A… đột nhiên thân thể bị đè nặng đem Vu Vân thở dốc: Nằm yên? Vợ xinh đẹp mà hắn ngày nhớ đêm mong đang ở trước mắt, làm cái chuyện huyết mạch sôi sục, cho dù là thánh cũng có thể kìm nén được sao?
Vu Vân thừa biết hắn không phải là thánh nhân, tên đã lên dây, cho dù là Đỗ Lăng không bôi dầu gì đó thì hắn cũng thể kìm nén được, huống chi hiện tại bao nhiêu máu cùng lý trí tất cả đều cùng về một chỗ rồi!!
Dục hỏa đốt người, đây tuyệt đối là khắc họa chân thực cho tình hình cơ thể hắn bây giờ. Vu Vân lắc lắc đầu muốn đem lý trí kéo trở về, nhưng không được vì dục vọng đánh tới quá mãnh liệt, thân bất do kỷ….
A! Đỗ Lăng lại nên một quyền vào bụng Vu Vân: “Không được nhúc nhích! Cử động nữa là giết anh!” Vẻ mặt của Đỗ Lăng cực kỳ nghiêm túc, mặc dù khóe mắt vẫn còn sắc xuân ngời ngời, nhưng thanh âm trầm thấp nguy hiểm mười phần: “Ngoan ngoãn đợi tôi thõa mãn đã, không thì: một là tôi giết anh, hai là tôi thiến anh. Anh tự chọn đi!!”
A~~~~Đau a… Tiểu Lăng ah, dù sao ta cũng là con người a, sao lại có thể ra tay nặng như vậy a! Tại sao? Tại sao a? Ô… Sao có thể ngoan ngoan nằm yên a? Tiểu Lăng xinh đẹp mê người đang ở trước mắt, cơ thể quyến rũ như vậy, làn da co giãn nhẵn nhụi xinh đẹp, này khuôn mặt động tình…..
Đau a! Đau quá đi! Thật sự là rất đau! Cơ thể lẫn tâm đều đau a….
Vu Vân cắn môi dưới, dùng đôi mắt tròn tròn ngập hơi nước ủy khuất mà nhìn Đỗ Lăng: Tiểu Lăng a sao em lại có thể tàn nhẫn đối với tôi như vậy, em thừa biết chuyện này tàn nhân như thế nào…. Tiểu Lăng tôi tình nguyện để em “làm” tôi….
Đáng tiếc, người yêu bé nhỏ không hiểu cũng chẳng thèm phản ứng trước biểu tình của Vu Vân, đối với ánh mắt ủy khuất của hắn trực tiếp xem như không nhìn thấy. Vu vân vẫn ngoan ngoãn kiên nhẫn mà nhìn Đỗ Lăng chờ đợi cậu đáp lại.
A~~~ Tiểu Lăng a…. Đừng đánh nữa, ruột muốn đứt luôn rồi…. Ah~~~~ Không nên đánh a, nhịn!!! Phải nhẫn nhịn, cái này quá ức hiếp người khác rồi, ô ô~~~~~
Không thể giãy dụa, không thể trốn tránh, phản kháng sao? Vu Vân len lén liếc nhìn nắm tay như sắt như đá của Đỗ Lăng, Vu Vân quyết định trực tiếp quy hàng: ô ô… Đây mới thật sự là cưỡng gian a!
Âm thanh nhạy cảm phía dưới không ngừng vang lên bên tai, Vu Vân nỗ lực biến mình thành tượng đá. Để dời lực chú ý, hắn bắt đầu im lặng mà đếm cừu: một con, hai con, ba con…. (sâu: vãi cả đếm cừu :v…=)))))) )
Nếu như đếm cừu thật sự thành công thì trên thế giới đã không có nhiều người mắc bệnh mất ngủ rồi. Cho nên lúc Vu Vân càng đếm càng nhiều cừu thì dục vọng cũng theo đó mà bùng nổ, bất quá cái danh hiệu “phong tình” đệ nhất của Vu vân cũng không phải làm kiểng. Thời điểm mà Đỗ Lăng buông tha cho Vu Vân thì hắn trực tiếp phóng thẳng vào phòng tắm, làm một chuyện ủy khuất nhất từ trước đến nay đó là tắm nước lạnh hạ hỏa (sâu: :v… =)))) ), sau đó bình ổn mà đi ra.
