Ngưu Thiên nhìn Lâm Nhược Hi một chút, lại nhìn Đường Lỵ một chút sau đó mới nói:
- Thực lực của hai người các ngươi cũng không tệ, có thể so sánh với ta. Chỉ là dáng vẻ của các ngươi quá đẹp, cho nên nếu như so, coi như ta thua rồi.
Lúc này Sở Lâm Phong cười cười nói:
- Tử Vân Tiên tử, Hỏa Linh Tiên Tử, danh hào của hai người các ngươi không tệ nha. Còn chưa có tiến vào Thiên Long học viện đã có mỹ danh như vậy.
- Ngươi ước ao hay là ghen tỵ vậy?
Đường Lỵ rất không vui nói.
- Vừa ước ao lại vừa đố kị. Chỉ là bản thiếu gia không quan tâm, ha ha ha ha!
Sở Lâm Phong liếc mắt nhìn Đường Lỵ một cái, sau đó cười nói với Lâm Nhược Hi:
- Danh hiệu này rất hợp với nàng.
- Muội không quan tâm tới danh hào gì đó, những thứ này đều là hư vô. Chỉ cần có huynh, so với mọi thứ còn quan trọng hơn nhiều.
Trong con ngươi xinh đẹp của Lâm Nhược Hi để lộ ra ánh mắt chân thành.
- Này! Hai người các ngươi đừng có ân ái ở trước mặt ta có được không? Tình huống của bản tiểu thư các ngươi cũng biết a, đừng làm ta phát hỏa.
Ngưu Thiên sững sờ đứng ở bên cạnh, đối với lời nói của ba người có chút không nghĩ ra, nửa ngày hắn mới nói ra một câu:
- Hai người các ngươi đều là nữ nhân của hắn sao?
Đường Lỵ lập tức đỏ mặt, khóe mắt liếc mắt nhìn Sở Lâm Phong, sau đó nói:
- Trâu thối, nếu như ngươi dám nói xằng nói bậy nữa thì ta không ngại thức ăn buổi tối sẽ thêm một phần trâu kho tàu đâu.
- Đủ hung hãn, ta đây rất thích!
Ngưu Thiên đột nhiên nói ra một câu thiếu chút nữa đã khiến cho Đường Lỵ phát điên.
- Được rồi, đừng làm rộn. Các ngươi không thấy có vô số ánh mắt đang nhìn chúng ta sao?
Sở Lâm Phong nói.
Bốn người bọn hắn có thể nói là bốn người hấp dẫn nhất trong nơi khảo nghiệm, hiện tại lại tụ tập lại cùng một chỗ, cộng thêm Lâm Nhược Hi và Đường Lỵ quốc sắc thiên hương. Nếu như nói không chút thu hút, như vậy không ai có thể tán thành được.
Trong mắt rất nhiều người tràn ngập vẻ tà ác, hận không thể giết chết bốn người. Nếu như ánh mắt có thể giết người thì không biết Sở Lâm Phong đã chết bao nhiêu lần rồi.
Thời gian trôi qua từng giây từng phút một, hơn ba ngàn người khảo nghiệm trước mười cái bình phong, trải qua hơn năm giờ đồng hồ mới hoàn thành. Chân của rất nhiều người đều đã mềm nhũn, tiếng oán hận vang lên không dứt bên tai.
Lúc này thanh âm của Phó viện trưởng kia truyền đến:
- Quả thực cửa thứ nhất này đã khiến cho người ta cảm thấy ngoài ý muốn, thật không ngờ mỗi người lần này tới Thiên Long học viện đều là người thâm tàng bất lộ, xuất hiện mười người màu vàng cùng một người màu xanh. Đương nhiên còn mấy trăm màu cam. Vì muốn để cho mọi người giữ trạng thái tốt nhất, cho nên khảo nghiệm ngày hôm nay đến đây là kết thúc. Người màu đỏ sẽ bị đào thải, ngày mai màu cam và màu vàng, màu xanh biếc sẽ tiến hành đào thải văn quan. Mặt khác, mời những người ngày mai đi khảo nghiệm văn quan vào trong khu nghỉ ngơi của học viên tinh anh của Thiên Long học viện nghỉ ngơi. Ở đó có nơi dừng chân, người bị đào thải xin mời rời đi. Ở đây không giữ lại người vô năng. Bây giờ còn có một nhóm khảo nghiệm cuối cùng, đó chính là khảo nghiệm Chú kiếm sư và Luyện dược sư. Mọi người đều biết hai loại chức nghiệp này đại biểu cho cái gì. Lần này học viện cố ý xử lý phóng khoáng, chỉ cần đạt tới Chú kiếm sư sơ cấp hoặc là Luyện dược sư thì sẽ trực tiếp trúng tuyển. Hy vọng học viên tham gia biểu hiện tốt một chút, có thể lần nữa tạo ra kinh hỉ cho mọi người.
