Mắt thấy chỗ ngồi của Trần Phàm trên đài chủ tịch vẫn trống không, một vài thương nhân lớn và các ký giả không biết tin tức nhỏ giọng nghị luận, còn đám quan viên thì vì sự có mặt của Yến Khánh nên không dám tham gia.
- Xem ra hôm nay chủ tịch Trần Phàm của tập đoàn Cao Tường sẽ không có mặt tại hội nghị?
- Đã chín giờ rồi mà hắn vẫn chưa có mặt, chắc là sẽ không đến rồi.
- Ngay cả Yến Khánh cũng tới hội nghị đầu tư cao cấp lần này, Trần Phàm lại không ra mặt, thật đúng là khó hiểu.
Ba người ký giả ngồi sau cùng của phòng hội nghị nhỏ giọng bàn tán.
- Điều này mà không hiểu hay sao?
Nghe ba người ký giả kia vừa bàn tán, một người ký giả tuổi không lớn lắm ra vẻ đắc ý.
- Sao!
Người ký giả kia vừa lên tiếng, ba người bên này đã vội vàng nhìn sang, một người nóng nảy hỏi
- Tiểu huynh đệ, chẳng lẽ anh biết tin tức?
- Không có tin tức gì, chuyện này thật ra thì rất đơn giản.
Thấy ba người tò mò lẫn kinh ngạc, lòng hư vinh của người ký giả kia được thỏa mãn, vẻ đắc ý trên mặt càng đậm
- Các anh sao không nghĩ tới, Yến Khánh là thân phận ra sao lại hạ mình xuất tịch hội nghị như vậy?
- Tại sao?
- Rất đơn giản, y vì trả thù Trần Phàm mà đến.
- Làm sao để trả thù?
- Vào thời gian trước, các anh có biết chuyện Trần Phàm đả thương tổng lãnh sự quán Nhật Bản ở Đông Hải là Y Đằng không?
- Biết.
- Các anh thử nghĩ xem, chuyện này lúc đầu gây ra động tĩnh lớn như thế nào nhưng sau này một chút phong thanh cũng không có. Sự tình bên trong cố nhiên bên trong Nhật Bản có phát sinh chuyện lớn nhưng cũng không phải hoàn toàn là vậy. Nếu như không có gì bất ngờ xảy ra, Trần Phàm đã bị quốc gia giao cho người Nhật Bản, mà Yến Khánh tới hôm nay chính là dự định để khai đai với người bên cạnh của Trần Phàm!
- Thì ra là như vậy.
- Tiểu huynh đệ, những tin tức này là cậu lấy từ đâu ra?
- Là tin tức nội bộ của cha tôi đấy!
So sánh với ký giả thì tin tức của giới thương nhân lớn thường linh thông hơn một chút.
Trong đó tin tức theo con đường nội bộ của giới thương nhân lớn đúng là như người ký giả trẻ tuổi kia vừa nói, đều cho rằng Trần Phàm sẽ trở thành vật hy sinh cho Y Đằng; Mà tin tức của họ cũng đều nghe nói chuyện của bên Nhật Bản chuyện tình rất có thể là do Trần Phàm làm.
Đối với những người nghe nói Trần Phàm ở Nhật Bản đại khai sát giới, khi không thấy hắn xuất tịch ở hội nghị thì cho là có hai khả năng.
Khả năng thứ nhất là Trần Phàm đã rơi vào trong tay người Nhật Bản, rất có thể đã bị giết chết.
Khả năng thứ hai là Trần Phàm đã thành công chạy trốn khỏi Nhật Bản, nhưng sau khi về nước bị quốc gia khống chế, hiện giờ đã giao cho người Nhật Bản.
Bọn họ sở dĩ cho là như vậy bởi vì cho đến nay thì Nhật Bản sẽ không bởi vì một nhà Liễu Xuyên Tùng Cát bị diệt khẩu mà tìm Trung Quốc gây phiền toái.
Không riêng gì những thương nhân lớn có tin tức linh thông mà một số những quan viên lãnh đạo cũng đều là cho là như vậy.
Theo như bọn họ thấy, nếu quả thật Trần Phàm đã chết đi thì người bên cạnh hắn phân nửa là gặp phải tai ương. Có khả năng lớn là tập đoàn Cao Tường sẽ bị biến thành xí nghiệp nhà nước, thậm chí chuyện sinh tử của Trần Phàm sẽ trực tiếp quyết định kết quả đánh cờ cao tầng!
Mắt thấy mấy người bên dưới thì thầm bàn tán, Bàng Vân Thiên với lấy cái mirro trước người, cau mày nói
- Các đồng chí, hội nghị lập tức bắt đầu, mời mọi người im lặng.
Bàng Vân Thiên vừa mở miệng, tiếng thì thầm bên dưới liền im bặt, cả hội trường lại trở nên an tĩnh.
- Các đồng chí, giai đoạn đầu của chủ nghĩa xã hội mang đặc sắc Trung Quốc vẫn lấy công tác xây dựng kinh tế làm trung tâm...
Mắt thấy hội trường lần nữa yên tĩnh, Bàng Vân Thiên nói mấy lời dạo đầu, sau đó bắt đầu giới thiệu các lãnh đạo đến dự hội nghị
- Đến dự hội nghị hôm nay có Yến Khánh;Chủ tịch tập đoàn Wales, Edward tiên sinh.
Theo Bàng Vân Thiên giới thiệu, bắt đầu từ Yến Khánh, phàm là người được giới thiệu, ngoại trừ Yến Khánh chẳng qua chỉ ngồi im mỉm cười gật đầu, còn những người khác đều là đứng dậy cúi đầu. Mỗi một lần có người đứng dậy, dưới đài chủ tịch đều vang lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt. Bạn đang đọc truyện được copy tại
Sau khi giới thiệu xong, hội nghị tiến hành phần thứ nhất do người phụ trách Edward của tập đoàn Wales đọc báo cáo đầu tư.
Đang khi Edwar đọc báo cáo đầu tư của tập đoàn Wales thì chiếc xe có biển sáu số của Trần Phàm từ từ chạy vào bãi đậu xe của trung tâm hội nghị quốc tế Đông Hải.
Xe vừa dừng lại, Long nữ đã nhảy xuống mở cửa xe cho Trần Phàm.
Cửa xe vừa mở ra, đi đầu từ trong ra không phải là Trần Phàm, mà là người từ sáng sớm đã tới Đông Hải, sau đó ra phi trường đón máy bay, Hoàng Chí Văn.
Sau khi Hoàng Chí Văn xuống xe thì Trần Phàm trong trang phục sơ mi trắng, quần đen mới từ trong ôtô chui ra.
- Long nữ, cô ở dưới đây chờ chúng tôi đi.
Sau khi xuống xe, Trần Phàm không để ý đến những cảnh sát vũ trang đang đứng kinh ngạc trong bãi đỗ xe mà chỉ dặn dò Long nữ một câu sau đó dẫn Hoàng Chí Văn rời đi, tiến vào tòa nhà lớn của trung tâm hội nghị.
Dọc theo đường đi từ bãi đậu xe đến lầu 7 Đông Hải sảnh, Trần Phàm cùng Hoàng Chí Văn gặp phải không ít cảnh sát vũ trang, thậm chí tại hành lang lầu bảy có cả tới một đại đội cảnh vệ trung ương!
Song cho dù là cảnh sát vũ trang bình thường hay cảnh vệ trung ương, khi thấy Trần Phàm thì không hề ngăn cản mà cứ thế cho qua.
Bởi vì hội nghị đã bắt đầu nên cửa lớn của phòng hội nghị đã đóng lại.
Cộp! Cộp!
Trong hành lang yên tĩnh, chỉ có tiếng bước chân của Trần Phàm và Hoàng Chí Văn nghe chói tai dị thường, trong đó tiếng bước chân của Trần Phàm rất nhẹ nhàng còn tiếng bước chân của Hoàng Chí Văn thì hơi có vẻ trầm trọng.
Mắt thấy bóng lưng cao ngạo của Trần Phàm sắp đi tới cửa phòng hội nghị, bên tai Hoàng Chí Văn bất giác nhớ lại lời của Trần Phàm lúc còn ở Nhật Bản gọi cho y
- Ngày mai anh chẳng qua là một con sói đi cắn Yến Khánh một miếng mà thôi. Còn không lâu sau những người đã xem anh là con chó cắn Yến gia sẽ như một bầy chó Nhật ngưỡng mộ anh!
Vừa nghĩ vậy, Hoàng Chí Văn không khỏi tự hỏi: Vẻ mặt của Yến Khánh khi thấy mình và Trần Phàm cùng tiến vào phòng hội nghị sẽ ra sao?
Nghĩ đến đó, Hoàng Chí Văn chỉ cảm thấy máu trong người cũng như đang thiêu đốt, cảm xúc kích động rừng rực, cả người run lên!
- Sợ sao?
Trần Phàm dừng bước, ánh mắt nhận thấy biểu hiện khác thường của Hoàng Chí Văn sau lưng nên hỏi.
