Không nhìn vẽ mặt khác nhau của mọi người , Mộ Dung Bích Nguyệt chậm rãi mở miệng “ Uyên vương gia , chúng ta bắt đầu thôi !”
Thác Bạc Uyên nhếch miệng cười lạnh lùng , nhận từ trong tay A Nhỉ Lạp cung tên của hắn thường dùng .. Dương Ương cung .
“ Mộ Dung Bích Nguyệt , lựa chọn so tài bắn cung với bổn vương , đó là hành động ngu xuẩn nhất trong cuộc đời nàng !”
Cùng lúc đó , Mộ Dung Bích Nguyệt nhướng mày nhìn về phía Thác Bạc Uyên , mỉm cười giễu cợt nói “ Có phải hành động ngu xuẩn hay không , tỷ thí xong sẽ biết !”
Mộ Dung Bích Nguyệt khẽ cười , nàng không đáp lại Thác Bạc Uyên ,chỉ cúi mắt nhìn những mũi tên , tay cầm chặt Túc Vị cung .
Bầu trời trong xanh , cảnh sắc tươi đẹp , ánh sáng rực rỡ giống như màn lụa rực rỡ tinh xảo. Mộ Dung Bích Nguyệt liếc nhìn Thác Bạc Uyên , ánh mắt mọi người không ngừng bắn về phía hai người .
Thác Bạc Uyên và Mộ Dung Bích Nguyệt cùng cưỡi ngựa chạy thật nhanh vào cánh rừng , hai người bình tĩnh tập trung vào trận đấu .
Mười thị vệ trên mình mang theo bia ngắm đặc chế , không ngừng luân phiên sử dụng khinh công , kỹ năng ẩn mình , dịch chuyển luân phiên từ cây này sang cây khác…
Áo đen nhẹ nhàng bay phấp phơ , vẽ mặt Thác Bạc Uyên ung dung cưỡi ngựa như bay về phía trước , tóc đen rũ xuống , bị gió thổi bay về phía sau . Tập trung quan sát thật kỹ , dương cung “ sưu” mũi tên trúng ngay hồng tâm , một thị vệ dừng lại .
Hai mắt Mộ Dung Bích Nguyệt chứa đựng ý cười , ánh mặt trời chiếu trên người nàng , làm cho nàng càng trở nên câu hồn đoạt phách .
Dây cung từ ngón giữa của Thác Bạc Uyên mở rộng ra tạo thành hình cung đầy đặn , mũi tên màu vàng nhắm ngay hồng tâm một thị vệ đang sử dụng khinh công di chuyển qua lại trên những cây xanh um tùm , trong mắt Thác Bạc Uyên tràn đầy kiêu ngạo tự tin cùng cười lạnh . Giống như cuộc tỷ thí này đối với hắn chỉ là trò đùa , không đáng để bận tâm .
Dây cung từ ngón giữa của Mộ Dung Bích Nguyệt dọc theo người tạo thành vòng cung rực rỡ đẹp mắt , trên đầu mũi tên lộ ra màu đỏ như chu sa , giống như không tiếng động cảnh báo vạn vật phải nằm dưới chân nàng , mãi mãi dâng lên thành kính đối với nàng “ sưu…sưu …” hai tiếng sưu vừa dứt , hồng tâm mang trên người hai thị vệ đồng thời bị bắn trúng , cả hai người đồng thời dừng lại , đứng im phục mệnh .
Mọi người lặp tức nín thở , nắm chặt quả đấm , tim đập rộn ràng nhìn những mũi tên bay nhanh như chớp của nàng .
Ngón tay giữa lần nữa kéo căng dây cung thành hình cung đầy đặn , Thác Bạc Uyên nhanh chóng “ sưu” liên tục ba tiếng , trúng ngay ba hồng tâm .
Mộ Dung Bích Nguyệt cũng không kém , nàng vận kinh công đạp trên lưng ngựa bay lên , tạo thành một hình vòng cung , vươn tay kéo căng dây cung chỉ nghe “ sưu” một tiếng trúng ngay hồng tâm , thị vệ kia đang bay sang cành khác lại bị bắn trúng , góc độ chuẩn , tốc độ cực nhanh .
