Nghe lời này, Cự Phong Trưởng Lão và lão Liệt Hỏa cùng liếc mắt nhìn nhau, đều nhìn ra sự hưng phấn trong mắt đối phương, nhìn lão Liệt Hỏa, Cự Phong Trưởng Lão liếm môi mình một cái, sau đó thấp giọng nói:
- Ngươi ra tay trước… Hay là ta ra tay trước?
- Ha ha… Đương nhiên là ta, Phong Hệ Ma Pháp các ngươi mặc dù lợi hại, nhưng nói đến lực phá hoại thì có ai có thể lợi hại hơn Hỏa Hệ Ma Pháp? Đã lâu như vậy rồi, Ma Pháp Sư chúng ta cuối cùng cũng phải từ dưới đất đi ra, việc này hãy giao cho Hỏa Hệ Ma Pháp Sư chúng ta làm đi, lão Cự Phong, ngươi nhìn là được rồi.
Liệt Hỏa Trưởng Lão sau khi nghe xong lời này vẻ mặt hưng phấn nói.
Trong lúc nói hắn quay người quát với hai mươi Hỏa Hệ Đại Ma Đạo Sư phía sau mình:
- Các tiểu tử, đều đã chuẩn bị cho ta rồi, niệm chú theo ta, hãy tập trung tất cả ma lực tới đây.
Vừa nói vừa bắt đầu hướng dẫn một vạn ba nghìn Hỏa Hệ Ma Pháp Sư trên cổng thành đang cùng nhau ẩn nấp trên đó:
- Sức mạnh của hỏa diễm tự do trong trời đất, dưới hiệu lệnh của ta hãy tập trung lại bên cạnh ta, ngưng kết sức mạnh cuồng bạo của ngươi, hình thành hỏa diễm không thể hủy diệt, hãy đốt cháy tất cả thế giới này! Ra đây đi… Liệt Hỏa Phần Thiên!
Trong khi niệm chú, trên bầu trời hào quang vạn trượng, cả bình nguyên cũng sáng lên theo, vô số đám mây lửa bắt đầu tụ lại, hỏa diễm bay tự do trên thế giới này bắt đầu tụ lại rất nhanh, bắt đầu xếp hàng theo chỉ lệnh của các Ma Pháp Sư, bầu trời xung quanh càng trở nên sáng rực.
- Chết tiệt… Đây là cái gì? Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Tất cả các binh sĩ đều dừng lại sự chiến đấu của mình, nhìn lên hiện tượng kỳ lạ trên bầu trời, trong lúc nhất thời có chút không biết phải làm sao. Nơi xa trong đại doanh Liên quân này, Sơn Bản Long Nhất đang ngồi ở đó quan sát chiến sự, nhìn thấy cảnh tượng như vậy đột nhiên đứng dậy quát lên, Đỗ Mục Nguyên Soái đứng bên cạnh sắc mặt cũng ngưng trọng.
Tuy không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì nhưng nhưng trong lòng vị lão tướng nơi sa trường này, Đỗ Mục Nguyên Soái lại có dự cảm cảm không hay.
Trong phút chốc trên bầu trời vô số hỏa diễm từ trên trời rơi xuống, hàng vạn hỏa vũ từ trên trời rơi xuống. Mặt đất bắt đầu nứt ra, vô số dung nham dưới đất phun ra, thiêu đốt cả bình nguyên, cảnh tưởng chấn động làm cho người ta không thể tiếp nhận được. Bình nguyên diện tích hàng trăm dặm vuông cũng bị hỏa diễm bao vây, từ nơi cuối cùng của quân doanh này về phía hàng chục dặm phía trước, bắt đầu bao trùm cả quân doanh của Liên quân. Toàn bộ vị trí Liên quân đóng quân ở phía Bắc đều bị bao vây, vô số hỏa diễm giữa trời đất bắt đầu thiêu đốt.
Uy thế này không thể kháng cự, hỏa diễm kia dường như có thể hòa tan tất cả, bất kỳ thứ gì cho dù là con người hay khôi giáp hoặc là ngựa hay vũ khí, chỉ cần đụng phải hỏa diễm này thì sẽ bị hóa thành tro bụi. Liên quân có ngàn vạn người nhưng vẫn không có cách nào chống lại. Sức mạnh của thiên nhiên bạo phát trong nháy mắt, những Hỏa Diễm Tinh Linh giữa trời đất thể hiện ra uy lực của bọn chúng, bắt đầu phá hủy tất cả kẻ địch của chúng. Dưới sự hiệu triệu của những Ma Pháp Sư đó, Liệt Hỏa Phần Thiên, một trong những Thượng cổ Cấm Chú được thể hiện ra.
Sức mạnh ngưng kết một vạn ba ngàn vị Ma Pháp Sư, cộng thêm hai mươi vị Đại Ma Đạo Sư, và một vị Thánh Ma Đạo Sư, Liệt Diễm Phần Thiên mà họ phóng ra uy lực có thể nói là kinh khủng, thiêu đốt hàng trăm dặm, bất kỳ một sinh mạng nào cũng không thể thoát khỏi hỏa diễm kinh khủng này.
Khi hỏa diễm được hình thành, vô số thiên thạch từ trên trời rơi xuống, xen lẫn hỏa diễm lần lượt giết chết từng sinh mạng một. Những hỏa diễm đó giống như vô cớ xuất hiện, bao vây chặt bọn Sơn Bản Long Nhất ở vị trí chính giữa, bắt đầu thiêu đốt đối phương.
- Cứu mạng a… Cứu mạng a… Ta không muốn chết… Ta không muốn chết a…
Một binh sĩ bị thiêu đốt thành hỏa nhân không ngừng gào khóc với hy vọng có thể tìm thấy một nơi dập tắt ngọn lửa hừng hực trên cơ thể mình. Có điều đáng tiếc là hắn lại phát hiện ra xung quanh mình toàn là lửa, hắn bị ngọn lửa thiêu đốt đã mất đi lý trí và xông về phía đồng đội, khiến cho đồng đội cũng bị thiêu đốt, hai người cuối cùng hóa thành tro bụi.
Những cảnh tượng như vậy không ngừng xuất hiện, trong doanh địa của Liên quân này không ngừng trình diễn. Nơi bọn họ đóng quân quá dày đặc, nếu đây chỉ là hỏa diễm bình thường thì vẫn có thể bị dập tắt, có điều rõ ràng hỏa diễm này không phải là bình thường. Uy lực của hỏa diễm này quá mạnh mẽ, cho dù là có người nhảy vào dòng sông lớn phía Tây thì cũng vẫn vô dụng, hỏa diễm kinh khủng này thậm chí có thể thiêu đốt trong nước, cho đến khi cướp đi tính mạng của con người mới từ từ tắt dần.
Quân doanh của Liên quân trong nháy mắt trở nên hỗn loạn, trăm dặm xung quanh cũng bị hỏa diễm bao phủ, tất cả mọi người đều rơi vào trong lửa, chỉ có mấy chục vạn người ở trên thành không bị ảnh hưởng gì. Tuy nhiên bọn họ đã sợ hãi núp ở dưới cổng thành, cho dù bọn họ biết sau lưng mình vẫn còn kẻ địch, những người ở trên tường thành sau lưng lúc nào cũng có thể dùng cung tên lạnh lùng bắn giết bọn họ, nhưng bọn họ vẫn không nhẫn nại được mà lui về phía sau tới gần tường thành. Cho dù bọn họ bị kẻ địch giết chết, chết trên chiến trường thì cũng không muốn bị hỏa diễm hừng hực kia thiêu đốt hóa thành tro bụi, cuối cùng khiến cho chết không toàn thây.
Nhìn thấy tình cảnh như thế, Bạch Khởi có chút không đành lòng, những binh sĩ trên thành cũng không chịu nổi mà sinh ra sợ hãi. Bọn họ biết người tạo ra tất cả chuyện này chính là những người mặc hắc bào phía sau lưng mình hồi nãy. Nghĩ đến đây tất cả binh sĩ đều không chịu nổi mà sợ hãi, đổ mồ hôi hột. Bọn họ vô cùng may mắn vì những người này đều là người phía bên mình, nếu những người này là kẻ địch… hậu quả bọn họ đã không dám tưởng tượng nữa. Có lẽ bản thân những người này… toàn bộ đều phải chết ở đây… Ma Pháp kinh khủng đó thực sự quá lợi hại.
Phía đối diện có lẽ là nghìn vạn đại quân, không phải là mấy nghìn, mấy trăm người, thế nhưng một Ma Pháp lại có thể thiêu đốt diện tích trăm dặm, dù là có nghìn quân vạn mã cũng vô ích. Nghìn vạn đại quân sụp đổ trong nháy mắt, chỉ trong chốc lát vô số người đã biến mất trong biển lửa, hóa thành tro bụi, còn có gì kinh khủng hơn điều này sao?
Về phần nói bọn Sơn Bản Long Nhất không gặp phải thương tổn nào, cường giả trong quân này rối rít tụ họp lại. Nghìn vạn đại quân, cường giả vô số, cường giả cấp Đấu Vương tuy không nhiều, nhưng dù sao Thiên Long cũng không phải là dễ khiêu khích, Đông phương Đệ nhất Cường quốc, cường giả nhiều như mây, Đấu Vương cường giả cũng có tới mấy chục người. Trong đó trùng hợp có bốn, năm Đấu Vương Băng Hệ, Thủy Hệ, tuy bọn họ không đủ để bảo vệ tất cả mọi người, nhưng tụ họp lại với nhau cũng bảo vệ được chừng một trăm cường giả, hàn băng ngưng kết mọi thứ xung quanh, khiến cho những hỏa diễm kia không cách nào tạo ra những thương tồn cho họ…
- Chết tiệt… không ngờ là Ma Pháp. Chết tiệt! Tên khốn kiếp Bạch Khởi này, chắc chắn hắn đang ở trong thành, làm sao hắn có thể có Ma Pháp Sư? Văn minh Ma pháp không phải là đã bị hủy diệt rồi sao? Ma Pháp Sư không phải là đã biến mất rồi sao? Sao còn có thể có, đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra… Chuyện gì xảy ra?
Sơn Bản Long Nhất nhìn thấy tình cảnh như vậy, kêu gào lên giống như ác ma, gần như đến bờ vực của sự điên cuồng.
Hắn nỗ lực nhiều năm như vậy, phấn đấu nhiều năm như vậy, chỉ trong nháy mắt đã bị một Cấm Chú có uy lực khổng lồ hóa thành hư ảo. Tất cả quân đội đã bị tiêu diệt đơn giản như vậy, ngàn vạn đại quân chẳng qua chỉ là trong lúc sớm chiều đã chết hầu như không còn, làm sao hắn có thể không điên cuồng? Đây chính là nỗ lực nhiều năm của hắn…
Cho tới nay Sơn Bản Long Nhất có cảm giác rằng mình là người thiên mệnh lựa chọn. Từ cái thế giới kia đến nơi này, đến cái thế giới Đấu khí hoành hành, có cái thiên phú hơn người, còn có trí tuệ vượt qua nơi này, Sơn Bản Long Nhất cảm thấy mình cuối cùng có thể thoát khỏi cái cuộc sống bình thường đó, có thể có tất cả mọi thứ mà mình muốn. Hắn nỗ lực vì điều này, phấn đấu vì điều này, hơn nữa cuối cùng đã có được thành quả, cuối cùng đã có được thực lực khiến người ta phải ghen tị. Dựa vào thiên phú tài trí hơn người, hắn cũng đạt đến tầng lớp Đấu Vương cường giả. Chỉ cần có thời gian, Sơn Bản Long Nhất tin rằng mình nhất định sẽ trở thành một bá chủ nhất phương, hơn nữa còn trở thành một Đấu Đế cường giả, bởi vì bản thân may mắn có được tất cả những thứ mà người khác không thể có.
Thế nhưng… Sự việc hình như không phải như vậy. Trong nháy mắt… chỉ trong nháy mắt, mơ ước của Sơn Bản Long Nhất đã tan biến. Quân đội của hắn hóa thành hư ảo, thực lực hắn khổ tâm rèn luyện nên trong nháy mắt đã biến mất, điều này khiến cho Sơn Bản Long Nhất có chút không thể chấp nhận được, có chút suy sụp.
Về phần Đỗ Mục Nguyên Soái bên cạnh Sơn Bản Long Nhất lại ngơ ngẩn đứng ở đó, vẻ mặt ngu ngốc nhìn mọi chuyện xảy ra trước mắt. Không phải bởi vì sự kinh khủng của Ma Pháp này mà kinh sợ, không phải bởi vì sự tàn khốc của chiến tranh mà sợ hãi, hắn chỉ là hoàn toàn tuyệt vọng. Trong nháy mắt, chỉ trong nháy mắt, Đế Quốc đã mất đi hàng trăm vạn quân đội.
Năm trăm vạn người, tròn hai mươi lăm Quân đoàn, tất cả binh lực ở phía Nam của Đế Quốc trong nháy mắt đã bị tiêu diệt. Hắn biết cứ cho là mình có thể sống sót trở về, e là Hoàng Đế cũng sẽ không để cho mình dễ sống. Mình chắc chắn sẽ phải chết, mình còn có gia tộc của mình, sẽ đều trở thành đối tượng bị Đế Quốc diệt trừ, sẽ không bao giờ có khả nămg tiếp tục sống nữa. Vì vậy Đỗ Mục Nguyên Soái hoàn toàn tuyệt vọng, hắn thậm chí có sự kích động muốn tự sát, hoặc là xông ra quyết đấu một trận tử chiến với kẻ địch, bởi vì nếu như vậy bản thân chết trận trên sa trường, có lẽ Hoàng Đế bệ hạ vẫn có thể cho gia tộc mình một con đường sống…
Tâm tư của hai người này khác nhau, có điều có một điểm có thể khẳng định, đó chính là hai người trước mặt này dưới sự công kích của Ma Pháp Cấm Chú Liệt Hỏa Phần Thiên kinh khủng này đã hoàn toàn bị suy sụp. Đại quân tán loạn, vô số người tử vong, hai vị chủ soái cũng bên bờ suy sụp. Chỉ là một cái Cấm Chú, một cái Cấm Chú kinh khủng đã tạo ra kết quả như vậy.
Một biển lửa trước mắt, cảnh tượng vô số người kêu gào khiến cho Bạch Khởi có chút kinh hãi. Hắn chưa từng nghĩ sự việc lại phát triển đến mức này, tuy hắn cũng biết uy lực của Ma Pháp Cấm Chú kinh người, nhưng dù thế nào cũng không ngờ tình hình lại như vậy. Nghìn vạn người trong phút chốc hóa thành hư ảo, sức mạnh của Ma Pháp này thực sự quá kinh khủng.
Lúc này… Bạch Khởi bỗng nhiên hiểu ra tại sao lúc đầu các Chư thần muốn hủy diệt Văn minh Ma pháp, phong ấn sức mạnh Ma Pháp. Cái thứ Ma Pháp này thực sự không nên tồn tại trên thế giới này, sức phá hoại mà chúng tạo thành quả thực quá lớn. So sánh một chút, cường giả Đấu Đế tuy giết không chết, trong loạn quân cũng giết người vô số, thế nhưng so với những tổn hại mà những Ma Pháp Sư sử dụng Cấm Chú này tạo ra thực sự không là cái gì.
Liệt Hỏa Phần Thiên kéo dài chừng mười phút đồng hồ rồi biến mất, phạm vi trăm dặm này, biến thành một mảnh đất khô cằn, không có một ngọn cỏ, hài cốt vô số, khắp nơi đều là một mảng khô vàng. Khu vực bị Liệt Hỏa Phần Thiên bao trùm, không có một mảnh đất nguyên vẹn nào. Tất cả sinh vật đều bị diệt sạch, Liệt Hỏa Phần Thiên hủy hoại tất cả sự sống của Gia Lam Thành rộng lớn này. Tất cả mọi người đều ngơ ngẩn nhìn mọi chuyện trước mắt. Cách đó xa xa, nơi Liên quân đóng quân xuất hiện một đài cao bởi vì có mấy vị cường giả bảo vệ, không có gì đáng ngại, những nơi khác toàn bộ đều đã hóa thành đất khô cằn, về phần những binh sĩ kia, toàn bộ đều đã bị thiêu sống không còn một ai sống sót.
Tình cảnh như vậy bất luận là bên tấn công thành hay bên thủ thành đều sững sờ. Tất cả mọi người đều ngây ngẩn cả người, bọn họ nhìn thấy sự kinh khủng của Ma Pháp này, đồng thời bọn họ cũng chứng kiến sự sống lại lần nữa của Văn minh Ma pháp.
Không nghi ngờ chút nào, sau khi lần này qua đi, cái tên Sát Thần Bạch Khởi có lẽ trở thành sự thực trên Đại lục này, một trận giết chết nghìn vạn người, là người đầu tiên từ cổ chí kim. Mặc dù lần này Bạch Khởi chẳng qua chỉ là một một kẻ phụ họa, nhân vật chính thực sự là những Ma Pháp Sư thực hiện Liệt Hỏa Phần Thiên đó. Có điều tất cả mọi người trên Đại lục đều nhớ rằng Bạch Khởi là người chỉ huy trong trận chiến đấu này, mệnh lệnh là do Bạch Khởi hạ, trận chiến này đánh lên là do Bạch Khởi, những người này đến cuối cùng là do Bạch Khởi mà chết, bởi vậy cái danh Sát Thần này Bạch Khởi đã chứng thực rồi.
Còn về tên của các Ma Pháp Sư đó sẽ không được người ta nhớ đến. Có điều có một việc có thể khẳng định, đó chính là sau chuyện này, tương lai không xa, cả Đại lục sẽ biết được tin tức này. Văn minh Ma pháp sống lại lần nữa, Ma Pháp Sư một lần nữa xuất hiện, hơn nữa còn phóng ra Cấm Chú giết chết nghìn vạn người…
Không nghi ngờ gì, các Ma Pháp Sư đã dùng thực lực để chứng minh sự tồn tại của họ, khiến cho tất cả mọi người đều biết được sự sống lại của Văn minh Ma pháp, khiến cho tất cả mọi người lại một lần nữa nhìn thấy được sự kinh khủng của Ma Pháp Sư. Sự tồn tại của họ sẽ giống như mây đen bao phủ cả bầu trời các Đại lục lớn trên thế giới, khiến cho người ta hoảng sợ không chịu nổi một ngày.
Sau khi nhìn thấy sức phá hoại của Ma Pháp Sư, Cự Phong Trưởng Lão cho dù thân là Thánh Ma Đạo Sư cũng không nhịn nổi mà cười gượng một cái, thoáng nhìn lão Liệt Hỏa bên cạnh mình, đã lộ ra vẻ khí suy thể nhược, sắc mặt tái nhợt, có chút khô khan nói:
- Lão Liệt Hỏa, ta không thể không thừa nhận lực phá hoại của Hỏa Hệ Ma Pháp của các ngươi lợi hại hơn chúng ta rất nhiều, đặc biệt là đối với con người, xem ra chúng ta hình như không cần phóng ra thêm một Cấm Chú nào nữa.
- Hả… điều này… ta cũng không ngờ là có kết quả như vậy. Ngươi biết đó, mặc dù chúng ta đều biết sự kinh khủng của Ma Pháp Cấm Chú, hơn nữa cũng có thể sử dụng, tuy nhiên… ta trước nay chưa từng dùng tới… không ngờ lực phá hoại lại lớn như vậy, ban đầu ta tưởng rằng chỉ có thể tiêu diệt một nửa số người, nhưng không ngờ lại thành như vậy.
Lão Liệt Hỏa cũng cười gượng một cái nói vậy, hắn cũng không phải là kẻ khát máu, ban đầu hắn tưởng là công kích một diện tích lớn như vậy nhiều nhất có thể giết chết trăm vạn người đã là cực hạn rồi, số còn lại nhiều nhất chỉ bị thương mà thôi, nhưng không ngờ kết quả lại thành ra như vậy.
- Được rồi… không cần nói thêm điều gì nữa, tóm lại đa tạ hai vị. Mặc dù kết quả này có chút ngoài dự tính, có điều bất luận thế nào đối với chúng ta mà nói cũng đều có lợi. Những việc còn lại hai vị không cần lo lắng nữa, các vị có thể đi nghỉ ngơi rồi. Qua ít ngày nữa ta sẽ chuyển chọn nhân tài trong cả lãnh địa để cung ứng cho các vị, để các vị huấn luyện thành Ma Pháp Sư gia nhập Thần Thánh Ma Pháp Liên Minh, những việc còn lại cứ giao cho ta.
Bạch Khởi cười gượng một tiếng nói xen vào, nói xong liền vung tay dẫn ba trăm cường giả dị tộc xông ra, mục tiêu nhắm thẳng vào đám người bọn Sơn Bản Long Nhất và Đỗ Mục Nguyên Soái.
Về phần những binh sĩ Liên quân dưới cổng thành, mấy vạn người đó xem ra không cần mình phải lo lắng, đương nhiên sẽ có người đến xử lý, mấy người đó có lẽ đã không còn dũng khí tiếp tục chiến đấu nữa. Không cần nói là bọn họ, e là mình gặp phải tình huống như vậy cũng sẽ không còn dũng khí tiếp tục chiến đấu nữa.
Bạch Khởi dẫn theo số lượng lớn cường giả xông ra, trong nháy mắt đã bao vây nghiêm ngặt một hàng mấy chục người của bọn Sơn Bản Long Nhất. Ba trăm Đấu Vương bao vây đối phương, phong tỏa tất cả các đường lui của đối phương gió thổi không lọt. Sau đó Bạch Khởi đứng ở phía trước nhất nhìn một nhóm người trước mặt, lạnh lùng nói:
- Các ngươi không ngờ tới kết quả lại như vậy đúng không? Đầu hàng đi, có lẽ ta có thể suy nghĩ để bỏ qua cho các ngươi.
- Bỏ qua cho chúng ta? Ha ha… ngươi thấy cứ coi như bây giờ ngươi bỏ qua cho chúng ta thì có tác dụng sao? Ngươi thấy sau khi ta trở về như vậy còn có đường sống sao? Ha ha… Bạch Khởi à. Bạch Khởi… ta đành phải thừa nhận rằng ta không bằng ngươi. Không ngờ chúng ta đã bị ngươi xử lý đơn giản như vậy. Không ngờ dưới tay ngươi lại có Ma Pháp Sư trong truyền thuyết, hơn nữa còn dùng Ma Pháp Cấm Chú. Lần này ta thua rồi, trở về Đế Quốc ta cũng chỉ có một con đường chết. Vì vậy ngươi nghĩ như thế nào thì cứ ra tay đi… về phần những người khác? Ha ha… ở đây có lẽ đều là cường giả Thiên Long, muốn giết chết bọn họ cũng không dễ… người của ngươi e là cũng không thể ngăn được bọn họ.
Người nói đầu tiên không phải là Sơn Bản Long Nhất, mà là Đỗ Mục Nguyên Soái bộ mặt giống như tro tàn.
Nói xong lời này, những cường giả bên cạnh hắn liền từng người xông tới, căng thẳng nhìn Bạch Khởi, còn có cả một số người trong hắc bào núp bên cạnh hắn, không biết tại sao những cường giả này đều có chút căng thẳng, bọn họ cảm thấy sự việc hình như không đơn giản như vậy, dựa vào trực giác của cường giả bọn họ biết mình muốn rời khỏi cũng không đơn giản.
- Ha ha… mười mấy Đấu Vương cường giả, Thiên Long thật đúng là cường giả nhiều như mây a… có điều muốn rời khỏi từ nơi này của ta… e là không đơn giản như vậy.
Bạch Khởi cười lạnh một tiếng nói như thế, hơn ba trăm Đấu Vương và hai dị tộc Đấu Hoàng theo sau mình, còn có cả Lưu dịch Tư cũng rất phối hợp bạo phát ra đấu khí trên người mình. Hơn ba trăm đường đấu khí màu xanh như ẩn như hiện, ba đường đấu khí màu xanh lam đậm cũng lập tức xuất hiện, mặc dù bọn họ hết sức ẩn núp để người ở ngoài xa không cách nào nhìn thấy, có điều những người ở gần lại có thể nhìn thấy rõ mồn một.
Nhìn thấy tình cảnh như thế, Đỗ Mục Nguyên Soái cười gượng một cái, trong ánh mắt tràn đầy sự tuyệt vọng nhìn những cường giả đến từ Thiên Long bên cạnh mình, cười gượng nói:
- Các vị… Các vị không nên phản kháng nữa, phản kháng cũng chẳng có ý nghĩa gì… ta nghĩ Bạch Khởi Nguyên Soái sẽ không giết các vị đâu…
Sau khi nói xong, Đỗ Mục Nguyên Soái dưới sự chú ý của mọi người rút ra bội kiếm của mình rồi nhắm ngay cổ họng của mình, trong nháy mắt cắt một cái, lập tức một tia máu tươi phun ra, rơi trên mặt đất, thân thể Đỗ Mục Nguyên Soái từ từ ngã xuống mặt đất, giãy giụa mấy cái rồi lập tức chết đi. Đối với hành động của hắn, Bạch Khởi không ngăn cản, đối với một quân nhân, lực chọn sự tự xử như vậy, Bạch Khởi chỉ cảm thấy kính sợ, có lẽ Đỗ Mục Nguyên Soái không phải là một Nguyên Soái tốt, có điều hắn lại là một quân nhân tốt, bởi vì hắn chết trên chiến trường.