Chương
Nơi đây mặc dù cũng có mấy võ giả Bát Phẩm nhưng bọn họ đương nhiên không phải đối thủ của Sato Kojiro, bây giờ nếu lên võ đài chắc chắn là chết, trở thành vong hồn dưới lưỡi đao của hắn.
…
Lúc này trong phòng riêng, Chiến Thiên Qua nhìn Sato Kojiro kiêu căng phách lối trên võ đài, sắc mặt trầm xuống, chậm rãi nói:
“Tên Sato Kojiro kia trẻ tuổi như vậy không thể nào là cường giả Tông Sư được, cùng lắm là đạt được cảnh giới Cửu Phẩm! Nhưng Quách Nhạc đã luyện thành công Kim Chung Tráo, có lớp phòng ngự mạnh mẽ, cho dù là võ giả Cửu Phẩm cũng không thể bị chém chết với chỉ một chiêu được!”
Nghe thấy sự nghi ngờ của Chiến Thiên Qua, người đàn ông cao to ngồi bên cạnh ông ta vẫn luôn im lặng, đột nhiên ồm ồm nói: “Ông Chiến, đao của hắn rất kỳ lạ!”
“Hả?”
Nghe thấy lời người đàn ông nói, lông mày Chiến Thiên Qua nhướn lên, ông ta hỏi: “A Phong, cậu có thể nhìn ra được vấn đề sao?”
Lúc trước khi Sato Kojiro rút đao, vì tốc độ quá nhanh, trong, mọi người ở đây không thể nhìn rõ thanh Tachi trong tay hắn.
Có điều trong nháy mắt thả sát khí kinh khủng ra, nó như vuốt của một ác long, hoàn toàn khác với khí thế ngay thẳng của kiếm Thất Tinh Long Uyên, khiến người ta sợ hãi.
Vệ sĩ tên là “A Phong” kia nghe xong, sắc mặt nghiêm trọng nói: “Ông Chiến, ông thử xem chữ khắc trên chuôi kiếm đi!”
Vừa dứt lời, tất cả mọi người đều nhìn về phía thanh Tachi kia.
Mặc dù cách một khoảng cách nhất định nhưng vẫn có thể nhìn rõ phần chuôi kiếm, nó được khắc hai chữ Kanji cổ “Muramasa” ở trên!
“Yêu đao Muramasa? Nó đính là thanh đao xui xẻo trong truyền thuyết!”, Chiến Thiên Qua không kìm được hét lên.
Muramasa không phải tên của một thanh đao nào đó mà là tên của một nhóm thợ rèn đao kiếm nổi tiếng ở thời đại Edo ở nước Oa, bọn họ dùng hai chữ “Muramasa” làm họ, cũng dùng nó để đặt tên cho những thanh đao mình rèn ra, mỗi thanh đao đều sắc bén chém thép như chém bùn, thanh đao hai lưỡi này có hoa văn sóng lượn chính là đặc trưng của đao Muramasa, tất cả thanh đao này đều được gọi là “Muramasa”!
Muramasa được gọi là yêu đao, là do Tokugawa ra lệnh cấm đao gây ra.
Tokugawa là một trong ba anh kiệt của nước Oa thời Chiến Quốc, sau này được mệnh danh là “Vị thần Mộ Phủ của Edo”, “Đông Chiếu Thần Quân”.
Mà ông tổ Matsudaira Kiyoyasu khi tác chiến với nhà Oda, bị người trong nhà Oda dùng thanh đao Sengo Muramasa chém từ vai phải phải đến bụng trái, chém lòi ruột, chết vô cùng thảm.
Sau đó bố của Tokugawa là Matsudaira Hirotada bị cận thần dùng đao chém bị thương ở đùi, cũng dùng thanh Muramasa. Sau đó con trưởng nhà Tokugawa cũng bị chém chết, người giết hắn cũng dùng Muramasa.
Cuối cùng, trong trận chiến Sekigahara, Tokugawa bị thanh Muramasa chém vào ngón tay.
Vậy nên Tokugawa vô cùng hận loại đao này, cho rằng nó là biểu tượng của sự xui xẻo, được mệnh danh là yêu đao, vậy nên sau khi ra lệnh cấm đao kiếm, tất cả các thanh Muramasa đều bị cấm, không được phép sử dụng, ai dùng đều sẽ bị hành hình.
Có tin đồn rằng, những người chết dưới yêu đao Muramasa vĩnh viễn không thể siêu sinh, linh hồn bị nhốt trong thanh đao, ngày đêm bị dày vò!