Phòng khách không có mở đèn nên có chút hôn ám, Đỗ Lăng ngồi trên sofa nhìn bầu trời hoàng hôn ngoài cưuả sổ. Vẻ mặt cậu có chút cô đơn làm Vu Vân cảm thấy đau lòng. Từ từ tiếp cận, Vu Vân chậm rãi quỳ gối xóống bên chân Đỗ Lăng, đầu tựa vào chân cậu. Im lặng hồi lâu, một giọng nói buồn buồn cất lên:
“Xin lỗi!”
“Xin lỗi? Nếu xin lỗi có tác dụng thì người ta cần cảnh sát làm gì?”
A…. Nguyên lại Tiểu Lăng thích xem phim dành cho thiếu nữ nha. Nghĩ đến cảnh Tiểu Lăng lén lút xem Vườn sao băng, dĩ nhiên là phải lén lút rồi, nếu mà bị Đõ Tọng với Đỗ Phong nhìn thấy cảnh đó thì… Ha ha ha….
“Này, cười đã chưa?”
“Không có… xin lỗi, tôi biết là tôi không tốt…” Vu Vân cúi đầu.
“Hừ! Đừng cho là như vậy thì tôi sẽ quên đi, tôi là người có thù tất báo, biết chưa hả!”
“Ách…Vậy em muốn như thế nào, đánh cũng đã đánh, mắng cũng mắng rồi, người cũng đã bị em cưỡng lại, em còn muốn như thế nào…. Người ta…. người ta đều nghe lời em còn không chịu sao?”
“Không được!” Đỗ Lăng nắm lấy tóc Vu Vân buộc hắn phải ngẩng đầu lên nhìn cậu: “Tôi sao có thể bỏ qua cho anh đơn giản như vậy được? Nhớ kỹ, gia huấn của nhà họ Đỗ: người khác đánh mình một đấm thì phải trả lại hắn một trăm cái!! Hừ! Cho nên tôi muốn cưỡng gian anh 99 lần, không phải là 199 lần.. không phải là 399 lần! Cộng với lợi tức thì…. nếu không cưỡng gian anh đủ 1000 lần thì nhất quyết tôi không bỏ qua!”
A? 1000 lần? Vu vân nhanh chóng tính toán trong đầu: một năm 54 tuần, thì 1 tuần 2 lần, một năm 100 lần cũng phải mất tận mười năm… nếu đổi lại một tháng một lần thì…. hắc hắc…
“Không được cười khúc khích! Không được giả bộ đáng thương! Bị dọa sợ rồi? Thật vô dụng!”
“Sặc..”
“Sợ? Sợ thì cho anh một cơ hội khác để chuộc tội….”
Vu Vân: ?
“Mấy ngày nữa anh đem mọi chuện ở công ty cho anh hai tôi xử lý, còn anh thì đến làm trợ lý riêng kiêm vệ sĩ cho tôi.”
A? Tiểu Lăng em có biết là mình đang nói gì không?
“Không có tiền lương, làm việc 24/24, không có ngày nghỉ.”
Gật đầu điên cuồng!
“Không thể từ chức.”
Gật gật đầu.
“Cũng không cho phép về hưu.”
gật gật đầu…
“Tôi không phải là ông chủ tốt nên sẽ rất khắt khe với anh.”
Gật gật..
“Không được oán hận, tuyệt đối phải nghe lời!”
gật đầu liên tục
“Nếu anh dám làm trái ý tôi, tôi sẽ bằm anh ra cho cẩu ăn!”
Gật gật gật…
“Bản lĩnh của “phong tình” tôi đã chứng kiến rồi, tôi nghĩ nếu như anh chịu phục vụ tôi như vậy suốt đời thì đó cũng là một loại hưởng thụ. Anh có đng62 ý không?”
Gật đầu kịch liệt!
“Phải tuyệt đối phục vụ nhiệt tình.”
Gật gật…
“Dám ăn bớt ‘nguyên liệu’ tôi sẽ lập tức thiến anh!”
gật gật gật kịch liệt…
“Anh chỉ có thể phục vụ một mình tôi.”
gật gật gật…
“Tôi rất bạo lực, những lúc tức giận có lẽ sẽ đánh anh.”
Gật gật đầu…
“Tôi thích người bên cạnh mình ôn nhu và biết nghe lời!”
Gật gật.
“Nếu anh không thông minh, sẽ lại cưỡng gian rồi giết anh!”
�
gật gật
“Không được ngây ngốc gật đầu, đang muốn khiêu khích sự nhẫn nại của tôi phải không? Nói!”
“Không phải…tôi… a..Không là anh đang cảm thấy rất hạnh phúc…”
“Biến thái!!” Đỗ Lăng một cước đá bay Vu Vân.