- Không sợ, chỉ là có chút kích động!
Hoàng Chí Văn hít sâu một hơi, cả người trấn định lại, phút chốc đã bình tĩnh lên rất nhiều.
Thấy một màn như vậy, ánh mắt của Trần Phàm lộ ra vẻ tán thưởng.
Cùng lúc đó, trong phòng hội nghị, Edward cũng vừa đọc xong bản báo cáo, dưới hội trường vang lên tiếng vỗ tay như sấm dậy.
Rất nhanh, tiếng vỗ tay dừng lại, Yến Khánh đi tới trước bục phát biểu chuẩn bị phát biểu.
Két!
Yến Khánh còn chưa kịp mở miệng thì cánh cửa phòng hội nghị đang khép chặt đột nhiên bị người đẩy ra.
Biến hóa xuất hiện khiến cho mọi người trong phòng bao gồm cả Yến Khánh đều sửng sốt, tất cả nhìn chằm chằm vào phía cửa.
Trong ánh mắt của mọi người, Trần Phàm dẫn đầu bước vào phòng hội nghị.
Trong phút chốc, cả phòng hội nghị, yên lặng như tờ.
Dưới ánh mặt trời sáng rỡ, lời nói cuồng vọng của Badian vang vọng làm cả đám người Zorro choáng váng lẫn kinh hãi. Cả bọn đều khiếp sợ vì không nghĩ tới Badian lại mạnh đến mức độ như vậy! Ngoài khiếp sợ, Zorro không nhịn được dùng dư quang nhìn Olivia một cái, theo gã thấy thì một Badian thành công tiêm vào năm mũi gien đột biến đã mạnh như vậy thì Olivia tuyệt đối cũng không yếu! Olivia không để ý đến cái nhìn chăm chú của Zorro, ánh mắt của nàng vẫn nhìn vào Trần Phàm, vẻ nóng bỏng đã dần mất đi, chỉ còn lại vẻ phức tạp. Tựa hồ nàng đang suy tư, Trần Phàm đến cùng phải là đối thủ của Badian hay không. Trần Phàm tựa hồ cũng cảm nhận được sự cường đại của Badian, nếu so Badian với Ma Hà thành công tiêm vào hai mũi gien đột biến thì mạnh hơn nhiều.
Dù vậy một khi tiến vào trạng thái Phong Ma, Trần Phàm không hề cảm thấy sợ hãi, chỉ nheo mắt lại trầm lặng.
- Động thủ đi, Đồ Tể, ta nói để mười chiêu, quyết không nuốt lời!
Mắt thấy Trần Phàm chậm chạp không động thủ, Badian càng cười đắc ý, tựa hồ y cảm thấy Trần Phàm sau khi chứng kiến thực lực đầy đủ của mình đã không dám hành động. Kể từ khi đạt tới vị trí đệ nhất thần bảng, chưa người nào dám xem nhẹ thực lực Trần Phàm, Badian là người thứ nhất! Badian vừa nói xong thì Trần Phàm đã động thủ. "Bịch! ", chân phải của hắn đột nhiên dẫm mạnh xuống đất. Một cước này, Trần Phàm kết hợp được mọi người hô hấp và nhịp tim của mọi người tạo nên cộng hưởng, một cước giẫm ra làm mặt đất chấn động làm cả đám Zorro hơi lảo đảo, tần số hô hấp trong nháy mắt bị đánh loạn! Đột nhiên xuất hiện biến hóa làm cho đám người Zorro cả kinh, vội vàng ổn định thân hình, điều chỉnh hô hấp.
- Véo!
Cùng lúc đó, Trần Phàm mượn phản lực, thân thể giống như tên rời cung lao vút ra. Dưới ánh mặt trời, Trần Phàm không chạy về Badian mà nhào thẳng tới Brahma. Hiển nhiên cho dù là Badian ngăn trở cũng không thể khiến cho Trần Phàm buông bỏ ý định giết chết Brahma! Trần Phàm lúc này đem tốc độ phát huy đến cực hạn, nhanh đến mức khiến cho người ta chỉ nhìn thấy một chuỗi tàn ảnh. Phảng phất trong nháy mắt, Trần Phàm tựa như u linh áp sát Brahma, chuyển thủ thành đao chém vào cổ Brahma! Brahma mới vừa rồi cũng bị một cước giẫm mạnh của Trần Phàm ảnh hưởng, y vừa ổn định thân hình thì trong lòng lập tức hiện lên cảm nhận nguy hiểm. Ý niệm vừa hiện lên, thân thể Brahma đã cảm thấy như dừng lại, trong con ngươi hiện ra thủ đao của Trần Phàm, kình phong ập vào mặt đau rát, theo bản năng lao bắn về phía sau.
