Edit: Thanh Hưng
Hôm sau Hề Duy dẫn em gái tới trường học, dặn dò mọi chuyện, sau đó mang theo cấp dưới lên máy bay xuất ngoại.
Những năm này anh trai đi công tác đã thành chuyện thường như cơm bữa, Hề Hi cũng không có gì không thích ứng, ban ngày đi học, buổi chiều tan giờ học thì về nhà, có lúc đi xe với bạn, có lúc sẽ để cho lão Lý lái xe tới đón. Giống như học sinh tiểu học, rất ngoan, tan giờ học cũng không đi đâu cả.
Qua hai ngày, Hạng Việt gọi điện thoại tới nói chuyện bệnh viện đã sắp xếp xong xuôi, có thể để cho mấy duy nhất tại l.ê qu.ý đô.n đứa bé Đông Đông nhập viện trị liệu. Đây là chuyện tốt, Hề Hi rất tích cực, gọi điện thoại cho viện trưởng Triệu của viện phúc lợi Thái Dương, hai người thương lượng xong ngày mai tới viện dẫn theo mấy đứa bé trong viện đi tổng viện quân y tìm Hạng Việt, tình huống cụ thể nữa sau đó sẽ thương lượng.
Mấy người Du Khả Dương cũng biết chuyện này, Đồng Dao đề nghị: "Nếu không chúng ta lái xe đi đón nhé? Xe của viện mồ côi cũng sắp hỏng rồi, đứa bé ngồi không an toàn."
Tần Lạc Lạc cũng nói: "Vậy đi đón đi, xa như vậy! Coi như chúng ta không đi, cũng có thể giúp một tay thuê xe, lão Trương lái xe của viện phúc lợi đi đứng không tiện, lần trước tôi còn thấy ông ấy thiếu chút nữa tông vào cây, rất dọa người."
Cho dù Hề Hi là xã trưởng, cũng không chuyên chế, cô nhìn những người khác, Du Khả Dương lại nói taxi, lý do là: "Tối mai cha mẹ tôi sắp xếp cho tôi đi xem mắt, ban ngày phải thử trang phục, không có thời gian."
Tin tức này đủ sức bạo phát, dọa mấy người Hề Hi sợ đến trợn mắt há hốc mồm.
Tần Lạc Lạc phục hồi tinh thần trước tiên, nuốt nước miếng một cái, không thể tin hỏi: "Xem mắt?! Cô? Xem mắt? Không lầm chứ!"
Du Khả Dương rất bình tĩnh: "Con gái xem mắt thì sao, cô có ý kiến?"
"Dương Dương, cô mới 20!" Hề Hi cau mày nói.
Du Khả Dương thấy mắt to long lanh của cô nhìn chằm chằm mình, gương mặt không đồng ý, cười cười, trên mặt xinh đẹp nhu hòa rất nhiều, nhàn nhạt nói: "Tình huống nhà tôi các cậu cũng biết, ngay lqd cả anh chị tôi đều là kết thân, tôi như vậy còn có thể trông cậy vào hôn nhân tự do? Không thể nào, người như ba mẹ tôi vậy mắt cao hơn đầu, ngay cả mấy người Từ Trạch cũng không nhìn trúng."
Từ Trạch nghe không vui: "Không chơi công kích người thân như vậy a, tôi thế nào? Anh em tôi có nhà có xe còn có tiền, lớn lên cao ráo đẹp trai, nơi nào không xứng với cô!"
Đào Bân và Trình Hạo đều gật đầu nói chính phải, Thẩm Gia còn hỏi: "Ba mẹ cô tìm ai vậy? Sang như vậy, điều kiện vượt qua anh Hề Duy sao?" Cậu ta còn rất tự biết mình, không lấy chính mình làm ví dụ, chọn thanh niên tài tuấn số một số hai Vũ Lăng Hề Duy.
Hề Hi lườm cậu ta một cái, cô không thích bọn họ lấy anh trai ra đùa giỡn, chỉ là lúc này nói nhiều có vẻ hẹp hòi. Thẩm Gia bị xem thường còn rất vui mừng, đưa tay chọc hai cái trên mặt cô nhóc, còn rất thú vị. Du Khả Dương đập tay cậu ta: "Không phải Vũ Lăng, là con trai nhà đổng sự tập đoàn Nam Sơn tại Bắc Kinh Triệu Giang."
