Ôm cục cưng Tiểu Lê trong lòng, nhìn nó ra sức vung vẩy tay chân béo tròn của nó, cảm giác thỏa mãn ập tới.
Con trai của tui đúng làđáng yêu mà!
Nhìn thằng nhóc béo tròn khỏe mạnh hoạt bát, lại nhớ tới quá trình sinh con trời long đất lở quỷ khóc thần sầu!
Nói về trái mang thai trước đi. Còn nhớ cha của Viên Thịt Tiểu Lý Tử chứ (tên tui vẫn chưa nhớ ra…)? Cái trái tên đó nhét cho tui trước lúc đi thật ra có tên là quả mang thai, thứ trái cây thần kì này có thể khiến đàn ông mang thai. Nghe nói vì nó rất khó trồng, giá cũng không rẻ, nếu tính ra, tương đương với một chiếc xe hơi hạng trung của thời hiện đại. Sau khi tui biết được tác dụng của cái trái này thì lập tức cuốn lấy cục cưng đòi con, với công lực sống bám chết đu thà chết không buông dày mặt lê lết, cuối cùng cục cưng cũng gật đầu đồng ý!
Thế là hấp, cục cưng có bầu~
.
.
Cục cưng lúc có bầu rất là yên lặng, không khác ngày thường lắm, cần làm gì thì làm đó, làm tui rất là phiền muộn, sao mà cục cưng không có phản ứng gì hết? Tuy tính tình không thất thường như phụ nữ, nhưng như vậy thì quá“bình thường” rồi?
Thế là, người căng thẳng thần kinh không phải là cục cưng, người mang thai, mà làông cha của thằng con, là tui…
“Cục cưng à~ Đừng cóđi lung tung~ Coi chừng vấp~”
“A! Cục cưng! Đừng cóđi khám bệnh cho ông Vương trong làng nữa! Coi chừng ổng lây bệnh cảm cho em!”
“Cục cưng à~ Tụi mình hát đi cóđược không~ Nghe nói có tác dụng giáo dục bé bi trong bụng đó~”
“A a!!! Cục cưng à!! Hôm nay mặt trời lặn sớm quá! Không phải dấu hiệu tốt!! Tụi mình rắc muối đi!!”
…
Cuối cùng, sau khi bị cục cưng xì một cái đầy phiền chán, tui bắt đầu bình thường lại…
Qua một thời gian xem như bình tĩnh, tới lúc cục cưng sinh, một trận chiến gian khổ lại bắt đầu rồi.
…
…
…
Ai, tui không nhắc đến quá trình này nữa, nếu muốn biết mức độ gian nan của nó, cứ nhìn mấy hàng dấu răng xanh tím trên tay tui làđủ rồi…
Là dấu tích cục cưng liều mạng cắn tui để lại lúc sinh con đó…
Khi đó vì tui quá lo lắng cho cục cưng, cho nên liền nói cục cưng đang đau đớn chờ sinh:
“Cục cưng! Nếu đau thì cắn tay anh! Sẽđỡ hơn một chút!!”
Cục cưng cảm động nhìn tui cười nhẹ, sau đó không chút khách khí bắt đầu cắn…
…
Tuy có hơi đau chút, nhưng thấy bé cưng đáng yêu như vậy, tui cảm thấy bao nhiêu cũng xứng!
Bé cưng vừa ra đời, là tui và cục cưng cho ngay cái tên đã nghĩ sẵn từ lâu: Trương Ngữ Lê.
Thật ra cũng chẳng có nghĩa gì, hoàn toàn là vì thấy thuận tai (tui thiếu trình độ mà… =.=)
Tuy không biết người khác sống thế nào, nhưng tui cảm thấy, cuộc sống bình yên êm ả như thế này, có người bầu bạn, lại có một bé cưng hoạt bát lanh lợi, còn vui sướng hơn bất kì ai khác~
Đời người thật làđẹp!
“Oa! Thời tiết hôm nay thật làđẹp!! Tập thể dục buổi sáng!”
Đón ánh mặt trời long lanh buổi sáng, tui xoay ba vòng bên trái ba vòng bên phải, lắc cổ, lắc mông, lắc đến nỗi cả người thư thái dễ chịu luôn~
“Ngươi lại làm mấy động tác kì quái!” Có tiếng mắng sau lưng. A! Cục cưng tui cưng nhất dậy rồi!
