- Năm người chúng ta chính là đạo sư của các ngươi, ở trong Thiên Long học viện chỉ cần ngươi đạt được thực lực đeo kim kiếm thì cũng có thể trở thành đạo sư. Lời đạo sư nói tất cả đều phải phục tùng. Dù cho quyết định của hắn là sai cũng vậy. Lần này học viện đã tuyển chọn được không ít học viên ưu tú. Mời học viên có thể làm cho bình phong phát ra ánh sáng màu vàng đứng ra.
Trong lòng Sở Lâm Phong có chút buồn bực, lúc đầu Tư Mã Tĩnh Di nói mình có thể chiêu thu đệ tử, chẳng lẽ là đối phương đã lừa gạt mình. Với huân chương kiếm bạc của nàng, nàng chỉ là Địa Vũ cảnh nhị trọng thiên.
Đám người Ngưu Thiên, Đường Lỵ, Lâm Nhược Hi và Dương Nhị mới quen lục tục đứng dậy, Sở Lâm Phong không hề động đậy. Hắn không khiến làm cho bình phong phát ra ánh sáng màu vàng a. Lúc này tổng cộng có mười một người đứng dậy, ba nữ 8 nam.
- Mời học viên phát ra tia sáng màu xanh đứng ra!
Kết quả chỉ có một mình Sở Lâm Phong, tất cả mọi người dùng ánh mắt ước ao đố kị oán hận nhìn về phía hắn.
- Không phải là mình làm náo động nha. Tuy rằng rất muốn hạ thấp, thế nhưng lại không nghĩ tới bây giờ lại trở thành tiêu điểm. Ài, không biết là tốt hay là xấu!
Trong lòng Sở Lâm Phong có chút lo lắng, dù sao người sợ nổi danh heo sợ béo. Chuyện cây to đón gió vẫn nên đề phòng thì hơn.
- Mời học viên nắm giữ nguyên tố thuộc tính đứng ra!
Lúc này lại có hai mươi người đi ra, nam học viên có mười bốn, nữ học viên có sáu. Trong lòng Sở Lâm Phong cũng khiếp sợ một trận, hắn không nghĩ tới sẽ có mười người nắm giữ nguyên tố thuộc tính. Mà bản thân hắn vẫn còn đang bồi hồi ở ngoài cửa, căn bản không biết thứ này là cái gì.
- Học viên đứng ra đều là người ưu tú nhất, bọn họ có thể trực tiếp tiến vào tiểu đội phổ thông, học viên khiến cho bình phong phát ra tia sáng màu xanh có thể trực tiếp tiến vào tiểu đội Ưu Đẳng. Học viên không tiến vào ban phổ thông được thì cũng không nên nản chí mà ủ rũ. Bởi vì mỗi một năm học viện sẽ tiến hành sàng lọc một lần, chỉ cần các ngươi nỗ lực thì có lẽ kế tiếp các ngươi sẽ tiến vào tiểu đội phổ thông hoặc là ban Ưu Đẳng!
Người nói lời này chính là nữ tử nhìn qua chừng hai mươi lăm, hai mươi sáu tuổi.
Thấy đám người Ngưu Thiên có thể trực tiếp tiến vào tiểu đội phổ thông, trong lòng rất nhiều học viên đều không phục lắm. Chỉ là sau khi nghe lời của đạo sư mỹ nữ xong, cả đám lại cảm thấy có hy vọng, trong lúc nhất thời trong lòng tràn ngập lòng tin.
Sở Lâm Phong nghe thấy mình có thể tiến vào tiểu đội Ưu Đẳng, trong lòng cao hứng một chút. Chỉ là rất nhanh hắn đã bỏ đi suy nghĩ này.
Tuy rằng tiểu đội Ưu Đẳng có được nhiều tinh thạch, đãi ngộ cũng tốt hơn. Thế nhưng nếu như bây giờ tiến vào thì không thể nghi ngờ hắn sẽ là người kém nhất. Rất nhiều chuyện đều phải bị xa lánh, bị bắt nạt, cho nên tiểu đội bình thường là lựa chọn tốt nhất.
