Vào ngày thứ hai lúc sáng sớm, ở sân lớn xa hoa của Đỗ Tân gia tộc xuất hiện một người thanh niên tóc đen mặc toàn thân hắc y biểu tình băng lãnh ở phía sau lưng có một cây kiếm lớn đen kịt, lạnh lùng đi tới đi vị trí của cửa lớn, bình tĩnh nhìn thoáng qua mười sáu đại hán là thủ vệ của Đỗ Tân gia tộc, sau đó cầm chắc trong tay cây Hắc Sắc Đại Kiếm mà cắm xuống mặt đá cứng rắn trong chớp mặt đá vụn bay lên còn cây Hắc Sắc Đại Kiếm cắm sâu xuống lớp đá khoảng nửa thước.
"Ngươi là ai? Biết nơi này là nơi nào không hả? Ngươi dám…" Đỗ Tân thế gia là quý tộc thượng đẳng, là một đại gia tộc đứng sừng sững ở Ba Phạt Lợi Á trăm năm không ngã, còn có Đỗ Tân hầu tước là người tâm phúc của quốc vương bệ hạ, là người nắm thực quyền trong tay, giữ chức thương vụ đại thần, quyền cao chức trọng, người bình thường căn bản không dám tới đây quấy rối, lại càng không có chuyện cắm một thanh kiếm trước cửa của Đỗ Tân thế gia, thấy người thanh niên có động tác như vậy làm cho những hộ vệ của Đỗ Tân thế gia rất tức giận nên trong đó đã có hai người đi tới... Có một người vừa chỉ vào trước mặt của chàng thanh niên nói thì.
"Răng rắc ~" âm thanh xương gẫy vang lên, cái đầu của hai hộ vệ đi tới trước mặt người thanh niên bí ẩn cùng lúc rơi xuống đất, máu bắn tung lên như suối, cảnh tượng nhìn rất kinh khủng, hai thi thể rất nhanh chóng ngã xuống đất.
"Nói cho chủ nhân các ngươi biết... Ta - Độc Cô Chiến Thiên đã tới... Từ hôm nay trở đi... người của Đỗ Tân gia bước ra khỏi cửa giết không tha!" người thanh niên bí ẩn không ai khác chính là Độc Cô Chiến Thiên, hắn tuy giết hai người cùng một lúc nhưng hình như căn bản là không có di động, cứ như là đứng một chỗ vậy.
Bất quá khi nghe hắn tự giới thiệu, thì trong nháy mắt phần lớn hộ vệ của Đỗ Tân đều lui về phía sau, cả đám mang vẻ mặt sợ hãi nhìn Độc Cô Chiến Thiên, tuy rằng không nhận ra Độc Cô Chiến Thiên, thế nhưng danh tiếng của hắn thì như sấm bên tai, là một nhân vật hàng đầu không thể đắc tội, được xưng là Vương Đô Đệ Nhất Sát Thủ - Độc Cô Chiến Thiên, một người, một tên cũng đủ làm bọn họ sợ chết khiếp rồi.
Dù sao danh tiếng của Độc Cô Chiến Thiên rất lớn và cũng nói lên thực lực, cũng đại biểu cho bốn chữ: "Giết người không tội" không nên xem thường bốn chữ này, chỉ có bốn chữ nhưng cũng đủ làm cho mọi người sợ hãi.
"Trời ạ... Độc Cô Chiến Thiên... Hắn sao lại tới đây. Mau đi bẩm báo với chủ nhân..." người đội trưởng của đám hộ vệ giữ cửa với vẻ mặt sợ hãi nhanh chóng nói... Nói xong thì lại lui tiếp về sau mấy bước.
Mà khu vực này nằm ở đường lớn tập trung rất nhiều quí tộc. Rất là phồn hoa, náo nhiệt, mà Độc Cô Chiến Thiên lại ở chỗ trung tâm như vầy gây náo nhiệt nên lập tức tin tức này được truyền nhanh ra ngoài... Độc Cô Chiến Thiên đứng trước cửa của Đỗ Tân thế gia mà nói: "Người nào bước ra khỏi cửa giết không tha!"