Tên Triệu Giang này thật sự là người qua đường Giáp, các người bạn nhỏ hai mặt nhìn nhau, bọn họ đều là quần áo lụa là, trừ trong vòng thượng lưu ở Vũ Lăng, khác chỗ ngồi cũng chẳng thân quen. Tập đoàn Nam Sơn ngược lại cũng nghe qua, là tập đoàn lớn làm vật liệu xây dựng và địa ốc, nhưng cụ thể thì không rõ lắm. Cuối cùng vẫn là Trình Hạo nói: "Triệu Giang...... Cha anh ta có phải là Triệu Đại Trụ hay không?"
Triệu Đại Trụ? Tên này nghe thật sự rất tức giận! Tần Lạc Lạc không nhịn được cười trước: "Tôi đi a! Gia đình này là nhà giàu mới nổi à?!"
Mắt Du Khả Dương trợn trắng: "Đừng chê cười người ta, chúng ta nếu tính toán ra, trừ nhà Hạ Y từ dân quốc chính là hộ lớn, trong nhà ai không phải nhà mới phát tài mấy chục năm à? Cho dù nhà họ Triệu người ta lập nghiệp từ khởi thầu, nhưng rất có bản lĩnh, vận khí lại tốt, rất đáng ghen tỵ!"
"Ơ, đây là thế nào đây, đã bắt đầu bao che rồi?" Từ Trạch có chút chua trào phúng một câu.
Mấy người Hề Hi ít nhiều biết một chút tính toán của Từ Trạch, liếc mắt nhìn nhau, Thẩm Gia lên tiếng ngắt lời: "Đại Bạch Dương, chúng ta đều là người mình, quan hệ cũng không sai, cô đừng nói lung tung, lại nói cô, nghĩ thế nào, Hề Hi nói rất đúng, cô mới 20, hiện tại lại cam nguyện định cả đời mình xuống?" Đừng thấy bình thường cậu ta ăn mặc loè loẹt một bộ dáng hoa hoa công tử, nhưng cậu ta lớn tuổi nhất, nói chuyện làm việc rất có quy tắc, thời điểm nói chuyện bình thường trong chín người bọn họ vẫn có phân lượng.
Đồng Dao ôn nhu nhất cũng gật đầu nói: "Đúng vậy a, Dương Dương, cô nói một chút cô nghĩ như thế nào đi, nếu như bây giờ cô 29 - 30 rồi, xem mắt này cũng không thể nói gì nặng, nhưng bây giờ cô mới 20! Đại học cũng chưa tốt nghiệp đã định cả đời, quá qua loa."
Tần Lạc Lạc cũng nói: "Đúng vậy, chúng ta lại không cần làm trụ cột đương gia, phía trên đều có anh chị, nếu là tương lai cô tiếp quản gia nghiệp, vậy không nói, kết thân làm vinh quang cửa nhà cái gì đều lqd là trách nhiệm của cô, nhưng vấn đề là cô chỉ là người đi ngang qua, ba mẹ cô cũng đã nói công ty không có phần của cô, hy sinh lớn như vậy, không cần thiết a!"
Du Khả Dương thấy mấy người bạn nhỏ quan tâm mình như vậy, có chút cảm động, không cần biết quan hệ trước kia thế nào, kể từ khi thành một xã đoàn, tình cảm giống như mặt trời ban trưa. Vì vậy cũng không làm kiêu, suy nghĩ một chút nói: "Hiện tại đã để cho tôi kết thân, dĩ nhiên trong lòng tôi không vui, tôi còn còn trẻ như vậy, còn không có tốt nghiệp đại học, cũng chưa nghiêm chỉnh nói yêu đương qua, lại để cho tôi và một người xa lạ lấy kết hôn làm điều kiện tiên quyết lui tới, cái này với ép mua buộc bán khác nhau ở chỗ nào, tôi cũng không phải là củ cải trắng!" Còn nói: "Cho dù tôi hưởng thụ cuộc sống ưu việt cha mẹ cấp cho, nhưng từ nhỏ tôi chính là đứa bé của bọn họ, không phải là tôi có thể lựa chọn, tương lai tôi khẳng định hiếu kính với bọn họ, nhưng để cho tôi cứ như vậy kết thân với một người đàn ông, tôi không cam lòng!"
