Bỉ Mông Cự Thú… trong truyền thuyết là bá chủ lục địa. Thú Nhân tộc đã từng là người thống trị hơn mười vạn năm, là tượng trưng cho sức mạnh và uy vũ. Bỉ Mông Cự Thú thành niên có thân hình cao ba mươi thước, thể hình cường hãn vô cùng, khả năng chống lại Ma pháp siêu cường, sức mạnh và đao kiếm khó có thể làm bị thương da thịt. Sức mạnh cực đại này đủ để khai sơn liệt địa, và có thể sử dụng móng vuốt sắc bén để đánh nát tất cả. Đã từng là một trong hai đại bá chủ trên Đại Lục, có thể so sánh với sự tồn tại của Thái Thản Tộc. Sức mạnh của bọn họ khiến người ta khiếp sợ, tốc độ của bọn họ như cuồng phong, cho dù là Cự Long cũng không dám trêu chọc tới Bỉ Mông trên Đại Lục, cho dù là Thái Thản có lúc cũng phải nhượng bộ, bọn họ là tượng trưng cho sức mạnh, là cột trụ tinh thần của Thú Nhân…
Tiếng kèn lệnh lập tức được thổi lên, mang theo giai điệu làm động lòng người, không giống với tất cả hiệu lệnh trước đó, không giống với hiệu lệnh tấn công mà là một loại âm nhạc vô cùng đặc biệt, phát ra khí tức hỗn loạn của Thú Nhân mà lại thánh khiết vô cùng. Điều này khiến chiến trường bị thứ âm nhạc này hấp dẫn, những chiến sĩ Thú Nhân đang ở trong cơn cuồng bạo đều bị kèn lệnh thánh khiết này hấp dẫn.
Ầm ầm… ầm ầm~~
Những âm thanh cực lớn của những bước chân từ hướng hậu phương của doanh trướng Thú Nhân vang lên. Hai mươi mấy thân ảnh cao to xuất hiện trước mặt đám Bạch Khởi, thân hình khổng lồ hoảng động chậm rãi từ hậu phương xông ra. Bỉ Mông Cự Thú có thân hình cao vượt quá ba mươi thuóc di chuyển thân hình khổng lồ của mình đi ra, mục tiêu chỉ thẳng về nơi tường thành.
- Chết tiệt, đây là cái gì?
Vô số Thú Nhân phủ phục trên mặt đất khi đám cự thú này đi quá, còn các tướng lĩnh và Thú Hoàng Thái Cách cũng không kìm được, đứng dậy hơi cúi người xuống hành lễ, nhìn những cự thú này chạy xuyên qua. Những người đứng trên tường thành và cường giả các tộc cũng không kìm được thấp giọng hỏi, hiển nhiên bọn họ vốn không biết về Bỉ Mông Cự Thú, vì từ rất lâu năm về trước trên Đại Lục, chủng tộc hung mãnh nhất này đã mai danh ẩn tích, chỉ sinh sống trong bình nguyên cấm địa của Thú Nhân.
Bỉ Mông có sức mạnh có thể so sánh với Cự Long, nhưng đáng tiếc đồng thời tỷ lệ sinh sản của chúng so với Cự Long càng thêm thưa thớt, lẽ ra bọn chúng có thể tập sát Cự Long nhưng, do số lượng nhân khẩu trước mặt thưa thớt nên không thể không chọn lựa ẩn cư. Vì để kéo dài chủng tộc, những Bỉ Mông này không thể không chọn lựa cách làm như vậy, thậm chí không tiếc từ bỏ việc từ bỏ Thú Tộc và địa vị bá chủ lục địa chí cao vô cùng.
- Bỉ Mông Cự Thú! Ồ!
Khi nhìn thấy Bỉ Mông xuất hiện, Tạp Lạc Tư vốn đang ở trên Tử Vong Khâu Lĩnh lơ lửng giữa tầng mây nhìn mọi thứ trước mặt, khóe miệng chợt giật giật, sắc mặt theo đó cũng biến đổi. Ngay sau đó hắn cầm trường kiếm trên tay mình rồi hét lên với các Thái Thản đã được vũ trang đầy đủ sau lưng mình:
- Nhìn thấy chưa hả? Các con cháu của Thái Thản Tộc? Dưới kia chính là Bỉ Mông Tộc, kẻ thù truyền kiếp của Thái Thản chúng ta. Nhìn thấy chưa hả? Bọn chúng đã xuất hiện rồi, cho nên hãy cầm lấy vũ khí của các ngươi, cùng với ta đi giết chúng, đánh bại Bỉ Mông, để tất cả mọi người đều có thể thấy… Rút cục là Thái Thản chúng ta lợi hại hay là bọn Bỉ Mông khốn khiếp đó lợi hại!
