Tâm tư của Vạn Lý Vân, Bạch Khởi biết, có điều Bạch Khởi lại cũng biết rằng bây giờ vẫn chưa phải lúc, trước đây Bạch Khởi chưa từng nghĩ đến chuyện làm phản, tuy nhiên lúc này Bạch Khởi lại bắt đầu suy nghĩ vấn đề này. Nhưng có một điểm có thể khẳng định, cho dù Bạch Khởi muốn có hành động thì cũng sẽ không hành động vào lúc này.
- Nếu như trong lòng đại nhân đã có tính toán thì thuộc hạ sẽ không nói thêm điều gì nữa, chỉ hy vọng đại nhân nên có quyết định kịp thời nếu không hậu quả sẽ khó lường...
Vạn Lý Vân gật đầu, cũng không nói thêm gì nữa.
Sau khi cười với Vạn Lý Vân bằng một nụ cười ấm áp, Bạch Khởi quay sang hỏi Vạn Lý Vân:
- Quân sư... Ngươi nói, bây giờ ta nên ứng phó với chuyện này như thế nào? Như thế nào mới có thể không xảy ra sự xung đột chính diện với Đế Đô. Hơn nữa có thể từ từ giải quyết chuyện này?
- Rất đơn giản... Một chữ... Kéo...
Quạt lông trong tay Vạn Lý Vân khẽ lay động, có dáng vẻ Chư Cát Ngọa Long tái sinh, thanh thản nói.
- Kéo?
Bạch Khởi nhắc lại một lần, nhíu mày nhìn Vạn Lý Vân chờ đợi sự giải thích của hắn.
- Cái gọi là chữ Kéo, chữ này đại nhân hẳn là hiều nó có ý nghĩa gì, có điều đại nhân đã nhận lệnh thì sẽ không thể ở lại Gia Lam Thành, đương nhiên phải đi ra ngoài, thế nhưng từ Gia Lam Thành này đến Đế Đô, cưỡi khoái mã cũng phải mất lộ trình một tháng, đại nhân đi chậm rãi ba hay năm tháng cũng không thành vấn đề. Nếu như giữa chừng lại xảy ra chuyện gì, kéo dài nửa năm cũng không thể nói gì, thời gian nửa năm... Nói dài không dài, nói ngắn không ngắn, chưa biết chừng sẽ xảy ra chuyện gì đó. Hơn nữa xem ra Bệ hạ lo lắng như vậy, ta đoán Bệ hạ cũng không kéo dài được bao lâu nữa, sau khi tính toán, nửa năm Lý Tự Minh không chết... E cũng chỉ còn lại nửa mạng sống, đến lúc đó đại nhân trở về Đế Đô, còn có ai có thể làm gì được ngài?
Ý của Bạch Khởi, Vạn Lý Vân đương nhiên hiểu, Vạn Lý Vân là một người rất thông minh, chỉ cần một ánh mắt hắn cũng biết Bạch Khởi nghĩ những gì, bởi vậy không cần Bạch Khởi hỏi hắn cũng tiếp tục nói ra ý nghĩ trong lòng Bạch Khởi.
- Ừm... Nói có lý, nếu đã như vậy thì sẽ như vậy đi... Dù thế nào ta vẫn còn có chuyện thực sự cần phải giải quyết một chút, nhân cơ hội này thực hiện, quả thực cũng là một việc không tệ. Về phần Đế Đô, sẽ kéo dài theo như lời ngươi nói là được rồi... Đúng rồi... Bốn Nguyên Soái và năm mươi tám Tổng Đốc vừa rồi chúng ta nên làm như thế nào?
Bạch Khởi gật đầu đồng ý với kế hoạch của Vạn Lý Vân, bắt đầu hỏi về vấn đề nhóm người đến từ Đế Đô đó nên xử lý như thế nào.