Trong nháy mắt tin tức này được truyền đến vô số người. Mọi người đều muốn đến xem trò hay, dù sao Đỗ Tân thế gia trải qua nhiều năm như vậy thì kẻ thù cũng không ít, muốn xem bọn hắn xấu mặt, thế nhưng không một ai dám tới gần, tuy nhiên cũng may là không có gì gây trở ngại bọn họ đứng rất xa quan khán tình huống ở đây.
Mà Độc Cô Chiến Thiên cũng không ngại, ngồi xếp bằng nhắm mắt dưỡng thần,. rồi đem một bao lương khô cùng một bình nước để kế bên, mọi người thấy mấy thứ này thì đều hiểu là hắn thực sự chuẩn bị tác chiến ở đây rất lâu...
Mà bên này hộ vệ của Đỗ Tân thế gia hoang mang rối loạn đi vào phòng. Một bên la, một bên hô, "Chủ nhân... Chủ nhân không tốt rồi... Chủ nhân... Đã xảy ra chuyện rồi thưa chủ nhân..."
Đỗ Tân thế gia gia chủ Đỗ Tân và con hắn Mã Đặc Nhĩ. Đỗ Tân, lúc này vừa rời giường ngồi ở gian phòng ngay sảnh chính đang vuốt ve tiểu thiếp thì nghe tiếng của hộ vệ truyền đến lập tức khiến cho bọn họ chú ý, Đỗ Tân hầu tước nhíu mày, thần sắc có chút không hài lòng.
"Hoảng hốt cái gì? Hoảng cái gì! Là ai ở nơi này la lối! Bắt hắn cho ta làm cho hắn biết quy củ của Đỗ Tân thế gia? Trong nhà có việc, thì có thể quên mất quy củ sao? Có việc gì xảy ra? Có vấn đề gì không giải quyết được?" Mã Đặc Nhĩ đứng lên rống lớn nói.
Việc này cũng rất bất ngờ, huống chi ngày hôm qua xảy ra chuyện làm Đỗ Tân thế gia mất hết mặt mũi, thật không ngờ một Tử Kinh Hoa thương hội phía sau lại có hậu phương là Bối Tác Tư và Lí Tầm Hoan, hai Hỗn Thế Ma Vương làm chỗ dựa, hơn nữa hai vị này còn không có chút nể tình, giết chết hai mươi mốt hộ vệ của Đỗ Tân thế gia , hiện tại dư luận đang xôn xao, làm hại Mã Đặc Nhĩ đang bị phụ thân Đỗ Tân hầu tước la mắng một trận, hắn hiện tại đang tức giận thì ...
Về phần vì sao Mã Đặc Nhĩ bị la mắng như vậy nguyên nhân rất đơn giản, đó là bởi vì đi quấy rối Tử Kinh Hoa thương hội là do Mã Đặc Nhĩ ngầm đồng ý cho đệ tử của Đỗ Tân gia tộc, Mã Đặc Nhĩ có một người tiểu thiếp và người này cũng sinh cho hắn một đứa con... Mà Mã Đặc Nhĩ rất thương yêu đứa con của vợ kế, thế nhưng đã là con vợ kế thì không có khả năng kế thừa gia nghiệp cùng tước vị, đây là qui định của vương quốc, cho nên Mã Đặc Nhĩ cũng muốn cho đứa con của vợ kế dù không có khả năng kế thừa nhưng cũng sống sung sướng nên tích góp từng tí một gia nghiệp, Tử Kinh Hoa thương hội lựa chọn chính xác và quật khởi với tốc độ rất nhanh, rất có tiền đồ, Mã Đặc Nhĩ cũng ngầm đồng ý với chuyện này, không nghĩ tới chính là ăn trộm gà không được mà còn mất nắm gạo, một thương hội nho nhỏ Tử Kinh Hoa mà phía sau lại có hai người Hỗn Thế Ma Vương chống lưng, chính vì điều này đã làm cho Đỗ Tân thế gia mất hết mặt mũi, hơn nữa phải cố nuốt trôi cơn tức ở trong bụng bởi vì hai vị này không có thể dễ dàng mà đắc tội.
Phải biết rằng... Lan Lăng thế gia ở trong Ba Phạt Lợi Á là một quí tộc từ rất xưa rồi, cũng là thế lực lớn nhất trong các gia tộc quí tộc trong toàn bộ Ba Phạt Lợi Á vương quốc, bọn họ tồn tại hơn một nghìn năm trước vào thời kì Bất Diệt hoàng triều, cùng với vương thất quan hệ mật thiết tới mức cực điểm, thậm chí đã trợ giúp thành lập Ba Phạt Lợi Á vương quốc, gia tộc bọn họ là gia tộc thế tập công tước, bản thân có đất phong rất lớn, có mấy vạn tư quân, tại quân đội cùng chính giới đều có thế lực không nhỏ, có thể nói là Ba Phạt Lợi Á đệ nhất gia tộc, mà Đỗ Tân thế gia tuy rằng cũng không rất hiển hách, thế nhưng không thể so với Lan Lăng thế gia, về phần Bối Tác Tư Na là người thừa kế duy nhất của Lan Lăng thế gia... Địa vị rất cao không gì sánh được, đắc tội với hắn, cũng là đắc tội với Lan Lăng thế gia, vì một việc như thế mà cùng Lan Lăng thế gia phát sinh xung đột hiển nhiên không đáng, cho dù liên quan tới mặt mũi của Đỗ Tân thế gia.
Về phần tam vương tử Lí Tầm Hoan... Vậy không cần phải nói, quốc vương bệ hạ có bảy người con, thế nhưng được sủng ái nhất không hề nghi ngờ chính là vị tam vương tử này, hầu như là vô pháp vô thiên, nếu ai trêu chọc hắn, cũng như là cùng quốc vương đối nghịch, Đỗ Tân thế gia tuy rằng khổng lồ, thế nhưng so với vương thất thì có đáng là gì? Bọn họ làm việc cho hoàng thất, chọc giận quốc vương bệ hạ, như vậy ngày mà Đỗ Tân gia bị hủy diệt đã ở ngay trước mắt.
Muốn báo thù hai người bọn họ căn bản là không có khả năng, muốn tìm lại mặt mũi cơ bản cũng không có khả năng... Đỗ Tân thế gia phải nuốt quả đắng này vào trong bụng, cũng bởi vì chuyện này mà Đỗ Tân hầu tước tức giận phi thường, liền đem Mã Đặc Nhĩ ra mắng cho một trận.
Mà lúc này Mã Đặc Nhĩ tâm tình không tốt, có người đụng vào nên ngay lập tức phát hỏa ngay.
Chỉ chốc lát tên hộ vệ kia đã bị hai người bắt đi tới, khi tiến đến tên hộ vệ này không sợ hãi gì mà trái lại mang vẻ mặt kinh hoảng hô: "Thiếu gia... Chủ nhân... Không tốt, có việc không tốt." Bạn đang đọc truyện tại - www.Truyện FULL
Nhìn hắn nói như vậy làm cho Mã Đặc Nhĩ càng thêm tức giận muốn động thủ, bất quá là Đỗ Tân hầu tước biến sắc, hắn biết... Chắn chắn hộ vệ gia tộc không thể không biết quy cũ, nếu sợ hãi tới mức như vậy nhất định có nguyên nhân, nói cách khác trong thời gian này đã có chuyện gì xảy ra.
"Mã Đặc Nhĩ dừng tay, nghe hắn nói đã xảy ra chuyện gì!" Đỗ Tân hầu tước cao giọng nói.