Ánh mắt Mộ Dung Bích Nguyệt và Thác Bạc Uyên lạng lùng giằng co , vẻ mặt không có chút dao động nào .
Nhìn ngoài mặt , hai người bọn họ giống như không chút gợn sóng nào , nhìn thấy kỹ thuật bắn cung của đối phương , trong lòng bọn họ không nhịn được thất kinh , không có nữa điểm dám coi thường tài bắn cung của đối phương .
Ngón tay lần nữa kéo dây cung , Thác Bạc Uyên đem nội lực dồn vào mũi tên , cùng lúc đó , Mộ Dung Bích Nguyệt cũng đem nội lực đưa vào mũi tên của nàng…
Cánh tay đồng thời nâng cao , hai người lạnh lùng cười . Sưu một tiếng , lấy khí thế sét đánh không kịp bưng tay bắn nhanh về phía hồng tâm đang chuyển động .
Gió núi điên cuồng gào thét , hai bên ngưng mắt đứng nhìn , mọi người nhất thời cảm giác hoa mắt , tập trung nhìn vào mũi tên quyết định kết quả cuối cùng của trận so tài .
Mũi tên hai người vừa bắn ra tạo nên vô số tàn ảnh giữa không trung , chỉ thấy khi mũi tên của Thác Bạc Uyên sắp chạm vào hồng tâm thì chuyện gì đã xảy ra , trong nháy mắt mũi tên màu đỏ của Bích Nguyệt xuyên qua mũi tên màu vàng của Thác Bạc Uyên , khiến mũi tên vàng văng ra thành nhiều mảnh , bay tứ tán , mũi tên đỏ của Bích Nguyệt vẫn ung dung lao thẳng đến giữa hồng tâm .
Thác Bạc Uyên nhìn Mộ Dung Bích Nguyệt bằng ánh mắt thưởng thức , hắn không ngờ thiếu nữ yếu đuối mãnh mai như thế lại có tài như vậy . Ai cũng bảo rằng nàng xấu xí phế vật , nhưng…hiện giờ hắn lại có cách nghĩ khác , nàng không đơn giản như vẻ ngoài ….
Mộ Dung Bích Nguyệt nhếch miệng , thản nhiên cười , không kêu ngạo không siểm nịnh .
Hai người thúc ngựa ung dung trở về….
Kết quả trận so tài bắn cung , Mộ Dung Bích Nguyệt thắng …
Trong lòng Nhậm Vũ Doanh không ngừng cầu khẩn trận tỷ thí ngày hôm nay , người cuối cùng chiến thắng sẽ là Thác Bạc Uyên , như vậy chàng sẽ không về làm sủng nam cho ả Bích Nguyệt công chúa kia …Chiếc khăn trên tay không ngừng vò đi vò lại , hết siết chặt lại mở ra . Biếu lộ tâm tình giờ này của nàng , rất bất an ..
Tuyệt Tình mỉm cười ôn hòa , dìu Bích Nguyệt xuống ngựa .. ánh mắt nhu tình , hai người nhìn nhau dường như thế giới này chỉ tồn tại hai người bọn họ , đẹp như một đôi bích nhân .
Trận chiến thứ hai còn chưa kịp bắt đầu , đã có sứ giả Trác Mãn Quốc cấp tốc truyền tin , hoàng đế Trách Mãn băng hà , lệnh đoàn sứ giả nhanh chân trở về .
Mặc dù tinh thần chiến đấu hừng hực sôi sục nhưng xảy ra sự cố bất ngờ này cũng đành dừng lại ...
Trước lúc đi , Thác Bạc Uyên không quên tặng cho Bích Nguyệt một ánh mắt đầy ý vị , hắn nói nhỏ bên tai nàng hai tiếng " Chờ ta ! " sau đó dứt khoát bỏ đi .
Bích Nguyệt lắc đầu cười khổ , hắn bảo nàng chờ là có ý gì ?
Không thèm quan tâm nữa , Bích Nguyệt xin phép được về trước ....
Ngày mai , nàng còn một việc trọng đại cần làm !
