đoàn người đi tới dưới tòa lầu, toàn bộ người phụ trách các gia tộc Mafia đều đợi đã lâu.
Nhìn thấy đoàn người Silva đi tới, bọn hắn cũng không đưa mắt nhìn Silva, mà đưa mắt nhìn Trần Phàm đi bên cạnh, trong mắt lộ ra vẻ kính sợ thật sâu, phần kính sợ chỉ có hơn những thành viên trung tâm gia tộc Gambino chứ không hề kém!
Hiển nhiên bọn hắn cũng biết, sở dĩ hai gia tộc Qiesi Jarno và Profaci bị hủy diệt hoàn toàn do một tay Trần Phàm.
Theo bọn hắn xem ra, có thể trong vòng một đêm tiêu diệt hai gia tộc, chỉ có Đồ Tể mới làm được.
Theo sau...
Silva lấy thân phận chủ tịch ủy ban Mafia chào hỏi mọi người, sau đó đưa tay mời Trần Phàm, ý bảo cùng nhau vào cao ốc.
Một người Hoa, suất lĩnh toàn bộ ủy ban Mafia vào dự họp hội nghị...
Nếu là ở trước kia có người dám nói như vậy, tuyệt đối sẽ làm các gia tộc Mafia công phẫn, hơn nữa còn bị loạn súng bắn chết.
Nhưng...
Giờ này khắc này, nhìn thấy hành động của Silva, không có một người nào cảm thấy phẫn nộ, thậm chí cả kinh ngạc cũng không có.
Bởi vì bọn hắn đều biết rất rõ ràng, năm nay toàn bộ hội nghị ủy ban Mafia, diễn viên chân chính không phải là Silva Gambino!
Là Đồ Tể!
Là Đồ Tể đứng hàng thứ nhất trong Thần Bảng, từng diệt trừ Huyết Sắc Luyện Ngục, máu nhuộm nước Mỹ, thay đổi vận mệnh thế giới ngầm nước Mỹ!
Nhìn thấy Silva làm ra tư thế mời, Trần Phàm cũng không khách sao, mang theo vẻ kiêu ngạo của Đồ Tể ngẩng đầu ưỡn ngực, dẫn đầu bước vào cao ốc!
- Ở trong lòng rất nhiều thành viên Mafia, ngày hôm đó là ngày sỉ nhục nhất, thế giới ngầm toàn cầu đều chú ý tới hội nghị ủy ban Mafia bị một người Hoa làm chủ đạo, dùng một thành ngữ cổ xưa của người Hoa mà nói, chính là đoạt quyền chủ nhân.
Đồng dạng cũng là ngày hôm đó, tên của Trần Phàm hoàn toàn vang vọng thế giới ngầm toàn cầu, hắn lấy thân phận của một người Hoa, trở thành chủ tịch danh dự của ủy ban Mafia nước Mỹ!
Mà trên thực tế, tuyệt đại đa số người, chỉ nhớ kỹ một cái tên khác của hắn: Đồ Tể!
Người biên tập sách giáo khoa lịch sử Mafia Twain Arssen tự tay ghi chép.
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
Nguyên bản tôi luôn cho rằng, từ sau khi các đại gia tộc Mafia thành lập ra ủy ban Mafia, sẽ không còn tiếp tục xuất hiện trận tai nạn của "trận đại giết hại Lễ Tình Nhân", nhưng sự thật nói cho tôi biết, tôi sai lầm rồi, sai thật sự thái quá.
Đó là một đêm đổ máu.
Đêm hôm đó, không trung nước Mỹ bị nhuộm thành màu đỏ, đêm hôm đó, gia tộc Qiesi Jarno và gia tộc Profaci cơ hồ bị hủy diệt khỏi thế giới này, đêm hôm đó, thay đổi trật tự thế giới ngầm nước Mỹ cùng ủy ban Mafia Mỹ.
Máu nhuộm nước Mỹ!
Đồ Tể, cường giả sáng lập thần thoại, lại dùng dao mổ của hắn chứng minh một điều: Quang vinh của Đồ Tể không cho phép khinh nhờn! - Người biên tập sách giáo khoa về lịch sử Mafia, Twain Arssen Berg tự tay ghi chép.