Người bị đào thải chỉ có thể trơ mắt nhìn những người tấn cấp đi về phía khu vực nghỉ ngơi, mặc dù trong lòng rất không cam lòng, thế nhưng bọn họ cũng chỉ có thể rời khỏi luyện võ trường mà thôi.
Trong lòng Sở Lâm Phong khẽ động, nhất định Tiết Kim Sơn kia sẽ tham gia khảo nghiệm, có lẽ hắn nên ở lại xem đối phương có biểu hiện ra sao.
- Chúng ta đi thôi, nghỉ ngơi dưỡng sức, tranh thủ ngày mai đạt được thành tích tốt hơn!
Ngưu Thiên đề nghị.
- Ta không đi được, ta còn một bằng hữu ở đây. Nàng cũng tới nơi này tu hành, vừa rồi ta đã thấy nàng. Chỉ là thực lực sẽ không biến thái như mấy người các ngươi, chỉ có thể coi như là qua quan. Chỉ là nàng là một mỹ nữ vô cùng xinh đẹp a, có hứng thú không? Để ta giới thiệu nàng cho các ngươi một chút?
Đường Lỵ cười nói.
- Bằng hữu của ngươi cũng là bằng hữu của chúng ta. Làm quen mỹ nữ là một chuyện rất vinh hạnh. Đường Lỵ, nếu có cơ hội thì chúng ta lại tụ tập.
Sở Lâm Phong nói xong liếc mắt nhìn Lâm Nhược Hi, nhìn nàng có biểu hiện gì hay không.
- Đúng vậy. Đường Lỵ ta cũng rất muốn nhìn một chút xem mỹ nữ trong miệng ngươi rốt cuộc xinh đẹp đến mức nào. Không biết có thể câu dẫn hồn phách của mọi người hay không!
Lâm Nhược Hi cố ý nói như vậy, đối với Sở Lâm Phong, nàng không dám cưỡng cầu quá nhiều. Dù sao với tư chất của Sở Lâm Phong, rất nhanh sẽ trở thành tiêu điểm của mọi người ở chỗ này. Sẽ trở thành đối tượng ái mộ của các mỹ nữ.
Còn có một nguyên nhân quan trọng hơn là. Lần kia, sau khi từ Sở gia trở về nàng đã lật xem một ít sách cổ trong gia tộc. Sau đó đã biết được nam nhân có thân thể Thuần Dương cả đời ít nhất cũng phải có năm sáu nữ nhân thì mới có thể bình an vô sự được.
Khi Thuần Dương chi khí quá nhiều nhất định phải phát tiết, không thì sẽ có nguy hiểm tới tính mạng. Dùng lực lượng của một cá nhân sẽ không có cách nào hoàn toàn khiến cho hắn phát tiết ra được.
Dù cho mình là thân thể Huyền Âm thì cũng không thể làm được, nhiều nhất mình chỉ có thể ngang với ba nữ nhân mà thôi. Nếu như có nữ tử khiến cho hắn động tâm thì mình sẽ không ngại.
Nam nhân ba vợ bốn nàng hầu chuyện từ xưa đến nay đã có, chỉ cần trong lòng của hắn có mình thì nàng đã thỏa mãn rồi. Hà tất phải vì tranh giành tình nhân mà làm cho tất cả mọi người không thoải mái.
- Ha ha, đến lúc đó nhất định sẽ không để cho các ngươi thất vọng. Được rồi, ta đi đây.
Sau khi Đường Lỵ nói xong lập tức rời khỏi, để lại Ngưu Thiên dõi theo bóng lưng của nàng.