Không nhìn vẽ mặt khác nhau của mọi người , Mộ Dung Bích Nguyệt chậm rãi mở miệng “ Uyên vương gia , chúng ta bắt đầu thôi !”
Thác Bạc Uyên nhếch miệng cười lạnh lùng , nhận từ trong tay A Nhỉ Lạp cung tên của hắn thường dùng .. Dương Ương cung .
“ Mộ Dung Bích Nguyệt , lựa chọn so tài bắn cung với bổn vương , đó là hành động ngu xuẩn nhất trong cuộc đời nàng !”
Cùng lúc đó , Mộ Dung Bích Nguyệt nhướng mày nhìn về phía Thác Bạc Uyên , mỉm cười giễu cợt nói “ Có phải hành động ngu xuẩn hay không , tỷ thí xong sẽ biết !”
Mộ Dung Bích Nguyệt khẽ cười , nàng không đáp lại Thác Bạc Uyên ,chỉ cúi mắt nhìn những mũi tên , tay cầm chặt Túc Vị cung .
Bầu trời trong xanh , cảnh sắc tươi đẹp , ánh sáng rực rỡ giống như màn lụa rực rỡ tinh xảo. Mộ Dung Bích Nguyệt liếc nhìn Thác Bạc Uyên , ánh mắt mọi người không ngừng bắn về phía hai người .
Thác Bạc Uyên và Mộ Dung Bích Nguyệt cùng cưỡi ngựa chạy thật nhanh vào cánh rừng , hai người bình tĩnh tập trung vào trận đấu .
Mười thị vệ trên mình mang theo bia ngắm đặc chế , không ngừng luân phiên sử dụng khinh công , kỹ năng ẩn mình , dịch chuyển luân phiên từ cây này sang cây khác…
Áo đen nhẹ nhàng bay phấp phơ , vẽ mặt Thác Bạc Uyên ung dung cưỡi ngựa như bay về phía trước , tóc đen rũ xuống , bị gió thổi bay về phía sau . Tập trung quan sát thật kỹ , dương cung “ sưu” mũi tên trúng ngay hồng tâm , một thị vệ dừng lại .
Hai mắt Mộ Dung Bích Nguyệt chứa đựng ý cười , ánh mặt trời chiếu trên người nàng , làm cho nàng càng trở nên câu hồn đoạt phách .
Dây cung từ ngón giữa của Thác Bạc Uyên mở rộng ra tạo thành hình cung đầy đặn , mũi tên màu vàng nhắm ngay hồng tâm một thị vệ đang sử dụng khinh công di chuyển qua lại trên những cây xanh um tùm , trong mắt Thác Bạc Uyên tràn đầy kiêu ngạo tự tin cùng cười lạnh . Giống như cuộc tỷ thí này đối với hắn chỉ là trò đùa , không đáng để bận tâm .
Dây cung từ ngón giữa của Mộ Dung Bích Nguyệt dọc theo người tạo thành vòng cung rực rỡ đẹp mắt , trên đầu mũi tên lộ ra màu đỏ như chu sa , giống như không tiếng động cảnh báo vạn vật phải nằm dưới chân nàng , mãi mãi dâng lên thành kính đối với nàng “ sưu…sưu …” hai tiếng sưu vừa dứt , hồng tâm mang trên người hai thị vệ đồng thời bị bắn trúng , cả hai người đồng thời dừng lại , đứng im phục mệnh .
Mọi người lặp tức nín thở , nắm chặt quả đấm , tim đập rộn ràng nhìn những mũi tên bay nhanh như chớp của nàng .
Ngón tay giữa lần nữa kéo căng dây cung thành hình cung đầy đặn , Thác Bạc Uyên nhanh chóng “ sưu” liên tục ba tiếng , trúng ngay ba hồng tâm .
Mộ Dung Bích Nguyệt cũng không kém , nàng vận kinh công đạp trên lưng ngựa bay lên , tạo thành một hình vòng cung , vươn tay kéo căng dây cung chỉ nghe “ sưu” một tiếng trúng ngay hồng tâm , thị vệ kia đang bay sang cành khác lại bị bắn trúng , góc độ chuẩn , tốc độ cực nhanh .