Thật ra thì xã hội bây giờ tiến bộ rất nhanh, trưởng bối đều tương đối sáng suốt, ép buộc đứa bé, nhất là tình huống trong nhà khi không lập đám hỏi trên đỉnh đầu đứa bé cũng không nhiều. Như trong nhà mấy người bọn họ, cha mẹ Du Khả Dương cũng chính là bông hoa lạ, toàn bộ ba đứa con đều yêu cầu lợi ích tối đa khi kết thân. Những nhà khác thì vẫn là lấy ý nguyện của đứa bé làm chủ, chỉ cần đối tượng kết hôn tương lai không phải quá thái quá, không nói môn đăng hộ đối, ít nhất cũng nên là gia thế trong sạch, dòng dõi thư hương, hai bên gia đình không cần chênh lệch quá nhiều, cơ bản thì trưởng bối trong nhà cũng sẽ không phản đối.
"Chuyện cô không hài lòng này ba mẹ cô biết không?" Đào Bân to con hỏi.
Du Khả Dương nói biết: "Người như ba mẹ tôi vậy không nói lý, thêm anh chị của tôi nữa, tổng cộng là năm người nhà chúng tôi, bốn đối phó với một người là tôi, tôi cũng vậy không có cách a!" Nói đến cái này cô ấy lại trải qua thật khó khăn, trong nhà cha mẹ người bạn nhỏ nhà khác đều là lấy thương đứa bé làm chủ, ngay cả Hề Hi có một mẹ ghẻ như vậy, cũng là hưởng hết yêu thương, chỉ có cô ấy, giống như một đứa bé nhặt được vậy, tình thân đạm bạc, làm lòng người băng giá.
Hề Hi sờ sờ đầu Du Khả Dương: "Ngoan a, cô đã không muốn, vậy chúng ta nghĩ biện pháp khuấy đảo by Thanh Hưng chuyện này lên còn không được sao! Ba mẹ cô bên kia nói không thông, chúng ta tìm Triệu Giang đó nha, Gia Gia, bạn bè của anh nhiều, trước tiên anh hãy hỏi thăm số điện thoại của Triệu Giang, chúng ta nói chuyện với anh ta một chút."
Này giống như tiết mục hay chiếu trên TV, Trình Hạo nói: "Chúng ta như vậy có phải quá ngây thơ hay không? Coi như không có Triệu Giang, phía sau còn sẽ có Lý Giang, Vương Giang nha, lại nói bọn họ là kết thân, lấy ích lợi làm chủ, tôi tìm Triệu Giang nói ra yêu cầu, người ta cầu chính là lợi ích chứ không phải người, cô có thể làm gì?"
"Nếu anh ta là đàn ông, sẽ không liều chết dây dưa, không sợ tương lai Dương Dương làm vợ anh ta sẽ ngoại tình a!" Gấu nhỏ mới vừa nói xong, đã bị Du Khả Dương đánh: "Nhân phẩm của tôi không có tệ như vậy!"
Hề Hi tội nghiệp ôm đầu rầm rì: "Cái này cũng không phải là so nhân phẩm, phàm là đám hỏi, cô xem xem được mấy đôi có thể sống đến già? Có người đàn ông nào không ở bên ngoài bao nuôi tiểu tam tiểu tứ? Cũng lúc anh ta đi ra ngoài bao gái, cô cũng phải đi tìm mặt trắng nhỏ như vậy mới không thua thiệt!"
"Tôi đi a! Hề Hi, tam quan của cái người này có chút vặn vẹo a!" Từ Trạch chắt lưỡi hít hà.
"Vặn vẹo cái rắm!" Hề Hi chống nạnh trợn mắt: "Vốn là như vậy, tương lai nếu người đàn ông của tôi đi ra ngoài tìm tiểu tam, tôi lập tức đi bao mặt trắng nhỏ! Đến lúc đó xem một chút người nào mất thể diện!"