Những Bỉ Mông Cự Thú này phảng phất như đã sớm có được sự chỉ dẫn của Thú Tộc, không đi đương đầu, đụng độ với Bạch Khởi mà bỏ qua Bạch Khởi, giao Bạch Khởi lại cho những chiến sĩ Thú Tộc điên cuồng. Còn những Bỉ Mông Cự Thú cùng với những Thú Nhân khác xông tới Thiết Bích Bảo phía sau người Bạch Khởi. Khi những Bỉ Mông khổng lồ này tiếp cận với Thiết Bích Bảo, trong nháy mắt đã bắt đầu cuồng bạo lên, tốc độ nhanh đến kinh người. Hơn hai mươi con Bỉ Mông điên cuồng, ngay cả đại địa cũng bắt đầu run rẩy, những nơi chúng đi qua không ngừng rung động.
Nhìn thấy tình cảnh như vậy, những tướng lĩnh trấn thủ thành đều bắt đầu hoảng loạn. Ngược lại Thú Hoàng Thái Cách đứng ở xa nhìn thấy cảnh tượng này khóe miệng chợt xuất hiện một nụ cười đắc thắng. Chỉ cần có thể đánh vỡ Thiết Bích Bảo, Đại quân Thú Nhân tiến vào thế giới nhân loại thì tất cả mọi thứ sẽ được giải quyết dễ dàng. Còn về phần Bạch Khởi đang ngăn cản ở trước mặt hắn có thể ngăn chặn được bao nhiêu người chứ?
Nhưng đáng tiếc là Bạch Khởi chỉ quan tâm đến việc tàn sát của mình, cũng không quay về phòng thủ mà một mình ở đó tàn sát, đao khí tung hoành, đi qua chỗ nào vô số Thú Nhân cũng đều nuốt hận tại chỗ. Các Thú Nhân căn bản không có cách nào chống lại Bạch Khởi, chỉ có Bạch Khởi đơn phương tàn sát, hầu như không có gì phải nghi ngờ, những kẻ nào chỉ cần tiếp cận với Bạch Khởi nhất định sẽ chết. Bạch Khởi cũng vui vẻ tàn sát đám Thú Nhân, giết chết một Thú Nhân có thể có được mười Giao Dịch Điểm, nhiều Thú Nhân như vậy, số lượng bất tận, hầu như mỗi một chiêu đều có thể đổi được hàng vạn, hàng chục vạn Giao Dịch Điểm, việc này còn dễ hơn chuyện cướp đoạt của Hải Tộc, Bạch Khởi sao có thể không vui sao được?
Về phần Thiết Bích Bảo ở đằng sau, Bạch Khởi căn bản không quản làm gì, có những Thái Thản ở đó, cho dù là Bỉ Mông Cự Thú xông tới, muốn phá vỡ Thiết Bích Bảo cũng không phải là chuyện dễ dàng.
- Sát… Sát…
Một trận tiếng gầm rống bỗng nhiên vang lên, trong lúc này ngay cả những Bỉ Mông cũng bị thu hút. Tiếng hô kinh sợ như tiếng sấm vang lên khắp chiến trường. Một giây sau vô số cự thạch từ trên trời rơi xuống, những Độc Nhãn Cự Nhân khổng lồ mang những cự thạch từ trên trời rơi xuống. Mỗi một lần rơi xuống lại có hơn mười thậm chí hơn trăm Thú Nhân tử vong. Còn những Thái Thản gầm rú cầm vũ khí từ trên Tử Vong Khâu Lĩnh cách đó vạn thước xông tới, số lượng không phải nhiều lắm, cũng chỉ có hơn một trăm nhưng khí thế kinh người, so với đại quân hơn mười vạn cũng không thua kém gì… Không… chỉ có hơn chứ không kém.
Những Bỉ Mông Cự Thú vốn đang hướng về phía Thiết Bích Bảo trước mặt dừng liền cước bộ của mình, cả đám dừng lại, sau đó xoay người hướng về phía những Thái Thản, hai mắt đỏ rực, không nói nhiều nhảy dựng lên trăm thước, trực tiếp hướng về phía Tử Vong Khâu Lĩnh, hơn hai mươi Bỉ Mông theo hướng của hơn trăm Thái Thản kia mà xông tới.