Ánh mắt Mộ Dung Bích Nguyệt và Thác Bạc Uyên lạng lùng giằng co , vẻ mặt không có chút dao động nào .
Nhìn ngoài mặt , hai người bọn họ giống như không chút gợn sóng nào , nhìn thấy kỹ thuật bắn cung của đối phương , trong lòng bọn họ không nhịn được thất kinh , không có nữa điểm dám coi thường tài bắn cung của đối phương .
Ngón tay lần nữa kéo dây cung , Thác Bạc Uyên đem nội lực dồn vào mũi tên , cùng lúc đó , Mộ Dung Bích Nguyệt cũng đem nội lực đưa vào mũi tên của nàng…
Cánh tay đồng thời nâng cao , hai người lạnh lùng cười . Sưu một tiếng , lấy khí thế sét đánh không kịp bưng tay bắn nhanh về phía hồng tâm đang chuyển động .
Gió núi điên cuồng gào thét , hai bên ngưng mắt đứng nhìn , mọi người nhất thời cảm giác hoa mắt , tập trung nhìn vào mũi tên quyết định kết quả cuối cùng của trận so tài .
Mũi tên hai người vừa bắn ra tạo nên vô số tàn ảnh giữa không trung , chỉ thấy khi mũi tên của Thác Bạc Uyên sắp chạm vào hồng tâm thì chuyện gì đã xảy ra , trong nháy mắt mũi tên màu đỏ của Bích Nguyệt xuyên qua mũi tên màu vàng của Thác Bạc Uyên , khiến mũi tên vàng văng ra thành nhiều mảnh , bay tứ tán , mũi tên đỏ của Bích Nguyệt vẫn ung dung lao thẳng đến giữa hồng tâm .
Thác Bạc Uyên nhìn Mộ Dung Bích Nguyệt bằng ánh mắt thưởng thức , hắn không ngờ thiếu nữ yếu đuối mãnh mai như thế lại có tài như vậy . Ai cũng bảo rằng nàng xấu xí phế vật , nhưng…hiện giờ hắn lại có cách nghĩ khác , nàng không đơn giản như vẻ ngoài ….
Mộ Dung Bích Nguyệt nhếch miệng , thản nhiên cười , không kêu ngạo không siểm nịnh .
Hai người thúc ngựa ung dung trở về….
Kết quả trận so tài bắn cung , Mộ Dung Bích Nguyệt thắng …
Trong lòng Nhậm Vũ Doanh không ngừng cầu khẩn trận tỷ thí ngày hôm nay , người cuối cùng chiến thắng sẽ là Thác Bạc Uyên , như vậy chàng sẽ không về làm sủng nam cho ả Bích Nguyệt công chúa kia …Chiếc khăn trên tay không ngừng vò đi vò lại , hết siết chặt lại mở ra . Biếu lộ tâm tình giờ này của nàng , rất bất an ..
Tuyệt Tình mỉm cười ôn hòa , dìu Bích Nguyệt xuống ngựa .. ánh mắt nhu tình , hai người nhìn nhau dường như thế giới này chỉ tồn tại hai người bọn họ , đẹp như một đôi bích nhân .
Trận chiến thứ hai còn chưa kịp bắt đầu , đã có sứ giả Trác Mãn Quốc cấp tốc truyền tin , hoàng đế Trách Mãn băng hà , lệnh đoàn sứ giả nhanh chân trở về .
Mặc dù tinh thần chiến đấu hừng hực sôi sục nhưng xảy ra sự cố bất ngờ này cũng đành dừng lại ...
Trước lúc đi , Thác Bạc Uyên không quên tặng cho Bích Nguyệt một ánh mắt đầy ý vị , hắn nói nhỏ bên tai nàng hai tiếng " Chờ ta ! " sau đó dứt khoát bỏ đi .
Bích Nguyệt lắc đầu cười khổ , hắn bảo nàng chờ là có ý gì ?
Không thèm quan tâm nữa , Bích Nguyệt xin phép được về trước ....
Ngày mai , nàng còn một việc trọng đại cần làm !