Chỉ trong sát na, thủ đao của Trần Phàm đã lướt qua mặt của Brahma, chém thẳng vào thân thể y. Một kích không trúng, Trần Phàm không ngừng lại, trong nháy mắt biến chiêu, thủ đao biến thành trảo, năm ngón cong lên như móng thép chụp vào tâm khẩu Brahma. Lần biến chiêu này của Trần Phàm cực nhanh khiến người ta khó lòng phòng bị. Brahma còn chưa cảm thán mình may mắn tránh thoát một kiếp đã lại cảm thấy sát ý kinh khủng của Trần Phàm bao phủ, thân thể theo bản năng tránh sang lần nữa. Đã muộn!
- Phụt!
Dưới ánh mặt trời, ngũ trảo của Trần Phàm như năm móc thép cắm vào bên trái tâm khẩu của Brahma, đem trái tim của y móc ra.
- Vút!
Đúng lúc tay phải của Trần Phàm chuẩn bị thọc sâu vào thì phía sau truyền đến tiếng gió sắc nhọn.
Phía sau Trần Phàm, Sark đang cười lạnh, quyền phải trực tiếp đánh vào gáy hắn. Đánh lén! Vào thời khắc mấu chốt, Sark đã triển khai đánh lén, muốn một kích giết chết Trần Phàm! Một quyền này, Sark sử xuất toàn bộ lực lượng, một khi đánh trúng chắc chắn sẽ lấy mạng! Về phần Brahma có bị Trần Phàm giết chết hay không, Sark căn bản không quan tâm, gã chỉ muốn đích thân giết chết Trần Phàm báo thù cho anh! Trong phút chốc, Trần Phàm chỉ cảm thấy bị khí tức tử vong bao phủ. Hắn cũng không cố móc trái tim của Brahma mà tay phải tóm chặt lấy xương sườn của y, dưới chân lại phát lực tung người nhảy lên, vẫn tóm theo cả Brahma.- Bịch! ", sau một khắc, một quyền hung mãnh của Sark trực tiếp đánh vào người của Brahma, lực lượng kinh khủng khiến thân thể y co quắp, phun ra một vòi máu tươi, trước mắt tối sầm.
Trên không trung, Trần Phàm nhân cơ hội này, tay phải lần nữa phát lực, giống như lấy đồ trong túi trực tiếp thọc vào tâm khẩu Brahma. Chạm được vào trái tim của y, Trần Phàm kéo mạnh ra!
- Ngao! ", vừa mới bị một quyền toàn lực của Sark nên Brahma đang choáng váng, căn bản không cách nào tránh né công kích hung mãnh của Trần Phàm, lúc này bị hắn nắm lấy trái tim móc ra thì cảm thấy đau đớn vô cùng, theo bản năng rống lên một tiếng bi thảm.
- Bịch! ", thân thể của Brahma rơi thẳng vào mặt đất, không nhúc nhích.
- Hô!
Trần Phàm phiêu nhiên hạ xuống, trong tay còn đang nắm trái tim của Brahma. Trái tim thậm chí còn đang khẽ phập phồng, Sark thấy vậy thì đứng ngây ra, tựa như bị thủ đoạn hung tàn của Trần Phàm chấn nhiếp.
Không riêng gì Sark, cả Zorro lẫn Dixi mặc dù đã thành công tiêm vào một mũi gien đột biến, tiêu trừ cảm giác sợ hãi nhưng lúc này cũng khiếp sợ. Bởi vì bọn chúng cũng biết, Brahma thành công tiêm vào hai mũi gien đột biến, thực lực tăng lên không ít. Bọn chúng không thể tin nổi đã như vậy mà Trần Phàm có thể dễ dàng giết chết Brahma. Trên thực tế, nếu Brahma toàn lực đề phòng thì Trần Phàm muốn giết chết y quả thật không dễ dàng. Dù sao lúc trước hắn giết chết Ma Hà cũng không dễ như vậy. Mà thực lực của Brahma so ra còn mạnh hơn Ma Hà! Trần Phàm sở dĩ có thể thành công, hoàn toàn là do Brahma chủ quan. Brahma mặc dù phản bội giáo đình, tuy nhiên không đầu nhập vào Hắc Ám U Linh, mà là đạt thành hiệp nghị sau khi giết chết Đồ Tể cùng Louis đệ tam sẽ để cho y cầm quyền giáo đình. Dĩ nhiên Brahma cũng hiểu, nếu như louis
Đệ tam chết rồi, người của Hắc Ám U Linh tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho y nên y đã sớm lập mưu để cho Badian sẽ cùng Trần Phàm lưỡng bại câu thương. Đến lúc đó y sẽ triển khai đánh lén đám người Zorro, cho dù đánh lén thất bại, cũng có thể toàn thân trở lui. Lúc Badian bộc phát ra thực lực siêu cường, vô hình trung làm rối loạn kế hoạch của Brahma lẫn tâm trí y. Trần Phàm nắm lấy cơ hội, không đợi Brahma hồi tỉnh, đầu tiên là giẫm mạnh một cước làm Brahma rối loạn hô hấp, nhanh chóng triển khai ám sát một kích. Brahma tuy nói thành công tiêm vào hai mũi gien đột biến nhưng thực lực vẫn chênh lệch với Trần Phàm. Một khi không phòng bị, căn bản không cách nào tránh né một kích ám sát tính toán kỹ lưỡng của Trần Phàm!
