- Lão già, ông ta lại định làm gì vậy?
Diệp Vũ Thuần mạnh tay ném bụp tờ báo xuống bàn, khuôn mặt đỏ bừng, đôi mắt tức giận nhìn chằm chằm tờ báo, có lẽ vì không thể chịu được mà xé, vò... cho tờ báo thành trăm mảnh rồi ngồi xuống ghế
Lý Vũ nhanh chóng cười hì hì chạy đến, bàn tay còn chuẩn bị một quyển vở, ngoan ngoãn ngồi xuống bên cạnh anh mà quạt
- Lão đại, lại có chuyện gì nữa vậy?
Có thể nói rằng lão già Diệp Lăng này lại muốn chơi hắn đây mà, lão ta đúng thật là nghĩ ra đủ loại hình để chỉnh anh. Hết chơi trò buộc dây vào máy bay rồi lôi lên, lại đến việc cho hắn uống dược rồi ném hắn vào quán bar... Lần này lại là gì cơ chứ? Kết hôn chính trị sao? Liên hợp hai nước? Lão ta đúng là hết trò rồi mà.
- Cậu đọc đi là biết
Lão đại à? Có phải cậu đã tức giận đến hồ đồ rồi không? Tờ báo cậu đã xé ra làm trăm mảnh rồi, tôi xem kiểu gì aaaaaa?????
- Lão đại, như thế này làm... làm sao mà xem được chứ?
Đáp lại hắn là ánh mắt như muốn giết người của Diệp Vũ Thuần, nụ cười tà lộ ra
- Đi dán lại mà xem
Sau đó liền một chân đạp bay chiếc ghế, hậm hực đi ra khỏi lớp học
Lý Vũ: “....”
o0o... o0o
Mang theo sự tức giận, bàn chân thon dài dơ lên cao, một phát đá bay cánh cửa đang cản đường kia.
“ Rầm “
- Lão già, ông lại muốn làm trò gì nữa vậy?
1 giây... 2 giây... 3 giây...
Thân thể cao lớn đứng khựng lại, bàn chân thon dài đang dơ lên cao còn chưa kịp hạ xuống, khuôn mặt đờ đẫn nhìn người đàn ông đang nói chuyện với lão già nhà mình kia.
- Thì ra cháu chính là Diệp Vũ Thuần sao? Quả như lời đồn, đẹp trai, khí phách, lịch sự
Đây, đây là kiểu khen gì chứ? Phải là quả như lời đồn, cháu vừa nghịch ngợm, vừa bất lịch sự chứ nhỉ? Mà, lời đồn là sao?
Diệp Vũ Thuần: “...”
- Vũ Thuần, con đang làm gì vậy, còn không mau hạ chân xuống mà lại đây?
Nhẹ khụ một tiếng, hạ cẳng chân của mình xuống, khuôn mặt hơi đỏ lên, lễ phép cúi người xuống:
“ Chào bác, cháu là Diệp Vũ Thuần “
Ngoan ngoãn vòng qua người ông Diệp, bàn tay còn không quên bẹo vào eo ông một cái làm khuôn mặt ông cười méo mó. Hơi hắng giọng một cái, khuôn mặt mỉm cười nhìn người đối diện:
- Bá tước Grand Duke, thật xin lỗi về sự thiếu lễ phép của con trai tôi
- Không sao, đúng như tôi nghĩ, thằng bé rất hợp với Anna Elizabeth - con gái tôi
Nó nghịch ý như con gái tôi vậy - câu nói này ngài bá tước cảm thấy may mắn vì chưa tuột ra khỏi miệng mình
- Có thể hợp với tiểu thư Anna Elizabeth là phúc khí của nó
---Giải phân cách----
Những cái tên ở trên đều là mình ghép bừa vào, họ Elizabeth mình cảm thấy là một họ quý tộc nên mới cho vào, chứ thật ra họ đó mình cũng cảm thấy quen quen, mong các bạn đừng ném gạch.