“Cục cưng à, tập thể dục thế này rất tốt cho cơ thểđó, em cũng tập thử xem!” Quay lại liếc mắt đưa tình với cục cưng một cái, tiếp tục tập thể dục.
“Khó coi muốn chết! Ta không làm! Còn nữa, không được gọi là cục cưng.” Khuôn mặt tuyệt mỹ của cục cưng có vẻ rất buồn nôn, “Đã nói không biết bao nhiêu lần rồi, sao vẫn gọi như vậy, ta là nam nhân, không phải nữ nhân!”
“Ai, nhưng mà cục cưng à, anh không có coi cục cưng là nữ nhân mà, anh chỉ biết người anh yêu nhất cưng nhất là em thôi, cục cưng!”
Cục cưng xì một cái, đỏ mặt không nói gì quay đi thăm vườn thảo dược quý báu của em ấy.
Ha ha ha, cục cưng của tui thiệt là hay xấu hổ, đã là vợ chồng già mà da mặt vẫn mỏng quá, mặt đỏ bừng bừng luôn, muốn cắn một cái quá, nhưng mà nhất định cục cưng sẽ xì tui, thôi tập thể dục tiếp.
.
.
Ô? Ấy hỏi tui là ai? Ha ha ha, tui là tui, một bác sĩ khoa ngoại nho nhỏ sinh vào cuối những năm , lớn lên trong suốt những năm , sống hết những năm , không cẩn thận nhảy qua thiên niên kỉ sống huy hoàng trong năm đầu thế kỉ , Trương Hữu Trách, chính là tui. Còn về cục cưng thương yêu, cục cưng được sinh ra trong một thời đại không biết tên, bái sư làm đệ tử một danh y, hiện đang ẩn cư với tui trong một thôn nhỏ vắng vẻđến không thể vắng vẻ hơn ở một quốc gia tên là Tố Thải, sống những ngày thần tiên.
Cái chi? Ấy hỏi hình như tui với cục cưng không phải người cùng thời đại? Đồng chíà, nói đúng rồi! Tui và cục cưng thật sự không phải người cùng một nơi cùng một thời kì, hơn nữa khoảng cách không phải xa bình thường đâu nha~! Nhớ lại ngày trước, tui vừa phẫu thuật xong hết ca đêm về nhà, mua một cái bánh nướng đang gặm trong sung sướng thì không cẩn thận đạp trúng đuôi con mèo hoang, thế là bị con mèo đó ngàn dặm truy sát, lại không cẩn thận rớt xuống lỗ cống đang cắm bảng thi công sửa chữa, cứ như vậy mà văng tới một thời đại xa lạ chưa từng nghe nói, lúc rơi từ không trung xuống còn vừa khéo đập chết người cho cục cưng thương yêu của tui uống thuốc mê rồi đang chuẩn bị thực hiện hành vi không lành mạnh.
Thế là hấp, cứ như vậy, tui và cục cưng thương yêu của tui quen nhau.
Chuyện này không khỏi khiến tui nhớđến một quyển sách tui đọc hồi đại học tên “Tầm Tần kí”, nhân vật chính Hạng Thiếu Long trong đó cũng xuyên không như vậy rồi vôýđập trúng kẻ gian đang chuẩn bị làm chuyện trên giường, sau đó thời kì chiến tranh bắt đầu cho những ngày tháng huy hoàng của nam chính. Nhớ lại trước đây tui nào có phi thường được như người ta? Gặp chuyện tốt liên tục! Trong một hoàn cảnh khác rất nhiều (Hạnh Thiếu Long đập chết kẻ gian cứu được bà quả phụ họ Tiếu, tui thì cứu được thần y tuyệt sắc), thế là hấp, tui bắt đầu chuyến du hành xuyên không mà tui mơ tưởng đã lâu. Sau khi đẩy người bị tui đè không biết sống chết ra, tui dịu dàng nói với cục cưng bị thuốc làm cho cả người đỏ bừng, sắc mặt khó chịu, không ngừng thở gấp một câu:
“Mỹ nhân, tui đến cứu nàng rồi đây!”
Cục cưng lập tức kích động vô cùng, đưa bàn tay ngọc thon dài mỏng manh mềm mịn bạt tai tui một cái vang dội.
Shit! Lập tức làm tui nổi giận! Tại sao anh già họ Hạng kia người ta xuyên không cứu người có thể lấy được tim mỹ nhân, tui cứu người lại được cái bạt tai?!