~~~ Hoàn ~~~
A… đột nhiên thân thể bị đè nặng đem Vu Vân thở dốc: Nằm yên? Vợ xinh đẹp mà hắn ngày nhớ đêm mong đang ở trước mắt, làm cái chuyện huyết mạch sôi sục, cho dù là thánh cũng có thể kìm nén được sao?
Vu Vân thừa biết hắn không phải là thánh nhân, tên đã lên dây, cho dù là Đỗ Lăng không bôi dầu gì đó thì hắn cũng thể kìm nén được, huống chi hiện tại bao nhiêu máu cùng lý trí tất cả đều cùng về một chỗ rồi!!
Dục hỏa đốt người, đây tuyệt đối là khắc họa chân thực cho tình hình cơ thể hắn bây giờ. Vu Vân lắc lắc đầu muốn đem lý trí kéo trở về, nhưng không được vì dục vọng đánh tới quá mãnh liệt, thân bất do kỷ….
A! Đỗ Lăng lại nên một quyền vào bụng Vu Vân: “Không được nhúc nhích! Cử động nữa là giết anh!” Vẻ mặt của Đỗ Lăng cực kỳ nghiêm túc, mặc dù khóe mắt vẫn còn sắc xuân ngời ngời, nhưng thanh âm trầm thấp nguy hiểm mười phần: “Ngoan ngoãn đợi tôi thõa mãn đã, không thì: một là tôi giết anh, hai là tôi thiến anh. Anh tự chọn đi!!”
A~~~~Đau a… Tiểu Lăng ah, dù sao ta cũng là con người a, sao lại có thể ra tay nặng như vậy a! Tại sao? Tại sao a? Ô… Sao có thể ngoan ngoan nằm yên a? Tiểu Lăng xinh đẹp mê người đang ở trước mắt, cơ thể quyến rũ như vậy, làn da co giãn nhẵn nhụi xinh đẹp, này khuôn mặt động tình…..
Đau a! Đau quá đi! Thật sự là rất đau! Cơ thể lẫn tâm đều đau a….
Vu Vân cắn môi dưới, dùng đôi mắt tròn tròn ngập hơi nước ủy khuất mà nhìn Đỗ Lăng: Tiểu Lăng a sao em lại có thể tàn nhẫn đối với tôi như vậy, em thừa biết chuyện này tàn nhân như thế nào…. Tiểu Lăng tôi tình nguyện để em “làm” tôi….
Đáng tiếc, người yêu bé nhỏ không hiểu cũng chẳng thèm phản ứng trước biểu tình của Vu Vân, đối với ánh mắt ủy khuất của hắn trực tiếp xem như không nhìn thấy. Vu vân vẫn ngoan ngoãn kiên nhẫn mà nhìn Đỗ Lăng chờ đợi cậu đáp lại.
A~~~ Tiểu Lăng a…. Đừng đánh nữa, ruột muốn đứt luôn rồi…. Ah~~~~ Không nên đánh a, nhịn!!! Phải nhẫn nhịn, cái này quá ức hiếp người khác rồi, ô ô~~~~~
Không thể giãy dụa, không thể trốn tránh, phản kháng sao? Vu Vân len lén liếc nhìn nắm tay như sắt như đá của Đỗ Lăng, Vu Vân quyết định trực tiếp quy hàng: ô ô… Đây mới thật sự là cưỡng gian a!
Âm thanh nhạy cảm phía dưới không ngừng vang lên bên tai, Vu Vân nỗ lực biến mình thành tượng đá. Để dời lực chú ý, hắn bắt đầu im lặng mà đếm cừu: một con, hai con, ba con…. (sâu: vãi cả đếm cừu :v…=)))))) )
Nếu như đếm cừu thật sự thành công thì trên thế giới đã không có nhiều người mắc bệnh mất ngủ rồi. Cho nên lúc Vu Vân càng đếm càng nhiều cừu thì dục vọng cũng theo đó mà bùng nổ, bất quá cái danh hiệu “phong tình” đệ nhất của Vu vân cũng không phải làm kiểng. Thời điểm mà Đỗ Lăng buông tha cho Vu Vân thì hắn trực tiếp phóng thẳng vào phòng tắm, làm một chuyện ủy khuất nhất từ trước đến nay đó là tắm nước lạnh hạ hỏa (sâu: :v… =)))) ), sau đó bình ổn mà đi ra.