- Chúng ta cũng đi thôi, người đã đi xa rồi mà còn nhìn làm gì?
Sở Lâm Phong trêu ghẹo, đối với người như Ngưu Thiên này, hắn cảm thấy rất có ý tứ.
Sau khi đi mấy bước, Ngưu Thiên đột nhiên hỏi:
- Cái này, Sở Lâm Phong, không phải ngươi về khu nghỉ ngơi sao? Sao lại đi tới khu khảo nghiệm Chú kiếm sư vậy?
- Ở nơi đó có một bằng hữu của ta, nếu như ngươi mệt mỏi thì cứ đi trước đi, ta định đi xem hắn một chút, hắn là một Chú kiếm sư rất lợi hại a.
Sở Lâm Phong cười nói, bước chân của hắn lại càng nhanh hơn.
- Các ngươi đi đi. Hôm nay ta thực sự rất mệt, nghỉ ngơi sớm một chút, ngày mai còn phải khảo nghiệm đó!
Ngưu Thiên nói xong lập tức đi về phương hướng khu nghỉ ngơi.
Khảo nghiệm bên Chú kiếm sư và Luyện dược sư vô cùng quạnh quẽ, cộng lại không tới một trăm người. Rất nhanh Sở Lâm Phong đã tìm được Tiết Kim Sơn.
Lâm Nhược Hi đi theo ở phía sau không nói gì. Người có thể trở thành bằng hữu của Sở Lâm Phong nhất định không phải là người đơn giản, nàng cũng muốn mở mang tầm mắt một chút.
Từ rất xa Tiết Kim Sơn đã thấy Sở Lâm Phong, chỉ là khi nhìn thấy Lâm Nhược Hi phía sau Sở Lâm Phong thì hắn hơi sửng sốt, có lẽ đã bị vẻ đẹp của nàng làm cho kinh ngạc. Chỉ là rất nhanh hắn đã khôi phục lại.
- Đại ca, không nghĩ tới ngươi lại thực sự tới đây, gần đây khỏe không?
Sở Lâm Phong đi tới trước mặt Tiết Kim Sơn, sau đó ôm một cái. Lâm Nhược Hi thấy vậy không khỏi cả kinh.
- Tốt! Tốt! Tốt! Hiền đệ ngươi cũng không tồi đó, lại có đệ muội xinh đẹp như vậy.
Tiết Kim Sơn trêu ghẹo nói.
- Nhược Hi, đây là Tiết Kim Sơn đại ca, nàng cứ gọi là Tiết đại ca là được rồi!
- Đại ca, Nhược Hi là hôn thê của đệ. Dáng vẻ không tồi nhỉ! Thực lực của nàng cũng rất là lợi hại!
Trong lòng Sở Lâm Phong có chút đắc ý, dù sao dáng vẻ và thực lực của nữ nhân hắn đều rất là ngưu bức.
- Quả thực chính là quốc sắc thiên hương, diễm phúc của tiểu tử ngươi không ít đấy!
Tiết Kim Sơn cười nói, nhìn Sở Lâm Phong một chút, lại nhìn Lâm Nhược Hi một chút, hai người này quả thực chính là trời sinh một đôi.
- Các ngươi có thông qua khảo nghiệm cửa thứ nhất không? Chỉ là ta tin, với năng lực của ngươi muốn thông qua cửa thứ nhất cũng không thành vấn đề.
- Đại ca, đại ca không đi xem khảo nghiệm lực công kích hay sao?
Sở Lâm Phong có chút không rõ, bây giờ có thể nói hắn và Lâm Nhược Hi đã là nhân vật tiêu điểm rồi nha.
- Không, ta mới vừa tới không lâu, đã bỏ lỡ bộ phận đặc sắc nhất. Chỉ là lát nữa khảo nghiệm cũng đặc sắc giống như vậy a.
Tiết Kim Sơn nói xong vô cùng tự tin.
Người tới quan sát khảo nghiệm của Chú kiếm sư và Luyện dược sư đã ít đi rất nhiều. Dù sao rất nhiều người đều không quá coi trọng hai loại chức nghiệp này, tuy rằng đãi ngộ tốt tới mức dọa người, nhưng ở trong thế giới lấy võ là đầu này. Võ vẫn đứng ở vị thứ nhất.
