Việc làm Zeus ướt như chuột lột rồi trực tiếp đuổi ra khỏi cửa khiến cho ngay chính bản thân tôi cũng thấy thất kinh. Phỏng chừng hắn chưa bao giờ trải qua loại chuyện này bởi vì “mỹ danh” háo sắc của hắn chưa có lan xa. Lúc này hắn chưa nhiễm cái tính cách đáng ghê tởm ấy, vẻ bên ngoài hết sức ngay thẳng, hơn nữa tiền đồ của hắn vô cùng sáng lạn. Căn cứ vào tập quán của Olympus, làm loạn không phải là một cái tội mà là không có một ai làm loạn với ngươi thì mới là một sự sỉ nhục. Nếu một nữ thần không có ít nhất ba người theo đuổi, một nam thần không thể đồng thời cua được nhiều cô em, chao ôi, thật là không có mặt mũi để gặp người khác.
Tôi thấy gia đình tôi đối với loại chuyện này chia làm hai phe rõ ràng. Hades, Hestia và tôi luôn giữ gìn mình thật tốt thì nhất định được coi là một đám kỳ dị, còn Zeus và Poseidon hoàn toàn là ngựa đực chính cống, tinh lực dồi dào khiến sự sinh sản nhanh chóng của loài người cũng chỉ có thể than thở. Demeter được coi là phe trung lập. Nàng vô cùng trong sáng, nhưng không biết tại sao lại bị hai tên ngựa đực lôi kéo, chia nhau cùng bọn hắn sinh ra những đứa trẻ hay là yêu quái.
Cho nên khi Hades cố chấp cướp dân nữ thật khiến cho người ta tròn xoe mắt ngạc nhiên. Hades… cướp… đàn… bà á! Ồ, nói như vậy mới thấy Demeter là nữ thần mạnh nhất, cùng Thần vương và Hải vương dây dưa không rõ, sinh con gái còn khiến cho một Minh vương đức hạnh tốt đẹp đã có tuổi rồi mà cũng không cầm cự được. So với nàng thì một kẻ chỉ biết suốt ngày bắt gian như tôi thật kém cỏi. Khó trách khi làm người luôn cảm thấy những phim truyền hình rất khó coi, nhưng xem ra những kịch bản tình cảm mãnh liệt cẩu huyết cũng không hơn những ân oán tình thù của nội bộ gia tộc chúng tôi.
Thần và người thực ra có rất nhiều điểm tương đồng, đôi khi cái loại thú vị tồi tệ nho nhỏ này của các vị thần so với người còn đáng sợ hơn nhiều. Cho nên khi chuyện Zeus bị tôi đuổi ra khỏi cửa chỉ trong một đêm đã lan truyền ra toàn bộ Olympus, nhà nhà người người vô cùng kích động ầm ĩ. Đây chính là tin tức có sức tàn phá vô cùng to lớn. Buổi sáng ngày thứ hai bước ra khỏi cửa, tôi đã thấy một số vị thần không thân thiết lén lén lút lút ở một bên chỉ chỉ trỏ trỏ, phỏng chừng đang thảo luận mức độ bình thường của đầu óc tôi.
Mọi người đều cho rằng đuổi Thần vương tương lai ra khỏi cửa tương đương với việc chặn đứng vị trí Thần hậu của mình. Các vị thần trước đây vây quanh lấy lòng tôi, mông như bị lửa thiêu cuống cuồng chạy đi tìm những “Người được đề cử” khác. Vì chuyện này không chỉ một lần Demeter đến tìm tôi nói chuyện, thận trọng hỏi lý do. Tôi chỉ lười biếng ngồi trên tháp mềm nhìn nàng lo lắng đi đi lại lại trong phòng.
“Đừng lo lắng, chị không coi trọng việc này, gần đây sức khỏe của em có khỏe không?”
Tôi ngáp hỏi. Demeter gần như nhảy đến bên người tôi.
“Cái gì mà đừng lo lắng. Hera, có chị bị đánh đến nỗi đầu óc bị hỏng rồi không! Chúng ta không còn là con của Thần vương nữa mà chỉ là nữ thần, không phải sinh ra để chiến đấu. Nếu như Zeus không che chở chúng ta, thậm chí lưu đày giống như với Poseidon và Hades thì phải làm sao?”
Nàng dừng lại, rùng mình, vẻ mặt hiện lên một tia sợ hãi.
