- Chết tiệt, đây là loại người gì vậy? Cường giả của chúng ta lẽ nào chết hết cả rồi sao? Tại sao lại để một mình hắn ngăn chặn cả đại quân trăm vạn Thú Nhân của chúng ta? Bọn khốn khiếp Trư Tộc, Cẩu Tộc các ngươi đang làm gì vậy? Lẽ nào bọn chúng đông người như vậy chỉ vì bao vây tấn công một mình hắn sao? Bọn ngu xuẩn này! Địa Vực rộng lớn như vậy, sao hắn có thể ngăn cản bao nhiêu người? Mấy trăm vạn người bao vây tấn công hắn? Cho dù hắn lợi hại cũng chỉ giao thủ được với mấy trăm người mà thôi… Nhưng lũ xuẩn ngốc này lại đi bao vây một kẻ như vậy. Trong khi Thiết Bích Bảo to lớn như vậy thì không quan tâm, lẽ nào bọn chúng đã quên rồi sao, mục tiêu của chúng ta là gì? Khốn khiếp, mục tiêu của chúng ta không phải là giết chết một người, mục tiêu của chúng ta chính là đánh bại Thiết Bích Bảo. Mục tiêu của chúng ta là hủy diệt thế giới nhân loại chứ không phải ở đây giằng co với một người. Cường giả Thú Nhân chúng ta lẽ nào đã chết hết rồi sao? Lên cho ta! Giết chết tên đó cho ta, còn những kẻ khác tấn công thành cho ta, mau chiếm lấy Thiết Bích Bảo chết tiệt này cho ta.
Thú Hoàng Thái Cách nhìn thấy cảnh tượng như vậy trên đài quan chiến tức giận quát ầm lên.
Tính khí của vị Thú Hoàng Bệ Hạ này vốn không tốt, lúc này lại càng bị kích động nổi giận. Dù sao đối với Thái Cách mà nói, bản thân có những thủ hạ ngu xuẩn như heo như vậy, không phải là chuyện có thể khiến người ta vui vẻ, đặc biệt là lũ xuẩn ngốc này cho dù đã chết nhiều người như vậy nhưng lại chẳng làm được cái gì, càng khiến cho Thái Cách cảm thấy trên mặt mình không còn chút ánh sáng.
Phải biết rằng lần này Thái Cách sở dĩ viễn chinh thế giới nhân loại một là vì dã tâm của bản thân, điều thứ hai quan trọng hơn lần này Thái Cách tiến quân vào thế giới nhân loại là vì muốn xây dựng uy tín của bản thân mình, áp đảo những lời nói phản đối trong Thú Nhân Đế Quốc. Cho nên lần này Thái Cách không thể nào dễ dàng thất bại, nếu không thì những lời phản đối hắn lại càng lớn, Hoàng vị của hắn sẽ không có cách nào giữ vững được, lần này hành động của hắn không thể để thất bại.
Hắn vốn tưởng rằng lần này viễn chinh nhân loại sẽ không có vấn đề gì. Đối với Thái Cách, nhân loại nhỏ bé, yếu ớt căn bản không phải là đối thủ của Thú Nhân. Thường thường mười mấy, hai mươi vạn Thú Nhân là đã đủ khiến quốc gia nhân loại hoang mang, kinh hãi rồi. Một, hai trăm vạn Thú Nhân đủ khiến quốc gia nhân loại chấn động… Lần này hắn dẫn tới Quân đoàn Thú Nhân hơn hai ngàn vạn, đủ để san bằng thế giới nhân loại. Con người yếu ớt căn bản không có năng lực để ngăn cản Quân đoàn Thú Nhân khổng lồ này.
Thế nhưng điều hắn không ngờ là một Thiết Bích Bảo nhỏ bé lại dám ngăn cản bước tiến của Quân đoàn Thú Nhân. Quân đội tiên phong hơn bốn trăm vạn người, bốn trăm vạn chiến sĩ Thú Tộc tinh nhuệ toàn bộ đã chết ở đây.
