- Không ngờ ngươi lại là một Thái Tử gặp nạn. Có điều Thái Tử ta cũng gặp nhiều rồi, thứ ngươi có thể cho ta không nhiều. Cho dù là ngươi được làm Hoàng Đế của Đế Quốc Băng Tuyết, những thứ ngươi có cũng chẳng là gì trong mắt ta. Hơn nữa, cho dù ta giúp ngươi giết Hàn Phong, để ngươi làm Hoàng Đế, nhưng ngươi có năng lực ổn định giang sơn không? Đừng nói với ta, ngươi có, đó chỉ là do ngươi nghĩ mà thôi, nếu như người từ nhỏ đã bị đuổi đi đến Băng Phong Thành, ta nghĩ đối với việc quản lý một quốc gia ngươi cũng không thể tỏ tường, hơn nữa không có ai ủng hộ ngươi. Ngươi dù được ta đưa lên làm Hoàng Đế thì cũng vô ích thôi. Cuối cùng cũng chỉ là lãng phí thời gian của ta mà thôi.
Bạch Khởi nhàn nhạt nói.
- Ta có. Tiểu hoàng thúc Hàn Cửu Không của ta hùng cứ kinh sư, đối với Phụ hoàng ta lại trung thành tận tâm, những năm này đều không ít lần chăm sóc cho ta, hơn nữa năm đó cũng có vô số đại thần tướng lĩnh trung thành với Phụ hoàng ta. Chỉ là Hàn Phong áp chế họ, dựa vào sự ủng hộ của Hàn Băng Tông phương Bắc mà áp chế họ. Rất nhiều người tận trung với Phụ hoàng ta đã chết, có điều nhiều người vẫn âm thầm chờ đợi cơ hội, tuy rằng họ ít liên lạc với ta, lúc đó cũng sẽ liên lạc với ta thôi. Có điều ta biết, chỉ cần Hàn Phong chết, ta lên cao hô hào họ nhất định sẽ tận trung với ta.
Hàn Tố Thiên nghe thấy lời của Bạch Khởi không cần nghĩ ngợi gì, nhãn thần như không nhìn lão bộc bên cạnh mình, buột miệng nói ra.
- Uhm. Như vậy a, nếu như vậy ta sẽ có thể giúp ngươi một tay. Hàn Băng Tông phương Bắc cái gì, trong mắt ta hắn chẳng là gì. Ta tự tin ngoài người đó ở Thiên Kiếm Sơn ra thì không ai có thể ngăn cản ta. Giúp ngươi giết Hàn Phong thì không có vấn đề gì. Nhưng vấn đề là, ta có thể có được lợi ích gì? Quan cao hậu lộc? Tiền bạc mỹ nữ? Ha ha, những thứ đó ta không quan tâm. Nếu ta cần, lúc nào muốn thì muốn bao nhiêu có bấy nhiêu!
Bạch Khởi trầm ngâm một lát khẽ cười nói.
- Chuyện này...
Hàn Tố Thiên chần chừ một lát, nhìn Cửu thúc bên cạnh mình rồi nhìn Bạch Khởi, nghĩ đến thù hận của mình, sau đó cung kính nói:
- Nếu như ngài đồng ý giúp ta báo thù, Hàn Tố Thiên ta nguyện ý ký khế ước với ngài, trở thành bộc nhân của ngài, cả đời không thay đổi. Đế Quốc Băng Tuyết sau này sẽ là của ngài, ta chỉ cần báo thù.
- Uhm. Thật không? Nếu như là vậy, vậy thì có thể thương lượng...
Thứ Bạch Khởi cần chính là câu nói này, Hàn Tố Thiên vừa nói ra câu này, mắt của Bạch Khởi đã sáng lên, nhìn Hàn Tố Thiên trước mặt mình mỉm cười nói như vậy.
- Các hạ. Hàn Băng Tông ta sợ rằng ngài không hiểu rõ hắn. Tuy rằng ngài rất lợi hại, về điểm này ta thừa nhận. Có điều Hàn Băng Tông có hai cao thủ Đấu Hoàng, mấy cao thủ Đấu Vương, hùng cứ ở phương Bắc nhiều năm. Là môn phái lớn nhất phương Bắc, cũng chấp chưởng cả Đế Quốc Băng Tuyết này. Nghe nói đám Hàn Băng Tông còn có Đấu Đế cường giả trấn thủ, ngài có nắm chắc không?
