“Chưa bao giờ nghe nói Yến Trúc Khách từng có đệ tử, chuyện này không có khả năng.”
Rất nhiều người không tin chuyện này.
Nhưng đủ loại manh mối đều chỉ về Yến Trúc Khách, làm cho người ta không thể không tin.
Yến Trúc Khách là ai?
Một cường giả Thiên Linh cảnh nổi tiếng ở nước Nam Huyền.
Cường giả Thiên Linh Cảnh ở nước Nam Huyền không vượt quá mười ngón tay, cực kỳ thưa thớt
"Nếu nói Tân Uyên là đệ tử của những cường giả Thiên Linh cảnh khác thì chúng ta còn tin được. Nhưng 'Yến Trúc Khách mai danh ẩn tích gần mười năm, căn bản không thể tra ra”
Thân phận mà quân hoàng Cố Tỉnh Thần sắp xếp cho Tân Tử Mặc, chính là đồ đệ của Yến Trúc Khách.
Chỉ vì Yến Trúc Khách biến mất đã lâu nên sẽ không bị bại lộ, hơn nữa Yến Trúc Khách cũng có lực uy hiếp rất lớn
Phóng tầm mắt nhìn toàn bộ nước Nam Huyền, Yến Trúc Khách có thể xưng là cao thủ số một.
Yến Trúc Khách có tu vi Thiên Linh Cảnh hậu kỷ, hoàng triều rộng lớn như vậy, có nơi nào là không thể dị
“Tân Uyên thật sự là đệ tử của Yến Trúc Khách sao?”
Có người trong thế gia liên tục xác nhận.“Căn cứ vào tìm hiểu của chúng ta, tin này chắc. chẩn đúng”
Nếu thông tin này chưa được chắc chắn thì thám. tử nhất định sẽ không báo cáo.
Đồ đệ của Yến Trúc Khách, chuyện này không hề đơn giản.
"Chẳng trách Tăn Uyên tự tin đến mức dám gây náo loạn ở kinh thành”
“Đồ đệ của Yến Trúc Khách, chuyện này khó giải quyết lắm."
Nếu thật sự chứng thực Tăn Tử Mặc là đồ đệ của Yến Trúc Khách thì tất cả các đại thế gia ở kinh thành. cũng không dám công khai đối phó với Tân Tử Mặc.
Một khi khiến Yến Trúc Khách bất mãn, rút kiếm. giết tới kinh thành, chắc chắn sẽ máu chảy thành sông.
Ở một nơi nào đó trong nước Nam Huyền, một người đàn ông trung niên với mái tóc bù xù đang nằm trên đống có dại, vừa uống rượu vừa ngắm cảnh, tâm trạng rất thoải mái.
Đoán chừng nếu như người đàn ông này biết mình đột nhiên có thêm một đồ đệ thì nhất định sẽ hoang mang ngơ ngác.
Đi trên con đường phồn hoa vừa quen thuộc vừa xa lạ này, tâm tình Tân Tử Mặc có chút phức tạp.
Trên mỗi một góc đường phố đều đang bàn luận chuyện Đại Lý Tự Thiếu Khanh bị chặt đầu, bọn họ trò chuyện đến khí thế ngất trời! Danh tiếng Nội các lập tức vang vọng khắp trời, không ai dám coi thường nữa.
“Không biết người kia còn ở đây không, hy vọng hắn còn chưa rời đi!”
Sáng sớm hôm nay Tân Tử Mặc đã đi ra ngoài, hắn đi qua rất nhiều nơi ở kính thành nhưng đáng tiếc không thu hoạch được gì
Rất nhiều cao thủ ẩn cư ở kinh thành năm đó đều đã rời đi.
Thời gian trôi qua rất nhanh, thời tiết thì khó lường.
Mưa chiều hoàng hôn, tí tách tí tách.
Tân Tử Mặc đi qua từng con phố phồn hoa, cuối cùng đi vào một quán rượu nhỏ tầm thường.
"Tiểu nhị, cho một bầu rượu”
Tân Tử Mặc bình thản nói một câu.
Gã sai vặt trong quán rượu nhìn Tăn Tử Mặc sửng sốt trong chốc lát, dường như cảm thấy Tần Tử Mặc có hơi quen quen nhưng rồi nhất thời lại không nhớ ra.
Gã sai vặt trong quán rượu vội vàng gật đầu, nói: "Vâng, khách quan chờ một chút”
Tần Tử Mặc nhìn lướt qua quán rượu, ánh mắt hắn lập tức tập trung vào góc trái của quán rượu.
Nói chính xác hơn thì đó là một ông già đang ngồi trong góc.
Ông ta vẫn ở đây và chưa rời đi! Chạy suốt một ngày, cuối cùng Tần Tử Mặc cũng có một chút thu hoạch.
“Các hạ, nơi này đã có người chưa?”
Tần Tử Mặc đến gần, quang minh chính đại nhìn chăm chú vào ông già trong góc hỏi.
“Chưa có”
Trên mặt ông lão có đầy râu màu trắng, tóc rối bù, trên người còn thoang thoảng mùi rượu.
Nếu như nhìn kỹ, tuy rằng ông lão đã nhiều tuổi, nhưng lại có khuôn mặt như đao gọt, trong ánh mắt vẩn đục là vẻ sắc bén.
Nghe được câu trả lời này, Tần Tử Mặc biết ông lão không từ chối mình, sau đó hắn ngồi xuống đối diện với ông lão.
"Uống một chén nhé?"
Tần Tử Mặc căm bầu rượu của mình rót cho ông lão một chén, sau đó rót đầy cho mình.
Ông lão không sợ Tân Tử Mặc hạ độc mà uống một hơi cạn sạch, vẻ mặt vô cảm.
“Một đôi tay đầy vết chai nhưng bây giờ chỉ có thể dùng để cầm bầu rượu, thật đáng tiếc.”
Đối với sự lạnh lùng của ông lão, Tân Tử Mặc cười nhạt.
“Ta biết ngươi, người đứng đầu Nội các hiện đang nổi danh.”
Thông qua tin đồn trên phố và khí chất bất phàm của Tân Tử Mặc, ông lão đã kết luận được thân phận của Tần Mặc Tử.