Không công bằng! Cực kì không công bằng!
Thế là hấp, tui liền vén tay áo lên, chuẩn bị dạy cho cục cưng một bài học.
Nhưng tay vừa đụng tới thân thể trần trụi của cục cưng thì cục cưng lập tức rên khẽ một tiếng, cực kì hấp dẫn! Bạn nhỏ của tui lập tức ngóc dậy!
Thế là hấp, tui biến phẫn nộ thành động lực, trôi theo cảm xúc mà làm thế này thế kia với cục cưng thương yêu.
Sau đó, ớ, tạm ngưng một chút, tui lau máu mũi đã rồi lát nữa tiếp tục.
.
.
Được rồi, lau sạch rồi, nói tiếp.
Sau đó, tui và cục cưng cứ như sấm sét gặp mìn, như núi lửa ngàn năm yên tĩnh đột nhiên phun trào, gạo nấu thành cơm. Sáng sớm ngày hôm sau, cục cưng thương yêu của tui tỉnh giấc thấy cả người cảgiường đều lộn xộn nhếch nhách liền bắt đầu luyện giọng buổi sáng, nhân tiện kêu tui dậy khỏi cơn mơ ngọt ngào.
Sau đó nữa, tui khóc sướt mướt như cô dâu nhỏ chỉ lên dấu tay “bằng chứng” bị cưỡng bức trên mặt (khụ khụ, bằng chứng cục cưng ép buộc tui), kể hết oan ức cho cục cưng đang cực kì phẫn nộ, thế là mặt cục cưng của tui đổi màu y như cầu vồng vậy đó~ Nhưng mà người đẹp vẫn là người đẹp, cho dù như vậy thì cũng đẹp đến chảy nước luôn, tui cảm thấy đời trai của tui đã trao cho đúng người rồi! Khụ khụ, là lần đầu với đàn ông, đừng có hiểu lầm nha!
Đương nhiên, cục cưng thương yêu của tui sẽ không vui vẻ gì với tui, nhưng rồi sau quá trình trăm cay nghìn đắng đeo bám ăn vạ giả tội nghiệp cầu xin của tui cục cưng cũng đã giao tim cho tui, cùng tui đến một nơi vắng vẻ mà gà biết đi ị chim biết đẻ trứng đểẩn cư, sống những ngày hạnh phúc như thần tiên.
Đây chính là câu chuyện tình yêu đẹp đẽ của tui và cục cưng.
Hiện tại tui và cục cưng của tui đãẩn cưởđây hơn ba năm rồi, tuy từng ngày qua không cóđược đặc sắc như Hạnh Thiếu Long, đầy kích thích, nhưng rất tươi mới dễ chịu. Ăn thực phẩm sạch, uống nước suối còn trong hơn thứ nước đeo bản nước suối từ nhà máy lọc, ban ngày tui không có gì làm sẽ chạy vào thôn dạy đám nhỏ một ít kiến thức toán học đơn giản, buổi tối về cùng làm chút vận động yêu thích với cục cưng, thiệt là thỏa mãn~ Tuy không có máy chơi game tivi vi tính, nhưng rất khỏe mạnh đầy đủ.
Cái chi? Đồng chí nói cái chi? Hỏi tui có phải dân đông bắc không? Sao cứ nói tôi thành tui? Đồng chíà, là do ngài lạc hậu thôi, nếu cứ xưng “tôi” sẽ bị chê là lạc hậu, đổi “tôi” thành “ông đây” gọi là sa đọa, đổi “tôi” thành “tui” thì gọi là về nguồn! Nhớ lại khi tui còn chưa xuyên không, đám tiểu tư sản hỡ chút là chạy về nông thôn, ăn mấy món thôn quê! Người ta lăn lộn với đám mũi lõ mà cũng biết về nguồn như vậy, tui làm sao không bơi theo chiều sóng được?
Cho nên bây giờ tui làm người đứng đầu ngọn sóng, tiên phong quay về với thiên nhiên.
Khụ khụ~ Nói nhiều như vậy rồi, miệng khô quá, uống chút nước suối ngọt ngào thanh khiết, cũng không còn sớm nữa rồi, tập thể dục xong rồi, tui thong thảđi xuống ngôi làng dưới thung lũng, bắt đầu kiếp sống thầy giáo hôm nay.
.
.
“Chào các đồng chí!”
“Chào thầy giáo!”
“Các đồng chí vất vả!”
“Vì dân làng quên mình!”