Thẩm Gia vỗ vỗ vai gấu nhỏ, dụ dỗ cô: "Ngoan a, tương lai nếu người đàn ông của cô có lỗi với cô, anh trai giúp cô hả giận, cô không học đả thương địch thủ 1000 tổn hại tám trăm hàaa...!"
Hề Hi trả lại cái liếc mắt, Tần Lạc Lạc cho gấu nhỏ một cái ôm, cười hì hì nói: "Tôi cảm thấy được lời này của bảo bối rất đúng, tại sao chỉ có đàn ông có thể đi chơi, phụ nữ lại phải làm phụ nữ luống tuổi có chồng a! Dương Dương, cô xem một chút, nếu về sau không trốn thoát được ma chưởng của ba mẹ cô, chỉ cần người đàn ông kia đi ra ngoài tìm phụ nữ, cô cũng đừng khách khí, ai sợ ai a, tôi thì phải tự nhiên một chút! Không thể sống mà phải uất ức như vậy!"
Đào Bân thúc cùi chỏ vào Từ Trạch, nhỏ giọng nói: "Về sau cậu cẩn thận a."
Từ Trạch tức giận đẩy cậu ta một cái: "Không cần cậu nhiều lời vô ích!"
Cuối cùng vẫn là Trình Hạo kéo chủ đề trở lại: "Du Khả Dương này, tôi cảm thấy được ngày mai trước hết vẫn để cho cô và cái Triệu Giang đó gặp mặt thì tốt hơn, gặp mặt xong cũng không phải là lập tức thành hôn, ngộ nhỡ đối phương tương đối khá nói chuyện đây? Chủ yếu vẫn là phải quan sát trước, xem nhân phẩm một chút, nếu như nhân phẩm tốt, đến lúc đó nếu Du Khả Dương không muốn, chúng ta cũng có thể cùng người ta bí mật thương lượng một chút, người khác cũng là thiên chi kiêu tử, dây dưa không ngớt không phải là cô không cưới vậy cũng không thể nào. Chuyện như vậy tốt nhất có thể hòa bình giải quyết, đừng kết thành kẻ thù."
"Trình Hạo cậu nói rất đúng a, mấy người chúng tôi chỉ có cậu đầu óc linh hoạt!" Đào Bân vỗ vai anh em tán dương.
Từ Trạch có chút không vui: "Gặp cái rắm a, trực tiếp gọi một cú điện thoại qua hù dọa thằng nhóc kia một cái không được sao!"
"Tôi cảm thấy lời nói của Trình Hạo rất có đạo lý." Hề Hi nói: "Chúng ta tiên lễ hậu binh, dù sao không để cho Dương Dương thua thiệt!"
Buổi chiều Hề Hi tới bệnh viện tìm Hạng Việt, gần đây Hạng Việt vừa mới bắt đầu công việc, cũng không bận. Hai người tới phòng làm việc thương lượng trước ngày mai sắp xếp mấy đứa bé kia thế nào, sau đó gấu nhỏ hỏi anh: "Anh có biết con trai Triệu Đại Trụ Triệu Giang của tập đoàn Nam Sơn hay không?" Cô cảm thấy Hạng Việt kiến thức rộng rãi hơn cô, nếu như anh biết Triệu Giang, đến lúc đó chuyện Du Khả Dương này càng dễ xử lý rồi.
Hạng Việt nhíu mày: "Triệu Giang? Không biết."
Nếu không biết, cũng không còn gì để nói, Hề Hi cũng không mất hứng, vốn là tùy tiện hỏi một chút, vậy mà Hạng Việt lại tiếp tục nói: "Có phải em muốn lqd hỏi chuyện đám hỏi của tập đoàn Nam Sơn và nhà họ Du hay không?"
"Chuyện như vậy làm sao anh biết?!" Hề Hi trợn to mắt cảm thấy rất ngạc nhiên, dù sao cô cũng là buổi sáng hôm nay mới nghe bạn thân nói chuyện đám hỏi được không!
Nước sôi rồi, Hạng Việt đứng lên đi pha trà, trong miệng giải thích với cô: "Chuyện này nhà họ Du cũng không giữ bí mật, mấy ngày nữa truyền ra thì có thể mọi người đều biết."