Cừu hận của Thái Thản Tộc và Bỉ Mông Tộc đã theo bọn chúng rất nhiều năm trước thời kỳ Thượng cổ. Lúc đó hai chủng tộc này đã trở kẻ thù của nhau, Bỉ Mông và Thái Thản đều được gọi là vua của lục địa, nhưng rút cục ai mới là vua của lục địa? Vì danh hiệu này mà hai chủng tộc cường đại này đã chiến đấu với nhau không biết bao nhiêu lần, từ lâu đã trở thành kẻ thù truyền đời. Cho nên cừu nhân mới gặp đã đỏ mắt, lúc này hai bên gặp nhau, ngay cả chiến tranh cũng quên luôn, bắt đầu chém giết lẫn nhau.
Đối với chuyện này Bạch Khởi làm như không thấy, vẫn chuyên tâm tiến hành tàn sát như cũ. Liệt Địa, Phá Không, Khai Thiên, Huyết Ma Thủ, Hóa Huyết Thần Đao toàn bộ đều bắt đầu được sử dụng, bắt đầu toàn lực tàn sát, hầu như mỗi giây đều có hơn vạn Thú Nhân chết trong tay Bạch Khởi, còn bản thân hắn thì vui mừng vô cùng.
- Gào…
Sau một tiếng hét điên cuồng, Bỉ Mông đầu tiên nhảy dựng lên, xông về phía đám Thái Thản, ôm một tên Thái Thản trực tiếp lao xuống chân núi, sau đó đặt tên Thái Thản này xuống áp lên người, không do dự dữ tợn há rộng miệng hướng về phía đầu của tên Thái Thản này. Trong nháy mắt tên Thái Thản kêu thảm một tiếng, trên người máu thịt nát bấy, nếu không phải đồng bạn giúp đỡ, rất có khả năng tên Thái Thản này đã chết rồi.
Hai mươi mấy Bỉ Mông hầu như đều làm như vậy, cả đám vô cùng điên cuồng, thật sự muốn động thủ đoạt mạng. Những Thái Thản này chỉ là những Thái Thản bình thường, khi đối diện với đám Bỉ Mông điên cuồng này quả nhiên có chút bất lực. Bình quân năm Thái Thản đối phó với một Bỉ Mông vẫn có thể giúp đỡ, giữa lúc tương hỗ tổn thương lẫn nhau, nhưng nếu một đối một thì e là Bỉ Mông có thể sẽ chiếm chiến thắng áp đảo những Thái Thản này.
Dù sao đây cũng chỉ là những Thái Thản bình thường, Bỉ Mông Cự Thú có thể so sánh với sự tồn tại của Thanh Đồng Thái Thản, những kẻ này khó đối phó cũng là chuyện bình thường, nhưng nếu số lượng đông đúc vẫn có thể đối phó được.
- Khốn khiếp! ta phải giết các ngươi!
Sau khi một Thái Thản bị Bỉ Mông điên cuồng cắn chết, Tạp Lạc Tư vốn đang đứng quan chiến, sắc mặt cũng trở nên khó coi, ngay lập tức từ trên Tử Vong Khâu Lĩnh xông ra, không nói nhiều tuốt kiếm xuyên qua toàn bộ cơ thể của Bỉ Mông. Thái Thản Tộc nhân khẩu vốn thưa thớt, cho đến giờ chỉ còn thừa lại hơn trăm Thái Thản thuần tộc như vậy, mỗi một người chết đi đều khiến người trong tộc khó mà chấp nhận được, Tạp Lạc Tư nhìn thấy tộc nhân của mình chết đi đương nhiên phải nổi giận.
- Gào…
Một tiếng rống vang lên, sau đó vang rền như tiếng sấm. Tạp Lạc Tư động thủ giết chết một Bỉ Mông, cũng dẫn theo một sự bất mãn khác. Sau tiếng rống điên cuồng này, một giây sau một thân ảnh như lôi điện xuất hiện, trực tiếp bổ về phía Tạp Lạc Tư. Tiếng rống vừa dứt hắn đã điên cuồng bổ về phía Tạp Lạc Tư, Tạp Lạc Tư và tên Bỉ Mông này đối địch với nhau.
Con Bỉ Mông này so với những Bỉ Mông Cự Thú khác có chút không giống nhau. Cả người cao tới năm mươi thước, tầm tay khoảng hơn sáu mươi thước, toàn bộ cơ thể giống như một ngọn núi chuyển động, hơn nữa toàn thân còn được bao bọc bởi màu vàng kim, xem ra uy phong và thần tuấn, loáng thoáng có chút khí Hoàng giả, khi động thủ càng thêm khiếp sợ, cùng xông ra lộn nhào với Tạp Lạc Tư.
Tạp Lạc Tư hơi gặp khó khăn, sau khi tung một cước đá văng Hoàng Kim Bỉ Mông, cầm lấy vũ khí của mình xông tới, hai bên giao chiến kịch liệt. Hoàng Kim Bỉ Mông Vương dùng móng vuốt của mình để đối kháng với bảo kiếm của Hoàng Kim Thái Thản Tạp Lạc Tư, không kém chút nào. Hai bộ móng vuốt uy lực vô cùng, sơn thạch khổng lồ cũng bị nó đánh cho nát bấy từ trời rơi xuống.
- Hừ… Hoàng Kim Bỉ Mông Vương… thật thú vị…
.
Bạch Khởi vốn đang ở đó tùy ý tàn sát, nhìn thấy tình cảnh như vậy nhất thời nhãn thần sáng lên nhìn về phía Hoàng Kim Bỉ Mông Vương. Đây là thần vật trong truyền thuyết, là sự tồn tại có thể chống lại Hoàng Kim Thái Thản của Thái Thản Tộc, lực lượng lớn vô cùng, có thể nói là loại hình của lực bạt sơn hà, da thịt béo tốt, hầu như không có đòn công kích gì có thể tạo thành thương tổn gì cho nó. Đối với Ma pháp cũng có lực đối kháng cực cao, chính là Thú Hình Chiến Thần vô địch của Đại Lục. Có câu nói là có Hoàng Kim Bỉ Mông Vương thì trên Đại Lục không có thứ gì có thể cản được nó. Dù sao một bước nhảy của nó cũng có thể nhảy tới hơn hai trăm thước, móng vuốt huy vũ chính là tinh cương thành trì cũng có thể chém ra một đạo nứt đất, có nó trong tay muốn đột phá thành trì quả thật giống như lấy đồ trong túi.
Hơn nữa Hoàng Kim Bỉ Mông Vương là đồ đằng tượng trưng của Thú Tộc. Nghe nói thời kỳ Thượng cổ, Bỉ Mông Nhất Tộc là Hoàng tộc chân chính, còn Hoàng Kim Sư Tộc chỉ là kẻ hầu của bọn họ, là nô bộc trung thành. Chỉ là nhân khẩu của Bỉ Mông thưa thớt cho nên mới để lại Hoàng vị, trở thành đỉnh cao tinh thần của Thú Tộc. Nhưng địa vị của bọn họ vẫn không có gì thay đổi, có quyền uy tuyệt đối trong Thú Tộc. Hoàng Kim Bỉ Mông Vương lại càng như vậy, hắn chính là Vương giả chí cao vô cùng của Thú Tộc.
Sau khi nhìn thấy Hoàng Kim Bỉ Mông Vương và Tạp Lạc Tư quần nhau, Bạch Khởi cũng từ bỏ việc tàn sát đám Thú Nhân rác rưởi, đưa ánh mắt nhìn về phía Hoàng Kim Bỉ Mông Vương. Nếu có thể thu phục được hắn, vậy thì tất cả mọi chuyện sẽ được giải quyết dễ dàng, tất cả vấn đề đều sẽ không còn là vấn đề nữa. Bạch Khởi có thể thu phục Thú Tộc một cách tuyệt đối, Thú Tộc không còn trở thành sự uy hiếp của Bạch Khởi thậm chí còn trở thành lực lượng trợ lực cho Bạch Khởi chinh chiến thế giới. Dù sao Thú Tộc nhân khẩu có mười tỉ, hơn nữa toàn dân đều là binh sĩ, bọn họ tuyệt đối là chủng tộc sinh ra vì chiến tranh. Có bọn họ phối hợp với Quân đoàn nhân loại của mình, tuyệt đối có thể quét sạch thế giới này.
- Tạp Lạc Tư, tên này hãy giao lại cho ta, ngươi đi ngăn cản đám Thú Nhân đó.