Sau đó rất nhiều quân đội đến, Quân đoàn Thú Nhân một ngàn sáu trăm vạn, còn có vô số Thú Tộc cường giả, nhưng lại bị một người ngăn cản giết chết mười mấy vạn. Bọn họ thậm chí ngay cả thành tường của Thiết Bích Bảo cũng chưa đụng đến đã chết như vậy, điều này khiến Thái Cách sao có thể không căm tức cho được?
Thú Hoàng giận dữ, toàn bộ Thú Tộc đều chấn động. Rất nhiều binh sĩ sắp xếp quân trận chỉnh tề bắt đầu tiến về tiền phương, từ trước đến nay chưa từng có. Rất nhiều binh mã bao vây một mình Bạch Khởi, vây kích Bạch Khởi nhưng cũng có nhiều Thú Nhân bỏ qua Bạch Khởi tiến về Thiết Bích Bảo. Nơi đó… mới chính là chiến trường thật sự của bọn chúng.
Phần lớn Quân đoàn Thú Nhân, đặc biệt là Cẩu Tộc và Trư Tộc, những kẻ được dùng làm bia đỡ đạn, toàn bộ đều được dùng để kiềm chế Bạch Khởi. Tác dụng của bọn chúng trên chiến trường không lớn, Thú Nhân tộc cũng vứt bỏ bọn chúng, dùng bọn chúng để kiềm chế Bạch Khởi. Lẽ nào dùng tinh nhuệ Hùng Nhân, Ngưu Đầu Nhân để kiềm chế Bạch Khởi tốt hơn sao? Cho dù đều là chết, nhưng chết một cách rác rưởi như vậy không phải rất đau lòng sao.
Ngoài ra các Thú Nhân trên không trung cũng bắt đầu hành động. Những Thú Nhân như Ưng Tộc, Điểu Tộc, Ô Nha Tộc bắt đầu bay lên không trung, cầm vũ khí của mình xông tới Thiết Bích Bảo. Ở trong trận chiến tấn công thành này, phi cầm mới chính là lực lượng chủ yếu nhất. Dù sao những Thú Nhân ở dưới mặc dù lực chiến đấu lớn, nhưng trước khi leo lên được tường thành, bọn họ hầu như đã trở thành tấm bia sống di động. Sức mạnh cường đại cũng không có tác dụng gì, chỉ có thể trở thành mục tiêu công kích mà thôi. Ngược lại những phi cầm mặc dù sức mạnh không lớn nhưng lúc này lại trở thành những sát thủ chí mạng nhất, vì bọn họ có thể mang sự nguy hiểm thật sự tới cho quân trấn thủ.
Trên không trung Thú Tộc đều cầm trường mâu cung tiễn nhắm về phía thiên không. Rất nhiều Thú Tộc lục địa cũng bắt đầu di chuyển, mục tiêu của bọn chúng chỉ có một nơi đó chính là Thiết Bích Bảo… Trong khoảng thời gian ngắn, sắc mặt của những người đứng quan chiến trên Thiết Bích Bảo đều trở nên ngưng trọng.
- Cung tiễn thủ chuẩn bị, bắn toàn bộ bọn Thú Tộc này cho ta, Ma Pháp Sư chuẩn bị dạy cho bọn Thú Nhân khốn khiếp này một bài học!
Tướng lĩnh thủ thành nhìn thấy tình cảnh như vậy sắc mặt biến đổi, lập tức cao giọng quát.
Vèo, vèo, vèo…
Vừa dứt lời, những Tinh Linh Cung Tiễn Thủ đã cầm lấy trường cung nhắm về phía bầu trời bắn liên tiếp. Trong nháy mắt hơn ngàn Ưng Tộc từ trên trời rơi xuống, còn Cự Phong Trưởng Lão dẫn đầu Ma Pháp Sư cũng bắt đầu triển khai công kích nhằm vào đám Thú Nhân trên thiên không lẫn dưới mặt đất… Trong chớp mắt máu chảy thành sông, lại có thêm hơn vạn Thú Nhân vì thế mà tử vong.