Hôm sau Hề Duy dẫn em gái tới trường học, dặn dò mọi chuyện, sau đó mang theo cấp dưới lên máy bay xuất ngoại.
Những năm này anh trai đi công tác đã thành chuyện thường như cơm bữa, Hề Hi cũng không có gì không thích ứng, ban ngày đi học, buổi chiều tan giờ học thì về nhà, có lúc đi xe với bạn, có lúc sẽ để cho lão Lý lái xe tới đón. Giống như học sinh tiểu học, rất ngoan, tan giờ học cũng không đi đâu cả.
Qua hai ngày, Hạng Việt gọi điện thoại tới nói chuyện bệnh viện đã sắp xếp xong xuôi, có thể để cho mấy duy nhất tại l.ê qu.ý đô.n đứa bé Đông Đông nhập viện trị liệu. Đây là chuyện tốt, Hề Hi rất tích cực, gọi điện thoại cho viện trưởng Triệu của viện phúc lợi Thái Dương, hai người thương lượng xong ngày mai tới viện dẫn theo mấy đứa bé trong viện đi tổng viện quân y tìm Hạng Việt, tình huống cụ thể nữa sau đó sẽ thương lượng.
Mấy người Du Khả Dương cũng biết chuyện này, Đồng Dao đề nghị: "Nếu không chúng ta lái xe đi đón nhé? Xe của viện mồ côi cũng sắp hỏng rồi, đứa bé ngồi không an toàn."
Tần Lạc Lạc cũng nói: "Vậy đi đón đi, xa như vậy! Coi như chúng ta không đi, cũng có thể giúp một tay thuê xe, lão Trương lái xe của viện phúc lợi đi đứng không tiện, lần trước tôi còn thấy ông ấy thiếu chút nữa tông vào cây, rất dọa người."
Cho dù Hề Hi là xã trưởng, cũng không chuyên chế, cô nhìn những người khác, Du Khả Dương lại nói taxi, lý do là: "Tối mai cha mẹ tôi sắp xếp cho tôi đi xem mắt, ban ngày phải thử trang phục, không có thời gian."
Tin tức này đủ sức bạo phát, dọa mấy người Hề Hi sợ đến trợn mắt há hốc mồm.
Tần Lạc Lạc phục hồi tinh thần trước tiên, nuốt nước miếng một cái, không thể tin hỏi: "Xem mắt?! Cô? Xem mắt? Không lầm chứ!"
Du Khả Dương rất bình tĩnh: "Con gái xem mắt thì sao, cô có ý kiến?"
"Dương Dương, cô mới 20!" Hề Hi cau mày nói.
Du Khả Dương thấy mắt to long lanh của cô nhìn chằm chằm mình, gương mặt không đồng ý, cười cười, trên mặt xinh đẹp nhu hòa rất nhiều, nhàn nhạt nói: "Tình huống nhà tôi các cậu cũng biết, ngay lqd cả anh chị tôi đều là kết thân, tôi như vậy còn có thể trông cậy vào hôn nhân tự do? Không thể nào, người như ba mẹ tôi vậy mắt cao hơn đầu, ngay cả mấy người Từ Trạch cũng không nhìn trúng."
Từ Trạch nghe không vui: "Không chơi công kích người thân như vậy a, tôi thế nào? Anh em tôi có nhà có xe còn có tiền, lớn lên cao ráo đẹp trai, nơi nào không xứng với cô!"
Đào Bân và Trình Hạo đều gật đầu nói chính phải, Thẩm Gia còn hỏi: "Ba mẹ cô tìm ai vậy? Sang như vậy, điều kiện vượt qua anh Hề Duy sao?" Cậu ta còn rất tự biết mình, không lấy chính mình làm ví dụ, chọn thanh niên tài tuấn số một số hai Vũ Lăng Hề Duy.
Hề Hi lườm cậu ta một cái, cô không thích bọn họ lấy anh trai ra đùa giỡn, chỉ là lúc này nói nhiều có vẻ hẹp hòi. Thẩm Gia bị xem thường còn rất vui mừng, đưa tay chọc hai cái trên mặt cô nhóc, còn rất thú vị. Du Khả Dương đập tay cậu ta: "Không phải Vũ Lăng, là con trai nhà đổng sự tập đoàn Nam Sơn tại Bắc Kinh Triệu Giang."