.
.
Nhìn một đám đầu đen đen bên dưới, cảm xúc ùa vào tim, nhớ lại khi xưa tui đứng trong phòng phẫu thuật phẫu thuật cho bệnh nhân, bây giờ lại dạy cộng trừ nhân chia cho các trẻ, đột nhiên cảm giác cuộc đời bác sĩ của mình là một giấc mơ. Hoạt động các ngón tay một chút, không biết cầm dao mổcòn linh hoạt không, có lẽ hiện tại nếu cóđiều kiện, tui cầm dao mổ thì bệnh nhân không sợ, tui sẽ sợ! Sợ không cẩn thận cắm vào tay mình!
Đột nhiên nhớ tới cục cưng, em ấy là thần y nổi tiếng trong thời đại này, tay nghề chỉ có một chữ: thần! Cây châm nhỏ xíu vào tay em ấy như xuất quỷ nhập thần! Mỗi lần dân làng tới tìm em ấy khám bệnh đều làđi khiêng vềđứng, mặt mày hớn hở! Làm lòng tui rất ngứa ngáy, rất muốn trao đổi bàn luận với em ấy, nhưng mà mỗi lần tui cầm dao phẫu thuật mổ bụng người ta thì em ấy lại đờ ra, sau đó thì mặt mày xanh lét, giật con dao trong tay tui ra, rồi xuống lệnh tui không được đụng vào mấy thứ bén nhọn, còn cắm n cây châm lên đầu tui, nói làđể trị bệnh điên của tui.
Shit! Có cách đối xử với chồng thế này sao?! Ỷ vào chuyện tui không võ công sao?! Chờđó! Chờ tui học võ công rồi xem tui thuần phục em thế nào!
Sau khi vứt một đống đề bài cho các trẻ, tui chầm chậm đi ra khỏi căn nhà cỏ dùng làm phòng học (khụ khụ, là nhà cỏ[mao thải phòng] không phải nhà xí[mao phòng]! Nhìn cho rõ!), chào hỏi dân làng, ra sức tán dóc. Cũng toàn mấy chuyện hôm nay con gà mái nhà họ Trương đẻ trái trứng, con bò nhà họ Vương đột nhiên thích uống rượu, con mèo con nhà họ Lýđộng dục vân vân. Sau khi tán dóc xong với nhiều người, tui liền thẳng tiến về cái ổ của tui và cục cưng.
.
.
Vừa về nhà là thấy cục cưng đã làm xong bữa tối, đang bày chén đũa, thấy tui về rồi, sắc mặt lạnh lùng, nhưng ánh mắt rất dịu dàng.
Đi đến cạnh cục cưng, tui ôm chầm em ấy vào lòng, hôn một cái nồng nàn, lập tức khiến cục cưng mềm nhũn cả người, nhưng sau đó là cái khuỷu tay lao vào chào hỏi tui, đau trên người mà ngọt trong lòng!
Ăn cơm tối xong, tui tự giác đi dọn dẹp chén bát, đem đi rửa, lúc quay lại, thì thấy cục cưng đang gom dược thảo mang ra phơi nắng vào. Ánh nắng chiều đỏ rựa, mỹ nhân tuyệt sắc mặc áo màu trăng non tới lui trước mắt, mùi thảo dược thanh nhã nhàn nhạt bay tới, làm bạn nhỏ của tui run rẩy.
Thế là hấp, tui nhẹ nhàng đi tới trước mặt cục cưng, nhão nhoẹt ra dán lên người em ấy, tay bắt đầu thi hành nhiệm vụ bí mật.
Xì!
Tui ôm mặt ai oán về phòng, yên phận đếm hàng kiến bò trong góc phòng xem hôm nay có thêm anh em mới không.
.
.
Đến lúc cục cưng về phòng, trời đã tối rồi, thời gian làm việc nghỉ ngơi của thời đại này cũng giống như cuộc sống trước đây của tui, sáng chín giờ tối năm giờ, trời tối nghĩa là một ngày đã kết thúc, đến lúc ngủ rồi.
Nhưng mà tui không muốn đâu! Tui là người hiện đại mà! Thời điểm này là lúc bắt đầu đông vui mà! Tuy đãđến hơn ba năm, nhưng tui vẫn giữđược con tim không ngủ yên của tui. Tuy ởđây không có gìđể chơi, nhưng tui sẽ không đầu hàng như vậy.