- Các ngươi cho là tiêm vào một mũi gien đột biến là có thể giết chết ta?
Trần Phàm cầm trái tim của Brahma, ánh mắt lạnh lùng quét qua đám người Sark, cuối cùng dừng lại ở Badian vẫn đứng ở xa không xuất thủ.
Zorro cùng Sark lần lượt mở miệng, tựa hồ theo như bọn chúng thấy chỉ khi cả năm người bọn chúng liên thủ thì mới có thể bảo đảm giết chết Trần Phàm.
- Câm miệng!
Nghe được đề nghị của Zorro và Sark, sắc mặt Badian đột nhiên biến đổi, ánh mắt như đao quét về phía hai người, lạnh lùng nói
- Ta nói rồi, ta muốn đường đường chính chính đánh một trận với Đồ Tể, đích thân giết chết Đồ Tể, lấy máu của hắn nói cho thế nhân, ta, Badian, mới thật sự là chúa tể chân chính của thần bảng!
- Đường đường chính chính đánh một trận?
Nghe được Badian nói vậy, Trần Phàm lại cười vẻ châm chọc
- Badian, ngươi đã muốn cùng ta đường đường chính chính một trận, vì sao phải thông đồng Brahma đánh lén Louis đệ tam?
- Đó là chủ ý của Zorro.
Badian nhíu mày. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - internet
- Phải!
Trần Phàm khinh bỉ nhìn Badian, lạnh lùng nói
- Ngươi là thủ lĩnh Hắc Ám U Linh, không được ngươi đồng ý, cho dù Zorro có mười lá gan, Zorro cũng dám sao?
Đúng như lời của Badian, việc liên thủ với Brahma đích xác là chủ ý của Zorro. Lúc đó y chưa thành công tiêm vào năm mũi gien đột biến, chưa thể nắm chắc giết chết Trần Phàm, cho nên đồng ý đề nghị của Zorro, sau khi đã thành công thì chỉ một lòng quyết chiến, không suy nghĩ nhiều đến chuyện của Brahma. Lúc này nghe Trần Phàm vừa nói như thế, Badian nhất thời thế nhưng không biết nên phản bác thế nào.
- Badian, không nên lừa người dối mình, trong lòng ngươi căn bản không nắm chắc đánh thắng ta!
Trần Phàm thấy Badian không lên tiếng thì đế thêm.
- Ha ha", Badian nghe vậy thì phảng phất đoán ra, cười vẻ khinh thường
- Đồ Tể, ngươi muốn dùng khích tướng để nhiễu loạn tâm thầm của ta sao?
- Đồ Tể, ta không thể không nói, ngươi quá ngu xuẩn rồi! thực lực đạt tới trình độ của chúng ta, làm sao có thể sẽ bị người dùng ngôn ngữ nhiễu loạn tâm thần?
Ba Đế cười lạnh một tiếng
- Đến đây đi, động thủ đi!
Vẫn là câu nói kia, trong mười chiêu ta sẽ không hoàn thủ Nói, ta để mười chiêu, mười chiêu bên trong, ta sẽ không hoàn thủ!
Badian nói xong thì nhìn chòng chọc vào Trần Phàm, cảm giác phảng phất Trần Phàm dù chạy đến chân trời góc biển cũng không thể chạy ra lòng bàn tay của y.
- Mười chiêu?
Nghe lại câu nói cuồng vọng của Badian, Trần Phàm xuất ra một câu còn cuồng ngạo hơn
- Badian, ta, nhường hai mươi chiêu! ".