“Em không muốn đến Âm phủ, cũng không muốn bị giam vào Tartarus… Hera, chẳng lẽ chị còn tin tưởng rằng Zeus là một chú dê nhỏ vô hại sao? Không đúng, có lẽ trước mặt chị hắn vô cùng ôn nhu khả ái, nhưng việc hắn đối với những kẻ làm phản kia thật không có thể dùng lời lẽ nào để diễn tả sự đáng sợ”.
Trong mắt Demeter tràn đầy nỗi kinh hoàng, nhỏ giọng rỉ tai, nhìn xung quanh như sợ có kẻ nào đó nghe trộm chúng tôi nói chuyện.
“Hera, em sợ hắn, thật sự sợ hắn. Mặc dù mỗi lần gặp hắn luôn luôn cười, tỏ ra rất ôn hòa, nhưng em luốn cảm giác ở hắn có bóng dáng của phụ vương, không thậm chí so với phụ vương còn đáng sợ hơn. Bởi vì phụ vương chưa bao giờ che giấu sự ưu tư của mình, nhưng còn Zeus, Zeus hoàn toàn có thể một giây trước còn cười nói thân thiết với ngươi nhưng chỉ một giây sau liền cắt đứt cổ họng đối phương”.
Nói xong lời cuối nàng như sắp khóc, môi run rẩy, săc mặt tái nhợt, nhìn ra được là nàng thực sự lo lắng cho tôi.
“Trước kia khi Hades còn ở đây, anh ấy còn có thể bảo vệ cho chị, nhưng bây giờ anh ấy đi rồi, sao chị dám chọc giận Zeus? Hắn nóng nảy đáng sợ như vậy. Hera, không phải em hù dọa chị, nhưng thật sự có một ngày hắn sẽ xé nát cổ họng của chị ra”.
Tôi ngồi bật dậy, nhìn Demeter, không khỏi có chút mơ hồ, bởi vì nàng lại có thể nói là mình sợ Zeus trong khi có một dạo tôi cho rằng nàng rất yêu Zeus. Được rồi, Zeus là người như thế nào, không cần người khác nhắc nhở, cùng hắn làm vợ chồng lâu như vậy tôi là người hiểu rõ nhất. Nhưng rất kỳ quái, cho tới tận bây giờ tôi chưa bao giờ sợ hắn muốn chết giống như Demeter hay các vị thần khác.
“Cảm ơn em, Demeter. Ta sẽ ghi nhớ những lời em nhắc nhở. Nhưng không cần vì vụ việc lần này mà lo lắng, ta sẽ không có việc gì cả”.
Tôi mỉm cười nói. Demeter nhìn thấy chỉ hận không nhào tới muốn túm tóc tôi.
“Chị thật ngoan cố, Hera! Mặc dù hắn gọi chúng ta một tiếng chị, nhưng chị biết loại huyết thống này không là cái gì cả! Hãy hạ thấp sự kiêu ngạo của mình xuống, Hera, nếu không một ngày chị sẽ phải hối hận”.
“Đúng vậy, đúng vậy, ta biết, dĩ nhiên ta sẽ hối hận”. Tôi lẩm bẩm nói, từ từ nằm lại trên tháp, duỗi lại cái lưng đang căng cứng, thấp giọng độc thoại mà nàng không thể nghe được”.
“Tất cả những thứ này chỉ là một giấc mộng mà thôi, một giấc mộng chân thật, hắn sẽ không thể làm gì ta”.
Những thứ khác không dám nói, nhưng đối với loại chuyện này, không một ai trên cõi đời này có thể biết rõ những sở thích tốt đẹp của Zeus. Hắn thích những thiếu nữ ôn nhu làm hài lòng người khác, nhưng lại càng say mê kiểu đàn bà kiêu ngạo không bao giờ chịu khuất phục. Nếu khom lưng nịnh nọt đúng ý hắn, hắn sẽ rất nhanh chóng mất hứng. Nhưng mà với sự đùa giỡn quá mức này cũng sẽ khiến hắn mất đi sự kiên nhẫn của mình.
Mấy ngày sau, quả nhiên Zeus không để ý đến tôi, cũng không đến thăm tôi. Đổi lại là trước kia, tôi sẽ nóng nảy bất an như người mắc bệnh tâm thần, lặp đi lặp lại đến tột cùng là nguyên nhân tại sao. Hoặc là tôi sẽ lại suy đoán nhất định là hắn lại có người đàn bà khác, nổi giận đùng đùng đi tìm kiếm dấu vết khắp nơi, khiến cho kẻ vô ý đụng phải họng súng bị mắng đến mức muốn ói máu. Nhưng đáng tiếc lần này tôi rất ổn, Hades muốn dùng giấc mộng hư ảo này làm tôi mê muội, khiến cho tôi dao động chịu thua, nhưng nhất định tôi sẽ không để cho mình chìm đắm ở nơi này. Tôi nghỉ ngơi dưỡng sức, chờ đợi tình tiết vở kịch xuất sắc tiếp theo xuất hiện.