Thiên Long học viện có nhiều người như vậy, mình gia nhập tiểu đội phổ thông hoặc thì cũng có thể xếp vào vị trí chính giữa. Như vậy mới có thể đề cao thực lực của mình tốt hơn. Có mục tiêu, có đối thủ cạnh tranh, tuy rằng tinh thạch ít một chút, thế nhưng chỉ cần mình nỗ lực, như vậy vẫn có thể đột phá được.
- Đạo sư xinh đẹp khỏe chứ? Ta có thể đưa ra một yêu cầu được không?
Lúc này Sở Lâm Phong đột nhiên mở miệng nói.
Đạo sư mỹ nữ kia nhìn Sở Lâm Phong một chút, sau đó cười cười:
- Ngươi chính là học viên khiến cho bình phong phát ra tia sáng màu xanh sao, rất tốt! Tuổi tác như vậy mà đã có được thực lực như thế. Ngươi có thể trực tiếp tiến vào tiểu đội Ưu Đẳng, đây là chuyện đáng để kiêu ngạo của ngươi. Ồ đúng rồi, ngươi tên là gì?
- Ta tên là Sở Lâm Phong, ta có thể không gia nhập tiểu đội Ưu Đẳng được không? Ta muốn gia nhập tiểu đội phổ thông!
Sở Lâm Phong lấy dũng khí nói ra suy nghĩ trong lòng của mình.
Dù sao có thể gia nhập tiểu đội Ưu Đẳng là chuyện mà vô số đệ tử tiểu đội phổ thông tha thiết ước mơ, mình có cơ hội như vậy mà lại không muốn, quả thật có chút ngu ngốc.
Nếu như lúc này Tư Mã Tĩnh Di ở đây thì nhất định sẽ cho hắn một cái tát, không ngờ người này lại ngu ngốc như vậy.
Sở Lâm Phong nói như vậy tức thì khiến cho vô số học viên nghị luận:
- Không phải đầu của tiểu tử này vào nước đó chứ? Có thể gia nhập tiểu đội Ưu Đẳng mà lại không đi, lại muốn tới tiểu đội phổ thông, quả thực là ngu ngốc!
- Nhất định tiểu tử này đã ăn gian, chỉ cần hắn tiến vào tiểu đội Ưu Đẳng thì sẽ lộ ra nguyên hình, đến lúc đó sẽ bị chết rất hung ác. Mà tiến vào tiểu đội phổ thông sẽ là lựa chọn sáng suốt nhất.
- Ồ, nhìn hắn rất tuấn tú nha. Ngươi xem ánh mắt của hắn kìa, còn có lông mày, miệng môi của hắn, thật là quá dễ nhìn, ta rất thích!
Một vị khủng long muội muội không kiềm hãm được lên tiếng cảm thán nói.
- Người gọi là Sở Lâm Phong này thật đúng là không đơn giản, dùng thực lực của hắn bây giờ, tuy rằng có thể tiến vào tiểu đội Ưu Đẳng, thế nhưng không thể nghi ngờ sẽ là người kém nhất. Cạnh tranh ở trong ban Ưu Đẳng hết sức mạnh mẽ. Ở tại trong hoàn cảnh như vậy sẽ làm cho tâm lý chịu ảnh hưởng, đối với tu hành là có hại mà không có lợi. Mà đến tiểu đội phổ thông, thực lực cách xa không lớn, cạnh tranh giữa các học viên dễ dàng hơn, cho nên cũng sẽ khiến cho hắn đột phá dễ hơn. Nhân tài như vậy mới là thiên tài chân chính, không kiêu không nóng nảy không vì danh lợi mà bị đánh động.
...
- Tất cả mọi người yên tĩnh một chút. Đối với yêu cầu của Sở Lâm Phong chúng ta cần thương nghị một chút, dù sao Thiên Long học viện chưa từng xuất hiện tình huống như vậy. Các ngươi mau điền tư liệu rồi cầm tới lớp mà các ngươi chọn báo danh đi!
