Chương
“Phụt!”
Vương Chấn phụt thẳng một ngụm máu vào người Lục Vân Phong.
Khiến cho chiếc áo khoác trắng của ông ta điểm xuyết bằng những vết máu đỏ, khiến ông ta trông rất thảm hại.
Lúc này, Vương Chấn vẫn chưa tỉnh lại, vẻ mặt đầy chết chóc, giống như đã bước một chân vào địa ngục, hơi thở dần trở nên yếu ớt!
Lục Vân Phong thấy vậy, liên tiếp lùi lại năm sáu bước, không còn lại phong thái và khí thế vô song vừa rồi, trong mắt tràn đầy hoảng sợ, như thể nhìn thấy ma vậy, miệng lẩm bẩm:
“Không thể nào! Ta rõ ràng đã thi triển “Bồ Đề Châm”, phong ấn huyết mạch bị thương của anh Vương, sao lại như vậy được?”
“Tít! Tít! Tít!”
Đúng lúc này, thiết bị đo điện tâm đồ ở bên cạnh phát ra âm thanh gấp gáp và chói tai.
Bây giờ tất cả mọi người đều biết mạng sống của Vương Chấn đang ngàn cân treo sợi tóc, nguy hiểm cận kề.
“Cạch!”
“Cạch!”
“Cạch!”
Đúng lúc này, tiếng giày cao gót từ cửa phòng cấp cứu truyền đến.
Vẫn chưa thấy người nhưng đã ngửi thấy mùi nước hoa nồng nặc.
Giây tiếp theo, tất cả mọi người xoay đầu lại theo bản năng, phát hiện ra một đôi nam nữ trẻ tuổi đang đứng ở cửa.
Nhìn từ xa, người phụ nữ khoảng , tuổi, ăn mặc rất táo bạo và nóng bỏng, chiếc áo sơ mi bó sát ở thân trên rõ ràng nhỏ hơn một cỡ, lộ ra đường cong yêu kiều, giống như một quả đào chín mọng, cúc áo gần như rách toạc, khiến cho đàn ông cảm thấy nghẹt thở.
Phần thân dưới mặc một chiếc váy ngắn làm từ lông thú, để lộ ra đôi chân dài miên man, bắp chân đày đặn, chân đi một đôi guốc cao tận hơn mười phân.
Trang phục này nếu đi trên đường thì tỷ lệ quay đầu là %.
Trên tay cô xách chiếc túi Hermès Birkin mới nhất, trị giá sáu con số, cao hơn mức lương hàng năm của những công nhân văn phòng bình thường.
Xét về ngoại hình, mặc dù không thể so sánh với vẻ đẹp tuyệt trần của Sở Mai Dung, Đường An Ni, nhưng vẫn vẫn được coi là khá xinh đẹp.
Tuy nhiên, giữa hai lông mày của cô ấy lộ ra vẻ phong tình quyến rũ, khóe mắt hơi hếch lên và đôi môi đỏ rực khiến người ta có cảm giác không tự nhiên, thoạt nhìn thì cô ấy là kiểu phụ nữ khoa trương và nói năng tùy tiện!
Nếu như là quay phim thì kiểu phụ nữ này, thậm chí không cần trang điểm cũng có thể vào vai ‘hồ ly tinh’ rất hoàn mỹ.
Còn bên cạnh cô ấy là một chàng trai trạc tuổi, mặc vest, da trắng, đẹp trai, nhìn hơi giống oppa xứ kim chi.
Chỉ có đôi mắt dài hẹp hình tam giác thỉnh thoảng lóe ra ánh sáng lạnh lẽo, cho người ta cảm giác âm hiểm xảo quyệt.
. . . . . . . .
Sau khi hai người xuất hiện, người phụ nữ xinh đẹp liền lao tới giường bệnh, khóc lóc một cách thảm thiết: