- Đúng rồi, có một việc ta chút nữa quên mất. Trong số Thất Đại Phong Ấn mà ngươi muốn mở, có một cái ở gần Thiên Kiếm Sơn phương Bắc... Để ta tiện tay mở giúp, ngươi đỡ mất công.
Độc Cô Cầu Bại nhìn Bạch Khởi trước mắt một cái rồi cười nhẹ nói, làm đứt suy nghĩ của Bạch Khởi.
- Ở gần Đại Địa Chi Hạch?
Lần này đến lượt Bạch Khởi ngạc nhiên. Nói thật lòng khu vực của Thất Đại Phong Ấn không phải là chỗ khó tìm, chẳng qua trong đó có mấy chỗ bí mật người bình thường không có cánh nào tìm ra. Nếu như nói hai chỗ Đại Địa Chi Hạch và Hải Thần Điện đều là chỗ khó tìm, tuy Cửu U biết ở chỗ nào nhưng thằng cha này là một thằng chết vì tiền, không có Giao Dịch Điểm tuyệt đối không thèm chỉ. Sau khi Bạch Khởi xử lý Hải Thần Điện xong, chưa kịp đi hỏi địa điểm của Đại Địa Chi Hạch. Chính xác mà nói thì lịch trình của Bạch Khởi luôn luôn không cố định nên cũng không có tư tưởng và thời gian đi phá phong ấn của Đại Địa Chi Hạch. Vì chưa hỏi đến, nên hắn không ngờ rằng phong ấn này lại nằm gần Thiên Kiếm Sơn phương Bắc.
- Không sai, một nghìn năm trước ta đã phát hiện ra Đại Địa Chi Hạch này, trong một sơn cốc cách chỗ này một nghìn hai trăm dặm về hướng Bắc. Trong sơn cốc đó có Tượng thần của Đại Địa Chi Thần và mười mấy Đại Địa Ma Vật, một ít Nham Thạch Khôi Lỗi, còn có Độc Nhãn Cự Nhân đều sinh sống ở gần đó. Xem dáng vẻ như phụ trách trông coi ở đó. Ta không đi sâu vào trong nhưng có thể phát hiện ra, hơn nữa xác định chỗ đó là một trong Tứ Đại Tuyệt Địa, Đại Địa Chi Hạch trong sử sách từng ghi lại.
- Chỗ đó nếu thật là Đại Địa Chi Hạch thì nên phá vỡ.
Bạch Khởi cười híp mắt nói. Nếu phá vỡ luôn phong ấn tại Đại Địa Chi Hạch này, những phong ấn còn lại cũng không có nhiều, chỉ còn lại Hắc Ám Ma Vực và Quang Minh Thánh Vực. Hai chỗ này muốn tìm kỳ thực rất đơn giản, một ở chỗ Thánh Sơn Giáo Đình, còn một chỗ là Tổng đà Hắc Ám Thành của Hắc Ám Thần Điện, nơi sinh sống của Hắc Ám Giáo Hoàng.
Đối với hai phong ấn này, Bạch Khởi lại không vội. Dựa vào thân phận hợp tác với Hắc Ám Thần Điện của mình, sẽ có thể dễ dàng phá vỡ Hắc Ám phong ấn thôi. Nhưng mà phong ấn của Quang Minh Thánh Vực này không phải muốn phá vỡ là được. Cho dù muốn phá vỡ nó cũng phải đợi đến cuối cùng, đợi đến tiêu diệt hết lực lượng chống đối xung quanh mới chính thức giết đến trung tâm Giáo Đình. Khi gần thống nhất Đại Lục mới một lần nữa đi phá vỡ phong ấn này. Đến lúc đó, trước khi Chư Thần trở về, nếu mình có được Vĩnh Hằng Bất Diệt Thể như trong truyền thuyết, thế thì vạn sự đại cát, còn sợ cái gọi là Chư Thần gì nữa chứ.
Đương nhiên đây là một quá trình lâu dài, hơn nữa lại không phải là dễ dàng như thế đã có thể hoàn thành. Nó cần phải chuẩn bị và nỗ lực trong thời gian dài.
Bạch Khởi tính toán qua loa một chút, kế hoạch mười năm có chút vội vàng, thậm chí yêu cầu càng vội hơn nữa. Chẳng qua đối với Bạch Khởi và Độc Cô Cầu Bại mà nói, thời gian mười năm không xem là dài. Đến bước này của Bạch Khởi hầu như đã tiếp cận Đấu Thánh cường giả bất tử, có thể sống trên năm ngàn năm. Còn như Độc Cô Cầu Bại có thể sống bao lâu Bạch Khởi không thể biết được, dẫu sao đẳng cấp của hắn cũng cao hơn Bạch Khởi rất nhiều.
- Được, đã như thế thì chúng ta đi phá vỡ Đại Địa Chi Hạch này.
Độc Cô Cầu Bại cười ha ha, toàn thân phát ra đấu khí màu vàng kim bay lên không trung. Xung quanh trăm mét Kiếm Lư, chứa hơn vạn thanh trường kiếm, khi Độc Cô Cầu Bại bay lên trong nháy mắt tiếng kêu, đồng loạt ào ào bay lên, nhanh chóng phóng lên không trung theo thân ảnh của Độc Cô Cầu Bại mà bay đi.
Vạn kiếm cùng bay khí thế như chẻ tre, khí thế này vô cùng kinh người. Bạch Khởi nhìn thấy tình cảnh như thế đã lặng người một chút lập tức cũng phát ra đấu khí màu bạc, liền bay theo sau bên cạnh Độc Cô Cầu Bại, hướng đến Đại Địa Chi Hạch được bao phủ bởi băng tuyết cách đấy một nghìn hai trăm dặm về hướng Bắc.
Hai luồng quang mang lóe lên rồi biến mất. Các con cháu Độc Cô Gia nhốn nháo rối loạn nhìn tình cảnh trước mắt lặng người đi, từng người đưa mắt nhìn hướng Độc Cô Cầu Bại và Bạch Khởi biến mất, trong lòng đầy sự ngưỡng mộ.
Cũng chỉ không đến nửa ngày hai người đã đến gần Đại Địa Chi Hạch mà Độc Cô Cầu Bại đã nói. Đây là khu vực biên cương phía Bắc Đại Lục quanh năm sương mù bay lượn. Ở đây mọi chỗ đều là băng tuyết núi cao tựa hồ như hoàn toàn ngăn cách với thế giới bên ngoài.
Ở đây gió mưa suốt ngày, nhưng lại có một phong cảnh đẹp như chốn thần tiên. Ở giữa là một thung lũng hình tròn rộng khoảng trăm dặm không chịu ảnh hưởng của gió mưa. Ở trung tâm của thung lũng có mấy trăm con Độc Nhãn Cự Nhân sinh sống, còn có một ít Cự Đại Dã Thú không tên và những Nham Thạch Khôi Lỗi dáng vẻ hung mãnh ở những ngọn núi nhỏ cao xung quanh, canh giữ bốn phía. Chính giữa là Tượng thần cao vút đến tận mây của Đại Địa Chi Thần, toạ lạc ở vị trí trung tâm nhất.
- Chỗ kia chính là Đại Địa Chi Hạch. Chúng ta xuống thôi. Ngươi đi phá vỡ phong ấn đó, còn những đồ chướng mắt này để cho ta xử lý. Nhiều năm rồi không động thủ, cũng nên thư dãn chân tay một chút.
Những lời này làm Bạch Khởi sững sờ, vẫn chưa có phản ứng gì thì Độc Cô Cầu Bại đã động thủ, xuất ra một luồng kiếm khí mạnh mẽ. Hơn vạn thanh trường kiếm từ trên không trung trong nháy mắt chia thành bốn năm chục luồng kiếm ảnh, mỗi luồng đều có khoảng hai ba trăm thanh trường kiếm, mang theo sát khí làm cho mọi người kinh sợ chém xuống.
Vù, vù, vù, vù~~
Qua một trận kình phong, những đường kiếm kia đi qua bên cạnh thân thể mấy chục tên Độc Nhãn Cự Nhân và bốn tên Nham Thạch Khôi Lỗi xung quanh đó. Toàn bộ quá trình này xảy ra không đến mười giây, nó giống như vạn đường ánh sáng loé lên, làm những thanh trường kiếm này sớm tụ hợp lại một chỗ, tạo thành một vòng tròn, quấn quanh bốn năm vòng xung quanh Tượng thần của Đại Địa Chi Thần. Những Độc Nhãn Cự Nhân ngã xuống bị thương đầy người, máu tươi tuôn ra giống như dòng nước, còn bốn tên Nham Thạch Khôi Lỗi cũng vỡ ra thành vô số cục đá ào ào rơi xuống dưới đất.
Tình cảnh trước mắt như vậy, Bạch Khởi có nghĩ cũng chưa từng tưởng tượng qua. Cũng phải biết mỗi Độc Nhãn Cự Nhân đều tương đương với Đấu Hoàng cường giả cao cấp. Thủ lĩnh Độc Nhãn Cự Nhân Ông Vân Đại làn da đã ửng vàng, từ điểm này cho thấy hắn ta đang ở giai đoạn thăng cấp, thậm chí có thể đã hoàn tất thăng cấp rồi, trở thành Đấu Đế cường giả sơ cấp. Còn bốn Nham Thạch Khôi Lỗi kia thì càng là bất phàm, mỗi tên đều có sức mạnh nhất định. Bạch Khởi tin rằng mình muốn đối phó bọn chúng cũng không có vấn đề gì, nhưng tiêu diệt gọn gàng sạch sẽ như thế thì tuyệt đối cũng không đơn giản như vậy. Từ đầu đến cuối Độc Cô Cầu Bại ngay cử động cũng không cử động một chút nào, chỉ vẫy tay phát ra một luồng kiếm khí mà thôi. Một đường kiếm kia cho thấy thực lực của Độc Cô Cầu Bại vô cùng khủng bố.