Lão giả xuất hiện ở trong đại điện đầu tiên lên tiếng nói.
Sở Lâm Phong không biết đi con đường nào, thấy từng người học viên một rời khỏi, trong lòng hắn có chút mất mát.
- Sở Lâm Phong, ngươi theo ta đi gặp viện trưởng. Đối với nhân tài như ngươi chúng ta cực kỳ coi trọng, cho nên yêu cầu của ngươi cần viện trưởng quyết định!
Lão giả nói.
Ngưu Thiên và Dương Nhị bị phân vào một lớp tam ban bình thường, Lâm Nhược Hi một thân một mình ở lớp nhị ban phổ thông, Đường Lỵ thì ở trong nhất ban bình thường.
Mấy người khác có thể tiến vào lớp phổ thông, toàn bộ đều được phân vào nhị ban bình thường. Có người nói tất cả học viên của lớp này đều là người nắm giữ nguyên tố thuộc tính, thực lực rất là lợi hại, rất nhiều người tiến vào ban Ưu Đẳng đều từng là học viên của lớp này.
Sở Lâm Phong đi theo sau lưng lão giả, không lâu sau đã đi tới một cái biệt viện đơn độc. Nam tử trung niên hắn nhìn thấy lúc khảo nghiệm cũng có mặt, còn có một lão giả, hai người đang chơi cờ, hắn và lão giả kia tới cũng không đánh động tới hai người này.
Xem cờ không nói, đạo lý này Sở Lâm Phong biết. Chỉ là khi nhìn thấy phương pháp hai người chơi cờ hắn cũng hết sức giật mình. Tay của hai người từ khi hắn tới cho tới lúc này cũng chưa từng nhúc nhích qua.
Nhưng quân cờ trên bàn cờ lại đang không ngừng biến động, giống như có người điều khiển vậy. Có lẽ hai người đang dùng tinh thần lực để đánh cờ, khi thực lực đạt tới trình độ nhất định thì có thể dùng ý niệm để chi phối tinh thần lực trong cơ thể hoàn thành một ít chuyện không thể tưởng tượng nổi được.
Qua nửa ngày quân cờ trên bàn cờ mới dừng di chuyển:
- Ha ha! Lão Từ, lần này lại là thế hòa, tài đánh cờ của ngươi vẫn không có tiến bộ a!
Nam tử trung niên cười nói với lão giả tóc trắng.
- Công Tôn Trường Viễn ngươi cũng không có tiến bộ gì nha. Ba năm qua đều hòa như vậy, cũng không có ý nghĩa gì cả!
Lão giả tóc trắng vung tay lên, cờ trên bàn cờ thoáng cái đã biến mất.
Sở Lâm Phong biết bàn cờ và quân cờ đã bị hắn bỏ vào trong đai lưng trữ vật. Hóa ra vị Phó viện trưởng này tên là Công Tôn Trường Viễn, Viện trưởng họ Từ, không biết tên là gì.
- Vương lão, ngươi mang học viên này tới chỗ này làm gì? Có việc sao?
Viện trưởng họ Từ hỏi.
Sở Lâm Phong hết chỗ nói, không phải ngươi đang nói nhảm sao, không có việc gì ta chạy tới nơi này làm gì chứ, ăn no rửng mỡ sao? Chỉ là hắn cũng chỉ có thể ngẫm nghĩ ở trong lòng mà thôi.
- Viện trưởng, vị học viên này là người ưu tú nhất trong lần khảo nghiệm này, hắn có thể trực tiếp tiến vào lớp Ưu Đẳng. Thế nhưng hắn lại không muốn, hắn hy vọng có thể gia nhập lớp bình thường. Vì vậy ta mới đặc biệt dẫn hắn tới xin chỉ thị của ngươi!
Vương lão rất cung kính nói với viện trưởng.
- Còn có việc này sao? Công Tôn Trường Viễn, ngươi thấy thế nào?
Một đôi mắt mang theo tinh quang bắt đầu đánh giá người Sở Lâm Phong.