Đương nhiên nơi này không phải là trọng điểm của chiến tranh, nơi trọng điểm vẫn là chỗ của Bạch Khởi. Hắn mới là trung tâm tác động tới toàn bộ chiến trường. Lúc này không riêng gì người của Cẩu Tộc và Trư Tộc vây kích Bạch Khởi mà những cường giả của Thú Tộc cũng theo mệnh lệnh của Thú Hoàng Thái Cách đột ngột mọc lên từ mặt đất, trực tiếp xông tới hướng của Bạch Khởi đang ở phía xa. Mục tiêu của bọn chúng rất rõ ràng, không phải vì giúp đỡ Thú Nhân tiến công thành mà là vì giết chết Bạch Khởi…
Đương nhiên nói thật ra những cường giả Thú Nhân này không muốn động thủ. Bọn họ không biết đấu khí kim sắc trên người Bạch Khởi biểu hiện cho cái gì nhưng có thể khẳng định là sức mạnh của Bạch Khởi rất lớn, vô cùng lớn. Bọn họ không có lòng tin là sẽ đánh thắng Bạch Khởi… nhưng dưới sự thúc giục của Thú Hoàng Thái Cách, dưới áp lực vinh quang của Thú Tộc bọn họ không thể không kiên trì xông tới.
Thú Tộc cường giả lao tới có khoảng chừng hơn hai trăm, người nào ít nhất cũng là Đấu Vương cường giả, trong đó thậm chí bao gồm năm Đấu Hoàng và hai Nhị Tinh Đấu Đế, không khó nhìn ra những kẻ này chính là cường giả tinh hoa của quân viễn chinh lần này.
Những người này động thủ liền bao vây Bạch Khởi ở giữa, sau đó một Đấu Đế cường giả trong đó lạnh lùng nhìn Bạch Khởi rồi nói:
- Nhân loại kia, mặc dù ngươi rất mạnh, nhưng hôm này ngươi nhất định phải chết ở đây. Thú Tộc ta nhất định sẽ tiến công Thiết Bích Bảo, bước vào thế giới nhân loại… còn Đấu Đế Thú Tộc ta…
Hắn còn chưa nói xong đã bị Bạch Khởi ngắt ngang, Bạch Khởi cười lạnh một tiếng rồi nói:
- Không cần nói nhiều, kẻ sắp chết… ta không có hứng thú biết tên của hắn.
- Ngươi…
Sắc mặt của gã Đấu Đế Thú Tộc biến đổi tức giận quát lên, nhưng lời nói còn chưa nói xong, một giây sau hắn đã nhìn thấy trường đao hồng sắc, trong nháy mắt đã nhìn thấy Bạch Khởi ở trước mặt, bản thân thậm chí ngay cả cơ hội phản ứng cũng không có đã bị đối phương chém làm hai mảnh.
- Ặc ặc…
Sắc mặt của những kẻ đứng xung quanh đều trở nên trắng bệch đi, không biết nên nói cái gì mới được. Bọn họ biết Bạch Khởi rất lợi hại nhưng không ngờ Bạch Khởi lại lợi hại đến mức này. Đây là Đấu Đế cường giả, là người lợi hại nhất trong số bọn họ, là Kiếm Thánh Lang Tộc nổi danh lừng lẫy của Thú Tộc, thế nhưng… thế nhưng chỉ trong một khoảng thời gian đối mặt ngắn ngủi, thậm chí ngay cả một tiếng kêu thảm thiết còn chưa phát ra đã bị Bạch Khởi giải quyết rồi, điều này… thật sự khiến người ta chấn động.
- Ha ha… một đám phế vật… chịu chết đi.