Sáng sớm, khi ánh mặt trời nhô đầu trên không trung phương xa, trong biệt thự số bảy của trang viện gia tộc Gambino có một gã trung niên râu quai nón đi ra, gã trung niên có mái tóc ngắn màu nâu, gương mặt thật bình thường, ăn mặc cũng cực kỳ đơn giản. - Ca ngợi Đồ Tể, hôm nay thật sự là thời tiết tốt.
Đi ra biệt thự, hắn ngẩng đầu nhìn thoáng qua bầu trời mông mông trên cao, trên khuôn mặt hiện lên dáng tươi cười sáng lạn. - Ngài Dick, có cần chuẩn bị bữa sáng cho ngài ngay không?
Cùng lúc đó, một nữ người hầu từ trong biệt thự đuổi theo sau, cung kính hỏi.
Dick quay đầu lại, dáng tươi cười trên mặt không giảm: - Không cần, hôm nay tôi sẽ ăn sáng với ông chủ lớn, Lai Liya, cảm ơn cô đã nhắc nhở.
Trong con ngươi hiện lên dáng tươi cười sáng lạn của Dick, còn nghe được lời nói khách khí của hắn, Lai Liya khiếp sợ tới mức trợn tròn mắt!
Theo sau...
Ngay khi Dick xoay người đi về hướng biệt thự số một, Lai Liya mới lấy lại tinh thần, nàng dụi mắt muốn để mình nhìn thấy rõ hơn một chút.
Nàng nhìn thật rõ ràng, bóng lưng cao ngạo phía trước chính là Dick.
Xác định điểm này, thần tình Lai Liya không thể tưởng tượng nổi: - Thượng đế a, ngài đang đùa giỡn với con sao?
Vừa nói xong, Lai Liya khẽ lắc nhẹ đầu, tựa hồ không thể tin được người phụ trách mạng lưới tình báo của gia tộc Gambino sẽ biết cười, càng không tin Dick lại có thể thốt lời cảm ơn với nàng!
Bởi vì ở trong trí nhớ của nàng, vô luận lúc nào Dick xuất hiện, khuôn mặt luôn luôn âm trầm, khi nói chuyện với người khác bộ dáng cũng dày đặc vẻ âm khí, cho người khác luôn cảm thấy được không rét mà run!
Nàng là người hầu của gia tộc Gambino, Lai Liya không cách nào đoán được vì sao hôm nay Dick lại lộ ra một mặt khác thường, nhưng thân là cận vệ của Silva, Locke đều biết.
Vì thế khi Dick nhìn thấy Locke thì lộ dáng tươi cười, Locke cũng mỉm cười thật hiếm thấy: - Ngài Dick, ông chủ đợi ngài đã lâu rồi. - Locke, kỳ thật ông cười rất dễ nhìn.
Dick mỉm cười đi vào, vừa đi vừa nói.
Locke nhàn nhạt cười: - Ngài cũng thế, ngài Dick. - Ha ha ha ha...
Nghe được lời nói của Locke, Dick cười vang, sau đó đi thẳng vào biệt thự.
Nửa phút sau, Dick gặp được Silva trong phòng sách.
Cũng giống như mấy ngày trước khi gia tộc Gambino gặp phải nguy cơ, tối hôm qua cả đêm Silva không ngủ, ngồi cả đêm sau bàn làm việc, gạt tàn thuốc chất đầy tàn xì gà.
Bởi không ngủ, vành mắt Silva biến thành màu đen, trong đôi mắt cũng có thể nhìn thấy tơ máu.
Nhưng khác với mấy ngày hôm trước chính là giờ khắc này dù Silva không ngủ cả đêm, nhưng trên mặt không hề có vẻ tiều tụy cùng mỏi mệt, chỉ có sự hưng phấn!
Sự hưng phấn không thể đè áp!
Tất cả chuyện này, đơn giản là vì hắn biết tối hôm qua Trần Phàm đã vung lên dao mổ đối với gia tộc Qiesi Jarno và gia tộc Profaci.
Trong đêm hôm qua, cơ hồ mỗi một tiếng Silva đều nhận được tin tình báo mới nhất từ chỗ Dick, lúc này nhìn thấy Dick đi vào phòng, Silva nhảy dựng lên khỏi ghế, thần tình kích động hỏi: - Dick, nói cho tôi biết, kết quả mới nhất là gì?
Dick rất rõ ràng, tố chất tâm lý của Silva kinh khủng tới bậc nào, trong ký ức của hắn, Silva chưa từng kích động như hôm nay!