Nhìn cục cưng cởi áo ngoài, tui lập tức lại phóng tới trước mặt em ấy, đón lấy quần áo, bị cục cưng liếc một cái, tui cười ngu, xếp quần áo lại đặt xuống ngay ngắn. Sau đó tự cởi đồ, nói với cục cưng:
“Cục cưng, để anh xoa bóp cho em.”
Cục cưng híp mắt nhìn tui, đánh giá coi tui cóâm mưu gì không, nhưng mà tui là ai chứ! Lập tức dùng ánh mắt chân thành nhất biểu đạt sựấm áp dồi dào của tui. Thế là hấp, cục cưng im lặng nằm xuống, tui lập tức quỳ cạnh em ấy, bắt đầu xoa bóp.
Không phải tui khoác lác đâu, tay nghề của tui tốt lắm! Tui học được cái này từ một đàn anh từ hồi còn học y, nhàảnh có truyền thống theo ngành y đó! Tay nghề sao thấp được!
Thấy chưa, rất nhanh thôi, cục cưng thương yêu của tui đã bắt đầu mềm nhũn ra thiêu thiêu ngủ, cái miệng nhỏ cũng bắt đầu kêu khe khẽ, làm bạn nhỏ của tui lại bắt đầu run rẩy.
Con à, chờ thêm chút nữa, cha sẽ làm con dễ chịu!
Nhìn ánh mắt ngơ ngác dần của cục cưng, tui biết cách mạng đã sắp thành công rồi!
Bóp bóp bóp bóp, càng bóp càng tụt xuống, càng bóp người tui càng kề sát cục cưng. Cuối cùng, đơn giản là tui vắt bên cạnh cục cưng, tay sờ mò trên đùi em ấy. Dần dần, có xu thế tìm vào chỗ sâu hơn.
Dường như cảm thấy không đúng, cục cưng mởđôi mắt mơ màng ra, nhìn tui, tui lập tức tủi thân nói:
“Cục cưng à, anh đã rất cố gắng xoa bóp cho em rồi mà, em cũng đã rất là thoải mái rồi, bây giờ anh chỉ sờ sờ một chút, không cóý gì khác đâu!”
Cục cưng nhìn tui nghi ngờ, cuối cùng, cuối cùng cũng cảm động với những nỗ lực khi nãy của tui, gật đầu đồng ý, nhưng vẫn cảnh cáo tui, không được nghĩ bậy bạ, tui gật đầu liên tục, luôn miệng: được được được!
Hà hà~ Cục cưng thương yêu của tui là dịu dàng nhất mà!
Được cho phép rồi, tui lập tức hành động, thò tay vào đùi trong của em ấy sờ soạng.
Chậc chậc! Cục cưng không chỉđẹp, da cũng thiệt là mịn màng! Cảm giác thích quáđi! Ngón tay bắt đầu nhấm nháp men theo đùi trong, cảm nhận cảm giác mềm mịn.
Chốc chốc lại dùng cả bàn tay vuốt ve, chốc chốc lại dùng vài ngón tay xoa nắn, làm cho cái miệng hồng hồng của cục cưng ngâm khe khẽ.
Thấy cục cưng ngây ngất như vậy, tui lập tức lặng lẽ hành động.
Bàn tay vuốt ve bên trong dần dần dời lên trung tâm nguồn nhiệt bên trên, nhưng không đụng tới điểm quan trọng, chỉ nhẹ nhàng dạo chơi xung quanh, làm nhiệt độ tăng cao.
Cục cưng thở nhanh hơn, đôi mắt nhắm chặt thỉnh thoảnh lại run run, cái miệng nhỏ ban đầu chỉ ngâm khẽ càng lúc càng rên lớn hơn theo động tác của tui.
Cuối cùng, khi một ngón tay của tui đụng trúng, cục cưng “A” một cái mở to mắt, hai chân lập tức khép chặt kẹp bàn tay không ngoan của tui lại, cau mày, đôi mắt ướt đẫm hung hăng trừng tui một cái, biểu thị cục cưng đang không vui, lại càng khiến em ấy xinh đẹp hấp dẫn, mất hồn người!
“Ngươi! Ngươi nói chỉ sờ một chút thôi mà? Hiện tại đang làm gì?”
“Cục cưng à, lâu rồi chúng ta chưa làm, anh rất muốn~”
“Không phải sáng hôm qua mới làm rồi sao? Hôm qua đã hứa hôm nay sẽ không làm, sao lại muốn làm nữa!”