Bạch Khởi không muốn làm lỡ thời gian, mỉm cười tàn nhẫn sau đó bắt đầu động thủ. Nhất thời trên chiến trường xuất hiện tàn ảnh khắp cả bầu trời, khi tàn ảnh mất đi những Thú Tộc cường giả đều đã chết hết, cả đám không cam lòng ngã trên mặt đất.
- Hừ…
Bạch Khởi lại hừ lạnh một tiếng, sau đó xuất hiện trên Thiết Bích Bảo, gọi ra Hóa Huyết Thần Đao, ngưng kết quyền lực, đấu khí trực tiếp xuất ra một chiêu "Khai Thiên". Trong nháy mắt trên bầu trời xuất hiện một cái khe, lực không gian cuồng bạo khiến hơn mười vạn Ưng Tộc trên bầu trời đều bị tê tái, khắp bầu trời huyết vũ theo đó mà rơi xuống.
Không đợi các Thú Nhân phản hồi, hạ xuống mặt đất, một chiêu "Liệt Địa" lại được triển khai. Trên mặt đất một đường rạch ngàn thước theo đó mà xuất hiện, vô số Thú Nhân không ngừng rơi vào trong đó, hàng vạn quân tinh nhuệ Thú Nhân rơi xuống phân thây, toàn bộ chiến trường vô cùng thê thảm…
- Chạy… chạy thôi… Trời ạ… hắn là ma quỷ… là ma quỷ đó!
Các Thú Nhân đều sợ hãi hét lên. Lúc này đám Thú Tộc nhát gan dẫn đầu bắt đầu chạy về hướng hậu phương. Sau câu nói này của bọn chúng, Lang Nhân, Hổ Tộc, Ngưu Đầu Nhân, Hùng Nhân đều theo đó thối lui. Trong chớp mắt sau đó tất cả quân đội đều tản ra quay lại… giống như nước chảy ngược vậy…
.
- Khốn khiếp… Sao có thể như vậy được! Sao có thể như vậy! Đại Tế Ty! Đại Tế Ty! Dùng Thị Huyết Chú cho ta!
Thú Hoàng Thái Cách nhìn thấy trong nháy mắt có hơn trăm vạn người chết trong tay Bạch Khởi, nhất thời kinh hoảng, nhìn Bạch Khởi cầm Hóa Huyết Thần Đao không ngừng truy sát Thú Tộc, sắc mặt của Thú Hoàng Thái Cách biến đổi điên cuồng hét lên…
- Bệ Hạ…
Lau mồ hôi trên trán, Đại Tế Ty vội vàng bắt đầu truyền đạt mệnh lệnh, mấy vạn Tát Mãn Tế Ty sớm đã chuẩn bị trận địa, sẵn sàng đón quân địch, xướng lên viễn cổ chú ngữ tới từ Thú Nhân bộ lạc. Một lát sau một ký hiệu huyết sắc chợt từ trời giáng xuống, rơi lên trên người của tất cả Thú Nhân.
Những Thú Nhân nhát gan vốn đang hốt hoảng tìm cách chạy trốn đều dừng động tác của mình, lại xoay người, nhe răng, nhếch miệng, hai mắt đỏ rực nhìn về phía Bạch Khởi và Thiết Bích Bảo ở phía sau. Cá đám phát ra những tiếng rống tàn nhẫn, cầm lấy vũ khí lại xông tới lần nữa, hơn nữa bất luận là sức mạnh, tốc độ hay là phản ứng so với lần trước rõ ràng là lớn mạnh hơn không biết bao nhiêu lần.
Thị Huyết Chú là một loại chú ngữ của Thú Nhân Tát Mãn Tế Ty, vô cùng tà ác, có thể khiến những Thú Nhân cảm nhận được sức mạnh chú ngữ này rơi vào trạng thái cuồng bạo, vứt bỏ tất cả sự sợ hãi trong mắt, phảng phất như bị thôi miên chỉ biết dựa vào mệnh lệnh mà hành động, không có bất cứ đau đớn hay sợ hãi gì. Hơn nữa sức mạnh và tốc độ đều sẽ gia tăng, bộc phát bội phần tất cả thiên phú của mình, nhưng hậu quả cũng tương đối nghiêm trọng. Vì Thị Huyết Chú lấy sự tiêu hao sinh mệnh làm nền tảng, một lúc nào đó nếu tiêu hao quá nhiều lực sinh mệnh, cho dù chiến tranh kết thúc bọn chúng hồi phục lại không chết thì cũng tàn tật. Có nhiều người trực tiếp trong cơn cuồng bạo thiêu đốt tất cả lực sinh mệnh của bản thân mà chết đi, vạn bất đắc dĩ lắm Thú Nhân mới sử dụng loại chú ngữ này.
Thú Nhân là bộ tộc trời sinh không thể sử dụng Ma pháp, Tát Mãn Tế Ty chính là các Ma Pháp Sư tương đối của Thú Nhân, sức mạnh của bọn họ mặc dù không giống với Ma pháp nhưng cổ xưa hơn, hữu dụng hơn, đặc biệt là trên chiến trường thậm chí có lúc so với Ma Pháp Sư còn hữu ích hơn.
Trạng thái cuồng bạo của Thú Nhân lại bắt đầu rồi, rất nhiều tên bắt đầu vây kích Bạch Khởi, khiến Bạch Khởi có cảm giác càng giết càng nhiều. Tam đại tuyệt thế, Liệt Địa, Phá Không, Khai Thiên, mỗi một chiêu khi xuất ra đều có thể tạo thành thương vong cho hàng vạn Thú Nhân. Trong biển người núi người, chiêu thức của Bạch Khởi có thể phát huy uy lực lớn nhất, với hạn độ lớn nhất giết chết kẻ địch, còn Hóa Huyết Thần Đao cũng không ngừng kêu lên, giết chết hết tên Thú Nhân này đến Thú Nhân khác, không ngừng tăng cường bản thân. Đến lúc sau khi máu của hơn trăm vạn Thú Nhân thấm ướt cả đao, cũng không cần Bạch Khởi thao tác, trực tiếp bay ra giết người, tuyệt đối khủng khiếp… Những nơi mà nó đi qua hầu như tất cả máu tươi và linh hồn Thú Nhân đều bị thiêu đốt, hóa thành thi thể khô quắt, có thể thấy Hóa Huyết Thần Đao rút cục kinh khủng như thế nào…
Vô số kẻ đang tiến công Bạch Khởi, với vô vàn phương pháp vây công Bạch Khởi, nhưng vẫn còn nhiều người bỏ qua Bạch Khởi tiến tới Thiết Bích Bảo. Bạch Khởi cũng không có cách nào phỏng chừng được nhiều như vậy, chỉ có thể tận lực phối hợp tác chiến, giết chết Thú Nhân. Nhưng Thú Nhân quá nhiều, giết cũng không giết hết. Thi thể của bọn Thú Nhân đã chất đống lên cao hơn mười thước, không ngừng tiếp cận với Thiết Bích Bảo cao trăm thước. Nếu không nghĩ ra cách gì thì e là bọn Thú Nhân này sẽ xông vào được bên trong Thiết Bích Bảo.
Mặc dù không có cách giết chết Bạch Khởi, thậm chí chỉ có thể để mặc Bạch Khởi tùy ý không ngừng giết chết Thú Tộc, nhưng Thú Hoàng Thái Cách vẫn không dự định rời khỏi đó. Theo hắn thấy Bạch Khởi dù lợi hại cũng chỉ có một mình, chỉ cần Thú Tộc tiến vào Thiết Bích Bảo, tiến nhập vào thế giới nhân loại, vậy thì ngàn vạn Thú Nhân sẽ tản ra cướp đoạt. Bạch Khởi dù lợi hại cũng không có cách nào, dù sao hắn cũng chỉ có một mình, hắn lại là người không phải là Thần… không thể ngăn cản Thú Nhân được
Cho nên mục tiêu của Thái Cách lúc này chỉ có Thiết Bích Bảo, còn về những Thú Nhân bị Bạch Khởi giết chết Thái Cách cũng xem như không nhìn thấy, mắt không nhìn thấy tâm sẽ không loạn, coi như không nhìn thấy, hắn chỉ có chú ý đến chiến tranh Thiết Bích Bảo.
Không hề nghi ngờ, công phá Thiết Bích Bảo khó nhất chính là bức tường thành được chế tạo từ sắt thép. Bức tường thành này đã tiêu hao của Bất Diệt Hoàng Triều thời gian mấy trăm năm, dùng đá chuyên dụng lũy thế, dùng sắt thép đổ bê tông, thật sự là khó có thể đánh vỡ. Cho nên Thái Cách cắn răng một cái, trong mắt hung quang chợt lóe lên, lập tức quát Phúc Khắc Tư đang ở bên cạnh:
- Phúc Khắc Tư, phái Bỉ Mông ra cho ta!
- A… Bệ Hạ… ngài phải dùng đến Bỉ Mông Thánh Thú sao?
Phúc Khắc Tư ở bên này, cùng các Thú Tộc tướng lĩnh đứng xung quanh nghe xong lời này đều sửng sốt, sắc mặt biến đổi. Phải biết rằng Bỉ Mông Thánh Thú là thần tượng của Thú Tộc. Hiện nay toàn bộ Thú Tộc có không quá hai mươi con Bỉ Mông, những vật này đều là bảo vật của Thú Tộc. Lần này Thú Hoàng Thái Cách xuất chinh mang theo Bỉ Mông Thánh Thú, hy vọng bọn chúng có thể phát huy tác dụng vào lúc then chốt, nhưng không ngờ lại khiến bọn chúng xuất diện trong tình hình này.
Phải biết rằng trước đây, vào thời kỳ Thượng cổ, Bỉ Mông Nhất Tộc mới là Hoàng giả chân chính của Thú Nhân. Lúc đó Sư Tộc chẳng qua cũng chỉ là thủ hạ của Bỉ Mông mà thôi. Nhưng Đại Chiến Thượng Cổ quá tàn khốc, Bỉ Mông Nhất Tộc tinh nhuệ cạn kiệt, chỉ còn thừa lại mười mấy Bỉ Mông Cự Thú, cho nên mới ẩn cư, để Sư Tộc lên lãnh đạo Thú Nhân. Nhưng địa vị của Bỉ Mông vẫn không thay đổi, Thú Tộc đều gọi là Thánh Thú…
Để Bỉ Mông đối diện với con người kinh khủng này, vạn nhất xảy ra sai lầm gì, ai dám đảm đương nổi? Dù có chết một trăm vạn Thú Nhân bình thường cũng không thể so sánh với Bỉ Mông Thánh Thú… đây là suy nghĩ của tất cả Thú Nhân.
- Bệ Hạ, người kia quá lợi hại, ngài điều động Bỉ Mông Thánh Thú, có thể sẽ không… Nếu Thánh Thú gặp nguy hiểm gì, chúng ta sẽ không đảm đương nổi, các Đại chủng tộc cũng sẽ vì vậy mà phản đối ngài, nếu thật sự không được chúng ta hãy lui binh…
Một tướng lĩnh của Thú Tộc cẩn thận nói. Lui binh là cách lựa chọn tốt nhất trước mắt, Thú Nhân mặc dù chỉ số thông minh không cao, nhưng cũng có thể nhìn ra, thế cục bây giờ đối với bọn họ rất bất lợi, dù sao Bạch Khởi cũng quá lợi hại.
