Mà hôm nay, hắn rốt cuộc phát hiện vẹt tân ngoạn pháp?
TềÂm lập chí muốn dạy con chim ngu ngốc này nói “Cứu mạng! ta bị biến thành vẹt! +v+”
TềÂm mặt đê tiện cười chạy đến tiểu ***g sắt bên cạnh: “Hắc hắc ~ Thân Ái, chúng ta đến trao đổi tình cảm đi?”
Thân Ái: “…”
TềÂm: “Kia, ta hôm nay dạy ngươi nói một câu, chỉ một câu!…. Nếu như ngươi học xong, ta sẽ không quấn quýt lấy ngươi bắt ngươi nói cái khác, thế nào, thực có lời đi ~”
Thân Ái: “…”
TềÂm: “Đến nha đến nha, liền một câu ~”
Thân Ái: “…”
TềÂm: “Kia nghe rất hay đâu “Cứu— mệnh— ta— bị— biến— thành— anh— vũ” ~”
…………………
Kết quả, Thân Ái nhà hắn không chỉ không mở miệng, còn xoay người một vòng, lấy mông đối mặt TềÂm, bỏ lại một bộ‘Ta mới không phải điểu của ngươi’ thái độ.
TềÂm vẫn chưa từ bỏýđịnh, nhẹ nhàng lung lay tiểu ***g sắt: “Sẽ biểu dương nha~ Thân Ái mà nói nha~ rất thú vị!!! Thân Ái ~ bảo bối ~ honey~ Nói nha! Cứu mạng cứu mạng cứu mạng, ngươi cho ta nói cứu mạng a a!!!”
Vẹt tỏ vẻđem trầm mặc thi hành đến cùng.
TềÂm nổi giận, nhưng hắn lập tức cười, nảy ra ý hay.
Hắn mở ra tiểu ***g sắt, đem Thân Ái bắt đi ra, hai tay ôm quanh thân chim, phủng trong tay. Vẹt tránh trái tránh phải, phát hiện không cóđường lui, cũng liền ở trên tay hắn im lặng xuống.
“Hắc hắc ~ Thân Ái a~” TềÂm sờ sờ lưng vẹt, “Ngươi nói, chúng ta tình cảm cũng thật nồng đậm phải không.”
“…”
“Ta mỗi ngày cho ngươi ăn cũng thật vất vả phải không ~”
“…”
“Cho nên, ta mượn của ngươi vài cọng lông, ngươi nhất định sẽ không đểý phải không ~”
“…!!!”
TềÂm đem Thân Ái xoay người lại, đối mặt với mình, nhìn chằm chằm ánh mắt nó : “Tiểu ca, ngươi hôm nay chạy không thoát, hoặc là ngươi ngoan ngoãn nói theo ta “Cứu mạng ta bị biến thành vẹt!”, hoặc là… hách! Hách! Hách! Lông đuôi khảái của ngươi sẽ biến thành vũ mao bút đâu ~”
“…”
“Một cọng lông thô như vậy nhổ xuống nhất định là rất đau đi OwO~~~~~ nói mau! Cứu mạng ta bị biến thành vẹt, cứu mạng ta bị biến thành vẹt, cứu mạng ta bị biến thành vẹt!!!!”
Sau 3 giây xấu hổ…
“Cứu mạng…” là tiếng nói biển biển đặc hữu của vẹt, “Ta… bị biến thành vẹt…”
“Mười trên mười, Thân Ái ngươi hảo thông minh!!” Tềm âm ‘phích thiên’ một cái hôn lên đầu vẹt, “Ngoan, lặp lại lần nữa!”
“… Cứu mạng, ta bị biến thành vẹt.”
“Ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha cáp, buồn cười quáđi mất!!” Tềm Âm đen Thân Ái thả lại vào trong ***g, chính mình vui vẻ nằm trên mặt đất lăn đi lộn lại.
Từđó về sau, nghe Thân Ái nói những lời này liền thành tiết mục chuẩn bị giải trí mỗi ngày của TềÂm.
“Thân Ái, lần nữa…”
“Cứu mạng, ta bị biến thành vẹt!”
“Ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ~”
…..
“Thân Ái, cấp gia kêu lần nữa ~”
“Cứu mạng, ta bị biến thành vẹt!”
“Ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ~”
……….
Thân Ái vẫn biểu hiện tự giác phi thường nhu thuận, không biết có phải thật sự sợ bị bạt lông hay không. Tóm lại TềÂm thật sự thích. Hắn cũng không biết vì cái gì chính mình đối chuyện này cười phi thường nhiều mà kéo dài. Nhưng mỗi lần lúc thấy chim ngốc nói: “Cứu mạng, ta bị biến thành vẹt!” , hơn nữa lại giống như phát ra một cỗ khí tràng ‘Ta thực bất đắc dĩ’ Tềm Âm liền cảm giác phi thường vui vẻ sung sướng.
TềÂm cùng Thân Ái sinh hoạt hòa bình lại như vậy tiếp tục, tiểu muội TềÂm 4 tháng trao đổi sinh hoạt ở nước ngoài cũng gần kết thúc, hết thảy nhìn qua đều an bình, thuận lợi, thằng đến….
END 12.