Tên Triệu Giang này thật sự là người qua đường Giáp, các người bạn nhỏ hai mặt nhìn nhau, bọn họ đều là quần áo lụa là, trừ trong vòng thượng lưu ở Vũ Lăng, khác chỗ ngồi cũng chẳng thân quen. Tập đoàn Nam Sơn ngược lại cũng nghe qua, là tập đoàn lớn làm vật liệu xây dựng và địa ốc, nhưng cụ thể thì không rõ lắm. Cuối cùng vẫn là Trình Hạo nói: "Triệu Giang...... Cha anh ta có phải là Triệu Đại Trụ hay không?"
Triệu Đại Trụ? Tên này nghe thật sự rất tức giận! Tần Lạc Lạc không nhịn được cười trước: "Tôi đi a! Gia đình này là nhà giàu mới nổi à?!"
Mắt Du Khả Dương trợn trắng: "Đừng chê cười người ta, chúng ta nếu tính toán ra, trừ nhà Hạ Y từ dân quốc chính là hộ lớn, trong nhà ai không phải nhà mới phát tài mấy chục năm à? Cho dù nhà họ Triệu người ta lập nghiệp từ khởi thầu, nhưng rất có bản lĩnh, vận khí lại tốt, rất đáng ghen tỵ!"
"Ơ, đây là thế nào đây, đã bắt đầu bao che rồi?" Từ Trạch có chút chua trào phúng một câu.
Mấy người Hề Hi ít nhiều biết một chút tính toán của Từ Trạch, liếc mắt nhìn nhau, Thẩm Gia lên tiếng ngắt lời: "Đại Bạch Dương, chúng ta đều là người mình, quan hệ cũng không sai, cô đừng nói lung tung, lại nói cô, nghĩ thế nào, Hề Hi nói rất đúng, cô mới 20, hiện tại lại cam nguyện định cả đời mình xuống?" Đừng thấy bình thường cậu ta ăn mặc loè loẹt một bộ dáng hoa hoa công tử, nhưng cậu ta lớn tuổi nhất, nói chuyện làm việc rất có quy tắc, thời điểm nói chuyện bình thường trong chín người bọn họ vẫn có phân lượng.
Đồng Dao ôn nhu nhất cũng gật đầu nói: "Đúng vậy a, Dương Dương, cô nói một chút cô nghĩ như thế nào đi, nếu như bây giờ cô 29 - 30 rồi, xem mắt này cũng không thể nói gì nặng, nhưng bây giờ cô mới 20! Đại học cũng chưa tốt nghiệp đã định cả đời, quá qua loa."
Tần Lạc Lạc cũng nói: "Đúng vậy, chúng ta lại không cần làm trụ cột đương gia, phía trên đều có anh chị, nếu là tương lai cô tiếp quản gia nghiệp, vậy không nói, kết thân làm vinh quang cửa nhà cái gì đều lqd là trách nhiệm của cô, nhưng vấn đề là cô chỉ là người đi ngang qua, ba mẹ cô cũng đã nói công ty không có phần của cô, hy sinh lớn như vậy, không cần thiết a!"
Du Khả Dương thấy mấy người bạn nhỏ quan tâm mình như vậy, có chút cảm động, không cần biết quan hệ trước kia thế nào, kể từ khi thành một xã đoàn, tình cảm giống như mặt trời ban trưa. Vì vậy cũng không làm kiêu, suy nghĩ một chút nói: "Hiện tại đã để cho tôi kết thân, dĩ nhiên trong lòng tôi không vui, tôi còn còn trẻ như vậy, còn không có tốt nghiệp đại học, cũng chưa nghiêm chỉnh nói yêu đương qua, lại để cho tôi và một người xa lạ lấy kết hôn làm điều kiện tiên quyết lui tới, cái này với ép mua buộc bán khác nhau ở chỗ nào, tôi cũng không phải là củ cải trắng!" Còn nói: "Cho dù tôi hưởng thụ cuộc sống ưu việt cha mẹ cấp cho, nhưng từ nhỏ tôi chính là đứa bé của bọn họ, không phải là tôi có thể lựa chọn, tương lai tôi khẳng định hiếu kính với bọn họ, nhưng để cho tôi cứ như vậy kết thân với một người đàn ông, tôi không cam lòng!"