- Thực lực của hai người các ngươi cũng không tệ, có thể so sánh với ta. Chỉ là dáng vẻ của các ngươi quá đẹp, cho nên nếu như so, coi như ta thua rồi.
Lúc này Sở Lâm Phong cười cười nói:
- Tử Vân Tiên tử, Hỏa Linh Tiên Tử, danh hào của hai người các ngươi không tệ nha. Còn chưa có tiến vào Thiên Long học viện đã có mỹ danh như vậy.
- Ngươi ước ao hay là ghen tỵ vậy?
Đường Lỵ rất không vui nói.
- Vừa ước ao lại vừa đố kị. Chỉ là bản thiếu gia không quan tâm, ha ha ha ha!
Sở Lâm Phong liếc mắt nhìn Đường Lỵ một cái, sau đó cười nói với Lâm Nhược Hi:
- Danh hiệu này rất hợp với nàng.
- Muội không quan tâm tới danh hào gì đó, những thứ này đều là hư vô. Chỉ cần có huynh, so với mọi thứ còn quan trọng hơn nhiều.
Trong con ngươi xinh đẹp của Lâm Nhược Hi để lộ ra ánh mắt chân thành.
- Này! Hai người các ngươi đừng có ân ái ở trước mặt ta có được không? Tình huống của bản tiểu thư các ngươi cũng biết a, đừng làm ta phát hỏa.
Ngưu Thiên sững sờ đứng ở bên cạnh, đối với lời nói của ba người có chút không nghĩ ra, nửa ngày hắn mới nói ra một câu:
- Hai người các ngươi đều là nữ nhân của hắn sao?
Đường Lỵ lập tức đỏ mặt, khóe mắt liếc mắt nhìn Sở Lâm Phong, sau đó nói:
- Trâu thối, nếu như ngươi dám nói xằng nói bậy nữa thì ta không ngại thức ăn buổi tối sẽ thêm một phần trâu kho tàu đâu.
- Đủ hung hãn, ta đây rất thích!
Ngưu Thiên đột nhiên nói ra một câu thiếu chút nữa đã khiến cho Đường Lỵ phát điên.
- Được rồi, đừng làm rộn. Các ngươi không thấy có vô số ánh mắt đang nhìn chúng ta sao?
Sở Lâm Phong nói.
Bốn người bọn hắn có thể nói là bốn người hấp dẫn nhất trong nơi khảo nghiệm, hiện tại lại tụ tập lại cùng một chỗ, cộng thêm Lâm Nhược Hi và Đường Lỵ quốc sắc thiên hương. Nếu như nói không chút thu hút, như vậy không ai có thể tán thành được.
Trong mắt rất nhiều người tràn ngập vẻ tà ác, hận không thể giết chết bốn người. Nếu như ánh mắt có thể giết người thì không biết Sở Lâm Phong đã chết bao nhiêu lần rồi.
Thời gian trôi qua từng giây từng phút một, hơn ba ngàn người khảo nghiệm trước mười cái bình phong, trải qua hơn năm giờ đồng hồ mới hoàn thành. Chân của rất nhiều người đều đã mềm nhũn, tiếng oán hận vang lên không dứt bên tai.
Lúc này thanh âm của Phó viện trưởng kia truyền đến:
- Quả thực cửa thứ nhất này đã khiến cho người ta cảm thấy ngoài ý muốn, thật không ngờ mỗi người lần này tới Thiên Long học viện đều là người thâm tàng bất lộ, xuất hiện mười người màu vàng cùng một người màu xanh. Đương nhiên còn mấy trăm màu cam. Vì muốn để cho mọi người giữ trạng thái tốt nhất, cho nên khảo nghiệm ngày hôm nay đến đây là kết thúc. Người màu đỏ sẽ bị đào thải, ngày mai màu cam và màu vàng, màu xanh biếc sẽ tiến hành đào thải văn quan. Mặt khác, mời những người ngày mai đi khảo nghiệm văn quan vào trong khu nghỉ ngơi của học viên tinh anh của Thiên Long học viện nghỉ ngơi. Ở đó có nơi dừng chân, người bị đào thải xin mời rời đi. Ở đây không giữ lại người vô năng. Bây giờ còn có một nhóm khảo nghiệm cuối cùng, đó chính là khảo nghiệm Chú kiếm sư và Luyện dược sư. Mọi người đều biết hai loại chức nghiệp này đại biểu cho cái gì. Lần này học viện cố ý xử lý phóng khoáng, chỉ cần đạt tới Chú kiếm sư sơ cấp hoặc là Luyện dược sư thì sẽ trực tiếp trúng tuyển. Hy vọng học viên tham gia biểu hiện tốt một chút, có thể lần nữa tạo ra kinh hỉ cho mọi người.