Không ngoài dự đoán, chỉ khoảng bốn ngày, Zeus đã đùng đùng nổi giận tìm đến cửa. Vốn hắn còn miễn cưỡng duy trì phong thái của Thần vương nhưng khi nhìn thấy tôi ngồi một mình trong vườn hoa, bên cạnh không có những kẻ nhàn rỗi khác, liền nhanh chóng thu lại cái gọi khí chất vương giả, thô bạo đá một cước vào cửa.
Tôi ngồi im lặng, vui mừng vì đây không phải vở kịch cung đình quái đản nên không cần đứng dậy thỉnh an hỏi thăm sức khỏe. Thật ra nhìn bộ dáng thở hổn hển của hắn rất thú vị, nhưng tôi cố gắng thu lại biểu cảm muốn cười trộm. Tôi không muốn hắn vui, nhưng chưa ngu xuẩn đến mức khiến hắn nổi giận.
“Thần Zeus thân ái, ngài bị sao vậy, kẻ nào lại có lá gan lớn như vậy dám chọc giận ngài?”
Tôi giả bộ hỏi. Lông mày hắn dựng lên, tỏ ra vừa kinh ngạc vừa buồn cười.
“Cái vấn đề này thì phải hỏi nàng, người chị thân yêu. Ta phát hiện, nàng rất có thiên phú diễn trò. Đối với những việc mình gây nên, chẳng lẽ nàng không có một cảm xúc gì sao?”
“Vậy thật xin lỗi, ta không hề cảm thấy gì cả. Có lẽ ngài nên khoan hồng độ lượng nhân từ dành cho ta một chút từ bi, chỉ cho ta biết sai ở chỗ nào”.
Hắn nhìn khoảng chừng ba phút, không hề nháy mắt. Khi tôi bắt đầu hoài nghi có phải hắn bị là cho tức đến mức hồ đồ, thì hắn lại không báo trước cười thật to, không có một chút phong độ nào cả, thật lâu mới miễn cưỡng dừng lại, lau giọt lệ nơi khóe mắt.
“Không biết tại sao, nghe nàng nói vậy, ta lại cảm thấy rất tức cười. Kỳ quái, bình thường những người khác chưa bao giờ nói chuyện với ta như vậy”.
Nếu đã cười to, hắn cũng không miễn cưỡng bày ra cái tư thế thần thánh bất khả xâm phạm nữa. Hắn đi đến cạnh tôi, không khách khí chiếm hơn nửa cái ghế đẩy tôi sang một bên.
“Ta không hề tức giận”. Hắn nói một câu không đầu không đuôi. Tôi nở một nụ cười dối trá.
“Thật xin lỗi, e rằng ngài không có tư cách tức giận. Mà phải nói rằng người có tư cách phải là ta mới đúng”.
“Tại sao?” Hắn không biết xấu hổ giả bộ ngu si hỏi.
Tôi hừ một tiếng.
“Ngài đã làm gì thì chính bản thân ngài rõ nhất. Đừng bắt ta phải nhắc lại lần nữa. Nếu chọc giận ta, ta sẽ cho tất cả mọi người biết bộ dáng của Thần vương Zeus khi mượn rượu giả điên, trên người mang mùi hương của một người đàn bà lại bị một người đàn bà khác đá ra khỏi cửa”.
Hắn ha hả cười lớn, không phải là nụ cười ngụy trang mà xuất phát từ nội tâm. Ánh mắt lóe sáng, ngu ngốc khoe hàm răng trắng tinh. Tôi cố gắng không để tầm mắt của mình dừng quá lâu trên mặt hắn. Nhưng vẫn không nhịn được tham lam nhìn mặt hắn, nhìn hắn không có một chút tâm cơ nào, không có giễu cợt, không có dối trá, chỉ có tồn tại nụ cười thật lòng mà thôi.
“Thật xin lỗi, nàng cũng biết là ta uống say mà”.
Giống như muốn che giấu sự mất tự nhiên, hắn nhún vai, có chút lúng túng thừa nhận”.