“Nhưng mà, nhưng mà anh làđàn ông khỏe mạnh đó, làm sao nói không làm là không làm được~ hơn nữa, cục cưng chẳng lẽ em không muốn làm sao? Hửm?”
Nhẹ nhàng co rụt tay trong đôi chân khép chặt của em ấy, làm cả người cục cưng run rẩy, không cần tui nói, cục cưng nhỏđã lặng lẽ ngẩng đầu dậy rồi.
Mặt cục cưng đỏ bừng, lại hung hăng trừng tui thêm cái nữa, không nói thêm tiếng nào. Tui thấy có hy vọng, vội bồi thêm:
“Cục cưng à, ngày nào không được chạm vào em là ngày đó anh khó chịu, hơn nữa, với tình trạng hiện tại của em, làm sao anh mặc kệ không lo được, em nói cóđúng không?
Trừng tui thêm cái nữa xong, cục cưng đỏ mặt quay đầu đi, một lúc sau, có tiếng nói nhỏ như muỗi kêu:
“Chỉđược một lần, nếu không, ngày mai ta lại dậy không nổi.”
Gào!!! Được lệnh rồi!!
Lập tức bật dậy đè lên người cục cưng, thành thạo lột hết chướng ngại vật trên người cả hai, một bé cưng mềm mại mịn màng lập tức xuất hiện trước mắt, cơ thể hoàn hảo không một tỳ vết, da thịt trắng như tuyết, cảm giác non mịn, dáng vẻ yêu kiều như nước, thay nhau khiến tui nổi tính sói!
Ngậm lấy cái miệng nhỏ cục cưng, hôn sâu một cái nồng nàn, làm cục cưng thở dốc. Lưỡi luồn bên trong nhấm nháp thật kĩ, từ trên xuống dưới, cuối cùng quấn lấy cái lưỡi xinh đẹp của cục cưng, làm tiếng nước vang lên lách tách, làm hai người nóng bừng lên.
Hai cánh tay của cục cưng siết chặt lấy lưng tui, tay của tui cũng không ngừng châm lửa trên người cục cưng, đặc biệt là trên ngực và hai điểm hồng hồng, khi thì vuốt ve, khi thì bấm lấy, khi lại kẹp nó nữa hai ngón tay, từng động tác nhỏđều khiến tui và cục cưng rên rỉ không thôi.
Khi môi rời nhau, vẫn còn một sợi tơ nối tui và cục cưng, dáng vẻ mơ màng của cục cưng làm lửa nóng từ bụng tui xông thẳng xuống bên dưới, trong tiếng kêu khẽ của cục cưng, tui cúi đầu xuống, ngậm lấy thứ nho nhỏđã bị tui xoa nắn cho đỏ bừng. Liếm nghịch nó, kéo nhẹ, làm cục cưng thở dồn dập, làm bộ ngực trắng nõn của em ấy phập phồng lên xuống, cùng làm tui thưởng thức được trọn vẹn sự dẻo dai của hai thứ nho nhỏ kia.
“Nhanh, a! Nhanh!” Cục cưng luồn tay vào tóc tui, nóng lòng biểu đạt nguyện vọng của em ấy.
Rời môi khỏi thứ hồng hồng, dần dần lùi xuống bụng, luồn lưỡi vài cái rốn nhỏ, nhẹ nhàng ra vào, lại thêm một lần run rẩy, cảm giác được thứ nóng bỏng trên bụng, tui chầm chầm tiến tới trung tâm nóng bỏng. Khi tui ngậm lấy dục vọng của cục cưng thì cục cưng thét lên, cả người uốn cong lại.
Nuốt nhả dục vọng của cục cưng, nhìn sắc mặt mê say, thân thể không ngừng giãy dụa của cục cưng, bên dưới của tui cũng nóng bừng lên!
“A! Cho ta, mau cho ta! Ưm!” Cục cưng gọi liên tục, hai tay nắm lấy tóc tui, làm đau quáđi.
Đột nhiên, cả người cục cưng run rẩy, lên đỉnh rồi.
Nhả chất lỏng trong miệng ra, bò dậy, cuốn lấy hai chân cục cưng, mở chúng nó ra thành một góc rộng lớn, để lộ dục vọng đã qua cao trào đang lặng xuống, và cái lỗ nhỏ ngượng ngùng bên dưới.