Chưa từng có!
Nhưng hiểu rõ nguyên nhân của chuyện này, Dick cũng không cảm thấy kinh ngạc, hít sâu một hơi, nở nụ cười sáng lạn nói: - Chú, tin tức mới nhất, gia tộc Qiesi Jarno và gia tộc Profaci ngoại trừ Thorn và Rossi, toàn bộ thành viên trực hệ đều đã chết!
Toàn bộ đã chết?
Nghe được bốn chữ này, trái tim Silva không khỏi co rút thật mạnh, hơi thở cũng trở nên dồn dập.
Là ông trùm Mafia của nước Mỹ, Silva rất rõ ràng, gia tộc Qiesi Jarno ẩn nhẫn nhiều năm, thế lực đã khuếch trương tới mức có thể gọi nhịp với gia tộc Gambino, hắn không chỉ một lần muốn làm suy yếu thế lực của gia tộc Qiesi Jarno, nhưng vô luận là dựa thế hay lợi dụng thế lực của quân đội cùng chính giới hay ám sát, đều không thể đạt được ước muốn.
Hiện giờ, gia tộc Qiesi Jarno và gia tộc Profaci cơ hồ bị tiêu diệt...
Tin tức này tạo sự rung động cho hắn thế nào thì có thể nghĩ ra!
Nhìn thấy biểu tình khiếp sợ của Silva, Dick cũng cảm thấy không có gì đáng trách.
Bởi vì mười lăm phút trước, khi hắn được đến tin tức này, thiếu chút nữa cũng muốn hôn mê bất tỉnh...
Theo sau, không đợi Silva kịp lấy lại tinh thần, điện thoại trong phòng sách vang lên, chuông điện thoại chói tai đánh vỡ vẻ im lặng trong phòng, cũng kéo Silva quay trở về hiện thực. - Hô...
Hít sâu vài hơi, Silva điều chỉnh lại cảm xúc, nhưng không che giấu được dáng tươi cười trên khóe miệng, thần tình vui sướng cầm điện thoại. - Silva, bạn của tôi, tâm tình của ông hiện tại nhất định rất tốt, đúng không?
Điện thoại chuyển được, bên trong truyền ra thanh âm Schneider của gia tộc Heyde Gus.
Nghe được thanh âm Schneider, nụ cười trên mặt Silva càng thêm sáng lạn: - Schneider, ông bạn già, ông cảm thấy thế nào? - Silva, tôi không thể không thừa nhận, tôi đã đánh giá thấp năng lực của người thanh niên kia.
Lần này Schneider không trả lời thẳng câu hỏi của Silva, dùng một loại ngữ khí thật phức tạp nói.
Silva cũng không cảm thấy ngoài ý muốn, chỉ cười cười nói: - Schneider, ông bạn già, thế giới ngầm từng truyền lưu qua một câu: Đồ Tể không gì làm không được! - Đồ Tể, không gì làm không được?
Schneider nghe được câu này, tâm tình phức tạp, than thở nói: - Nếu hắn là người Mỹ thì tốt biết bao nhiêu. Nếu hắn là người Mỹ, tôi sẽ cho phép toàn bộ những cô gái xinh đẹp trong gia tộc Heyde Gus theo đuổi hắn. - Ha ha...
Nghe được lời nói của Schneider, Silva nhịn không được phá lên cười: - Schneider, đây cũng không giống phong cách của ông a. - Ai.
Schneider lại thở dài. - Schneider, có phải ông đang lo lắng, ngày sau Đồ Tể sẽ làm việc cho chính phủ đại lục?
Trong lòng Silva vừa động, mơ hồ đoán được nỗi lo lắng của Schneider.
Schneider trầm ngâm một lát, cũng không hề giấu diếm: - Phải, Silva, tôi thật lo lắng điểm này. Nếu có một ngày như vậy, hắn vì chính phủ đại lục dốc sức, đó sẽ là tai nạn của chúng ta! - Schneider, ông bạn già, đó là tai nạn của quốc gia, không phải chúng ta...
Silva cải chính.
Schneider bất mãn: - Nếu quốc gia chúng ta không cường đại, chúng ta tự nhiên sẽ bị tai ương! - Ha ha...Schneider, ông bạn già ơi, ông suy nghĩ quá nhiều rồi, ông xem xem, những người của hoàng thất Trung Đông, quốc gia của bọn hắn cường đại sao? Không, quốc gia của bọn hắn không hề cường đại một chút nào! Nhưng đám tiểu tử có tài nguyên dầu mỏ phong phú lại rất cường đại.