Bạch Khởi sau khi huy vũ giết chết hơn mấy vạn Thú Nhân, xông tới. Khi tới trước mặt của Hoàng Kim Thái Thản Tạp Lạc Tư liền chặn lại trước ngực của Tạp Lạc Tư, đưa ánh mắt nhìn về phía Hoàng Kim Bỉ Mông Vương.
- Chuyện này… được rồi…
Tạp Lạc Tư mặc dù rất tha thiết muốn giải quyết Hoàng Kim Bỉ Mông Vương nhưng hắn đã hứa trung thành với Bạch Khởi, đối với cừu hận của Thái Thản Cự Thần, chuyện giết chết Hoàng Kim Bỉ Mông Vương đã trở nên nhỏ bé, cho nên hắn vẫn lựa chọn việc rời khỏi.
- Gào… gào…
Thế nhưng Hoàng Kim Bỉ Mông Vương lại có chút bất mãn, khi Tạp Lạc Tư rời đi trong nháy mắt đã nhảy về phía Tạp Lạc Tư. Bạch Khởi động thủ tung một quyền đánh vào trên móng vuốt của Hoàng Kim Bỉ Mông Vương. Hai bên va chạm, Hoàng Kim Bỉ Mông Vương bị Bạch Khởi đánh lùi vài trăm thước…
- Gào…
Lúc này Hoàng Kim Bỉ Mông Vương mới đưa ánh mắt nhìn về hướng Bạch Khởi, sắc mặt hơi biến đổi. Vừa rồi hắn căn bản không nhìn thẳng vào Bạch Khởi nhưng bây giờ hắn đã thay đổi suy nghĩ, hắn không rõ tại sao nhân loại nhỏ bé như vậy lại có thể khiến mình thối lui, điều này thật sự là không thể tưởng tượng
- Đừng gào nữa, Bỉ Mông cấp bậc như ngươi có lẽ là biết nói tiếng Đại Lục chứ? Hà tất cứ phải gào rú như vậy ở đây, giống dã thú như vậy? Đối thủ của ngươi là ta, Tạp Lạc Tư ngươi đừng nghĩ đến nữa, trừ phi ngươi có thể đánh bại được ta.
Bạch Khởi khẽ mỉm cười, Hóa Huyết Thần Đao trong tay hừng hực huyết quang, phát ra một tiếng nổ lớn.
Hôm nay Bạch Khởi là đắc ý nhất, giết chết vô số Thú Nhân, đạt được không ít Giao Dịch Điểm, đồng thời đắc ý nhất còn có Hóa Huyết Thần Đao, Hóa Huyết Thần Đao hôm nay đã giết chết bao nhiêu người, trở nên càng sắc bén, hơn nữa càng có thêm linh tính.
- Ta phải giết chết ngươi…
Hoàng Kim Bỉ Mông Vương sau khi liếc nhìn Bạch Khởi, trong mắt liền xuất hiện hung quang hét lên.
- Giết ta? Được thôi, cũng phải xem xem ngươi có bản lĩnh đó không, ta phải đánh cho ngươi chịu phục mới thôi… Ta sẽ không giết chết ngươi, ta cần ngươi làm tọa kỵ cho ta, ha ha…
Bạch Khởi cười ha ha, cuồng ngạo nói. Giữa lúc nói cả người đã xông ra, một tay phá không giao thủ với Hoàng Kim Bỉ Mông Vương, trong nháy mắt đã tới phía sau của Hoàng Kim Bỉ Mông Vương, không nói nhiều tung quyền oanh kích lên cơ thể to lớn này, khiến cho hắn hung hăng nện trên thạch bích một cái, khi rơi xuống hơn mười tên Thú Nhân đáng thương còn chưa kịp tránh đã bị ép thành thịt nát.
- Gào…
Hoàng Kim Bỉ Mông Vương hai mắt huyết hồng nhìn về phía Bạch Khởi vọt tới, cơ thể khổng lồ hung hăng nhào vào trên thạch bích, trong nháy mắt đã bóp nát một khối lượng lớn sơn thạch khổng lồ, tại nơi vách núi chỉ để lại một vết trảo thật dài, nhưng đáng tiếc không có tác dụng gì với Bạch Khởi, chỉ là bổ vào khoảng không mà thôi.
- Ha ha…
Bạch Khởi cười ha ha, Hóa Huyết Thần Đao trong tay trong nháy mắt đã chém một đao vào lưng của Hoàng Kim Bỉ Mông Vương, một đao sâu tới xương cốt, chém sau lưng Hoàng Kim Bỉ Mông Vương, từ đầu đến đuôi, toàn bộ phần lưng đều bị đứt bỏ, máu tươi chảy ra như suối, toàn bộ chiến trường đều bị chấn động.