- Gào…
Thái Cách rống lên một tiếng, giận dữ vọt tới, dùng một tay đánh vị tướng lĩnh vừa nói nát bấy, sau đó hai mắt đỏ vằn lên nói:
- Không điều động Bỉ Mông Thánh Thú? Không điều động Bỉ Mông Thánh Thú chúng ta đi mở Thiết Bích Bảo kiểu gì? Bỉ Mông Thánh Thú mặc dù thưa thớt nhưng cũng có hai mươi con, hơn nữa bọn chúng không phải dễ dàng bị giết chết như vậy được. Người đó rất lợi hại nhưng muốn giết chết Bỉ Mông Thánh Thú cũng không hề đơn giản. Huống hồ… bây giờ ta lui binh thì thế nào chứ? Sau khi ta lui binh quay về lẽ nào những kẻ đó sẽ phục ta sao? Thánh Thú có thương tổn bọn chúng bất phục ta, nhưng nếu ta lui binh quay về bọn chúng có thể phục ta sao? Buồn cười! Người đâu… thổi kèn lệnh lên cho ta, để Thánh Thú tiến công!
Thái Cách có chút điên cuồng quát lên, bây giờ hắn đã chìm trong cơn điên cuồng, bộ dạng dữ tợn như vậy khiến người ta phải kinh hãi. Vị Thú Hoàng này đã tiến tới biên giới của sự điên cuồng. Sự thương vong vượt quá tám trăm vạn Thú Nhân đã kích động thần kinh của hắn triệt để, vì thế hắn thậm chí không tiếc điều động Bỉ Mông Cự Thú.
Đối với mệnh lệnh của Thái Cách, phần lớn các tướng lĩnh đều cười bất đắc dĩ, câm như hến không dám nhiều lời. Phúc Khắc Tư cũng không thể không phái người thổi kèn lệnh để hiệu triệu Bỉ Mông. Nhưng trong lòng hắn có chút trầm xuống, nếu như hôm nay Bỉ Mông có thương tổn, hậu quả không cần nghĩ cũng biết.
Nếu những Bỉ Mông Thánh Thú này phải chịu thương hại gì, vậy thì bọn họ khó tránh khỏi bị trách phạt. Thế nhưng nếu hôm nay trong số những Bỉ Mông Thánh Thú này có kẻ chết thì hậu quả tuyệt đối vô cùng nghiêm trọng. Ngay cả Thú Hoàng Thái Cách công phá Thiết Bích Bảo, chiếm lĩnh toàn bộ thế giới nhân loại, nhưng nếu tạo ra cái chết của một con Bỉ Mông Thánh Thú thì sẽ bị các Đại gia tộc và các vị Trưởng Lão cùng nhau bãi miễn, vẫn sẽ bị các tộc thảo phạt. Trong đó thậm chí liên lụy cả Sư Tộc, những kẻ này nhất định sẽ chết…
Đơn giản không phải vì Bỉ Mông Thánh Thú vô cùng thưa thớt, mà là vì Bỉ Mông là Hoàng giả thật sự của Thú Nhân, là thủ lãnh tinh thần chân chính, đã từng là bá chủ của vô số chủng tộc, ví dụ như Lang Tộc, Hồ Tộc, Hổ Tộc, Sư Tộc… trước đó đều thề trung thành đi theo Bỉ Mông. Sư Tộc cũng chỉ có sự chỉ định quản lý của Bỉ Mông Nhất Tộc mà thôi. Kẻ tạo ra cái chết của Bỉ Mông chính là đã mắc tội lớn nhất, cho dù là Thú Hoàng cũng không ngoại lệ. Tội như vậy đối với các Đại chủng tộc và các Trưởng Lão của các bộ lạc Thú Nhân tộc mà nói, thân là nô bộc dĩ nhiên để chủ nhân viễn chinh đã là đại tội, tạo ra cái chết của chủ nhân càng không thể tha thứ, cho dù người đó là Thú Hoàng cũng không thể nhận sự tha thứ… Tương tự, bọn họ sẽ bãi miễn Thái Cách, thậm chí những người tham dự cùng đều sẽ bị giết chết, quy củ này mấy vạn năm qua cũng không có thay đổi gì.
.