Silva không cho là đúng.
Schneider lại không cam lòng: - Nhưng... - Schneider, tôi biết, ông là một quân nhân, vẫn còn là thượng tướng năm sao duy nhất của nước Mỹ, ông yêu quốc gia này, ông hi vọng nước Mỹ luôn luôn mãi mãi cường đại.
Silva trầm giọng nói: - Tôi cũng biết ông ngửi được khí tức nguy hiểm trên người Đồ Tể. Thậm chí, tôi còn biết ông gọi điện thoại cho tôi, cũng không phải muốn chúc mừng tôi có thể hoàn toàn nắm giữ ủy ban Mafia trong tay, ông chỉ muốn cùng tôi thương lượng, xem có thể lợi dụng chuyện lần này để Đồ Tể chết tại nước Mỹ luôn, có đúng không?
Đầu bên kia điện thoại, nghe được lời nói của Silva, Schneider cũng không cảm thấy kinh ngạc, Silva là ông trùm Mafia của Mỹ, không phải người bình thường, có thể đoán được điểm này cũng không có gì lạ.
- Silva, bạn của tôi, tôi đúng là có nghĩ như vậy. Ông xem xem, hiện tại ông với tôi đều đã lấy được chỗ tốt, chúng ta cũng không cần phải vì một lời hứa hẹn, đi trợ giúp hắn đối phó địch nhân của hắn, như vậy đối với chúng ta không hề có chỗ tốt gì, ngược lại còn phải trả cái giá lớn - chúng ta phải thừa nhận một ít tên hỗn đản trong quân đội cùng áp lực của những nghị viên kia. Càng chủ yếu chính là, hắn sản sinh uy hiếp thật lớn đối với quốc gia của chúng ta! - Silva, kỳ thật chúng ta có thể ở mặt ngoài giúp hắn, lại ngầm thiết kế... - Schneider, ông muốn đi gặp Satan sao?
Silva mở miệng ngắt lời của Schneider.
Schneider trầm mặc. - Schneider, Đồ Tể cường đại thế nào ông cũng đã kiến thức. Nếu ông muốn đi tìm Satan đàm luận nhân sinh, thỉnh đừng mang theo tôi.
Silva nói xong, trong con ngươi lộ ra tia sợ hãi: - Lửa giận của Đồ Tể, tôi cùng gia tộc của tôi không chịu nổi! - Tôi tin tưởng, ông sẽ không lừa gạt tôi, bởi vì...ông biết rất rõ ràng hậu quả lừa gạt tôi...
Nghe được Silva nhắc nhở, Schneider theo bản năng nhớ lại lời cảnh cáo của Trần Phàm, cả người không thể khống chế run lên. - Schneider, trên thế giới này không có bữa cơm miễn phí, chúng ta có được ưu đãi, như vậy nên trả giá một ít đồ vật.
Silva thấy Schneider không nói lời nào, thở dài nói: - Đừng cố gắng chơi lửa, vậy sẽ chết người. Lại càng đừng bàn về chuyện yêu nước gì đó với tôi, ân, dùng đầu đi đổi lấy lợi ích của quốc gia đó là chuyện của đám binh sĩ đi làm, mà không phải ông, thượng tướng năm sao, tộc trưởng gia tộc Heyde Gus Schneider! - Được rồi. Nguồn truyện:
Schneider thở dài, cuối cùng làm ra sự lựa chọn giữa lòng ích kỷ cùng lợi ích quốc gia, nhưng có lẽ do nội tâm bất an, hắn lại nhịn không được bổ sung: - Silva, tôi sẽ làm được những gì đã đáp ứng với hắn, nhưng tôi hi vọng ông có thể chuyển cáo cho hắn, hắn phải dừng lại toàn bộ hành động giết chóc kia, nếu không mặc dù là tôi cũng không thể cam đoan thay hắn chùi đít. - Schneider, ông bạn già, tôi sẽ nhắn lại.
Silva cười đáp ứng, tựa hồ không có một chút lo lắng.
Lo lắng sao?
Không!
Bởi vì theo Silva xem ra, kế tiếp Đồ Tể sẽ đem dao mổ vung về hướng những cường giả Thần Bảng!