Thật ra thì xã hội bây giờ tiến bộ rất nhanh, trưởng bối đều tương đối sáng suốt, ép buộc đứa bé, nhất là tình huống trong nhà khi không lập đám hỏi trên đỉnh đầu đứa bé cũng không nhiều. Như trong nhà mấy người bọn họ, cha mẹ Du Khả Dương cũng chính là bông hoa lạ, toàn bộ ba đứa con đều yêu cầu lợi ích tối đa khi kết thân. Những nhà khác thì vẫn là lấy ý nguyện của đứa bé làm chủ, chỉ cần đối tượng kết hôn tương lai không phải quá thái quá, không nói môn đăng hộ đối, ít nhất cũng nên là gia thế trong sạch, dòng dõi thư hương, hai bên gia đình không cần chênh lệch quá nhiều, cơ bản thì trưởng bối trong nhà cũng sẽ không phản đối.
"Chuyện cô không hài lòng này ba mẹ cô biết không?" Đào Bân to con hỏi.
Du Khả Dương nói biết: "Người như ba mẹ tôi vậy không nói lý, thêm anh chị của tôi nữa, tổng cộng là năm người nhà chúng tôi, bốn đối phó với một người là tôi, tôi cũng vậy không có cách a!" Nói đến cái này cô ấy lại trải qua thật khó khăn, trong nhà cha mẹ người bạn nhỏ nhà khác đều là lấy thương đứa bé làm chủ, ngay cả Hề Hi có một mẹ ghẻ như vậy, cũng là hưởng hết yêu thương, chỉ có cô ấy, giống như một đứa bé nhặt được vậy, tình thân đạm bạc, làm lòng người băng giá.
Hề Hi sờ sờ đầu Du Khả Dương: "Ngoan a, cô đã không muốn, vậy chúng ta nghĩ biện pháp khuấy đảo by Thanh Hưng chuyện này lên còn không được sao! Ba mẹ cô bên kia nói không thông, chúng ta tìm Triệu Giang đó nha, Gia Gia, bạn bè của anh nhiều, trước tiên anh hãy hỏi thăm số điện thoại của Triệu Giang, chúng ta nói chuyện với anh ta một chút."
Này giống như tiết mục hay chiếu trên TV, Trình Hạo nói: "Chúng ta như vậy có phải quá ngây thơ hay không? Coi như không có Triệu Giang, phía sau còn sẽ có Lý Giang, Vương Giang nha, lại nói bọn họ là kết thân, lấy ích lợi làm chủ, tôi tìm Triệu Giang nói ra yêu cầu, người ta cầu chính là lợi ích chứ không phải người, cô có thể làm gì?"
"Nếu anh ta là đàn ông, sẽ không liều chết dây dưa, không sợ tương lai Dương Dương làm vợ anh ta sẽ ngoại tình a!" Gấu nhỏ mới vừa nói xong, đã bị Du Khả Dương đánh: "Nhân phẩm của tôi không có tệ như vậy!"
Hề Hi tội nghiệp ôm đầu rầm rì: "Cái này cũng không phải là so nhân phẩm, phàm là đám hỏi, cô xem xem được mấy đôi có thể sống đến già? Có người đàn ông nào không ở bên ngoài bao nuôi tiểu tam tiểu tứ? Cũng lúc anh ta đi ra ngoài bao gái, cô cũng phải đi tìm mặt trắng nhỏ như vậy mới không thua thiệt!"
"Tôi đi a! Hề Hi, tam quan của cái người này có chút vặn vẹo a!" Từ Trạch chắt lưỡi hít hà.
"Vặn vẹo cái rắm!" Hề Hi chống nạnh trợn mắt: "Vốn là như vậy, tương lai nếu người đàn ông của tôi đi ra ngoài tìm tiểu tam, tôi lập tức đi bao mặt trắng nhỏ! Đến lúc đó xem một chút người nào mất thể diện!"