- Ta đã nhìn thấy hắn khảo nghiệm, quả thật có thể tiến vào trong tiểu đội Ưu Đẳng, nếu hắn không muốn tiến vào thì nhất định sẽ có lý do của hắn. Như vậy chúng ta cũng không ngại nghe một chút xem hắn nói như thế nào.
Trong lòng Sở Lâm Phong có chút buồn bực, lúc đầu Tư Mã Tĩnh Di nói mình có thể chiêu thu đệ tử, chẳng lẽ là đối phương đã lừa gạt mình. Với huân chương kiếm bạc của nàng, nàng chỉ là Địa Vũ cảnh nhị trọng thiên.
Đám người Ngưu Thiên, Đường Lỵ, Lâm Nhược Hi và Dương Nhị mới quen lục tục đứng dậy, Sở Lâm Phong không hề động đậy. Hắn không khiến làm cho bình phong phát ra ánh sáng màu vàng a. Lúc này tổng cộng có mười một người đứng dậy, ba nữ 8 nam.
- Mời học viên phát ra tia sáng màu xanh đứng ra!
Kết quả chỉ có một mình Sở Lâm Phong, tất cả mọi người dùng ánh mắt ước ao đố kị oán hận nhìn về phía hắn.
- Không phải là mình làm náo động nha. Tuy rằng rất muốn hạ thấp, thế nhưng lại không nghĩ tới bây giờ lại trở thành tiêu điểm. Ài, không biết là tốt hay là xấu!
Trong lòng Sở Lâm Phong có chút lo lắng, dù sao người sợ nổi danh heo sợ béo. Chuyện cây to đón gió vẫn nên đề phòng thì hơn.
- Mời học viên nắm giữ nguyên tố thuộc tính đứng ra!
Lúc này lại có hai mươi người đi ra, nam học viên có mười bốn, nữ học viên có sáu. Trong lòng Sở Lâm Phong cũng khiếp sợ một trận, hắn không nghĩ tới sẽ có mười người nắm giữ nguyên tố thuộc tính. Mà bản thân hắn vẫn còn đang bồi hồi ở ngoài cửa, căn bản không biết thứ này là cái gì.
- Học viên đứng ra đều là người ưu tú nhất, bọn họ có thể trực tiếp tiến vào tiểu đội phổ thông, học viên khiến cho bình phong phát ra tia sáng màu xanh có thể trực tiếp tiến vào tiểu đội Ưu Đẳng. Học viên không tiến vào ban phổ thông được thì cũng không nên nản chí mà ủ rũ. Bởi vì mỗi một năm học viện sẽ tiến hành sàng lọc một lần, chỉ cần các ngươi nỗ lực thì có lẽ kế tiếp các ngươi sẽ tiến vào tiểu đội phổ thông hoặc là ban Ưu Đẳng!
Người nói lời này chính là nữ tử nhìn qua chừng hai mươi lăm, hai mươi sáu tuổi.
Thấy đám người Ngưu Thiên có thể trực tiếp tiến vào tiểu đội phổ thông, trong lòng rất nhiều học viên đều không phục lắm. Chỉ là sau khi nghe lời của đạo sư mỹ nữ xong, cả đám lại cảm thấy có hy vọng, trong lúc nhất thời trong lòng tràn ngập lòng tin.
Sở Lâm Phong nghe thấy mình có thể tiến vào tiểu đội Ưu Đẳng, trong lòng cao hứng một chút. Chỉ là rất nhanh hắn đã bỏ đi suy nghĩ này.
Tuy rằng tiểu đội Ưu Đẳng có được nhiều tinh thạch, đãi ngộ cũng tốt hơn. Thế nhưng nếu như bây giờ tiến vào thì không thể nghi ngờ hắn sẽ là người kém nhất. Rất nhiều chuyện đều phải bị xa lánh, bị bắt nạt, cho nên tiểu đội bình thường là lựa chọn tốt nhất.