Có điều lúc này lại có người xen miệng vào, người này không ai khác chính là lão bộc Cửu thúc của Hàn Tố Thiên. Có thể nhìn ra Cửu thúc tuy rằng thừa nhận sức mạnh tung hoành của Bạch Khởi, có điều với lực lượng của Hàn Băng Tông vẫn có sự úy kỵ, vì vậy hắn sợ.
- Hừ, mắt chó xem thường người, ở nơi này không có phần ngươi nói!
Bạch Khởi phủi tay đẩy lão bộc Cửu thúc ra ngoài, cả người ông ta đập mạnh vào tường, sau đó thổ ra một búng máu, cùng lúc đó đấu khí màu tím đậm trên người Bạch Khởi theo đó bạo phát ra.
- Đấu Đế đỉnh phong!
Bất luận là Hàn Tố Thiên hay là lão bộc Cửu thúc vị đánh bay đi khi nhìn thấy đấu khí nổi lên trên người Bạch Khởi chớp mắt sắc mặt đã thay đổi, thấp giọng kinh hãi hô lên.
Đấu Đế đỉnh phong a, đây lại là một Đấu Đế đỉnh phong, là Đấu Đế đỉnh phong ngang hàng với Thú Hoàng và hai đại Giáo Hoàng trong truyền thuyết. Đây chính là một biểu tượng của sức mạnh. Hàn Băng Tông có Đấu Đế hay không mọi người đều không rõ. Tuy rằng Hàn Băng Tông theo lời đồn cũng có Đấu Đế, là cao thủ đã trở thành Đấu Đế hai trăm năm trước. Nhưng nói cho cùng có phải là thật không thì không ai biết. Nhưng cho dù là Đấu Đế thì cũng không chắc lợi hại bằng người đang đứng trước mặt, cùng là Đấu Đế đỉnh phong, vậy thì thắng thua chỉ phân đồng đều mà thôi.
Có một người như vậy giúp sức, chuyện báo thù dĩ nhiên không còn là vấn đề, chớp mắt sự nghi ngờ trong lòng hai người đã tiêu diệt hết.
- Còn đợi gì nữa, nếu muốn ta giúp ngươi, vậy thì mau lấy máu nhận chủ đi.
Bạch Khởi nheo mắt thấp giọng nói, giọng điệu ra lệnh nhìn về Hàn Tố Thiên.
Đối với mệnh lệnh của Bạch Khởi, Hàn Tố Thiên cũng không phản bác, cũng không dám phản bác, lập tức gật đầu, sau đó cắt ngón tay của mình vẽ một hình kỳ lạ xuống đất, sau đó nói lớn:
- Chư Thần tại thượng, dưới sự chứng kiến của Chư Thần, ta Hàn Tố Thiên bằng lòng lập khế ước nô lệ với người trước mặt, trở thành bộc nhân trước mặt của người trước mặt, cả đời không thay đổi.
Lời nói vừa dứt, hình vẽ kỳ lạ trên đất bắt đầu chuyển động. Theo đó một giọt máu lại rơi ra từ tay của Hàn Tố Thiên, bắn thẳng vào giữa hai chân mày của Bạch Khởi, giữa hai người đã tạo ra một mối liên hệ tinh thần kỳ diệu, từ nay Hàn Tố Thiên không còn có thể phản kháng lại Bạch Khởi nửa lời, nếu như Bạch Khởi muốn có thể biết tất cả cách nghĩ của hắn, nếu như Bạch Khởi muốn, ý nghĩ nào cũng có thể giết chết hắn cách xa vạn lý.
Hàn Tố Thiên sở dĩ sảng khoái như vậy, nguyên nhân rất đơn giản. Thân phận của Bạch Khởi khiến hắn tin tưởng Bạch Khởi vô điều kiện. Một Đấu Đế đỉnh phong đương nhiên chắc chắn là lời đã nói ra nhất định sẽ làm, thân phận và địa vị của họ đại diện cho thực lực vô thượng, lời của họ là tuyệt đối có thể tin, huống hồ Hàn Tố Thiên không cho rằng nếu như Bạch Khởi không giúp mình thì lại có thể có lợi ích gì từ mình.
Bản thân mình có mấy cân mấy lạng Hàn Tố Thiên hiểu rất rõ, ngoài thân phận Thái Tử ra và sự quan tâm của các đại thần ra, những cái khác mình không có gì. Nếu như Hàn Phong không chết, mình ngồi lên Hoàng vị, bản thân cũng không hề bất cứ giá trị nào có thể nói, bởi vậy hắn đoán chắc rằng Bạch Khởi chắc chắn sẽ giúp mình.