Người bị đào thải chỉ có thể trơ mắt nhìn những người tấn cấp đi về phía khu vực nghỉ ngơi, mặc dù trong lòng rất không cam lòng, thế nhưng bọn họ cũng chỉ có thể rời khỏi luyện võ trường mà thôi.
Trong lòng Sở Lâm Phong khẽ động, nhất định Tiết Kim Sơn kia sẽ tham gia khảo nghiệm, có lẽ hắn nên ở lại xem đối phương có biểu hiện ra sao.
- Chúng ta đi thôi, nghỉ ngơi dưỡng sức, tranh thủ ngày mai đạt được thành tích tốt hơn!
Ngưu Thiên đề nghị.
- Ta không đi được, ta còn một bằng hữu ở đây. Nàng cũng tới nơi này tu hành, vừa rồi ta đã thấy nàng. Chỉ là thực lực sẽ không biến thái như mấy người các ngươi, chỉ có thể coi như là qua quan. Chỉ là nàng là một mỹ nữ vô cùng xinh đẹp a, có hứng thú không? Để ta giới thiệu nàng cho các ngươi một chút?
Đường Lỵ cười nói.
- Bằng hữu của ngươi cũng là bằng hữu của chúng ta. Làm quen mỹ nữ là một chuyện rất vinh hạnh. Đường Lỵ, nếu có cơ hội thì chúng ta lại tụ tập.
Sở Lâm Phong nói xong liếc mắt nhìn Lâm Nhược Hi, nhìn nàng có biểu hiện gì hay không.
- Đúng vậy. Đường Lỵ ta cũng rất muốn nhìn một chút xem mỹ nữ trong miệng ngươi rốt cuộc xinh đẹp đến mức nào. Không biết có thể câu dẫn hồn phách của mọi người hay không!
Lâm Nhược Hi cố ý nói như vậy, đối với Sở Lâm Phong, nàng không dám cưỡng cầu quá nhiều. Dù sao với tư chất của Sở Lâm Phong, rất nhanh sẽ trở thành tiêu điểm của mọi người ở chỗ này. Sẽ trở thành đối tượng ái mộ của các mỹ nữ.
Còn có một nguyên nhân quan trọng hơn là. Lần kia, sau khi từ Sở gia trở về nàng đã lật xem một ít sách cổ trong gia tộc. Sau đó đã biết được nam nhân có thân thể Thuần Dương cả đời ít nhất cũng phải có năm sáu nữ nhân thì mới có thể bình an vô sự được.
Khi Thuần Dương chi khí quá nhiều nhất định phải phát tiết, không thì sẽ có nguy hiểm tới tính mạng. Dùng lực lượng của một cá nhân sẽ không có cách nào hoàn toàn khiến cho hắn phát tiết ra được.
Dù cho mình là thân thể Huyền Âm thì cũng không thể làm được, nhiều nhất mình chỉ có thể ngang với ba nữ nhân mà thôi. Nếu như có nữ tử khiến cho hắn động tâm thì mình sẽ không ngại.
Nam nhân ba vợ bốn nàng hầu chuyện từ xưa đến nay đã có, chỉ cần trong lòng của hắn có mình thì nàng đã thỏa mãn rồi. Hà tất phải vì tranh giành tình nhân mà làm cho tất cả mọi người không thoải mái.
- Ha ha, đến lúc đó nhất định sẽ không để cho các ngươi thất vọng. Được rồi, ta đi đây.
Sau khi Đường Lỵ nói xong lập tức rời khỏi, để lại Ngưu Thiên dõi theo bóng lưng của nàng.