Thiên Long học viện có nhiều người như vậy, mình gia nhập tiểu đội phổ thông hoặc thì cũng có thể xếp vào vị trí chính giữa. Như vậy mới có thể đề cao thực lực của mình tốt hơn. Có mục tiêu, có đối thủ cạnh tranh, tuy rằng tinh thạch ít một chút, thế nhưng chỉ cần mình nỗ lực, như vậy vẫn có thể đột phá được.
- Đạo sư xinh đẹp khỏe chứ? Ta có thể đưa ra một yêu cầu được không?
Lúc này Sở Lâm Phong đột nhiên mở miệng nói.
Đạo sư mỹ nữ kia nhìn Sở Lâm Phong một chút, sau đó cười cười:
- Ngươi chính là học viên khiến cho bình phong phát ra tia sáng màu xanh sao, rất tốt! Tuổi tác như vậy mà đã có được thực lực như thế. Ngươi có thể trực tiếp tiến vào tiểu đội Ưu Đẳng, đây là chuyện đáng để kiêu ngạo của ngươi. Ồ đúng rồi, ngươi tên là gì?
- Ta tên là Sở Lâm Phong, ta có thể không gia nhập tiểu đội Ưu Đẳng được không? Ta muốn gia nhập tiểu đội phổ thông!
Sở Lâm Phong lấy dũng khí nói ra suy nghĩ trong lòng của mình.
Dù sao có thể gia nhập tiểu đội Ưu Đẳng là chuyện mà vô số đệ tử tiểu đội phổ thông tha thiết ước mơ, mình có cơ hội như vậy mà lại không muốn, quả thật có chút ngu ngốc.
Nếu như lúc này Tư Mã Tĩnh Di ở đây thì nhất định sẽ cho hắn một cái tát, không ngờ người này lại ngu ngốc như vậy.
Sở Lâm Phong nói như vậy tức thì khiến cho vô số học viên nghị luận:
- Không phải đầu của tiểu tử này vào nước đó chứ? Có thể gia nhập tiểu đội Ưu Đẳng mà lại không đi, lại muốn tới tiểu đội phổ thông, quả thực là ngu ngốc!
- Nhất định tiểu tử này đã ăn gian, chỉ cần hắn tiến vào tiểu đội Ưu Đẳng thì sẽ lộ ra nguyên hình, đến lúc đó sẽ bị chết rất hung ác. Mà tiến vào tiểu đội phổ thông sẽ là lựa chọn sáng suốt nhất.
- Ồ, nhìn hắn rất tuấn tú nha. Ngươi xem ánh mắt của hắn kìa, còn có lông mày, miệng môi của hắn, thật là quá dễ nhìn, ta rất thích!
Một vị khủng long muội muội không kiềm hãm được lên tiếng cảm thán nói.
- Người gọi là Sở Lâm Phong này thật đúng là không đơn giản, dùng thực lực của hắn bây giờ, tuy rằng có thể tiến vào tiểu đội Ưu Đẳng, thế nhưng không thể nghi ngờ sẽ là người kém nhất. Cạnh tranh ở trong ban Ưu Đẳng hết sức mạnh mẽ. Ở tại trong hoàn cảnh như vậy sẽ làm cho tâm lý chịu ảnh hưởng, đối với tu hành là có hại mà không có lợi. Mà đến tiểu đội phổ thông, thực lực cách xa không lớn, cạnh tranh giữa các học viên dễ dàng hơn, cho nên cũng sẽ khiến cho hắn đột phá dễ hơn. Nhân tài như vậy mới là thiên tài chân chính, không kiêu không nóng nảy không vì danh lợi mà bị đánh động.
...
- Tất cả mọi người yên tĩnh một chút. Đối với yêu cầu của Sở Lâm Phong chúng ta cần thương nghị một chút, dù sao Thiên Long học viện chưa từng xuất hiện tình huống như vậy. Các ngươi mau điền tư liệu rồi cầm tới lớp mà các ngươi chọn báo danh đi!
Lão giả xuất hiện ở trong đại điện đầu tiên lên tiếng nói.
Sở Lâm Phong không biết đi con đường nào, thấy từng người học viên một rời khỏi, trong lòng hắn có chút mất mát.
