“Quân thượng, cơ thể của các lão không thoải mái, chắc chắn những lời ban nãy chưa được suy nghĩ kỹ càng” Có quan viên không muốn nhìn thấy mọi việc tiếp tục chuyển biến xấu, nên cắn răng lên tiếng.
“Câm mồm! Ngươi đang nguyền rủa các lão đúng không?” Cố Tinh Thần không cho phép bá quan tiếp tục nhảy nhót, hoàng uy cuồn cuộn.
“Hạ quan tuyệt đối không có ý này”
Bá quan cúi đầu, không dám mở miệng nữa. Bọn họ chỉ cầu nguyện rằng Niên các lão có thể mau chóng tỉnh táo lại, đừng làm chuyện hồ đồ nữa. Nhưng cảnh tượng xảy ra tiếp theo đã khiến mọi người mở mang †ầm mắt.
Niên các lão cúi người chắp tay: “Lão thăn một lòng nghĩ cho nước Nam Huyền, không dám nhận lấy lời khen ngợi của quân thượng. Nếu có thể làm lại lần nữa, lão thần vẫn sẽ dùng cái chết để khuyên can quân thượng đừng xóa bỏ Nội các. Nếu nước Nam Huyền hưng thịnh thì không thế thiếu sự phụ tá của Nội các”
Nghe vậy, khóe miệng của Tân Tử Mặc không khỏi co quắp. Màn kịch này ai cũng ra sức diễn. “Các lão nói quá lời rồi, nếu ta sớm có thể thấu hiểu nỗi khổ tâm của các lão thì cũng không đến nỗi khiến các lão chịu khổ” Cố Tinh Thăn sửng sốt, vội vàng nắm chặt tay Niên các lão, thổ lộ chân tình.
Lão già này được lảm. Lúc nãy Cố Tính Thần vẫn đang suy nghĩ nên tìm lý do nào để vui đùa triều thần, củng cố lòng dân. Chắc chắn những lời này của Niên các lão đã giúp Cố Tinh Thần giải trừ nỗi khó xử trong lòng.
“Vì quân thượng, vì nước Nam Huyền, lão thần có, chết cũng không hối tiếc” Giọng nói của Niên các lão run rẩy, giống y như thật.
Bá quan mơ màng, cứ thế ngơ ngác xem màn biểu diễn của Cố Tinh Thần và Niên các lão, quên luôn việc mình nên làm gì.
Nếu nghe tiếp, Tân Tử Mặc cảm thấy mình sẽ không nhịn được mà nổi da gà: “Quân thượng, hay là mau xử lý chuyện trước mắt đi. Bá tánh nhẹ dạ cả tin lời đồn, lòng dân không vững, phải để Niên các lão làm sáng tỏ mọi việc mới được”
“Tần ái khanh nói chí phải” Cố Tinh Thần gật đầu đồng ý: “Chuyện này cứ giao cho Niên các lão giải quyết, làm phiên các lão nhọc lòng rồi”
“Đây là việc lão thần nên làm.”
Niên các lão nổi tiếng khắp thiên hạ, danh vọng rất cao. Nếu để ông ta ra mặt nói ra “chân tướng" mọi việc, nhất định có thể xoa dịu lòng căm phắn của dân chúng.
Bá quan vốn định tiếp tục khuyên can, nhưng cuối cùng vẫn không mở miệng. Niên các lão đột ngột trở giáo, chuyện này đã vượt ra khỏi dự tính của mọi người.
Bây giờ mọi chuyện đã được giải quyết, nếu ai còn nói xóa bỏ Nội các gì đó, có lẽ người chết đầu tiên sẽ là kẻ đó.
Tần Uyên! Mọi người không hẹn mà cùng nhìn vẽ phía Tân Tử Mặc rồi nghiến chặt răng. Lúc nãy Tân Tử Mặc đã đến gặp Niên các lão, mới biến mọi chuyện trở nên như vậy. Do đó bá quan càng tăng thêm lòng thù địch đối với Tân Tử Mặc.
Có Niên các lão ra mặt, bá tánh ngoài hoàng cung bỗng tỉnh ngộ, tất cả đều im bặt.
Hóa ra là vì bá quan định hủy bỏ chế độ Nội các, một mình Niên lão chịu áp lực, dùng cái chết để khuyên can quân thượng phải bảo vệ Nội các mới có thể thanh trừng triều đình và dân chúng, tạo phúc cho dân.