- Cái này đơn giản, Vương Gia ngài không nên quên, cả khu vực Gia Lam phương Bắc đều là người của chúng ta, chúng ta cũng đã ủy nhiệm Tổng Đốc lâm thời, những người này đều thần phục ngài, không cần những người Đế Đô chúng ta cũng có thể hoàn toàn khống chế nơi này. Còn về những người Đế Đô đó, nếu bây giờ ngài đã không muốn trở mặt với với Đế Đô, vậy Đế Đô đã ủy nhiệm bọn họ thì hãy cho bọn họ một chức vị gì đó là được rồi, còn về người của chúng ta làm phó là được, chờ bọn họ đến địa phương, lập tức giam bọn họ lại, bề ngoài bọn họ là Tổng Đốc, là Nguyên Soái, thực ra chẳng qua chỉ là tù nhân mà thôi, như vậy chúng ta cũng có thể thông báo với Đế Đô, còn bản thân chúng ta cũng không có tổn thất gì, chẳng qua chỉ là nuôi thêm mấy chục người mà thôi, việc không quan trọng.
Đối với chuyện này Vạn Lý Vân cười, bởi vì đây cơ bản chẳng là việc gì khó khăn.
- Tốt, nếu như ngươi đã có kế hoạch rồi thì hãy làm theo kế hoạch của ngươi đi, hãy nhốt toàn bộ những người đó lại cho ta, nếu bọn họ thành thực thì hãy cho bọn họ một con đường sống, hãy trực tiếp nói với bọn họ, nơi này là địa bàn của Bạch Khởi ta, tất cả mọi thứ ở đây đều do ta làm chủ, nếu ai không phục thì ta sẽ trực tiếp cho kẻ đó chết!
Bạch Khởi đập ghế đứng dậy, vô cùng khí phách nói, cái ghế vàng mà Hoàng Đế Gia Long đã từng ngồi bị Bạch Khởi đập một cái thật mạnh.
Đến đây, Vạn Lý Vân cũng không nói thêm điều gì, vừa rồi những điều nên nói đều đã nói hết, những chuyện còn lại không cần mình quan tâm nhiều, hắn chỉ cần biết Bạch Khởi nghĩ như thế nào là được rồi. Là một thủ hạ tốt, không nên can thiệp vào suy nghĩ của chủ nhân, mà nên thuận theo ý của chủ nhân mà tận lực giúp đỡ hắn, không hề nghi ngờ, Vạn Lý Vân làm được điểm này.
Đợi sau khi Vạn Lý Vân rời khỏi, Bạch Khởi vẫn không đi ra, mà một mình ngồi trên ghế rồng vàng, vuốt ve cái đầu rồng trước mặt ghế, một mình rơi vào trầm tư, hắn đã có chút lo âu, lo âu chuyện này mình nên xử lý như thế nào.
Nói một cách thẳng thắn, có làm Hoàng Đế hay không, có nắm quyền lớn hay không, bây giờ đối với Bạch Khởi mà nói đều không có ý nghĩa gì, bản thân là một Đấu Đế cường giả, nếu Bạch Khởi muốn, hầu như có thể đạt được tất cả những gì mà hắn muốn, không có ai có thể làm gì được hắn, Đấu Đế cường giả địa vị siêu nhiên, so với một vị Hoàng Đế của một nước cũng không hề thua kém... Bạch Khởi sở dĩ còn muốn đắn đo về quyền lực, không phải vì Bạch Khởi tham lam quyền lực, tuy quyền lực thực sự là một thứ có ích, Bạch Khởi cũng thích, nhưng đối với Bạch Khởi mà nói, nếu hắn muốn thì bắt đầu lại từ đầu cũng không thành vấn đề. Chí hướng chủ yếu nhất của Bạch Khởi là muốn thông qua quyền lực để đạt được số tài sản lớn, thông qua tài sản để không ngừng nâng cao bản thân.
Vốn dĩ Bạch Khởi tưởng rằng mình đã đủ lớn mạnh rồi, có điều kể từ khi gặp Tiên Đế trong Vạn Tượng Sâm Lâm, hắn mới hiểu thực ra mình, một Tam Tinh Đấu Đế vẫn rất nhỏ bé yếu đuối, ít nhất là rất nhỏ bé yếu đuối so với Đấu Đế. Thực lực Cửu Tinh Đấu Đế đỉnh phong giống như một ngọn núi lớn đè lên người Bạch Khởi, khiến cho Bạch Khởi không thể thở ra hơi, hy vọng bức thiết của hắn là tự mình có thể không ngừng nâng cao bản thân, vượt qua Đấu Đế, đây là mục tiêu của Bạch Khởi.