Đỗ Tân hầu tước ở tại Đỗ Tân thế gia là uy quyền tuyệt đối, đừng xem vóc dáng hắn mập mạp, thoạt nhìn cứ như là một trái bóng cao su, không có một chút hình dáng của hung thần ác sát, bất quá trong Đỗ Tân thế gia không có kẻ nào dám cãi lời hắn nói, cho dù là con hắn với tính tình táo bạo như Mã Đặc Nhĩ cũng không ngoại lệ.
Mã Đặc Nhĩ nghe xong lời này lập tức dừng tay, tàn bạo nhìn thoáng qua trước mặt hộ vệ, sau đó đứng ở một bên, ngồi ở vị trí trung ương Đỗ Tân hầu tước cầm lấy trên mặt bàn một miếng gấm bạch sắc lau một chút miệng mình, sau đó nhìn thoáng qua hộ vệ trước mặt, cầm lấy một chén rượu hồng nhẹ nhàng nhấp một cái, sau đó nhàn nhạt hỏi: "Nói đi, xảy ra chuyện gì?"
Gặp kinh bất biến (kinh sợ không biến sắc), đây là Đỗ Tân hầu tước nhiều năm qua ở triều đình rèn luyện thành bản lĩnh như vậy, tới tuổi của hắn cùng với địa vị của hắn, đã rất ít chuyện có thể khiến cho hắn phải lo lắng, cũng có thể nói đã đạt đến cảnh giới không biểu lộ hỉ nộ ái ố trên mặt.
"Đây... có người cầm theo một đại kiếm cắm ở trước cửa nhà chúng ta ... Xong rồi còn nói... người của Đỗ Tân thế gia, rời khỏi cửa giết không tha!" tên hộ vệ vừa bình tĩnh được một chút kinh hãi vội vã nói.
"Cái gì! người nào cả gan? dám ở trước cửa chúng ta Đỗ Tân thế gia làm như vậy, các ngươi tại sao còn không giết hắn? Nếu không phải là đối thủ? Sao lại không đi triệu tập gia tộc cao thủ? Dĩ nhiên có người dám sỉ nhục Đỗ Tân thế gia chúng ta quả thật là không thể tha thứ mà... Ta sẽ dẫn người đi giết hắn!" Đỗ Tân hầu tước không có mở miệng mà trái lại Mã Đặc Nhĩ nhảy dựng lên rống lớn nói, nói muốn đi ra tìm kẻ đó tính sổ.
"Chờ một chút..." Đỗ Tân hầu tước nhàn nhạt nói một câu, đang rất tức giận nhưng Mã Đặc nhĩ phải dừng bước, tuy rằng đã gần bốn mươi tuổi được phong hào tử tước, đồng thời đã đi vào thương nghiệp nhưng Mã Đặc Nhĩ vẫn rất nóng nãy, Mã Đặc Nhĩ cũng phải dừng bước, sau đó mang vẻ mặt ảo não xoay người về phía Đỗ Tân hầu tước nói: "Phụ thân... Người ta đã tìm tới cửa khi dễ, sao chúng ta còn chưa động thủ? Như vậy Đỗ Tân thế gia chúng ta sẽ trở thành trò cười cho cả vương đô này! Sau này Đỗ tân thế gia chúng ta còn mặt mũi gì nữa? !"
"Ta nói là... Chờ một chút... Mã Đặc Nhĩ ngươi đã bốn mươi tuổi rồi, thế nhưng vì sao tính tình vẫn còn nóng vội? Ngươi nghĩ rằng ta không tức giận sao? Bất quá đối phương nếu dám đến làm như vậy thì nhất định phải có chỗ dựa... Chúng ta không nên làm xằng bậy... Nói cho ta biết người kia là ai?" Đỗ Tân hầu tước nhìn về phía tên hậu vệ nói, bất quá trong mắt hung quang chợt lóe.
"Độc... là Độc Cô Chiến Thiên..." hộ vệ nói ra tên Độc Cô Chiến Thiên như là dùng hết khí lực toàn thân, nói xong thở phào một cái, hít sâu vài cái để ổn định thân mình.