- Sở Lâm Phong, ngươi theo ta đi gặp viện trưởng. Đối với nhân tài như ngươi chúng ta cực kỳ coi trọng, cho nên yêu cầu của ngươi cần viện trưởng quyết định!
Lão giả nói.
Ngưu Thiên và Dương Nhị bị phân vào một lớp tam ban bình thường, Lâm Nhược Hi một thân một mình ở lớp nhị ban phổ thông, Đường Lỵ thì ở trong nhất ban bình thường.
Mấy người khác có thể tiến vào lớp phổ thông, toàn bộ đều được phân vào nhị ban bình thường. Có người nói tất cả học viên của lớp này đều là người nắm giữ nguyên tố thuộc tính, thực lực rất là lợi hại, rất nhiều người tiến vào ban Ưu Đẳng đều từng là học viên của lớp này.
Sở Lâm Phong đi theo sau lưng lão giả, không lâu sau đã đi tới một cái biệt viện đơn độc. Nam tử trung niên hắn nhìn thấy lúc khảo nghiệm cũng có mặt, còn có một lão giả, hai người đang chơi cờ, hắn và lão giả kia tới cũng không đánh động tới hai người này.
Xem cờ không nói, đạo lý này Sở Lâm Phong biết. Chỉ là khi nhìn thấy phương pháp hai người chơi cờ hắn cũng hết sức giật mình. Tay của hai người từ khi hắn tới cho tới lúc này cũng chưa từng nhúc nhích qua.
Nhưng quân cờ trên bàn cờ lại đang không ngừng biến động, giống như có người điều khiển vậy. Có lẽ hai người đang dùng tinh thần lực để đánh cờ, khi thực lực đạt tới trình độ nhất định thì có thể dùng ý niệm để chi phối tinh thần lực trong cơ thể hoàn thành một ít chuyện không thể tưởng tượng nổi được.
Qua nửa ngày quân cờ trên bàn cờ mới dừng di chuyển:
- Ha ha! Lão Từ, lần này lại là thế hòa, tài đánh cờ của ngươi vẫn không có tiến bộ a!
Nam tử trung niên cười nói với lão giả tóc trắng.
- Công Tôn Trường Viễn ngươi cũng không có tiến bộ gì nha. Ba năm qua đều hòa như vậy, cũng không có ý nghĩa gì cả!
Lão giả tóc trắng vung tay lên, cờ trên bàn cờ thoáng cái đã biến mất.
Sở Lâm Phong biết bàn cờ và quân cờ đã bị hắn bỏ vào trong đai lưng trữ vật. Hóa ra vị Phó viện trưởng này tên là Công Tôn Trường Viễn, Viện trưởng họ Từ, không biết tên là gì.
- Vương lão, ngươi mang học viên này tới chỗ này làm gì? Có việc sao?
Viện trưởng họ Từ hỏi.
Sở Lâm Phong hết chỗ nói, không phải ngươi đang nói nhảm sao, không có việc gì ta chạy tới nơi này làm gì chứ, ăn no rửng mỡ sao? Chỉ là hắn cũng chỉ có thể ngẫm nghĩ ở trong lòng mà thôi.
- Viện trưởng, vị học viên này là người ưu tú nhất trong lần khảo nghiệm này, hắn có thể trực tiếp tiến vào lớp Ưu Đẳng. Thế nhưng hắn lại không muốn, hắn hy vọng có thể gia nhập lớp bình thường. Vì vậy ta mới đặc biệt dẫn hắn tới xin chỉ thị của ngươi!
Vương lão rất cung kính nói với viện trưởng.
- Còn có việc này sao? Công Tôn Trường Viễn, ngươi thấy thế nào?
Một đôi mắt mang theo tinh quang bắt đầu đánh giá người Sở Lâm Phong.
- Ta đã nhìn thấy hắn khảo nghiệm, quả thật có thể tiến vào trong tiểu đội Ưu Đẳng, nếu hắn không muốn tiến vào thì nhất định sẽ có lý do của hắn. Như vậy chúng ta cũng không ngại nghe một chút xem hắn nói như thế nào.