Đồng thời Bạch Khởi cũng từ miệng Tiên Đế loáng thoáng biết được một số chuyện, hình như trên Đấu Đế còn có một cảnh giới nữa, là một cảnh giới mà ngay cả Hắc Ám Giáo Hoàng, Quang Minh Giáo Hoàng và Tinh Linh Nữ Vương Tiên Đế cũng chưa đạt đến, chỉ có đạt đến cảnh giới đó mới có thể thực sự siêu thoát sinh tử. Điều này khiến cho Bạch Khởi rất khao khát, là người thì ai cũng sợ chết chết, Bạch Khởi cũng không ngoại lệ, hắn không muốn chết, bởi vì không muốn chết cho nên hắn phải cố gắng, hắn phải siêu thoát, hắn phải nâng cao thực lực của mình.
Thế nhưng đã đến mức độ như Bạch Khởi, mỗi lần tăng thực lực lên một Tinh, số kim tệ phải hao phí được tính bằng ngàn vạn, cho dù là Bạch Khởi có được Tử Kinh Hoa thương hội khổng lồ và phong địa rộng lớn thì cũng không có cách nào chịu đủ hai lần tăng lên, bởi vậy Bạch Khởi cần phải có số lượng lớn kim tệ, mà trên thế giới cái gì kiếm được nhiều tiền nhất? Đương nhiên là chiến tranh, tài sản từ chiến tranh là cách Bạch Khởi nâng cao thực lực nhanh nhất, hơn nữa tiền tài mà Gia Lam cung cấp cho Bạch Khởi lớn như vậy cũng không thể tính toán được. Bây giờ tuy không nhìn ra điều gì, có điều, làm người cần phải có con mắt biết nhìn xa, sau mấy năm nữa, tin tưởng rằng tiền tài mà lãnh thổ Gia Lam này có thể đem đến cho Bạch Khởi không có cách nào tính toán được.
Huống chi Bạch Khởi còn có một mục tiêu, đó chính là Đế Quốc Thiên Long ngàn năm, Thiên Long là Đông phương Đệ nhất Cường quốc, kéo dài đã mấy ngàn năm, đến nay vẫn giàu có và đông đúc vô cùng. Quốc khố của họ tuyệt đối không phải thứ mà Gia Lam và Bất Diệt Hoàng Triều có thể so sánh được, Thiên Long ngoài cái tên gọi Đệ nhất Cường quốc còn có danh hiệu là Đệ nhất Phú quốc, bọn họ chính là mục tiêu cướp đoạt mới của Bạch Khởi.
Đây mới là mục đích của Bạch Khởi, tương lai có một ngày trở thành một cường giả tuyệt thế siêu thoát sinh tử, trở thành người mà người người kính ngưỡng, người người sợ hãi, một cường giả tuyệt thế trong lúc quơ tay là có thể hủy diệt tất cả, tồn tại giống như Thần, đây mới là mục tiêu của Bạch Khởi, còn về những việc khác, Bạch Khởi cơ bản không để ý.
Tuy nhiên, điều đáng tiếc là mọi chuyện trên thế giới không phải mỗi một chuyện đều có thể theo như ý muốn của con người, hãy so sánh với hiện tại, Bạch Khởi cũng muốn yên ổn làm Tây Bắc Vương, thu nhận thuế má của Gia Lam, tương lai cướp đoạt Thiên Long, đáng tiếc là Lý Tự Minh lại không cho hắn cái cơ hội này, để hắn đành phải lựa chọn đi theo con đường mà mình thực ra cũng không muốn đi, nếu có thể hắn không muốn làm phản, có điều bây giờ xem ra... Đây chỉ còn là vẫn đề thời gian.
Team chúng mình biết quảng cáo Popup sẽ khiến Quý đọc giả khó chịu khi trải nghiệm, nhưng chúng mình đang gặp khó khăn về chi phí duy trì và phát triển website nên buộc phải chèn quảng cáo popup trong một vài tháng, chúng mình chân thành xin lỗi và mong Quý đọc giả thông cảm.