- Gào…
Hoàng Kim Bỉ Mông Vương hét thảm một tiếng rồi ngã xuống đất, cũng không có cách nào nhúc nhích. Nếu như không phải lực sinh mệnh của hắn mạnh mẽ thì lúc này e là đã chết tại đương trường rồi.
Tình cảnh như vậy khiến tất cả những người ở đây đều ngơ ngẩn, bất luận là Thái Thản hay là Bỉ Mông, bất luận là Thú Nhân hay là con người, hay là những chủng tộc khác đều ngơ ngẩn. Hoàng Kim Bỉ Mông Vương trong truyền thuyết lại bị Bạch Khởi dễ dàng chém đứt toàn bộ phần lưng ngã xuống như vậy, bọn họ sao có thể không kinh hãi cho được. Hầu như ngay trong nháy mắt nhìn thấy tình cảnh như vậy, Thú Hoàng Thái Cách như khụy xuống đất. Hoàng Kim Bỉ Mông Vương lại gặp chuyện như vậy, những Thái Thượng Trưởng Lão của Thú Tộc tuyệt đối sẽ bất chấp tất cả để tứ mã phanh thây Thú Hoàng.
- Ăn nó đi.
Nhìn nhãn thần cừu hận của Hoàng Kim Bỉ Mông Vương, Bạch Khởi chỉ mỉm cười nói, nói xong liền lấy ra Cửu Chuyển Hồi Sinh Đan đưa cho Hoàng Kim Bỉ Mông Vương, đưa vào trong miệng đối phương, cũng không quan tâm đối phương đồng ý hay không.
- Gào…
Hoàng Kim Bỉ Mông Vương vốn nhìn Bạch Khởi với ánh mắt cừu hận, nhìn kẻ cướp đoạt tính mệnh của mình, nhưng một giây sau hắn lại phát hiện chuyện này không phải như hắn tưởng tượng. Cơ thể của hắn đã bắt đầu hồi phục lại, dùng mắt thường cũng có thể tốc độ hồi phục nhanh như thế nào, phần cơ thể vốn bị Bạch Khởi phá hủy đã bắt đầu sinh trưởng nhanh chóng, thân thể trong nháy mắt đã hồi phục như đầu, thậm chí còn tốt hơn trạng thái lúc trước mấy phần.
Tình cảnh như vậy tất cả mọi người đều không nghĩ đến, bao gồm cả Hoàng Kim Bỉ Mông Vương, hầu như tất cả mọi người đều không rõ tại sao Bạch Khởi phải cứu Hoàng Kim Bỉ Mông Vương, rút cục là tại sao? Phải biết rằng trước đó bọn họ vẫn là kẻ thù, hơn nữa bọn họ cũng không rõ Hoàng Kim Bỉ Mông bị trọng thương như vậy rút cục tại sao Bạch Khởi lại có thể khiến Hoàng Kim Bỉ Mông Vương trong nháy mắt đã khôi phục như vậy.
- Thế nào còn muốn đối đầu với ta không? Nếu ngươi muốn tiếp tục đối đầu với ta, vậy thì ta cũng không khách khí.
Bạch Khởi bay lơ lửng trên không trung nhìn Hoàng Kim Bỉ Mông Vương ở trước mặt mà nói. Hóa Huyết Thần Đao bên người bay lơ lửng bên cạnh Bạch Khởi, thậm chí không cần Bạch Khởi điều khiển chỉ cần một ý niệm trong đầu sẽ động thủ giết người.
Nhìn Bạch Khởi rồi lại nhìn Hóa Huyết Thần Đao, Hoàng Kim Bỉ Mông có chút do dự, sau đó giống như nghĩ ra điều gì thần sắc phức tạp liếc nhìn Bạch Khởi, sau đó quỳ xuống cung kính hô:
- Chủ nhân…
Thanh âm của hai chữ này mặc dù không lớn nhưng khi tai của của tất cả mọi người nghe được giống như đều bị chấn động. Mọi người không ngờ tình cảnh này lại phát sinh biến hóa thành trò cười như vậy, Hoàng Kim Bỉ Mông Vương lại kêu Bạch Khởi là chủ nhân… chuyện này… thật sự là khiến người ta không dám tin.
.