Ta không khách khí trả lời: “Không sao cả, ta hiểu. Mặc dù có chút nghiêm túc, nhưng không thể phủ nhận nữ thần trí tuệ là một nữ thần vô cùng quyến rũ. Chắc hẳn nàng đã đưa ra cho ngài không ít đề nghị có giá trị”.
Hắn khịt mũi, mềm nhũn trượt xuống dưới, ngồi xuống sàn nhà, vùi đầu vào váy tôi, mơ hồ nói: “Tha cho ta đi. Đúng là nàng ấy rất đẹp, không thể nói rõ được là luôn khiến ta nhớ tới những tiên nữ đã phụ trách cho ta bú sữa khi còn nhỏ. Nàng sao có thể hiểu cảm giác đó?”
Nếu như là trước đây hắn nói với tôi về vấn đề này, tôi chỉ giận dữ, nghiến răng nghiến lợi mắng hắn phóng đáng vô sỉ. Nhưng bởi vì tôi biết những thứ này là hư ảo, hơn nữa tôi đã sớm gặp tình cảnh còn kích động hơn nên tôi không hề tức giận, ngược lại sờ sờ đầu hắn, cười nhạt.
Hắn thở dài, ôm lấy eo tôi.
“Hera, ta cảm thấy rất mệt mỏi. Các vị thần bận rộn lấy lòng ta, nhưng so sánh với việc ở cùng một chỗ với họ, ta thà nguyện ở nơi này, được nàng dội nước lạnh”.
Tôi chọc chọc tai hắn: “Ta đoán em trai thân yêu chỉ sợ không thích được đãi ngộ như vậy, thiếu chút nữa ngài còn hét ầm lên giận dữ với ta”.
Hắn không thích, vươn vai, ai oán nói: “À, trong đầu ta chỉ muốn hôn nàng một cái, kết quả lại bị dội nước lạnh lên đầu, nếu đổi lại là kẻ khác, đã sớm bị ta đuổi khỏi Olympus”.
“Ồ, ta thật vinh hạnh, thưa em trai thân yêu”. Tôi giả bộ cười.
Chúng tôi không nói thêm bất kỳ điều gì, chỉ giữ nguyên tư thế như vậy. Nhìn bóng đêm bên ngoài đang dần hạ xuống, hắn ôm chặt lấy tôi không động đậy. Mái tóc mềm cọ cọ vào váy tôi, phát ra tiếng ngáy nho nhỏ, hiển nhiên là hắn đã ngủ. Tôi nhìn gương mặt hắn, trong lòng tràn đầy nỗi buồn. Tôi chỉ muốn vĩnh viễn ôm hắn như vậy, nhưng tôi cũng muốn git chết hắn, như vậy hắn sẽ vĩnh viễn chỉ thuộc về một mình tôi.
Tự chế giễu mình, chớ nên ngu ngốc như vậy, đây chỉ là một giấc mơ mà thôi. Ở trong giấc mộng, chúng tôi giống như cặp chị em bình thường cùng nhau nói chuyện phiếm, nói về một thứ gì đó linh tinh, cuối cùng hắn không hề đề phòng nằm gối đầu ngủ trên đùi tôi, còn tôi thì vuốt v e hắn như một con mèo.
Nhưng tôi nhớ rất rõ, trong đời thực Zeus chưa bao giờ làm những chuyện như vậy, cho dù lúc hắn chỉ là một tiểu quỷ, hắn cũng vô cùng cao ngạo, ghét nhất là bị ai sờ tóc hắn. Hắn đề phòng tất cả xung quanh. Rất lâu sau khi chúng tôi kết hôn, tôi mới lại nhìn thấy dáng vẻ khi ngủ của hắn.
Hắn không tin tôi. Đúng hơn là hắn không tin bất kỳ ai.
“Giấc mộng rất đẹp, đúng không Hades?”
Nhìn về bóng tôi hư vô, tôi nhẹ giọng nói. Nhiệt độ ấm áp cùng sức nằng ở đầu gối chân thật như vậy, nhưng tôi biết nó không là thật.
Buồn cười thay là tôi lại cảm thấy hạnh phúc. Tôi nghĩ có phải những kẻ tình nguyện ở lại trong giấc mộng đều bị những hạnh phúc giả tạo này mê hoặc tâm trí hay không?
“Không, ta sẽ không thua, sẽ không mê muội, tất cả đều là giả”.
Nhìn người thanh niên đang gối đầu trên người tôi, tôi từ từ rút từng chút một vạt áo bị hắn nắm chặt không buông trong tay.