Thẩm Gia vỗ vỗ vai gấu nhỏ, dụ dỗ cô: "Ngoan a, tương lai nếu người đàn ông của cô có lỗi với cô, anh trai giúp cô hả giận, cô không học đả thương địch thủ 1000 tổn hại tám trăm hàaa...!"
Hề Hi trả lại cái liếc mắt, Tần Lạc Lạc cho gấu nhỏ một cái ôm, cười hì hì nói: "Tôi cảm thấy được lời này của bảo bối rất đúng, tại sao chỉ có đàn ông có thể đi chơi, phụ nữ lại phải làm phụ nữ luống tuổi có chồng a! Dương Dương, cô xem một chút, nếu về sau không trốn thoát được ma chưởng của ba mẹ cô, chỉ cần người đàn ông kia đi ra ngoài tìm phụ nữ, cô cũng đừng khách khí, ai sợ ai a, tôi thì phải tự nhiên một chút! Không thể sống mà phải uất ức như vậy!"
Đào Bân thúc cùi chỏ vào Từ Trạch, nhỏ giọng nói: "Về sau cậu cẩn thận a."
Từ Trạch tức giận đẩy cậu ta một cái: "Không cần cậu nhiều lời vô ích!"
Cuối cùng vẫn là Trình Hạo kéo chủ đề trở lại: "Du Khả Dương này, tôi cảm thấy được ngày mai trước hết vẫn để cho cô và cái Triệu Giang đó gặp mặt thì tốt hơn, gặp mặt xong cũng không phải là lập tức thành hôn, ngộ nhỡ đối phương tương đối khá nói chuyện đây? Chủ yếu vẫn là phải quan sát trước, xem nhân phẩm một chút, nếu như nhân phẩm tốt, đến lúc đó nếu Du Khả Dương không muốn, chúng ta cũng có thể cùng người ta bí mật thương lượng một chút, người khác cũng là thiên chi kiêu tử, dây dưa không ngớt không phải là cô không cưới vậy cũng không thể nào. Chuyện như vậy tốt nhất có thể hòa bình giải quyết, đừng kết thành kẻ thù."
"Trình Hạo cậu nói rất đúng a, mấy người chúng tôi chỉ có cậu đầu óc linh hoạt!" Đào Bân vỗ vai anh em tán dương.
Từ Trạch có chút không vui: "Gặp cái rắm a, trực tiếp gọi một cú điện thoại qua hù dọa thằng nhóc kia một cái không được sao!"
"Tôi cảm thấy lời nói của Trình Hạo rất có đạo lý." Hề Hi nói: "Chúng ta tiên lễ hậu binh, dù sao không để cho Dương Dương thua thiệt!"
Buổi chiều Hề Hi tới bệnh viện tìm Hạng Việt, gần đây Hạng Việt vừa mới bắt đầu công việc, cũng không bận. Hai người tới phòng làm việc thương lượng trước ngày mai sắp xếp mấy đứa bé kia thế nào, sau đó gấu nhỏ hỏi anh: "Anh có biết con trai Triệu Đại Trụ Triệu Giang của tập đoàn Nam Sơn hay không?" Cô cảm thấy Hạng Việt kiến thức rộng rãi hơn cô, nếu như anh biết Triệu Giang, đến lúc đó chuyện Du Khả Dương này càng dễ xử lý rồi.
Hạng Việt nhíu mày: "Triệu Giang? Không biết."
Nếu không biết, cũng không còn gì để nói, Hề Hi cũng không mất hứng, vốn là tùy tiện hỏi một chút, vậy mà Hạng Việt lại tiếp tục nói: "Có phải em muốn lqd hỏi chuyện đám hỏi của tập đoàn Nam Sơn và nhà họ Du hay không?"
"Chuyện như vậy làm sao anh biết?!" Hề Hi trợn to mắt cảm thấy rất ngạc nhiên, dù sao cô cũng là buổi sáng hôm nay mới nghe bạn thân nói chuyện đám hỏi được không!
Nước sôi rồi, Hạng Việt đứng lên đi pha trà, trong miệng giải thích với cô: "Chuyện này nhà họ Du cũng không giữ bí mật, mấy ngày nữa truyền ra thì có thể mọi người đều biết."