- Chúng ta cũng đi thôi, người đã đi xa rồi mà còn nhìn làm gì?
Sở Lâm Phong trêu ghẹo, đối với người như Ngưu Thiên này, hắn cảm thấy rất có ý tứ.
Sau khi đi mấy bước, Ngưu Thiên đột nhiên hỏi:
- Cái này, Sở Lâm Phong, không phải ngươi về khu nghỉ ngơi sao? Sao lại đi tới khu khảo nghiệm Chú kiếm sư vậy?
- Ở nơi đó có một bằng hữu của ta, nếu như ngươi mệt mỏi thì cứ đi trước đi, ta định đi xem hắn một chút, hắn là một Chú kiếm sư rất lợi hại a.
Sở Lâm Phong cười nói, bước chân của hắn lại càng nhanh hơn.
- Các ngươi đi đi. Hôm nay ta thực sự rất mệt, nghỉ ngơi sớm một chút, ngày mai còn phải khảo nghiệm đó!
Ngưu Thiên nói xong lập tức đi về phương hướng khu nghỉ ngơi.
Khảo nghiệm bên Chú kiếm sư và Luyện dược sư vô cùng quạnh quẽ, cộng lại không tới một trăm người. Rất nhanh Sở Lâm Phong đã tìm được Tiết Kim Sơn.
Lâm Nhược Hi đi theo ở phía sau không nói gì. Người có thể trở thành bằng hữu của Sở Lâm Phong nhất định không phải là người đơn giản, nàng cũng muốn mở mang tầm mắt một chút.
Từ rất xa Tiết Kim Sơn đã thấy Sở Lâm Phong, chỉ là khi nhìn thấy Lâm Nhược Hi phía sau Sở Lâm Phong thì hắn hơi sửng sốt, có lẽ đã bị vẻ đẹp của nàng làm cho kinh ngạc. Chỉ là rất nhanh hắn đã khôi phục lại.
- Đại ca, không nghĩ tới ngươi lại thực sự tới đây, gần đây khỏe không?
Sở Lâm Phong đi tới trước mặt Tiết Kim Sơn, sau đó ôm một cái. Lâm Nhược Hi thấy vậy không khỏi cả kinh.
- Tốt! Tốt! Tốt! Hiền đệ ngươi cũng không tồi đó, lại có đệ muội xinh đẹp như vậy.
Tiết Kim Sơn trêu ghẹo nói.
- Nhược Hi, đây là Tiết Kim Sơn đại ca, nàng cứ gọi là Tiết đại ca là được rồi!
- Đại ca, Nhược Hi là hôn thê của đệ. Dáng vẻ không tồi nhỉ! Thực lực của nàng cũng rất là lợi hại!
Trong lòng Sở Lâm Phong có chút đắc ý, dù sao dáng vẻ và thực lực của nữ nhân hắn đều rất là ngưu bức.
- Quả thực chính là quốc sắc thiên hương, diễm phúc của tiểu tử ngươi không ít đấy!
Tiết Kim Sơn cười nói, nhìn Sở Lâm Phong một chút, lại nhìn Lâm Nhược Hi một chút, hai người này quả thực chính là trời sinh một đôi.
- Các ngươi có thông qua khảo nghiệm cửa thứ nhất không? Chỉ là ta tin, với năng lực của ngươi muốn thông qua cửa thứ nhất cũng không thành vấn đề.
- Đại ca, đại ca không đi xem khảo nghiệm lực công kích hay sao?
Sở Lâm Phong có chút không rõ, bây giờ có thể nói hắn và Lâm Nhược Hi đã là nhân vật tiêu điểm rồi nha.
- Không, ta mới vừa tới không lâu, đã bỏ lỡ bộ phận đặc sắc nhất. Chỉ là lát nữa khảo nghiệm cũng đặc sắc giống như vậy a.
Tiết Kim Sơn nói xong vô cùng tự tin.
Người tới quan sát khảo nghiệm của Chú kiếm sư và Luyện dược sư đã ít đi rất nhiều. Dù sao rất nhiều người đều không quá coi trọng hai loại chức nghiệp này, tuy rằng đãi ngộ tốt tới mức dọa người, nhưng ở trong thế giới lấy võ là đầu này. Võ vẫn đứng ở vị thứ nhất.