- Ha ha, còn đứng ngây ra đấy làm cái gì? Còn không đi phá Tượng thần sao? Ài... Vốn nghĩ rằng có thể thư dãn tay chân một lần, không ngờ những tiểu tử này lại yếu đến mức độ này, ngay cả tư cách để ta ra tay cũng không có. Cây cao thường phải đơn độc mà...
Độc Cô Cầu Bại đành lắc lắc đầu rồi cười thoải mái nhìn Bạch Khởi nói.
Bạch Khởi gật gật đầu sau đó biến thành một trận lưu quang.
Ầm ầm~~ Một quyền đánh trên Tượng thần, Tượng thần Đại Địa Chi Thần nổ tung mãnh liệt, toàn bộ Tượng thần trong nháy mắt biến thành một khối đất đá mãnh liệt rơi xuống.
Vốn nghĩ rằng những Thổ nguyên tố này sẽ giống như những nguyên tố phong ấn trước kia, phân tán ra khắp nơi. Nhưng làm cho Bạch Khởi không ngờ là tình hình lại không như thế. Những Thổ nguyên tố này lại không lập tức tán ra bốn phía trong không khí, cũng không rời khỏi Đại Địa Chi Hạch, mà nó dần dần ngưng tụ lại thành hình một người. Hình người cao khoảng bảy thước, tuy chưa hình thành diện mạo, chưa hoàn toàn hình thành, nhưng trong lúc này Bạch Khởi đã cảm giác được thân hình đó có sức mạnh vô cùng cường đại, trước mắt đã không yếu hơn mình.
- Hừm! Thú vị thật! Không ngờ Đại Địa Chi Thần lại có tâm tư với Phong ấn như vậy. Không giống như những kẻ khác chỉ là Phong ấn mà thôi, thằng cha này lại lưu lại một phân thân của hắn trong này a! Tuy chỉ là phân thân nhưng thực lực này đã gần như tiếp cận Cao Cấp Thần rồi. Chủ Thần đúng là Chủ Thần a, rốt cục cũng lợi hại một chút. Một cái phân thân đã có sức mạnh như vậy? Ha Ha. Ta thật sự hưng phấn, xem ra đợi phong ấn mở ra, Độc Cô Cầu Bại ta cuối cùng có một nhóm đối thủ rồi. Ha ha, một nhóm đối thủ thực lực lớn mạnh... Nhưng có thể thắng được ta không?
Độc Cô Cầu Bại không biết từ lúc nào đã xuất hiện khoan thai bên cạnh Bạch Khởi, có hứng thú mang thêm một luồng cuồng nhiệt nhìn cảnh tượng trước mắt. Hắn nhìn cái phân thân này không ngừng thành hình, lại không có đi quấy nhiễu, hiển nhiên nó có ý đợi đối phương thành hình xong, có đầy đủ sức mạnh mới động thủ. Nếu không như thế, bây giờ động thủ thì phân thân đó sức mạnh tụ tập chưa hoàn chỉnh, thực lực sẽ giảm đi rất lớn.
Nếu đổi là Bạch Khởi, thì chắc chắn trong điều kiện này lập tức xuất thủ, nhưng Độc Cô Cầu Bại lại không như thế. Trong lòng hắn mong muốn chính là đối thủ đủ dũng mãnh, vì thế hắn thậm chí không tiếc tất cả để đối thủ mình trước mắt, phân thân của Đại Địa Chi Thần hiển nhiên không yếu này, hình thành hoàn toàn. Đó chính là những gì Độc Cô Cầu Bại mong muốn. Hắn muốn cùng với phân thân Đại Địa Chi Thần trước mắt chiến đấu. Tuy đối với Độc Cô Cầu Bại mà nói, phân thân trước mắt này chẳng là nghĩa lý gì, nhưng hắn vẫn cố chấp muốn động thủ. Trên một ý nghĩa khác mà nói, Độc Cô Cầu Bại là một kẻ điên khùng, một kẻ hiếu chiến trở thành điên khùng.
Team chúng mình biết quảng cáo Popup sẽ khiến Quý đọc giả khó chịu khi trải nghiệm, nhưng chúng mình đang gặp khó khăn về chi phí duy trì và phát triển website nên buộc phải chèn quảng cáo popup trong một vài tháng, chúng mình chân thành xin lỗi và mong Quý đọc giả thông cảm.