Phòng khách không có mở đèn nên có chút hôn ám, Đỗ Lăng ngồi trên sofa nhìn bầu trời hoàng hôn ngoài cưuả sổ. Vẻ mặt cậu có chút cô đơn làm Vu Vân cảm thấy đau lòng. Từ từ tiếp cận, Vu Vân chậm rãi quỳ gối xóống bên chân Đỗ Lăng, đầu tựa vào chân cậu. Im lặng hồi lâu, một giọng nói buồn buồn cất lên:
“Xin lỗi!”
“Xin lỗi? Nếu xin lỗi có tác dụng thì người ta cần cảnh sát làm gì?”
A…. Nguyên lại Tiểu Lăng thích xem phim dành cho thiếu nữ nha. Nghĩ đến cảnh Tiểu Lăng lén lút xem Vườn sao băng, dĩ nhiên là phải lén lút rồi, nếu mà bị Đõ Tọng với Đỗ Phong nhìn thấy cảnh đó thì… Ha ha ha….
“Này, cười đã chưa?”
“Không có… xin lỗi, tôi biết là tôi không tốt…” Vu Vân cúi đầu.
“Hừ! Đừng cho là như vậy thì tôi sẽ quên đi, tôi là người có thù tất báo, biết chưa hả!”
“Ách…Vậy em muốn như thế nào, đánh cũng đã đánh, mắng cũng mắng rồi, người cũng đã bị em cưỡng lại, em còn muốn như thế nào…. Người ta…. người ta đều nghe lời em còn không chịu sao?”
“Không được!” Đỗ Lăng nắm lấy tóc Vu Vân buộc hắn phải ngẩng đầu lên nhìn cậu: “Tôi sao có thể bỏ qua cho anh đơn giản như vậy được? Nhớ kỹ, gia huấn của nhà họ Đỗ: người khác đánh mình một đấm thì phải trả lại hắn một trăm cái!! Hừ! Cho nên tôi muốn cưỡng gian anh lần, không phải là lần.. không phải là lần! Cộng với lợi tức thì…. nếu không cưỡng gian anh đủ lần thì nhất quyết tôi không bỏ qua!”
A? lần? Vu vân nhanh chóng tính toán trong đầu: một năm tuần, thì tuần lần, một năm lần cũng phải mất tận mười năm… nếu đổi lại một tháng một lần thì…. hắc hắc…
“Không được cười khúc khích! Không được giả bộ đáng thương! Bị dọa sợ rồi? Thật vô dụng!”
“Sặc..”
“Sợ? Sợ thì cho anh một cơ hội khác để chuộc tội….”
Vu Vân: ?
“Mấy ngày nữa anh đem mọi chuện ở công ty cho anh hai tôi xử lý, còn anh thì đến làm trợ lý riêng kiêm vệ sĩ cho tôi.”
A? Tiểu Lăng em có biết là mình đang nói gì không?
“Không có tiền lương, làm việc /, không có ngày nghỉ.”
Gật đầu điên cuồng!
“Không thể từ chức.”
Gật gật đầu.
“Cũng không cho phép về hưu.”
gật gật đầu…
“Tôi không phải là ông chủ tốt nên sẽ rất khắt khe với anh.”
Gật gật..
“Không được oán hận, tuyệt đối phải nghe lời!”
gật đầu liên tục
“Nếu anh dám làm trái ý tôi, tôi sẽ bằm anh ra cho cẩu ăn!”
Gật gật gật…
“Bản lĩnh của “phong tình” tôi đã chứng kiến rồi, tôi nghĩ nếu như anh chịu phục vụ tôi như vậy suốt đời thì đó cũng là một loại hưởng thụ. Anh có đng ý không?”
Gật đầu kịch liệt!
“Phải tuyệt đối phục vụ nhiệt tình.”
Gật gật…
“Dám ăn bớt ‘nguyên liệu’ tôi sẽ lập tức thiến anh!”
gật gật gật kịch liệt…
“Anh chỉ có thể phục vụ một mình tôi.”
gật gật gật…
“Tôi rất bạo lực, những lúc tức giận có lẽ sẽ đánh anh.”
Gật gật đầu…
“Tôi thích người bên cạnh mình ôn nhu và biết nghe lời!”
Gật gật.
“Nếu anh không thông minh, sẽ lại cưỡng gian rồi giết anh!”
�
gật gật
“Không được ngây ngốc gật đầu, đang muốn khiêu khích sự nhẫn nại của tôi phải không? Nói!”
“Không phải…tôi… a..Không là anh đang cảm thấy rất hạnh phúc…”
“Biến thái!!” Đỗ Lăng một cước đá bay Vu Vân.
~~~ Hoàn ~~~