Sau khi mọi việc hoàn thành, Bạch Khởi nhìn Hàn Tố Thiên trước mặt, rồi thần sắc phức tạp nhìn lão bộc Cửu thúc của Hàn Tố Thiên, ậm ờ nói:
- Hai người tạm thời ở lại trong Băng Phong Thành đi. Hoặc nếu như các ngươi đồng ý, thì đi vào Băng Tuyết Thành đợi ta trước, ta còn có chuyện cần đi Thiên Kiếm Sơn. Vị cao thủ Thiên Kiếm Sơn mời ta qua đó. Cho nên ta cần đi đến đó trước rồi mới có thể giúp các ngươi giết Hàn Phong, thời gian này các ngươi chuẩn bị đi. Đặc biệt là Hàn Tố Thiên ngươi, ta không hy vọng sau khi ta giết chết Hàn Phong rồi để ngươi ngồi lên Hoàng vị, nhưng ngươi lại không thể ngồi vững đâu.
- Vâng, chủ nhân.
Hàn Tố Thiên vội vàng nói, tuy rằng trong lòng có chút không hài lòng với việc Bạch Khởi không lập tức giúp mình báo thù, có điều hắn không dám nói nhiều. Dù gì Bạch Khởi hiện tại đã là chủ nhân của mình, tất cả của mình đều nằm trong tay của chủ nhân, một bộc nhân như mình không có tư cách nói nhiều, nghe xong lời chủ nhân sắp xếp rồi bước đi.
[ truyen
Cua tui . Net ] Hơn nữa câu nói sau của Bạch Khởi khiến Hàn Tố Thiên càng không còn gì để nói, chuyện của mình được tính là gì? So với lời mời của vị cao thủ trên Thiên Kiếm Sơn phương Bắc, Hoàng Đế của Đế Quốc Băng Tuyết cũng không đáng nhắc đến, nếu như người đó muốn thì Đế Quốc Băng Tuyết này cũng sớm đã thay chủ rồi, chỉ cần một câu nói của người đó, Đế Quốc Băng Tuyết lập tức sẽ sụp đổ. Trong lòng người phương Bắc, Thiên Kiếm Sơn chính là Thần Sơn, vị cao thủ trên Thiên Kiếm Sơn chính là Thần sống, lời hắn nói là Thần dụ, khiến một Đế Quốc diệt vong chỉ là một câu nói mà thôi, ngay cả Hàn Băng Tông cũng không dám lộng hành.
Lời mời của người đó đối với người phương Bắc mà nói chắc chắn là một vinh dự cao nhất, chẳng khác nào thế giới nhân loại nhận được lời triệu hoán của Quang Minh Thần, là chuyện tuyệt đối không thể cãi lại. Vì vậy hắn không dám nói nhiều đến nửa câu, trong lòng cũng không có bất cứ bất mãn gì, ngược lại cho rằng chuyện này là đương nhiên.
Thấy vậy Bạch Khởi gật đầu, sau khi nghỉ ngơi một đêm, hôm sau đã tách khỏi hai chủ bộc Hàn Tố Thiên, để họ đi về Băng Tuyết Thành, còn mình thì đi về Thiên Kiếm Sơn ở một hướng khác. Ba người từ đây chia ra làm việc, hơn nữa ước định đợi sau khi Bạch Khởi làm xong tất cả mọi chuyện thì đi đến Băng Tuyết Thành giải quyết chuyện của Hàn Tố Thiên, ngoài ra còn phụ giúp Hàn Tố Thiên lên làm Hoàng Đế. Còn những chuyện gần đây mà Hàn Tố Thiên làm chính là lẻn vào Băng Tuyết Thành để liên lạc với những người tận trung với hắn, chuẩn bị tốt cho đại sự. Chỉ đợi Bạch Khởi đến giết Hàn Phong, đến lúc đó đại công cáo thành, có sự ủng hộ của Bạch Khởi, việc hắn lên làm Hoàng Đế có lẽ không có vấn đề gì. Đương nhiên tiền đề là Bạch Khởi phải chắc chắn giết được Hàn Phong và người đứng sau hắn Hàn Băng Tông, có điều chuyện này đối với Bạch Khởi mà nói thì không có vấn đề gì lớn.
Team chúng mình biết quảng cáo Popup sẽ khiến Quý đọc giả khó chịu khi trải nghiệm, nhưng chúng mình đang gặp khó khăn về chi phí duy trì và phát triển website nên buộc phải chèn quảng cáo popup trong một vài tháng, chúng mình chân thành xin lỗi và mong Quý đọc giả thông cảm.