Đưa tay một bình sứ nhỏ dưới chân giường lên, mở nút, rót một ít chất lỏng dính dính màu xanh lục bên trong ra, sau đó cho ngón tay đã thấm ướt vào cái lỗ nhỏ khiến tui sung sướng phát cuồng, chặt quá!
Dường như cảm thấy khó chịu, cục cưng nhíu mày, rên ra tiếng, đôi mắt mơ màng bắt đầu nhìn sang đây, dáng vẻ ngơ ngác bất lực đó thiếu chút nữa làm tui cứ vậy mà xông vào!
Gian nan nhịn xuống, tui hôn hôn lên má cục cưng.
“Ngoan, cục cưng, tới ngay đây, lập tức cho em vui sướng ngay!”
Chờ bôi trơn đầy đủ rồi, rút tay ra, mở hai chân cục cưng ra hết mức, dục vọng nóng bỏng nhắm đúng vào nơi thần bí kia, đâm vào!
“A a!!!”
Nóng quá! Chặt quá!
Khoái cảm kịch liệt xông lên! Bên trong siết chặt làm bạn nhỏ của tui tê dại, nóng bỏng trơn ướt, cảm giác không thể tảđược!
Cục cưng rên rỉ theo từng đợt động tác của tui, dục vọng vừa phóng ra bên dưới lại bắt đầu đứng lên
Nóng quá! Nhiệt độ và khoái cảm càng tăng, tui cũng vào càng sâu hơn, điên cuồng xâm chiếm bên trong, cục cưng kịch liệt đáp lại, tiếng rên rỉ cũng càng lúc càng mãnh liệt!
Cúi người xuống, hôn đôi môi đang rên rĩ không thôi của cục cưng, che tiếng rên của em ấy lại. Nhưng tư thế này khiến bạn nhỏ của tui lại vào sâu hơn, khoái cảm cũng càng nhiều!
Kịch liệt đong đưa hông, không ngừng chiếm đoạt, cả cái giường cũng bị tui lắc tới mức kêu cọt kẹt, cục cưng mềm mại ôm lấy tui, thỉnh thoảng lại siết chặt, làm tui điên cuồng, liều mạng ra vào, tốc độ càng lúc càng nhanh, tay cầm cục cưng nhỏ, rất nhiều chất lỏng chảy ra từ cái miệng nhỏ của nó.
Theo nhịp độ của tui, cục cưng bắt đầu nức nở, điên cuồng rên la, tui cũng dần mất lý trí.
Cục cưng siết chặt, lòng bàn tay nóng lên, trong lúc hoảng hốt, bắn tinh hoa vào sâu trong nơi bíẩn của cục cưng, chúng tui đến đỉnh rồi.
.
.
“… Ngươi là tên lừa đảo!” Cục cưng khàn giọng nằm bất động trên giường nói.
“Ớ, cục cưng à, mau ăn đi nè, đây là cháo anh nấu riêng cho em.” Ngồi trên giường bưng chén, nhìn cục cưng nịnh nọt.
“Không phải đã nói chỉ làm một lần sao? Ngươi nói xem ngươi làm bao nhiêu lần!!” Cục cưng giận dữ gào tui, không cẩn thận làm phía sau đau nhói lên, cau chặt mày.
“Anh, anh không cẩn thận thôi mà, ai bảo cục cưng cưng quá làm gì~” Tủi thân nhìn cục cưng, nhớ lại chuyện đêm qua, cả người lại nóng bừng lên. Sau lần đó tui lại thương cục cưng thêm mấy lần nữa, cuối cùng đến lúc em ấy khóc xin ngưng mới thôi, lúc đó thì trời đã gần sáng rồi.
“Vậy là lỗi của ta sao?!” Cục cưng nộ hỏa xung thiên, nhéo đùi tui gào.
“Sí…! Nhẹ chút nhẹ chút! Anh sai rồi, anh sai rồi! Lần sau anh sẽ không làm nhiều nữa, không vậy nữa! Anh thề!”
“Ngươi thề cái rắm! Bao nhiêu lần thấy ngươi thề rồi có lần nào là thật không!”
“Ớ, lần này là thật, anh bảo đảm!”
Cục cưng híp mắt nhìn tui, làm tui rất là bồn chồn.
“Bắt, đầu, từ, hôm, nay, một, tháng, không, được, chạm, vào, ta!”
“Óa a!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!”
Không chịu đâu!! Vậy làm sao tui sống nổi!!!