Diệp Vũ Thuần mạnh tay ném bụp tờ báo xuống bàn, khuôn mặt đỏ bừng, đôi mắt tức giận nhìn chằm chằm tờ báo, có lẽ vì không thể chịu được mà xé, vò... cho tờ báo thành trăm mảnh rồi ngồi xuống ghế
Lý Vũ nhanh chóng cười hì hì chạy đến, bàn tay còn chuẩn bị một quyển vở, ngoan ngoãn ngồi xuống bên cạnh anh mà quạt
- Lão đại, lại có chuyện gì nữa vậy?
Có thể nói rằng lão già Diệp Lăng này lại muốn chơi hắn đây mà, lão ta đúng thật là nghĩ ra đủ loại hình để chỉnh anh. Hết chơi trò buộc dây vào máy bay rồi lôi lên, lại đến việc cho hắn uống dược rồi ném hắn vào quán bar... Lần này lại là gì cơ chứ? Kết hôn chính trị sao? Liên hợp hai nước? Lão ta đúng là hết trò rồi mà.
- Cậu đọc đi là biết
Lão đại à? Có phải cậu đã tức giận đến hồ đồ rồi không? Tờ báo cậu đã xé ra làm trăm mảnh rồi, tôi xem kiểu gì aaaaaa?????
- Lão đại, như thế này làm... làm sao mà xem được chứ?
Đáp lại hắn là ánh mắt như muốn giết người của Diệp Vũ Thuần, nụ cười tà lộ ra
- Đi dán lại mà xem
Sau đó liền một chân đạp bay chiếc ghế, hậm hực đi ra khỏi lớp học
Lý Vũ: “....”
o0o... o0o
Mang theo sự tức giận, bàn chân thon dài dơ lên cao, một phát đá bay cánh cửa đang cản đường kia.
“ Rầm “
- Lão già, ông lại muốn làm trò gì nữa vậy?
1 giây... 2 giây... 3 giây...
Thân thể cao lớn đứng khựng lại, bàn chân thon dài đang dơ lên cao còn chưa kịp hạ xuống, khuôn mặt đờ đẫn nhìn người đàn ông đang nói chuyện với lão già nhà mình kia.
- Thì ra cháu chính là Diệp Vũ Thuần sao? Quả như lời đồn, đẹp trai, khí phách, lịch sự
Đây, đây là kiểu khen gì chứ? Phải là quả như lời đồn, cháu vừa nghịch ngợm, vừa bất lịch sự chứ nhỉ? Mà, lời đồn là sao?
Diệp Vũ Thuần: “...”
- Vũ Thuần, con đang làm gì vậy, còn không mau hạ chân xuống mà lại đây?
Nhẹ khụ một tiếng, hạ cẳng chân của mình xuống, khuôn mặt hơi đỏ lên, lễ phép cúi người xuống:
“ Chào bác, cháu là Diệp Vũ Thuần “
Ngoan ngoãn vòng qua người ông Diệp, bàn tay còn không quên bẹo vào eo ông một cái làm khuôn mặt ông cười méo mó. Hơi hắng giọng một cái, khuôn mặt mỉm cười nhìn người đối diện:
- Bá tước Grand Duke, thật xin lỗi về sự thiếu lễ phép của con trai tôi
- Không sao, đúng như tôi nghĩ, thằng bé rất hợp với Anna Elizabeth - con gái tôi
Nó nghịch ý như con gái tôi vậy - câu nói này ngài bá tước cảm thấy may mắn vì chưa tuột ra khỏi miệng mình
- Có thể hợp với tiểu thư Anna Elizabeth là phúc khí của nó
---Giải phân cách----
Những cái tên ở trên đều là mình ghép bừa vào, họ Elizabeth mình cảm thấy là một họ quý tộc nên mới cho vào, chứ thật ra họ đó mình cũng cảm thấy quen quen, mong các bạn đừng ném gạch.